Hoàn [CMSN Vương Kiệt Hi 2020] [Vương Kiệt Hi] Lười

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#1
Tác giả: 银角dah
Edit: Cú mèo​


Artist: 对方正在讲话…

*****

Một、​

Trịnh Hiên rất lười, người người đều biết.​

Vương Kiệt Hi rất lười, người người ngạc nhiên.​

Sau khi được gọi đi tham dự giải vô địch thế giới, Vương Kiệt Hi có một lần chờ máy bay đến nhàm chán nên đã ngồi lướt Weibo giết thời gian, lúc đó anh chợt nhìn thấy một ID quen mắt của một bạn fan bự nhà Vi Thảo đăng một chuỗi “A chết tôi rồi” cùng với một bài văn phân tích dài chắc như đinh đóng cột, tóm tắt ngắn gọn là Vương Kiệt Hi từ bỏ chức vụ đội trưởng vì muốn giải trừ phong ấn của đấu pháp Ma Thuật Sư, ngoài ra còn đăng kèm theo một đoạn clip đã được biên tập lại những hình ảnh thi đấu ở giai đoạn đầu của đấu pháp Ma Thuật Sư Vương Kiệt Hi phối với một bài nhạc nền siêu bùng cháy.​

Vương Kiệt Hi âm thầm lưu lại đoạn clip kia, sau đó gõ bình luận: “Vương Kiệt Hi bởi vì lười nên mới không muốn làm đội trưởng.”​

Sau đó Vương Kiệt Hi đem việc này ném ra sau đầu, anh quay lại QQ cùng Hoàng Thiếu Thiên kẻ tám lạng người nửa cân dùng lời rác rưởi trêu chọc nhau ở trong group chat, sau khi qua một hồi lâu Hoàng Thiếu Thiên bị chủ group Sở Vân Tú cấm nói thì anh lại thấy buồn chán, một lần nữa mở Weibo, phát hiện mình nhận được mười mấy cái thông báo mới.​

Bạn fan bự kia trả lời anh:​

“Cậu thì biết cái rắm!”​

Tiếp theo đó là một loạt phản hồi từ fan của fan bự đó và những fan trung thành khác của Vi Thảo:​

“Đúng là cười chết tôi, rất thú vị.”​

“Tui vào Weibo của tên này rồi hehe, đoán chừng hắn chính là một tên ngốc fan nhà Lam Vũ.”​

“Cậu nghĩ cậu là ai chứ?”​

Lúc sau Vương Kiệt Hi vì bị nhân viên phòng ngoại giao của Vi Thảo liều mạng ngăn cản nên mới không dùng acc chính của mình đăng bài nói rõ bản thân thực sự là bởi vì lười.​

Bất quá anh đã nhớ kỹ ID của fan bự kia, trong lòng âm thầm xóa bỏ tư cách fan của người ta.​

Hai、​

Tuy nhiên, cái lười của Vương Kiệt Hi lại có chút không giống với mọi người.​

Tóm tắt đơn giản thì gọi là “It depends.”​

Bạn có thể nhìn thấy một Vương đội với vẻ mặt hững hờ cùng giọng nói lạnh lùng trong phòng họp của Vi Thảo nhận xét Tiểu Biệt chỗ này hơi nóng nảy hoặc là Anh Kiệt chỗ kia nên dứt khoát thêm một chút. Sau đó dẫn theo các tuyển thủ đã thua trong trận đấu đi thực hiện bài tập huấn luyện bổ sung, anh còn bỏ trà sữa, bỏ nghỉ trưa và bỏ cả hoạt động khác chỉ để đi xuống lầu cho mèo ăn, rồi sau đó lại khoanh tay ngồi trên ghế sofa trong phòng huấn luyện chăm chú nhìn đám nhỏ đang thống khổ nghĩ cách chuồn đi.​

Ngược lại với điều đó, bạn có thể sẽ nhìn thấy một Vương Kiệt Hi mỗi khi đến kỳ nghỉ hè chỉ mặc chiếc áo thun trắng ngắn tay và quần kaki một tuần cũng không đổi, ngày ngày ngồi yên trên chiếc ghế sofa trong nhà đến nỗi nguyên một tuần đều gọi thức ăn ở bên ngoài, hôm sau lúc xuống lầu lấy thức ăn thì mới tiện tay đem bỏ rác của ngày hôm qua.​

Vương Kiệt Hi lạnh lùng, chớp chớp đôi mắt bên to bên nhỏ, hỏi rằng bạn có tật xấu gì không, rồi tự mình trả lời không có tật xấu gì cả.​

Hoàng Thiếu Thiên biết được liền lải nhải không ngừng, nói: “Vương Kiệt Hi anh đây là tâm thần phân liệt đó, nhất định phải trị.”​

Vương Kiệt Hi thuần thục kéo Hoàng Thiếu Thiên vào danh sách đen.​

Ba、​

Tuy rằng Vương Kiệt Hi lười, nhưng anh vẫn nắm chắc thời gian mấy tuần cuối cùng của kỳ nghỉ hè để đấu tranh đứng dậy khỏi chiếc ghế sofa nhà mình và ra ngoài đi du lịch hai ngày.​

Lý do chọn đi du lịch hai ngày đương nhiên là vì anh chỉ cần chuẩn bị quần áo để thay cho một ngày, trên người mặc một bộ nữa là đủ rồi.​

Thực ra khi anh ra ngoài chơi vẫn muốn du lịch theo đoàn vì khi đó chỉ cần theo chân hướng dẫn viên đi khắp nơi là được, nhưng bất đắc dĩ Vương Kiệt Hi lại quá nổi tiếng mà fan của Vinh Quang có mặt ở khắp nơi, cho nên đến hiện tại Vương Kiệt Hi cũng chỉ có thể tự mình hì hà hì hục mò mẫm trên mạng tìm kiếm hướng dẫn. Diệp Tu sau khi nghe thấy chuyện này thì rất chân thành góp ý cho anh có thể đăng ký tham gia đoàn du lịch Ráng Lam Chiều, vừa không ai nhận ra anh và lịch trình lại vừa yên tĩnh tiết tấu chậm rãi, tốt biết bao nhiêu.​

Tuy Vương Kiệt Hi biết Diệp tâm bẩn không có ý tốt gì mấy, nhưng anh dao động rồi, lặng lẽ đeo kính râm xuống công ty du lịch dưới lầu nói muốn tìm một tour du lịch hai ngày cho người lớn tuổi trong nhà đi chơi, đề nghị nhân viên tư vấn một tour thích hợp.​

Sau cùng cô gái ở quầy tiếp tân càng lúc càng hỏi tới tấp: “A a a, vị tiên sinh này tôi thấy ngài thật là giống Jessica”. Trong lúc vô tình, anh phát hiện móc khóa điện thoại của cô gái kia là móc khóa Dạ Vũ Thanh Phiền thì lập tức chạy bán sống bán chết về nhà.​

Bốn、​

Dù nói như thế nào đi chăng nữa thì thực ra quan hệ của Vương Kiệt Hi và Lam Vũ cũng khá tốt.​

Mối quan hệ khá tốt này có liên quan chút ít tới Hoàng Thiếu Thiên. Tuy Vương Kiệt Hi thật sự rất không thích ồn ào, nhưng mà độ huyên náo của Hoàng Thiếu Thiên thì đã đạt tới trình độ dày công tôi luyện, và càng là dạng chỉ cần tùy tiện chụp màn hình lịch sử trò chuyện đồng thời không nói cho bạn biết đây là Hoàng Thiếu Thiên và Vương Kiệt Hi, thì bạn có thể sẽ cho rằng đây là một cô em gái lắm lời cùng với một nam thần cao lãnh không có tí cảm xúc với cô gái, nếu trí tưởng tượng phong phú thì còn có thể biên tập thành bộ phim thanh xuân cẩu huyết dài tám mươi tập. Mặc dù là lịch sử trò chuyện của Hoàng Thiếu Thiên với mọi người có lẽ cũng đều dài như thế.​

Do đó Hoàng Thiếu Thiên và Vương Kiệt Hi mới có thể nói chuyện đến độ nảy lửa. Vương Kiệt Hi rất muốn dứt khỏi đám lửa đó, nhưng mỗi lần muốn kết thúc thì Hoàng Thiếu Thiên đều sẽ rất tâm cơ dùng hai, ba câu châm chọc Vi Thảo làm Vương Kiệt Hi căn bản nhịn không được mà quay lại châm chọc miếu nhà Lam Vũ, rồi cứ thế tiếp tục rơi vào hố lửa.​

Nhưng Vương Kiệt Hi cảm thấy cuộc chiến này thật sự không đáng, rất không đáng, cho nên chuyện đi du lịch lần này vẫn nên giao cho Trịnh Hiên. Đúng thế, nguyên nhân mối “quan hệ khá tốt” chân chính giữa Vương Kiệt Hi và Lam Vũ thật ra phần lớn vẫn là nhờ vào Trịnh Hiên.​

Chuyện này cũng rất bình thường, vẫn là người lười hiểu người lười.​

Sáng sớm mười giờ đăng tin đề cử một cửa tiệm cổ xưa trăm năm ở Bắc Kinh vừa ít người vừa yên tĩnh với ý nghĩa là lần sau đến có thể cùng nhau đi, đến tối tám giờ đọc được thông báo hồi đáp với bốn chữ “Tình cảm thật tốt” và đối phương còn lấy ra bí kíp độc nhất vô nhị dành cho những đứa ngốc lười biếng vào bếp mà mình cất giữ gửi cho anh, đi kèm với một cái meme [Lão Vương hàng xóm thèm khóc rồi], sáng hôm sau khi thức dậy đối phương mới đọc được meme [Vẫn là áp lực như núi mà] của anh trả lời lại một cách chậm chạp.​

Rất tốt, không lo không vội, năm tháng yên bình, chầm chậm trôi qua.​

Cho nên Vương Kiệt Hi ngược lại rất siêng năng chăm chỉ châm ngòi với Trịnh Hiên, đồng thời ngày qua ngày suy nghĩ cách dứt khỏi hố lửa của Hoàng Thiếu Thiên.​

Năm、​

Do đó lần nghỉ hè này Trịnh Hiên vốn ở Quảng Châu đã mời Vương Kiệt Hi ở Bắc Kinh xuôi về phương nam tới Nam Kinh hội ngộ và đi chơi vài ngày, dù rằng chuyện này đồng nghĩa với việc phải chuẩn bị không chỉ quần áo thay cho hai ngày nhưng Vương Kiệt Hi vẫn đồng ý.​

Chỉ cần Trịnh Hiên không nói cho Hoàng Thiếu Thiên thì mọi chuyện đều tốt. Vương Kiệt Hi đặc biệt căn dặn tắt cả định vị của di động trên Weibo và QQ.​

Cảm giác không phải vì thi đấu mà đến Quảng Châu thật là vô cùng sảng khoái. Vương Kiệt Hi thả hồn vào gió và theo sát Trịnh Hiên quen đường quen nẻo đi tới một chỗ ăn điểm tâm sáng, thả lỏng đến cả phát âm cong lưỡi của người Bắc Kinh cũng nói ra.​

Cho đến khi Vương Kiệt Hi miệng đang cắn đầy xiên nướng mật ong thanh thoát gọi từ “Trịnh Hiên” đầu tiên, Trịnh Hiên suýt nữa đã nghe thành mẹ hắn đang gọi hắn.​

Vương Kiệt Hi: “(Trịnh) Hiên Nhi, (Trịnh) Hiên Nhi.”​

Sáu、​

Buổi chiều Trịnh Hiên cùng Vương Kiệt Hi chỉ đeo kính râm đơn giản để ngụy trang một chút, sau đó hai người liền đến công viên gần đó đi dạo cho tiêu cơm.​

Ban đầu vốn là muốn đi công viên Việt Tú (1) tham quan, lúc sau bởi vì hai người đều quá lười đón xe taxi cho nên nhất trí từ bỏ.​

Sinh ra và lớn lên ở Bắc Kinh, vì được ông bà nội nuôi dưỡng nên Vương Kiệt Hi có một căn tứ hợp viện (2), do đó việc cả người đều có tính “lười” như vậy phần lớn cũng bắt nguồn từ đây, thời thơ ấu Vương Kiệt Hi mỗi ngày đều đem chiếc ghế nhỏ ngồi dưới cây nguyệt quế lớn trong sân tứ hợp viện cùng ông bà nội chậm rãi phe phẩy quạt hương bồ (3) để tiêu khiển ngày hè, thói quen đó đã mạnh mẽ đem sự tinh nghịch và bướng bỉnh giống như những đứa trẻ cùng tuổi nên xuất hiện ở Vương Kiệt Hi tan đi mất. Sau khi lớn lên, lúc Vương Kiệt Hi học cấp 3 đã từng phát động bạn học tham gia bỏ phiếu trên mạng về việc có nên dỡ bỏ một số ngôi nhà tứ hợp viện cũ ở thành phố Bắc Kinh để xây dựng các tòa nhà cao tầng không. Dù thế nào đi chăng nữa thì Vương Kiệt Hi mỗi ngày đều lập ra n cái tài khoản phụ khác để bỏ phiếu phản đối, giống như một số chị gái lớp trên theo đuổi thần tượng, mỗi ngày bỏ phiếu cho các tiểu ca ca của nhóm nhạc nam, hiệu quả tuyệt diệu hệt như nhau. Thậm chí ngay cả một Vương Kiệt Hi trước nay vẫn luôn phân rõ ranh giới giữa nam nữ còn đặc biệt ngoại lệ nhờ các bạn gái chỉ dạy bỏ phiếu thế nào.​

Cho nên điều này cũng làm cho độ hảo cảm của Vương Kiệt Hi dành cho thành phố Quảng Châu này chỉ từ từ tăng lên… tiết tấu thật chậm mà!​

Ít nhất là khi anh từ trong quán trà ở công viên nhìn thấy đông đảo người lớn tuổi nói như thế.​

"Anh nghe một chút, nhìn một chút, đây mới là bộ dạng mà cuộc sống nên có.​

Cậu nói hay lắm!"​

Bảy、​

Vương Kiệt Hi và Trịnh Hiên vốn chỉ là các tuyển thủ trạch nam cho nên mới đi dạo công viên một tiếng đã thấm mệt, đang chuẩn bị trở về nghỉ ngơi. Khi đi đến cổng lớn thì chợt phát hiện có không ít du khách từ nơi khác đến đang chụp ảnh lưu niệm.​

Trịnh Hiên đề nghị, Lão Vương anh có muốn chụp một tấm làm kỷ niệm không? Hiếm khi mới đến chơi được một lần.​

Dựa vào việc độ hảo cảm dành cho thành phố Quảng Châu này đang không ngừng tăng lên và sự thương cảm không biết khi nào mới có thể quay lại Quảng Châu ăn điểm tâm sáng, dạo công viên và nhìn các cụ ông tán gẫu, Vương Kiệt Hi thoáng gật đầu, lúc đi chơi rất ít khi anh quyết định chụp hình kỷ niệm.​

Trước đây lúc anh cùng ba mẹ ra ngoài chơi đã nuôi dưỡng ra tật xấu không thích chụp ảnh này, nguyên nhân là mỗi lần chụp anh đều cảm thấy lúc anh điều chỉnh dáng vẻ chụp ảnh thì ba mẹ anh vẫn không ngừng nhắc “Kiệt Hi cười lên một chút nào, cười lên con, đừng nghiêm mặt”, dẫn đến sự háo hứng được chụp ảnh cùng ý cười trên mặt Vương Kiệt Hi theo thời gian dần biến mất trong từng tiếng thúc giục đó.​

Vương Kiệt Hi chân dài sải bước tùy tiện tìm một cái cây rồi đứng phía trước nó, tay để trong túi quần chậm rãi hướng về phía Trịnh Hiên đang cầm điện thoại, chầm chậm lộ ra nét cười bản thân tự cho là rực rỡ.​

Trịnh Hiên ngược lại không để tâm nhiều đến vậy, tách tách bấm máy vài cái.​

Vốn hai người định cứ thế mà xong việc. Kết quả lúc Trịnh Hiên đang giúp đội trưởng Vi Thảo đứng nghiêm chụp ảnh thì mắt liếc nhìn sang bên cạnh một chút, phát hiện xung quanh toàn là các du khách lớn tuổi có dáng chụp giống như Vương Kiệt Hi, chọn cảnh cũng gần giống nhau, khác biệt duy nhất chính là Vương Kiệt Hi không giơ tay hình chữ V, chân không rộng ngang vai, bằng không đây đã là một bức ảnh du lịch tiêu chuẩn.​

Trịnh Hiên hiếm thấy được một lần không lười, nói không được, Vương đội anh nhìn xem, một người lớn lên đẹp trai như vậy thế nào mà lại chụp hình không ăn ảnh được.​

Vương Kiệt Hi không biết thế nào lại bị chọc cho liên tưởng đến mỗi lần quay quảng cáo đều bị yêu cầu nhắm hai mắt lại hoặc là nghiêng người chụp một cách nhẹ nhàng, khóe miệng giật giật, anh nói được thôi, (Trịnh) Hiên Nhi cảm thấy nên chụp như thế nào.​

Trịnh Hiên lưu loát mở ra vòng bạn bè của Trương Giai Lạc, hai người cùng nhau nghiên cứu hình của Trương Giai Lạc.​

Trương Giai Lạc thật sự rất lợi hại, bất luận đi đâu chơi cũng hất đuôi tóc một cái, hoặc là cố ý không gài nút áo trên cùng của chiếc áo thun hồng phấn rồi phong tình vạn chủng chăm chú nhìn thẳng camera, hoặc là lúc chọn background vẫn cố ý đứng ở giữa trăm vạn khóm hoa nhắm hai mắt lại để ánh nắng lan tỏa quanh thân. Phòng ngoại giao của Bá Đồ bớt được không ít chuyện, khi fan yêu cầu Trương Giai Lạc phát phúc lợi thì cứ trực tiếp lục tìm trong vòng bạn bè của hắn là có thể chọn được ảnh mà không cần phải photoshop.​

Vương Kiệt Hi cùng Trịnh Hiên yên lặng nhìn một lần, Vương Kiệt Hi nói quên đi thôi, Trịnh Hiên thoát ra vòng bạn bè của Trương Giai Lạc, nói vậy anh hãy nhìn thử đội trưởng của chúng tôi xem.​

Vòng bạn bè của Dụ Văn Châu không có hoa hòe hoa sói như Trương Giai Lạc, phần lớn là hắn rất thích ghi lại những việc vụn vặt trong cuộc sống, ví dụ như bắt gặp một con mèo ở tầng dưới, đi bộ ngước lên thấy một đám mây. Thỉnh thoảng cũng sẽ có mấy tấm ảnh của bản thân, hình về cuộc sống chiếm đa số, nhưng lại đẹp đến bất ngờ, mấy tấm hình hắn mặc đồng phục Lam Vũ đến cả Vương Kiệt Hi là đầu lĩnh của Vi Thảo đây cũng phải miễn cưỡng thừa nhận rất ăn ảnh.​

Trịnh Hiên nói liền chọn kiểu này đi, Lão Vương anh đi qua kia đứng, đầu hơi nghiêng một chút, từ phía sau nhánh cây kia lộ ra, đúng đúng đúng, khóe miệng cong lên một tí.​

Tách tách nhấn chụp mười mấy tấm, hai người như trút được gánh nặng, đều có cảm giác thành công, lần này yên lòng lắc lư mơ màng quay về.​

Tám、​

Sau đó Vương Kiệt Hi cố ý chờ đến khi mình về tới Bắc Kinh mới hiếm khi ở trong vòng bạn bè đăng lên một bức hình. Đó chính là hình do du khách Lão Vương từ trong mười mấy tấm hình được Trịnh Hiên dương dương đắc ý chỉnh thêm filter chọn ra một tấm để đăng.​

Ngoại trừ Hoàng Thiếu Thiên giành được sofa đầu tiên khóc nháo: “Tui kháo, lão Vương anh đi Quảng Châu mà lại trốn tui!!!!!!!!”, thì những bình luận bên dưới đều là ngạc nhiên: “Yo, tấm hình này Vương Kiệt Hi chụp cũng không tệ nha.”​

Phương Sĩ Khiêm còn nhắn tin hỏi anh: “Mắt Bự à, muốn tìm bạn gái hả? Chụp đẹp như thế.”​

Vương Kiệt Hi cũng thật thỏa mãn, lưu lại mấy tấm hình hiếm có này, lại nhớ về cuộc sống chậm rãi vui vẻ ở Quảng Châu, có chút tiếc nuối nếu có thể ở lại thêm mấy ngày thì tốt rồi.​

Anh trả lời cho Phương Sĩ Khiêm theo giọng địa phương: “Không có bạn gái. (Trịnh) Hiên Nhi chụp.” Sau đó vui sướng hài lòng lên Weibo đăng tấm hình này, hơn nữa còn ám chỉ cho phòng ngoại giao của Vi Thảo để sau này họ học hỏi một chút.​

Dùng một câu để trả lời 99+ cái thông báo từ Hoàng Thiếu Thiên xong, Vương Kiệt Hi lần nữa quay lại Weibo, phát hiện bạn fan bự của Vi Thảo trước đây nói anh “Cậu thì biết cái rắm gì?” hỏi: “Kiệt Hi đại thần, đây là đi địa bàn của Lam Vũ chơi à?”.​

Vương Kiệt Hi trả lời: “Bởi vì lười.” Sau đó kéo người ta vào danh sách đen.​

[Hoàn]

(1) Công viên Việt Tú được xây dựng dựa theo ước nguyện của chủ tịch Tôn Trung Sơn, là công viên lớn nhất thành phố Quảng Châu tích hợp cả về văn hóa và giải trí. Không gian rộng lớn của công viên rộng 860.000 mét vuông gồm một ngọn núi chính là Việt Tỉnh và 7 quả đồi xung quanh: Quế Hoa, Mục Xác, Lí Ngư… và 3 hồ nhân tạo Bắc Tú, Nam Tú, Đông Tú cùng với một số di tích, điểm tham quan văn hóa và bảo tàng.​
(2) Tứ hợp viện còn được gọi là Tứ hợp phòng, là một hình thức kiến trúc tổ hợp của nhà dân vùng Hoa Bắc Trung Quốc, với bố cục là xây nhà bao quanh một sân vườn theo bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, thông thường gồm có nhà chính tọa Bắc hướng Nam, nhà ngang hai hướng Đông - Tây và nhà đối diện với nhà chính, nhà bốn phía bao quanh sân vườn ở giữa, cho nên được gọi là Tứ hợp viện.​
(2) Quạt hương bồ
Lời tác giả:

Vương Kiệt Hi gọi (Trịnh) Hiên nhi không phải nickname, chỉ là âm cuối cong lưỡi khá nặng làm cho người ta cảm giác như gọi Hiên Nhi nhưng thực ra Vương Mắt Bự chỉ là theo quy tắc gọi tên đầy đủ thôi.​

Âm cong lưỡi của người Bắc Kinh làm cho tui cảm giác vui lắm luôn, nhất là lúc tui đi Bắc Kinh, bác tài xế xe taxi đều gọi là “Ngài nhi” “Ngài nhi”, sáng sớm ở khách sạn đều là “Hai cái bánh quẩy nhi?” “Lại thêm một ly sữa đậu nành nhi.” Tựa hồ như là đang nghe kịch nói về hành tẩu giang hồ.​
 
Last edited:

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#2
Đọc xong tự nhiên muốn phản tỉnh một chút tôi vì sao năm ấy lại đi vào nhà dược xong nhất quyết ôm chân Vương Kiệt Hi không chịu đi ra. Hóa ra... bởi tôi cũng lười =))))))

Thật ra là con gái cũng không lười tới mức như Vương Kiệt Hi nhưng tôi nghĩ qua vài năm nữa chắc chắn tôi sẽ vượt qua. =)))) Kiểu lười của Vương Kiệt Hi không phải khó hiểu đâu, tại Ma Thuật Sư thì phải có kiểu lười tư duy kiểu Ma Thuật Sư thôi. =)))))) Đoạn đầu tôi còn tưởng ông í mặc kệ bỏ qua, ai dè tới cuối mới thấy thù dai ghê =))))))))
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#3
Mối quan hệ khá tốt này có liên quan chút ít tới Hoàng Thiếu Thiên. Tuy Vương Kiệt Hi thật sự rất không thích ồn ào, nhưng mà độ huyên náo của Hoàng Thiếu Thiên thì đã đạt tới trình độ dày công tôi luyện, và càng là dạng chỉ cần tùy tiện chụp màn hình lịch sử trò chuyện đồng thời không nói cho bạn biết đây là Hoàng Thiếu Thiên và Vương Kiệt Hi, thì bạn có thể sẽ cho rằng đây là một cô em gái lắm lời cùng với một nam thần cao lãnh không có tí cảm xúc với cô gái, nếu trí tưởng tượng phong phú thì còn có thể biên tập thành bộ phim thanh xuân cẩu huyết dài tám mươi tập. Mặc dù là lịch sử trò chuyện của Hoàng Thiếu Thiên với mọi người có lẽ cũng đều dài như thế.​
Thật muốn xem cái lịch sử chat đó quá đi :D
Dùng một câu để trả lời 99+ cái thông báo từ Hoàng Thiếu Thiên xong, Vương Kiệt Hi lần nữa quay lại Weibo, phát hiện bạn fan bự của Vi Thảo trước đây nói anh “Cậu thì biết cái rắm gì?” hỏi: “Kiệt Hi đại thần, đây là đi địa bàn của Lam Vũ chơi à?”.​
Vương Kiệt Hi trả lời: “Bởi vì lười.” Sau đó kéo người ta vào danh sách đen.​
Héo lời :V
 

Bình luận bằng Facebook