- Bình luận
- 224
- Số lượt thích
- 2,258
- Location
- Thảo Nguyên Xanh Bao La
- Team
- Vi Thảo
- Fan não tàn của
- Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
Tác giả: 无名异
CV: @Phương Khìn Khìn
Edit: Cú mèo
*****
1.
Ngày 01 tháng 09 năm 2015, thời tiết: trong xanh
Mùa giải đầu tiên sau khi Liên minh Vinh Quang chính thức thành lập đã bắt đầu rồi. Đối thủ trong trận đấu đầu tiên của Vi Thảo là chiến đội Hoàng Phong cùng ở thành phố B, việc này giúp giảm bớt phiền phức khi phải di chuyển qua lại giữa các thành phố, đồng thời tiết kiệm không ít tiền lộ phí. Đội trưởng Quách Minh Vũ của Hoàng Phong là một thầy trừ tà vô cùng tài giỏi, Quét Đất Dâng Hương trong tay anh ta như có sinh mệnh vậy, nhiều lần bùng nổ đúng lúc giúp Hoàng Phong mở ra một thế trận có lợi, đồng thời còn định ra cục diện chiến thắng cuối cùng.
Trận đầu tiên đã thua, nói như thế nào thì cũng có chút khó chịu, vốn nghĩ rằng sẽ mở màn một trận 10 – 0 rúng động lòng người, đáng tiếc mà. Nhưng mà đây mới là trận đầu tiên, về sau chúng ta sẽ thắng lại thôi, mỗi một thành viên của chiến đội Vi Thảo đang dần trưởng thành hơn, chúng ta nhất định sẽ đạt được thành tích... ngày một tốt hơn.
Trận đấu này Hoàng Phong là chủ nhà, nhưng sân vận động được dùng cũng là sân nhà Vi Thảo chọn cho mùa này. Sân vận động không quá lớn, cách xa trung tâm thành phố đắt xắt ra miếng, nhưng lượng người qua lại xung quanh cũng không ít, người đến xem trận đấu cơ bản có thể lấp đầy khán đài.
Ông chủ Dư vốn muốn tự mình xây một địa điểm thi đấu —— anh thật đúng là một phú hào, nghe nói gia đình anh xem như thuộc giới thượng tầng của thành phố B, có mối thâm giao với nhà họ Đường và nhà họ Diệp —— đã được tôi khuyên từ bỏ ý định đó. Tôi nói đợi chúng tôi đoạt được quán quân rồi mới xây chỗ thi đấu, như vậy thì có thể đặt tên cho nhà thi đấu là "Vi Thảo" rồi.
Chúng tôi đều thích cái tên Vi Thảo này, vừa nghe đã thấy tràn trề sức sống sắc xuân phơi phới, báo hiệu rằng chiến đội của chúng tôi sẽ ngày càng hùng mạnh, quán quân chắc chắn sẽ là vật nằm trong lòng bàn tay của Đại Vi Thảo ta. Tài khoản trong chiến đội đều được lựa chọn từ Trung Thảo Đường, hồi đó chúng tôi dùng tên thuốc đông y để đặt tên bởi vì ông chủ Dư cảm thấy như vậy có thể toát lên được khí chất ưu nhã thản nhiên của chúng tôi, đồng thời thể hiện trình độ học vấn của chiến đội chúng tôi cao hơn người khác một cái đầu.
Đúng vậy, tôi muốn khoe một chút, sáu người chủ lực cộng thêm hai người dự bị và ông chủ Dư của chiến đội chúng tôi, toàn bộ đều là sinh viên. Trong đó ông chủ Dư còn là thủ khoa ngành khoa học tự nhiên trong khóa thi năm đó của bọn họ, ngoài ra còn có hai sinh viên trường đại học Q*, nghe nói là học đệ của ông chủ Dư, quyết định theo chân ông chủ Dư đến để theo đuổi ước mơ của họ.
*Trường đại học Q là viết tắt của đại học Thanh Hoa (清华大学 - Qīnghuá dàxué).
Đương nhiên bất luận là như thế nào đi nữa, cho dù Vi Thảo là một đội không thiếu học bá —— đúng vậy, tôi vẫn đang khoe đó, hy vọng chiến đội không đội trời chung với chúng tôi trong tương lai có thể may mắn nhìn thấy đoạn này —— khi chúng tôi cất bước tiến tới ghế đấu trong tiếng vỗ tay vang lên từ khắp khán đài, thì mục tiêu của chúng ta cũng chỉ có một.
Vinh Quang!
2.
Ngày 26 tháng 09 năm 2015, thời tiết: trong xanh
Vòng đấu loại lượt đấu thứ 4, Gia Thế sân nhà tiếp đón Vi Thảo.
Gia Thế thật sự rất đáng sợ. Khả năng kiểm soát trận đấu của Nhất Diệp Chi Thu mạnh đến mức gần như không thể lý giải, mỗi một tình thế bất lợi đều có thể bị lật ngược thế cờ trong một nốt nhạc, thậm chí khiến cho người khác phải nghi ngờ đây là sơ hở mà hắn đã sớm tính sẵn muốn bán cho chúng tôi hay không.
Nhất Diệp Chi Thu là đối thủ lâu năm, lúc mới bắt đầu trong game chúng tôi đã giao đấu không ít lần, khi đó vẫn chưa nhìn thấy sự cách biệt quá lớn này, nhưng hiện tại sau khi giáp mặt đấu một trận với nhau, càng cảm thấy Diệp Thu thật sự vô cùng đáng sợ. Hắn là một người trẻ tuổi tài hoa, mỗi một bước chiến thuật trong trận đấu đều liên kết với nhau, giống như đấu pháp của hắn vậy, thật quê mùa, nhưng kết nối chặt chẽ, rất có hiệu quả.
Khi rời sân xem lại video trận đấu cảm thấy những chiến thuật này rất dễ phá giải, bởi vì Diệp Thu chủ yếu sử dụng những chiến thuật có nguyên lý cơ bản, nhưng khi chính mình đứng trong trận đấu mới phát hiện việc phá giải chúng khó khăn biết bao. Liên tục sử dụng các chiến thuật đơn giản chồng lên nhau khiến cho việc phán đoán mục đích của chúng càng khó hơn, hơn nữa Diệp Thu luôn có thể chơi những chiến thuật quê màu đó đến nở hoa, làm cho người khác cho dù có kế sách ứng phó tạm thời, cũng không thể không lập tức thay đổi.
Mặt khác, tuyển thủ thực lực của Gia Thế cũng đều vô cùng tài giỏi. Trong đó Khí Xung Vân Thủy rất đáng được chú ý, biểu hiện trong trận đấu của hắn dễ làm cho người khác cảm thấy "đây là một sự phối hợp vô cùng tồi tệ" , thậm chí giống như là đang bán đứng đồng đội giúp đỡ đối thủ vậy, nhưng nghĩ kỹ lại thì có vẻ không đơn giản như thế, ngày mai chắc phải rút ra chút thời gian xem lại video trận đấu của hắn.
Ồ đúng rồi, ngày mai là Tết Trung thu, vốn dĩ có thể nghỉ phép một ngày, nhưng sáng mai phải quay về thành phố B, lần này nợ lại vậy. Trên đường có thể kiểm điểm trước, về tới rồi thì bắt ông chủ Dư mời mọi người đi ăn đồ nướng, cũng xem như là để mọi người chơi lễ.
Sau đó lấy lại tinh thần, chúng ta tiếp tục lên đường.
Dù sao con đường Vinh Quang, là không có điểm cuối cùng.
Cảm giác đột nhiên bị nhiễm “Chicken Soup For The Soul” rồi. Nhưng mà chờ người mới đến rồi dùng “Chicken Soup For The Soul” để cổ vũ cũng là một lực chọn rất hay, hoặc trong buổi họp báo giải nghệ dùng để động viên hậu bối thuận tiện khơi gợi sự cảm động gì đó cũng được.
Úi, sắp mười hai giờ rồi.
Hoạt động Trung thu còn ba phút nữa là đến chiến trường, hãy chuẩn bị sẵn sàng.
3.
Ngày 3 tháng 10 năm 2015, thời tiết: âm u
Hôm nay là trận đấu thứ 5 vòng đấu bảng, chúng ta làm khách trên sân Lam Vũ, giành được chiến thắng trong gang tấc.
Tuy rằng thắng, nhưng tôi nhất định phải cảm khái một câu. Sách Khắc Tát Nhĩ thật sự rất đáng khinh, từ đầu tới cuối không ngừng nói lời rác rưởi, lại còn đầy mưu mô thủ đoạn.
Sau khi kết thúc trận đấu ông chủ Dư nói với tôi, anh ấy ngồi dưới khán đài xem cũng nhịn không được muốn nhào lên đánh Ngụy Sâm —— chính là người thao tác Sách Khắc Tát Nhĩ, đội trưởng Lam Vũ —— một trận tơi bời.
Không thể không nói, tôi cũng muốn. Lúc chơi ở trong game tôi chỉ biết Sách Khắc Tát Nhĩ là một bậc thầy trong việc nói lời rác rưởi, nhưng hiển nhiên khi ở trên sàn đấu hắn còn tăng thêm một bậc, quả thực mỗi một thao tác đều ngập tràn sự zâm, làm cho người ta khó lòng phòng bị. May mắn hôm nay mục sư của chúng tôi phát huy vô cùng xuất sắc, vững vàng chống chọi với sự quấy rối không ngừng của đối thủ. Biểu hiện của cậu ấy rất đáng khen ngợi, về tới nơi phải bảo ông chủ Dư mời khách để cổ vũ tinh thần.
Quốc khánh năm nay vốn sẽ được nghỉ bảy ngày, nhưng hôm nay có trận đấu, ngày mai tôi mới bắt đầu nghỉ ba ngày, hơn nữa hôm trước Trung thu chưa có nghỉ, nên tổng cộng được xả hơi bốn ngày. Vì chiến đội, tất cả mọi người đã lâu không về nhà, nên về thăm cha mẹ rồi.
Nhưng huấn luyện hằng ngày cũng không thể dừng, vì để phòng ngừa sượng tay, tôi nhớ đã mang theo đống thẻ clone trong ký túc xá về. Từ có giải chuyên nghiệp làm chất xúc tác, mỗi mùa nghỉ lễ, sự cạnh tranh trong game cũng ngày càng khốc liệt, nhóm các tuyển thủ chuyên nghiệp toàn bộ đều liều mạng cướp thật nhiều nguyên liệu về cho chiến đội, Vi Thảo đương nhiên cũng không thể lạc hậu. Chiến đội vẫn còn thiếu trang bị bạc, nguồn cung ứng nguyên liệu nhất định phải theo kịp.
Nếu thuận tiện thì còn có thể tìm kiếm mấy mầm non tốt trong game, về lâu về dài, nhóm của chúng tôi tuổi cũng không còn nhỏ, nếu không bồi dưỡng trước, sợ rằng tương lai có thể xuất hiện tình huống mất sự kết nối giữa hai thế hệ, sẽ rất là bất lợi cho chiến đội.
Tình trạng của Lam Vũ cũng không khác Vi Thảo là bao, Ngụy Sâm hình như còn lớn hơn tôi một chút, Bá Đồ và Gia Thế thì giống như bật hack vậy, Hàn Văn Thanh cùng với Diệp Thu thích chơi trò thần bí đều mới mười tám tuổi, mang theo chiến đội đánh thêm ba hay năm năm nữa cũng không thành vấn đề. Nói thật thì tôi có hơi ghen tị, nhưng mà hiện tại mới đánh có năm trận, cơ hội lên sàn đấu vẫn còn rất nhiều, cứ tạm gác chuyện này qua một bên vậy.
Huống chi ngoài trừ giải chuyên nghiệp ra, thì tiền thi đấu thương mại thi đấu biểu diễn linh tinh ở thành phố B này cũng rất nhiều, cho dù là vì tiền thưởng cũng phải thêm vài trận nữa.
4.
Ngày 7 tháng 10 năm 2015, thời tiết: trong xanh
Tôi phát hiện tôi có tố chất của một nhà tiên tri.
Hôm trước mới vừa viết trong nhật ký nếu có thể tìm được hạt giống tốt trong game thì hay quá, ngày hôm sau tôi đã ở trong game phát hiện ra một người có kỹ thuật điều khiển mục sư cùng thiên sứ thủ hộ vô cùng xuất sắc, tinh thông toàn bộ hệ trị liệu, năng lực đọc trận đấu cũng rất tốt, vừa lúc nằm trong nhóm tinh anh của Trung Thảo Đường.
Ông trời giúp Đại Vi Thảo của tôi, trị liệu này tuyệt đối không thể để cho chiến đội khác bắt đi mất.
Sau hai ngày tiếp xúc trong game, tôi biết được cậu ấy cũng là người ở thành phố B, vì thế đã mời cậu ấy đến Vi Thảo thử huấn luyện, hôm nay cậu ấy đã thẳng thắn đồng ý đến thăm, còn mang theo tài khoản nói muốn PK với mục sư của chúng tôi, thi đấu solo 1vs1.
Đúng là một trị liệu đam mê với nghề, nhưng chuyện làm người khác bất ngờ chính là, cậu ấy ở trong đoàn đội đảm nhiệm vai trò support cũng rất tốt, làm cho đối thủ vô cùng khó chịu, đồng đội thì lại có thể thả sức tung hoành, với trình độ hiện tại thì thậm chí còn giỏi hơn mục sư của chúng tôi.
Mà quan trọng nhất là cậu ấy còn trẻ. Cậu nhóc này nhỏ hơn Diệp Thu và Hàn Văn Thanh, tháng sau mới thành niên.
Cậu nhóc nói cậu tên Phương Sĩ Khiêm, là fan Vi Thảo, dù sao thì trong nhà cha mẹ cũng mặc kệ cậu, nếu có thể gia nhập Vi Thảo thì không thể nào tốt hơn được nữa, không đánh vị trí trị liệu thì để cậu thay đổi vị trí cũng được, cho nên tôi trực tiếp xin ông chủ Dư đăng ký ký túc xá cho cậu ấy, về sau gia nhập đến huấn luyện trong đội.
Tuy rằng Vi Thảo tuyển được một tuyển thủ có kỹ thuật là một chuyện tốt, nhưng mặc kệ nói như thế nào đi nữa thì Phương Sĩ Khiêm vẫn chưa thành niên, hôm nào tôi và ông chủ Dư cùng nhau đến gặp cha mẹ của cậu ấy, chuyện này không thể qua loa được. Nghề làm tuyển thủ Esports vừa mới bắt đầu, ai cũng không biết tương lai rồi sẽ ra sao, làm đội trưởng của chiến đội, tôi phải có trách nhiệm với các đội viên.
Trận đấu tiếp theo là vào hai ngày sau, Vi Thảo ở sân nhà đón tiếp Tru Tiên. Mấy ngày nay thu hoạch trong game rất lớn, trang bị bạc mũ phù thủy của Vương Bất Lưu Hành chắc trước trận đấu có thể làm ra, còn có khiên Thành Lũy Thở Than của kỵ sĩ sau khi thu thập đủ nguyên liệu cũng đã có thể thăng cấp. Trang bị mới cần một chút thời gian để thích ứng, nhưng tôi tin tưởng Vi Thảo trong trận đấu tiếp theo sẽ giành được chiến thắng đẹp mắt.
Bản đồ do chủ nhà lựa chọn đã quyết định xong rồi, ngày mai luyện lại lần nữa, có thể cho Phương Sĩ Khiêm làm bồi luyện, coi như là bồi dưỡng mức độ ăn ý giữa các đội viên.
À đúng rồi, ông chủ Dư muốn tìm slogan tuyên truyền cho chiến đội, hôm nay đã thảo luận với mọi người, cuối cùng quyết định chọn câu này.
Sợi cỏ mong manh, trưởng thành thảo nguyên.
——Nhưng hy vọng sau này đừng có xuất hiện chiến đội “ngọn lửa nhỏ nhoi, cháy lan đồng cỏ” gì đó, nếu không thì chúng tôi phải đổi slogan, chẳng hạn như “lửa không thể thiêu rụi, gió xuân về lại xanh”.
5.
Ngày 9 tháng 11 năm 2015, thời tiết: âm u
Thời tiết hôm nay không tốt lắm, bầu trời âm u giống như sắp mưa. Thứ 2 vốn là ngày nghỉ của ông chủ Dư, mọi người bình thường đều về thăm nhà, nhưng hôm nay là sinh nhật của Sĩ Khiêm, chúng tôi đều ở lại chúc mừng cậu ấy.
Dù sao cũng là lễ trưởng thành, cha mẹ cậu ấy không quá coi trọng, nhưng chúng ta sẽ làm cho cậu ấy cảm nhận được chiến đội của chúng tôi ấm áp như gia đình vậy. Tôi và ông chủ Dư tự tay làm bánh ngọt, hình dạng tuy không đẹp cho lắm, nhưng hương vị cũng ổn —— dù phần lớn bơ bị trét lên mặt thọ tinh —— nhưng mọi người vẫn đánh giá rất cao.
Sĩ Khiêm ngoài miệng nói móa móa móa các anh thế mà đi ăn hiếp người mới, nhưng thực tế lại cười tươi hơn ai hết. Đã qua một tháng tiếp xúc, tất cả mọi người đều nhìn ra được ông nội này là mẫu người miệng thì chê nhưng cơ thể rất thành thật, tức giận xù lông chỉ cần vuốt ve là ngoan ngoãn hiểu chuyện ngay.
Ừm, đúng là có hơi “chảnh cún”, nhưng với sự “chảnh cún” này bạn cũng không có cách gì, chỉ hận không thể xoa đầu cậu ấy một trận, giống như em trai tinh nghịch nhà bên vậy.
Tuy rằng đứa em này cao hơn chúng tôi. Sĩ Khiêm hiện tại đã 1m8, về sau khẳng định còn cao lên nữa, cho nên người đảm nhận vị trí chiều cao của Vi Thảo chính là em ấy, dẫn đi ra ngoài thi đấu oai phong biết bao, chỉ lấy chiều cao thôi đã đủ dọa người thì đừng nói chi tới kỹ thuật.
Trong đội chúng tôi đều là tuyển thủ có học vấn cao, biết rượu có thể làm tê liệt hệ thần kinh, sau khi uống quá nhiều sẽ bị run tay, cho nên bình thường sẽ không uống rượu. Nhưng hôm nay Sĩ Khiêm thành nên, ông chủ Dư lão bản vui vẻ mang rượu vang đỏ quý giá trong nhà ra mời, mọi người đều được hưởng ké, hò hét đòi uống.
Cứ uống như thế, uống đến mức xảy ra chuyện cười. Sĩ Khiêm đứa nhỏ này chắc là lần đầu uống rượu, uống không tới nửa ly đã gục, đang ăn thì bỗng nhiên gục đầu xuống bàn ngủ, làm cả nhóm một phen hốt hoảng. Sau đó là mục sư và thích khách của đội, rót nửa ly, cùng nhau ngồi xuống nói tướng thanh, người tung kẻ hứng rất chuyên nghiệp, đặc biệt thú vị, tôi đã quay lại video, đây đều là lịch sử đen tối, phải bảo tồn thật tốt. Tiếp theo là ông chủ Dư, uống hơn nửa ly, liền cùng kỵ sĩ đi nhà vệ sinh, thiếu chút nữa té nhào vào bồn cầu, lúc trở về còn hát "Cứ như vậy mà bị em chinh phục", lạc tông tới nỗi không biết. Tửu lượng tốt nhất là thiện xạ, tôi hoài nghi cậu ta là người đời sau của cao bồi miền viễn Tây, uống rượu vô cùng hào sảng, ai đến cũng không từ chối, thoạt nhìn không có chút men say, lại còn trêu chọc bọn tôi “quá kém”.
Vì để tha mấy con ma men này quay về chiến đội, tôi không có uống rượu. Kết quả chờ tới lúc tôi đi thanh toán mới biết thiện xạ đã say từ sớm, mấy lời châm chọc đều là đang nói sảng.
—— Kỹ năng này có hơi cao cấp, ngày khác tôi cũng luyện mới được.
Hơi buồn ngủ rồi, không viết nhiều nữa, viết thêm một lần câu chúc Sĩ Khiêm sinh nhật vui vẻ.
Nếu đã thành niên rồi, thì sang năm phải đảm nhận HP của chiến đợi rồi, xem ai còn dám động đến đường máu của Vi Thảo chúng ta nữa, có đúng không!
6.
Ngày 22 tháng 12 năm 2015, thời tiết: tuyết rơi
Hôm nay đông chí, bên ngoài tuyết rơi cả ngày, lạnh muốn chết, phòng huấn luyện rõ ràng đã mở ra hệ thống lò sưởi, nhưng tay của mọi người vẫn sắp bị đông cứng.
Ông chủ Dư đơn giản duyệt cho nghỉ, đặt giao thức nhanh tới một đống bánh chẻo, thêm một nồi lẩu. Tất cả mọi người lười đến mức muốn làm tổ, trực tiếp mang theo bao tay sưởi ở phòng huấn luyện ăn cả ngày, vừa ăn vừa nói chuyện, kể ra về ước mơ lúc nhỏ của bản thân.
Tôi lại phát hiện tôi có thiên phú trong việc tiên tri, đồng thời cũng đang nghiêm túc suy nghĩ xem có nên làm cho nó phát huy hết cỡ hay không.
Thiện xạ nói cậu tôi muốn đi miền Tây nước Mỹ làm cao bồi, mục sư nói hắn muốn đi nói tướng thanh, kỵ sĩ muốn làm ca sĩ, thích khách nói hắn lúc nhỏ muốn làm một sát thủ biết nói tướng thanh —— hội chứng hoang tưởng tuổi dậy thì về việc vi phạm pháp luật thì vẫn chữa trị ngay thì mới tốt, chúng tôi cùng nhau phê bình hắn, còn nữa vì sao làm sát thủ phải biết nói tướng thanh?
Hắn nói bởi vì hắn thích. Lý do rất mạnh, chúng tôi không có gì đỡ nổi, đành phải vỗ tay cho hắn.
Đến lượt Phương Sĩ Khiêm, cậu nói cậu lúc muốn làm rất nhiều, trong chốc lát nói cũng không hết. Chúng tôi hỏi cậu muốn làm gì nhất, cậu suy nghĩ hồi lâu, nói muốn làm cha nhất.
Cậu còn giải thích rằng, lúc ấy cảm thấy được làm cha là chuyện vô cùng tốt, muốn làm gì thì làm, không ai quản, còn có thể sai bảo đứa con làm cái này làm cái kia.
Chúng tôi đều bật cười, sau đó mục sư nuôi mộng làm diễn viên tướng thanh trêu chọc nói may mà không phải muốn làm cha nuôi. Một đám người nghe vậy liền cười như điên.
Bẻ lái đột ngột như thế, làm tôi thiếu chút nữa rớt đũa vào trong nồi lẩu. Đề tài thay đổi vô cùng nhanh, mọi người lập tức bắt đầu tìm hiểu chuyện tình ái của nhau, kết quả phát hiện chúng tôi đều là người chuẩn bị cùng nữ thần Vinh Quang kết hôn, ngay cả ông chủ Dư cũng nói chưa có bạn gái, chỉ biết toàn tâm toàn ý chơi game.
Tỷ như khi chúng tôi nhắc tới vài ngày nữa sẽ đến lễ Giáng Sinh, phản ứng đầu tiên không phải là hẹn bạn gái đi xem phim hay cẩu độc thân lại sắp bị ngược, mà lại là quy tắc hoạt động Giáng Sinh của Vinh Quang hình như đã công bố rồi, danh sách phần thưởng có điểm kỹ năng, cái này không thể bỏ qua, mau mau mau chạy hoạt động xuyên đêm thôi!
Quả thật là cuộc sống cô độc, bỗng thấy đau từ trong tim.
Nhưng mà may mắn, chúng tôi còn có Vinh Quang, Vinh Quang đáng để chúng tôi đánh đổi yêu, theo đuổi và phấn đấu.
7.
Ngày 31 tháng 1 năm 2016, thời tiết: trong xanh
Ngày hôm qua vừa đánh xong lượt đấu thứ 12 của giải Liên minh Vinh Quang mùa thứ 2, Vi Thảo chủ nhà đón tiếp Bá Đồ, sau một trận ác chiến đã gian nan giành lấy chiến thắng. Tiếp theo hôm nay thành phố B có một giải đấu thưởng, thể thức một chọi một, tiền thưởng dành cho quán quân rất hậu hĩnh, Vi Thảo liền báo danh toàn bộ đội viên, bao gồm cả hai vị trị liệu, Sĩ Khiêm dùng tài khoản mục sự tính công kích càng mạnh.
Sĩ Khiêm thật sự rất tài giỏi, mục sư của cậu đã đánh ra rất nhiều kỹ năng cấp thấp lên kỵ sĩ và thầy trừ tà, đối với việc sử dụng mana cũng rất chuẩn xác, còn cầm mục sư với lượng sát thương ít ỏi tiến vào top 16 người mạnh, cuối cùng vô cùng đáng tiếc bị giết bởi một cuồng kiếm sĩ điên cuồng bán máu để gián đoạn kỹ năng của cậu.
Mà bên phía mục sư còn lại vận khí không được tốt lắm, vòng đầu tiên đã đụng độ Quét Đất Dâng Hương, sau hai mươi phút chống đỡ đã bại trận. Tôi vốn nghĩ rằng trận chung kết lần này sẽ là tôi và Quét Đất Dâng Hương, không nghĩ tới trận tứ kết Quét Đất Dâng Hương bị một ma đạo học giả có đấu pháp kỳ lạ đánh bại, cuối cùng người tranh đoạt quán quân cũng biến thành tôi và ma đạo học giả trẻ tuổi kia.
Chúng tôi cùng nghề, nhưng trang bị của Vương Bất Lưu Hành so với cậu ta tốt hơn, theo lẽ thường tôi không nên thắng một cách gian nan như thế. Nhưng trên thực tế, tôi suýt nữa đã thua trận, thậm chí nếu đấu lại một lần nữa, tôi không thể cam đoan chính mình có thể thắng.
Chúng tôi cũng không thể không thừa nhận, đây là một người tuổi trẻ tài năng. Đấu pháp của cậu không như bài bản sách vở, ngay cả chiêu thức cũng không theo một nguyên lý nào, tùy tiện ra chiêu suy nghĩ táo bạo, nhưng vô cùng hữu hiệu, thiên biến vạn hóa cực đỉnh, thao tác chuẩn xác cảm quan nhạy bén, tốc độ tay cũng vô cùng nhanh, quả thực nếu so với một số tuyển thủ chuyên nghiệp đang hoạt động thì càng thêm ưu tú.
Tôi tiếp xúc với cậu trước Quách Minh Vũ, phát hiện cậu thậm chí còn nhỏ hơn Sĩ Khiêm —— cậu tới tháng bảy năm nay được mười bảy tuổi, nói cách khác, sang năm mới có thể ra mắt. Đứa nhỏ này có một đôi mắt to nhỏ rất rõ ràng, lúc Sĩ Khiêm nhìn thấy còn trực tiếp bật cười, cậu thì chỉ thản nhiên nhìn thoáng qua, cũng không có dáng vẻ tức giận, quay đầu bình tĩnh tự giới thiệu với tôi, cậu tên Vương Kiệt Hi, là fan của Vi Thảo, mùa giải sau sẽ cân nhắc đến Vi Thảo huấn luyện thử.
Tôi rất chờ mong cùng cậu kề vai chiến đấu, nhưng nếu cậu có thể trở thành người nối nghiệp của tôi, thì sẽ có lợi cho Vi Thảo hơn. Trình độ của tôi trong Liên minh cùng lắm chỉ được xếp ở khoảng giữa, hiện tại có thể vẫn chưa nhận ra được gì, nhưng đến mùa giải sau, Sĩ Khiêm ra mắt, dàn tiền bối chúng tôi đây đều sẽ trở thành vật cản.
Dù sao năm tháng sẽ không buông tha cho bất kỳ ai, tương lai vẫn sẽ thuộc người trẻ bọn họ.
8.
Ngày 27 tháng 3 năm 2016, thời tiết: nổi gió
Vòng đấu bảng của Liên minh Vinh Quang mùa giải đầu tiên đã kết thúc, chiến đội Vi Thảo được 183 điểm và xếp thứ sáu, tiến vào vòng chung kết. Đối thủ đầu tiên ở vòng chung kết của chúng tôi là chiến đội Hoàng Phong xếp hạng ba, lại là trận đại chiến cùng thành phố.
Ông chủ Dư tỏ vẻ bản thân không thể chịu được sân nhà của chúng tôi và Hoàng Phong là cùng một chỗ được nữa, những lúc đến lượt chúng tôi thi đấu bất luận là sân nhà hay sân khách, trên khán đài đều là fan của Hoàng Phong, cho nên anh ấy trước khi mùa giải sau bắt đầu đã liên hệ với các nhà thầu xây dựng, yêu cầu trước mùa giải thứ ba phải hoàn thành nhà thi đấu Vi Thảo.
Ừm, Lão Dư còn thản nhiên nói trận này xem như là quà chia tay, về sau nếu đoạt giải quán quân anh ấy sẽ đi thuê Tổ Chim* làm địa điểm thi đấu.
*Sân vận động Quốc gia Bắc Kinh, tên chính thức là Sân vận động Quốc gia là một sân vận động có sức chứa 91.000 người ở Bắc Kinh. Sân vận động được thiết kế để sử dụng trong suốt Thế vận hội Mùa hè 2008 và Thế vận hội dành cho người khuyết tật Mùa hè 2008 và sẽ được sử dụng lại trong Thế vận hội Mùa đông 2022 và Thế vận hội dành cho người khuyết tật Mùa đông 2022.
Chúng tôi đều nói ba ba thổ hào chúng tôi làm bạn đi, Sĩ Khiêm thì một mình về phe Hoàng Phong, ông chủ Dư nghe xong hận không thể đập cậu ta một trận, nói không phá được đài thì có thể chết a.
Sĩ Khiêm nói, không chết được, chỉ là hơi buồn.
Bộ dạng thở hổn hển khua tay múa chân của ông chủ Dư là nguồn vui rất lớn của chúng tôi, vốn tất cả mọi người đang rất lo lắng trước trận đấu, hiện tại cũng đã thả lỏng không ít. Có thể thấy được thứ ông chủ Dư muốn chính là hiệu quả này, sau khi mọi người cười anh ấy đã nhẹ nhàng thở ra, cười nói với chúng tôi đừng áp lực quá, đi lên đánh là được rồi. Chỉ là một trận đấu thôi mà, chẳng lẽ số trận chúng ta thắng còn ít sao? Lên sân khấu thì cứ đánh, cho Hoàng Phong biết chúng ta mới là thái tử, đừng có tranh giành hoàng vị này nữa.
Bệ hạ thánh minh! Chúng tôi nói đùa rồi cùng nhau cười như những đứa trẻ tiểu học, rồi còn nghiêm túc bàn luận khả năng làm hoàng đế của ông Dư, hoàn toàn xua đi chút không khí căng thẳng cuối cùng.
Trong trận đấu chúng tôi đương nhiên sẽ dốc hết toàn lực, nhưng một khi đã xuống sân, vô luận kết quả thắng thua của trận đấu hay là con đường phía trước cũng đều không biết trước được, chúng tôi phải điều chỉnh cảm xúc và trạng thái, chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến tiếp theo.
Đây là tố chất chức nghiệp, là điều bắt buộc, chúng tôi rất chuyên nghiệp, ông chủ Dư cũng vậy.
9.
Ngày 1 tháng 4 năm 2016, thời tiết: trong xanh
Vi Thảo thua.
Điều này giống như lời nói đùa trong ngày Cá tháng tư, nhưng nó là sự thật. Chúng tôi thua Hoàng Phong, cả hai trận đều thua tan tác, Vi Thảo vào đến trận đầu tiên của vòng chung kết, và kết quả của mùa giải này là đã dừng lại ở top 8 đội mạnh nhất.
Hai trận đấu này Vương Kiệt Hi đều đến xem, tôi tình cờ thấy được sau khi rời sân. Cậu cô độc ngồi trên khán đàu, cách vị trí của các tuyển thủ không xa, ánh mắt chăm chú bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào bảng điện tử còn chưa tắt, giống như muốn ghi lại những khoảnh khắc đẹp đẽ cùng thời khắc thất bại được chiếu trên bảng điện tử kia.
Sau khi trận đấu thứ hai cũng thua tôi vốn muốn đi tìm cậu, hỏi cậu cách nhìn của cậu về trận đấu, nhưng tâm trạng của đồng đội đang chùn xuống, tôi chỉ đành ở lại hàng ghế tuyển thủ an ủi bọn họ. Sĩ Khiêm vẻ mặt không phục, nếu không có ông chủ Dư đến xem giữ chặt hắn, hắn nhất định sẽ đi gây chuyện với tuyển thủ của Hoàng Phong, buông lời cay độc nói năm sau sẽ dạy các cậu cách làm người.
Ông chủ Dư cũng không thể mỗi lần đều giữ chặt của hắn, tôi bỗng nhiên có hơi lo lắng cho phong độ tương lai của Vi Thảo. Đội viên đời đầu chúng tôi khó khăn lắm mới xây dựng được hình tượng chiến đội nhẹ nhàng lễ độ có học thức với mọi người, về sau nếu Sĩ Khiêm làm đội trưởng, Vi Thảo chẳng phải sẽ thay đổi, biến thành gà bay chó chạy hay sao?
Có hơi đáng sợ, may mà tôi vẫn có ý định giải nghệ vào năm nay. Trước khi Sĩ Khiêm ra mắt nhất định phải nói chuyện với hắn.
Nói đến chuyện giải nghệ, mục sư trong đội hôm nay chính thức tuyên bố giải nghệ. Người nhà hắn bởi vì chuyện hắn chơi Vinh Quang này mà đã gây áp lực rất lớn cho hắn, ép hắn về nhà kế thừa gia nghiệp, bây giờ không thể không đi. Hắn trước khi đi còn cố ý dặn dò Sĩ Khiêm, nói đường máu của Vi Thảo sau này giao cho cậu, phải thay tôi bảo vệ nó, ai dám động tới thì liền dùng Ngọn Lửa Thần Thánh, không cần nương tay.
Sĩ Khiêm hiên ngang lẫm liệt vỗ ngực cam đoan nói có em ở đây xem ai dám động, sang năm chúng tôi đoạt được quán quân anh đừng ghen tị nha, chỉ cần la hét vỗ tay là được rồi.
—— Đây thật sự không phải sự tự tin tôi cho hắn.
Nhưng có nói như thế nào đi nữa, Vi Thảo năm nay dừng lại ở top 8, sang năm tắc vị tất, cố gắng tiến xa hơn, cho đến khi tôi giải nghệ.
Bạn nhìn xem, slogan của chiến đội chúng tôi còn dán trên tường đây này, dòng chữ màu xanh uốn lượn bay bổng.
Sợi cỏ mong manh, trưởng thành thảo nguyên.
10.
Ngày 16 tháng 4 năm 2016, thời tiết: trong xanh
Trận tổng chung kết đã kết thúc, Liên minh Vinh Quang mùa giải thứ 1 cuối cùng cũng hạ màn.
Quán quân là chiến đội Gia Thế bất khả chiến bại. Nhất Diệp Chi Thu cùng chiến mâu Khước Tà trong tay đã quá mức đáng sợ, lại còn đi kèm với chiến thuật khó phá giải cùng kỹ thuật mạnh ngoài sức tưởng tượng của Diệp, làm cho Gia Thế hoàn toàn biến thành một cục xương cứng mà Hoàng Phong không thể gặm nổi. Sự phối hợp của Ngô Tuyết Phong là yếu tố quan trọng, dù cho trong mắt người chơi bình thường biểu hiện của Khí Xung Vân Thủy là đang phá hỏng màn trình diễn của Diệp Thu, nhưng trên thực tế, sự hỗ trợ của Ngô Tuyết Phong đã dẫn dắt trận đấu đi đến cục diện phân thắng bại, do đó chiến thắng của Gia Thế càng được bảo đảm hơn.
Một con người đáng sợ, một chiến đội đáng sợ, tôi thậm chí còn không thể nghĩ được cách nào để đánh bại bọn họ —— nhất định phải nói thì chỉ có hạ thuốc ngoài trận đấu.
Chỉ đùa chút thôi. Diệp Thu mạnh mẽ làm cho người khác đánh bại hắn, không ảo tưởng một chút thì rất dễ bị đánh tới mức tuyệt vọng dưới tay hắn.
Liên minh cho Vi Thảo một sấp vé xem trận chung kết, cho nên tôi đã mời Vương Kiệt Hi cùng đi nhau xem. Trong trận đấu đang diễn ra Vương Kiệt Hi ngồi bên cạnh tôi, toàn bộ quá trình không nói một lời, rất tập trung và nghiêm túc, đôi mắt to nhỏ đặc biệt kia hình như ngay cả nháy mắt cũng không có, nhìn chằm chằm vào màn hình điện tử lớn trong sân vận động.
Sau khi kết quả trận chung kết xác định, tôi hỏi cậu nhìn ra được gì, cậu nói cậu đang nghĩ về việc Vi Thảo đối chiến với Gia Thế, nếu nắm bắt được cơ hội, trong trận đấu có ít nhất ba điểm đủ tạo cơ hội để trở mình.
Không thể không nói, Vương Kiệt Hi đích thật là một thiên tài, trong lúc tôi còn đang cân nhắc về tính khả thi của việc chuốc thuốc, thì cậu đã bắt đầu chuẩn bị đánh bại Gia Thế rồi.
Vương Kiệt Hi đã chỉ ra những điểm đó cho tôi, đồng thời cũng giải thích rõ ràng những thao tác có thể lật ngược thế cờ, lối suy nghĩ xa vời nhưng phương pháp chặt chẽ, logic rõ ràng và không thể bác bỏ được. Sự tự tin điềm tĩnh của cậu không giống như một đứa trẻ chưa mười bảy tuổi, cũng tài hoa hơn người có thể sánh vai với Diệp Thu.
Có lẽ Gia Thế sẽ cho cậu một tương lai tươi sáng hơn, nhưng Vương Kiệt Hi nói, cậu lựa chọn Vi Thảo, hơn nữa tin tưởng Vi Thảo cũng sẽ lựa chọn cậu,
Tôi nghĩ, đây chính là người kế nghiệp của tôi.
Cùng với chức đội trưởng, đều lấy đi đi!
[Hoàn]