[Tô Mộc Thu] Wake Me Up When This All Over
Edit + beta: Cửu Cửu
Sản phẩm thuộc project mừng sinh nhật Tô Mộc Thu
Bất Kiến Bạch Đầu
Cre: sẽ bổ sung
Tô Mộc Thu - Ký Sinh Các
1. Người thích Vinh Quang trước là Tô Mộc Thu, ồn ào đòi chơi Vinh Quang cũng là Tô Mộc Thu. Đừng viết thành Diệp Tu rủ rê Tô Mộc Thu chơi Vinh Quang nữa. [Đỉnh Vinh Quang]
2. Nhất Diệp Chi Thu và Thu Mộc Tô đều là do Mộc Tranh đặt, Mộc Thu vẫn cạn lời với hai cái tên này. [Đỉnh Vinh Quang]
"Thu Mộc Tô?" Tô Mộc Thu hoàn toàn hết nói, sau đó nhìn thấy xác nhận, đồng ý, tên hắn hiện giờ... là Thu Mộc Tô.
3. Miệng lưỡi của Tô Mộc Thu rất sắc bén, không phải dạng anh trai hàng xóm hiền lành.
4. Tô Mộc Thu không phải kẻ cuồng em gái, chăm sóc em gái là trách nhiệm của anh trai, anh yêu thương Tô Mộc Tranh, nhưng không có nghĩa toàn bộ thế giới của anh chỉ có Tô Mộc Tranh. [Đỉnh Vinh Quang]
Vinh Quang mở máy, Tô Mộc Thu không nỡ bỏ game để đưa Mộc Tranh về nhà, nguyên văn miêu tả:
Tô Mộc Tranh ỷ vào lúc này Tô Mộc Thu chắc chắn không dứt ra khỏi máy vi tính được để đưa mình về mà trêu chọc.
5. Tô Mộc Thu không hút thuốc. Ba Trùng sẽ (quên là sẽ cái gì rồi...) lần trước có bạn nữ hỏi.
6. Tô Mộc Thu kiên cường, hiếu thắng, chỉ có chút xíu thận trọng. Lúc sốt ruột cũng sẽ nói tục, là kiểu hình thẳng tính nghĩ gì nói nấy. Chứ không phải thiếu niên hiền như nắm thóc gọi 'A Tu'... Ọe, xin đừng áp hình tượng nam chính Mary Sue này lên người Mộc Thu. [Chính văn và phiên ngoại Đỉnh Vinh Quang có rất nhiều dẫn chứng]
7. Tô Mộc Thu không phải một người lụy tình, không thương xuân bi thu, tuy anh đã tạ thế nhưng sẽ không giống như oán quỷ cả ngày lải nhải tiếc nuối.
8. Tô Mộc Thu với Diệp Tu cả ngày cứ 'anh đây' mà không làm xong được việc gì làm người ta phát hờn.
9. Tô Mộc Thu tinh thông hệ súng, thẻ tài khoản anh định dùng ở giới chuyên nghiệp là Mộc Vũ Tranh Phong chứ không phải Thu Mộc Tô.
“Còn tài khoản cuối cùng mà anh ấy dự định dùng để đánh giải nữa.” Tô Mộc Tranh nói.
“Hả? Đâu?” Trần Quả thật lòng muốn cúng bái di vật sau cùng mà cậu thiếu niên kiên cường và tự tin này để lại, một nhân vật vốn xưng Thần nay lại trở thành một nỗi tiếc nuối khôn nguôi.
“Là Mộc Vũ Tranh Phong mà em đang dùng đấy.” Tô Mộc Tranh nói.
-[Trích chính văn chương 616]-
10. Tô Mộc Thu và Tô Mộc Tranh là cô nhi.
11. Tô Mộc Tranh và Diệp Tu tuy đau buồn trước cái chết của Tô Mộc Thu, nhưng điều này không làm bọn họ suy sụp, họ sẽ không bởi vì việc này mà thương tâm đến chết.
12. Tô Mộc Thu là một người kiên cường, anh nói 'Chỉ là bắt đầu lại lần nữa thôi mà', chứ không phải người chết truyền nhiễm thứ năng lượng tiêu cực.
“Ngày hôm sau, khi tụi tôi còn đang lo lắng vì cậu ấy, cậu ấy đã tiện tay vứt một tấm thẻ vào người tôi, cười bảo rằng: chỉ là bắt đầu lại lần nữa thôi mà.” Diệp Tu nói.
-[Trích chính văn chương 616]-
Tuy Tô Mộc Thu không xuất hiện nhiều, nhưng chỉ mấy chương ngắn gọn như vậy cũng có thể khiến chúng ta hiểu rõ anh là người thế nào.
Trước tiên nói đến tính cách, Tô Mộc Thu 15 tuổi vô cùng hiếu thắng, điểm này đến khi anh 18 tuổi cũng không hề thay đổi.
Vì muốn cùng Diệp Tu PK mà dẫn người ta về nhà luôn, chi tiết này quá quen thuộc rồi, không cần nói nhiều, còn có quyển sổ nhỏ ghi chép điểm số của hai người. Hai chuyện này thể hiện rõ "Tô Mộc Thu vô cùng hiếu thắng."
Trong Đỉnh Vinh Quang có mấy đoạn thế này:
Lần này Tô Mộc Thu phải chịu sỉ nhục quá lớn, hung ác trừng tên kia: "Đến đến đến, cùng ăn đi, đỡ để lúc nữa cậu thua rồi lại lấy cớ."
Tô Mộc Thu nhận hộp cơm từ tay Tô Mộc Tranh, thành thạo chia thành ba phần bằng nhau, sau đó lấy phần của mình sẻ thêm cho Tô Mộc Tranh, cho cô ăn nhiều thêm một chút.
Lúc gõ đoạn này, tôi quả thực suýt chút ngạt thở trước sự đáng yêu cảu Mộc Thu.
Tô Mộc Thu không đến độ 'ôn hòa như nước', nhưng vô cùng săn sóc, thiện lương. Tuy bại dưới tay Diệp tu, còn bị Diệp Tu đâm chọt nhưng vẫn rất độ lượng chia cơm cho Diệp Tu khi đó đang không có cơm ăn.
Ở đây tôi muốn nói là, rất nhiều em gái đều biến Tô Mộc Thu thành một người ôn hòa như ngọc, quân tử, khiêm tốn, đối với điều này tôi chỉ có thể hung ác phỉ nhổ. Tô Mộc Thu cũng sẽ 'đù má đù má', sẽ đập bàn sẽ xù lông, nói rõ ra thì anh chính là một kẻ lắm lời, chứ không phải một người hận không thể ôn nhu với cả thiên hạ, cũng không phải là bạch mã vương tử, anh chỉ là một trạch nam vô cùng bình thường. Có lẽ cũng giống như anh trai, hay là đám bạn học cuồng game của mọi người vậy.
Anh chẳng qua chỉ kiên cường hơn, dũng cảm hơn, sẵn sàng đối mặt với khó khăn hơn, và cũng lạc quan hơn. Cái chúng ta thích không phải là sự 'ôn hòa' của anh, lại càng không phải việc anh đã tạ thế, mà là nguồn năng lượng của anh, khiến cho rất nhiều người học được cách dũng cảm.
Lại nói, Mộc Thu là cô nhi, đương nhiên đã nếm qua thế gian lòng người ấm lạnh, người đã trải qua khoảng thời gian sinh hoạt như vậy ắt hẳn càng phải có lòng phòng bị người khác, tuy rằng không đến mức độ thanh niên hận đời nhưng cũng có thể tỏ ra xa lánh.
Nhưng Tô Mộc Thu thì không.
Tô Mộc Thu vẫn luôn nhiệt tình sinh hoạt. Anh vẫn sẽ thiện lương chia đồ ăn cho Diệp Tu khi đó có chút chọc mình tức giận.
Anh hòa đồng với mọi người trong tiệm net, không ngại lời giễu cợt của người khác.
Anh vẫn giống như trước kia, tràn ngập hi vọng với cuộc sống, cho dù sinh hoạt gian khổ, dựa vào viết code hack, cày game thuê, đánh kỷ lục cùng những công việc liên quan đến game để mưu sinh qua ngày, anh vẫn không hề bất mãn với cuộc sống.
Lập tức mấy người hóng chuyện cũng không ngại lớn chuyện mà chen vào mấy câu chế giễu. Đám người này có không ít là bại tướng dưới tay Tô Mộc Thu. Mắt thấy Tô Mộc Thu cũng ăn phải quả đắng, người nào cũng hả hê, coi như xả được một cục hận.
Tô Mộc Thu liếc qua, sắc mặt hơi xấu hổ, nhưng không tức giận. Mấy gia hỏa này hơn nửa đều là bạn của anh, nhiều nhất chỉ có thể tính là trêu chọc.
"Không sai. Ô Thiên Cơ được thiết kế từ khi tán nhân bắt đầu lưu hành, lúc đó cậu ta đã không ngừng nghiên cứu, thử nghiệm, thất bại không biết bao nhiêu lần, nhưng từ đầu đến cuối không hề từ bỏ, nào ngờ khi sắp đạt được thành công, thậm chí đã chuẩn bị một nhân vật mới, dự định thăng cấp cùng với Ô Thiên Cơ, thì gặp phải lần cập nhật đó.
Lúc mới nhìn thấy bản cập nhật, ngay cả tôi cũng thật sự không thể chấp nhận được nỗi hụt hẫng bất ngờ này. Lúc đó cậu ta không nói một lời, dọa chúng tôi sợ hãi một phen. Chị biết sau đó thế nào không?" Diệp Tu hỏi.
"Làm sao?" Trần Quả giật mình, đầu tiên nghĩ đến chính là Tô Mộc Thu vì chuyện này mà buồn bực, cố ý nhảy ra trước đầu xe tự sát. Nhưng rất nhanh nghĩ lại, nếu như là như vậy, Diệp Tu sao có thể nói mấy lời kiểu như 'chị biết sau đó thế nào không'.
"Hôm sau, bọn tôi còn lo lắng cậu ta vẫn đang thương tâm, cậu ta liền thuận tay ném cho tôi một tấm thẻ tài khoản, nở nụ cười nói: Chỉ là làm lại từ đầu thôi mà." Diêp Tu nói.
Kiên cường và phóng khoáng của anh đều đã viết trong truyện, cũng không cần nhiều lời.
Viết kiên cường và phóng khoáng, là muốn nói với mọi người, Tô Mộc Thu yêu đời, anh sẽ không ủy mị sướt mướt. Mặc dù đã biến thành quỷ, Tô Mộc Thu cũng là một con quỷ tích cực hướng về phía trước, nói không chừng người ta ở dưới đó vẫn vui vẻ ngược gà.
Đây là sự phóng khoáng của một thiếu niên 15 tuổi, sự lạc quan của một thiếu niên 18 tuổi. Nhưng không cần biết là bao nhiêu tuổi, anh vẫn là anh, một người tràn đầy năng lượng tích cực.
Được rồi, năng lượng tích cực là một mặt đặc biệt, vậy thì chúng ta nói đến phương diện bình dị và thân thiết nhất của Mộc Thu đi! Phổ thông và gần gũi mới là Mộc Thu! Lần này sẽ phân ra nói:
1. Tính ham hư vinh và tự luyến của Mộc Thu
Mỗi người đều sẽ có lòng hư vinh, cho dù là thần tiên cũng sẽ để ý đến thần vị cao thấp, chưa kể Mộc Thu của chúng ta chỉ là người bình thường. Cao thủ 15 tuổi như anh thì có thể thế nào chứ...
"Cao thủ không phải chỉ có một." Tô Mộc Thu rất không khiêm tốn mà nói.
"Còn ai nữa?" Có người nghi hoặc.
...
"Một cao thủ khác ở ngay trước mắt mấy người đó." Tô Mộc Thu nói lớn.
"Đâu đâu đâu?" Ba người chuyển góc nhìn khắp bốn phía. Quả thực không phát hiện ID Đại Mạc Cô Yên.
"Là tôi đây này!" Tô Mộc Thu nói.
[Đỉnh Vinh Quang]
Dạ dạ dạ, Mộc Thu đại nhân, anh lợi hại nhất được chưa. Biết anh là cao thủ rồi, thiện xạ Tô Mộc Thu tiên sinh. Đoạn này chắc không cần giải thích thêm đâu nhỉ? Tô Mộc Thu tuổi trẻ khí thịnh tuy không thể nào sắc bén được như Đấu Thần Diệp Tu hay là Tôn Tường, nhưng con trai mà, chút lòng ham hư vinh này vẫn có, đáng yêu nhắm.
2. Nói đâu đâu
Người bán hàng vì muốn bán được hàng mà nói rất nhiều rất dài dòng, Mộc Thu cũng không ngoại lệ. Lúc đầu anh lôi kéo Diệp Tu chơi Vinh Quang cũng mất rất nhiều công sức.
Lỗ tai Diệp Tu cũng nghe nhiều đến nỗi đóng kén luôn.
3. Cần kiệm giữ nhà
Nhưng ngay cả lúc dông dài như vậy Mộc Thu cũng cân nhắc trong đầu việc mua máy tính và máy đọc thẻ Vinh Quang, người nghèo nào hẳn cũng tính toán tỉ mỉ như vậy đúng chứ. Nhưng tính toán tỉ mỉ không nhất thiết là gian thương hay là keo kiệt, vậy nên không cần phải làm lớn điểm này.
4. Chủ nghĩa cơ hội
Chủ nghĩa cơ hội của Mộc Thu không giống Thiếu Thiên, anh là... chúng ta xem chính văn trước đi.
Cơ hội!
Hai mắt Tô Mộc Thu bỗng sáng ngời.
Hắn thường xuyên luồn lách trong game để kiếm tiền lời, am hiểu nhất là tìm bug và lỗ hổng, làm những thứ này bình thường cũng có thể thu được kha khá. Hắn nuôi dưỡng thói quen như vậy, ngay cả phương thức chiến đấu cũng vô cùng coi trọng kết quả.
Dùng giá thấp thu về thành quả tốt nhất, đây chính là nguyên tắc của hắn.
[Đỉnh Vinh Quang]
Cái này tôi cũng không thể hình dung rõ được, mọi người tự mình lĩnh hội đi, dù sao thì Mộc Thu là người nắm bắt mọi cơ hội có thể để kiếm tiền nuôi gia đình.
5. Thủ đoạn tác chiến
Trước chỉnh sửa:
Trong Đỉnh Vinh Quang 3 có thể nhìn ra được, khi không có thời gian Tô Mộc Thu sẽ gặp quái giết quái, nhanh chuẩn độc, không cần đẹp đẽ lóa mắt, chỉ cần đánh thắng, giống như đấu pháp của Diệp Tu, là loại thô nhất không có gì đáng nhắc đến, nói không chừng khi tuổi tác lớn như Diệp Tu cũng không nhuần nhuyễn được mấy kỹ thuật, chỉ dựa vào chiến thuật tâm bẩn cùng với kinh nghiệm để ngược gà.
Đừng nói những câu gì mà đáng tiếc không có ngày đó, người đã tạ thế, có tiếc cũng vô dụng.
Sau chỉnh sửa, phân tích thủ pháp là: Diệp Tu lúc đối chiến cùng Tiểu Chu đã từng nói "Hoa lệ như vậy, mạnh mẽ như vậy, lóa mắt như vậy, mười năm trước, tôi đã nhìn thấy." Có thể thấy được đấu pháp của Tô Mộc Thu vừa thích mắt vừa thực dụng, chung quy thì Tô Mộc Thu là một tên nhóc tuổi còn trẻ, khoe khoang một chút kĩ thuật với tốc độ tay vẫn khá dễ hiểu.
Cá nhân tôi cho rằng mọi người đi đánh phó bản, giết boss, hoa lệ quá cũng chẳng có mấy tác dụng, có lẽ là từ mấy trăm lần hai người không ngừng PK, Diệp Tu nắm bắt được kĩ thuật của Tô Mộc Thu. Cũng có thể hiểu rằng, Tô Mộc Thu là người có cái nhìn đại cục, sẽ không vì khoe khoang tài năng mà làm mất thời gian của mọi người như vậy.
Cuối cùng tổng kết lại một vài câu thế này.
Tô Mộc Thu tạ thế, sự ra đi của anh làm người ta đau lòng và tiếc thương. Nhưng đây đã là sự thật không thể thay đổi, Diệp Tu và Tô Mộc Tranh sẽ không bởi vì điều đó mà mãi chìm đắm trong nỗi buồn thương vô hạn, chúng ta cũng vậy. Chúng ta nhớ kĩ chính là một Tô Mộc Thu sống động mà thân thiết, đáng yêu, là sự tích cực hướng về phía trước cùng với tình yêu dành cho cuộc đời, cho Vinh Quang.
Một thiên tài ngã xuống quả thực khiến người ta buồn tiếc, nhưng quá khứ là quá khứ, hiện tại là hiện tại, chúng ta không thể nhìn thấy được tương lai, chúng ta cần làm chỉ là sống tốt ngày hôm nay, không đem theo nỗi tiếc nuối mà hướng về ngày mai.
Thời gian mà chúng ta có chính là thứ mà anh không có được, chúng ta càng nên trân trọng mỗi phút mỗi giây, như vậy mới là chân chính kế thừa được tinh thần của anh.
Tô Mộc Thu, Vinh Quang của anh là bất bại.
Không cho phép reup, chỉ cho người dùng chia sẻ. Không đồng ý, không đồng ý, đăng trên Lofter cá nhân cũng không đồng ý, nếu thích thì like một cái là có thể nhìn thấy rồi.