- Bình luận
- 81
- Số lượt thích
- 755
- Fan não tàn của
- Diệp Tu đại thần, Trương Giai Lạc đại thần
BLOODLUST
Thể loại: AU sát thủ, HE
CP: Hàn Diệp
Idea: manga KONYA WA TSUKI GA KIREI DESU GA, TORIAEZU SHI NE
Quà sinh nhật gửi tặng chị @Lãi ( ˘ ³˘)♥
-------------------------------------
1.
Sẽ thế nào, nếu một ngày người bạn yêu thương đến khắc cốt ghi tâm trở thành con mồi của bạn?
Năm 2035, một căn bệnh kì lạ lan truyền khắp thế giới, làm đau đầu giới nghiên cứu khoa học và y tế. Căn bệnh xuất phát từ một loại vi-rút có tên ID, bệnh nhân mắc phải vẫn có thể sinh hoạt bình thường với cộng đồng, cũng không có trở ngại gì về thể chất, nhưng lại mất kiểm sát trước mặt người mình yêu thương nhất, điên cuồng muốn giết chết người đó.
Hầu hết những người mắc ID sẽ được đưa đến viện nghiên cứu tập trung, lấy mẫu mô và máu nhằm phục vụ nghiên cứu, sau đó sẽ được thực hiện các cuộc phẫu thuật loại bỏ kí ức để xóa hết cảm xúc yêu đương, giống như reset lại một chiếc máy tính, xóa toàn bộ dữ liệu về xúc cảm và các mối quan hệ. Mặc dù còn tồn tại rất nhiều ý kiến trái chiều, đây vẫn là cách xóa bỏ ID phổ biến nhất cho đến ngày hôm nay.
Nhưng không phải lúc nào căn bệnh này cũng có thể được loại bỏ. Đối với một số bệnh nhân ID quá nặng, cơn khát máu sẽ trở nên điên cuồng, không thể kiểm soát, biến người bệnh trở thành mối hiểm họa với cả xã hội. Khi đó, cách duy nhất để xử lý ID là khai tử cho bệnh nhân, đó cũng là lí do mà tổ chức Vinh Quang ra đời.
Thế giới biết đến Vinh Quang như một tổ chức chống khủng bố, bảo vệ hòa bình, với cách thức xử lý bệnh nhân ID chuyên nghiệp, an toàn và nhân đạo. Họ biết tới Trương Tân Kiệt, Lâm Kính Ngôn, Tô Mộc Tranh, những người có khả năng khống chế người bệnh ID và êm ái đưa họ tới với giấc ngủ vĩnh hằng.
Nhưng họ không hề biết, có những con người hoạt động dưới lớp vỏ nhân đạo ấy, chỉ ra trận khi gặp trường hợp vô cùng nguy cấp, tỉ như Hàn Văn Thanh và Diệp Tu.
Chỉ đến lúc các đội khác đã hoàn toàn từ bỏ, hai người họ mới xuất hiện và xử lý. Với năng lực cận chiến mạnh mẽ, họ hoạt động như một lớp phòng thủ cuối cùng của Vinh Quang. Vì lí do bảo toàn nhân lực, hai người họ chưa bao giờ làm việc cùng nhau. Cho tới nay, những phi vụ họ đã tham gia vào có thể đếm trên đầu ngón tay.
Trong tổ chức, họ là hai kẻ săn mồi hết sức nguy hiểm. Ít ai ngờ rằng, ngoài đời thực, họ là một cặp tình nhân trẻ ý mật tình nùng, sáng ngủ tới trưa, trưa dậy ăn tới chiều, chiều ngồi chơi game tới tối, tối không phải đi làm thì cũng "làm việc" tới sáng.
Vì thường xuyên phải đối mặt với những kẻ khát máu điên cuồng, cuộc sống tại gia yên bình của hai người càng thêm quý giá, khiến họ trân trọng từng phút giây ở bên nhau.
2.
Hôm nay lão Hàn về nhà có chút muộn, Diệp Tu nghĩ thầm.
Đêm qua lại có một phi vụ nghiêm trọng, lần này người được tổ chức điều đi là Hàn Văn Thanh. Có điều bây giờ đã quá 12h trưa mà hắn vẫn chưa quay về.
"Sẽ không phải là có chuyện gì rồi chứ?" Diệp Tu nghĩ vẩn vơ, rồi lại tự gạt những suy nghĩ ấy ra khỏi đầu. Làm công việc thường xuyên phải vào sinh ra tử, từ đầu bọn hắn đã thống nhất phải luôn tin tưởng vào đối phương, tin tưởng vào năng lực và tình cảm của mỗi người. Hắn biết, phi vụ tối qua không thể làm khó Hàn Văn Thanh.
Cùng lúc đó, ngoài cửa vang lên tiếng lách cách khi chốt cửa va vào nhau. Diệp Tu nhìn ra, quả nhiên Hàn Văn Thanh đã về.
"Lão… Hàn?"
Trên khuôn mặt người kia là vẻ mặt Diệp Tu chưa bao giờ thấy. Sững sờ, sợ hãi, giận dữ, tuyệt vọng.
Điều gì đã khiến một con người bình tĩnh như Hàn Văn Thanh mang biểu cảm như thế?
Chẳng nói chẳng rằng, hắn lao nhanh vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại trước mặt Diệp Tu.
"Hàn Văn Thanh, có chuyện gì vậy?! Hàn Văn Thanh, mở cửa ra, Lão Hàn…!"
Đáp lại hắn chỉ có tiếng nước chảy róc rách.
Diệp Tu gọi thế nào cũng không được, bèn ngồi thụp xuống, chờ bên ngoài cửa. Hắn không muốn rời đi khi còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Khoảng chừng ba mươi phút sau, cánh cửa nhà tắm bật mở. Hàn Văn Thanh đưa tay ôm lấy người đối diện, mặc cho mái tóc còn ướt cọ lên mặt người kia.
"Không có gì, chỉ là căng thẳng quá thôi. Xin lỗi."
Diệp Tu có thể nhận ra Hàn Văn Thanh đang nói dối. Một thứ linh cảm kì quái dâng lên trong lòng hắn, nhưng trước khi hiểu được mọi chuyện, hắn chọn cách giữ im lặng.
"Được rồi, không sao, ra ăn cơm thôi, tôi đói lả cả người rồi đấy."
"... Ừ."
Sẽ không sao đâu, đúng không?
3.
Có cố gắng đấy, người bạn mới à.
Nhưng dù mày có làm gì, ngày đó cũng sẽ đến thôi.
Tao rất mong chờ đấy.
- TBC -