Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1627

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,134
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Dịch bởi Lá & Cuống

Chương 1627: Được ăn cả, ngã về không

Trình của An Văn Dật không phải hàng đầu, nhưng cậu chưa bao giờ để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến việc nhận định tình thế.

Khi thấy Đỗ Minh vì bảo vệ mình mà liều mạng giữ chân Phương Duệ và Tô Mộc Tranh, Lữ Bạc Viễn phải kiềm chế lắm mới không trở về cứu đồng đội. Còn An Văn Dật được Diệp Tu che chắn thì lại chẳng chút đắn đo, quay đầu chạy thẳng.

Ấy vậy mà Diệp Tu hài lòng lắm.

Đây là điều Trần Quả không thích ở An Văn Dật, nhưng Diệp Tu lại đánh giá rất cao. Chơi trị liệu cần cái gì nhất? Đầu óc phải thật tỉnh táo. Hồi còn trong game, Diệp Tu chú ý đến An Văn Dật chính vì khả năng nhìn nhận và nắm bắt thời cơ chuẩn xác như một cỗ máy của cậu. Sau này bước vào giới chuyên nghiệp, phát hiện cậu có cái đầu lạnh trời ban, hắn càng sung sướng như bắt được vàng.

Sống giữa môi trường cạnh tranh khốc liệt, An Văn Dật vẫn giữ nguyên sự tỉnh táo trong tính cách. Luôn bị gán cho cái mác "khuyết điểm lớn nhất của Hưng Hân", cậu không những không gồng người thay đổi nhằm mưu cầu danh vọng hão huyền, mà còn lấy đó làm hình thức sinh tồn: Không ngại để chiến đội lợi dụng mình làm mồi câu, tìm mọi cách phối hợp mặc cho bản thân có rơi vào cảnh khốn quẫn hay hứng chịu điều tiếng khó nghe.

Lý trí mách bảo An Văn Dật rằng ở thì hiện tại, đây là cách tốt nhất để cậu vẫn còn giá trị. Thế nên, cậu không có nửa lời oán than, càng không cho phép mình bị dao động bởi những cảm xúc tiêu cực.

Trong quá trình tự cải thiện, cậu luôn cố gắng phát huy giá trị bản thân lớn nhất có thể, bất chấp giá trị đó xây dựng trên ưu điểm hay khuyết điểm.

Nếu không có một cái đầu lạnh, con người rất khó làm được điều này.

Và vì vậy, cái đầu lạnh mới là giá trị thực sự ở An Văn Dật.

Nhờ nó, lối chơi của An Văn Dật trong game mới gây chú ý cho Diệp Tu giữa biển người.

Nhờ nó, cậu không giỏi giang vượt trội nhưng sẽ hiện diện trong trận với hiệu suất cao nhất của mình. Chiến đội cần gì ở cậu, cậu đều sẵn sàng cho đi.

Nhờ nó, việc ngoại giới bàn cãi về trình độ chỉ khiến cậu lo âu đôi chút chứ không hoang mang lạc lối.

Từ đầu đến cuối, An Văn Dật luôn kiên định bước trên con đường đã chọn.

Hai năm trước, cậu chỉ là một người chơi bình thường trong Thần Chi Lĩnh Vực, chẳng vào nổi đoàn tinh anh hàng đầu công hội Mưu Đồ Bá Đạo.

Hai năm sau, cậu tự tay K.O Trương Tân Kiệt, đội phó chiến đội Bá Đồ, mục sư số một Liên minh trên chiến trường bán kết. Cùng chiến đội Hưng Hân, cậu tiến thẳng vào tổng chung kết, đứng trên sàn đấu tối cao của toàn Vinh Quang.

An Văn Dật là một con người sống bằng lý trí, nhưng những gì xảy đến với cậu lại toàn là phép lạ. Vậy nên cậu sẽ muôn vàn quý trọng mọi thứ đang có, dốc hết khả năng vì chiến thắng chung.

Mặc kệ sống chết của Quân Mạc Tiếu, Tay Nhỏ Lạnh Giá cắm đầu chạy thẳng. Phải, đó chính là cách tốt nhất để giúp chiến đội trong tình thế này.

3v3?

Hết rồi, hết 3v3 rồi. Một Tấc Tro chạy đằng đông, Tay Nhỏ Lạnh Giá và Quân Mạc Tiếu chạy đằng tây, lại còn chia lẻ khi gặp nguy hiểm.

Câu chuyện 3v3 chẳng mấy chốc đã quay về tình trạng cũ: Diệp Tu lấy một địch ba.

Bộ ba Luân Hồi ngạc nhiên lắm. Dưới cái nhìn thường thức của họ, Tay Nhỏ Lạnh Giá lẽ ra phải ở lại đỡ hộ Quân Mạc Tiếu, chờ Một Tấc Tro đến tiếp viện. Khi đó, họ sẽ bắt bài Quân Mạc Tiếu bằng cô nàng mục sư kém trình cần bảo vệ này.

Ai ngờ, kị sĩ chưa kịp vào chỗ thì đã bị công chúa bỏ rơi.

Quá vô lý! Quá hèn nhát!

Ba người Luân Hồi nhìn mà ức chế.

Không phải ức chế dùm Diệp Tu. Họ ức chế cho chính mình. An Văn Dật chạy tức là buộc họ đối đầu với một mình Diệp Tu? Đừng, ở lại đi mà, 3v2 ngon hơn 3v1 đó! Dùng An Văn Dật hành hạ Diệp Tu, so với giằng co nhau như lúc nãy, level game giảm mạnh ấy chứ.

Nhất Diệp Chi Thu bèn lao lên.

Tôn Tường, người luôn mong mỏi chứng tỏ bản thân giỏi hơn Diệp Tu, lại gạt bỏ hắn và đuổi theo An Văn Dật. Chia để trị là lựa chọn của Luân Hồi. Diệp Tu quá khó xơi, dây dưa với hắn không phải cách hay.

Bất thình lình, một vệt sáng vút lên từ Ô Thiên Cơ. Ô vẫn căng xòe tại chỗ mà Quân Mạc Tiếu thì bất ngờ xuất hiện sát bên Nhất Diệp Chi Thu.

Hồ Quang Thiểm!

Ai mà đỡ nổi? Nhất Diệp Chi Thu ăn chém, không bị đẩy lùi nhưng lảo đảo suýt ngã vì hit tấn công quá đột ngột.

Nhất Thương Xuyên Vân và Vô Lãng hoảng hồn. Lại một diễn biến nằm ngoài thường thức!

Quân Mạc Tiếu tự dưng bay qua chém Nhất Diệp Chi Thu, vứt Ô Thiên Cơ chỏng chơ.

Ném vũ khí? Hồn Ngự?

Kỹ năng thầy trừ tà lập tức hiện lên trong đầu các tuyển thủ, nhưng... Vô lý! Hồ Quang Thiểm của thích khách đang được sử dụng, mà việc ném vũ khí của Hồn Ngự trông hình thức thế thôi chứ vẫn tính là đang cầm trên tay, Quân Mạc Tiếu làm sao xài hai kỹ năng khác hệ?

Đổi hình thái Ô Thiên Cơ ư? Tình huống hiện tại không cho phép.

Nhìn kìa, Quân Mạc Tiếu đang cầm một thứ gì đó! Đúng rồi, làm sao triển Hồ Quang Thiểm nếu trong tay không có vũ khí?

Hắn lại xách theo món vũ khí thứ hai chăng?

Hay là Ô Thiên Cơ có thể tách đôi, một nửa quăng đi, nửa kia vẫn múa như thường?

Hoang mang quá, cần thời gian nghiên cứu sau, còn bây giờ Ô Thiên Cơ bị vứt lông lốc là sự thật. Giang Ba Đào phản ứng cực nhanh, Vô Lãng bất chấp tất cả lao tới chiếc Ô Thiên Cơ lẻ loi nằm buồn dưới đất. Nếu nó bị nhặt, tên tán nhân Quân Mạc Tiếu sẽ chỉ còn là rác thải.

Giữa lúc thi đấu, nhặt vũ khí đối thủ...

Một chuyện chưa bao giờ xảy ra suốt mười năm Vinh Quang chuyên nghiệp. Liên minh có quy định gì về việc này không? Thâm niên như Lý Nghệ Bác cũng chẳng dám xác nhận, chỉ đành ú ớ nhìn trận đấu tiếp tục diễn tiến chóng mặt.

Vô Lãng sắp chạm đến Ô Thiên Cơ rồi. Con trỏ chuột sẵn sàng click nhặt, chuẩn bị thực hiện một hành động chưa từng thấy trong lịch sử giải đấu, thì mặt ô bỗng nhiên lật ngược. Quá trình đâm không kịp diễn ra, mọi người đã thấy mũi ô xuyên qua cơ thể Vô Lãng. Đấy là cách Quân Mạc Tiếu quay về vị trí cũ.

Sao có thể? Quá nhanh!

Vô Lãng xoay góc nhìn trong vô thức, nhưng chỉ thấy cảnh vật đảo lộn. Hit đâm kia là Viên Vũ Côn, hắn bị móc lên trời.

Thế là cùng lúc, Vô Lãng nhìn thấy một Quân Mạc Tiếu khác ở chỗ Nhất Diệp Chi Thu, trong tay hình như đang cầm một cây dao găm.

Đó là bóng.

Thuật Phân Thân!

Màn hình của Giang Ba Đào vụt tối.

Debuff mù?

Không phải. Chính xác là Viên Vũ Côn dưới tay Quân Mạc Tiếu đã hất Vô Lãng chúi đầu vào núi rác thải cạnh bên, che phủ góc nhìn của hắn bằng phương thức vật lý đơn giản.

Rác bay tứ tán, Vô Lãng trồng chuối sâu đến nửa người, chỉ ló ra hai cái chân giãy dụa.

Fan Luân Hồi trong nhà thi đấu dở khóc dở cười, cảm thấy vô cùng xấu hổ. Hội tuyển thủ chuyên nghiệp thì chẳng buồn nể nang mà cười nghiêng ngả.

"Ổng chắc chắn là cố tình!" Sở Vân Tú chỉ vào Quân Mạc Tiếu trên màn hình điện tử, cười đến mức mất cả hình tượng.

Hội tuyển thủ đều đồng ý với cô.

Ném Ô Thiên Cơ dụ tình, sử dụng Hồ Quang Thiểm cản chân Nhất Diệp Chi Thu, rồi triển khai Thuật Phân Thân bay về, dùng Viên Vũ Côn quăng Vô Lãng vào bãi rác, mọi thứ ắt phải được tính toán kỹ lưỡng. Nếu không tự tin 100%, Quân Mạc Tiếu dám vứt bỏ chiếc Ô Thiên Cơ quyết định số phận mình trước mặt đối thủ ư?

"Tiền bối Diệp Tu gan to vãi..."

Các tân binh thì trố mắt sững sờ. Đừng nói một món vũ khí có ý nghĩa lớn lao như Ô Thiên Cơ, dù trang bị bình thường họ cũng không dám làm điều tương tự. Trick mà Diệp Tu vừa xài, quả thật nằm ngoài từ điển Vinh Quang của họ.

Cứ cho là tính toán kỹ lưỡng đi, nhưng trên sàn đấu, bạn không bao giờ có thể lường trước mọi việc. Lỡ Hồ Quang Thiểm không cản nổi Tôn Tường, ngược lại còn bị cậu ta thừa cơ giữ chân thì sao? Lỡ Thuật Phân Thân chưa kết ấn xong đã bị Chu Trạch Khải bắn cho một phát ngắt chiêu thì sao?

Tuy chỉ là giả định, nhưng chỉ cần nghĩ đến khả năng chúng có thể xảy ra, các tân binh đều vã mồ hôi như tắm.

"Bởi vậy mới nói, cái tài đi với cái gan!" Có người thốt lên.

Cái tài đi với cái gan? Cả nhóm im lặng, cảm thấy lời này vẫn chưa đủ khái quát hành động của Diệp Tu. Gan phải lớn bao nhiêu để một người dám đánh cược toàn bộ thắng thua và tương lai của mình?

Được ăn cả, ngã về không, tình huống vừa rồi có thực sự cần phải thế?

Có người cười rộ, có người hãi hùng, nhưng phân tích là chuyện ai cũng sẽ làm.

Lúc này, Quân Mạc Tiếu đã lại lao đi về phía Nhất Thương Xuyên Vân trên chóp núi rác đối diện. Và đột nhiên, tiếng pháo từ đâu nổ vang.

Tô Mộc Tranh!

Mộc Vũ Tranh Phong!

Cô đã đến, mang theo hỏa lực nặng với tầm bắn siêu xa, hỗ trợ cho đường xông pha của Quân Mạc Tiếu. Mùa bốn, mùa năm, mùa sáu, mùa bảy, cặp đôi hợp tác tốt nhất bốn mùa giải liên tục lần đầu tiên hội quân trong trận đấu đêm nay.

 
Last edited:

MrT-TrM

Gà con lon ton
Bình luận
2
Số lượt thích
0
#3
Đọc chương này thấy cảm xúc lạ.!!!! Hồi hộp, phấn khích từng chương, từng chương.
 

Lang Phong

Cống hiến cấp cao
Bình luận
388
Số lượt thích
1,340
#4
Giang Ba Đào phản ứng cực nhanh, Vô Lãng bất chấp tất cả lao tới chiếc Ô Thiên Cơ lẻ loi nằm buồn dưới đất. Nếu nó bị nhặt, tên tán nhân Quân Mạc Tiếu sẽ chỉ còn là rác thải.

Giữa lúc thi đấu, nhặt vũ khí đối thủ...
Hội nhặt mót rất thích hành động này của Giang phó đội :ROFLMAO:
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#5
Lá gan của Diệp Tu chưa bao giờ là nhỏ.
Một mình chèo chống Gia Thế, mặc kệ tất cả mà làm những gì mình có thể làm tốt nhất.
Giải nghệ, bỏ ra hơn một năm chuẩn bị, đánh thắng vòng thăng hạng, quay về tranh đoạt tổng quán quân với một chiến đội mà thậm chí có người còn mới chơi Vinh Quang từ sau khi mình giải nghệ, người bị coi là hàng thừa, người đã giải nghệ từ tận mùa 3 với tuổi đời cao chót vót.
Thực hiện những chiến thuật không ai dám làm từ thí trị liệu, thí người bảo toàn điểm cách biệt,...
Diệp Tu hay liều ăn nhiều, ok. Nhưng cái liều ấy có bảo hiểm từ trình độ hơn người, khả năng đọc tâm lý chuẩn đến đáng sợ và cả một tâm lý siêu vững để không run tay trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Có vẻ như trận đấu này sẽ phô diễn những gì là tinh túy nhất của con người này rồi :D
 

Thành Nguyễn

Farm exp kiếm sống
Bình luận
342
Số lượt thích
130
#9
Pải rồi.cặp đôi hợp tác ăn ý nhất quay lại rùi, mới mẻ của Mộc mạnh mẽ vs liều lĩnh of Tư sẽ lm chiến trường điên đảo cho xem
 

Phan My

Gà con lon ton
Bình luận
15
Số lượt thích
8
Team
Hưng Hân
#10
Thế này chưa gia nhập hội nhặt mót được đâu Giang phó đội à
 

tieuphung

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
40
Số lượt thích
53
Fan não tàn của
Diệp lão đại
#11
Đọc chap này cười như ma làm
 

HKTran

Phó bản trăm người
Bình luận
300
Số lượt thích
266
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#12
Trận này ngoại trừ 2 tình huống kẹp thịt hớ của Luân Hồi ra thì chắc đội hình chói mù mắt bị dập te tua rồi. Giờ đến cuối trận có màn đáng kể nào không ta, chứ không có chuyện đã đến nước này mà Hưng Hân chưa thể xây dựng thế giáp công hoàn chỉnh được. Mục sư của Luân Hồi từ điểm thay người sao chạy lại kịp nỗi
 

DylanNguyen

Gà con tiến hóa
Bình luận
36
Số lượt thích
13
#13
Đọc tới dòng cuối, cảm xúc dâng trào
 

Bình luận bằng Facebook