Hoàn [Hưng Hân] Chúng bây đừng có chơi ngu làm bậy

Sakura Sen

Máy cày level
Thần Lĩnh
Bình luận
187
Số lượt thích
558
Location
Vi Thảo
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Thế Hệ Hoàng Kim, các papa độc thân
#1
[Hưng Hân] Chúng bây đừng có chơi ngu làm bậy
Tác giả: mình không có biết đâu
Convert: Chị Lá 张佳乐头上的小花儿
Edit: Sakura Sen
Beta: Sakura Sen


# OOC nghiêm trọng báo động trước #

# lăn lộn #

# Hưng Hân quả thực là viện người điên (đùa giỡn) #
___________________________________________________

Từ khi Hưng Hân đoạt được tổng quán quân liền trở thành người có thân phận, Trần Quả cảm thấy thế nào cũng phải thuê vài anh bảo an cắm vài cái rào chắn để bảo vệ an toàn cho đội viên nhà mình.

Diệp Tu cảm thấy hoàn toàn không cần thiết, Bánh Bao bên cạnh đã làm nóng người chuẩn bị gạch kĩ càng.

Trần Qua không nghe, đánh chết cũng nhất định muốn bảo vệ tốt Tiểu Đường và Mộc Mộc nữ thần, à cả cô nữa. Nên vẫn tìm ngày gọi cái công ty đến dựng hàng rào quanh nhà.

“Kì thực, tao thấy rào chắn này hoàn toàn không cần thiết, mày nghĩ xem, đội mình có Bánh Bao, có Phương Duệ lại có cả lão phu, thằng nào dám ló mặt đến? Cho nên mình cần gấp rút hủy cái này đi, quá nguy hiểm!” Ngụy Sâm nghiêm nghị đoan chính gật đầu.

“Ừ, tui cũng cảm thấy nên như vậy.” Diệp Tu cũng gật đầu. “Vậy nên đó là lí do đầu ông kẹt vô lan can hả?”

Ngụy Sâm: “. . .”

Không! Mày nghe tao giải thích!

Không sai, hôm nay Ngụy thiếu niên thần thánh hoa hoa lệ lệ bị kẹt đầu trong cái lan can mới làm.

“Vậy rốt cuộc tiền bối làm sao bị kẹt?” Kiều Nhất Phàm hiếu kì nghiêng đầu.

Ngụy Sâm giãy dụa: “Việc này nói rất dài dòng, nhưng để anh đây nói tóm tắt là được rồi... Ai nha...Móa... Móa nó... Đệt...”

Ngụy Sâm bị kẹt giữa lan can giãy dụa, một câu mmp muốn nói cũng nói không ra, rụt cổ y chang con rùa đen.
mmp là viết tắt của một câu chửi bên Trung, còn nó cụ thể là gì thì mình không muốn nhắc tới, phiền mọi người tự bổ não rồi :rolleyes:
“Cho nên rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ạ?” Kiều Nhất Phàm cực kì hiếu kì.


“Không, không đúng, lúc này không phải nên giúp anh mày thoát ra trước sao?” Ngụy Sâm kêu lên.

“Nhưng bọn này tương đối hiếu kì ông làm thế nào để bị kẹt vô.” Diệp Tu nói.

Dù gì để đưa đầu qua không gian hẹp như thế cũng không dễ dàng.

“Chẳng lẽ. . .” Diệp Tu trầm tư “Lão Ngụy, đầu ông không có não!?”

Ngụy Sâm: “. . .”

Ngụy Sâm: “Lão Diệp, mày chờ tao thoát ra, tao nhét đầu mày vào.”

Diệp Tu: “Ha ha, bye bye ngài vậy”

Ngụy Sâm: “Ai ai ai lão Diệp! !”

Diệp Tu nhìn bộ mặt cười nịnh nọt của Ngụy Sâm, lập tức thấy một trận tởm lợm.

Ngụy Sâm thở dài: “Chuyện là thế này.”

. . .

Trần Quả biết rõ nếu để cho Diệp Ngụy Phương biết cô muốn làm gì thì không thể lường trước ba thằng cha đó sẽ bày ra cái trò gì nữa, vì thế cô không nói gì với đám đó, tìm một ngày họ không có ở nhà liền gọi công ty trang trí đến.

Thế là lúc Ngụy Sâm uống sữa đậu ở quán đậu phụ ngay cổng tiểu khu, miệng ngậm thuốc lá chân xỏ dép lê quay về thì thấy có ba người lén lén lút lút loanh quanh ở trước cửa nhà, thỉnh thoảng vẽ vẽ khắp nơi.

Ngụy Sâm hết hồn, chẳng lẽ có người theo dõi chiến đội bọn họ.

Ngụy Sâm lập tức tùy tiện vơ lấy cành cây gần đấy rồi đi tới.

“Này, ba người làm gì!?” Ngụy Sâm rống to.

“Hả?” Chỉ thấy mười cặp mắt nhìn qua.

Ngụy Sâm: “...A ha ha, không có gì không có gì, các vị bận rộn rồi bận rộn rồi!”

Nói xong liền chạy lẹ.

Đùa chắc, đường đường Ngụy Sâm hắn mà sợ ba cái thằng nhóc con? Dĩ nhiên không! Nhưng mười thằng thì lại khác.

Tính sai, tính sai.

Ngụy Sâm chạy đến dưới gốc cây thở hổn hển, tự an ủi mình.

Này không được! Vì hòa bình và chính nghĩa của thế giới! Anh đây nhất định muốn thấy rõ đám đó muốn làm cái gì!

Ngụy Sâm một thân chính khí, lặng lẽ hớn hở bò qua.

Ngụy Sâm im lặng thò đầu ra, quan sát mấy người kia chỉ chỉ trỏ trỏ, lúc này hắn cũng chẳng để ý thấy cái lan can sắt mới toanh. Hắn chờ một hồi, thấy mấy thằng nhóc con đó vẫn ở bên cạnh cái bảng treo.

Ngụy Sâm mỗi ngày nhìn màn hình máy tính nên thị lực cũng chẳng tốt mấy, híp mắt cũng không thấy rõ trên bảng viết cái gì, vì thế càng sốt ruột, cố rướn đầu ra phía trước một cái-

Răng rắc một tiếng! Đầu đã kẹt.

Lần này nhìn thấy rõ ràng, trên bảng hiệu viết mấy chữ:

[ Cấm đưa đầu vào trong lan can! ]

Ngụy Sâm: . . .

“ Ha ha ha ha ha ha ha lão Ngụy ha ha ha ha ha. . .” Diệp Tu ôm bụng cười lớn.

Kiều Nhất Phàm không dám cười ra tiếng, nhịn đến mức mặt đỏ cả lên.

“Móa! Diệp Tu mày có còn nhân tính hay không? Mau đưa lão tử thoát ra ngoài!”

“Ha ha ha ha ha ha. . .” Diệp Tu cười không dừng được “Ông. . . Ha ha ha. . . Lát nữa, tui gọi cả đội tập hợp lại. . . Xem trò hay… Không phải. . . Nghĩ cách. . . Ha ha ha ha. . .”

Ngụy Sâm nóng nảy: “Không được!! Bọn chúng nhìn thấy tao trong bộ dáng này thì hình tượng vĩ đại trước đây tao xây dựng trong lòng bọn nó sẽ bị phá hủy mất!!”

Kiều Nhất Phàm rất muốn nói Ngụy Sâm vốn dựng nên hình tượng của một ông chú zâm, nhưng lương tâm cậu vẫn còn nên cuối cùng không nói ra.

Diệp Tu mặc kệ, ở trong group chat Hưng Hân gào hai tiếng, chưa đến nửa giờ, toàn viên chiến đội đã đến đông đủ.

“Giờ làm thế nào?” Phương Duệ vò đầu.

“Dựa vào tính toán thì kéo mở lan can đến khi khoảng cách giữa hai thanh bằng với đầu của Ngụy tiền bối thì có thể rút đầu ra.” La Tập bình tĩnh phân tích.

“Kéo như thế nào?” Đường Nhu hỏi.

La Tập nhìn về phía Bánh Bao.

Đây là tồn tại duy nhất ở Hưng Hân có sức chiến đấu.

Bánh Bao ngây ra hồi lâu, hài lòng kêu to lên: “Tui biết rồi!! Lấy một cục gạch đập nát là có thể đưa đầu Ngụy lão đại ra ngoài rồi!!”

Tâm tình Ngụy Sâm phức tạp.

Chú mày nói đập nát là đập nát lan can hay là đầu của lão phu?

Rất nhanh, Ngụy Sâm có câu trả lời---------

Bánh Bao chết chóc nhìn chăm chú đầu Ngụy Sâm

Tê---- Máu me đầm đìa

Ngụy Sâm rùng mình, vội vàng xua tay: “Bánh Bao té đi, làm như chú anh sẽ vỡ đầu nát xương vô viện giải phẫu cắt bỏ tứ chi mất.”

Bánh Bao rụt đầu một cái: “Ok. . . Em sẽ cố gắng giữ đầu trên cổ, chỉ cần cắt tứ chi thôi, lão Ngụy anh chịu khó một chút-----”

Ngụy Sâm: “woc”

Diệp Tu nhẹ nhàng thong thả khuyên bảo Bánh Bao đang muốn đập gạch vào mặt Ngụy Sâm.

“Tui cảm thấy. . .” Phương Duệ trầm tư “Không bằng cưa nó đi!”

“Ý kiến hay!!” Ngụy Sâm sáng mắt lên “Cái này dùng để phá lan can hẳn là . . .”

“Có lẽ có chút máu tanh, chị Mộc em gái Đường Nhu tránh sang một bên, lão Diệp, một hồi lúc rơi xuống đừng làm cho nó lăn mất, bằng không đáng sợ lắm.”

“Được rồi”

Ngụy Sâm: ???

Sao tao cảm giác cái hai đứa mày nói đến không phải lan can???

“Đừng nghịch woc. . . Thật sự, mặt bị kẹp thế này khó chịu muốn chết. . .” Ngụy Sâm rên rỉ.

“Đến đến đến, khởi động đại não, mau mau nghĩ cách vắt Ngụy lão đại của các cô cậu ra, bằng không lỡ chút nữa lão đi đời nhà ma thì lại trách chiến đội chúng ta quản người không tốt.” Diệp Tu nghiêm trang nói.

“Vắt? Mày mà đòi vắt lão phu!?” Ngụy Sâm tức giận, toàn bộ cừu hận đều kéo đến trên người Diệp Tu.

“Để em vắt cho! Em luôn muốn làm thằng già vắt chân!!” Bánh Bao vui sướng giơ tay.

“Móa! Lão phu là cái chân hả!?”

“À à. . . Vậy để em vắt thằng già họ Ngụy!”

“Móa!”

“Bánh Bao, làm kiểu em coi chừng vắt luôn cái mạng ổng”

“Không phải vắt mạng cái chân thôi sao?

“Đâu có, nãy mới nói mà, vắt mạng thằng già họ Ngụy”

Ngụy Sâm hộc máu

Từng người bọn mi thế mà đều muốn vắt tao?

“Nói nghiêm túc” Tô Mộc Tranh thay mặt Diệp Tu, một vẻ đoan chính “Hiện tại lão Ngụy vẫn còn sống, Quả Quả lại chưa có về, chúng ta sao lại không thể làm được chuyện gì!”

“Em gái Tô. . .” Ngụy Sâm cảm động đến hồ đồ “Chỉ có cô em là đối với lão phu. . .”

Tô Mộc Tranh: “Gần đây trang chủ Hưng Hân chúng ta không có tin tức nào, đến, chụp cái ảnh, hô hào mọi người cùng nghĩ cách!”

Ngụy Sâm: jeiwkxjuwkaneijisjj...

Tô Mộc Tranh ngẫm nghĩ: “Ảnh mặt mộc có thể dọa fan sợ mất”

Ngụy Sâm cảm giác tâm hồn mỏng manh của mình vừa bị đâm một nhát.

“Cần phải trang điểm nha!”

“ ”

Ngụy Sâm hoảng rồi.

Thân trai già của hắn đã từng trang điểm bao giờ? Nhiều lắm thì trước đây bị Phương Duệ lăn qua tầng bột mì.

Tô Mộc Tranh cầm bút tô lông mày đen đánh má hồng, cười đến rực rỡ.

“Cười nào!”

Ngụy Sâm cảm thấy trong hình mình chụp ảnh chung với Tô Mộc Tranh nhìn qua như là thấy được Tô Mộc Tranh chụp ảnh chung cùng một cái mông khỉ.

Ngụy Sâm: Anh danh một đời của lão phu đều đã bị hủy bởi mông khỉ.

Tô Mộc Tranh dĩ nhiên sẽ không mất sạch lương tâm, nhưng cùng Diệp Tu lớn lên không thể không bị ảnh hưởng.
________________________________________


Mộc Vũ Tranh Phong: [hình ảnh]

Mộc Vũ Tranh Phong: Mau tới cảm thụ một chút dáng vẻ trang điểm tinh xảo của Ngụy lão đại nhà cậu

Dạ Vũ Thanh Phiền: Moá ơi!

Dạ Vũ Thanh Phiền: Ha ha ha ha ha ha ha woc!

Dạ Vũ Thanh Phiền: Ngụy lão đại ông sa đọa rồi!

Không thể không nói, lần này Tô Mộc Tranh hành động cực kì diệu, cô chỉ nói cho Hoàng Thiếu Thiên, nhưng Hoàng Thiếu Thiên biết được...
____________________________________________________


[Group chat tuyển thủ chuyên nghiệp]

Dạ Vũ Thanh Phiền: [hình ảnh]

Dạ Vũ Thanh Phiền: 2333333 nhìn Ngụy lão đại!

Dạ Vũ Thanh Phiền: Nắm giữ nhan sắc truyền kì luôn!

Dạ Vũ Thanh Phiền: Ha ha ha ha ha ha ha ha !

Được rồi, toàn bộ tuyển thủ chuyên nghiệp đều biết được
______________________________________________________

[Weibo]

Dạ Vũ Thanh Phiền_V: 233333woc Hôm nay giá trị nhan sắc của Ngụy lão đại tăng mạnh [hình ảnh]

Được rồi, cả thế giới biết được

Ngụy Sâm: ??? Chờ ta thoát ra được sẽ quất chết thằng nhóc con mày!
______________________________________________________________

Lúc Ngụy Sâm đã thoi thóp, An Vân Dật thình lình trầm giọng: “Bình thường, không phải chỉ cần đầu qua được thì người cũng qua được sao?”

Cả đám: . . .

Ngụy Sâm nhích lại gần, ra sức chen thân vào, ở trong không gian chật hẹp vặn người.

“Thoát rồi ha ha ha ha lão phu thoát rồi!” Ngụy Sâm cười lớn, mắt cũng không nhìn đã đặt chân lên đường quay vào.

Chỉ nghe thấy tiếng công nhân bên cạnh thảm thiết kêu: “Tôi vừa mới đổ xi măng- --”

Ngụy Sâm: . . .

Chỉ thấy chân hắn cùng đất mẹ không chịu chia lìa.

“Cưa đi”

“Móc đi”

“Đập nát đi”

Ngụy Sâm: “Anh đây có thể cởi giày, không phiền nhọc lòng mấy đứa”

Nói xong, trọng tâm mất thăng bằng té xuống.

Rất tốt, giờ cả người anh đã tìm đến cái ôm của đất mẹ!

Như hồi nãy, Ngụy Sâm chỉ có thể cử động đầu, nhìn quần chúng Hưng Hân chậm rãi áp sát.

Lão tử chuyển nhượng còn kịp không?

======END======
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#2
Thật sự là quần ma loạn vũ, poor ông, Ngụy lão đại!
 

Bình luận bằng Facebook