[Chu Trạch Khải 2020] Mùa 5: Trương Ích Vỹ và Chu Trạch Khải

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,075
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#1
Mùa 5: Trương Ích Vỹ và Chu Trạch Khải
Convert: Thx to @Đồng Tước
Tác giả: 烟火流星
Edit: Thobeo
Một tài liệu góp vào [Project] Vĩnh Kết Luân Hồi - Mừng sinh nhật Chu Trạch Khải 2020
Tiểu Chu sinh nhật vui vẻ, tiến bước khẳng định chính mình thôi, quán quân sắp về tay cậu rồi!!!

Credit on pic

Hôm nay ôn lại nguyên tác, đối với việc Chu Trạch Khải tiếp nhận tài khoản Nhất Thương Xuyên Vân tôi nảy ra một vài suy nghĩ mới.

Như đã biết, Trương Ích Vỹ là người điều kiển đầu tiên của Nhất Thương Xuyên Vân, kết quả là sau khi Nhất Thương Xuyên Vân đổi chủ, hắn bị tiếng tăm của hậu bối lấn át, cực kỳ hụt hẫng, cuối đời đánh giải cũng không tạo nên tiếng tăm gì, sau khi giải nghệ thì chuyển sang làm huấn luyện viên ở chiến đội Huyền Kỳ, mùa giải thứ chín không qua được vòng khiên chiến, chắc chắn sẽ thất nghiệp. Quá thảm.

Nhưng rốt cuộc thảm đến mức nào? Việc Nhất Thương Xuyên Vân đổi chủ rốt cuộc khiến hắn hụt hẫng ra sao? Nghĩ kỹ hơn về vấn đề này liền cảm thấy kinh ngạc, sự thảm thương này thật sự vượt quá mức tưởng tượng.

Trong nguyên tác khi đề cập đến việc Phương Minh Hoa tiến cử Chu Trạch Khải có viết:

Chính hắn là người đã cất nhắc Chu Trạch Khải, nhấn mạnh với chiến đội nhiều lần rằng phải giữ chân cậu tuyển thủ này bằng mọi giá. Vào lúc ấy, thiện xạ kiêm đội trưởng Luân Hồi là Trương Ích Vỹ vẫn đang trên đỉnh cao phong độ, Luân Hồi sẽ không quá mặn mà với Chu Trạch Khải nếu không phải Phương Minh Hoa kiên trì kiến nghị. Tin vỉa hè cho hay, thái độ can thiệp thấy rõ của hắn từng khiến đội trưởng Trương Ích Vỹ cực kỳ ngứa mắt. Mãi về sau, sự thật đã chứng minh cái nhìn của Phương Minh Hoa là rất chính xác.
[Chương 1662: Tranh giành vào trận]
Đây là chuyện của mùa giải thứ tư, sau đó là mùa giải thứ năm, là lúc chiến đội Luân Hồi thay da đổi thịt, sự kiện trọng đại nhất trong lịch sử chiến đội: Chu Trạch Khải ra mắt, tiếp nhận chức vị đội trưởng và nhân vật át chủ bài Nhất Thương Xuyên Vân.

Chuyện này, đến ngày hôm nay mỗi một fan Luân Hồi khi nhắc đến đều mặt tươi như hoa, thế như nếu đổi góc độ, từ góc nhìn của Trương Ích Vỹ mà nói —— khoảng thời gian cuối mùa giải thứ tư đối với hắn là như thế nào? Người mới của chiến đội ra mắt, thay đổi nhân sự kèm theo thay đổi cả tài khoản nhân vật, cũng chuyển nhượng trong mùa hè năm ấy, nói cách khác, muộn nhất là sau khi kết thúc kỳ nghỉ hè của mùa giải thứ tư, Trương Ích Vĩ đã biết chức vụ đội trưởng và nhân vật Nhất Thương Xuyên Vân tự tay hắn đắp nặn sẽ phải giao lại cho người mới của chiến đội. Mà năm ấy, chính hắn vẫn đang thi đấu, mùa giải ấy, hắn vẫn còn là tuyển thủ trụ cột của chiến đội!

Từ người được chiến đội tin cẩn nhất trở thành người chiến đội không cần, quá trình này, nhiều nhất cũng chỉ phát sinh trong mấy tháng ngắn ngủi. Cái gọi là sét đánh giữa trời quang cũng chính là như vậy mà thôi.

Như vậy, Trương Ích Vỹ hẳn không thể trơ mắt nhìn chiến đội thu nhận một tuyển thủ chơi thiện xạ, tự cảm thấy không vui mà chủ động rời đi, sau đó chiến đội mới để Chu Trạch Khải tiếp nhận vị trí hắn bỏ trống cùng nhân vật đúng không? Không thể!

Vị trí của Trương Ích Vỹ bị thay thế bởi Chu Trạch Khải, đành lặng lẽ rời khỏi chiến đội Luân Hồi, lang thang thêm hai mùa giải, cuối cùng khi mùa giải thứ sáu kết thúc thì tuyên bố giải nghệ.
- Chương 969: Huấn luyện viên của Huyền Kỳ -
Cho nên, chính lúc mùa giải thứ tư kết thúc, hắn biết vị trí đội trưởng phải nhường cho người khác, Nhất Thương Xuyên Vân cũng để cho người khác điều khiển, lúc này mới rời đi —— không đi mới là lạ, dưới tình huống như vậy, ở lại Luân Hồi còn có ý nghĩa gì?

Ngẫm lại, chuyện cũ của Trương Ích Vỹ cũng thật khiến người thổn thức. Trải nghiệm của Lâm Kính Ngôn ở giữa mùa giải thứ tám cũng làm tất cả đau lòng, nhưng Lâm Kính Ngôn ít nhiều cũng trải qua quá trình trượt trạng thái, chính anh cũng biết tình trạng của bản thân không còn tốt, dù sao anh cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý đối mặt với việc bị chiến đội bỏ rơi. Nhưng còn Trương Ích Vỹ? Chính hắn vẫn đánh rất tốt. Ra mắt ở mùa giải thứ hai, đến mùa giải thứ tư vốn là nên là thời kỳ đỉnh cao trong sự nghiệp thi đấu. Ai có thể ngờ chính lúc này, hắn sẽ bị ép nhường lại vị trí đội trưởng và nhân vật hắn yêu, rồi im lặng rời khỏi chiến đội?

Đọc cả tác phẩm, có thể nói những tháng ngày Trương Ích Vỹ trải qua cũng chỉ có thể so sánh với việc Diệp Tu bị đuổi khỏi Gia Thế. Cũng là lúc đang đánh giải, cũng bị lấy mất chức đội trưởng, cũng phải để lại thẻ tài khoản đã theo bên người nhiều năm, chắp tay dâng nó cho kẻ khác. Dĩ nhiên, Diệp Tu so với Trương Ích Vỹ còn thảm hơn, dưới sự ngấm ngầm đồng ý của Đào Hiên, bị cô lập trong chiến đội lâu đến vậy. Trương Ích Vỹ kể ra thì không phải chịu khổ đến thế, năm đó Luân Hồi đối xử với hắn, hẳn cũng là vui vẻ tập hợp vui vẻ chia tay — cũng chỉ là thể hiện ra ngoài có vẻ tốt đẹp, bị đối xử như vậy, nào ai có thể thoải mái trong lòng?

Từ góc độ này mà nói, hành động này của Luân Hồi thật sự không thỏa, về mặt bản chất không khác gì việc Đào Hiên Thôi Lập ép Diệp Tu ra đi. Nhưng kẻ sau bị chửi lên bờ xuống ruộng, còn quyết sách này của Luân Hồi, không một ai không khen đó là quyết định cực kỳ sáng suốt.

Chân lý được làm vua thua làm giặc. Nếu như năm đó sau khi Tôn Tường gia nhập, Gia Thế giành được thành tích tốt, thì sau vài năm, khi nói đến chuyện của Gia Thế, hẳn quần chúng cũng sẽ giơ ngón cái hô một tiếng "nước cờ tốt lắm".

Lại bàn về Luân Hồi ở mùa giải thứ năm. Trương Ích Vỹ là tuyển thủ ra mắt ở mùa giải thứ hai, nói cách khác, trừ phi chiến đội Luân Hồi được xây dựng ngay từ mùa giải đầu tiên (nhiều người cho rằng không phải), bằng không Trương Ích Vỹ người này chính là nguyên lão đã chinh chiến cho chiến đội từ ngày đầu thành lập.

Một người như vậy, đương lúc đỉnh cao bị gạt ra, im lặng rời khỏi chiến đội, thay thế hắn còn là một tân binh mới ra mắt. Đồng đội đã cùng hắn phấn đấu hai ba năm, ai sẽ cảm thấy phục chứ?

Mùa giải thứ năm, trừ Chu Trạch Khải và Phương Minh Hoa ra mắt từ mùa giải thứ tư là người mới, còn lại ắt hẳn đều là những đội viên cũ. Những người này có chăng cũng tỏ thái độ với Chu Trạch Khải như Tô Mộc Tranh đối với Tôn Tường, thậm chí là có ý kiến cả với Phương Minh Hoa — Phương Minh Hoa ra mắt ở mùa giải thứ tư, cũng chỉ là một tân binh, vậy mà bất ngờ đối nghịch với đội trưởng đương nhiệm, kiên nhẫn đưa ra ý kiến với phía chiến đội, khuyên lãnh đạo cấp cao ký hợp đồng với Chu Trạch Khải, chuyện này cũng lưu truyền tương đối phổ biến, cả người chơi bình thường đều nghe qua, tuyển thủ trong đội nào có thể không biết? Chỉ cần Trương Ích Vỹ đối nhân xử thế không quá kém, những đồng đội cũ của hắn tất nhiên sẽ có ý kiến với Phương Minh Hoa, nhưng người này một là chơi mục sư, hai là rất biết ăn ở, cho nên vấn đề này cũng không quá nghiêm trọng.

Chu Trạch Khải không giống vậy. Một tên tân binh vừa nhảy dù xuống đã đá đít đội trưởng, vốn đội viên cũ chắc chắn sẽ mang ít nhiều tâm lý chống đối hắn, mà hắn lại là một người trằm mặc ít lời không ưa nói chuyện, dù thực lực rất mạnh nhưng không có sở trưởng chỉ huy phối hợp đoàn đội, rất nhiều người nhìn hắn ngứa mắt, dễ bị coi là ngông cuồng tự cao tự đại, không thèm giao lưu, ỷ vào chút bản lĩnh liền không coi ai vào mắt... Có quá nhiều nhân tố tiêu cực có thể dẫn tới việc không muốn giao lưu với hắn, càng thiếu giao lưu càng không thể phối hợp với hắn, càng thiếu hụt sự ăn ý càng dễ sinh lòng phản cảm... Cứ vậy tạo nên một vòng tuần hòa ác tính. Có thể nói, ở mùa giải thứ năm, ngoại trừ Phương Minh Hoa thì những đội viên khác của Luân Hồi chỉ không thấy Chu Trạch Khải đáng ghét đã là tốt lắm rồi, đừng mơ được giống như mùa giải thứ mười hiện tại, các đội viên đều tôn kính và yêu thương, toàn tâm toàn ý phối hợp với hắn.

Cho nên, mùa giải thứ năm và thứ sáu Luân Hồi thể hiện không tốt trong trận đoàn đội, có khả năng không phải chỉ ở vấn đề thiếu hụt khả năng giao lưu với người khác của Chu Trạch Khải, có lẽ một phần nguyên nhân chính là do mâu thuẫn nội bộ. Chờ đến mùa giải thứ bảy, đội viên cũ lần lượt rời đi, chiến đội được thay máu thì mới triệt để tỏa ra sức sống, tỏa ra ánh sáng như chúng ta đang thấy. (Dĩ nhiên vấn đề đoàn đội có thể rèn luyện được, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là sự xuất hiện của Giang Ba Đào, điểm này không thể phủ nhận, nguyên nhân kể trên cũng chỉ là một trong các nhân tố ảnh hưởng.)

Mà đứng giữa tình cảnh bị cô lập, Chu Trạch Khải vẫn dẫn dắt chiến đội Luân Hồi đánh ra thành tích chưa từng có ở mùa giải thứ năm. Năm đó, lần đầu tiên Luân Hồi tiến vào vòng chung kết.

Luân Hồi khi đó quả đúng danh xứng với thực, là chiến đội một người. Mà Chu Trạch Khải cũng không quá am hiểu việc chỉ huy bố trí chiến thuật đoàn đội, hắn có thể làm đươc đến vậy đều dựa vào kỹ thuật hoa lệ, thực lực cá nhân mạnh mẽ.

Ánh hào quang thuần túy, rực rỡ sáng lạn khiến bao người hoa mắt mê mẩn.

======================

Tóm tắt các sự kiện lới theo dòng thời gian của chiến đội Luân Hồi

Mùa giải thứ hai: Trương Ích Vỹ ra mắt (nên Luân Hồi được thành lập muộn nhất vào mùa giải thứ hai, không phải là một chiến đội trẻ, chỉ là nổi lên khá muộn)

Mùa giải thứ tư: Phương Minh Hoa ra mắt, Phương Minh Hoa tiến cử Chu Trạch Khải. Kỳ chuyển nhượng mùa hè, Trương Ích Vỹ chuyển nhượng (sau khi rời Luân Hồi, lang thang hai mùa giải cuối cùng tuyên bố giải nghệ ở mùa giải thứ sáu).

Mùa giải thứ năm: Chu Trạch Khải ra mắt. Luân Hồi lần đầu tiên thẳng tiến vào vòng chung kết, thành tích cuối cùng là vòng tứ kết.

Mùa giải thứ sáu: Lữ Bạc Viễn và Đỗ Minh ra mắt. Giang Ba Đào ra mắt ở Hạ Vũ, Phương Minh Hoa tiến cử Giang Ba Đào. Kỳ chuyển nhượng mùa đông, Giang Ba Đào gia nhập Luân Hồi. Luân Hồi tiếp tục đánh vào vòng chung kết, thành tích vẫn là tứ kết.

Mùa giải thứ bảy: Ngô Khải ra mắt. Luân Hồi lần đầu tiên bước chân đến lượt thứ hai vòng bán kết.

Mùa giải thứ tám: Quán quân!!!!!!

Hoàn

Lời editor:
Nếu một ngày tôi được đến bên Chu Trạch Khải, tôi sẽ chọn những ngày đầu của mùa giải thứ năm.

Chi tiết chính văn không đề cập tới, tôi muốn được tự mình trải nghiệm.

Những ngày đầu ra mắt của cậu thiếu niên 18 tuổi chẳng giỏi ăn nói, tích chữ như vàng lại nghiễm nhiên nhận lấy vị trí kèm thẻ tài khoản của tiền bối đội trưởng cùng nghề. Dù chiến đội ấy chỉ đang dạo chơi vòng bảng, dù tiền bối ấy không xuất sắc nổi bật, nhưng chức vị ấy nào có dễ dàng. Tiểu Chu khi ấy có cảm nhận ra sao? Thao tác mạnh mẽ chỉ là điều kiện cần, ngoại hình anh tuấn chẳng phải điều có ích. Khỏi nhắc đến khả năng lãnh đạo, nguyên chướng ngại giao tiếp đã có thể đánh bật cậu, mối quan hệ với những tiền bối trong đội đã quen với đội trưởng cũ, rồi rào cản tân binh và những đối thủ thuộc thế hệ hoàng kim sáng ngời. Hẳn phải áp lực lắm. Nhưng áp lực thì sao? Một Tiểu Chu kiệm lời cùng vẻ ngoài trầm tĩnh là vậy chỉ có thể dùng hành động, dùng quyết tâm chứng minh thực lực, dẫn dắt toàn đội đến một vị trí cao hơn. Mùa năm có thể nói là mùa giải khó khăn nhất của cậu, cũng là mùa giải rèn ý chí, tôi bản lĩnh cho Súng Vương tương lai. Thật sự muốn thấy một Chu Trạch Khải non nớt ấy, trải nghiệm những khó khăn cậu đã vượt qua, ngắm khoảng thời gian gồng mình gánh lấy trọng trách, ôm lấy cậu, xoa đầu cậu, nói cho cậu tương lai phía trước tươi sáng lắm, Tiểu Chu cố lên nha.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook