Chỉ là thằng sai vặt quèn, còn bắt chước người ta đổi nghề, tưởng ngon lắm hả? Sao không chơi tiếp cái nghề... cái nghề gì ấy nhỉ? Chu Diệp Bách bỗng phát hiện mình chả nhớ nổi Kiều Nhất Phàm hồi xưa ở Vi Thảo chơi nghề gì nữa.
Đách có trình, muốn ai nhớ? Chu Diệp Bách nghĩ.
Tưởng đổi nghề phát là vịt con xấu xí biến thành thiên nga? Xem ra anh phải dạy chú mày làm người rồi.
Load bản đồ, spawn nhân vật. Trận đấu bắt đầu.
"Nhất Phàm, đã lâu không gặp!" Chu Diệp Bách vừa khiển Sử Quân Tử di chuyển, vừa chào Kiều Nhất Phàm trên kênh chung. Trong lòng gã đang nghĩ, phải dùng thủ đoạn nào để cho Kiều Nhất Phàm mở mang tầm mắt về cái sự đáng sợ của trận quỷ.
"Tiền bối, đã lâu không gặp." Kiều Nhất Phàm trả lời. Ở chiến đội Vi Thảo, ngoài Cao Anh Kiệt, ai cũng là tiền bối của cậu.
"Giờ đổi chơi trận quỷ rồi ha, khá đấy chứ!" Chu Diệp Bách nói.
"Cám ơn tiền bối khen ạ." Kiều Nhất Phàm nói.
"Có chỗ nào khó hiểu, cần anh làm mẫu cho cậu trong trận luôn không?" Chu Diệp Bách giở giọng láo tró.
"Em... đang ở sau lưng anh." Kiều Nhất Phàm nói.