Hoàn [Khưu - Văn] Đội Trưởng Nhà Ta Đang Niên Thiếu

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#1
Đồng nhân TCCT
[Khưu - Văn] Đội Trưởng Nhà Ta Đang Niên Thiếu


Tác giả: không rõ
Link Convert: Đây
Edit: Tui đó


1.

—— Văn Lý: Khưu Phi, lần trước đấu với Yên Vũ, lúc bắt tay sau trận đấu, Thư Khả Hân cười với tui, điều này chứng tỏ cái gì?

—— Khưu Phi: Chứng tỏ cậu có ý tứ với người ta.

Đội trưởng của Tân Gia Thế, Khưu Phi, đã dẫn dắt chiến đội mới từ vòng khiêu chiến một đường giết thẳng về liên minh. Điều này đủ để chứng minh hắn là một người kiên cường, dũng cảm, không dễ dao động. . . Nhưng mỗi khi Khưu Phi dùng QQ kêu Văn Lý xuống ăn cơm, Khưu Phi đều cảm giác khó nói nên lời.

Cách Thức Chiến Đấu: Văn Lý, xuống ăn cơm.

Đội trưởng đừng bắn, là tui (Văn Lý): ∑(っ °Д °;) っ Đã muộn thế này rồi aa! Tui xuống liền!

Cách Thức Chiến Đấu: Văn Lý, thương lượng với cậu một chuyện, cậu có thể. . . đem tên tài khoản sửa lại hay không, không phải tui nói nick này của cậu không ổn, cậu đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là nhìn rất kì quái, tôi là pháp sư chiến đấu, không phải thiện xạ. . .

Kỳ thực Khưu Phi cảm thấy nick này của Văn Lý rất không ổn.

Đội trưởng đừng bắn, là tui: (づ  ̄3 ̄) づ ╭❤~ Anh nói đổi thì đổi.

Khưu Phi rất cảm động, hắn thấy ngứa mắt cái nick này lâu rồi, hôm nay cuối cùng đã nói ra.

Tuy vẻ mặt Văn Lý cũng làm cho Khưu Phi rất vừa lòng.

Khưu Phi cũng dự định ra ngoài ăn cơm, trước khi đi hắn liếc mắt qua màn hình của Văn Lý, tên tài khoản của cậu ta đã được sửa lại. Kiểu chữ màu đỏ, viền trang trí màu vàng kim, hội viên QQ đặc quyền ——

Đội trưởng đừng đâm, là tui.

Một khắc đó, Khưu Phi thật sự rất muốn cầm lấy cây lau nhà ngay sau cửa, đâm chết Văn Lý.
 
Last edited:

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#2
2.

Ngày đó chạng vạng, từng đám mây ửng hồng ló rạng cuối chân trời, ánh chiều tà phủ lên cả thành phố một màu vàng óng ánh. Lúc này, một căn phòng nào đó ở Gia Thế đã sớm kéo rèm cửa sổ.

Ngay khi Văn Lý ngồi trước máy tính lén lén lút lút xem phim R18, "Ầm", có người đẩy mạnh cửa phòng cậu.

"Văn Lý, có tin tốt, cậu được bổ nhiệm làm đội phó chiến đội Gia Thế, quá tuyệt, tui liền biết cậu có thể!" Khưu Phi đến nói với cậu như thế.

Văn Lý kinh ngạc đến ngây người.

"Cái gì?"

"Kỳ thực cậu muốn gọi tui xuống lầu ăn cơm đúng không?"

Nam nữ chính trong phim đang kêu ân ân a a a. . .

Khưu Phi kéo màn cửa sổ ra, ánh nắng chiếu nghiêng vào trong nhà, ánh sáng như một miếng bọt biển mở rộng nhanh chóng tràn ngập không gian, gian phòng ảm đạm nháy mắt trở nên sáng rực, Văn Lý cảm thấy mắt chó của mình muốn mù.

Khưu Phi: "Tui là đội trưởng của Gia Thế, cậu là đội phó."

Văn Lý: "A? ? A a a a a a a a a! !"

Văn Lý và nam nữ chính trong phim cùng nhau thét lên.

Cuộc sống chính là vi diệu như vậy, bạn ăn lẩu, ca hát, xem AV trong máy tính, đột nhiên thằng bạn thân nhất xông vào phòng nói với bạn rằng bạn là đội phó chiến đội Gia Thế.

Văn Lý chết lặng.

"Móa, nhìn mảnh bị phát hiện?"

"Móa, chúng ta là đội trưởng và đội phó trẻ tuổi nhất Liên minh a!"

"Móa. . .Móa móa móa. . ."

Đối với Văn Lý, điều này giống như cậu ban đầu là một công nhân vệ sinh phụ trách lối vào ngân hàng, đột nhiên một ngày nọ, cậu được chủ tịch ngân hàng gọi đến và thay một thân trang phục.

"Văn Lý tiên sinh, ngân hàng có một dự án hơn một tỷ cần sự hợp tác của cậu."

Văn Lý nuốt nước miếng: "Tiền âm phủ sao?"
 

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#3
3.

Học nhiều kỹ năng trò chơi như vậy, xem nhiều replay thi đấu như vậy...

Trong một đêm gió tuyết ngợp trời, Văn Lý đẩy cửa lớn của trại huấn luyện, lại nghe thấy nhà sư đang quét rác ở cửa nói: "Người chống đỡ Gia Thế đã rời đi, bây giờ cậu chính là người gánh vác, bạn bè của cậu rất vĩ đại". Văn Lý cảm thấy rất hoang đường. Người đứng đầu của Gia Thế là Đào Hiên, cũng là người có tiếng nói, cho dù trong game hay trong thực tế, chỉ cần hô một tiếng, mấy trăm tiểu đệ liền đến bất kể nhảy vào nước sôi lửa bỏng. Nhất Diệp Chi Thu, Diệp Thu, liền cứ thế rời đi?

Chà, thế thôi. Bên ngoài tuyết lớn quá, chắc chỉ có một mình cậu thôi.

Trong lòng Văn Lý cảm thấy khó chịu, vì Diệp Thu, cũng vì mình, còn có bạn bè của cậu. Không có Diệp Thu, Gia Thế còn là Gia Thế sao?

Văn Lý đứng ngoài cửa một lúc lâu.

Cậu nghĩ rằng ngay khi tiếng còi vang lên, liền có chiến đấu, cậu cũng sẽ hét lên và chiến đấu hết mình.

Cậu nghĩ rằng chỉ cần cậu chờ đợi, một ngày nào đó, cậu sẽ kế thừa vinh quang của những tiền bối thế hệ trước, vương triều Gia Thế sẽ tiếp tục huy hoàng.

Nhưng cậu nghĩ nhiều rồi.

Tất cả điều này, mọi thứ đều khác với lý tưởng của Văn Lý, trong ý tưởng của cậu, tình cảnh này hẳn phải tốt đẹp hơn.

Gia Thế giống như danh môn chính phái trong giang hồ, trại huấn luyện tương tự như nơi tu luyện công pháp. Văn Lý và bạn bè của cậu, Khưu Phi, Vương Nhị Cẩu, Lưu Thiết Trụ, mỗi ngày đều đang tập luyện rất tốt cùng nhau. Giống như trong nhiều câu chuyện, thiếu niên áo trắng không buồn không lo vô tư trưởng thành, trêu mèo chọc chó, trèo cây bắt khỉ. Trong môn phái có một vài lão nhân, những kẻ rất trâu bò, tùy tiện thả ra ngoài một người đều có thể chiếm núi làm vua hô mưa gọi gió, ví dụ như Nhất Diệp Chi Thu, như Mộc Vũ Tranh Phong. Các thiếu niên lớn lên từng chút một, trời sập xuống có lão nhân gánh vác.

Đến khi có một ngày lão nhân không thể nhúc nhích được nữa, hoặc đã khám phá xong hồng trần, hiểu rõ cuộc đời huyền ảo, các lão nhân sẽ nói với bọn hắn rằng, nhiệm vụ cứu vớt thế giới từ bây giờ giao cho các ngươi, bảo kiếm bí tịch cũng truyền cho các ngươi. Sau đó, lão nhân sẽ ở ngọn núi phía sau môn phái, trồng hoa, nuôi chim, chơi cờ, "ta không ở giang hồ, nhưng giang hồ mãi vẫn có truyền thuyết của ta".

Đến khi Văn Lý, Khưu Phi, Vương Nhị Cẩu và Lưu Thiết Trụ có thể ra ngoài dạo chơi, đám lão quái vật trong giang hồ cũng gần chết hết rồi, không có gì đáng sợ. Thế nhưng, mọi thứ không thể đoán trước, chia tay luôn nhanh hơn tưởng tượng.

Văn Lý cảm thấy lão nhân vẫn chưa già, mình vẫn còn trẻ, không cần vội vã ra ngoài.

Anh ấy thế nào lại rời cơ chứ? Đã nói truyền lại bí tịch cùng thần binh đâu? Nhưng Diệp Thu vẫn rời đi. . .

Tháng ngày vẫn phải trải qua. Có chút khổ sở thôi. Gia Thế sẽ đi theo con đường nào, các tiểu tướng Gia Thế sẽ chuyển đến các trại huyến luyện khác sao?
 
Last edited:

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#4
4.

Sáng sớm ngày mai ăn cái gì?

Sau khi kết cục của Gia Thế đã trần ai lạc định, Văn Lý thở phào nhẹ nhõm, mà ánh mắt Khưu Phi vẫn còn ngậm chứa cay đắng.

Văn Lý khuyên Khưu Phi: "Cuộc sống không chỉ nhìn trước mắt, còn có thơ và khoảng cách ╮(╯▽╰)╭ "

Khưu Phi thở dài: "Tui hiện tại trước mắt chỉ có cậu."

Văn Lý: ". . ."

Khưu Phi buồn lòng, mọi gánh nặng của chiến đội đều đè lên đôi vai của thiếu niên, cậu muốn gánh vác lên lịch sử nặng trịch của Gia Thế, còn muốn mang nó đi xa hơn nữa.

Khưu Phi đã khóc hai lần, mỗi lần Văn Lý đều ở bên cạnh.

Lần đầu tiên, Diệp Thu rời đi.

Văn Lý biết, lúc Diệp Thu rời đi, bạn thân của cậu nhất định sẽ khóc.

Cửa phòng Khưu Phi không khóa, đèn cũng không bật, bên trong tối đen như mực. Ánh sáng xuất hiện, Văn Lý nhìn thấy người trong chăn run rẩy, nghe thấy tiếng khóc kìm nén của Khưu Phi.

"Tui đoán cậu sẽ khóc."

"Vì sao?"

Văn Lý không trả lời, cậu chỉ ngồi bên giường, cùng bạn thân vượt qua một đêm dài tuyết rơi lạnh buốt. Văn Lý thầm nghĩ, cả Gia Thế, Diệp Thu rời khỏi, chỉ có bạn tốt của cậu sẽ khóc thương tâm như vậy, giống như cún con bị người ta vứt bỏ. Được rồi, người anh em, cậu không phải đứa con duy nhất bị bỏ lại, tui cũng thế. Hai người. . . Cũng coi như Gia Thế đi?

"Đấu Thần ý chí phải dựa vào chúng ta kế thừa. . ." Văn Lý ý vị sâu xa nói chuyện.

"Cậu chính là một đời Đấu Thần mới."

Khưu Phi nghẹn ngào hỏi: "Vậy còn cậu?"

"Tui là một trêu chọc mới ~" Văn Lý trịnh trọng đàng hoàng nói.

Khưu Phi không thể khóc được nữa.

Lần thứ hai, Gia Thế bị Hưng Hân đánh bại, chiến đội bị phân mảnh.

Khi Văn Lý đẩy cửa ra, cậu lại phát hiện Khưu Phi không khóc. Khưu Phi cúi đầu, tự giễu một phen, "Không khóc ".

Đêm đó Khưu Phi đột nhiên trở nên nói nhiều, lôi kéo Văn Lý nói chuyện suốt đêm, sau đêm đó, tâm sự của thiếu niên bao giờ được tiết lộ nữa.

"Chúng ta trưởng thành rồi, nếu không nói thì sẽ không kịp, tương lai cũng sẽ không nói."

"Nếu cậu không khóc, cậu sẽ không có thời gian để khóc."

"Có đúng không? Văn Lý."
 

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#5
5.

"Đội trưởng đừng bắn, là tui, tui là đội phó!"

Khi còn trẻ thích đóng vai anh hùng, khi chúng ta điên cuồng sùng bái nhân vật chính trong phim hoạt hình, chỉ có cậu là ngu ngốc lấy cây lau nhà chơi đùa, dùng cây lau nhà làm Khước Tà, diễn Nhất Diệp Chi Thu. Bây giờ, giấc mơ của cậu sắp thành hiện thực.

Là đội phó bên cạnh đội trưởng trẻ nhất trong liên minh, Văn Lý cảm thấy mình có nghĩa vụ phải giúp đỡ đội trưởng. Sau khi quan sát đã lâu, suy nghĩ cẩn thận, Văn Lý kết luận rằng tính cách của đội phó nói chung là bổ sung cho đội trưởng. ..

Như Luân Hồi, Chu Trạch Khải lời ít, xung phong đi đầu, chỉ làm không nói, đội phó Giang Ba Đào liền muốn nói nhiều một chút, giải thích đội trưởng đích ý đồ, tổ chức tốt đội viên, biến thành keo dính gắn kết mỗi người thành đoàn đội.

Như Bá Đồ, Hàn Văn Thanh hào phóng, dũng mãnh, đội phó Trương Tân Kiệt bình tĩnh, điềm đạm, chú trọng tiểu tiết.

Như Lam Vũ, Dụ Văn Châu tay tàn, Hoàng Thiếu Thiên lắm lời. . . Dường như có cái gì đó sai sai? Ừ, quay lại, Dụ Văn Châu tốc độ tay chậm, phong cách ôn nhu, giỏi khống chế đại cục, quân tử như ngọc, Hoàng Thiếu Thiên thì lộ ra sắc bén, giỏi nắm bắt cơ hội.

. . .

Còn có, nếu đội trưởng là một người đàn ông thuần khiết, đội phó phải có một trái tim tinh tế như nữ sinh, như Trương Tân Kiệt, Giang Ba Đào. Sở Vân Tú cũng đàn ông, cho nên Ninja của Yên Vũ liền khá sắc sảo.

Văn Lý sờ mặt mình một cái, tâm cơ thiếu nữ của mình vẫn coi như là xứng đôi với Khưu Phi đi.

Ắt hẳn coi như. . .

Coi như.

Văn Lý quyết định lấy Giang Ba Đào làm mục tiêu nỗ lực. Đoàn kết đội viên, cổ vũ trước trận đấu, làm việc chăm chỉ, tổng hợp kinh nghiệm sau trận đấu, cho dù thắng hay thua đều sẽ có tiến bộ.

Văn Lý cảm thấy rằng trước tiên hắn phải giải quyết vấn đề hiện tại của bạn tốt, đội trưởng Khưu Phi của Gia Thế trước đã. Cổ nhân đã nói "tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ". Khưu Phi tu thân, tuyệt đối không có gì để nói, từ trước đến nay đều yêu cầu nghiêm khắc với bản thân. Ấn theo trình tự, tề gia trị quốc bình thiên hạ, ừ, không sai, tui trước giúp cậu "tề gia".

Vì thế Văn Lý nhiều lần xoắn xuýt tìm cách thêm QQ của Thư Khả Hân.

Đội trưởng đừng đâm, là tui: "Thư Khả Hân đồng học, xin chào, tôi là Văn Lý của chiến đội Gia Thế, tôi muốn nói với cậu về chuyện của đội trưởng chúng tôi và em gái của cậu. Cậu chắc không biết đội trưởng chúng tôi thích em gái của cậu. . "

Thư Khả Hân mơ hồ nhớ rằng Gia Thế đúng là có một người như vậy.

Đội trưởng đừng đâm, là tui: "Là bạn thân nhất và đội phó đáng tin cậy của cậu ấy, tôi không đành lòng khi thấy cậu ấy tương tư đau khổ. Hôm nay, tôi đã thêm QQ của cậu vì để nói với cậu mọi thứ."

Thư Khả Hân sững sờ, cô lập tức tìm kiếm thông tin của Khưu Phi trên baidu, đồng thời dò hỏi Sở Vân Tú, bị Sở Vân Tú chuyển tới Diệp Tu, hỏi rất nhiều người, ra đến một cái kết luận ——

Khưu Phi rất đẹp trai, người rất tốt, rất đáng tin cậy, chơi Vinh Quang rất giỏi.

Đội trưởng đừng đâm, là tui: "Không bằng chúng ta gặp mặt nói chuyện đi, tôi cảm thấy việc này rất quan trọng với họ. Là trưởng bối, chúng ta có trách nhiệm phải tiếp xúc trước". Văn Lý lẳng lặng coi mình là anh trai của Khưu Phi.

Thư Khả Hân đồng ý.

Lúc bình thường, một cô gái không hề coi một bạn khác giới là người đặc biệt, nhưng khi cơ hội xuất hiện, tình cảm của cô gái cũng thuận theo tiến tới, cô gái sẽ chợt thấy, Khưu Phi cũng rất tốt.

Bên kia, Thư Khả Di xấu hổ thêm QQ của Khưu Phi.

Khưu Phi quả thật không hiểu ra sao.

Văn Lý hỏi Khưu Phi, "Nếu sau này hai đứa mình cưới hai chị em sinh đôi, tui cưới chị gái, cậu cưới em gái, chúng ta nên xưng hô thế nào? Ngẫm lại liền cảm giác rất tuyệt, vậy chúng ta sẽ thật sự trở thành bạn tốt suốt đời".

Khưu Phi ngẫm nghĩ nói: "Tôi hẳn phải gọi cậu là anh rể, cậu gọi tôi là em rể. . . Này, tại sao tôi lại nhỏ hơn cậu chứ?"

"Đây chính là chiến thắng của việc tui với chị gái là một đôi" Văn Lý đắc ý cười.

Thư Khả Di đã gửi một tin nhắn.

"Khưu Phi, cậu thuộc chòm sao nào a?"

Trực giác của Khưu Phi nói với mình rằng, hắn có khả năng đã bị hãm hại.
 

Bình luận bằng Facebook