[Tinh Trần 2021] Vương Kiệt Hi - Tài liệu: Nghẹn khuất

Nhan Uyển Đình

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
202
Số lượt thích
804
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Lâm Kính Ngôn, Ngô Tuyết Phong
#1
Tài liệu

Vài điều không nói không được về Vương Kiệt Hi

Một sản phẩm thuộc [Project] [Mừng SN Vương Kiệt Hi 2021] Tinh Trần Phục Nguyên

Tác giả: 太阳花

Editor: Chou

Từ “bào mòn” xuất hiện ở chương 1534 của nguyên tác.​
Bản dịch đoạn trích chương 1192 thuộc về Lá Mùa Thu.​
Ngoài lần đề cập đến một đoạn trích chương 1192 của tác giả, những chú thích số chương khác là của editor, có thể sẽ không khớp với ý tác giả. Thêm vào đó có những chỗ editor không tìm được chương chứa chi tiết đó, sẽ đánh dấu (?).​

Tại sao chúng ta phải xót xa?​

Tại sao lại cho rằng sự "bào mòn" của Vương Kiệt Hi là do áp chế hiện trạng, mà quên rằng nó càng giống sự theo đuổi thuần túy của bản thân anh?​

Anh thay đổi vì muốn phối hợp với toàn đội, sẵn sàng từ bỏ đấu pháp Ma Thuật Sư vô cùng lóa mắt. Trong đợt All-Stars mùa giải thứ tám, vì thúc đẩy sự tự tin của Anh Kiệt, anh không ngần ngại lưu lại một trận thua không mấy đẹp đẽ trong lịch sử Vinh Quang của mình để Anh Kiệt giành chiến thắng.​

Anh cảm thấy toàn đội Vi Thảo quan trọng hơn danh tiếng bản thân. Anh cảm thấy sự tự tin của Anh Kiệt quan trọng hơn uy nghiêm của mình.​

Tôi nghĩ, ngoài thân phận tuyển thủ hiện tại của Vi Thảo và đội trưởng Vi Thảo, trước hết Vương Kiệt Hi 100% là fan của chiến đội Vi Thảo.​

Không phải đội trưởng nào cũng là fan trung thành của chính đội mình như vậy. Mỗi tuyển thủ chuyên nghiệp đều ôm những hoài bão riêng. Có người đặt chúng ở chức quán quân, có người ở vị trí át chủ bài, có người thì ở tài khoản mạnh nhất.​

Còn đối với với Vương Kiệt Hi mà nói, rõ ràng là đặt vào "vinh quang của Vi Thảo".​

Đây là thứ quan trọng xếp trên cả danh dự cá nhân của anh ấy.​

Việc Vương Kiệt Hi bỏ ra tâm huyết bồi dưỡng hậu bối hoàn toàn do anh chủ động. Anh hài lòng về tiền đồ của các hậu bối, nhưng tôi cho rằng đây tuyệt đối không phải kiểu vui sướng thở phào nhẹ nhõm "Chúa ơi trước khi giải nghệ tôi muốn nhanh chóng bồi dưỡng người mới nếu không Vi Thảo sẽ toang mất trời ạ cũng còn tốt người mới của Vi Thảo chúng ta vẫn còn có thể đấu một trận", mà là niềm vui trong quá trình thực hiện trách nhiệm theo đuổi lý tưởng của bản thân.​

Nguyên văn chương 1192: Vương Kiệt Hi, đội trưởng chiến đội Vi Thảo, từ ngày bước chân vào Liên minh đến nay mãi luôn là linh hồn của Vi Thảo, là sự tồn tại mà mỗi tuyển thủ Vi Thảo đều tôn kính, ngưỡng mộ.

Quả thật Vi Thảo bị gắn mác là chiến đội chiều tà (?), nhưng tôi cho rằng địa vị siêu chủ lực của bản thân Vương Kiệt ở Vi Thảo và sự tụt dốc của chiến đội Vi Thảo (tôi không muốn dùng từ “chiều tà” này!) không có liên quan đến nhau mấy. Bởi khi còn là tân binh anh ấy đã trâu bò như vậy. Anh là linh hồn của đội từ khi gia nhập đội đến nay, cũng là linh hồn của mùa giải anh ra mắt. Trong Liên minh có mấy ai làm được điều này! Anh gánh vác Vi Thảo, không phải từ khi bắt đầu mùa giải thứ năm thứ bảy, không phải từ lúc Phương Sĩ Khiêm Đặng Phục Thăng giải nghệ, cũng không phải vì lên kế hoạch giải nghệ, mà ngay từ đầu là vì xuất phát từ năng lực và lý tưởng cá nhân.​

Hiện tại anh đang nỗ lực hết mình để theo đuổi lý tưởng của bản thân. Tôi muốn hỏi tại sao chúng ta phải cảm thấy xót xa thay anh ấy?​

Vương Kiệt Hi không cần người khác đau lòng thay.​

Nói đến xót xa và đau lòng, tôi cảm thấy làm vậy chẳng khác nào phủ nhận hoài bão và năng lực của anh. Điều này không hay chút nào.​

Mắt nhìn người của anh đạt 6 sao (?), là loại người thích quan tâm tân binh bất kể đội nào. Anh không thích nuôi thả hậu bối. Anh ấy muốn cho Vi Thảo càng ngày càng tốt, tốt nữa tốt mãi!​

Vì thế nên anh được lão Diệp phong danh hiệu "Đội trưởng tốt nhất Liên minh".​

Anh chính là một fan của Vi Thảo.​

Không hề bi thương, không một chút nào.​

Tôi đã nhận được túi may mắn*, cũng đã xem xong Secret Files và ngoại truyện. Tôi có vài thứ muốn nói:​
* 福袋 hay fukubukuro - những chiếc túi có màu đỏ, được các cửa hàng ở Nhật bán với giá cực kỳ ưu đãi cho khách hàng vào dịp Tết. Tùy vào từng cửa hàng mà trong túi có thể là bất cứ thứ gì như thực phẩm hay quần áo.

1. Vương Kiệt Hi là anh cả trong nhà​

2. Vương Kiệt Hi sẽ nhớ tặng quà năm mới cho em trai em gái​

3. Vương Kiệt Hi sẽ chuẩn bị quà cho mỗi đội viên​

4. Vương Kiệt Hi cũng sẽ chuẩn bị cho Kiều Nhất Phàm​

5. Vương Kiệt Hi đem theo tài về liệu trại huấn luyện trong cặp​

Tôi rất yêu thích loại setting anh trai cả Vương Kiệt Hi. Anh cả như cha, nhưng dù sao anh không phải là một người cha.​

Anh cũng là người bình thường như các đội viên khác, thậm chí tuổi tác không lớn hơn họ bao nhiêu.​

Có thể thấy được tư liệu thiết lập bên trong Secret Files lần này lại nhấn mạnh sự quan tâm của Vương Kiệt Hi đối với với hậu bối. Điều này thường thường bị người vô ý đem ra đùa giỡn, có những từ không hay như thích trẻ vị thành niên, hoặc phổ biến như Vương Kiệt Hi là bảo mẫu, vú em, cha, thích trẻ nhỏ, nhìn thấy hạt giống tốt nhưng đều không nắm giữ được...​

Thế nhưng không biết mọi người có từng nghĩ tới tại sao Vương Kiệt Hi lại muốn dốc sức tuyển chọn tân binh một cách toàn tâm toàn ý không?​

Tôi có lướt qua mấy chỗ trong nguyên tác:​

1. Lần đầu tiên gặp Đường Nhu trong game, Vương Kiệt Hi đã nhìn ra thiên phú của cô, thậm chí chủ động tiến đến mời cô gia nhập Vi Thảo (chương 144). Sau khi bị cự tuyệt anh cũng lộ ra vẻ đáng tiếc (chương 879). Đối với tính cách luôn điềm tĩnh hướng nội của Vương Kiệt Hi mà nói, lời mời dành cho Đường Nhu có vẻ hơi hấp tấp, vội vàng và đường đột.​

2. Vương Kiệt Hi cố ý đích thân tới hiện trường quan sát Lư Hãn Văn của Lam Vũ. Cho dù là đối thủ, anh cũng thể hiện sự quan tâm đặc biệt, nhất là về phương diện tuổi tác và phong cách kỹ thuật (chương 758).​

3. Vương Kiệt Hi là đội trưởng đầu tiên coi trọng chiến đội nhà giàu Nghĩa Trảm, đồng thời còn đưa ra lời mời giao chiến với Lâu Quan Ninh (chương 449). Cho dù là một đội mới không mấy nổi bật như Nghĩa Trảm anh cũng thể hiện sự chú ý đáng kể. Có thể thấy được Vương Kiệt Hi quan tâm đến năng lực của tân binh Liên minh hơn những người khác.​

Bởi vậy có thể thấy được, sự quan tâm của Vương Kiệt Hi đối với với người mới là quá mức bình thường. Không chỉ có tân binh ở trại huấn luyện Vi Thảo, anh còn thể hiện sự hứng thú vô cùng to lớn với tất cả tân binh – những người còn chưa bộc lộ tài năng.​

Nhưng khi nghĩ kĩ lại, chẳng phải đây là chuyện cực kỳ thương tâm sao?​

Trong nguyên tác, tác giả trực tiếp dùng hai chữ "bào mòn" để tóm tắt về Vương Kiệt Hi. Lần cuối cùng Vi Thảo đấu với Hưng Hân trong mùa giải thứ 10 (chương 1319-1334), sự ỷ lại vào Vương Bất Lưu Hành của đội Vi Thảo đã thể hiện quá rõ, chẳng lẽ bản thân Vương Kiệt Hi không biết điều này sao?​

Anh còn có thể đánh được bao lâu?​

Sau khi anh đi rồi, Cao Anh Kiệt có thể gánh vác nổi một đội lớn như Vi Thảo không?​

Các tuyển thủ khác cũng sẽ lần lượt giải nghệ, đến lúc đó, Vi Thảo sẽ ra sao?​

Vi Thảo thời kì hai quán quân đang dần dần bị thay thế, tương lai của Vi Thảo ở đâu?​

Tôi nhớ tới rất lâu trước đây ba Bướm từng thừa nhận Vi Thảo là một "chiến đội chiều tà", không biết hiện tại ông có có còn cho là vậy không. Thật ra theo tôi thấy, pha chuyển ngoặt bất ngờ trong trận đoàn đội giữa Vi Thảo và Luân Hồi (chương 1534) giống như một chút hy vọng trong bóng tối, không thể nói là không có, nhưng dù nhìn thế nào cũng quá yếu ớt.​

Lối thoát cho tương lai thật sự tồn tại, chẳng qua là lối thoát đó quá gian nan.​

Tôi nghĩ Vương Kiệt Hi từ rất lâu - hẳn là sau mùa giải thứ bảy - đã bắt đầu nhận ra thời gian mà nữ thần Vinh Quang để lại cho anh cũng không còn nhiều. Những người lớn tuổi hơn anh như Phương Sĩ Khiêm, Lâm Kính Ngôn, Ngụy Sâm, Ngô Tuyết Phong đều lần lượt giải nghệ. Còn những tuyển thủ ra mắt cùng thời với anh như Dương Thông đã buông bỏ vị trí át chủ bài, Đặng Phục Thăng thì giải nghệ... Nhưng anh không thể buông tay, anh nhất định phải chiến đấu đến giây phút cuối cùng.​

Bởi vì anh là Ma Thuật Sư, Vương Bất Lưu Hành.​

Trước khi Diệp Tu chỉ ra điều này, có thật là Vương Kiệt Hi không nhận ra?​

Tôi cho rằng sự quan tâm của anh đối với người mới phần lớn đến từ lo lắng và sợ hãi. Anh không yên tâm sau khi mình giải nghệ, cho dù Cao Anh Kiệt có ưu tú như anh tưởng tượng, nhưng những người khác sẽ từ từ rời đi, chỉ còn lại mỗi Cao Anh Kiệt là người trẻ tuổi, liệu cậu có thể gánh vác chiến đội này không?​

Vì lẽ đó Vương Kiệt Hi không thể mong đợi chuyển nhượng. Anh nhất định phải bồi dưỡng một đội Vi Thảo mới đủ mạnh để thoát khỏi xiềng xích mang tên Vương Bất Lưu Hành.​

Hứa Bân đang ở thời kỳ chuyển mình, hắn có kinh nghiệm đồng thời cũng đủ trẻ để có thể hỗ trợ Cao Anh Kiệt. Thế nhưng yêu cầu của Vi Thảo thực sự quá cao. Nếu như mục tiêu của Vi Thảo chỉ là tiến vào vòng loại trực tiếp, đội hình hiện nay hiển nhiên là đủ để tồn tại trong nhiều năm, nhưng Vi Thảo là chiến đội ông lớn, là đội đã có hai chức quán quân. Cho dù Vương Kiệt Hi không để ý những chuyện này, ban quản lí của chiến đội có thể làm lơ sao? Các nhà tài trợ có thể không quan tâm sao? Chắc chắn bọn họ sẽ hi vọng tiếp tục đoạt quán quân, nhất định mỗi năm đều vỗ vai Vương Kiệt Hi nói “Lần này mới tới bán kết, thành tích chỉ tạm được, năm sau phải cố gắng hơn.”​

Vì vậy Vương Kiệt Hi nhất định phải tập trung toàn bộ sức lực vào phương diện trại huấn luyện.​

Tôi thường nghĩ nếu như Vương Kiệt Hi còn thời gian rất dài để đánh Vinh Quang.​

Anh nhất định không đành lòng đẩy Cao Anh Kiệt – người có tố chất tâm lý yếu – lên trước sân khấu sớm như vậy.​

Anh cũng nhất định sẽ không chọn cơ chế đào thải tàn khốc như thế, không cho Kiều Nhất Phàm bất cứ cơ hội nào đã để cậu rời Vi Thảo.​

Để Kiều Nhất Phàm rời khỏi Vi Thảo đúng là lựa chọn vô cùng chính xác.​

Đối với Kiều Nhất Phàm, Vi Thảo là một sự trói buộc. Cậu không thể phát huy tốt khi ở đây.​

Tuyển thủ như Kiều Nhất Phàm có thể mang lại lợi ích cho Vi Thảo sao?​

Có anti Vương không thể hiểu nổi tại sao Vương Kiệt Hi không cho Kiều Nhất Phàm luyện Trận quỷ. Nhưng Vương Kiệt Hi còn nhiều thời gian để mạo hiểm như vậy sao? Anh ấy hẳn là người rất thích mạo hiểm, nhưng anh không có thời gian. Kiều Nhất Phàm có thể là một tuyển thủ chơi Trận quỷ xuất sắc, nhưng phải đập đi xây lại, hơn nữa có thể sẽ hi sinh một tuyển thủ khác có năng lực không tệ lại còn đã thuần thục. Cái giá của sự rủi ro này, tuy rằng không tính là quá lớn so với việc có được một Trận quỷ ưu tú, thế nhưng Vương Kiệt Hi cùng với Vi Thảo hiện tại đã không trả nổi.​

Nếu như anh có thật nhiều thời gian, anh có thể cho phép Cao Anh Kiệt một mình chống đỡ một phương khi cậu trưởng thành, còn bản thân khôi phục đấu pháp Ma Thuật Sư năm xưa, chỉ ở trên võ đài thỏa thích đánh theo ý mình. Hoặc anh có thể đồng ý thử nghiệm rất nhiều khả năng để Vi Thảo trở thành một đội có sức bao dung, để mỗi một tuyển thủ đều được tự do phát triển, có tân binh nhiệt huyết ổn định như Lam Vũ.​

Tuy rằng anh chỉ lớn hơn Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên một tuổi, thế nhưng gánh nặng của anh bằng của cả Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên cộng lại, thêm vào việc Vi Thảo vô cùng ỷ lại đội trưởng so với Lam Vũ.​

Vương Kiệt Hi không có trượt trạng thái, nhưng đây chính là vì anh đã dùng bào mòn đổi lấy. Anh đánh đổi tuổi thọ của nghề nghiệp để duy trì một trạng thái căng thẳng cao độ, bởi vì anh không biết sau khi mình trượt trạng thái Vi Thảo phải xử lý như thế nào.​

Anh không thể làm gì khác hơn là tìm kiếm lối thoát duy nhất.​

Chính là tân binh.​

Vương Kiệt Hi là kiểu đội trưởng sẽ thay Vi Thảo sắp xếp thỏa đáng trước khi đi.​

Anh ấy chắc chắn muốn giữ lại một Vi Thảo có thể hoạt động ổn định mà không cần anh rồi mới giải nghệ. Hơn nữa tôi cho rằng, sau khi giải nghệ anh sẽ không lại ở lại Vi Thảo và đảm nhận bất kì chức vụ gì. Bởi vì rõ ràng là chỉ cần Vương Kiệt Hi còn ở Vi Thảo, bất kể ở vị trí nào, ảnh hưởng của anh đối với Vi Thảo sẽ không biến mất.​

Cho dù là đấu pháp, phối hợp chiến thuật, thói quen tư duy hay tâm lý đội viên...​

Nếu như Vương Kiệt Hi hi vọng Vi Thảo mở ra một trang mới, anh nhất định phải để Vi Thảo cắt đứt mọi liên hệ với mình. Cũng vì vậy, anh ấy sẽ giữ lại một Vi Thảo với trạng thái tốt nhất và có khả năng phát triển bền vững nhất. Anh sẽ dùng loại phương thức bất tri bất giác tiếp tục ảnh hưởng Vi Thảo, cho đến khi Vi Thảo không còn cần Vương Kiệt Hi nữa.​

Vương Kiệt Hi chắc chắn không phải là một người sẽ mặc kệ tâm tình của bản thân. Sự quan tâm của anh dành cho Cao Anh Kiệt, cho rất nhiều đội viên và tân binh tuyệt đối không nằm ngoài ý muốn của mình. Thậm chí, cách xử lý có hơi lạnh lùng vô tình của anh đối với Kiều Nhất Phàm hiển nhiên là đi ngược lại cảm xúc thật của anh.​

Nếu không anh cũng sẽ không nhớ việc chuẩn bị quà hàng năm cho Kiều Nhất Phàm.​

Ở trong lòng tôi, Vương Kiệt Hi chính là người từ nhỏ đến lớn đều thi được hạng nhất, được cha mẹ người thân lấy làm tấm gương để giáo dục em trai em gái. Vì vậy xưa nay anh là học sinh xuất sắc không thể trốn học rong chơi. Nếu anh lấy lựa chọn nghề nghiệp thi đấu E-sports này, anh cũng phải tận lực làm gương. Anh mãi mãi là anh trong mắt người khác, chứ không phải là con người thật của anh.​

Vì thế…​

Tôi không cảm thấy việc lấy chuyện Vương Kiệt Hi yêu thích trẻ nhỏ ra đùa giỡn có gì buồn cười cả.​

Đây rõ ràng là sự tình khiến người khác vô cùng khó chịu.​

Tuy rằng anh cũng không cần chúng ta thay anh cảm thấy khổ sở.​

Nhưng tôi vẫn một mực khó chịu.​
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook