[Song Hoa] Trương Giai Lạc hôm nay lại bắn pháo hoa sao?
Tác giả: Giang Đàm Lạc Nguyệt
Link gốc: lofter
Editor: Trồng Hoa (Tku)
Chuyển ngữ dưới sự cho phép của tác giả.
Phần I
01
Trương Giai Lạc từ trước đến nay luôn nhận được sự chú ý lớn từ truyền thông.
Nói đến phong cách chiến đấu, nhận định của mọi người về Bách Hoa Liễu Loạn trên chiến tường là quá quyết liệt nhưng lại gặp khó khăn trong việc tiến công và phòng thủ.
Nói về vai trò của một đội trưởng, Trương đội ứng phó với truyền thông rất tốt. Bách Hoa dưới sự dẫn dắt của hắn đã hai lần tin tới tổng chung kết, dù cho kết quả có không đạt được chức vô địch.
“Anh đưa thử cho cậu ấy một quả pháo hoa xem sao?”
Một tuyển thủ giải nghệ họ Tôn đã nói như thế.
Niềm yêu thích pháo hoa của Trương Giai Lạc được nhen lên vào ngày mùa đông đầu tiên của hắn ở Bách Hoa.
Chuyện bắt đầu khi quản lí đặt pháo hoa cho gia đình thừa hai hộp.
Rồi thuận tay mang đến câu lạc bộ luôn.
Hai hộp pháo bị Tôn Triết Bình lấy đi, còn gọi thêm cả mấy đứa nhóc ở trại huấn luyện đến bắn cùng.
Hôm trước Trương Giai Lạc đã thức cả đêm, thế nên giờ này vẫn còn nằm ì trong kí túc xá.
Sau đó Trương Giai Lạc bị đánh thức bởi tiếng pháo hoa, hắn thò đầu ra nhìn ngoài kia pháo bắn rực rỡ, rồi cực kì hưng phấn mà mở cửa sổ kêu to:
“Đại Tôn anh nhìn xem!”
Để rồi bị gió lạnh thổi ngã sấp mặt.
Tôn Triết Bình nghe thấy động tĩnh, ngẩng lên liền thấy một cái đầu đột nhiên xuất hiện ở khung cửa sổ tối om của ký túc xá, sau đó biến mất ngay lập tức.
Y hoài nghi có phải mình vừa gặp ảo giác.
02
Vào thời điểm đó, lệnh cấm đốt pháo vẫn chưa được thông qua ở thành phố K nên những ngày Tết nơi đây vẫn luôn có chút sôi động.
Khi Trương Giai Lạc mặc xong đội phục chạy xuống dưới thì một hộp pháo đã đốt xong.
“Đại Tôn, sao vừa nãy anh không trả lời tui?”
“Sang năm cậu muốn gia nhập nhóm kiểm tra thị lực với chúng tôi à?”
“Ớ?”
Trương Giai Lạc bị hỏi đến phát ngốc.
Tôn Triết Bình cúi xuống lục hộp còn lại, trên tay cầm một chùm pháo hoa.
Thế là Lạc Lạc ngay lập tức vứt câu hỏi ra sau đầu.
Hồi đó Trương Giai lạc có một thói quen.
Cậu ấy rất thích ca hát.
Hai người đứng cách nhau không xa, Tôn Triết Bình nghe được đằng sau mình có người gào lên.
“Tháng giêng là đầu năm mới… ah… la… la.”
“…Cậu học hát mấy cái này ở đâu vậy?” Tôn Triết Bình nghe xong nhức cả đầu.
Trương Giai Lạc hát rất hay, có lẽ là do cậu là người Côn Minh.
Nhưng mà dù Trương Giai Lạc có tài năng ca hát đến đâu thì cũng không thể làm tốt như thế này được.
“Lần trước tôi nghe thấy có người hát ở phòng quản lí.”
Từ tận đáy lòng, Tôn đội bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với đội phó nhà hắn.
“Đội phó.” Một tên nhóc ở trại huấn luyện gọi anh.
“Nào, tới đây!”
03
Nhưng phải nói, Trương Giai Lạc bắn pháo hoa lại không có phong thái của Bách Hoa Liễu Loạn.
“Tại sao lại thế?”
“Bởi vì Bách Hoa Liễu Loạn có thể chạy, nhảy, thậm chí là bay trên trời. Còn Trương Giai Lạc, cậu ấy chỉ có thể đi trên đất bằng.”
Trương Vỹ - lúc này vẫn còn ở trại huấn luyện – đang ngồi trên bậc thềm uống trà sữa, nghe Tôn Triết Bình kể chuyện năm xưa.
“Nghĩ đến viễn cảnh cậu ấy bay nhảy được đã thấy đáng sợ.” Tôn Triết Bình liếc Trương Giai Lạc. “Nếu cậu cho cậu ta một quả pháo, cậu ấy sẽ ôm lấy nó và phóng lên trời.”
Trương Vỹ cảm thán một tiếng như đồng tình với Tôn Triết Bình.
Rồi cả hai nhìn thấy, ở bên kia Trương Giai Lạc vác theo hai quả pháo, đốt xong thì nhảy theo chúng.
Nhảy theo pháo đó!
Nhảy theo pháo.
Nhảy…
Nhìn tư thế như thể muốn bay vèo một phát lên thiên đường luôn.
Loại pháo bên trên là 窜天猴, nó là kiểu này nè:
Trương Vỹ chợt cảm thấy nghẹn ngào.
“Đại Tôn! Năm mới vui vẻ!” Hai quả pháo đồng thời nổ ầm một cái trên trời. Trường Giai Lạc ở phía đằng xa gọi Tôn Triết BÌnh, vừa họi vừa vẫy tay lia lịa.
Ở thành phố K năm ấy cũng không lạnh lắm, mà hình như trời cũng bắt đầu nóng lên rồi.
Trương Giai Lạc kéo khóa áo khoác xuống.
Từ xa liếc qua, cậu ấy đẹp như bướm đêm phá kén, vỗ cánh bay lên bầu trời.
04
“Tôn Triết Bình anh cút đi! Đừng phá hư hình tượng của tui!”
“À thế à, cậu còn có hình tượng sao?”
05
Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc gia nhập liên minh, biểu hiện và năng lực chói sáng mù mắt, không ít phóng viên rất muốn túm Tôn đội lại để phỏng vấn.
“Anh nghĩ thế nào về đấu pháp của Bách Hoa Liễu Loạn?
“Anh nghĩ thế nào về phong cách cá nhân của đội phó Trương?”
“Xin lỗi, Tôn đội, anh nghĩ…”
Tôn Triết Bình nghĩ đến tư thái điếc không sợ súng khi đốt pháo của Trương Giai Lạc,dứt khoát trả lời.
“Là thiên phú, kỹ năng độc quyền.”
Nguyên dàn phóng viên choáng váng.
06
Vì mấy chuyện như vậy mà trong mấy ngày tết, không ai kêu Trương Giai Lạc tới phóng pháo hoa nữa.
Mà một nguyên nhân nữa là Tôn Triết Bình đi rồi.
Và thành phố K cũng đã cấm đốt người dân đốt pháo hoa.
“Năm mới bớt vui đi một nửa rồi.” Trương Giai Lạc nằm dài trên bàn máy tính than thở.
Trương Vỹ nhất thời không biết là hắn đang cảm thán điểu gì, pháo hoa hay là Tôn Triết Bình.
Tuy thế nhưng Tôn Triết Bình mà có ở đây lúc này thì cũng chẳng thế vui được.
“Đúng rồi!” Trương Giai Lạc bồng nhiên bật dậy.
Trương Vỹ giật mình.
Căn cứ theo kinh nghiệm của hắn, đầu Trương Giai Lạc lại phát ra cái ý tưởng nào nữa rồi.
Có quỷ mới biết được chuyện gì sắp xảy ra.
07
“Chúng ta đi mua pháo hoa đi!”
“Pháo hoa?” Mạc Sở Thần sửng sốt. “ Đội trưởng, thành phố không cho bắn pháo.”
“Không phải loại lớn, là loại mini ấy. Đốt lên cầm cũng không bị bỏng tay.” Trương Giai Lạc ngồi trên ghế phất tay. “Ra đại sảnh chơi đi.”
Đôi mắt của Chu Hiệu Bình và Mạc Sở Thần, những tấm chiếu mới chưa từng cùng Trương Giai Lạc đi phá phách sáng rỡ lên.
Trương Vỹ ôm tim liếc qua tờ lịch.
Ôi, hôm nay quản lí đi vắng rồi.
08
Tôn Triết Bình nhận được cuộc gọi cua Trương Vỹ lúc nửa đêm.
Đầu dây bên kia Trương Vĩ rối hết cả lòng, xoắn xuýt gọi hắn rồi rống lên tha thiết.
“Tôn đội!”
“Anh về đây mà xem.”
“Năm tới đội trưởng muốn tự tay buộc hai quả pháo bắn lên trời đó.”
À, cũng không có chuyện gì lớn lắm.
Tôn Triết Bình nhìn video Trương Vỹ vừa gửi tới.
Trương Giai Lạc ở giữa đám đông nhảy nhót tung tăng.
À, vui thật đấy.
Tốt lắm.
Cậu ấy tựa như bướm đêm bay lả lướt.
Anh nhắn tin cho Trương Vỹ. “Chơi trong nhà hơi nguy hiểm, lần sau bảo cậu ấy đổi chỗ đi. Cầm gậy sáng thay thế cũng được, đừng đốt pháo cầm tay.”
Là loại lightstick con con phát sáng khi bị bẻ và có thể uốn thành nhiều hình dạng đó.
Trương Vỹ im lặng.
Đây có phải trọng điểm đâu!
Hai năm sau, Trương Vỹ nhìn bịch pháo sáng Tôn Triết Bình đặt.
Trương Giai Lạc vui vẻ đốt pháo với anh.
Thật là không còn gì để nói.
09
Năm duy nhất Trương Giai Lạc không bắn pháo hoa, cậu ngồi nhà xem Đường Hạo thi tân binh khiêu chiến.
“Chúc mừng Đường Hạo khiêu chiến thành công!”
Trương Giai Lạc cắn đũa, thoáng nhíu mi, không còn nghe thấy lời MC nói nữa.
Đường Hạo à… Đột nhiên cậu cảm thấy hơi lo lắng.
Năm ấy, Tôn Triết Bình vẫn đặt pháo cho Bách Hoa.
“Này, sao chú mua nhiều vậy? Trong nhà mở tiệm kinh doanh à?” Ông chủ cầm tờ hóa đơn thuận miệng hỏi.
“Không phải, đây là của…” Hắn đang nói bỗng dừng lại.
“Đúng vậy, ở nhà cũng buôn bán nhỏ.”
Hắn nhớ ra rồi.
Bướm đêm ở Bách Hoa năm nay không còn nữa.
10
Cùng hôm ấy, Trương Giai Lạc ở nhà, một mình xử lý hai đĩa sủi cảo rồi nấc nhẹ đày thoải mái
“Anh Lạc, đi chơi đi.” Bạn học thời cấp ba gọi QQ cậu liên hồi.
“Chơi cái gì nữa, ở thành phố đến pháo hoa còn không cho bắn.” Trương Giai Lạc reply.
Rảnh rỗi tới thế chẳng thà cậu đi cướp thêm hai con boss nữa với Bách Hoa Cốc còn hơn.
Năm vừa rồi, trang bị của cả Đường Hạo và Trâu Viễn đều phải đổi, vật liệu thiếu hụt nhiều.
“Không ra ngoài chơi?” Mẹ cậu bưng một đĩa táo đã gọt vỏ xắt miếng ngon lành đặt ở bên cạnh màn hình, “Không phải là đội trưởng cảu con nói rằng cuối năm không được ở rịt trong nhà hay sao?——”
“Không ” Trương Giai Lạc cười như mếu tháo tai nghe xuống “Mẹ, mẹ là mẹ con hay là Đại Tôn là mẹ con?”
Dù vẫn không biết mình là con ai, cái gì đến vẫn cần phải đến, Trương Giai Lạc cậu sẽ trở về vào năm nay.
“Tới Bá Đồ đi, còn thiếu cậu thôi.”
“Được.”
Tự mình nói xong, Trương Giai Lạc cảm thấy tự lòng mình rạo rực nhiệt huyết.
Pháo hoa không được đốt khi giao thừa đã nổ trong huyết mạch cậu đêm đó.
Chuẩn bị đủ rồi.
Đã đến lúc phải trở về.
Nếu mọi người đã nhìn phần xin per bên trên thì tui ém fic này tận 2 tháng luôn đó OTL (tui làm được nửa rồi mới xin per). Và tui chày cối tận 2 THÁNG chỉ để làm part 9 & 10 giời ơi lười quá OTL. Hẹn gắp mọi người ở phần 2 nhé.
Last edited: