Hoàn [Vi Thảo Thành Nguyên 2022][Lâm Kiệt] Hoa Cỏ Mùa Xuân

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#1
HOA CỎ MÙA XUÂN
Sản phẩm thuộc Project Vi Thảo 2022 - Vi Thảo Thành Nguyên

Tác giả: 七月没梨
CV: Cú mèo
Edit: Cú mèo

*****

Lâm Kiệt sau khi giao lại vị trí đội trưởng và Vương Bất Lưu Hành cho Vương Kiệt Hi đã dứt áo ra đi, về sau có phóng viên đã chụp được cảnh anh mặc quần đùi rộng thùng thình mua dưa leo ở chợ, nhưng phóng viên Vinh Quang dù sao cũng không phải phóng viên mảng giải trí, họ không có thời gian mỗi ngày ngồi xổm trước cổng Vi Thảo để săn tin bát quái, loại tin tức đội trưởng Vi Thảo tàn bạo thắt tóc đuôi sam cho đội phó vô cùng được hưởng ứng trên một số diễn đàn về couple, đồng thời được một nhóm các cô gái la hét đòi phát đường, trên thực tế là không có chút giá trị phân tích thi đấu.​

Cho nên Lâm Kiệt đã giải nghệ hai năm dù có khỏa thân chạy trên đường lớn cũng không còn mấy ai nhớ tới anh.​

Thế nhưng vấn đề này vốn dĩ sẽ không thể xảy ra, vì dù sao đi nữa Lâm Kiệt anh vẫn còn muốn giữ mặt mũi, mùa hè Bắc Kinh nóng đến mấy anh cũng sẽ không như tên Ngụy Sâm kia, ỷ vào việc Lam Vũ không có em gái nào, vừa đến ngày nóng một đám đàn ông cẩu thả liền cởi trần đi nhong nhong khắp nơi trong câu lạc bộ, những người biết đây là tuyển thủ chuyên nghiệp thì không sao, những người không biết thì còn tưởng rằng là băng đảng lưu manh nào đó.​

Cảnh tượng này của Lam Vũ đã hoàn toàn thay đổi khi Dụ Văn Châu lên làm đội trưởng, ngay cả khi thời tiết oi ả nhất, phóng viên lén chạy vào Lam Vũ phỏng vấn, thứ nhìn thấy chắc chắn là một đám thiếu niên con ngoan trò giỏi quần áo ngay ngắn chỉnh tề, khiến cho bác bảo vệ giữ cổng Lam Vũ cũng thấy ngại khi xắn tay áo mang dép lê đi khắp nơi.​

À, lạc đề rồi.​

Nói đến việc lúc trước Lâm Kiệt vì sao lại yên tâm giao chức đội trưởng cho Vương Kiệt Hi như thế, thì cũng không phải là loại kịch bản ba xu Vương Kiệt Hi dùng sắc đẹp quyến rũ đội trưởng chỉ con lừa bảo là con ngựa như truyền thông bịa đặt. Thực ra theo như mắt thẩm mỹ của Lâm Kiệt thì vẫn cảm giác cậu nhóc trong trại huấn luyện Lam Vũ tuấn tú hơn một chút, kiểu tóc đó đối xứng hơn, nhìn rất vừa mắt.​

Lâm Kiệt là người mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế tiềm ẩn rất sâu, nhìn tên của anh thì biết được ngay, trước khi Cao Anh Kiệt ra mắt thì tên của anh đối xứng nhất.​

Cuộc gặp gỡ Vương Kiệt Hi năm đó, Lâm Kiệt nghĩ rằng là tiếng gọi của số mệnh.​

Trên đường đẩy xe đạp đi mua dưa leo anh gặp được một chàng trai dáng người cân đối mặc quần áo sơ mi trắng mang balo một bên vai đi lướt qua anh, anh còn cảm thán rằng Lâm Kiệt anh cũng đã từng là một lãng tử mặc quần jean áo sơ mi trắng, bị một đám người thần kinh Vi Thảo đầu độc thành một người phụ nữ trung niên thần kinh suy nhược, thời gian thật sự qua nhanh như chó chạy ngoài đồng, anh đào nay đã đỏ lá chuối càng thêm sẫm màu.​

Sau đó, Lâm Kiệt vừa cảm thán thời gian không tha cho bất kỳ ai vừa gặm dưa leo gặp lại chàng trai đó ở khu vực đăng ký của trại huấn luyện, tật xấu hay giúp đỡ người khác lại xuất hiện, anh nhắc nhở thiếu niên kia, "Lấy sai đơn rồi, cái trên tay cậu là đơn xin làm nhân viên nhà ăn."​

Thiếu niên kia cúi đầu nhìn kỹ, xác thực đã lấy nhầm, cậu cũng không xấu hổ, vẻ mặt không thay đổi, đưa tay lấy một tờ đơn khác tiếp tục điền.​

"Cậu tới đây người nhà có đồng ý không?" Lâm Kiệt tiếp tục hỏi.​

"Ừm." Đối phương không ngẩng đầu, dừng lại ở mục diện mạo chính trị* một lát, thuận miệng hỏi một câu, "Xin hỏi chỗ này nên điền cái gì?"​

*Còn được gọi là “diện mục chính trị”, ý chỉ đảng phái chính trị của một người, là sự phản ánh trực tiếp nhất về thân phận chính trị của người đó, cũng là để chỉ đoàn thể chính trị, chính đảng mà người đó tham gia, gián tiếp tỏ rõ tư tưởng của người đó nghiêng về lập trường chính trị và quan điểm chính trị. Ở mục “diện mạo chính trị” có 13 cách điền chính xác, mọi người có thể tham khảo ở link này.

Lâm Kiệt gãi gãi đầu, "Anh cũng không biết cái này, câu lạc bộ đưa như thế, hồi đó anh điền là ngũ quan đoan chính."​

Thiếu niên kia ngẩng đầu lên nhìn anh một cái.​

Ồ.​

Vị này là mắt to mắt nhỏ.​

Xin lỗi vì đã vô tình mở ra biệt danh châm chọc này, thật xin lỗi.​

"Hay là điền mắt to mắt nhỏ? Vi Thảo chúng tôi nhận người thực ra chỉ nhìn bên trong chứ không nhìn vẻ bề ngoài đâu." Lâm Kiệt nói tiếp.​

Thiếu niên móc điện thoại tra Baidu, sau đó ở trước mặt Lâm Kiệt điền ngay thẳng dòng chữ đoàn viên đoàn thanh niên cộng sản vào mục “diện mạo chính trị”.​

Vẻ mặt vẫn bình thản, Lâm Kiệt vô tình nghĩ tới một câu, chính là “buông bỏ cõi trần một mình hóa cánh thành tiên”*.​

*Trích trong câu: “Phiêu phiêu hồ như di thế độc lập, vũ hóa nhi đăng tiên” trong bài Tiền Xích Bích phú của Tô Thức.

Đừng hỏi anh vì sao lại biết câu cao siêu như vậy, hồi xưa giáo viên ngữ văn cấp 3 đã bắt anh chép lại bài Xuất Sư Biểu* 30 lần, nhìn thấy đã muốn ói.​

*Xuất Sư Biểu là một bài biểu văn của tể tướng Gia Cát Lượng của nhà Thục Hán thời Tam Quốc viết trước khi ông quyết định bắc tiến tấn công nhà Ngụy, khôi phục Trung Nguyên gửi cho hậu chủ (hậu duệ của quân chủ) Lưu Thiện – con trai của Lưu Bị.

Hả? Không phải Xuất Sư Biểu mà là Xích Bích phú? Cậu nói chuyện về trình độ văn hóa với tuyển thủ chuyên nghiệp?​

Thực ra Lâm Kiệt rất ít khi đến trại huấn luyện, bình thường đều là Phương Sĩ Khiêm đến giày vò đám nhóc kia, sữa độc của vị thần vứt bỏ trị liệu khiến cho mấy bạn nhỏ với chập chững vào đời phải hoài nghi nhân sinh.​

Phương Sĩ Khiêm nói với Lâm Kiệt trong trại huấn luyện có một ma đạo học giả vô cùng trâu bò vô cùng phóng khoáng, dáng vẻ thanh tao văn nhã đầy quỷ quyệt khi vung lên hạ xuống của cây chổi kia, khiến cho người khác hoài nghi cậu ta có phải là du học sinh của Hogwarts chuyển đến Bắc Kinh Trung Quốc hay không, nếu theo sau một chiêu Sao Xạ Tuyến là Avada Kedavra thì hắn cũng không nghi ngờ gì.​

*Avada Kedavra là lời nguyền chết chóc, một trong ba lời nguyền không thể tha thứ trong tiểu thuyết Harry Potter nổi tiếng. Sử dụng lời nguyền sẽ ngay lập tức kết liễu đối phương trong nháy mắt và không gây đau đớn. Lời nguyền này là không thể che chắn bởi những pháp thuật thông thường. Chỉ có thể né tránh hoặc là chết. Đó là lý do người sử dụng sẽ có vé 1 chiều vào nhà ngục phù thuỷ Azkaban.

Lâm Kiệt nói được, ngày mai sẽ đi xem thử, nếu thật sự tài giỏi như vậy thì Vương Bất Lưu Hành có người kế nghiệp rồi.​

Nghe Phương Sĩ Khiêm miêu tả, Lâm Kiệt nghĩ rằng ma đạo học giả vẻ ngoài văn nhã nhưng đầy quỷ quyệt mà hắn vô cùng sùng bái kia sẽ là một phiên bản thu nhỏ của Ngụy Sâm, loại người không nói lời nào chỉ cần nhẹ nhàng nho nhã đứng đó thì khí chất lưu manh sẽ lập tức từ trong xương tủy tỏa ra.​

Vương Kiệt Hi đứng trước mặt Lâm Kiệt, hơi ngẩng đầu lên quan sát anh, "Đội trưởng."​

Vương Kiệt Hi người này a, dáng dấp chững chạc đường hoàng, bộ dạng thiếu niên cao lớn mảnh khảnh, nếu kéo cậu ta đến giảng đường lớn thì có thể viết ra được một bài diễn thuyết một cách ngẫu hứng, tinh thần hăng hái đến ngay cả vỏ bọc giả vờ chính trực kia cũng không thể đỡ nổi.​

Minh chứng cụ thể nhất chính là đấu pháp Ma Thuật Sư thiên biến vạn hóa.​

Lâm Kiệt đã cho Vương Kiệt Hi thử điều khiển Vương Bất Lưu Hành, sau khi xem hết màn trình diễn của của cậu Phương Sĩ Khiêm nói với Lâm Kiệt, "Chậc chậc, thằng nhóc này, thần cũng ngăn không được."​

Nhìn Vương Bất Lưu Hành luôn dùng những kỹ năng ma đạo thông dụng thường thấy nhất đột nhiên trở nên xuất thần như vậy, Lâm Kiệt đột nhiên cảm giác thú vị.​

Vương Bất Lưu Hành trong tay Vương Kiệt Hi đặc sắc hơn trong tay anh rất nhiều.​

Vương Kiệt Hi tính tình trầm ổn kiệm lời, không phải loại người mới khen hai câu đã lơ lửng tận mây xanh (đặc biệt là Phương Sĩ Khiêm), giao Vi Thảo cho cậu Lâm Kiệt rất yên tâm.​

Phương Sĩ Khiêm trêu chọc tâm của Lâm Kiệt thật là rộng rãi, "Trước khi Vương Kiệt Hi tiếp nhận chức đội trưởng ngay cả tiếng gió cũng không truyền ra ngoài, anh làm sao để fan hâm mộ tiếp nhận một người mới đảm nhiệm chức vị đội trưởng quan trọng như thế?"​

"Anh tin tưởng em ấy." Lâm Kiệt cười vỗ vai Vương Kiệt Hi, "Vi Thảo giao cho em đó."​

Chân anh mang dép lê cất bước hướng về phía ánh hoàng hôn, cầm theo nửa trái dưa leo đang ăn dở.​

Thật lâu về sau, Phương Sĩ Khiêm và Vương Kiệt Hi cũng chưa từng gặp lại anh.​

Thế nhưng những lúc Lâm Kiệt đi ngang qua cổng Vi Thảo thường sẽ nhìn vào trong vài lần, Phương Sĩ Khiêm vẫn ồn ào như thế, có thể cùng với tiểu kiếm khách của Lam Vũ tạo thành tổ hợp đi nói tướng thanh*, Vương Kiệt Hi vẫn là bộ dáng chững chạc đàng hoàng ngay cả mắt to mắt nhỏ cũng không giấu được, một số gương mặt mới của Vi Thảo thì anh biết, một số thì còn lạ lẫm, đến cả bác bảo vệ cũng mới vừa đổi mấy hôm trước.​

* Tướng thanh hay tấu nói là một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt.

Nhưng mà Vi Thảo vẫn là Vi Thảo.​

Lâm Kiệt cười lắc đầu, đạp xe đi về nhà.​

Cũng xem như là đại nghiệp đã thành, cáo lão hồi hương thôi.​

Cỏ dại vào mùa thu phân hủy trong đất bùn, chính là vì chờ đợi mùa xuân năm sau, gặp lại Vi Thảo thành nguyên.​
 

Bình luận bằng Facebook