[Chu Trạch Khải 2020] Phân tích Luân Hồi vs Hưng Hân - Mười năm luân hồi

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,074
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#1
Phân tích Luân Hồi vs Hưng Hân - Mười năm luân hồi
Tác giả: T无运之熊
Convert: Thx to @Đồng Tước
Edit: Thobeo
Bài phân tích nhanh về thực lực 2 chiến đội mạnh nhất mùa giải Vinh Quang thứ mười.
Sản phẩm thuộc [Project] Vĩnh Kết Luân Hồi - Mừng sinh nhật Chu Trạch Khải 2020
Thua trận này để thắng cả tương lai. Mị tin quán quân mùa giải thứ mười một không thoát khỏi tay Luân Hồi.
Chúc mừng sinh nhật tiểu Chu <3



Note của editor:
  • Bài phân tích có tiết lộ kết quả trận tổng chung kết mùa giải thứ mười. Các bạn không muốn bị spoil xin hãy click back.
  • Để hiểu hơn về thực lực mùa mười của Luân Hồi mời đọc qua bảng thống kê số liệu vòng bảng của Luân Hồi trong post Thống kê Luân Hồi – Burn your biographies được dịch bởi @Đồng Tước .
  • Hoan nghênh các bạn bình luận phía dưới, lưu ý tránh kích war.

✦ ✦ ✦​

Trong Toàn chức cao thủ có rất nhiều trận đấu đặc sắc, mà Luân Hồi vs Hưng Hân chắc chắn là lần so tài trầm bổng lên xuống nhất, cũng làm độc giả thắc mắc nhiều nhất. Một Luân Hồi được ba Bướm tô vẽ không e dè, không chỉ nắm giữ nhân vật ngang cơ về điểm kỹ năng với Hưng Hân, sau khi Tôn Tường gia nhập đã bù đắp được thiếu hụt lớn nhất của đoàn đội, một Luân Hồi thế đánh như chẻ tre tiến thẳng tới trận tổng chung kết, lại bị Hưng Hân lật ngược 2:1, fan Luân Hồi e rằng đã đau tim hết lượt. Mà việc Hưng Hân đánh bại Luân Hồi không chỉ là bước cuối cho những tình tiết phông nền trước đây, dựng nên một chương mới trong giải đấu Vinh Quang, cũng được độc giả gọi là "Mười năm luân hồi" của Diệp Tu. Như vậy, hãy cùng phân tích chút xem, một Luân Hồi mạnh mẽ nhường ấy rốt cuộc tại sao lại đại bại trước Hưng Hân được Diệp Tu dẫn dắt.

Những chi tiết miêu tả và hint của ba Bướm cũng cố gắng làm nền cho một kết cục hợp lý, cho dù cú last hit thần thánh vẫn hệt như sảng văn cũng đã được báo trước. Đây là cơ sở để chúng ta phân tích nguyên do.

Trong vòng đấu bảng, Luân Hồi đơn phương nghiền ép Hưng Hân, chi tiết này không cần giải thích thêm, chúng ta hãy tập trung phân tích chiến thắng kỳ tích trong trận tổng chung kết. Bắt đầu từ chương 1578: "Tên cóc ké luồn lách vào sân" đến chương 1724: "Last hit siêu thần", tổng cộng 146 chương miêu tả diễn biến, mà trận lượt đầu chỉ được viết đúng một chương duy nhất. Tác giả có lẽ muốn thể hiện việc Hưng Hân không còn đường lui, rơi vào tuyệt cảnh nên trực tiếp tóm lược trận thua này, nhưng kết hợp nhiều thông tin bên lề thì chúng ta có thể đoán được trận đấu này hẳn rất bình thường, không tiết lộ nhiều thông tin của Hưng Hân. Ưu thế lớn nhất của chiến đội Hưng Hân là quá nhiều ẩn số. Không thể đánh giá thực lực của đối thủ đồng nghĩa với không thể hoạch định chiến lược, đây là nguyên nhân thất bại của rất nhiều chiến đội khi đối đầu với Hưng Hân, mà sự tồn tại của Diệp Tu lại dẫn trực tiếp đến ưu thế lớn nhất đó: Người chẳng hiểu ta, riêng ta hiểu người. Chính như trước đây Diệp Tu từng nói, mùa này muốn thắng phải đi đường tà, sau đó mới về lại đường ngay lối thẳng, cho nên Diệp Tu lợi dụng hiểu biết của mình để hoạch định các chiến lược liều lĩnh, nếu thành công thì gọi là thần thánh, nếu thất bại thì gọi là chơi chiêu. Trong khi đó, các chiến đội khác vì thông tin thiếu thốn mà chỉ có thể đi theo đường lối định sẵn, trở nên vô cùng bị động.

Chúng ta cùng phân tích về thực lực của chiến đội Luân Hồi. Chu Trạch Khải, hiện nay là tay đấm mạnh nhất Liên minh, nắm giữ khả năng xé rách chiến thuật của đối thủ, nhờ vào ưu thế tay dài của nghề Xạ thủ nên rất khó bị hạn chế, hơn nữa trình đọc trận rất xuất sắc, là vấn đề nan giải đối với rất nhiều chiến đội; đội phó Giang Ba Đào, kỹ thuật vững vàng, sở trường bày mưu tính kế, có thể kết dính át chủ bài Chu Trạch Khải với cả đội, là một tuyển thủ tiêu biểu cho vai trò đoàn đội lớn hơn cá nhân; ngôi sao thứ ba trong đội là Lữ Bạc Viễn, thực lực tuyển thủ và nhân vật đều rất mạnh, khả năng khống chế tầm gần của nghề Nhu đạo có thể giúp cả đội đột phá cục diện; tuyển thủ mới chuyển nhượng Tôn Tường, thiếu niên thiên tài kinh qua nhiều thất bại, điều khiển Đấu Thần khi xưa cũng tự phát ra hào quang của chính mình, trở thành môt tay đấm của đội để chọc thủng Bá Đồ, một thiên tài chỉ thua dưới tay Hàn Văn Thanh; ngôi sao dự khuyết, thích khách Ngô Khải, bất động thanh sắc đến đáng sợ, ẩn đi sự tồn tại của bản thân đổi lấy một thích khách nhất kích tất sát, trong thi đấu tuy không có thành tựu rõ ràng nhưng tuyệt không phải là một khiếm khuyết mà ai cũng có thể giải quyết được; cuối cùng là kiếm khách Đỗ Minh thường xuyên được miêu tả rằng năng lực có hạn, tuy không phải tuyển thủ có thực lực vào hàng top, nhưng người này cũng mạnh hơn chủ lực của rất nhiều chiến đội tầm trung.

Đội hình này hoa lệ đến mức nào, bốn ngôi sao và một sao gần đạt chuẩn, chỉ có chiến đội Bá Đồ mới có thể sánh ngang, nhưng mùa giải này Bá Đồ bị Hưng Hân loại. Nếu nói rằng không mạnh, có thể đối chiếu lại với danh sách tuyển thủ của các chiến đội khác, mùa giải này thực lực các đội mạnh phần lớn là giảm chứ không tăng, chỉ có Bá Đồ giữ nguyên đội hình, trong khi thực lực của Luân Hồi tăng mạnh. Một Luân Hồi như vậy, ngay cả Bá Đồ cũng cảm thấy cản không nổi, còn ai có thể ngăn? Diệp Tu và Hàn Văn Thanh bọn họ đều hiểu rõ, giải đấu năm nay là sàn diễn của riêng Luân Hồi. Rồi sự quật khởi mạnh mẽ của Hưng Hân đã nghịch chuyển tất cả.

Hai trận thắng trong tổng chung kết đều dưới tình huống thắng điểm đầu người ở vòng đấu lôi đài và đấu đoàn đội, Hưng Hân có thể mạnh mẽ lấy máu đổi máu, nhưng Luân Hồi cần phải cân nhắc mỗi bước được mất. Hai trận đấu lôi đài, Diệp Tu hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ, Tôn Tường, Chu Trạch Khải, hai ngọn núi lớn khó có thể vượt qua ắt phải nhờ Diệp Tu san phẳng lấy một, còn lại đành dựa vào Tô Mộc Tranh và Phương Duệ. Mà hai lần lôi đài thắng lợi đều có tuyển thủ bộc phát trình độ, trận đầu là Tô Mộc Tranh và Phương Duệ phát huy xuất sắc, trận thứ hai dựa vào việc Phương Duệ kết liễu Chu Trạch Khải và Đường Nhu một chấp ba. So với một Tôn Tường chưa dày dặn kinh nghiệm, Chu Trạch Khải khó giải quyết hơn rất nhiều, đây cũng là nguyên nhân dồn ép Hưng Hân đến đường cùng. Nếu không xử lý được Chu Trạch Khải, Đường Nhu đi sau sẽ rất khó giành thắng lợi, đây là một vị cùng đẳng cấp với Diệp Tu. Mà có chi tiết hay tình huống đặc biệt nào dẫn đến thắng lợi của Hưng Hân không? Có, cái thứ nhất là Tô Mộc Tranh phát huy vượt trình, vì không đủ thông tin nên Luân Hồi không thể đột phá được tuyến hỏa lực hình hoa tuyết lần đầu xuất hiện, bị Tô Mộc Tranh gặt hai điểm đầu người, sau đó Đỗ Minh phát huy không tốt bị Hưng Hân san bằng tỷ số. Tiếp đó Phương Duệ lại biểu hiện như thần, không chỉ vùng lên chiến đấu trong trạng thái tuyệt vọng khi thể lực gần như bằng không, anh còn lợi dụng sự thiếu kinh nghiệm của đối thủ để thiết kế bẫy rập và giành chiến thắng. Trận thứ hai, Lữ Bạc Viễn thi đấu không tốt, Đỗ Minh nói chung thực lực có hạn, vốn từng bị tân binh Đường Nhu đánh bại, đối mặt với Đường Nhu hiện tại lại thua tiếp. Còn Giang Ba Đào thua vì thiếu thông tin, nếu không chiến thuật khống chế tiết tấu sẽ không bị pháp sư chiến đấu hạn chế như vậy, chung quy thì ma kiếm sĩ cũng là nghề nửa tay dài.

Trọng điểm là trận đoàn đội. Trận đầu tiên Diệp thần không hổ danh Diệp thần, lợi dụng tính linh động của tán nhân để một chấp ba, Phương Duệ và Tô Mộc Tranh nắm lấy có hội đánh giết giành ưu thế. Trong lúc ấy trạng thái của Lữ Bạc Viễn vẫn không tốt, bỏ lại Đỗ Minh rồi để Phương Duệ bắt được trị liệu, trong góc bản đồ này mình Phương Duệ đối đầu với Đỗ Minh, Lữ Bạc Viễn, Phương Minh Hoa, anh không chủ chiến, nhưng vừa nhìn liền có thể phát hiện khác thường. Hưng Hân lợi dụng việc dùng nhiều đánh ít, hơn nữa việc không mang trị liệu cũng thắng được trận đấu một cách dễ dàng. Lần này phải kể công của chiến thuật ngôi sao, Diệp thần 1vs3, ai có thể làm được? Phương Duệ đột phá cực hạn, 1vs2, nhiều lần hóa giải được hiểm cảnh. Trận thắng này giống như một màn giết gà khó hiểu, không nói đến chiến thuật, có chiến đội nào dám để một người ngăn cản Súng Vương, Đấu Thần và đội phó Luân Hồi không? Không đạt được điều kiện này thì khỏi nói chiến thuật bố trí phía sau. Còn Phương Duệ tiếp tục bùng nổ một cách vô lý, bám chặt lấy trị liệu và Lữ Bạc Viễn, trạng thái của Nhu đạo dù có không tốt nhưng lại không thể cứu nguy cho phe mình, hẳn muốn treo cổ tự tử.

Trận thứ hai, Phương Duệ sau khi kết liễu Chu Trạch Khải ở lôi đài và bào máu Lữ Bạc Viễn thì không đủ thể lực để tham gia trận đoàn đội, còn phía Luân Hồi cũng mất một đại tướng Lữ Bạc Viễn. Hưng Hân là đội rễ cỏ, cũng chưa phối hợp trước sau một cách hiệu quả, trận lượt về này Luân Hồi muốn đánh toàn diện với Hưng Hân, nhưng Hưng Hân không chấp nhận. Đầu tiên bị trận quỷ lén mở một Ám trận, sau đó lại bị Diệp Tu bổ khuyết thêm một Ám trận nữa, tiết tấu của Luân Hồi bị quấy nhiễu, đến khi lấy lại được thị lực Tôn Tường lập tức chú ý đề phòng Tô Mộc Tranh, trong khi Diệp Tu cuốn lấy trị liệu của Luân Hồi. Dưới sự cố gắng cover của trị liệu Hưng Hân, Một Tấc Tro hạn chế được Nhất Diệp Chi Thu, giải thoát cho Mộc Vũ Tranh Phong, lúc này Mộc Vũ Tranh Phong được tự do bùng nổ, dưới ưu thế đầu người bắt đầu trao đổi trị liệu. Tình huống này quá bất lợi cho Luân Hồi, Diệp Tu còn tính toán chuẩn thời điểm để cho Bánh Bao Xâm Lấn vào trận, trực tiếp Khóa Yết Hầu và đẩy nhanh tốc độ tấn công. Đến lúc này thì Luân Hồi đã triệt để rối loạn, đầu tiên Giang Ba Đào 1vs1 với Tô Mộc Tranh, Ngô Khải solo kiềm chế Kiều Nhất Phàm, sau đó Hưng Hân dùng nhiều đánh ít. Đấu pháp sao hỏa của Bánh Bao càng khiến Luân Hồi luống cuống, người duy nhất có thể thay đổi cục diện là Chu Trạch Khải cũng bị Diệp Tu hạn chế. Tiết tấu của Luân Hồi mất sạch, còn Hưng Hân vốn chẳng cần tiết tấu, so ra thì Luân Hồi nào còn ưu thế. Hưng Hân thành công kéo Luân Hồi vào vùng hiểu biết của họ, sau đó đánh bại đối thủ nhờ vào kinh nghiệm phong phú. Cuối cùng, dưới sự xếp đặt của tác giả, Diệp thần dùng tốc độ tay 700apm last hit 3 người, giành chiến thắng. Trận đấu này giống như một trận dùng chiến thuật ngôi sao lấy trình đè người, mỗi cá nhân đều phát huy tác dụng của chính mình, nhưng rõ ràng đấu pháp này không đủ để đánh bại Luân Hồi, sau cùng Luân Hồi còn ba tướng đối đầu với Diệp Tu và Tô Mộc Tranh, là ưu thế về đầu người, nếu không có cú last hit thần thánh thì Hưng Hân thua chắc.

Tổng kết nguyên nhân thắng lợi sau cùng:

1. Luân Hồi tuy có thực lực mạnh mẽ nhưng đối thủ có quá nhiều ẩn số nên không ứng phó kịp, tuyến hỏa lực của Tô Mộc Tranh, Diệp Tu một chấp ba, Phương Duệ một chấp hai, Đường Nhu đánh cường hãn, Bánh Bao Xâm Lấn chập mạch. Những điều này khiến Luân Hồi lỡ mất tiên cơ, trong khi đó bản thân họ không hề xuất hiện một tình huống bất ngờ nào, bị Diệp thần đọc vị sạch sẽ;

2. Thực lực tuyển thủ đôi bên không đồng đều. Phía Luân Hồi có Lữ Bạc Viễn và Đỗ Minh trạng thái thất thường, trái lại phía Hưng Hân đều biểu hiện những pha bùng nổ phát huy vượt trình, đây cũng là chuyện rất nhiều tuyển thủ phải tiếc nuối hoặc vui mừng, cho nên việc điều chỉnh trạng thái thi đấu cũng dần trở thành hạng mục cần cải thiện trong các giải đấu khác nhau, đây cũng là tình huống không tránh khỏi trong thực tế.

3. Sách giáo khoa Diệp Tu cùng với tán nhân Quân Mạc Tiếu quá mức imba. 120 kỹ năng cấp thấp, CD ngắn tiêu hao ít, tập hợp toàn bộ khả năng khống chế, di chuyển, hồi phục, việc tạo combo biến hóa khó lường không thể đoán định. Nhưng trong chính văn, ba Bướm vẫn luôn tránh nhắc tới chỉ số sát thương của Quân Mạc Tiếu, theo lẽ thường thì không có kỹ năng bổ trợ của nghề, thuộc tính cộng thêm của đồ, một tán nhân không thể nào tạo ra sát thương cao, trong chính văn thường xuyên miêu tả một combo có thể bào hết 30% máu, tán nhân có thể burst dame như vậy? Cuối cùng, ba Bướm nói với người đọc là dựa vào tốc độ tay, gần như là kỹ năng của chính Diệp Tu. Mọi người có thể tưởng tượng nếu Diệp Tu còn là Đấu Thần và phóng thích "cú last hit thần thánh" thì sẽ là cảnh tượng gì không? Đang triển kỹ năng có thể trực tiếp ngắt rồi di chuyển, dù là Phục Long Tường Thiên cũng sẽ không có thời gian đông cứng, phỏng theo cách Đường Nhu phóng thích Phục Long Tường Thiên chụp lấy đối thủ sau đó ngắt bỏ và triển khai liên kích. Vậy có phải một đường giết luôn? Dù sao thì kỹ năng cấp thấp cũng gây sát thương cao mà. Luân Hồi bại vì sự khó giải của Diệp Tu, trừ việc để người này giải nghệ thì đừng mong thắng;

4. Lập chiến thuật và cách thực hiện. Gần đây tôi có xem giải thi đấu LOL, SKT vs MSF cũng là ví dụ tương tự, kéo đối thủ vào trong tiết tấu của mình, sau đó dựa vào kinh nghiệm phong phú để diệt sạch, MSF chỉ thiếu một Diệp Tu mới có thể trở mình, hoặc nếu giống như giải đấu Vinh Quang được đánh ba trận, thắng cuối cùng hẳn sẽ là MSF.

*Worlds 2017, trận tứ kết giữa SKT vs MSF
SKT vào thời điểm đó đc đánh giá rất cao, cửa trên hoàn toàn so với MSF, nhưng MSF chơi sòng phẳng với SKT, kéo đc trận đấu đến tận ván 5 quyết định.
Sau khi hết game 3, MSF dẫn SKT 2-1 nhưng cuối cùng lại thua vì 1 quyết định sai ở game 5. Nên tác giả mới nói là nếu chỉ đánh 3 trận như Vinh Quang, thì MSF sẽ là người thắng.

Trở lại chuyện chính, Luân Hồi thảm bại, nhưng đây chỉ là chiến thắng nhất thời. Nếu Vinh Quang cũng như LOL đánh năm trận thì sẽ ra sao? Nếu lần sau Hưng Hân gặp Luân Hồi sẽ thế nào? Thực lực mạnh vẫn mãi mạnh, đây là thứ vốn có của Luân Hồi, tương lai sẽ thuộc về Luân Hồi, dĩ nhiên Hưng Hân cũng sẽ trỗi dậy, những người mới chỉ sau một mùa đã có thể trở thành chủ lực của chiến đội, tương lai nào sẽ kém đâu?

- End -​
 
Last edited:

Sai - Người Tối Cổ

Phó bản trăm người
Bình luận
66
Số lượt thích
267
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Lão Tu
#2
Thực lực mạnh vẫn mãi mạnh, đây là thứ vốn có của Luân Hồi, tương lai sẽ thuộc về Luân Hồi,
Thực sự thích câu này của tác giả. Dù mình là 1 fan của lão Tu và HH, nhưng sự thật thì vẫn là sự thật. Đội hình của LH mạnh nhất Liên minh thời điểm đó là điều không thể chối cãi. Đồng thời cũng đồng quan điểm với tác giả, rằng chiến thắng của HH thật sự là có sự góp phần của may mắn. Nhưng thể thao mà, đôi khi chỉ là 1 khoảnh khắc toả sáng, hay 1 quyết định sai lầm, là lịch sử đã được tạo nên, và sẽ mãi lưu danh. Vì cuối cùng, thứ mà người ta thường nhìn vào sẽ là kết quả, chứ không phải là quá trình.
Dù sao thì, Luân Hồi thực sự đã làm rất tốt. Dành 1 sự tôn trọng lớn cho Luân Hồi, nhưng Hưng Hân chúng tôi là người chiến thắng!
 

Bình luận bằng Facebook