Lam Vũ - Encore

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,956
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Bài cuối luôn dành cho Lam Vũ, always.



Câu slogan chiến đội “chúng ta còn rất nhiều mùa hè thuộc về Lam Vũ” vốn là một câu nói khá đẹp, tràn trề hy vọng, con dân Lam Vũ ai cũng thuộc nằm lòng và mê tít mắt. Nhưng khi nghe lần đầu tiên, có cảm giác ừ thì nó đẹp thật đấy, thơ thật đấy, nhưng lại khá… buồn. Còn rất nhiều mùa hè, tức là không phải mùa hè này? Mùa hè này không thuộc về Lam Vũ, vậy nó thuộc về ai? Tại sao chúng ta phải đợi tới mùa hè sau?

Bây giờ thì đã hiểu, đó là một loại hi vọng.

Diệp Tu từng nói về tinh thần Gia Thế, chị Lá từng viết về tinh thần Bá Đồ, Bách Hoa và Vi Thảo... Thiết nghĩ mỗi chiến đội đều sẽ có một loại tinh thần. Tinh thần Lam Vũ, có lẽ chính là "hi vọng". Lam Vũ không phải chưa từng có những giây phút trầm lắng, như Ngụy Sâm, như Vu Phong, như những trận thua cay đắng Vòng chung kết, nhưng thứ đọng lại sau chót trong tâm trí fan ít khi là nỗi buồn, mà mãi sẽ là hi vọng.

“Ở trại huấn luyện, người Lam Vũ sẽ không từ bỏ giấc mơ. Ở đấu trường, người Lam Vũ sẽ không từ bỏ hi vọng chiến thắng.”



Mùa hè với Lam Vũ là một biểu tượng đặc biệt.

Bởi các cậu yêu cả mùa hè, còn tôi lại say đắm hết xuân hạ thu đông ở đây.

Mùa đông đầy va vấp và trầm lắng.

Mùa xuân tưng bừng sức sống ngút ngàn của sức trai trẻ chân dài vai rộng.

Mùa hè đong đầy những tiếc nuối, chia li, hi vọng, và quán quân.

Mùa thu khấp khởi bước lên một chặng hành trình mới bắt đầu, tuần hoàn lặp lại.



Yêu chiến đội này đến nỗi hòa làm một, thành một thói quen, thường không phải là "Lam Vũ bọn họ" mà là "Lam Vũ tụi mình".

Dù rằng từng thất vọng biểu hiện trên sàn đấu của Dụ đội.

Dù rằng từng cảm thấy nhân vật Hoàng thiếu quá cạn, không có mặt tối nhân vật sâu sắc.

Dù rằng từng cảm thấy phòng thủ phản công không đủ ngầu, không đủ nhiệt bằng tấn công trực diện.

Dù rằng từng cảm thấy boss Dụ quá thâm, cảm thấy nhóc Hoàng quá mean.

Dù rằng Lam Vũ cái gì cũng dung chứa được, chỉ không dung được tuổi già của Nguỵ Sâm, không dung nổi một dòng tên tuổi trong sử sách cho Phương Thế Kính, cũng không có chỗ cho ánh hào quang Vu Phong thèm khát.



Nguỵ Sâm, mười năm thăng trầm, trái tim bất lão.

Phương Thế Kính, trắc ẩn phóng khoáng, lặng lẽ đảm đương.

Dụ Văn Châu, tâm tĩnh như nước, tôi luyện thành thép.

Hoàng Thiếu Thiên, sắc bén nhiệt thành, thiếu niên thuở cũ.

Lư Hãn Văn, tuổi trẻ tài cao, căng tràn dũng khí.

Trịnh Hiên, vượt qua bản tính, phong cảnh đời người.

Tống Hiểu, quý ngài then chốt, không sợ hối hận.

Từ Cảnh Hi, hiền hòa chu đáo, phục tùng mệnh lệnh.

Lý Viễn, tuổi nhỏ kiên định, trầm ổn vững vàng.

Vu Phong, khoảng trống quá khứ, không thể xóa nhòa.

Lâm Phong, tặc chiến hiếm hoi, đạo tặc lạc loài.

Còn có Phương Duệ, Lam Hà, Lam Khê Các, Tả Thần Duệ…

Đều là Lam Vũ của tôi.

Because pieces of you are pieces of me.



Phòng thủ phản công, chủ nghĩa cơ hội, cực lạ cực ngầu.

“Trong những đội đoạt quán quân Vinh Quang mười năm qua, ngoại trừ Lam Vũ đi đường tà, các đội còn lại đều có phong cách đường đường chính chính như thế.”

Thật ra chủ nghĩa cơ hội không quá bị động như người khác nghĩ, ít nhất qua tay Lam Vũ thì không. Hãy nhìn cách Dụ Văn Châu lừa địch mắc sai lầm lấy mình làm mồi, nhìn cách Hoàng Thiếu Thiên nhạy bén nhẩm tính lợi dụng từng tích tắc từng chi tiết nhỏ nhất để trở mình, nhìn cách cả Lam Vũ mạnh về khoản phòng ngự và cover nhau phản công chớp nhoáng... Sẽ thấy, cơ hội, không phải đơn giản như há miệng chờ sung.

Mà không chỉ trên sân, để ý thấy cách ứng xử dưới sàn đấu cũng nhiễm chữ cơ hội đó. Dụ đội trả lời phỏng vấn luôn là phong cách ứng biến đáp trả đi sau tới trước như thế. Hay như chuyển nhượng hè mùa 9, khi cả thế giới đoán mò Phương Duệ đi đâu về đâu, thì Lam Vũ sốt sắng liên hệ Hô Khiếu không phải để thua mua, mà là để chuyển nhượng Lâm Phong sang Hô Khiếu.



Còn rất nhiều ý tưởng, rất nhiều câu hỏi chưa khai thác hết.

Ví như tại sao Hoàng Thiếu Thiên không chơi thích khách, bởi đặc tính các chiêu kiếm khách thì “đường đường chính chính” còn hắn thì vốn chơi như tên thích khách lạnh lùng.

Ví như Dụ Văn Châu cầm tài khoản truyền thừa, chiến thuật đều xoay quanh Sách Khắc Tát Nhĩ. Còn Hoàng Thiếu Thiên chính là Lam Vũ, bởi Lam Vũ chính là cơ hội, mà cơ hội chính là Hoàng Thiếu Thiên. Thế thì giữa họ ai quan trọng hơn?

Ví như Diệp Tu từng nói "tuyển thủ tầm cỡ Vu Phong đi một phát, chiến đội bị ảnh hưởng quá rõ rệt, tiểu quỷ tân binh kia khỏa lấp không nổi. Lam Vũ quả thật cần bổ sung một tay chuột mạnh", thì đến khi nào Lư Hãn Văn mới tính là tay chuột đủ mạnh đây? Trừ khi thay vị trí mở đường của Lư Hãn Văn lần nữa, bởi đội hình Lam Vũ làm gì còn có chỗ để nhét ai? Chẳng bằng cứ cho em ấy thời gian một hai năm nữa.

Ví như liệu Lư Hãn Văn có kế thừa Dạ Vũ Thanh Phiền hay không? Nhìn sang nhà hàng xóm, Cao Anh Kiệt của Vi Thảo lần đầu xuất hiện đã được mệnh danh là người kế thừa Vương Bất Lưu Hành, trong khi không thấy nhắc đến Lư Hãn Văn kế thừa Dạ Vũ Thanh Phiền. Có lẽ ở nửa sau truyện có đề cập nhưng tui chưa đọc tới khúc sau, hoặc Hoàng Thiếu Thiên còn trẻ nên chưa cần thiết cân nhắc đến đó. Song cả vị trí trong đội hình, lối build thuộc tích đồ lẫn phong cách chơi kiếm khách của Lư Hãn Văn đều khác Hoàng Thiếu Thiên một trời một vực, thực sự khá tò mò tương lai mặt trời nhỏ sẽ chọn như thế nào.



Còn dư nhiều dự định nữa lắm đều chưa kịp làm, chỉ đành bỏ ngỏ đó tùy duyên vậy. Thật ra mỗi lần làm này nọ là mỗi lần chính mình tiến gần với nhân vật đó hơn, mỗi lần viết là mỗi lần cảm họ, là mỗi lần mình giao lưu với họ, còn người khác đọc rồi hiểu nhân vật hơn không thì phụ sau thôi. Nên nếu ai yêu thích nhân vật nào đó, đừng ngại hãy viết vài dòng cho họ, không quan trọng viết hay dở ra sao, bởi không phải viết cho người khác đọc, đó là phụ thôi. Viết cho chính mình hiểu nhân vật đó hơn mới là chính, mỗi một câu chính mình đặt bút xuống còn giúp mình sẽ thấm thía nhân vật đó hơn đọc 10 bài người khác viết.

Lẽ ra cũng không tính gõ bài này, tui với Lam Vũ trò chuyện mà còn ít à? Lần trước cũng làm một bài chia tay oanh liệt màu mè, giờ lại thêm một bài nữa thì đến tui còn cảm thấy hình thức quá.

Nhưng kệ vậy, nhà khác thì thôi nhưng không tạm biệt mấy cậu sẽ thấy bứt rứt lắm. Dù rằng giờ tạm biệt ngay khi mùa hè chỉ vừa chớm bắt đầu thì quả thật cũng đủ bứt rứt lắm rồi, mong các cậu đừng buồn tui quá nhiều.

Lam Vũ à, khi tui lại đang bật một playlist nhạc, thì hãy nhớ rằng các cậu sống trong mỗi một bài ca tui đã, đang, và sẽ nghe.

Because you inspire me, always.



Xin lỗi, thật nhiều, thật thật nhiều. Chưa từng xem được trận Bá Đồ, trận Luân Hồi, đến trận Lam Vũ còn chẳng kịp đọc lại lần thứ 2, biết bao kỳ vọng, biết bao háo hức, và kế hoạch đều buộc phải dừng lại.

Nhưng tình yêu thì không.

Ba năm qua đi, tuy rằng vẫn không đi tiếp nổi, song hãy còn có ba năm tới.

Dụ Văn Châu, Hoàng Thiếu Thiên, và Trịnh Hiên chờ được ba năm để đoạt cúp quán quân đầu tiên.

Trên dưới Lam Vũ bao gồm Nguỵ Sâm và Phương Thế Kính thậm chí còn chờ lâu hơn để chứng kiến mùa hè thuộc về Lam Vũ.

Lư Hãn Văn cũng phải chờ ít nhất ba năm mới có hy vọng nâng chiếc cup đầu đời.

Thì ba năm, hay bao năm, có sá gì.

Our hearts are untamed.

Encore!

 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,956
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#2
Đôi khi ngôn ngữ không thể diễn tả hết được, chỉ có thể để âm nhạc giãi bày. Lâu rồi không nghe nhạc việt nên chỉ ghi nhạc anh, vì các ngôn ngữ khác không dễ tiếp cận với số đông bằng, nhớ đến đâu thêm đến đó. Sống trong bài ca ấy, sống trong tâm trí này.

“They can say that we can't
They can say that we don't
They can say that we won't make it through
I don't believe them much
But I believe in us so trust me when I say I promise you
Til the stars burn blue”
(Til the stars burn blue - The Score)

“How can I love when I'm afraid to fall
But watching you stand alone?
All of my doubt suddenly goes away somehow
One step closer”
(A Thousand Years - Christina Perri)
Chắc chắn là tâm trạng của tui về Dụ Văn Châu của Đỉnh Vinh Quang. Đội trưởng à đội trưởng, làm tâm trạng rối bời…

“There is something different about you and I
And I feel like I have known you my whole life
There is beauty behind every tear you've cried
Sometimes it's just hard to realize
When you're stuck in a moment
And your spark has been stolen
This is our time to own it
So own it
Baby, we were born with
Fire and gold in our eyes”
(Fire N Gold - Bea Miller)
100% chỉ có thể là Hoàng Thiếu Thiên trong Đỉnh Vinh Quang.

“Water and light
This is us
History falling down
Hope rising up
We're the here and now
All that came before
Can not stay asleep
We're not children anymore”
(Open your eyes - Bea Miller)
Lam Vũ trong Đỉnh Vinh Quang

"Some legends are told
Some turn to dust or to gold
But you will remember me
Remember me for centuries
We've been here forever
And here's the frozen proof
I could scream forever
We are the poisoned youth"
(Centuries - Fall Out Boy)
Vẫn là Lam Vũ trong Đỉnh Vinh Quang.

“I got my head out the sunroof
I'm blasting our favorite tunes
I only got one thing on my mind
You got me stuck on the thought of you
You're making me feel brand new
You're more than a sunshine in my eyes”
(Sunroof - Nicky Youre & dazy)

“You can walk straight through hell with a smile
You can be a hero, you can get the gold
Breakin' all the records they thought never could be broke
Do it for your people, do it for your pride
How you ever gonna know if you never even try?
Do it for your country, do it for your name
'Cause there's gon' be a day, when you're
Standin' in the Hall of Fame
And the world's gonna know your name”
(Hall of Fame - The Script)
Áp dụng được nhiều nhân vật nhưng đặc biệt câu đầu tiên là Dụ Văn Châu.

“Like a drum, my heart never stops beating
For you, for you
Baby, I'm not moving on
I'll love you long after you're gone”
(Gone, Gone, Gone - Phillip Phillips)
Vu Phong và Lam Vũ.

"I love you more than a California sunset
More than a beer when you ain't twenty-one yet
Yeah, I love you more than the feeling when the bass hits the hook
When the guy gets the girl at the end of the book
But, baby, this might be the last time I get to lay you down
'Cause I can't love you more than my hometown"
(More Than My Hometown - Morgan Wallen)

"Summer, every single moment is worth it's weight in gold
Summer, it's like the world's best story and it's waiting to be told
It's summer, man, where do we begin?"
(Summer/Where Do We Begin? - Phineas and Ferb)

"Say, won't you stay forever, stay
If you stay forever, hey
We can stay forever young
I'm like yeah whatever, we're still living like that
When the sun's going down, we'll be raising our cups
Singing, here's to never growing up"
(Here’s to Never Growing Up - Avril Lavigne)

"You're over my head, I'm out of my mind
Thinkin' I was born in the wrong time
One of a kind, livin' in a world gone plastic
Baby, you're so classic"
(Classic - MKTO)

"I've never seen it
But I found this love, I'm gonna feed it
You better believe, I'm gonna treat it
Better than anything I've ever had
'Cause you're so damn beautiful

Oh, this is how it starts
Lightning strikes the heart
It goes off like a gun
Brighter than the sun
Oh, we could be the stars
Falling from the sky
Shining how we want
Brighter than the sun"
(Brighter Than The Sun - Colbie Caillat)
 
Last edited:
Số lượt thích: Aq O

Bình luận bằng Facebook