Ongoing [Vi Thảo Thành Nguyên 2022][Vương Kiệt Hi] Sơ Kinh Sông Ngân Lạc

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#1
Tác giả: 无名异
Convert: Phương Khìn Khìn
Editor: Pông

SƠ KINH SÔNG NGÂN LẠC

Mưa xối xả như sông Ngân Hà đổ xuống, Vương Kiệt Hi đứng dưới mái hiên, không còn ôm hy vọng gì mở túi xách, ngoài mấy quyển nhạc phổ đàn dương cầm cũ đã bị lật đi lật lại bao lần và xấp giấy trắng tùy tiện bị nhét vào thì không còn gì khác. Ngày mưa nên không gọi được xe, xung quanh cũng không có phương tiện công cộng hay trạm tàu điện ngầm, hắn ngẫm nghĩ mấy giây liệu túi xách có thấm nước hay không, cuối cùng thở dài, quay đi bước vào tiệm net hàng xóm.

Trẻ chưa vị thành niên thì không thể lên mạng, nhưng tránh mưa thì được. Điều kiện của tiệm nét cũng không tệ lắm, có phân khu hút thuốc và cấm hút thuốc, bước vào cửa hầu như không ngửi thấy mùi khói, ở đó có vài người đang túm năm tụm ba tránh mưa. Bức tường đối diện treo một chiếc màn chiếu, nó đang hoạt động và có cuộc thi đấu đang diễn ra, quá nửa số người trong tiệm net đều vây xem, thỉnh thoảng bùng nổ tiếng reo hồ hoặc la ó.

Vương Kiệt Hi thuận thế nhìn sang, là một trận đoàn đội 5V5, hai bên vừa bắt đầu giao tranh, không nghe được bao nhiêu âm thanh kỹ năng. Bản đồ phong cảnh rất dễ nhìn, hiếm khi hắn cảm thấy hứng thú, quyết định xếp trò chơi này vào danh sách yêu thích, ánh mắt vẫn rơi trên màn chiếu, nghiêm túc nhìn nhân vật tên bốn chữ "Bách Hoa Liễu Loạn" đang cách cách đổi băng đạn bên cạnh hồ nước lấp lánh, sau đó giơ tay ném một quả lựu đạn.

Giữa không gian yên tĩnh, quả lựu đạn giống như một tín hiệu công kích, vô số kỹ năng mãnh liệt bùng nổ. Bên ngoài trời âm u, ánh sáng trong tiệm net không được tốt cho lắm, chưa tới hai phút Vương Kiệt Hi đã bị ánh sáng lòe loẹt sặc sỡ trên màn chiếu làm chói hai mắt. Một anh trai đứng bên cạnh vỗ bàn một cái, cao giọng hô không phải đây là đấu pháp Bách Hoa trước đây từng thấy trong game hay sao.

Cuối cùng một đám bong bóng thoại bay đầy trời nhìn phát phiền, Vương Kiệt Hi nghĩ, quyết định xóa trò chơi này trong danh sách yêu thích, vừa nhắm mắt dựa lưng vào bức tường đằng sau, hai vai sụp xuống, trạng thái từ tinh thần phấn chấn chuyển sang uể oải.

Trước khi trời mưa hắn vừa thi xong môn Toán. Bài tập ở cấp ba không dễ dàng chút nào, đặc biệt là tới năm lớp mười hai, đủ loại sách vở như tuyết rơi xuống dồn dập, không chỉ nhiều mà còn khó nữa, hình nón đường cong rồi điện trường từ trường dường như sinh ra để giết chết tâm hồn của học sinh, không có khó nhất, chỉ có khó hơn, kỳ thi trước đó chí ít đã khiến hắn thức suốt hai đêm ôn tập, nếu không phải hiện tại bị mưa gió cản đường thì khả năng là hắn đang ở nhà bất tỉnh nhân sự nằm trên giường rồi.

Mệt rất mệt, phiền cũng rất phiền. Vương Kiệt Hi dựa vào tường nhắm mắt dưỡng thần, thậm chí còn định mượn bút vẽ vời lung tung, nhưng lười vận động. Mưa tạm thời không có dấu hiệu sẽ dừng, âm thanh kỹ năng huyên náo cùng tiếng vũ khí va chạm với nhau, nghe càng lâu càng có cảm giác gấp gáp khẩn trương, khiến người khác liên tưởng tới dòng chảy của thác nước cao ba ngàn mét. Hắn lắng nghe âm thanh thủy tinh vỡ nát cùng tiếng ngọn lửa bùng cháy, đột nhiên vô cớ nghĩ tới một bản nhạc mà mình nghe từ lúc còn rất nhỏ, tiết mục diễn tấu gì thì không còn nhớ nữa, nhưng hắn biết đó là ngón tay múa trên dàn phím đen trắng của đàn dương cầm, tiếng đàn tựa tiếng thác đổ, như châu như ngọc rót vào tai.

Mặt trời chiếu xuống núi Hương Lô sinh ra màu khói tía,
Từ xa nhìn thác nước treo như con sông trước mặt.
Bay chảy thẳng xuống từ ba nghìn thước,
Ngỡ là Ngân Hà rơi khỏi chín tầng mây.
(Xa ngắm thác núi Lư - Lý Bạch)

Sau đó hắn cũng đi học đàn dương cầm, nhưng không tìm lại được loại cảm giác ấy, hiện tại lại cảm nhận được từ trò chơi này.

Vương Kiệt Hi mở mắt ra, nhìn thấy màn ánh sáng lòe loẹt kia đã nhạt bớt, nhân vật tên Bách Hoa Liễu Loạn kia hình như đang bị một nhân vật khác cưỡi chổi quấn lấy áp sát giằng co, Sao Xạ Tuyến bay lên cùng âm thanh bình thủy tinh vỡ vụn xen lẫn tiếng súng đạn rền vang, tốc độ không nhanh nhưng tiết tấu khiến người khác cảm thấy thoải mái. Hắn nhìn một lúc, vừa vặn bên cạnh có một anh trai khá am hiểu trò chơi này, rất nhanh bọn họ bắt chuyện giết thời gian.

"Vinh Quang đó, cậu không biết cái này sao?" Anh trai kia nói, "Giải đấu chuyên nghiệp tới năm nay đã là mùa giải thứ hai, trận này là chiến đội Vi Thảo của thành phố B chúng ta và chiến đội Bách Hoa của thành phố K, đó là Bách Hoa Liễu Loạn, át chủ bài của chiến đội Bách Hoa, chơi nghề chuyên gia đạn dược, còn có biệt danh nữa cơ, cậu đoán xem là gì?"

"Là gì?"

"Chuyên gia nhai card đồ họa!" Anh trai đó nói như đang tung hứng, dồn sức vỗ đùi, "Đấu pháp Bách Hoa này của anh ta rất tốn dung lượng đồ họa, nghe nói bộ phận hậu cần của Bách Hoa phải chuẩn bị một ngăn kéo card đồ họa nhiều hơn chiến đội khác!"

Vương Kiệt Hi gật đầu: "Chẳng trách chói mắt đến vậy. Còn người cưỡi chổi là ai?"

"Ài, đó là đội trưởng Vi Thảo của chúng ta, Vương Bất Lưu Hành, người thao tác là Lâm Kiệt." Anh trai nói, "Chiếc chổi trong tay anh ấy gọi là Diệt Tuyệt Tinh Trần, nhưng có lai lịch lắm đó, là vũ khí bạc có biết không, toàn Liên minh chỉ có năm món, Diệt Tuyệt Tinh Trần là một trong số đó."

Vi Thảo, Lâm Kiệt, Vương Bất Lưu Hành, Diệt Tuyệt Tinh Trần. Vương Kiệt Hi cũng không biết vũ khí bạc là gì, nhưng điều này không ngăn cản ngắn nhớ kỹ vài cái tên ấy.

Cuộc tranh tài gần về cuối cũng là lúc mưa tạnh. Vương Kiệt Hi ở lại thêm một lúc, nhìn hai chữ Vinh Quang màu vàng chói chậm rãi hiện lên trên màn hình của chiến đội Bách Hoa, giống như ngôi sao trong tay Vương Bất Lưu Hành, lại vừa giống như một giấc mơ xa vời, lấp lánh đằng xa nhưng cũng có thể vươn tay tay là chạm tới. Hắn rời khỏi tiệm net, mọi người bị mưa ướt đang hối hả đi lại trên đường, gió mang theo hơi nước lướt qua ngón tay hắn, bên kia cầm một thẻ tài khoản giới hạn của chiến đội, ở mép lộ ra đội huy màu xanh của Vi Thảo. Một chiếc lá mềm mại sắp sửa tung bay theo gió, tựa ánh sao đem hạt giống rải đầy mặt đất.

-tbc
 

Bình luận bằng Facebook