Hoàn [Vi Thảo Thành Nguyên 2022][Viên Bách Thanh] Lịch sử trưởng thành của vú em đạt tiêu chuẩn

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#1
Tác giả: 一直睡不飽
Convert: @Phương Khìn Khìn
Editor: @hongantran1410

LỊCH SỬ TRƯỞNG THÀNH CỦA VÚ EM ĐẠT TIÊU CHUẨN

Lịch sử trưởng thành của vú em đúng chuẩn

01.

"Tuyển thủ Viên Bách Thanh, nháy mắt đã mấy năm cậu trở thành chủ lực trị liệu của Vi Thảo, có thể chia sẻ cho mọi người một chút lúc ấy vì sao cậu muốn làm trị liệu không?” Trong buổi phỏng vấn cho tuần san thể thao điện tử, phóng viên đặt câu hỏi cho người đã ra mắt nhiều năm, Viên Bách Thanh.

“Cái này, thứ lỗi cho tôi giả câm, tôi không muốn nói.” Viên Bách Thanh cười đáng yêu, phóng viên thấy cậu sẽ không trả lời vấn đề này, đành phải chuyển đến vấn đề tiếp theo.

Bầu trời hôm ấy rất xanh, thành phố B hiếm khi không có sương mù, cũng như rất nhiều năm trước, khi cậu mới tiếp xúc Vinh Quang.

02.

Không cần biết vì lí do gì mà tiếp xúc với trò chơi Vinh Quang này, thân là dân thành phố B, một khi đã mê mẩn nó, chiến đội yêu thích tất nhiên chính là đội bản địa, lúc đó đồng chí Viên mới lên cấp hai, mà Vi Thảo đã lớn mạnh, vì thế Viên Bách Thanh và đám anh em cùng chơi Vinh Quang yêu thích Vi Thảo trở thành chuyện đương nhiên. Chưa kể ngay lúc đó Vi Thảo cũng không phải lớn mạnh bình thường, người bình thường sẽ bị đấu pháp Ma Thuật Sư của đội trưởng Vi Thảo Vương Kiệt Hi thuyết phục, nhưng Viên Bách Thanh là vú em, toàn bộ chú ý đặt trên người duy nhất trong toàn liên minh có thể chơi song trị liệu, tuyển thủ Phương Sĩ Khiêm. Đoạn thời gian đó, Viên Bách Thanh hoàn toàn trở thành fanboy Phương Sĩ Khiêm, toàn bộ đồ chơi Phòng Phong cùng Đông Trùng Hạ Thảo cậu sưu tập đủ, còn kích động chen chúc với cả mấy đứa con gái chờ được nam thần tự tay kí tên lên áp phích tại điểm hoạt động thương mại.

Từ xưa thế sự khó song toàn, bạn học Viên Bách Thanh chơi trị liệu rất ổn, nhưng tiếc là thành tích học hành của cậu quá tệ. Sau khi có kết quả thi cấp ba, Viên Bách Thanh cau mày giấu bảo điểm, cuối cùng lấy hết can đảm nói với ba mẹ mong muốn tham gia trại huấn Vi Thảo luyện. Sau nhiều lần đấu tranh, ba mẹ bạn học Viên cũng tạm thời đồng ý cho cậu thử đi trại huấn luyện thiếu niên, có lẽ cho rằng theo cường độ huấn luyện của trại huấn luyện trong chiến đội chuyên nghiệp, không quá hai ngày cậu sẽ hối hận trở về nhà.

Đáng tiếc về phương diện này, cha mẹ Viên đã tính sai hoàn toàn. Chẳng dễ mà vào được cửa lớn của trại huấn luyện thiêu niên Vi Thảo, thỉnh thoảng còn thấy được tuyển thủ của chiến đội trên hành lang, thậm chí là thần tượng Phương Sĩ Khiêm, việc này khiến cậu không hề muốn từ bỏ ước mơ mà đi. Chưa kể, Viên Bách Thanh tự lượng sức được kết quả học tập không thể giúp mình đậu vào một đại học tốt. Người chơi trị liệu trong doanh trại không nhiều, may là cậu còn quen được một thiếu niên khác chơi kiếm khách, Lưu Tiểu Biệt, tính cách hợp nhau, thỉnh thoảng lại cãi lộn, giấu ý kích lệ vào bên trong, ngày tháng ở trại huấn luyện trôi qua cũng không quá khó khăn.

Lúc sau có một hôm, là ngày mà Viên Bách Thanh cho rằng quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Ngày đó cậu đeo tai nghe thực hiện huấn luyện căn bản, cũng không biết qua bao lâu, bên cạnh Lưu Tiểu Biệt đột nhiên thụi một cái, cậu nhặt lại tai nghe tính kháng nghị, bỗng nhận ra phòng huấn luyện lúc này lặng ngắt một cách khác thường. Cậu quay đầu lại, đứng đối diện, không phải là song trị liệu duy nhất Liên Minh mà cậu ngưỡng mộ, Phương Sĩ Khiêm đây sao?

"Nghe nói trong trại huấn luyện có người chơi trị liệu rất tốt, là em à, JJC một trận chứ?"

03.

Nói về trình độ ở mặt nào đó, Phương Sĩ Khiêm không phải người sư phụ ổn. Cách tên đó huấn luyện Viên Bách Thanh không giống Vương Kiệt Hy huấn luyện Cao Anh Kiệt, nhìn giống nuôi thả hơn. Phương Sĩ Khiêm sẽ yêu cầu Viên Bách Thanh tăng cường độ huấn luyện, cũng sẽ yêu cầu cậu xem thêm video thi đấu chuyên nghiệp, nhưng thường xuyên hơn cả là trực tiếp gọi cậu tới jjc – hãy bỏ qua chuyện cả hai đều là trị liệu – hoặc lúc đi phó bản công hội thì ép cậu đi cùng. Triết lý giảng dạy của Phương Sĩ Khiêm là trong thực chiến tạo ra nhân tài, cũng vì thế Viên Bách Thanh bị tên đó nuôi thành phong cách "Phí lời không nói nhiều lên luôn"

Tuy đụng phải các loại bạo hành của Phương Sĩ Khiêm trong trại huấn luyện, đôi thầy trò ngầm này ở chung vẫn ổn. Phương Sĩ Khiêm hoạt bát dẫn đầu mấy trò ồn ào, Vuong Kiệt Hy không quản nổi hắn. Từ lúc đồng chí tiểu Viên còn là một hạt giống tốt trong trại huấn luyện thiếu niên, Phương Sĩ Khiêm vẫn thường hay dẫn hắn trèo tường ra ngoài ăn khuya – thường cùng Lưu Tiểu Biệt cùng với tiểu bối mấy đội chủ lực khác - nếu như bị Vương Kiệt Hi bắt được cũng để ý lắm, mặt dày hi hi ha ha liền được bỏ qua. Cho đến hôm nay, quán nhỏ năm đó Phương Sĩ Khiêm dẫn bọn họ đi ăn khuya đã đóng cửa, Viên Bách Thanh vẫn nhớ tư vị bát hoành thánh kia.

Sống trong trại thiếu niên một năm, cậu cùng Lưu Tiểu Biệt ra mắt ở mùa giải thứ bảy.

Trở thành sau đó luyện tập đích cường độ gia tăng không nói, tiếp tục là trong trại huấn luyện đích lăng đầu thanh, đích các trước nay sẽ không cho người mới một chút giảm xóc kỳ, ở vừa mới bắt đầu mấy cuộc tranh tài trong ăn rất nhờ có. Chính hắn cảm thấy áy náy, nhưng dùng Vương Kiệt Hi đứng đầu các tiền bối không có chỉ trích qua hắn, Chậm rãi thành tích của hắn cũng coi như có khởi sắc, mà năm đó Vi Thảo đích đấu pháp cũng càng phong phú, cuối cùng ở thời gian qua đi hai năm sau lần thứ hai hốt được tổng quán quân.

Không nói tới chuyện cường độ luyện tập gia tăng sau khi trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, đối thủ cũng không còn là mấy thằng nhóc ăn bám trong trại huấn luyện, tuyển thủ chuyên nghiệp kinh nghiệm phong phú mà lại gian manh sẽ không cho người mới một chút thời gian giảm xóc, Viên Bách Thanh đẫ phải chịu đựng rất nhiều trong các trận đầu tiên. Chính cậu thấy áy náy, nhưng tiền bối top 1 là Vương Kiệt Hy không có mắng cậu, Phương Sĩ Khiêm thì đích thân dạy cậu cách phán đoán thời cơ, phối hợp với đội,… Từ từ, thành tích của Viên Bách Thanh cũng coi như có khởi sắc, mà đấu pháp Vi Thảo năm đó cũng càng phong phú, cuối cùng lại có được tổng quán quân sau hai năm.

Viên Bách Thanh vẫn cho rằng những ngày tháng tốt đẹp như thế này sẽ tiếp tục, cho đến ngày Phương Sĩ Khiêm hờ hững tuyên bố, hắn muốn giải nghệ.

04.

Sau khi Phương thần giải giáp, cho dù thân là trị liệu duy nhất trong hàng ngũ chính của đội thì có khả năng giúp đội ngũ làm được gì không? Viên Bách Thanh rất rõ thiên phú của chính mình cách xa đến độ đuổi không kịp Phương Sĩ Khiêm, mình không thể cùng lúc tập trung hai nghề sứ giả thủ hộ lẫn mục sư. Nói không hoang mang là là lừa người, trong Liên Minh tuyển thủ cấp thần nhiều đến vậy, trị liệu còn là nghề trongh yếu, mình liệu có đảm nhiệm được không? Nội tâm Viên Bách Thanh giãy giụa, lại không có người để bày tỏ sự khó xử trong lòng.

May thay, bất kể là Vương Kiệt Hi hay là mấy đồng đội khác vẫn luôn khoan dung với mình. Chính Viên Bách Thanh lặng lẽ tăng thêm cường độ huấn luyện, thời gian cùng tinh lực dành để kiểm điểm sau thi đấu cũng thay đổi nhiều. Cậu biết quá rõ mình vĩnh viễn cũng không đuổi kịp độ cao khi ấy của Phương Sĩ Khiêm, nhưng cậu cũng hy vọng hai thẻ tài khoản sư phụ để cho mình mất đi hào quang nó từng có. Cậu cố cỗ vũ bản thân tiến lên, cũng chỉ do không muốn tên gọi "Thần Trị Liệu" của sư phụ chịu hổ thẹn, cũng không muốn để cho giấc mộng của chính mình phủ kín một lớp bụi.

Mấy năm Phương Sĩ Khiêm giải nghệ Vi Thảo rất khó khăn, vị vua song quan bị giễu cợt là chiến đội xế chiều, chỉ là chỉ là Vương Kiệt Hi không để tâm, mọi người trong đội không để tâm, Viên Bách Thanh lại càng không quan tâm. Bọn họ đều hiểu rõ mình nên làm những gì, cũng sẽ không bị mấy lời đồn đãi nhảm nhí của người ngoài làm ảnh hưởng. Thời gian cứ thế trôi qua mau, cây phong trước cổng chiến đội đã nhiều lần thay lá đỏ, mấy năm tiếp tục, bọn họ cuối cùng cũng giành được quán quân trước khi Vương Kiệt Hy giải nghệ. Nhiều năm mới lại đoạt được tổng quán quân, có ai mà không vui, bọn họ thuê phòng KTV hát xuốt đêm, Vương Kiệt Hy lần này cũng không ngăn bọn họ. Trong căn phòng đầy âm thánh vang đinh tai nhức ốc, Viên Bách Thanh mở phần mềm chat

"Sư phụ, sư phụ, người thấy sao? Chúng ta lại có một cái tổng quán quân nữa!" Cậu uống một hơi cạn sạch rượu, liền hét lên một tiếng không rõ ràng.

"Chậc, qua bấy nhiêu năm mới lại có một cái tổng quán quân, mấy người như vậy đó hả?" Sau khi Phương Sĩ Khiêm giải nghệ liền xuất ngoại, Viên Bách Thanh không tính đến việc sai múi giờ, lúc này Phương Sĩ Khiêm hẳn là đang nghỉ ngơi. Nhưng Phương Sĩ Khiêm không hề tức giận, trong giọng nói của hắn lúc ẩn lúc hiện mang ý cười."Cũng ổn, chúc mừng mấy đứa, cũng giúp anh chúc mừng lão Vương, đồ đệ, em nếu có năng lực thực sự, tối nay quá chén thử xem lão Vương nói thế nào?"

Viên Bách Thanh chỉ cười khúc khích.

Sau đó thì sao? Sau đó Vương Kiệt Hi cũng giải nghệ, Vương cựu đội trưởng phất ống tay áo ra đi không một gợn mây, Cao Anh Kiệt nhận chức đội trưởng tiếp theo. Khi đó liên minh trong đã trở giời rồi, thế hệ hoàng kim đã sớm xuống dốc, người người lần lượt giải nghệ, cuối cùng ở một năm, trong danh sách đánh giải vô địch thế giới xuất hiện cái tên Viên Bách Thanh. Năm ấy cậu theo đội quốc gia viễn chinh LA, bỗng nhiên ngày nghỉ nhận được tin nhắn, cậu vội vàng mặc thường phục chạy từ quán cơm, đứng ngoài cửa, là đội trưởng và sư phụ, hai người bọn họ đều cười, thời gian phảng phất đảo ngược về tới năm cậu mới vừa vào đội chủ lực, nhiều năm như vậy, bọn họ cũng không có thay đổi

Thật tốt, mọi người đều không thay đổi.

05.

Cho nên lúc ban đầu, vì sao Viên Bách Thanh lại chơi trị liệu?

Nhắc mới nhớ, cũng chỉ vì một đám con nít lúc mới chơi Vinh Quang không biết chọn nghề nghiệp gì, cuối cùng chơi tù xì quyết định. Có ai ngờ được trò chơi tù xì năm đó sẽ khiến một đứa nhỏ trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp đâu?

-END-
 

Bình luận bằng Facebook