- Bình luận
- 32
- Số lượt thích
- 377
- Fan não tàn của
- Chu Diệp (´ω`♡)
Au: 倩兮兮
Edit: Vy
Ps:
- Au thích xuống dòng cho truyện nó dài.
- Bản edit chỉ đảm bảo khoảng 70% bản gốc. Mọi sai xót xin góp ý nhẹ tay, đừng ném đá!
---
1.
Tổng cục thể thao vừa mở một cuộc họp
Phùng chủ tịch bị kéo đi nghe suốt ba giờ liền
Về việc đốc thúc tuyển thủ chuyên nghiệp
Rèn luyện, bảo trì sức khỏe tâm sinh lý
Phùng chủ tịch gật gù, như vừa tỉnh dậy từ cơn mơ
Khí thế bừng bừng
Quyết định nỗ lực dốc sức chấn chỉnh bầu không khí Liên minh
2.
Phùng chủ tịch đích thân lập một nhóm chat.
Nửa giờ sau
Tất cả tuyển thủ Liên minh đều nhận được thông báo mới
“Mỗi ngày chạy 1 km.”
3.
Hoàng Thiếu Thiên lục tung căn phòng
Vất vả tìm đôi giày thể thao đóng bụi nhiều năm nay
Hoàng Thiếu Thiên đau khổ tạm biệt điều hòa mát mẻ
Hoàng Thiếu Thiên chuẩn bị chạy bộ
Hoàng Thiếu Thiên mở cửa lớn
Đụng phải Dụ Văn Châu đang ngồi ôm chó nhỏ
Hoàng Thiếu Thiên nghĩ, không hổ danh đội trưởng
Đối với cậu ấy, chạy bộ là chuyện dễ như ăn kẹo
Hoàng Thiếu Thiên bắt đầu chạy bộ
4.
Hoàng Thiếu Thiên chạy một đoạn đường dài ơi là dài
Cậu lấy thiết bị ra xem
Mới chỉ có 300 m
Hoàng Thiếu Thiên cắn răng chạy thêm một đoạn dài ơi là dài
Lên được 500 m
Hoàng Thiếu Thiên thở hồng hộc
Cái máy này tuyệt đối là có vấn đề!
5.
Hoàng Thiếu Thiên không biết mình đã chạy bao lâu
Cậu chỉ biết, mình sắp xỉu ngang luôn rồi
Cậu thở không ra hơi, lết về câu lạc bộ
Dụ Văn Châu vẫn còn ngồi ôm chó nhỏ
Cậu thở phì phò hỏi thăm: “Đội trưởng... cậu... chạy bộ... sao rồi?”
6.
Dụ Văn Châu mỉm cười
“Tôi chạy xong rồi”
"?"
Hoàng Thiếu Thiên trợn mắt nhìn
Dụ Văn Châu tháo vòng tay khỏi chân chó nhỏ
Hoàng Thiếu Thiên nhìn con số bên trên, tròng mắt sắp rớt ra
‘1.5 km hoàn thành’
Hoàng Thiếu Thiên: ... Mọe!! Không hổ danh đội trưởng
7.
Phương Duệ chọn một sườn núi ở ngay khu vực phụ cận
Dưới sự trợ giúp của trọng lực
Miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ
Phương Duệ trở lại Hưng Hân
Diệp Tu thảnh thơi ngồi hút thuốc
Phương Duệ vừa thở vừa trào phúng: “Ông định xử lý cái phó bản này thế nào... Tuy là ông đã giải nghệ... nhưng Phùng chủ tịch đích thân điểm mặt ông luôn đó...”
Diệp Tu kiên nhẫn chờ Phương Duệ nói xong
Mới thò tay vào túi quần thể thao của Phương Duệ
Lấy ra một cái điện thoại di động
Phương Duệ hóa đá
“Con mọe nó Diệp Tu ông để điện thoại vào túi quần tui hồi nào, điện thoại của tui đâu!!!”
8.
Diệp Tu hoàn thành nhiệm vụ
9.
Phương Duệ chạy 2 km một ngày
Tám giờ tối đi ngủ
10.
Đường Hạo và Tôn Tường cá cược
Ai chạy dưới 5 km, người đó là cháu trai người kia
Tôn Tường chẳng thèm bận tâm
“Tui có thể chạy 10 km”
Đường Hạo không cam lòng thua kém, nỗ lực gấp đôi bình thường
11.
Tôn Tường chạy 5 km
Tôn Tường cảm thấy mình sắp phế luôn rồi
Tôn Tường lấy điện thoại ra xem danh sách bạn bè
Đường Hạo đã chạy được 6 km
Tôn Tường quyết tâm
Phải chạy 10 km
Tôn Tường dùng trái tim nhiệt huyết
Và đôi tay run rẩy
Phát một dòng trạng thái ngầu lòi
‘10 km, dễ như ăn kẹo’
12.
Bình thường chính phó Luân Hồi rất chăm chỉ rèn luyện
Chu Trạch Khải và Giang Ba Đào ở trong phòng tập, dễ dàng chạy xong 3 km
Lúc đi ra, tình cờ gặp Tôn Tường
Tôn Tường đã thấy bọn họ từ trước
Vốn định dừng lại chào hỏi một phen
Nhưng Tôn Tường vận động quá lâu, bắp đùi mềm nhũn
Tôn Tường thầm kêu một tiếng: “Con bà nó không xong rồi”
13.
Chu Trạch Khải đi sau Giang Ba Đào
Nhìn thấy Tôn Tường đi vào cửa câu lạc bộ
Cách Giang Ba Đào một khoảng
Bịch một cái
Quỳ xuống
Chu Trạch Khải: “...”
Giang Ba Đào: “...”
Vẻ mặt ba người vô cùng đặc sắc
Giang Ba Đào ráng nhịn không nói
Rốt cuộc vẫn phun ra
"Ái khanh, miễn lễ "
“Yên tâm, tui sẽ không nói chuyện cậu bị căng cơ cả đêm qua cho Đường đội nghe đâu.”
Chu Trạch Khải lộ ra vẻ mặt, thì ra là thế
Tôn Tường phẫn nộ phản bác
“Tui không có”
Tôn Tường muốn đứng dậy
Nhưng chân đột nhiên mềm nhũn
Lên được nửa đường
Lại bịch một tiếng
Quỳ xuống
Và lần này
Chu Trạch Khải nhịn không được
Đã cười rồi
14.
Giang Ba Đào giúp Chu Trạch Khải cam đoan với Tôn Tường
Chu Trạch Khải sẽ giúp Tôn Tường chạy bộ ba ngày kế tiếp
Tôn Tường mới phẫn hận rời đi
15.
Vương Kiệt Hi đợi lúc đêm hôm khuya khoắt
Vương Kiệt Hi mở tủ, lấy cây chổi ra
Vương Kiệt Hi cưỡi chổi
Bay ba vòng quanh tòa nhà Vi Thảo
Theo thứ tự từ cao xuống thấp
Với vận tốc không thay đổi
Vương Kiệt Hi ưu nhã thong dong quay về
Vương Kiệt Hi gặp Lưu Tiểu Biệt ngay trước cửa
Lưu Tiểu Biệt hỏi: “Đội trưởng đi đâu trễ vậy ạ?”
Vương Kiệt Hi mặt không đỏ thở không loạn: “Chạy bộ.”
Lưu Tiểu Biệt: “Ơ...?!”
16.
Lưu Tiểu Biệt nói với Cao Anh Kiệt
“Nói không chừng đội trưởng của tụi mình là đại diện tìm năng cho giải quán quân chạy cự ly dài thế giới đó.”
“Hôm qua, tui gặp đội trưởng ở ngay cửa ra vào.”
“Đội trưởng mặt không hề đỏ thở không hề loạn, nói với tui mình mới chạy bộ về.”
Cao Anh Kiệt khó hiểu: “Có thể đội trưởng chạy không được bao nhiêu? Đối với nhiều người mà nói, 1 km chỉ là chuyện nhỏ thôi nha.”
Lưu Tiểu Biệt thần bí lắc đầu
Móc điện thoại ra
“Trọng điểm là cái này, chú coi đội trưởng đã chạy rất xa.”
Cao Anh Kiệt không tin vào mắt mình
17.
Tôn Tường tràn đầy tự tin mở danh sách bạn bè ra
Mình nhất định đạt hạng 1
Tôn Tường trợn mắt
Tôn Tường phẫn nộ quăng điện thoại
“Bọn này còn là người sao?!”
18.
Kết quả chạy bộ của bạn bè ngày đó:
Hạng 1: Vương Kiệt Hi 20 km
Hạng 2: Hoàng Thiếu Thiên 12 km
Hạng 3: Tôn Tường 10 km
Hạng 4: Đường Hạo 9,8 km
19.
Tôn Tường không biết
Nơi Lam Vũ xa xôi
Hoàng Thiếu Thiên cũng phẫn nộ quăng điện thoại
“Móa nó, tui nói có sai đâu, cái phần mềm này tuyệt đối có vấn đề mà!!!!”
Edit: Vy
Ps:
- Au thích xuống dòng cho truyện nó dài.
- Bản edit chỉ đảm bảo khoảng 70% bản gốc. Mọi sai xót xin góp ý nhẹ tay, đừng ném đá!
---
Tổng cục thể thao vừa mở một cuộc họp
Phùng chủ tịch bị kéo đi nghe suốt ba giờ liền
Về việc đốc thúc tuyển thủ chuyên nghiệp
Rèn luyện, bảo trì sức khỏe tâm sinh lý
Phùng chủ tịch gật gù, như vừa tỉnh dậy từ cơn mơ
Khí thế bừng bừng
Quyết định nỗ lực dốc sức chấn chỉnh bầu không khí Liên minh
2.
Phùng chủ tịch đích thân lập một nhóm chat.
Nửa giờ sau
Tất cả tuyển thủ Liên minh đều nhận được thông báo mới
“Mỗi ngày chạy 1 km.”
3.
Hoàng Thiếu Thiên lục tung căn phòng
Vất vả tìm đôi giày thể thao đóng bụi nhiều năm nay
Hoàng Thiếu Thiên đau khổ tạm biệt điều hòa mát mẻ
Hoàng Thiếu Thiên chuẩn bị chạy bộ
Hoàng Thiếu Thiên mở cửa lớn
Đụng phải Dụ Văn Châu đang ngồi ôm chó nhỏ
Hoàng Thiếu Thiên nghĩ, không hổ danh đội trưởng
Đối với cậu ấy, chạy bộ là chuyện dễ như ăn kẹo
Hoàng Thiếu Thiên bắt đầu chạy bộ
4.
Hoàng Thiếu Thiên chạy một đoạn đường dài ơi là dài
Cậu lấy thiết bị ra xem
Mới chỉ có 300 m
Hoàng Thiếu Thiên cắn răng chạy thêm một đoạn dài ơi là dài
Lên được 500 m
Hoàng Thiếu Thiên thở hồng hộc
Cái máy này tuyệt đối là có vấn đề!
5.
Hoàng Thiếu Thiên không biết mình đã chạy bao lâu
Cậu chỉ biết, mình sắp xỉu ngang luôn rồi
Cậu thở không ra hơi, lết về câu lạc bộ
Dụ Văn Châu vẫn còn ngồi ôm chó nhỏ
Cậu thở phì phò hỏi thăm: “Đội trưởng... cậu... chạy bộ... sao rồi?”
6.
Dụ Văn Châu mỉm cười
“Tôi chạy xong rồi”
"?"
Hoàng Thiếu Thiên trợn mắt nhìn
Dụ Văn Châu tháo vòng tay khỏi chân chó nhỏ
Hoàng Thiếu Thiên nhìn con số bên trên, tròng mắt sắp rớt ra
‘1.5 km hoàn thành’
Hoàng Thiếu Thiên: ... Mọe!! Không hổ danh đội trưởng
7.
Phương Duệ chọn một sườn núi ở ngay khu vực phụ cận
Dưới sự trợ giúp của trọng lực
Miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ
Phương Duệ trở lại Hưng Hân
Diệp Tu thảnh thơi ngồi hút thuốc
Phương Duệ vừa thở vừa trào phúng: “Ông định xử lý cái phó bản này thế nào... Tuy là ông đã giải nghệ... nhưng Phùng chủ tịch đích thân điểm mặt ông luôn đó...”
Diệp Tu kiên nhẫn chờ Phương Duệ nói xong
Mới thò tay vào túi quần thể thao của Phương Duệ
Lấy ra một cái điện thoại di động
Phương Duệ hóa đá
“Con mọe nó Diệp Tu ông để điện thoại vào túi quần tui hồi nào, điện thoại của tui đâu!!!”
8.
Diệp Tu hoàn thành nhiệm vụ
9.
Phương Duệ chạy 2 km một ngày
Tám giờ tối đi ngủ
10.
Đường Hạo và Tôn Tường cá cược
Ai chạy dưới 5 km, người đó là cháu trai người kia
Tôn Tường chẳng thèm bận tâm
“Tui có thể chạy 10 km”
Đường Hạo không cam lòng thua kém, nỗ lực gấp đôi bình thường
11.
Tôn Tường chạy 5 km
Tôn Tường cảm thấy mình sắp phế luôn rồi
Tôn Tường lấy điện thoại ra xem danh sách bạn bè
Đường Hạo đã chạy được 6 km
Tôn Tường quyết tâm
Phải chạy 10 km
Tôn Tường dùng trái tim nhiệt huyết
Và đôi tay run rẩy
Phát một dòng trạng thái ngầu lòi
‘10 km, dễ như ăn kẹo’
12.
Bình thường chính phó Luân Hồi rất chăm chỉ rèn luyện
Chu Trạch Khải và Giang Ba Đào ở trong phòng tập, dễ dàng chạy xong 3 km
Lúc đi ra, tình cờ gặp Tôn Tường
Tôn Tường đã thấy bọn họ từ trước
Vốn định dừng lại chào hỏi một phen
Nhưng Tôn Tường vận động quá lâu, bắp đùi mềm nhũn
Tôn Tường thầm kêu một tiếng: “Con bà nó không xong rồi”
13.
Chu Trạch Khải đi sau Giang Ba Đào
Nhìn thấy Tôn Tường đi vào cửa câu lạc bộ
Cách Giang Ba Đào một khoảng
Bịch một cái
Quỳ xuống
Chu Trạch Khải: “...”
Giang Ba Đào: “...”
Vẻ mặt ba người vô cùng đặc sắc
Giang Ba Đào ráng nhịn không nói
Rốt cuộc vẫn phun ra
"Ái khanh, miễn lễ "
“Yên tâm, tui sẽ không nói chuyện cậu bị căng cơ cả đêm qua cho Đường đội nghe đâu.”
Chu Trạch Khải lộ ra vẻ mặt, thì ra là thế
Tôn Tường phẫn nộ phản bác
“Tui không có”
Tôn Tường muốn đứng dậy
Nhưng chân đột nhiên mềm nhũn
Lên được nửa đường
Lại bịch một tiếng
Quỳ xuống
Và lần này
Chu Trạch Khải nhịn không được
Đã cười rồi
14.
Giang Ba Đào giúp Chu Trạch Khải cam đoan với Tôn Tường
Chu Trạch Khải sẽ giúp Tôn Tường chạy bộ ba ngày kế tiếp
Tôn Tường mới phẫn hận rời đi
15.
Vương Kiệt Hi đợi lúc đêm hôm khuya khoắt
Vương Kiệt Hi mở tủ, lấy cây chổi ra
Vương Kiệt Hi cưỡi chổi
Bay ba vòng quanh tòa nhà Vi Thảo
Theo thứ tự từ cao xuống thấp
Với vận tốc không thay đổi
Vương Kiệt Hi ưu nhã thong dong quay về
Vương Kiệt Hi gặp Lưu Tiểu Biệt ngay trước cửa
Lưu Tiểu Biệt hỏi: “Đội trưởng đi đâu trễ vậy ạ?”
Vương Kiệt Hi mặt không đỏ thở không loạn: “Chạy bộ.”
Lưu Tiểu Biệt: “Ơ...?!”
16.
Lưu Tiểu Biệt nói với Cao Anh Kiệt
“Nói không chừng đội trưởng của tụi mình là đại diện tìm năng cho giải quán quân chạy cự ly dài thế giới đó.”
“Hôm qua, tui gặp đội trưởng ở ngay cửa ra vào.”
“Đội trưởng mặt không hề đỏ thở không hề loạn, nói với tui mình mới chạy bộ về.”
Cao Anh Kiệt khó hiểu: “Có thể đội trưởng chạy không được bao nhiêu? Đối với nhiều người mà nói, 1 km chỉ là chuyện nhỏ thôi nha.”
Lưu Tiểu Biệt thần bí lắc đầu
Móc điện thoại ra
“Trọng điểm là cái này, chú coi đội trưởng đã chạy rất xa.”
Cao Anh Kiệt không tin vào mắt mình
17.
Tôn Tường tràn đầy tự tin mở danh sách bạn bè ra
Mình nhất định đạt hạng 1
Tôn Tường trợn mắt
Tôn Tường phẫn nộ quăng điện thoại
“Bọn này còn là người sao?!”
18.
Kết quả chạy bộ của bạn bè ngày đó:
Hạng 1: Vương Kiệt Hi 20 km
Hạng 2: Hoàng Thiếu Thiên 12 km
Hạng 3: Tôn Tường 10 km
Hạng 4: Đường Hạo 9,8 km
19.
Tôn Tường không biết
Nơi Lam Vũ xa xôi
Hoàng Thiếu Thiên cũng phẫn nộ quăng điện thoại
“Móa nó, tui nói có sai đâu, cái phần mềm này tuyệt đối có vấn đề mà!!!!”
END
Last edited: