Hoàn [Vân Vũ 2020] [Sở Vân Tú trung tâm] Cánh Bướm Nhẹ Vỗ

Cửu Cửu

Nhật Củ sinh tình
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
127
Số lượt thích
989
Team
Khác
#1
[Sở Vân Tú trung tâm] Cánh Bướm Nhẹ Vỗ
Hệ liệt Mưa Vẫn Rơi
Edit: Cửu Cửu


Cre on pic

Sản phẩm thuộc pj Vân Biên Vũ Xuất
Mưa to không hề báo trước mà trút xuống, giọt mưa vỡ tan trên nền gạch xanh, tí tách tí tách. Sở Vân Tú che đầu, bước chân vội vã dẫm lên bậc thang, hạt mưa không hề bị cản trở mà đập lên người cô, hơi thở gấp gáp hỗn loạn.

"Tạm thời núp ở đây tránh mưa đi." Sở Vân Tú hổn hển chạy vào một cái đình. Khom người tựa vào cột đình.

"Sao đột nhiên lại mưa to như vậy chứ." Sở Vân Tú vén lọn tóc đen dính nước mưa ở trên trán ra sau tai, lau lớp trang điểm đi, lộ ra khuôn mặt mộc mạc. "Cái đình này cũng được, chờ mưa tạnh rồi đi tiếp."

Mưa không ngớt, bể nước lăn tăn gợn sóng phản chiếu dung nhan của Sở Vân Tú, người trước nay vẫn luôn tạo ấn tượng về một cô gái thành thục lại có một gương mặt trong trẻo đến kì lạ.

Thực sự là ít thấy khuôn mặt này, Sở Vân Tú nghĩ. Cô không phải người thích trang điểm đậm, dù sao thì mấy em gái chơi thể thao điện tử đều phóng khoáng như thế. Nhưng mỗi ngày, trước khi ra khỏi cửa phải tô trét một chút cũng là chuyện bình thường của con gái.

Vẻ ngoài của cô cũng không tệ lắm, khá xinh xắn, trang điểm một chút thì vẫn nhìn được, tuy rằng còn kém xa so với đại mỹ nữ Tô Mộc Tranh. Mà hiện tại quần áo của cô đã ướt mất một nửa, để lộ áo trong vây trọn khuôn ngực, tóc đen sắp dài đến hông bị dính mưa nghịch ngợm quăn lại thành từng lọn tí teo, nước mưa bám trên tóc, nhìn qua toàn thân đều lóng lánh ánh nước, gợi lên ý muốn bảo hộ của người khác.

Cô vội xoa xoa gò má, như này có lẽ rất đẹp nhỉ, vẻ đẹp yếu ớt, thế nhưng đây lại không phải là vẻ đẹp mà cô kì vọng.

Yếu đuối -- Đây có lẽ là đánh giá tiêu cực mà cô được nghe nhiều nhất. Vì sao? Cô yếu đuối ư, cô đã luôn nỗ lực tiến bộ như vậy mà. Dưới tình hình người ngoài nghề nhúng tay vào, noi theo đấu pháp của Hô Khiếu ra sức một trận. Yên Vũ rất mạnh, nhưng tính cách yếu đuối lại kéo chân sau của họ. Vì sao vẫn còn xuất hiện những bình luận như vậy? Cô khinh thường nhút nhát, giương cao pháp trượng đưa Yên Vũ dẫn dắt tiến lên, vì sao, vì sao lại nói cô yếu đuối?

Sở Vân Tú đứng dậy phủi bọt nước trên tóc, trong lòng không hiểu sao lại có lửa giận bừng lên. Người phải hứng chịu dư luận, cho dù ngày thường hờ hững đối mặt, nhưng chung quy lại vẫn tích tụ bực dọc. Cô đá đổ chậu hoa, chán nản ngồi xuống. Cô, Mộc Tranh, Đường Nhu, thậm chí cả hai chị em họ Thư đều thường xuyên trở thành trung tâm dư luận, phải chăng trong giới thể thao điện tử, nữ giới luôn khó tránh khỏi bị xem thường sao?

Cô học trang điểm, che đi vẻ ngây ngô của mình. Cô phấn đấu hết sức, vứt bỏ sự yếu đuối, tất cả chỉ vì Vinh Quang. Nhưng không được, dưới loại tình huống người ngoài nghề cưỡng chế nhúng tay vào việc quản lý nội bộ, cô cũng bất đắc dĩ, việc này đâu thể trách cô! Cô Còn có thể làm gì đây? Cô đột nhiên lại nảy ra một ý nghĩ điên cuồng, rời khỏi Yên Vũ, cô vẫn còn trẻ, nhất định có tiền đồ. Sau đó cô lại cười cười tự giễu, sao cô có thể rời bỏ Yên Vũ, là cô đưa Yên Vũ từng bước leo lên, cô và Yên Vũ đã gắn chặt với nhau...

Cô nhìn thấy một con bướm sặc sỡ bay lượn trong không trung, hạt mưa vô tình rơi xuống người nó, con bướm cố sức vùng vẫy nhưng vẫn bị đánh bại.

Cô cảm thấy mình giống như con bướm kia, dùng hết sức lực giãy dụa cũng không thể thoát khỏi kết cục bi thảm.

Đột nhiên cô thấy con bướm lại tiếp tục gian nan đập cánh, lảo đảo bay vào đình, đậu lên chiếc ghế bên cạnh Sở Vân Tú.

Sở Vân Tú mặt không cảm xúc nhìn con bướm, đột nhiên có kích động muốn đập chết nó, sao nó lại may mắn như vậy., vẫn có thể tiếp tục tồn tại.

Nó vừa mới bị đập rơi xuống, vì cái gì mà tiếp tục bay lên? Đột nhiên cô nhớ đến, trừ yếu đuối, đánh giá tích cực nhất mà cô nhân được chính là -- cứng cỏi. Không quản mưa gió, không màng xôn xao, nghĩa chẳng từ nan dẫn dắt Yên Vũ tiến tới.

-- Tôi sẽ dùng đôi vai mỏng manh này, chống đỡ cả tòa Yên Vũ Lâu.

Cô đã từng nói như vậy đúng chứ?

Cô vội vàng bám vào cột đứng dậy, mới nãy, có phải cô lại muốn trốn tránh? Chuyện này không thể được, làm đội turowngr của Yên Vũ, phải gánh vác tương lai của Yên Vũ, cắn răng, TUYỆT ĐỐI KHÔNG THỂ TRỐN TRÁNH!

Tình huống bây giờ đúng là rất tệ, nhưng nếu không thử thì sao biết là không thể. Đã thất bại nhiều lần, lần nào cũng để lại vết tích rất sâu trong lòng, người ngoài nghề không hiểu, từng câu nghi ngờ đều đâm nhói cô. Nhưng cho dù như vậy, cũng phải ôm lấy vết thương mà tiến lên, vì Vinh Quang. Cô là đội trưởng của Yên Vũ - Sở Vân Tú.

Giới tính? Không phải là lý do để phân mạnh yếu. Phê bình? Càng hợp ý cô. Nghi vấn? Dùng thực lực trả lời.

Yếu đuối? Đúng, cô yếu đuối, cho dù là nữ tuyển thủ hàng đầu giới thể thao điện tử, nhưng cô vẫn là một cô gái, yếu đuối thì có vấn đề gì. Cô sẽ không trốn tránh nữa, cô yếu đuối, ai rồi cũng có lúc yếu đuối. Nhưng cô sẽ vượt qua sự mềm yếu của mình, dùng ý chí để chống đỡ, cứng cỏi tiến về phía trước.

Cô lấy áo khoác lên che đầu, dứt khoát chạy vào trong cơn mưa, hạt mưa không ngừng rơi xuống, nhưng, cô đã quyết định sẽ không trốn tránh nữa.

Làm sao có thể chờ đợi mãi được! Cho dù khó khăn đến đâu đều không phải là lí do, bằng bất mọi giá cô cũng phải thay đổi hiện trạng, tình cảnh nào cũng có cách giải quyết, không có lí do, cô muốn dẫn dắt Yên Vũ, tiếp tục cố gắng! Cô sẽ dùng cơ thể mỏng manh này, đối mặt với mưa gió.

Bươm bướm giương cánh, hướng về phía Sở Vân Tú đang lao đi trong mưa.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook