Hoàn [SN Kiếm Thánh 2021] [Dụ Hoàng] Nhật ký của Lư Hãn Văn

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,062
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#1
Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ

Dụ Hoàng
Nhật ký của Lư Hãn Văn
Tác giả: @Jenniferes

Một sản phẩm trực thuộc [Project] Mừng sinh nhật Hoàng Thiếu Thiên 2021 - Kiếm Thánh


Chào mọi người, tui chính là Lư Hãn Văn, học trò của Kiếm thánh đại đại, tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp của chiến đội Lam Vũ đây. Hôm nay tui muốn cùng mọi người chia sẻ chút xíu về cuộc sống hằng ngày của tui và đọi trưởng cùng Hoàng thiếu.
Ây da, vừa nhắc đến họ, tui lại không tránh được hơi thở dài ảo não. Hoàng thiếu sau khi kết thúc một chuyến đi chơi riêng không có đội trưởng thì mấy ngày lại dắt về mấy người bạn đẹp trai mà mấy người bạn đẹp trai ấy lại có phải ai xa lạ ngoài mấy vị tiền bối như là Diệp thần, Vương đội, tiền bối Trương Giai Lạc , tiền bối Phương Duệ, Sở đội, tiền bối Tô Mộc Tranh. Rồi bọn họ còn hay đi ăn đêm ăn uống tụ tập, tổ chức PK thế nhưng dù là Hoàng thiếu hay các vị tiền bối khác đều bỏ qua đội trưởng mà đi với nhau. Tuy nhiên khi trở về ký túc xá Hoàng thiếu lại không giải thích với đội trưởng cũng không bám lấy đội trưởng nói chuyện mà chỉ ôm lấy điện thoại bạo động tốc độ tay spam tin nhắn liên tục.

Thật ra thì trước khi bọn họ chiến tranh lạnh đã có một trận tranh cãi nảy lửa, không ai chịu nhường ai cả. Từ lúc tới trại huấn luyện cho tới tận bây giờ đó là lần đầu tiên mà tui thấy đội trưởng nổi giận, to tiếng với Hoàng thiếu mà Hoàng thiếu cũng không lo lắng xin lỗi đội trưởng mà chỉ nói một câu rồi bỏ đi, phải nếu các cậu đang coi nhật ký của tui thì tui xin khẳng định rằng lúc đó, Hoàng thiếu CHỈ NÓI MỘT CÂU:

"Đội trưởng này, thật sự thì tớ vẫn chẳng biết mình sai ở đâu"

Trẻ con như tui ở giữa cũng thật quá khó xử đi, nhìn hai người sớm tối quấn quít nay lại tách nhau ra, tui thật lòng có chút không quen.

Cả Hoàng thiếu lẫn đội trưởng những ngày đầu đều chẳng ai chịu ai, xuống nước không được mà leo lên bờ cũng chả có xong. Mỗi ngày đội trưởng đều mang gương mặt như bị thiếu nợ mười kiếp mà bước vào phòng huấn luyện đày đọa mọi người mà chính mình lại không tập chung nhìn chằm chằm Hoàng thiếu vốn ngồi bên cạnh lại chuyển sang chỗ của tui ở góc bàn phía xa, còn một đứa trẻ hoạt bát năng động như tui bị chuyển sang ngồi kế đội trưởng cũng sợ quắn sợ quéo huhu.

Nhưng mà Hoàng thiếu lại có một tuyệt chiêu rất đặc biệt chỉ áp dụng khi không xin lỗi cũng không dỗ được đội trưởng hết giận, chính là hay lôi tui ra ngồi bệt trước cửa phòng đội trưởng, làm ra vẻ mặt trông vô cùng ủy khuất với đôi mắt long lanh nước rồi liên tục tra tấn lỗ tai tui.

"Tiểu Lư à nhóc xem, đội trưởng của con hết thương anh rồi. Dạo này còn lớn tiếng với anh nữa. Nhóc xem có phải như người ta nói dù có là đàn ông tốt như đọi trưởng cũng sẽ có bảy năm chi dương không?? Hức, đội trưởng hình như hết thích anh, hết thương anh, hết yêu anh thật rồi blah.... blah...."

Tui cũng không biết nói gì chỉ dám nghĩ thầm trong lòng. Hoàng thiếu anh nghĩ xem mọt đứa trẻ như em có muốn quan tâm tới chuyện tình cảm của hai người không??

"Tớ không có lớn tiếng với cậu, chỉ là, chỉ là tớ sai rồi. Xin lỗi Thiếu Thiên, tớ không nên bỏ mặc cậu, là lỗi của tớ hết."

Và mỗi lần như vậy, đội trưởng của bọn tui, một trong tứ đại tâm bẩn à không tứ đại chiến thuật sư của Liên minh đều không thể thoát khỏi viễn cảnh tuy mình không sai nhưng nóc nhà đã ra tay, thì dù bản thân có đúng cũng phải đứng ra nhận lỗi. Bao nhiêu lần rồi, tui lại hiểu đội trưởng của tụi tui quá mà, cái người đàn ông thiếu nghị lực.

Nhưng cũng nhờ vậy mà tui cùng toàn thể thành viên trong chiến đội lại có thể trở về cuộc sống trước kia, ngày ngày được hai vị chính phó Lam Vũ phát cơm cún cho.

Kể từ sau khi họ làm hòa, mỗi tối trước khi đi ngủ, đội trưởng sẽ ghé sang phòng Hoàng thiếu ít nhất ba lần có hôm còn không về lại phòng, dù tui bình thường chả có lượn qua bển làm gì nhưng một hôm tình cờ, tui đã loáng thoáng nghe được cuộc trò chuyện giữa hai chính phó của Lam Vũ. Họ đúng là bên đường bên mật, nghe tiếng thôi là tui đã muốn đi nha sĩ rồi.

"Đội trưởng à, cậu không còn giận tớ nữa thật sao?"

"Tớ sao có thể giận cậu, chẳng qua tâm trạng có chút không vui."

"Thật à?"

"Thật mà."

"Thế sao tâm trạng cậu lại không vui, nói cho tớ nghe đi."

"Không có gì, chẳng qua trước đó có một chú Corgi bỏ rơi tớ để đi theo người ta thôi."

"Đội trưởng giận tớ vì chuyện này à? Thật xin lỗi tại vì chưa tìm được chỗ thích hợp để bàn cách cho Phương Sĩ Khiêm phát ghen về nước với Mắt Bự nên bọn tớ mới tập trung ở Lam Vũ, không ngờ lại khiến cậu hiểu lầm. Đội trưởng, tớ xin lỗi..."

Không gian đã khuya vô cùng tĩnh lặng, chỉ cần áp tai vào cánh cửa một chút là liền nghe được rõ mồn một giọng nói của hai người. Tui cũng không nhịn được tò mò mà nhòm chút qua khe cửa phòng. Lúc này, Hoàng thiếu ngồi ở trên giường, dựa lưng lên thành, mái tóc vừa mới gội nên vẫn còn ướt, ngửi kĩ thêm một chút còn có thể thấy hương hoa thơm dịu thoang thoảng trong đêm tối, khắp không gian phòng toàn là hơi thở và mùi sữa tắm hương hoa của Hoàng thiếu.

Vậy mà đội trưởng vẫn có thể đứng vững ở đó, tui quả thật bái phục đội trưởng.

"Mau uống chút sữa nóng, cậu mệt cả ngày rồi."

Đội trưởng chỉ lẳng lặng vuốt tóc Hoàng thiếu, còn tận tâm trao ly đến tay cho đối phương. Ây da hàm răng cún của tui có hơi đau rồi đó.

"Được, cảm ơn cậu."

Hoàng thiếu gật nhẹ đầu, khóe môi không nhịn được cong lên thành nụ cười ngọt ngào. Hai người cứ như vậy yên bình ở trong đó.

Để bảo vệ cho hàm răng cún của mình, tui đã trở lại phòng và chìm vào mộng đẹp nhưng mà tui biết đội trưởng cả đêm còn không thèm về phòng, cũng chẳng biết hai người đó đã làm cái gì nữa.

Chỉ biết là sáng ra đã thấy Hoàng thiếu được đội trưởng dìu ra, dáng đi vô cùng khó nhìn.

"Tiểu Lư đang nhìn chằm chằm kìa."

"Đang vui dùm chúng ta thôi. Đừng nháo, tớ đưa cậu đi ăn sáng."

Đúng vậy, tui rất vui. Hai người cứ tiếp tục đi. Tui cùng toàn chiến đội muốn ăn cơm cún của hai người phát hơn là cận kề tử thần.

Nhật kí của tui, sẽ luôn xoay quanh hai người quan trọng là đội trưởng và đội phó, chỉ cần một trong hai người xảy ra chuyện, nhật kí của tui sẽ không thể hoàn thành.

Vậy nên, đội trưởng, Hoàng thiếu hai người hãy cứ yên bình như vậy mà sống nhé!

Ký tên
Lư Hãn Văn.
 

Fandiepalltime

Farm exp kiếm sống
Bình luận
35
Số lượt thích
173
#2
Thật ra thì trước khi bọn họ chiến tranh lạnh đã có một trận tranh cãi nảy lửa, không ai chịu nhường ai cả. Từ lúc tới trại huấn luyện cho tới tận bây giờ đó là lần đầu tiên mà tui thấy đội trưởng nổi giận, to tiếng với Hoàng thiếu mà Hoàng thiếu cũng không lo lắng xin lỗi đội trưởng mà chỉ nói một câu rồi bỏ đi, phải nếu các cậu đang coi nhật ký của tui thì tui xin khẳng định rằng lúc đó, Hoàng thiếu CHỈ NÓI MỘT CÂU:

"Đội trưởng này, thật sự thì tớ vẫn chẳng biết mình sai ở đâu"
Số 4, nhật kí
 

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,062
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#3
Thật ra thì trước khi bọn họ chiến tranh lạnh đã có một trận tranh cãi nảy lửa, không ai chịu nhường ai cả. Từ lúc tới trại huấn luyện cho tới tận bây giờ đó là lần đầu tiên mà tui thấy đội trưởng nổi giận, to tiếng với Hoàng thiếu mà Hoàng thiếu cũng không lo lắng xin lỗi đội trưởng mà chỉ nói một câu rồi bỏ đi, phải nếu các cậu đang coi nhật ký của tui thì tui xin khẳng định rằng lúc đó, Hoàng thiếu CHỈ NÓI MỘT CÂU:
Số 4, nảy lửa :xu:xu:xu
 
Số lượt thích: Ail

Bình luận bằng Facebook