Hoàng Thiếu Thiên - Tuyển thủ hoàng kim

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Thế hệ hoàng kim có một cặp át chủ bài đôi hoàng kim nổi bật nhất thời điểm ra mắt.

Trong cặp át chủ bài đôi này có một tuyển thủ hoàng kim vươn lên hàng Ngũ Thánh.

Tuyển thủ hoàng kim ấy họ Hoàng.

Chém mở ra một thời đại hoàng kim cho Lam Vũ.



Thật ra trong Ngũ Thánh thời Nhất Diệp Chi Thu do Diệp Tu cầm, thì Hoàng Thiếu Thiên là người kém ổn định nhất. Đánh với Vương Kiệt Hi, Hoàng Thiếu Thiên thua bởi tiết tấu cân bằng mà Vương Kiệt Hi sở trường. All-Stars mùa 10 cho thấy Hoàng Thiếu Thiên không giỏi nắm bắt tiết tấu bằng Chu Trạch Khải. Mà đây cũng là chỉ trích lớn nhất về vai trò át chủ bài phi điển hình của Hoàng Thiếu Thiên là lối đánh cơ hội của hắn khiến hắn mất quyền chủ động điều khiển nhịp tiết tấu, mà phải chờ đồng đội tạo ra thời cơ đó, thậm chí chuyện cả trận hắn cứ mãi lượn lờ như vô hình cũng không phải chưa từng xảy ra.

Nhưng khác người không có nghĩa là hắn không mạnh.



Nếu không tính diễn biến tứ kết mùa 10 thì 2 trận solo hay nhất của Hoàng Thiếu Thiên đều liên quan mật thiết đến chủ nghĩa cơ hội. Trận thứ nhất với tán nhân Quân Mạc Tiếu ở Thần Chi Lĩnh Vực từ rất sớm. Trận thứ hai là với Vu Phong vòng bảng mùa 10.

Nếu nói Dụ Văn Châu debut bằng màn suy luận Diệp Thu là Quân Mạc Tiếu quá đỉnh, thì màn suy luận phá Bão Chiêu Tán Nhân bằng Lạc Phượng Trảm là lần đầu tiên Hoàng Thiếu Thiên khiến người ta phải nhìn hắn bằng ánh mắt nể phục. Thời kỳ đầu đó rất ít tuyển thủ chuyên nghiệp biết chuyện tán nhân nên chưa ai thực sự biết cách ứng phó, Hoàng Thiếu Thiên được xem là một trong những người tiếp xúc sớm nhất.



Nhớ khi đám Lưu Tiểu Biệt đấu với Quân Mạc Tiếu họ hoàn toàn chẳng nhìn ra một cơ hội trở mình nào, trong khi đấu với các đại thần khác ví như đội trưởng Vương Kiệt Hi của mình thì vẫn ở mức chấp nhận được “cơ hội vẫn tồn tại, chỉ xem có nắm chắc hay không”.

Cùng là trình độ chuyên nghiệp, song Hoàng Thiếu Thiên lại vẫn nhận ra được. Màn ghi nhớ combo chiêu từ hằng hà sa số các loại chiêu cấp thấp của tán nhân để tìm ra thói quen quy luật thao tác của Diệp Tu của Hoàng Thiếu Thiên thật sự quá thần. Dự đoán chính xác skill tiếp theo là Áo Choàng Bóng Đêm và ra chiêu Lạc Phượng Trảm để phá liên kích đúng là chủ nghĩa cơ hội ở mức cao nhất.

Nếu không phải đang ở chế độ tu chỉnh, Dạ Vũ Thanh Phiền không có thuộc tính chống đông cứng trên bộ đồ và Diệp không lén đổi chế độ voice trận đấu chưa chắc đã kết thúc như thế.



Còn về trận thứ hai thì đấu với Vu Phong, chiêu Lạc Anh Thức ăn ngược Berserk của Lạc Hoa Lang Tạ cuối cùng đã có một bài phân tích. Chủ yếu muốn nhấn về chính con người Vu Phong, kẻ đã rời Lam Vũ bởi cảm thấy cái bóng của Hoàng Thiếu Thiên che hết hào quang của mình. Nếu để ý kỹ trong trận solo đó thì sẽ thấy không chỉ một mình Hoàng Thiếu Thiên chơi cơ hội, mà thật ra máu cơ hội của Lam Vũ vẫn còn hiện hữu trong lối đánh của Vu Phong đó chứ.

Vu Phong dồn tiết tấu tấn công tăng áp lực phòng thủ cho Hoàng Thiếu Thiên không kịp thở từ đầu, bật Berserk đúng lúc với Huyết Khí Thức Tỉnh, sau còn nhắm bật thêm Cuồng Bạo khi Berserk kết thúc, mọi tính toán chỉ vì "cơ hội do chính hắn đẩy đưa từ đầu game đến khi chớp được vào tay. Cảm giác nắm lấy mọi thứ trong lòng bàn tay ấy thật thỏa mãn."

Đây cũng chính là sức hấp dẫn đầy chết người của chủ nghĩa cơ hội.



Đến độ Lâu Quan Ninh đã bất giác say mê bởi lối đánh chủ nghĩa cơ hội của Hoàng Thiếu Thiên chỉ sau khi tiếp xúc một trận, dù rằng mình đấu thua. Lâu Quan Ninh (trùng hợp thay là fan ruột Vu Phong) cũng từng cầm cuồng kiếm sĩ Trảm Lâu Lan đánh với Dạ Vũ Thanh Phiền, cũng thua bởi chủ quan mình đã chớp được thời cơ trước Hoàng Thiếu Thiên, từng nhận xét thấm thía:

"Khoảnh khắc ấy khi đòn phản kích lật ngược tình thế bỗng xuất hiện, đẩy người ta ngã thẳng từ thiên đường xuống địa ngục trong thoáng chốc… gã buộc phải thừa nhận chiêu này của Hoàng Thiếu Thiên thực sự quá lợi hại. Không chỉ giành được phần thắng của trận đấu, mà còn tổn thương sĩ khí đối thủ."



"Nếu là trận chung kết chuyên nghiệp, bỗng chốc bị lật ngược tình thế như vậy, cảm giác chắc chắn còn khó chịu hơn cái chết, không biết phải mất bao lâu mới thoát được bóng ma tâm lý đó.

Nhưng ở một khắc kia gã đột nhiên hiểu ra, vì sao Vi Thảo chỉ bị Lam Vũ cướp ngôi một lần, vậy mà ôm thù sâu đến thế. Phương thức chiến đấu một kích trí mạng quyết toàn trận của Hoàng Thiếu Thiên, người bên ngoài xem phấn khích bao nhiêu, đương sự bị lật ngược tình thế lại đau khổ bấy nhiêu.”



"Tại thời khắc mấu chốt, có lẽ, gã đã quá khinh địch. Lỗ hổng mà gã tận dụng thời cơ sử dụng Bạo Phát thật sự là lỗ hổng sao? Tất nhiên không phải, đây hiển hiên là một cái bẫy, rõ ràng từ đầu đến cuối là một cái bẫy.

Xem ra trước mặt Hoàng Thiếu Thiên, thời điểm xuất hiện cơ hội, luôn luôn phải đặt ra nghi ngờ: Đây là cơ hội do mình tạo ra hay do hắn sắp đặt?”



Dù cùng đội hay khác đội đi nữa nhưng khó ai có thể ăn nổi lối đánh kiếm cơm của Kiếm Thánh được. Vu Phong ở Lam Vũ đã không, ở Bách Hoa càng không. Đọ ẩn nhẫn, đọ liều, đọ tính toán cơ hội thì khắp Liên minh ai mà vượt được bản năng bẩm sinh của hắn? Lâu Quan Ninh không làm được, Vu Phong không làm được, Vi Thảo không làm được, rất nhiều người đều không.



"Có lẽ sẽ có một số người bởi vì Hoàng Thiếu Thiên nói nhiều mà nghĩ người này thiếu chín chắn, nhưng trên thực tế, là người theo chủ nghĩa cơ hội xuất sắc nhất trong Liên minh, Hoàng Thiếu Thiên tuyệt đối là người luôn phải giữ bình tĩnh nhất.

Chỉ có bình tĩnh, mới có thể quan sát nhạy bén và nắm chặt thời cơ tốt nhất khi thi đấu."



"Đừng cho tui cơ hội cho tui cơ hội ông anh nhất định sẽ chết. . . . . .”
Một câu tưởng chừng khoác lác trong mắt mọi người vừa lướt qua, cơ hội thật sự đến.”



"Hoàng Thiếu Thiên gào bậy, hắn đã giết đỏ cả mắt. Nhưng thao tác vẫn cẩn thận tỉ mỉ, hắn muốn cố hết sức đảm bảo thao tác hoàn mỹ 100%. Chỉ như vậy, Diệp Thu mới không còn cơ hội phản kích.”



"Thế nên, dàn tuyển thủ Lam Vũ rất mạnh về phòng thủ phản công. Hoàng Thiếu Thiên lại là kẻ kiệt xuất nhất trong đó. Bị Vu Phong áp đảo, hắn buộc phải phòng thủ, nhưng lại có thể lấy được nhiều máu từ đối phương hơn. Không thể không nói, năng lực phòng thủ phản công của Hoàng Thiếu Thiên mạnh đến phi thường."



"Bán máu tới mức này trước mặt tôi, gan cậu to nhỉ? Cậu quên tôi đánh kiểu gì rồi à?"

Con người chủ nghĩa cơ hội nhất Vinh Quang. Chỉ một sơ hở, đã đủ cho hắn xoay chuyển tình thế. Chỉ một sơ hở, đã đủ cho hắn ra tay trí mạng.

Vu Phong trơ mắt nhìn Lạc Hoa Lang Tạ ngã gục. Tên Hoàng Thiếu Thiên này, luôn sẽ bùng nổ ở thời khắc mấu chốt nhất. Tích tắc bùng nổ ấy, hắn sẽ cướp sạch mọi tâm điểm chú ý. Dù người khác có đánh đẹp đến mấy, hay đến mấy, cũng không cách nào che khuất ánh sáng rực rỡ khoảnh khắc khi hắn ra tay.

Thứ vốn ngỡ đã trong tay mình, cuối cùng vẫn vuột mất. Cảm giác thỏa mãn kia, đảo mắt liền tan thành cát bụi."



Chủ nghĩa cơ hội của Hoàng Thiếu Thiên là một lối chơi quá mê người, mê người đến chết chóc. Với Hoàng Thiếu Thiên, và với cả đối thủ của hắn.

Chưa kể đến các trận đoàn đội nữa, tuyệt đối trận đoàn đội tui là fan số một của Yêu Đao, chung kết mùa 8, tứ kết mùa 10, All-Stars 2 mùa này đều có các pha highlights quá ngầu, xứng danh với chức át chủ bài hoàng kim.

Dạ Vũ Thanh Phiền, kiếm này rời vỏ, ai trấn áp nổi!

 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook