Hoàn [Phụng Hoàng Hiên 2019][PN Cộng Hòa] Thời Trẻ Trâu Của Giang Ba Đào

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#1


Phiên Ngoại Cộng Hòa

Giang Trẻ Trâu

Tác giả: Hoàng Sơ

Edit: Kazeshizu
Note: Phiên ngoại về Giang nằm trong series Thời Trẻ Trâu Của Các Tiền Bối trong bộ đồng nhân Cộng Hòa Quốc Chi Kiếm.

. . .

1

Khi Giang Ba Đào nhập đội, doanh trại Thần Kiếm chính là một bãi chiến trường máu me. Đội trưởng đội phó của mỗi Trung đội đều đến tìm Chính Ủy đòi người, ngay cả Hàn Văn Thanh cũng chặn ở trước cửa làm việc của Chính Ủy.

Trương Tân Kiệt nhíu mày: "Đội trưởng, anh..."

"Để Giang Ba Đào theo tôi!" Đại đội trưởng Thần Kiếm nói.

Trương Tân Kiệt cúi đầu, che giấu khinh thường, ăn ngay nói thẳng : "Tôi muốn cậu ta theo tôi."

Văn phòng Chính ủy hằng năm đều là chiến trường cướp người, nhưng đây lại là lần đầu tiên Đại đội trưởng và Chính ủy đều tham gia. Tố chất thiên tài quân sự mỗi năm đều có, nhưng sự quái dị của Giang Ba Đào lại mười năm khó gặp. Sĩ quan toàn đội đều muốn kéo hắn về phía mình, cãi cọ cũng nhanh chóng biến thành múa may quyền cước, đến khi Giang Ba Đào nghe tin chạy tới: "Các vị thủ trưởng, có thể để tôi tự mình chọn không?"

Mọi người trong lòng thấp thỏm, nhưng cũng không thể độc tài nói "không cho phép tự chọn".

Giang Ba Đào đi tới bên cạnh Chu Trạch Khải, Súng Vương mới bị đánh một quyền lên mặt, mi cốt thoáng đỏ. Hắn đứng nghiêm tại chỗ, giơ tay chào một cái chuẩn theo quân lễ, nói: "Tôi muốn gia nhập Trung đội VI."

2

Bắt cóc Giang Ba Đào, Chu Trạch Khải thành mục tiêu của trăm ánh mắt trong Thần Kiếm. Trong sáu vị Trung đội trưởng, anh có tuổi tác thấp nhất, con người lại đơn giản, thường hay có tiền bối chạy đến "nhờ người", anh không thích, giấu giấu giếm giếm nhưng không biết từ chối như thế nào. May mà Giang Ba Đào tốt tính lại làm người chu toàn, dăm ba câu liền có thể lừa các thủ trưởng đi.

Thế nhưng vẫn có người không chịu đi, ví dụ đối thủ một mất một còn của Chu Trạch Khải là Phương Duệ, lại ví dụ như người mà đến Trương Tân Kiệt cũng phải bó tay là Trương Giai Lạc.

Giang Ba Đào bởi vì trí nhớ quá tốt, sau khi nhập ngũ liền bị ép trở thành MC trong liên hoan ở đội. Ngày đó hắn mặc một áo khoác màu sáng, ống quần kéo dài đến chân, không mang vớ, đi giày da, lại đeo kính mắt. Vừa bước lên bục, lập tức tạo nên một sự tương phản với những người mặc áo camo phía dưới. Trương Tân Kiệt gật đầu khen nói: "Đẹp."

Một chữ "đẹp" xuất phát từ miệng Chính ủy luôn nghiêm cẩn, lập tức truyền khắp toàn đội, truyền tới truyền lui lại biến thành "Tân Kiệt nói Pi Pi là người thời thượng" .

Giang Ba Đào hết nói nổi, hắn chỉ là nhận nhiệm vụ trong lúc lâm nguy, nên mới nghỉ nửa ngày vào trong thành phố thay đổi một bộ đồ mà thôi.

Với uy danh "người thời thượng" bên ngoài, người lúc còn ở trong đội tuyển luôn bắt nạt hắn liền ép buộc mượn hắn đi, Chu Trạch Khải một lời không nói đi theo phía sau, trên mặt đều viết kín chữ "Để tôi xem hai người tính làm gì!". Phương Duệ lấy ra tông đơ, kéo, lược, lấy drap giường khoác lên người, nói: "Đến đây!"

Giang Ba Đào cầm kéo, khổ sở nói: "Tôi không biết cắt tóc."

"Không sao!" Phương Duệ thở mạnh mà nói: "Cậu thấy thế nào thì thế đấy, tôi tin tưởng ánh mắt của cậu!"

"Duệ ngu ngốc..." Chu Trạch Khải ở một bên nhỏ giọng thầm thì.

"Chu Trạch Khải mày xéo qua một bên!" Phương Duệ mới gầm xong, trên mặt lại đổi sang vẻ mặt ôn hòa nhã, "Pi Pi ✪ ω ✪."

Đầu Giang Ba Đào đều nổi da gà, không lay chuyển được Phương Duệ, chỉ đành cầm kéo lên.

Đầu đinh của Phương Duệ vẫn chưa cần đến trình độ gì, Giang Ba Đào thận trọng cắt đông cắt tây, lăn qua lăn lại một tiếng đồng hồ mới lấy một tấm gương ra soi.

Chu Trạch Khải núp ở phía sau cười, ánh mắt Phương Duệ sáng lên, vỗ bắp đùi nói: "Cắt tốt lắm!"

Giang Ba Đào cười theo, trong lòng lại nói: kỳ thực tôi chỉ cắt có một centimet...

Không bao lâu sau, Trương Giai Lạc cũng chạy tới thỉnh giáo: "Pi Pi, tuần sau tôi đi nằm vùng, cậu giúp tôi tham mưu một chút, lần đầu tiên lộ diện nên mặc đồ như thế nào?"

Nằm vùng là đại sự, Giang Ba Đào không dám thất lễ, lập tức đi theo đội phó Trung đội I. Căn cứ theo tôn chỉ phụ trách đối với đội viên nhà mình, Chu Trạch Khải tiếp tục bám đuôi theo.

Trương Giai Lạc lấy mười mấy bộ quần áo khác nhau trải lên giường, lại từ trong ngăn kéo lấy ra hơn chục đôi giày, nói: "Đều là lão Tôn chọn, Pi Pi cậu giúp tôi chọn nào."

Giang Ba Đào liếc nhìn từng cái, mỗi bộ đều bắt Trương Giai Lạc thử qua, đợi đến khi anh thử đến bộ thứ năm, cuối cùng chọn lựa một bộ túi áo thêu hoa.

Trương Giai Lạc đứng ở trước gương xoay qua xoay lại, vừa vặn Tôn Triết Bình đẩy cửa vào, ngây ra hai giây, cười: "Không tệ, hợp ban đêm."

Lần đó nằm vùng rất thành công, Trương Giai Lạc quay về gặp ai cũng nói: "Là do Pi Pi chọn quân phục rất tốt."

Vì vậy, Giang Ba Đào sầu não phát hiện, danh tiếng của mình dường như ngày càng nổi...

3

Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt thỉnh thoảng cũng sẽ đến Trung đội VI để "mượn người", lần nào cũng nhân lúc Chu Trạch Khải đi làm nhiệm vụ.

Thân là Đại đội trưởng (Đội trưởng Đại đội Đặc chủng tương đương với Đoàn trưởng hoặc Doanh trưởng của các đơn vị khác), Hàn Văn Thanh thường hay bị cấp trên kêu đến đủ loại cuộc họp, đại đa số tình huống có thể đẩy đi được thì đẩy, đẩy không xong chỉ có thể nhắm mắt tham dự. Tổ chức cuộc họp không thể thiếu các loại tài liệu, còn phải ghi chép lại. Hàn Văn Thanh phiền nhất là vấn đề này, hầu như mọi lần đều không mang đúng tài liệu, ghi chép lại cũng không đúng, quay về không truyền đạt được tinh thần của cấp trên, nên thường hay bị mắng. May mà đơn vị đặc chủng có đặc quyền, lãnh đạo mắng đi mắng lại thế nào, cũng không thể lấy đi chức vụ Đại đội trưởng của anh.

Thế nhưng bị mắng quá nhiều lần, trong lòng cũng chẳng vui vẻ gì.

Lại một lần nữa tổ chức cuộc họp, Hàn Văn Thanh chẳng mang theo thứ gì, chỉ dẫn theo Giang Ba Đào. . .

Thanh niên nho nhã lịch sự, hỏi gì đáp nấy, dòng suy nghĩ rõ ràng, giọng nói dễ nghe, tiếng phổ thông tiêu chuẩn, hoàn toàn tiêu diệt các Đoàn trưởng Doanh trưởng khác mang theo mấy kiểu tài liệu PPT.

Hàn Văn Thanh cảm thấy cực kỳ có mặt mũi, suốt cuộc họp đều duy trì nụ cười.

Sau đó, cấp trên nói bóng nói gió muốn thuyên chuyển Giang Ba Đào, anh vung tay lên nói: "Đặc chủng quân Thần Kiếm chúng tôi sao có thể nói điều đi là điều đi!"

Lãnh đạo kinh ngạc: "Cậu ta là Đặc chủng quân bên các cậu?"

Hàn Văn Thanh tự hào mà nói: "Thành viên mới của năm nay, thuộc đội của Chu Trạch Khải."

Lãnh đạo kinh ngạc rồi lại thở dài nói: "Thần Kiếm của các cậu, cái quái gì cũng có... Vừa nãy tôi còn nghĩ cậu ta là do cậu đào ở đâu đó đến làm thư ký."

"Ha ha ha ha ha." Hàn Văn Thanh đắc ý cười, gọi Giang Ba Đào tới, cố ý trước mặt lãnh đạo hỏi: "Tiểu Giang, những trọng điểm vừa nãy đều nhớ kỹ cả rồi chứ?"

Giang Ba Đào cười: "Không sót một chữ."

Lãnh đạo nhìn các Đoàn trưởng Doanh trưởng khác hóa đá, trừng Hàn Văn Thanh rồi nói: "Tật xấu kéo thù hận của Thần Kiếm các cậu không thể đổi được à? Diệp Tu đi, cậu tiếp tục kéo đúng không?"

4

Quân khu Lan Châu là nơi tổ chức thi đua của đơn vị Đặc chủng toàn quốc, Trương Tân Kiệt mang đội đi tới Tân Cương, trong danh sách hầu như toàn là sĩ quan, chỉ có Giang Ba Đào là thiếu úy.

Một tuần thi đấu xong, Thần Kiếm và Nam Quốc Lợi Kiếm ở quân khu Quảng Châu, cùng với đội đột kích Thiên Lang ở quân khu chủ nhà Lan Châu bước lên ba vị trí đầu, hạng mục cuối cùng là chống khủng bố ở biên giới, đội viên cần đạt được sự tin tưởng của dân địa phương, phối hợp với bọn họ bắt phần tử KB.

Hai đội Thần Kiếm và Lợi Kiếm đắc ý, đội viên của Thiên Lang lại lén lút cười trộm. Trước khi xuất phát, Hoàng Thiếu Thiên và Trương Giai Lạc còn không hiểu đám người đó cười cái gì, sau khi bắt đầu hành động mới biết bọn họ bị rơi xuống thế hạ phong -- dân địa phương hầu như đều là tộc Duy Ngô Nhĩ, phần lớn người sẽ không nói Hán ngữ, số ít nói được thì lại phát âm không đúng tiêu chuẩn.

Ngôn ngữ không thông, phối hợp thế nào?

Thiên Lang có một đội viên là Duy tộc, nên nhanh chóng có thể nói rõ tình huống với người dân. Hoàng Thiếu Thiên dẫn Vu Phong và các đội viên, ở trên đường bô bô nói tới nói lui, người ta còn tưởng bọn họ mới là phần tử KB. Mà Thần Kiếm bên này cũng không khá hơn, Trương Giai Lạc chặn được một người, đầu tiên muốn hỏi Thôn Đầu Kiều ở đâu, đối phương liên tục gãi đầu tỏ ý không hiểu, anh sốt ruột đến mức nói luôn tiếng nước ngoài "Thôn ~ đầu ~ kiều ↓" .

Người đó vẫn không hiểu...

Làm sao để có thể hiểu.

Vào lúc khẩn cấp, Giang Ba Đào bước tới, vẻ mặt hòa nhã mà nói: "¥#@. . . &*?"

Người đó bỗng nhiên tỉnh ngộ, chỉ về hướng đông bắc rồi nói: "%*¥@&(%#!"

Trương Giai Lạc trợn mắt há miệng, Trương Tân Kiệt điềm tĩnh mà nói: "May mà có tiểu Giang."

Duy ngữ của Giang Ba Đào là đến quân khu Lan Châu thì mới học.

Học kỳ: một tuần.

Hoàng Thiếu Thiên xông đến lôi cánh tay của hắn định kéo đi, đáng tiếc bị Trương Tân Kiệt bắt được. Dẫn đội Thần Kiếm nghiêm túc cảnh cáo dẫn đội Lợi Kiếm: "Thế nào? Tính làm bậy à?"

"Cho tôi mượn hỏi mấy câu rồi sẽ trả cậu!" Hoàng Thiếu Thiên không buông tay.

"Không được." Chém đinh chặt sắt.

"Bốn mắt cậu không phải là anh em!" Gấp.

"Anh em là anh em, thi đấu là thi đấu." Trương Tân Kiệt đẩy mắt kính nói, "Chu Trạch Khải nói, không cho mượn tiểu Giang."

Giang Ba Đào bất đắc dĩ cười, thầm nghĩ: đội trưởng mỗi lần đều nói không cho mượn, các anh có nghe sao?

Kết quả thi đấu chống khủng bố, Thiên Lang hạng một, Thần Kiếm hạng hai, Lợi Kiếm không thành tích.

5

Cuối năm đó, Nam Quốc Lợi Kiếm chịu trách nhiệm tổng kết Lục quân Đặc chủng.

Trương Tân Kiệt cảm thấy có gian trá, trước khi đi lại đến tìm Chu Trạch Khải để mượn Giang Ba Đào. Chu Trạch Khải rảnh rang ở Đại đội không việc gì, trực tiếp lên máy bay đi theo.

Tổng kết sẽ diễn ra trong một tuần, sáu ngày trước thì vẫn hòa thuận vui vẻ, ngày cuối cùng chỉ họp có nửa ngày, sau khi liên hoan thì ai về nhà nấy.

Thức ăn trên bàn vô cùng phong phú, đều là thức ăn đặc thù của tỉnh Nam Bộ, lúc ăn gần xong, mỗi bàn lại bày lên vài đĩa hoa quả.

Dùng cơm xong, Dụ Văn Châu cười ha hả nói: "Chúng ta tới mật thất chơi game đi."

Trương Tân Kiệt mí mắt giật giật, theo bản năng nhìn Giang Ba Đào bên cạnh.

Đội viên của Nam Quốc Lợi Kiếm nhanh chóng đi ra khỏi đại sảnh, Hoàng Thiếu Thiên cợt nhả làm mặt quỷ, Dụ Văn Châu lùi tới cửa, cười: "Trên cửa này có 25 phím, mỗi phím đại diện cho một món ăn, bao gồm hoa quả. Các vị có còn nhớ trình tự món ăn được mang lên không? Đây chính là mật mã mở cửa."

Cửa khép lại, để lại một đám Đặc chủng quân còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tuy nói khả năng quan sát là kiến thức cơ bản của Đặc chủng quân, nhưng có ai lại vừa ăn vừa để ý đến trình tự món ăn được mang lên cơ chứ?

Chỉnh ủy của Trầm Dương quân khu Đông Bắc tại chỗ vỗ bàn: "Lần sau Dụ Văn Châu đến Đông Bắc của tôi, chờ xem ông đây có mang cậu ta chỉnh chết không!"

Chính ủy của cả Tây Nam Liệp Ưng quân khu Thành Đô và Phi Long quân khu Nam Kinh cũng nhảy ra, mắng: "Bán hành cho cậu ta! Cùng nhau hành!"

Chính ủy Hắc Bối Lôi quân khu Tế Nam lại khá bình tĩnh, đề nghị: "Không bằng cứ thử xem? Biết đâu có người nhớ được?"

Một vòng mười người thử, nhưng không có ai nhấn đúng.

Giang Ba Đào nói: "Để tôi thử xem."

Trương Tân Kiệt hỏi: "Lúc mang món ăn tới cậu có để ý trình tự à?"

"Đang vội ăn, không chú ý." Giang Ba Đào nói.

"Vậy..." Trương Tân Kiệt nhíu mày.

"Cứ để tôi thử xem." Giang Ba Đào dựng ngón cái, "Ép buộc nhớ lại."

Âm thanh ấn phím 25 lần vang lên, nhưng lại không có một lần báo sai. Nửa phút sau, cửa mở .

Chu Trạch Khải cực kỳ đắc ý, so với bắn súng đứng hạng nhất còn hài lòng hơn. Mọi người khó tin mà nhìn Giang Ba Đào, Hoàng Thiếu Thiên ghé vào bên tai Dụ Văn Châu: "Chính là cậu ta! Chính là cậu ta! Cậu ta nói được Duy ngữ!"

Trương Tân Kiệt hừ lạnh, hiếm khi thấy đắc ý: "Phục chưa?"

6

Giang Ba Đào là lợi khí kéo thù hận của Thần Kiếm.

Khi cởi xuống quân trang, hắn là một người ấm áp ôn hòa, lại giống như bách khoa toàn thư. Khi mặc vào quân trang, hắn cũng giống như những đội viên khác của Thần Kiếm, một Đặc chủng quân khiến người ta sợ hãi.

EnD.
 
Last edited:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#2
Thời trẻ trâu của bạn trẻ Tiểu Giang thật cute, cơ mà cũng hint với đội trưởng của bạn í tá lả ????
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#3
He he he từng được chị cho đọc trước rồi lúc đọc vẫn không nhặt được miệng all Giang quả nhiên là chân ái . Giang Ba Đào đã bất chấp bao nhiêu ánh mắt ăn tươi nuốt sống mình như sói gặp cừu để chạy theo tiếng gọi của con tim mê trai về team với tiểu Chu. Nhưng bất chấp điều đó, tiểu Giang vẫn thường xuyên bị "bắt cóc" đi :) , hại Tiểu Chu cứ phải canh cánh trong lòng đi theo bảo vệ người nhà :))). Quả thật là ko chịu nổi đám này mà ;;w;;
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#4
thần đến chi bút!

Thanh niên nho nhã lịch sự, hỏi gì đáp nấy, dòng suy nghĩ rõ ràng, giọng nói dễ nghe, tiếng phổ thông tiêu chuẩn, hoàn toàn tiêu diệt các Đoàn trưởng Doanh trưởng khác mang theo mấy kiểu tài liệu PPT.

Hàn Văn Thanh cảm thấy cực kỳ có mặt mũi, suốt cuộc họp đều duy trì nụ cười.

Sau đó, cấp trên nói bóng nói gió muốn thuyên chuyển Giang Ba Đào, anh vung tay lên nói: "Đặc chủng quân Thần Kiếm chúng tôi sao có thể nói điều đi là điều đi!"

Lãnh đạo kinh ngạc: "Cậu ta là Đặc chủng quân bên các cậu?"

Hàn Văn Thanh tự hào mà nói: "Thành viên mới của năm nay, thuộc đội của Chu Trạch Khải."

Lãnh đạo kinh ngạc rồi lại thở dài nói: "Thần Kiếm của các cậu, cái quái gì cũng có... Vừa nãy tôi còn nghĩ cậu ta là do cậu đào ở đâu đó đến làm thư ký."

"Ha ha ha ha ha." Hàn Văn Thanh đắc ý cười, gọi Giang Ba Đào tới, cố ý trước mặt lãnh đạo hỏi: "Tiểu Giang, những trọng điểm vừa nãy đều nhớ kỹ cả rồi chứ?"

Giang Ba Đào cười: "Không sót một chữ."

Lãnh đạo nhìn các Đoàn trưởng Doanh trưởng khác hóa đá, trừng Hàn Văn Thanh rồi nói: "Tật xấu kéo thù hận của Thần Kiếm các cậu không thể đổi được à? Diệp Tu đi, cậu tiếp tục kéo đúng không?"
Mặc dù Hàn đội cười haha nghe thật ha hả :orz nhưng vì câu nói cuối cùng của lãnh đạo, vì Hàn Đại đội trưởng, vì Pi Pi ... đọc lại 3 lần *tung hoa*

... Câu cuối cùng, còn tưởng là "Khi mặc vào quân trang, cậu ta ko gì ko làm được, nhất là kéo thù hận"
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#5
còn tưởng là "Khi mặc vào quân trang, cậu ta ko gì ko làm được, nhất là kéo thù hận"
Í cái này em vs chị chung quan điểm nè :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:. Dăm ba quả kéo thù hận, Giang làm dễ lắm.
 

Minato1210

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
10
Số lượt thích
51
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Bá Đồ
#6
Tự nhiên lại muốn nhảy all Giang rồi làm sao đây....... Giang phó có thể bấp chấp nghe theo tiếng gọi con tim tìm đến tiểu Chu, hint Chu Giang bay bay bay.
 

Bình luận bằng Facebook