Hoàn [Giang Chu Tường] Đài Truyền Hình Luân Hồi

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#1
[Giang Chu Tường] [Hoàn]

Đài Truyền Hình Luân Hồi

Tóm tắt: Nói tới tốc độ tay bùng nổ Chu Trạch Khải, không hiểu phong tình Tôn Tường và ôn nhu như nước Giang Ba Đào ba người, cuộc sống hạnh phúc.

Convert: Người yêu Giang phó - Link Convert (Cảm ơn thím đã Cv<3)

Tác giả: YuanYang (account đăng truyện trên AO3)

oomi: có OOC, cười tới nhức đầu, nửa đêm vừa gõ não vừa xoay =)))))
Vì fic có nhiều đoạn trong ngoặc là của chính tác giả nên nếu là chú thích hay lời của oomi thì sẽ in nghiêng.

Cảnh báo:CÓ BOM MÌN NHẸ kiss and một số hành động gợi mở ở đoạn cuối, cẩn thận đạp lôi, không khuyến khích người có định lực kém, tinh thần không vững, các trực nam trực nữ... 13+ hãy đọc tiếp đoạn TRONG SPOILER. BẠN ĐÃ ĐƯỢC CẢNH BÁO.

--

Đài truyền hình Luân Hồi là Đài truyền hình đứng đầu thành phố S, tiết mục vương bài trùm sò nhất có hai, một là chương trình tin tức nhằm vào người thuộc tầm trung niên là chủ yếu, một là chương trình lớp học Cừu Phơ Phất chuyên mở ra phục vụ thiếu niên nhi đồng. Nhưng không hiểu tại sao hai tiết mục đều được đa phần phái nữ yêu thích (thực sự là không biết tại sao nha . . .). Nhưng mà, hai tiết mục này nhìn như không có liên hệ gì trên thực tế có một điểm giống nhau không cho người ngoài biết: Đó là người phụ trách đều cùng một người - Giang Ba Đào.

- Tiểu Chu Tiểu Minh, chuẩn bị xong chưa? Chuẩn bị xong chúng ta bắt đầu thu âm ngay.

Giang Ba Đào hướng về phía hai người thanh niên đang ngồi giữa phòng Số 1 nói.

- Giang ca, chuẩn bị xong rồi.

Đỗ Minh bị điểm danh đem bản thảo tin tức đang lật qua lật lại trong tay để xuống, sửa sang lại cổ áo tây trang, thử làm một khuôn mặt đứng đắn trước gương, người bên cạnh – Chu Trạch Khải cũng buông bản thảo trong tay xuống, còn mỉm cười một cái.

- Vậy OK, 3,2,1 START!

Giang Ba Đào ý bảo Cameraman bắt đầu thu hình cho hôm nay.

- Xin chào, quý vị mạnh khỏe, hoan nghênh quý vị theo dõi Tin tức Xuyên Vân, tôi là người chủ trì Đỗ Minh, người bên cạnh tôi đây là người chủ trì chuyên phần ngôn ngữ của người câm điếc Chu Trạch Khải.

(“ngôn ngữ của người câm điếc” = “thủ ngữ” – ngôn ngữ thể hiện bằng động tác tay. Nguyên văn QT là “ngôn ngữ của người câm điếc” nên tui xin phép giữ nguyên)

Đỗ Minh mặt không đổi sắc bắt đầu lời dạo đầu, Chu Trạch Khải bên cạnh còn theo lời Đỗ Minh không ngừng thay đổi động tác tay, dùng thủ ngữ truyền đạt rõ ràng lời Đỗ Minh cho khán giả cần tới.

- Bản tin đầu tiên của ngày hôm nay là . . .

Theo lời đọc tin tức của Đỗ Minh, động tác trên tay Chu Trạch Khải càng lúc càng nhanh, nhanh đến mức đã xuất hiện vô số tàn ảnh, điều này thực ra trong lần phát sóng đầu tiên của chương trình có rất nhiều người khuyết tật gửi tin nhắn khiếu nại đến, nói thủ ngữ của người chủ trì tốc độ nhanh quá thấy không rõ theo không kịp linh tinh các loại.

Nhưng khi tiết mục phát sóng qua một thời gian, phần lớn lời phàn nàn bất mãn đều biến mất, còn có ‘thị giả’ viết thơ gửi tới đài truyền hình bày tỏ thủ ngữ của người chủ trì đã đạt tới tốc độ trên 400 thật sự là không thể không tuyên dương. Đơn giản giống như là tin mừng cho người cận thị nên đối với thủ tốc của Chu Trạch Khải cũng không có ý kiến, thậm chí còn trở thành điểm sáng lớn của chương trình, cộng thêm người nổi danh không mở miệng một câu nào được gọi là Chu soái thủ ngữ, trị số báu vật quá cao không thể không ngắm không thể không nhìn. Lúc đó câu này được lưu truyền rộng rãi, người ái mộ xếp một vòng trước Đài truyền hình Luân Hồi.

- Hôm nay Tin tức Xuyên Vân xin kết thúc tại đây, ngày mai xin được hội ngộ cùng quý vị.

Đỗ Minh niệm xong câu nói sau cùng, Cameraman đóng máy, Giang Ba Đào mỉm cười tỏ rõ tán thưởng đối với người đang xoa mặt vì nở nụ cười hơn nửa tiếng đến tê cứng của Đỗ Minh, sau đó hỏi người đã không còn tiết mục nào Chu Trạch Khải:

- Tiểu Chu, sau khi tan tầm có định làm gì không?

Chu Trạch Khải liếc mắt nhìn mấy cái Camera để xác nhận đã tắt hết chưa, xác nhận đã tắt, liền giơ tay yên lặng làm một cái thủ thế OK, người trong trường quay đầu óc có chút không đủ dùng bận bận rộn rộn, không ai phát hiện người vừa mới ra câu hỏi là Giang Ba Đào đã đỏ bừng cả mặt.

Tuy rằng công việc một ngày của Chu Trạch Khải đã kết thúc nhưng Giang Ba Đào còn chưa xong. Sau khi xác nhận Tin tức Xuyên Vân không có vấn đề gì, Giang Ba Đào tiếp tục chạy tới chiến đấu ở Trường quay số 2 sát vách. Mới vừa mở của, liền nghe thấy tiếng cười của các bạn nhỏ và tiếng hô có chút nóng nảy thô bạo của Tôn tường.

- Tiểu Tôn, đừng nói là em lại làm chuyện gì thể hiện chỉ số thông minh thụt lùi nha?

Tuy rằng là câu nghi vấn nhưng trong đó lại bao hàm một số ý tứ hàm súc không rõ nồng nặc, Giang Ba Đào đi vào Trường quay số 2, trước mặt là một đám đang tung tăng nhảy nhót (hình như có chỗ nào đó hơi sai . . . ) một đoàn củ cải đỏ cùng chơi đùa với một con búp bê vải hình bạch tuộc thật lớn.

(“củ cải đỏ” ý nói trẻ em, hình ảnh ẩn dụ từ xưa vì con nít thường đầu to đít teo, má hồng hây hây(tôi sẽ không nói thật là câu này nó khó dịch làm tôi điên lên giận cá chém thớt đâu =))))

- Giang Ba Đào anh tới nói rõ ràng một tiếng xem có phải bánh kem vị hạch đào không nên tồn tại trên đời không hả!? Tên kia hết lần này đến lần khác nói muốn cái gì mà bánh kem thuần khiết cần bị thủ tiêu đó!!

Tôn Bạch Tuộc đi xuyên qua đoàn củ cải đỏ đang nhảy nhót xung quanh cậu rồi đến trước mặt Giang Ba Đào.

- Cả hai đều có giá trị tồn tại riêng, Tiểu Tôn em đừng để ý quá nhiều đến mấy chuyện nhỏ này.

Giang Ba Đào cách một lớp bông vải thật dày vuốt ve trấn an tâm hồn đang tạc mao (xù lông) của Tôn Tường.

- Chuyện này nhỏ chỗ nào hả!!! Rõ ràng là chuyện quan trọng cấp độ sống còn!!!

Tôn Tường nhận được Buff xoa dịu liền an tĩnh hơn rất nhiều nhưng vẫn lẩm bẩm vài câu.

- Được được được.

Đẩy Tôn Tường vẫn còn đang lẩm bẩm gì đó, Giang Ba Đào dùng ánh mắt bắn báo hiệu cho nhân viên công tác ở Trường quay có thể bắt đầu bước kiểm tra trước khi thu hình.

Đợi toàn bộ công tác chuẩn bị hoàn tất, Giang Ba Đào nhìn lại lần nữa Bạch tuộc nào đó đang nhóm thiên sứ nhỏ bao quanh, khi thấy Bạch tuộc họ Tôn lắc lắc xúc tu thể hiện dấu hiệu OK, Cameraman bắt đầu bấm máy.

- Các bạn nhỏ đang ngồi trước ti vi, xin chào, hôm nay lại đến thời gian của lớp Cừu Phơ Phất chúng ta rồi, anh là giáo viên chủ nhiệm của lớp chúng ta – Ca ca Cừu Phất Phơ. Đầu tiên, chúng ta theo lệ cũ cùng đứng dậy tập thể dục nào!!

Thanh âm Tôn Tường tràn đầy sức sống cất lên sau bản nhạc dạo đầu, bát đầu công tác của hôm nay.

Nhìn mấy xúc tua theo lời nói của cậu không ngừng phất qua phất lại, Giang Ba Đào hài lòng cười nhẹ.

Tất nhiên, thật ra tiết mục này hoạt động cũng không khác các tiết mục khác của đài khác, tiết mục này lúc vừa khởi động cũng bị rất nhiều người trách cứ, đặc biệt là các phụ huynh theo dõi chương trình cùng con trẻ, bọn họ đối với người chủ trì chương trình vẫn luôn tỏ thái độ không hài lòng, nguyên nhân có lẽ là vì thú bông, chỉ là trong một lần tổ chức cương trình ở bên ngoài mừng Trung thu Tôn Tường ngoài ý muốn tháo đầu thú bông xuống, tất cả đều đổi thay, vô số người bày tỏ tiết mục này phải trường tồn vạn năm, trong đó tỉ lệ nữ chiếm ít nhất 80%. Hơn nữa lượng Rating một đường chỉ hồng bay lên thẳng tắp, làm người phụ trách Giang Sóng Gió không chỉ một lần cười híp cả mắt.

- Các bạn nhỏ, thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi, bài học hôm nay cũng đến lúc kết thúc rồi, lần sau gặp lại nha~!

Bạch tuộc hướng về phía màn ảnh lắc lắc mấy xúc tu của mình, tuyên cáo công tác hôm nay đã hoàn thành 100 điểm.

- Nóng quá đi!

Công việc kết thúc Tôn Tường thoát khỏi vòng vây của mấy củ cải đỏ, tháo đầu thú bông vừa dày vừa nặng ra, lắc lắc mồ hôi đọng trên tóc.

- Đây là đồ hóa trang chương trình yêu cầu, Tiểu Tôn em kiên nhẫn một chút nha!

Giang Ba Đào tiện tay đưa cậu một cái khăn lông, Tôn Tường nhận lấy lau mồ hôi.

- Mà, Giang Ba Đào anh chờ ở đây không phải là có chuyện gì chứ?

- Ừ, sau khi hoàn thành tiết mục này chúng ta có thể tan tầm, thế nào?

Giang Ba Đào nhìn chằm chằm màn hình kiểm tra hình ảnh, không quay đầu lại nói.

- Tối nay em qua.

Tôn Tường tự nhiên ra quyết định.

- Tùy em, nhưng mà tối nay Tiểu Chu cũng tới nha.

- Gì! Tên kia hôm nay sao cũng tới! Sao tên đó lại rảnh rỗi vậy hả! Không phải có một đống công tác chụp ảnh đang chờ anh ta sao!!

Tôn Tường nghĩ đến buổi tối vỗn dĩ sẽ trở thành thế giới hai người như dự định đã bị đánh vỡ liền có chút bất mãn.

- Có ai đem chuyện chụp hình truyền thông đâu nào.

Giang Ba Đào bất đắc dĩ nói.

- Anh sắp kiểm tra xong rồi, em đi thay quần áo trước đi.

- Xong anh tới phòng thay đồ chờ em một chút.

Kiểm tra xong, Giang Ba Đào đến trước cửa phòng thay quần áo đợi một hồi nhưngkhông thấy bóng dáng Tôn Tường đâu, anh gõ cửa phòng thay quần áo chuyên dụng của cậu.

- Tiểu Tôn, em thay xong chưa?

- Anh vào đi.

Cách một cánh cửa, thanh âm Tôn Tường có chút trầm thấp.

- Em có sao không . . .

Giang Ba Đào thở dài, đẩy cửa ra, lúc anh vừa đóng cửa lại, liền bị người phía sau tập kích, đè trên ván cửa, kẻ tập kích xoay lưng anh lại, xác định mục tiêu liền cúi đầu.

Bị đè cộng thêm Debuff cấm ngôn, Giang Ba Đào rất nhanh có chút chịu không nổi, chỉ có thể dựa vào ván cửa cứng rắn sau lưng chống đỡ thân thể, thừa nhận tập kích bất ngờ.

Đến lúc tay người trước người rốt cuộc thỏa mãn thả lỏng hai tay, Giang Ba Đào đã chỉ có thể dựa vào tường trượt xuống sàn nhà, nhìn tên nhóc Tôn Tường trước mắt đang theo vài phần ý cười được như ý nguyện, không biết nói gì cho phải.

- Lúc đầu còn định tối nay anh đều là của em, không ngờ tên Chu Trạch Khải kia lại chen vào, đúng là đáng ghét. Nên anh cần bồi thường cho em một chút nha~

Tôn Tường đã thay quần áo xong rất hài lòng nhìn sắc mặt đỏ lên, đôi môi đã sưng lên của Giang Ba Đào, dương dương đắc ý nói.

- Được được được, chúng ta về nhà đi.

Giang Ba Đào nghỉ ngơi trong chốc lát hồi phục chút khí lực, sau đó đứng dậy sánh vai cùng Tôn Tường đang rất cao hứng về nhà ba người bọn họ.

Chu Trạch Khải đã sớm về nhà cả người tràn đầy vui thích chờ mở cửa cho một người, mặc dù đối với sự tồn tại của một tên nào đó có chút không vui, thế nhưng đến tối lại được vui vẻ bên nhau (đừng nghĩ bậy =)))) à thật ra có nghĩ cũng không sao) cũng không khác
nhau mấy.

Giang Ba Đào và Tôn Tường cởi áo khoác trên người máng lên, thay dép xong, sau đó cùng Chu Trạch Khải ba người cùng nhau giải quyết một bữa cơm chay mặc phối hợp, Giang Ba Đào sau khi dọn dẹp sạch sẽ chén đũa, quay lại liền nhìn thấy ở cửa bếp có hai tên đại khuyển mặt đầy chờ mong nhìn mình chằm chằm, trong đó có một con thò một móng vuốt bày ra dấu hiệu OK, cái móng vuốt còn lại thong thả vươn ngón tay xuyên qua cái vòng OK, sâu sắc bày tỏ khát cầu, anh cũng chỉ có thể bất đắc dĩ theo ý bọn họ, bắt đầu đêm nay.

- END –

Lời tác giả: Kỳ thực cái này thật chỉ là trong bầy lái ra một cái đêm khuya đùa so với ngăn hồ sơ mà thôi (che mặt)


đây cũng là được hoàn thành trong một cái đêm khuya khi đồng hồ điểm 00:59 GMT +7 =v=
oomi đau tim quá, đang edit oomi mới nhận ra là edit NO CP lâu rồi giờ cua khét quá chưa thích nghi kịp~ nhiều chỗ không làm tình quá được, do đau tim *khụ
Đúng là xong Kí sự tự sát ;v; nên về với NO CP, bớt có CP chút, cua khét quá làm không tốt thì hỏng cả tác phẩm~~

đỗ rõ ràng => Đỗ Minh
nước sóng sông Đào + Giang sóng gió + sóng sông Đào => Giang Ba Đào =))))))
tiểuxiong thiênhai sử dụngzi nhóm cùng một con to lớn Bạch tuộc bố ngẫu => clgt??? Đây là cái qué gì thế =v= tác giả muốn chặt đầu em cứ nói một tiếng, đừng bỏ thuốc nổ vào đầu em ;v;
\ "Nóng quá a! \" kết thúc công tác Tôn Tường thoát khỏi vây quanh các con của hắn =))))))))))))

Đoạn để Giang đại là Giang Sóng Gió theo QT luôn là tại sóng gió thật ngứa tay nên để =))) không phải sai
 
Last edited:

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,008
Số lượt thích
3,949
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#2
Luân Hồi là một kênh phát thanh tốt~ Giúp đỡ người tàn tật có tiểu Chu tiểu Minh, vui chơi cùng trẻ em (đồng lứa với mình) có Tường ca ca. Và tất nhiên là vui chơi (một cách thuần khiết) cùng hai ẻm là Giang quản lý a.

Quá trễ, tui đã nghĩ bậy rồi... Và có xu hướng càng ngày càng bậy... Cái thủ ngữ cuối cùng đó, dù là Chu làm hay Tường làm, tui đều sốc như nhau, hai đứa nhỏ thành thực của tui sao lại thành ra thế này TT
 

Bình luận bằng Facebook