Hoàn [CMSN Phương Duệ 2019] [Phụng Hoàng Hiên][Chu - Duệ][PNCH] Tình cảm ngớ ngẩn giữa đôi ta

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,075
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#1
Phiên ngoại: Tình cảm ngớ ngẩn giữa đôi ta

Tác giả: Hoàng Sơ
(Phiên ngoại Công Hòa Quốc Chi Kiếm)
Edit: Thobeo
00.

Thù sâu như biển giữa Phương Duệ và Chu Trạch Khải là một trong những truyền thuyết của Đông Phương Thần Kiếm. Người cùng quân khu Bắc Kinh nhưng khác đơn vị thì bảo hai vị này nhìn đối phương không có điểm nào vừa mắt. Người ở tận Hải quân nơi hạm đội Bắc Hải lại nói một câu vô cùng hợp lý: Chu và Phương - yêu quá hóa hận.​

Cái câu nghe chẳng chút cool ngầu gì này do Ngô Vũ Sách - con người trước nay không thích tám chuyện nói ra, nên cũng chẳng mấy ai tin.​

Còn người biết thực hư thì khẳng định, mối thù giữa Chu Trạch Khải và Phương Duệ đã nảy sinh từ lúc cả hai còn trong đội tuyển chuẩn đặc chủng. Câu chuyện Phương Duệ kêu "Chu mỹ nhân" rồi bị Chu Trạch Khải đè ra bắn tơi bời đã trở thành chuyện hài trong nội bộ Đại đội.​

Thực ra, hiềm khích giữa Súng Vương cùng Đạo tặc không chỉ bắt đầu từ một câu "Chu mỹ nhân" ấy . . .​

01.

Khi mới được tuyển, Phương Duệ vốn rất mong được gặp Chu Trạch Khải. Năm đó, Tiểu Chu mới 19 cái xuân xanh, gương mặt làm người ta vừa gặp đã yêu không kém gì tiểu thịt tươi trên tivi, cơ bắp mạnh mẽ lại rất gọn gàng, hai chân thon dài không hổ danh là thanh niên đẹp trai nhất doanh trại. Lần đầu gặp Chu Trạch Khải, Phương Duệ đã gào to như giữa chốn không người: "Cmn! Đẹp trai vãi nồi! Mỹ nhân!"​

Chu Trạch Khải nghe thấy, quay người nở nụ cười với Phương Duệ, hai tiếng "Mỹ nhân" này không giống với mấy lời trào phúng "Chu mỹ nhân" về sau, hắn hiểu Phương Duệ chỉ muốn bày tỏ tình hữu nghị với mình.​

Nhưng lòng tốt của Phương Duệ không kéo dài quá lâu, bởi vì hắn phát hiện, tên Chu Trạch Khải đẹp trai vãi nồi này lại sợ sâu!​

Đó là lần tiểu đội chuẩn đặc chủng bị kéo đến một khe núi ở Vân Nam để huấn luyện sinh tồn nơi hoang dã, mọi người bị nhốt trong không khí oi bức của núi rừng, không có nước, chẳng có lương thực. Huấn luyện viên ra lệnh chia tổ tự đào giun bắt sâu ăn cho no bụng. Cả đoàn người bị bức đến chân tường đành nhắm mắt nhắm mũi nhai mấy thứ côn trùng có hình thù kỳ quái. Lúc này, Phương Duệ phát hiện Chu Trạch Khải không chỉ không ăn, hắn còn ôm gối ngồi một đống dưới gốc cây, không dám cả liếc mắt nhìn đám sâu bọ.​

Đường đường là quân nhân, Đặc chủng quân kiên cường, lại sợ sâu?!​

Phương Duệ ngay lập tức ghét bỏ Chu Trạch Khải.​

Có điều, xét thấy ngoại hình quá mức đẹp trai của Chu Trạch Khải, hắn đành quyết định cố cứu vớt lấy tình bạn này. Thế là Phương Duệ cầm cái nón cối đầy sâu bọ đến ngồi xổm trước mặt Chu Trạch Khải, nghiêm túc nói: "Tiểu Chu, không ăn thì không có sức mà hành quân đâu."​

"Không ăn!" Chu Trạch Khải nhăn trán quay mặt đi.​

"Ăn!" Phương Duệ vẫn cố nài.​

"Không ăn!" Chu Trạch Khải thà chết đói chứ không khuất phục.​

"Tao nhổ vào, mày thực sự sợ sâu à?" Phương Duệ quăng nón cối sang một bên, ngước mắt nhìn, vừa hay thấy một con nhện lớn đang đu tơ rơi xuống.​

"Nhất định không ăn." Chu Trạch Khải hơi rụt người lại, đỉnh đầu vừa khéo nằm ngay dưới con nhện kia.​

"Được." Phương Duệ nhìn chằm chằm vào con nhện, lùi lại hai bước, điềm nhiên nói: "Không ép mày."​

Sau một phút, con nhện khổng lồ hạ cánh xuống đỉnh đầu của Chu Trạch Khải, hắn đưa tay sờ trúng đám lông nhung của quái vật tám chân, mặt liền méo mó thành gương mặt soái ca xấu nhất trần đời mà Phương Duệ từng thấy.​

Toàn bộ tiểu đội chuẩn đặc chủng lẫn huấn luyện viên đều cười lăn lộn. Việc Chu Trạch Khải sợ sâu nhanh chóng được lưu truyền khắp nơi. Trong Đại đội Thần Kiếm, biệt danh "Chu sợ sâu" còn nổi tiếng nhiều năm hơn so với danh hiệu "Chu Súng Vương".​

02.

Phương Duệ nói lắm, chẳng mấy mà Chu Trạch Khải biết là hắn ta cố tình để quái vật nhện khổng lồ kia rơi vào đầu mình, ngay lập tức ghim thù với Phương Duệ.​

Sau khi trải qua cực khổ với huấn luyện thể năng, đến hạng mục huấn luyện nhảy dù đặc chủng, Phương Duệ gặp Lâm Kính Ngôn, người được số mệnh an bài cho hắn. Bên cạnh Lâm Kính Ngôn, hắn không còn là Phương Duệ vô liêm sỉ mà tỏ ra cực kì ngoan ngoãn nghe lời, nghiêm túc chịu khó, lột xác thành một đội viên hết sức chăm chỉ thành thật.​

Trưa hôm nào đó, Chu Trạch Khải ngồi trên cát nhìn Phương Duệ cách đó không xa đang quấn quít lấy huấn luyện viên Lâm Kính Ngôn hỏi hết Đông tới Tây, thầm nghĩ tên này đúng là mặt mông, tốt nghiệp học viện điện ảnh nào thế, nói nhanh tao cũng muốn theo học!​

Lâm Kính Ngôn rất nhẫn nại với Phương Duệ, thực ra thì anh nhẫn nại với toàn bộ đội viên, nhưng Chu Trạch Khải chú ý tới Phương Duệ hơn nên luôn cảm thấy huấn luyện viên Lâm chỉ biết quan tâm mỗi mình hắn.​

Đúng, là huấn luyện viên Lâm của Phương Duệ . . .​

Hồi đó trẻ trâu, mà dù sau này có thành Súng Vương trầm lặng cũng vẫn sẽ ghen tị, hắn nghĩ, mọi người đều là lính của anh, sao huấn luyện viên lại chỉ đối tốt với Phương Duệ? Hắn ta là người của anh à? Vậy chúng tôi thì sao?​

Cũng may là năm đó Lâm Kính Ngôn không biết Chu Trạch Khải đã thầm mắng chửi thế nào, bằng không người vô tội như anh sẽ sầu não nửa ngày mất.​

Cũng may là Chu Trạch Khải xưa nay đều không nhiều lời, bằng không oán hận này mà lộ ra thì lịch sử đen tối của hắn chắc chắn sẽ không chỉ là sợ sâu bọ.​

Phương Duệ là thiên tài khi xuống nước, mà ở trên không trung thì ngược lại hoàn toàn. Trong lúc huấn luyện nhảy dù đặc chủng, hắn là người gặp sự cố nhiều nhất: nhảy cầu mô phỏng bị ngã vào hố cát, chân tay xoắn quẩy trong mấy lần nhảy dù thực tế đầu tiên, nhảy dù trên biển không kịp tháo trang bị nên bị sái tay, nhảy dù địa hình rừng rậm bị treo trên cây sống chết không xuống được.​

Mỗi lần thấy tên kia gặp nạn Chu Trạch Khải đều sẽ vui sướng hài lòng lượn qua trước mặt Phương Duệ, trai đẹp nhíu mày hừ lạnh, dùng gương mặt 360 độ không góc chết khinh bỉ hắn ta: Gáy nữa đi, nghiệp đến rồi đấy, hứ!​

Phương Duệ rất thông minh, bị Chu Trạch Khải chế nhạo tưởng hắn sẽ giả mù không thấy?​

Cho nên sau khi huấn luyện nhảy dù kết thúc, mâu thuẫn giữa hai người lại càng thêm sâu.​

03.

Huấn luyện người nhái là thời khắc tỏa sáng của Phương Duệ, cũng là thời khắc Chu Trạch Khải thu được một bằng hữu. Năm ấy tiểu đội chuẩn đặc chủng bị kéo đến Hạm đội Bắc Hải như thường lệ, nhiều hạng mục huấn luyện chung với lính mới của Đơn vị Đặc chủng Hải quân bí mật, mấy tên nhóc cùng lứa tuổi rất nhanh chóng mà quen nhau, Chu Trạch Khải và Phương Duệ kết thân với đồng bọn mới là lính Hải quân —— Ngô Vũ Sách.​

Lúc đó, Phương Duệ mới đặt cho Chu Trạch Khải cái tên "Chu mỹ nhân", thấy Ngô Vũ Sách có vẻ rất hợp rơ với Chu Trạch Khải, liền vỗ đùi ngoắc tay gọi người ta: "Ê, em gái Ngô!"​

Ngô Vũ Sách đường đường một thân trai tráng, còn cao hơn Phương Duệ một cái đầu, đột nhiên bị gọi là em gái thì sao có thể nhịn? Hắn trước nay không biết chơi zâm, kỹ năng trào phúng còn kém Phương Duệ 108.000 lần, bị trêu đến đỏ mặt tía tai mà chỉ có thể đuổi theo đánh, mà tên nào trong đơn vị đặc chủng cũng giỏi đánh nhau, giờ đánh cũng không lại nên càng bị xem là gái tính.​

Lúc này, Chu Trạch Khải mới nghĩ kế: Anh bạn, cậu có từng nghe đến bắt cóc trong mơ?​

Thực ra Ngô Vũ Sách do dự rất lâu đối với âm mưu nhân lúc Phương Duệ say giấc thì đem hắn trói lại,. Hắn cảm thấy ý tưởng này quá đen tối, chẳng quang minh chính đại chút nào, nhưng Chu Trạch Khải lại khăng khăng muốn làm. Sau ba phút suy nghĩ cuối cùng hắn cũng hạ quyết tâm: Được! Cmn xử thằng đó đi!​

Kết quả là sau mấy ngày, vụ kết thù kết oán lớn nhất của tiểu đội chuẩn đặc chủng đã phát sinh khi họ đang đóng quân ở Hạm đội bí ẩn nơi Bắc Hải.​

Hôm ấy, giữa ban ngày ban mặt, Phương Duệ bị trói chặt như cái bánh tét, được súng trong tay Chu Trạch Khải bắn tới nhũn chân, sợ đến mức không đứng lên đi nổi . . .​

Ngô Vũ Sách ngồi xổm dưới đất cười như chưa bao giờ được cười: "Cô thôn nữ Phương ơi, mày cũng có ngày hôm nay, khóc lóc cầu xin bọn tao đi, Sách đại gia có thể cân nhắc đến việc giải cứu."​

04.

Phương Duệ hận Chu Trạch Khải và Ngô Vũ Sách đến tận xương tủy, nhưng đáng tiếc là sau kỳ huấn luyện người nhái thì Ngô Vũ Sách cũng chạy xa đến tận chân trời, gần ngay trước mắt chỉ có cái tên đã bắn hắn - Chu Trạch Khải, còn có Gái Khải đang làm ổ trong ngực hắn mà vẫy đuôi.​

"Chu Trạch Khải!" Anh gọi một tiếng.​

"Gâu!" Cún con liền liếm ngón tay anh.​

"Chu Trạch Khải!" Anh lại gọi một tiếng.​

"Gâu!" Cún con sủa càng thêm hăng hái.​

"Chu Trạch Khải!" Anh càng gọi càng nghiện.​

"Gâu!" Cún con tận lực phối hợp.​

"Ngoan, anh Duệ thương mày." Anh giơ tay vỗ bẹp lên người Gái Khải, vuốt lông nó đắc ý nói: "Gái Khải à Gái Khải, mày có nghe lời anh Duệ không, anh Duệ cho mày uống sữa nhé."​

"Ô ô!" Gái Khải liếm mép, đầu lưỡi trắng mịn đáng yêu cực kỳ.​

"Kể mày nghe, lớn lên đừng có giống tên Chu Trạch Khải đáng ghét nhé, thằng đấy sợ sâu, đếu phải nam tử hán." Phương Duệ ngồi xổm trong góc tường, ôm Gái Khải dặn dò từng câu: "Mày là quân khuyển, lớn lên phải bá đạo ngầu lòi, phải trở thành chú chó ngầu nhất toàn quân, đánh nhau phải là số một!"​

"Ngao!" Gái Khải nghe hiểu, ngẩng đầu ưỡn ngực kêu to.​

"Lớn lên phải thật soái, trưởng thành phải là chú chó soái nhất đại đội!" Phương Duệ lại nói: "Ừ, mày còn lớn hơn Chu Trạch Khải, trưởng thành phải sủa to hơn Chu Trạch Khải!"​

"Ngao!" Gái Khải rất phấn chấn, tuy nó không hiểu một con chó như nó phải làm sao để so với một tên loài người.​

Chu Trạch Khải ôm Gái Duệ đi qua góc tường Phương Duệ đang ngồi, lặng lẽ xoay người nói: "Gái Duệ, mày lớn lên đừng có thành một chú cún bỉ ổi . . ."​

05.

Huấn luyện bắn súng là lúc Chu Trạch Khải thống trị thế giới, chỉ có một lần duy nhất hắn phải ăn quả đắng là lúc huấn luyện kháng quấy nhiễu khi đối mặt với lũ sâu bọ. Tin đồn đội viên chuẩn đặc chủng lại sợ sâu đã truyền tới tai Hàn Văn Thanh, Chu Trạch Khải nếu không khắc phục được nhược điểm này thì chỉ có thể cuốn gói lăn về đơn vị cũ. Trước cơ hội cuối cùng của đồng đội, ma xui quỷ khiến thế nào mà Phương Duệ lại muốn giúp "Chu mỹ nhân" một lần, liền mò mẫm kéo người ta vào chỗ vắng.​

"Anh Duệ dạy mày một cách.” Phương Duệ vênh váo tự đắc nói.​

"Cách gì?" Chu Trạch Khải vểnh tai lên nghe.​

"Ngày mai lúc huấn luyện viên quăng sâu lên mặt, mày phải lập tức ăn nó!" Phương Duệ vừa nói vừa đưa ra một túi sâu bướm.​

"Tao. . ." Chu Trạch Khải cắn răng, hắn sao có thể nói ra "Tao không làm được"?​

"Mày nhát bỏ mẹ!" Phương Duệ duỗi tay vớ lấy một con sâu, ngang nhiên giơ ra trước mặt Chu Trạch Khải: "Nhất định phải ăn!"​

"Không!" Da đầu Chu Trạch Khải đã tê rần đến tận cột sống, hắn theo bản năng ngã bệt xuống đât.​

"Ăn!" Phương Duệ cũng không vừa, thừa dịp Chu Trạch Khải ngã ngồi, hắn bước sát đến người cậu ta, "Con mẹ nó mày nhất định phải ăn!"​

"A! A!" Chu Trạch Khải liều mạng giãy dụa, con sâu bướm đang ngọ nguậy cái râu ngay trên môi.​

"Ăn ăn ăn! Ăn con sâu thôi mà, có bắt mày ăn cứt đéo đâu!" Phương Duệ đè cả người lên Chu Trạch Khải, hơi động ngón tay, nửa con sâu bướm đã bị nhét vào mồm "mỹ nhân".​

" . . . "​

" . . . "​

Chu Trạch Khải nằm im, Phương Duệ cũng không tiếp tục động, trong góc vắng chỉ còn tiếng nhai giòn tan ——​

Dưới khí thế như muốn hiếp dâm con nhà người ta của Phương Duệ, Chu Trạch Khải đã thực sự ăn sâu.​

Ngày hôm sau, trong cơ hội cuối cùng dành cho Súng Vương tương lai, mọi người trợn mắt há mồm chứng kiến một màn Chu Trạch Khải ăn sâu.​

Trừ Phương Duệ.​

06.

Sau khi huấn luyện kết thúc, từng người được phân về trung đội, Chu Trạch Khải lặng lẽ đưa cho Phương Duệ một vòng tay hạt gạo, trong đó mỗi hạt đều bị đâm 7 lỗ nhỏ, được xỏ bằng 7 sợi tơ khác màu.​

"Yo, khéo tay vãi." Phương Duệ nhận lấy liền nhét vào túi áo camo, trêu lại: "Chu mỹ nhân là định bắt chước mấy em gái đi thả thính?"​

"Ừ." Chu Trạch Khải gật đầu cười, "Tán cô thôn nữ Tiểu Phương."​

"Cút!" Phương Duệ giơ ngón giữa về phía Chu Trạch Khải.​

"Cảm ơn." Chu Trạch Khải thế mà không đáp trả bằng một ngón giữa.​

"Cảm ơn tao đã bắt mày ăn cứt?" Phương Duệ nhíu mày một cách đoan chính, hắn biết Chu Trạch Khải muốn cảm ơn cái gì.​

"Phì." Chu Trạch Khải cúi đầu khẽ cười, hai người trầm mặt một lúc, rồi phất tay nói: "Đi, cố lên."​

"Còn cần mày nói." Nhìn theo bóng lưng Chu Trạch Khải, Phương Duệ khẽ chạm vào cái vòng tay, cuối cùng cười tự nói: "Cố lên!"​

- END -​
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#3
Mô Phật! Quả nhiên là yêu quá hóa hận mà!
 

A Châu

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
58
Số lượt thích
592
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#4
"Chu Trạch Khải!" Anh gọi một tiếng.​
"Gâu!" Cún con liền liếm ngón tay anh.​
"Chu Trạch Khải!" Anh lại gọi một tiếng.​
"Gâu!" Cún con sủa càng thêm hăng hái.​
"Chu Trạch Khải!" Anh càng gọi càng nghiện.​
"Gâu!" Cún con tận lực phối hợp.​
"Ngoan, anh Duệ thương mày." Anh giơ tay vỗ bẹp lên người Gái Khải, vuốt lông nó đắc ý nói: "Gái Khải à Gái Khải, mày có nghe lời anh Duệ không, anh Duệ cho mày uống sữa nhé."​

trời ạ moe quá vậy nè trời
 

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#5
Trời ơi ✪ ω ✪ cái tình cảm yêu hận lẫn lộn này ?? Quá moe rồi ?? Đội đặc chủng mà sao moe quá vậy ??
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#6
Trời ơi ✪ ω ✪ cái tình cảm yêu hận lẫn lộn này ?? Quá moe rồi ?? Đội đặc chủng mà sao moe quá vậy ??
Làm lính có nhiều khoảnh khắc cute lắm cô, lính lác ở đâu cũng rứa á :D
 

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#7
Làm lính có nhiều khoảnh khắc cute lắm cô, lính lác ở đâu cũng rứa á :D
Vậy lính bình thường có gei như hội lính này không cô ? chứ tui thấy mấy ông này gei quá trời ?
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#8
Vậy lính bình thường có gei như hội lính này không cô ? chứ tui thấy mấy ông này gei quá trời ?
Đầy, tui từ nhỏ đến lớn theo bố vô doanh trại miết mà, nhìn riết chai luôn!
 

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,075
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#10
Đầy, tui từ nhỏ đến lớn theo bố vô doanh trại miết mà, nhìn riết chai luôn!
Đề nghị lên discord kể chuyện gei đời thật ho chị em mở mang nèo ?
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#11

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn

Bình luận bằng Facebook