[Thủy Viễn Liên Thiên 2020][Giang Ba Đào] Thành tích, thiết lập, phân tích, thống kê tuyển thủ - What I'm Willing To Be

Petite Chérie

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
76
Số lượt thích
714
Fan não tàn của
Dụ Độiii _( :3_| \_)_
#1
Giang Ba Đào

Nhân vật: Ma Kiếm Sĩ Vô Lãng

Chiến đội: Hạ Vũ, Luân Hồi

Địa vị: Tuyển thủ hàng đầu của All-stars, đệ nhất Ma kiếm sĩ của Liên Minh.

Chiến tích:

Vô Lãng vs Lâm Phong (Thắng)

Vô Lãng vs Mộc Vũ Tranh Phong của Tô Mộc Tranh (thắng)

Vô Lãng vs Phồn Hoa Tự Cẩm của Trâu Viễn (thắng)

Vô Lãng vs Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu (thua)

Vô Lãng vs Quý Lãnh của Chu Quang Nghĩa (thua)

Vô Lãng vs Quân Mạc Tiếu không đầy máu của Diệp Tu (thắng)

Vô Lãng 76% HP vs Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm (thắng)

1 chọi 2:

Vô Lãng 11% HP vs Mộc Vũ Tranh Phong của Tô Mộc Tranh (thua)

Vô Lãng vs Hàn Yên Nhu 73% HP của Đường Nhu (thua)

Ước chừng ghi lại được 7 trận PK, 4 thắng 3 thua.

Tuyển tập khoảnh khắc đặc sắc của Giang Ba Đào:

Anh chàng này thể hiện trên sàn đấu cũng giống y hệt con người hắn, rõ ràng vô cùng quan trọng nhưng lại cứ như thể kẻ tầm thường. Chủ thớt mân mê những tình tiết hắn ra sân cả nửa ngày trời, cũng không tìm được bao nhiêu ghi chép quan trọng đủ xưng là phân đoạn "đặc sắc". Thản nhiên đến đáng sợ, là đặc điểm của kẻ này.

Vòng thi đấu lôi đài thứ hai của trận chung kết mùa giải thứ mười, Vô Lãng vs Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm, dùng Kiếm Sóng Tinh Vân vây hãm Hại Người Không Mệt, tiếp đến dùng liên kích Kiếm Sóng, lợi dụng việc kẻ nhặt mót Mạc Phàm giỏi tìm sơ hở, mỗi kiếm đều để lại một khoảng trống thoạt nhìn có thể trở thành lỗ hổng thoát thân làm bait, sau đó bổ thêm một kiếm vào lấp. Tổng cộng đánh ra 30 liên kích, cơ bản đã làm được chuyện mà trong tình huống bình thường trên sân đấu không thể làm được.

Dù quá trình vô cùng đặc sắc, nhưng đây cũng không phải là một lựa chọn lý trí, Giang Ba Đào quyết định làm vậy, phần nhiều là do muốn vực dậy sĩ khí của chiến đội Luân Hồi cũng như fan hâm mộ của Luân Hồi đang vô cùng suy sụp vì Chu Trạch Khải thua trận, có thể nói là suy nghĩ chu toàn hết sức.

Mặt trái đặc sắc:

1. Trận thi đấu xoay vòng thứ 38 của mùa giải thứ 10, trong vòng thi đấu cặp Luân Hồi vs Bách Hoa, Vô Lãng vs Quý Lãnh của Chu Quang Nghĩa (thua), nguyên nhân là do trạng thái của đối thủ cực tốt, phát huy tối đa trình độ.

2. Vòng thi đấu lôi đài lượt thứ ba của trận chung kết mùa 10, Vô Lãng vs Hàn Yên Nhu 73% HP của Đường Nhu, thua, bị đối thủ đánh thành 1 chọi 3, nguyên nhân vẫn là do đối phương đang ở trạng thái đỉnh cao, có phải phát huy tối đa trình độ không thì chưa bàn tới, nhưng chuyện cô gái ấy càng đánh càng mạnh là sự thật, kỹ thuật cũng như thực lực đều cao hơn Giang Ba Đào. Thế là đồn chí Giang Ba Đào rất không may mắn ngồi chung mâm với đồng đội, trở thành bia đỡ đạn trên con đường xán lạn của người ta.

Nói đi cũng phải nói lại, anh chàng này cũng rất không may, bị xem như phông nền cho đối thủ tỏa sáng, người bình thường đụng phải chuyện như vậy một lần cũng đã đủ bực bội, anh chàng này - tính cả hai lần Diệp Tu bùng nổ ở thi đấu đoàn đội của chung kết - tổng cộng bị đem ra làm phông nền những 4 lần! Quá tàn nhẫn... Hỡi Hồ Điệp tình yêu thương vai phụ của ông ở đâu?

Quên đi, từ Hạ Vũ đến Luân Hồi, từ lúc sóng vai với Chu Trạch Khải, sự nghiệp của Giang Ba Đào về cơ bản cũng phất lên từ đây, trở thành phông nền trầm lặng cho sự tỏa sáng huy hoàng của Súng Vương, có lẽ hắn đã sớm thành thói quen rồi.

Giang Ba Đào, tuyển thủ mùa 6, trong Liên Minh thuộc về thế hệ giữa, hiện tại đang ở thời kỳ mạnh mẽ nhất. Anh chàng này có kỹ năng chiến thuật hàng đầu, tốc chất tâm lý mạnh mẽ, mindset Vinh Quang cực cao, không hoàn mỹ, có lẽ chỉ có thực lực kỹ thuật. Tất nhiên, kỹ thuật của Giang Ba Đào tuyệt đối không kém, thậm chí có thể coi là trình độ tương đối cao, nhưng suy cho cùng thì vẫn cách đỉnh cao của Liên minh một khoảng cách không nhỏ. Đánh lôi đài thảm bại dưới tay Đường Nhu, dù có một đợt phản kích khẳng định ưu thế ý định nâng cao sĩ khí, nhưng cũng không thể hiện rằng hắn không có thái độ đúng đắn trong thi đấu.

Suy nghĩ chiến thuật của hắn rất rõ ràng: Đơn giản hóa thế cục, đáng tiếc kết quả của đơn giản hóa thế cục chính là song phương so đấu bằng thao tác kỹ thuật, hắn thua, thực sự thua ở mặt kỹ thuật.

Giang Ba Đào, kỹ thuật thuộc hàng thượng thừa trong nhóm tuyển thủ, nhưng vẫn có chênh lệch rất lớn so với những tuyển thủ hàng đầu, về mặt chiến thuật rất có tầm nhìn, thậm chí Luân Hồi còn có ý định lăng xê danh hiệu Bậc thầy chiến thuật, nhưng vì không đủ rực rỡ nên cũng chẳng đi tới đâu. Đặc điểm của hắn không ai có thể nói rõ, phong cách của hắn ra sao cũng chẳng ai thấu được, nhưng không có đặc điểm lại đồng nghĩa với không có nhược điểm, không có phong cách nói cách khác chính là nhạc nào cũng nhảy.

Ma Thuật Sư quỷ quái khó lường, Súng Vương hoa lệ vô song, Kiếm Thánh chủ nghĩa cơ hội, Quyền Hoàng dũng mãnh thiện chiến, những người này ai cũng mang phong cách với độ nhận diện cao, so với cao thủ cùng cấp, phong cách của Diệp Tu là gì? Hoa lệ? Dũng mãnh? Hèn mọn? Cứng rắn? Dường như mỗi thứ hắn đều có một ít, nhưng tất cả đều không phải là đặc điểm của hắn.

Thế mà, hắn lại là kẻ mạnh nhất.

Nên với Giang Ba Đào, đối thủ của hắn hẳn phải cảm thấy rất may mắn vì kỹ thuật của hắn không phải đỉnh cao, bằng không đây sẽ là một kẻ địch vô cùng đáng gờm.

Dĩ nhiên, hiện tại hắn đã rất đáng gờm rồi.

Biểu tượng của Luân Hồi chung quy vẫn là Chu Trạch Khải, nhưng nếu không có Giang Ba Đào, cũng sẽ không có Luân Hồi của ngày hôm nay. Hắn tới Luân Hồi, tạo cầu nối đưa Súng Vương cô độc vào trong đoàn thể, tương đương với việc lấy được chìa khó mở ra kho báu sức mạnh của Súng Vương, chuyển hóa sức mạnh của Súng Vương thành sức mạnh của Luân Hồi, như thế Luân Hồi mới có được thành tựu như hiện tại.

Mùa giải thứ 10, Tôn Tường thành công trở thành một phần của Luân Hồi, theo Trà Tiểu Hạ phân tích, đồng chí Giang Ba Đào có công lao rất lớn.

Keo dán kính, dầu cù là, thợ vá chảo, mưa trúng mùa - anh chàng này không có được danh hiệu bậc thầy chiến thuật, nhưng lại là loại hình tuyển thủ đoàn đội bẩm sinh, sự xuất hiện của hắn đối với Luân Hồi là tin mừng. Hắn có khả năng thích ứng không gì sánh kịp, nghĩa là hắn có thể dung nhập vào bất kể đoàn đội nào một cách vô cùng tự nhiên, mang tới sự phối hợp trôi chảy nhất, làm tất cả mọi người đều dễ thở hơn trong trận. Đặc điểm này là bảo vật vô giá trong Liên Minh, những kẻ bản thân tự lực tự cường, tác dụng trong chiến đội chỉ sợ cũng không sánh được với việc sở hữu một Giang Ba Đào có đặc điểm thần kỳ như thế.

Đồng chí Lưu Hạo vì không chịu được việc bị hào quang của Diệp Thu làm lu mờ hoàn toàn mà hăng hái phá tanh bành, Giang Ba Đào lại chỉ lặng im đứng dưới ánh hào quang của họ Chu, thản nhiên để hào quang của mình bị che lấp, thậm chí còn mang về biệt danh "tuyển thủ bị xem nhẹ nhất Liên Minh". Đây là một tuyển thủ vừa tỉnh táo vừa lý trí, song thương rất cao, hắn biết vị trí của mình ở đâu cũng biết trình độ của mình tối đa có thể đạt được cái gì, cuối cùng hắn nắm trong tay tất cả những thứ hắn có khả năng chạm tới, hắn có một sự nghiệp vô cùng thành công.

Dĩ nhiên, trong mắt người hiểu rõ hắn cũng như hiểu rõ về thi đấu, giá trị của hắn rõ như ban ngày, hào quang của hắn muốn ngăn cũng không ngăn được.

-End-
 

Bình luận bằng Facebook