Hoàn [Phi Long Tại Thiên 2020][Thế hệ mới] Thiếu niên như ngọc lưu ly

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#1



Thiếu niên như ngọc lưu ly


Tác giả: 锤子
Edit: Trời Sao
Convert và beta: @Băng Ly

Sản phẩm thuộc project Phi Long Tại Thiên – Mừng sinh nhật Khưu Phi 21/09/2020.

Chúc mừng sinh nhật, Khưu Phi, đội trưởng chiến đội Gia Thế.

☆☆☆

1.

Lần đầu tiên Khưu Phi và Cao Anh Kiệt chính thức gặp mặt là ở phòng nghỉ dành cho tuyển thủ. Nói đúng ra, lần đầu cậu gặp rất nhiều người khác cũng là ở phòng nghỉ dành cho tuyển thủ.

Nhưng lần ấy có chút khác biệt.

Lúc đó Vị Thảo nghênh chiến Gia Thế trên sân nhà, Vương Kiệt Hi phá lệ lần đầu dẫn theo Cao Anh Kiệt tới phòng nghỉ cho đội khách để chào hỏi. Từ trước tới giờ Vi Thảo vẫn luôn rất đối xử với đội khách rất đúng mực, phòng nghỉ cho đội khách ở sân vận động được trang bị cơ bản giống đội nhà. Bọn họ tới vào giữa lúc Gia Thế đang họp, đội phó Văn Lý mở cửa, Khưu Phi ngồi ở ghế chủ toạ, có vẻ là đang giao nhiệm vụ cho các đội viên. Đội trưởng Gia Thế nhìn thấy người đến là Vương Kiệt Hi bèn đứng dậy đi nhanh tới bắt tay, chào một tiếng “tiền bối”, cực kỳ lễ độ tự nhiên.

Cao Anh Kiệt đứng sau lưng Vương Kiệt Hi, lần lượt bắt tay với các đội viên Gia Thế, cuối cùng mới đến Khưu Phi.

Trước đó hai người chưa từng giao lưu, truyền thông lại cứ lăng xê rằng hai người sẽ kế thừa quan hệ đối địch giữa Vi Thảo và Gia Thế, cho nên Cao Anh Kiệt cảm thấy bản thân dường như cũng là đội trưởng như đối phương, chính thức khách sáo đáp lại.

Dáng người Khưu Phi hơi gầy, trên tay cũng chẳng có mấy thịt, lúc bắt tay mang theo loại cảm giác thanh mát. Cao Anh Kiệt ngẩng đầu, cảm thấy Khưu Phi thuộc loại hình thanh tú, môi hồng răng trắng.

Sau đó Khưu Phi thấy Cao Anh Kiệt nhìn mình, bèn cười.

Hình tượng một người khó đối phó mang đầy địch ý lập tức sụp đổ.

2.

Khưu Phi ở trên và dưới sàn đấu có phong cách cực kỳ khác nhau.

Dưới trận cậu là một thanh niên hết sức bình thường, chỉ là hơi ít nói, có chút giống ông cụ non.

Vậy mà khi đã vào trận lại là một cảnh tượng trái ngược.

Trong trận đấu đầu tiên của Tân Gia Thế ở Liên minh, Lý Nghệ Bác từng cảm thán: “Người trẻ tuổi bây giờ, đúng là không thể khinh thường.”

Người trẻ tuổi đó hiển nhiên là Khưu Phi. Tuyển thủ 19 tuổi đảm đương trách nhiệm đội trưởng, loại chuyện này đã rất nhiều năm qua chưa từng thấy.

Một vị đội trưởng 19 tuổi, dẫn theo một đám đội viên lâu la còn sót lại không chiến đội nào để ý, từ vòng khiêu chiến mở đường máu đi lên. Một chiến đội bấp bênh đã từng là vương giả, bây giờ chỉ mưu cầu một vị trí trong Liên minh.

Thế sự vô thường khiến lòng người thổn thức.

Kể từ khi Lư Hãn Văn lên làm đội viên chính thức của Lam Vũ, không ít người đã nhận ra đây là điềm báo cho sự thay đổi thời đại trong Liên minh. Bây giờ khi Đấu Thần đã chào từ biệt mới là lúc những hạt giống mới nảy mầm. Cao Anh Kiệt, Lư Hãn Văn, Tống Kỳ Anh, đây đều là những tuyển thủ trẻ chơi cùng nghề với át chủ bài của chiến đội mình, được công nhận là người kế nghiệp của các chiến đội lớn.

Giữa lúc mà các fan hâm mộ đang chờ đợi những người thừa kế này vững bước trước thành, cuối cùng có thể gánh lên trọng trách, Khưu Phi đã đứng trên sàn đấu, sau lưng là chiến đội từng là vương giả nay đã ngã ngũ, có thể nói là người có hình thức thừa kế mang độ khó cao nhất.

Một thời đại mới đã bắt đầu, và đang tiến xa hơn trong tưởng tượng rất nhiều.

3.

Tân Gia Thế kỷ luật nghiêm minh, đội trưởng cũng là người nghiêm khắc, đối với bản thân lại càng khắt khe, tránh chuyện "Kèo trên không thẳng, kèo dưới cong”*, toàn đội đều tuân thủ lịch huấn luyện nghỉ ngơi như quân sự. Tuần san Liên minh từng làm một bài phỏng vấn Gia Thế, lúc xuất bản, nhà báo kia cảm thán rằng một đội ngũ đoàn kết chịu thương chịu khó như thế làm sao có thể không đánh ra thành tích.

[*] Thượng bất chính hạ tắc loạn
Thượng lương bất chính hạ lương oai.


Dột từ trên nóc dột xuống
Kèo trên không thẳng, kèo dưới cong.


Mùa giải Gia Thế trở lại Liên minh, mặc dù vì tuột dốc mà gây chấn động nhưng vẫn còn rất nhiều người công khai ủng hộ. Bọn họ vẫn chỉ là một chiến đội quá non trẻ, khuyết thiếu kinh nghiệm thi đấu chuyên nghiệp, vì thế nên nhiều khi trên sàn đấu sẽ không thể xử lý tình huống bằng cách tốt nhất được, nhưng bọn họ vẫn còn rất trẻ, rất nhiều nhiệt huyết, có thể nắm chặt lấy cơ hội chuyển mình.

Cao Anh Kiệt vẫn luôn chú ý tới Khưu Phi, nghiên cứu tất cả các trận đấu của cậu qua góc nhìn thứ nhất, xem các buổi họp báo và phỏng vấn của cậu, phân tích về các đấu pháp của cậu, cũng suy nghĩ tìm tòi các chiến thuật có thể nhắm vào cậu.

Cho đến một ngày nào đó sau trận chung kết mùa giải thứ mười một, Vương Kiệt Hi đi vào phòng huấn luyện hiếm thấy vắng vẻ vì nghỉ hè, nói với Cao Anh Kiệt đang nghiên cứu ghi hình các trận đấu của Gia Thế: "Em nên đi gặp cậu ta, tôi thấy hai đứa có thể thành bạn tốt đấy."

Cao Anh Kiệt hỏi: "Bạn tốt ạ?"

"Nói theo cách nào đó, hai đứa rất giống nhau," Cho dù đã vào kỳ nghỉ, Vương Kiệt Hi vẫn duy trì phương thức nói chuyện đầy ẩn ý, "Có thể gặp được một người giống mình, là một chuyện rất hiếm có."

"Bọn em không giống nhau," Cao Anh Kiệt hiểu rằng Vương Kiệt Hi đang ám chỉ sự tương tự trong Vinh Quang, vừa định phản bác đã bị Vương Kiệt Hi giơ một tay lên cản lại.

"Tôi không định tranh luận với em." Vương Kiệt Hi nói: "Em cứ đi đã, rồi chúng ta nói tiếp."

4.

Cao Anh Kiệt bay một chuyến tới thành phố H. Cậu ngồi khoang thương gia, tiếp viên hàng không nhận ra cậu, sau khi xin được chữ ký thì yên lặng ngồi ghế đối diện, không quấy rầy.

Ngồi máy bay bao giờ cũng nhàm chán, Cao Anh Kiệt bèn lôi máy tính bảng ra xem lại những trận giao tranh giữa mình và Khưu Phi để giết thời gian.

Cậu có thể nhìn ra được, đấu pháp của Khưu Phi đang dần dần định hình.

Khưu Phi là một tuyển thủ có nền tảng cực kỳ vững chắc, là người nối nghiệp của Đấu Thần một thời, tâm tư và công sức mà Diệp Tu đặt trên người cậu rõ như ban ngày. Khưu Phi xuất thân từ trại huấn luyện chính thống, năm đó chính một tay Diệp Tu từng ly từng tí uốn nắn hết tất cả thói quen xấu của cậu, cho dù đã rời khỏi Gia Thế nhưng vẫn đánh một trận đấu chỉ dẫn dài hai mươi phút, dường như đã đem tất cả những gì có thể dạy truyền lại cho cậu.

Thế nhưng Khưu Phi lại không hề giống Diệp Tu.

Gia Thế luôn luôn áp dụng đấu pháp tiến công vô cùng hung hãn, dùng chiến mâu làm mũi nhọn, đoàn đội dạng nào cũng dám tiếp, tình thế bất lợi thế nào cũng dám xông lên, tựa như không hề biết chữ "thận trọng" viết thế nào. Phong cách cá nhân của Khưu Phi lại càng ác liệt hơn, khác hẳn với cảm giác thành thục dưới trận, một khi đã vào sân, ánh mắt cậu lập tức trở nên lạnh lẽo, biểu cảm nghiêm túc, giống như một con sư tử đang chằm chằm nhìn con mồi của mình.

5.

Những người hâm mộ rất thích tám chuyện về đôi thầy trò này, cũng đã từng có người hỏi Quách Minh Vũ, lúc đó đang là bình luận viên khách mời trong thi đấu vòng tròn của Liên minh, về vấn đề "Sự khác biệt giữa Diệp Tu và Khưu Phi", Quách Minh Vũ lập tức phun ra một ngụm nước bọt trên sóng truyền hình trực tiếp, mở to mắt kinh ngạc nói: "Hai người họ khác nhau cái gì cơ?"

"Đấu pháp của bọn họ không hề giống nhau." Mưa bình luận ào ào ập tới.

"Mấy người đúng là…" Quách Minh Vũ thở dài giữa livestream của mình, "Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời. Tui với Diệp Tu đánh nhau bao nhiêu năm như vậy, thấy cũng nhiều, bọn họ đều chơi pháp sư chiến đấu, đều xuất phát từ chiến đội đó, giống nhau giống nhau."

"Sao cơ? Giống nhau chỗ nào? Cái gì mà chưa trải sự đời? Không giải thích là bọn tui bỏ donate giờ!" Lại thêm một trận mưa bom bão đạn.

Bị cảnh quần chúng nhao nhao phản đối dọa sợ, Quách Minh Vũ đành phải dùng kho từ vựng thiếu thốn của mình để giải thích rằng cái này chỉ có thể hiểu ý chứ đáp án không thể sắp xếp thành lời được.

"Lão Diệp là dạng người ai cũng không ngăn nổi, đúng không?"

Một loạt bình luận "Không sai" chạy ngang màn hình.

"Về phần Khưu Phi, mặc dù so ra hơi kém lão Diệp lúc còn thời kỳ đỉnh cao, trên vị trí thống trị, nhưng bây giờ cũng đang dẫn dần tiếp cận hàng top Liên minh. Người như cậu ta, hoặc là không ai biết bước tiếp theo cậu ta sẽ dùng đấu pháp gì, hoặc là biết, nhưng ngăn không nổi, đúng không?"

Một loạt bình luận tràn ra màn hình: "Nói tiếng người."

"Cho nên mới nói bọn họ giống nhau, làm gì có chỗ nào khác biệt đâu. Fan hâm mộ mấy người thế này là không được nha, chuyện cơ bản như này mà cũng không nhận ra được."

Bình luận liên tục chạy qua một làn sóng “Từ chối hiểu" và "Xin cáo lui”, vấn đề hỏi đáp này kết thức trong bầu không khí hài hòa.

6.

Trụ sở huấn luyện của Tân Gia Thế cách sân bay thành phố H rất xa, sau khi xuống máy bay, Cao Anh Kiệt tại chỗ thuê xe chở hắn từ B thị đi thẳng tới vùng ngoại thành, giữa đường ăn thêm chút điểm tâm.

Các chiến đội nhỏ trong Liên minh hầu hết đều thuê một căn biệt thự ở ngoại thành làm trụ sở huấn luyện, đối diện phòng huấn luyện của tuyển thủ là phòng nghiên cứu phát minh, tầng hai là phòng của người phụ trách thị trường, bộ phận tuyên truyền và công hội Gia Vương Triều. So với ở nội thành thì tiền thuê rẻ hơn, cũng ít bị ngoại giới dòm ngó hơn, có thể nói là "vườn ươm" của các chiến đội nhỏ.

Hôm nay là ngày nghỉ, dù cho Gia Thế quản lý nghiêm ngặt cũng không phải địa chủ độc ác thích chèn ép nhân viên. Ngoại trừ những người thật sự không đi được như hội trưởng công hội và nòng cốt phòng kỹ thuật, ông chủ Hạ đã cho tất cả nhân viên được nghỉ hai tuần.

Lúc Cao Anh Kiệt đến nơi, Khưu Phi đang chờ cậu trong một cái áo thun thoải mái, quần cộc năm đồng và đôi dép lào. Khưu Phi vốn trắng trẻo, lại đứng dưới ánh mặt trời giữa trưa nơi H thị, nhìn như yêu tinh củ cải trắng, dáng người dài nhỏ cao gầy.

"Đến rồi à?" Một người hỏi.

"Đến rồi." Một người đáp,

Sau đó Khưu Phi giúp Cao Anh Kiệt kéo hành lý đến phòng huấn luyện, cũng dặn dò đầu bếp trưa nay làm thêm một phần cơm.

Cao Anh Kiệt cũng không hỏi Khưu Phi vì sao giờ này mà vẫn còn ở trụ sở huấn luyện.

Bởi trong từ điển của đội trưởng Gia Thế căn bản không có hai chữ 'Ngày nghỉ'.

7.

Theo lý thuyết, việc dẫn thành viên đội đối thủ tới địa bàn của mình là không hợp quy củ. Nhưng đang là thời gian nghỉ hè, máy tính ở phòng huấn luyện muốn bật lên thì cần mật mã, còn có camera ghi hình 24/24, bộ phận kỹ thuật lại được khoá lại bằng mã vân tay và cửa sắt quanh năm đóng chặt, vì thế Hạ Trọng Thiên cũng ngầm thông qua thỉnh cầu được giao du của đội trưởng nhà mình.

Cao Anh Kiệt mang theo laptop chơi game phiên bản mới nhất của mình và một tài khoản clone, cùng Khưu Phi lên đấu trường hành gà.

Tuy nói ngày nghỉ là thời cơ tốt để giúp đỡ công hội đánh bản, tranh Boss, nhưng hai người ít nhiều đều mang một chút tư tâm, không hề thản nhiên như bề ngoài.

Một ma đạo học giả đường bay uốn lượn ai dám thò đầu ra ta tặng cơm hộp cho, và một pháp sư chiến đấu thao tác hung tàn, nắm được sơ hở là có thể tung ra ba mươi chiêu liên tiếp. Xác suất để bắt gặp một trận đấu thế này cực kỳ nhỏ, nhất thời trên đấu trường ngập tiếng gào khóc thảm thiết, nháo nhác suy đoán xem tuyển thủ chuyên nghiệp nhà nào lại tới tra tấn người chơi bình thường như họ.

"Muốn nương tay chút không?" Cao Anh Kiệt hỏi.

"Không." Khưu Phi trả lời.

"Cậu thích hành gà?" Cao Anh Kiệt lại hỏi.

"Nói cứ như cậu thì không ấy?" Khưu Phi đáp.

8.

Tư thế ăn cơm của Khưu Phi là tay trái bưng bát, tay phải gắp thức ăn. Cao Anh Kiệt thấy tay phải cậu có những vết chai rất sâu, hổ khẩu* bên tay trái thì có vết xước, không khỏi nhíu mày.

*Phần giữa ngón trỏ và ngón cái.

"Không đau sao?" Cao Anh Kiệt chỉ chỉ tay Khưu Phi.

"Hả?" Khưu Phi nhìn một chút, "Không có cảm giác gì cả."

"Nên nói là cậu thần kinh thô hay là không biết cách chăm sóc bản thân đây." Cao Anh Kiệt lại nhíu mày.

"Chắc là vế sau, tôi sẽ đi tìm nhân viên y tế xử lý sau." Khưu Phi nói: "Cảm ơn cậu."

"Tôi thấy so với cậu tôi đúng là may mắn." Cao Anh Kiệt nói: "Ít nhất hiện tại tôi không cần phải gánh vác trách nhiệm lớn như vậy."

"Cậu có con đường của cậu, còn tôi đi đường của tôi, không có gì gọi là may mắn hay bất hạnh cả." Khưu Phi nói.

"Tôi đã có kế hoạch sau khi đội trưởng giải nghệ" Cao Anh Kiệt nói: "Bây giờ xem như cũng đã chuẩn bị xong."

Mùa giải trước, Vương Kiệt Hi hầu như đã trao lại trọng trách chỉ huy, Vương Bất Lưu Hành chỉ chấp hành mệnh lệnh, định ra chiến thuật và chỉ huy trên sân cơ bản đều do Mộc Ân phụ trách, lời của Cao Anh Kiệt cũng không phải không có căn cứ.

Khưu Phi nghĩ một lúc, nói: "Suy nghĩ của cậu và thực tế có thể rất khác nhau." Nhưng sau đó cậu nhanh chóng nói bổ sung: "Tuy vậy tôi tin cậu có thể giải quyết tốt."

"Câu cuối cùng của cậu nghe thật qua loa." Cao Anh Kiệt vạch trần.

Khưu Phi bật cười.

9.

Sau bữa cơm là thời gian nói chuyện phiếm. Khưu Phi pha cho Cao Anh Kiệt một chén trà Long Tỉnh, mình thì bưng tách uống cà phê vừa pha.

"Có một chuyện tôi rất hiếu kỳ," Khưu Phi ung dung chậm rãi nói: "Cậu chưa từng hỏi tôi vì sao không tới Vi Thảo."

Vi Thảo đã từng không chỉ một lần ném cành ô liu cho Khưu Phi, đây là chuyện toàn bộ Liên Minh đều biết. Về việc này, đồng đội, phóng viên và các tuyển thủ cùng thời đều đã từng hỏi cậu lý do, vậy mà Cao Anh Kiệt, người mà cậu đang dần quen thuộc thì chưa từng động đến.

Cao Anh Kiệt nhíu mày nói: "Hỏi chuyện này thì có gì tốt."

"Cậu không tò mò sao?" Khưu Phi hỏi.

"Tôi biết đại khái đáp án rồi." Cao Anh Kiệt trả lời.

"Ồ?" Khưu Phi càng thêm hiếu kỳ.

"Tôi tin rằng cậu ở lại là vì có tình cảm với Gia Thế," Cao Anh Kiệt nói, "Không tình nguyện đến Vi Thảo làm một nhân vật phụ, muốn trở thành hạch tâm của chiến đội, những yếu tố này đều tồn tại."

Khưu Phi không khẳng định, cũng không phủ định.

"Nhưng tôi cho rằng, vẫn còn có một lý do quan trọng hơn cả," Cao Anh Kiệt bổ sung: "Có lẽ là cậu, nói thế nào nhỉ, thích làm những việc khó khăn chăng. Ví dụ như dẫn dắt Gia Thế lúc đó vượt qua vòng khiêu chiến, tránh để trượt dốc thêm, thậm chí còn mang Gia Thế hiện đánh vào mùa giải tiếp theo, một lần nữa trở thành chiến đội lớn gì đó. Tôi cảm thấy… có lẽ cậu còn rất tận hưởng quá trình này."

"Cái tôi tận hưởng là sự tranh tài." Khưu Phi lạnh nhạt nói.

Không khẳng định, cũng không phủ định, khóe miệng thậm chí còn mang ý cười.

10.

Trước ngày Cao Anh Kiệt đi, Khưu Phi mời hắn một bữa để chào tạm biệt. Để không bị mọi người nhận ra cậu còn đặc biệt đặt giờ hẹn tương đối sớm, cũng chọn một chỗ ngồi khá vắng vẻ.

"Thật ra cậu nói đúng." Lúc đang ăn gà luộc, Khưu Phi đột nhiên mở lời.

"Cái gì?" Cao Anh Kiệt khó hiểu.

"Tôi không nghĩ Gia Vương Triều hay Gia Thế hiện tại không có hy vọng," Khưu Phi nói, "Mặc dù có thể nói là đang trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng tôi lại thấy theo một cách nào đó, đây cũng là giai đoạn có hy vọng nhất. Thông qua bấp bênh để loại bỏ toàn bộ những người vô dụng, mỗi vị trí trống đi lại ẩn chứa một cơ hội. Gia Vương Triều cũng thế, ở Thần Chi Lĩnh Vực bọn tôi có vài người quen, nhưng muốn phát triển công hội rốt cục vẫn cần tự thân vận động. Công hội cũng được, chiến đội cũng tốt, nếu không tự tin thì sớm muộn cũng sẽ lụi tàn, chuyện này thậm chí áp dụng với cả bản thân tôi"

"Thời kỳ đỉnh cao của tuyển thủ chuyên nghiệp rất ngắn ngủi, thời gian quý giá của cậu lại dùng làm mấy chuyện này sao?" Cao Anh Kiệt vạch ra vấn đề năm đó mình đã từng đối mặt, "Xây dựng lại công hội và chiến đội hẳn là tốn phí sức lực hơn so với trở thành tuyển thủ hàng đầu rất nhiều."

"Về chuyện xây dựng lại… Đúng là tương đối khó khăn, không dễ dàng," Khưu Phi buông miếng gà chấm nước tương xuống đĩa, chậm rãi gắp thêm một ít hành lá, "Nhưng tôi muốn xem xem chúng tôi có thể vượt qua thử thách này không, có thể đánh ra tự tin và thực lực hay không."

11.

All-Star mấy năm sau, tiếng hô hào sôi trào khắp nhà thi đấu.

Những trận tranh tài của Cao Anh Kiệt và Khưu Phi từ trước tới nay đều rất đẹp mắt.

Hai người đều là những tuyển thủ có đấu pháp rất có tính thưởng thức, kỹ xảo, tiết tấu đều không thể bắt bẻ, luôm khiến người xem cảm thấy kích động vô cùng. Thực lực hai người tương đương nhau, cũng đều thích tấn công. All-Star cũng sẽ cố ý sắp xếp một trận solo cho bọn họ, để bọn họ đánh một trận thật thống khoái.

Chỉ là người dưới trận thì thoải mái, nhưng người trên sân thì mệt đến cuống cuồng.

Cường độ va chạm căng thẳng đến mức không thể thả lỏng dù chỉ một giây, tình thế đối kháng nửa giây sơ hở là có thể nghịch chuyển tình thế, hai người bọn họ còn hết lần này đến lần khác tranh đấu suốt hơn 20 phút.

Kiều Nhất Phàm lần nào cũng chỉ có thể thầm dở khóc dở cười trong lòng.

Chờ khi trận solo kết thúc, giữa tiếng hoan hô như núi thét biển gào, Kiều Nhất Phàm đón Cao Anh Kiệt xuống sân, đưa cậu về chỗ nghỉ rồi rót “Yakult” cho cậu, rót xong còn cứng rắn nhét thêm mấy viên socola Ferreror Rocher.

Cao Anh Kiệt đang mệt mỏi cả người, chậm rãi lột vỏ kẹo socola, bắt đầu ăn từng miếng.

"Cậu liều vậy làm gì, Anh Kiệt?" Kiều Nhất Phàm nói: "Thi đấu biểu diễn thôi mà."

"Cơ hội này không dễ có được đâu, hôm nay trạng thái của tớ cũng tốt nên muốn làm nóng tay." Cao Anh Kiệt nói.

"Có lên đánh đoàn đội nữa không?" Kiều Nhất Phàm hỏi.

"Không đánh nổi." Cao Anh Kiệt đáp.

Kiều Nhất Phàm hết cách nhìn Cao Anh Kiệt nửa phút, thế nhưng người kia lại bày ra dáng vẻ tui không liên quan. Kiều Nhất Phàm trong lòng giơ hai tay đầu hàng, chỉ có thể vỗ vỗ bả vai thằng bạn, đứng dậy định đi xem tên vừa đánh một trận đấu biểu diễn All-Star mà suýt thì siêu thoát còn lại.

"Lúc về nhớ mang thêm “Yakult” cho tớ, loại màu xanh ấy." Cao Anh Kiệt nói.

12.

Kiều Nhất Phàm ghé qua cửa hàng, mua một bình “Yakult” rồi lẻn đến bên cạnh Khưu Phi, lôi từ trong tui ta túi ra một bình cà phê đựng trong chai thuỷ tinh, người kia nói cảm ơn, muốn vặn mở nắp nhưng hai tay run rẩy, đành thôi.

Kiều Nhất Phàm giúp Khưu Phi mở nắp, ngồi bên cạnh hắn, cảm thấy Khưu Phi dưới sân ngốc manh thiếu cà phê không sống được và tuyển thủ chơi pháp sư chiến đấu lạnh lùng tâm ngoan thủ lạt trên sân thật sự không giống là cùng một người.

Thế nhưng bọn họ lại chính là một.

"Chắc là mệt chết rồi đúng không?" Kiều Nhất Phàm hỏi.

"Vẫn ổn," Khưu Phi tuyệt đối không chịu thừa nhận, dù bây giờ cậu có muốn vặn mở nắp chai còn thấy tốn sức, "Anh Kiệt trên phương diện chi tiết cực kỳ xuất sắc, tôi chỉ có thể dốc ra thật nhiều sức đối phó cậu ấy."

"Gạt tôi làm gì," Kiều Nhất Phàm cười nói: "Tiêu chuẩn chi tiết của cậu và Anh Kiệt không khác nhau là bao, áp lực hai bên tạo ra cũng sẽ không lệch nhau quá nhiều, không thể tạo thành ưu thế cho cậu ấy được”.

"Ồ?" Khưu Phi hiển nhiên rất hứng thú với Kiều Nhất Phàm.

"Suy cho cùng, đánh quá lâu sẽ mắc sai lầm, đánh tới cuối cùng, dù thế nào cũng là tàn cục." Kiều Nhất Phàm nói: "Suy cho cùng, hai cậu là đang phân thắng bại về mặt tư tưởng và ý chí, mấy thứ như tiểu tiết chiến thuật kia ngược lại không phải cái quan trọng nhất."

"Các cậu?" Khưu Phi nhíu mày.

"Cậu và Cao Anh Kiệt là cùng một kiểu người, chỉ khác biệt ở chỗ Anh Kiệt thì cầu thắng, còn cậu thì ngoài cầu thắng còn muốn gây khiếp sợ, muốn đối thủ của cậu phải vĩnh viễn sợ hãi."

13.

Đột nhiên trong sân ồn ào hẳn lên, Kiều Nhất Phàm ngẩng đầu, phát hiện hóa ra tổ ghi hình đang chĩa ống kính về phía bọn cậu, mà lúc này một tay cậu đang khoác trên vai Khưu Phi, dáng vẻ kề tai thì thầm to nhỏ.

Người chủ trì kích động nói: "Khưu đội và Kiều đội có quan hệ thật tốt, mời hai vị đội trưởng chào hỏi khán giả trong sân nào!"

Khưu Phi thả xuống chai cà phê còn chưa uống xong, ngoan ngoãn để Kiều Nhất Phàm kéo lên. Hai người vẫy tay chào người xem sau lưng, và đáp lại bọn họ là tiếng hoan hô có thể lật tung cả nóc sân vận động.

Chờ đến khi ống kính rời đi, hai người mới lần nữa ngồi lại trên ghế.

"Quan hệ chúng ta rất tốt?" Khưu Phi cảm thán, "Tôi cảm thấy vẫn là tôi thân với Anh Kiệt hơn một chút."

"Tôi cũng vậy," Kiều Nhất Phàm nói, "Mà thời gian tôi quen Anh Kiệt so với cậu vẫn lâu hơn chút."

"Đề tài này hơi kỳ quặc," Khưu Phi nói: "Chúng ta dừng ở đây thôi, ý Kiều đội thế nào?"

"Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm của Khưu đội." Kiều Nhất Phàm đáp.

"Bây giờ nghe hai tiếng 'Khưu đội' này đã thành phản xạ có điều kiện," Khưu Phi nói: "Từ vòng khiêu chiến năm đó đã trở thành Khưu đội, đôi khi cảm giác thật sự chẳng có gì mới mẻ."

"Cậu biết bây giờ người ta muốn gọi cậu là gì không," Kiều Nhất Phàm cười nói, "Bây giờ người ta càng muốn gọi cậu là - Bạo quân."

END.
 
Last edited:

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,075
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#2
Í hí hí bộ 3 tân binh siêu mạnh họp lại khuấy đảo Liên minh à :3
 

Bình luận bằng Facebook