[Project] Hạo Nhiên – Mừng sinh nhật Ngô Tuyết Phong 2019

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
322
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#1
Ho Nhiên

Mừng sinh nhật Ngô Tuyết Phong 2019

_________________________________________


Ngô Tuyết Phong ra mắt vào mùa giải đầu tiên của Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp, là đội phó của chiến đội Gia Thế tại Hàng Châu. Anh là một support đẳng cấp, trợ giúp rất lớn cho đồng đội trong các trận đấu, là “cánh tay phải” của đội trưởng Nhất Diệp Chi Thu. Từ mùa giải thứ nhất đến mùa giải thứ ba, anh cùng các đội viên Gia Thế đoạt được ba cúp quán quân liên tiếp, kiến lập nên một Vương Triều.

Tuy có công lao to lớn nhưng Ngô Tuyết Phong không được ngoại giới thừa nhận. Ngay từ thời điểm anh còn thi đấu dưới màu áo Gia Thế cho đến nhiều năm sau khi đã giải nghệ, công chúng và giới truyền thông vẫn luôn cho rằng Ngô phó là “vô dụng”, “ăn bám”, “tu mấy kiếp mới được slot chơi hỗ trợ cho Đấu Thần”, … thậm chí còn gọi anh bằng những cụm từ khó nghe như “đồng đội heo”, không hề có một lời khen ngợi dành cho vị anh hùng thầm lặng này. Còn thế hệ fans Gia Thế thời kỳ sau lại không biết đến anh. Nhưng Ngô Tuyết Phong không để tâm đến những điều đó.



PJ lần này tên là “Hạo Nhiên”, trích từ “Ngã thiện dưỡng ngô hạo nhiên chi khí”
(Mặc người đời nhìn ta thế nào, ta tự biết chính khí trong tim ta).
Ngô Tuyết Phong chính khí lẫm liệt, tuyết tâm ngọc chất, trong tim trong sạch là đủ,

cống hiến hết mình là đủ, mặc kệ ánh mắt người đời nhìn anh như thế nào.

PJ kéo dài trong vòng 3 ngày, từ 07/11/2019 – 09/11/2019, tượng trưng cho Tam Liên Quan của Gia Thế,
lúc đó Vương Triều đang ở thời kỳ hoàng kim nhất.

Sử sách của Vương Triều mãi ghi khắc tên người, đội phó Khí Xung Vân Thủy – Ngô Tuyết Phong.

Góc não tàn:

Ngô Tuyết Phong - support đỉnh cao

Anh ở đâu - quán quân ở đó

Góc cục súc: Ai coi thường Ngô phó sẽ bị Lồng Niệm Khí chụp lên đầu quăng xuống Tây Hồ ở Hàng Châu.



Cre: 六呂



 
Last edited:

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
322
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#2
Facts về Ngô Tuyết Phong






1. Thuộc thế hệ người chơi Vinh Quang đầu tiên ở khu 1 năm xưa.

2. Thuộc thế hệ tuyển thủ đời thứ nhất của Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp.

3. Đội phó đầu tiên của Gia Thế, support của Đấu Thần, vai phụ xuất sắc nhất.

4. Tuyển thủ duy nhất ở Liên minh năm nào là có quán quân năm đó.

5. Cả đời chỉ mặc một đội phục.

6. Giải nghệ sau mùa giải thứ ba, trước khi thế hệ hoàng kim ra mắt.

7. Sau khi giải nghệ định cư tại nước ngoài, không liên lạc nhiều với các đồng đội cũ như Diệp Tu.

8. Tài khoản khí công sư Khí Xung Vân Thủy sau đó được tuyển thủ Quách Dương kế thừa.

9. Tài khoản Khí Xung Vân Thủy được Hô Khiếu thu mua sau khi Gia Thế phá sản (mùa giải thứ 9).

10. Ngô Tuyết Phong không được ngoại giới công nhận năng lực, chỉ có các tuyển thủ trong nghề mới hiểu được tầm quan trọng của anh với Gia Thế.
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#3
[Tổng hợp] phần xuất hiện của Ngô Tuyết Phong


Phần I: Đại thần từ thuở hồng hoang của Vinh Quang
---​

~~Vinh Quang những ngày đầu~~


1. Cuộc gặp gỡ định mệnh.

“Thật không ra gì!!” Trong đám người đột nhiên phát ra một tiếng tức giận bất bình, một khí công sư vọt ra, vừa xông về phía Nhất Diệp Chi Thu, vừa giơ tay vận khí.​

Lồng Niệm Khí!​

Ngay lúc khí công sư dừng bước, kỹ năng bảo vệ đã ra tay, đánh ra Lồng Niệm Khí có thể ngăn trở công kích, bảo hộ ở Nhất Diệp Chi Thu ở giữa.​

“A!” Nhưng người chơi khí công sư ngay sau đó liền kêu lên một tiếng sợ hãi, hắn nhìn thấy Nhất Diệp Chi Thu thình lình xông ra ngoài, đón lấy mấy đòn công kích muốn giết hắn kia.​

“Ê cậu…” Khí công sư cuống quít gọi, sau khi Lồng Niệm Khí phát động là không thể di chuyển được nữa, Nhất Diệp Chi Thu này chủ động xông ra khỏi phòng hộ, không lẽ không thấy mình ra tay? Nhưng mới hô được hai chữ, người chơi khí công sư trợn mắt há miệng, Nhất Diệp Chi Thu đảo mắt đã xuyên qua khỏi những công kích đến từ khắp nơi, lông tóc vô thương vọt tới bên thi thể Đại Mạc Cô Yên mới ngã xuống, cực nhanh nhặt lên quyền sáo kia, lại quay người một phát, vài bước liền về tới trong Lồng Niệm Khí mà hắn mở ra.​

“Cám ơn.” Hắn nghe thấy Nhất Diệp Chi Thu nói với mình, bất quá lúc này tầm mắt của hắn đã chuyển tới một đầu khác, bên kia đứng một thần thương thủ, giơ lên hai súng, trang bị vô cùng rách nát, nhưng người chơi khí công sư biết rất rõ, mới vừa rồi, thần thương thủ này đã phát động công kích nhiễu loạn công kích của các người chơi khác, Nhất Diệp Chi Thu mới có thể né được mà nhặt quyền sáo.​

“Cũng là một cao thủ a…” Người chơi khí công sư nhìn nhìn Thu Mộc Tô thêm vài lần, mà mấy người chơi nổi lòng tham kia nhìn thấy trang bị đã bị nhặt, cũng không tính làm gì nữa, nhanh chóng tản đi.​

Diệp Tu lúc này đã cho Nhất Diệp Chi Thu ăn thuốc hồi máu, sinh mệnh tạm khôi phục, cũng không sợ có ai âm mưu gì thêm, đi về phía khí công sư.​

“Mới nãy cám ơn nha.” Diệp Tu lần thứ hai tỏ ý biết ơn.​

“Ha ha, làm điều thừa mà thôi.” Khí công sư cười, lại nhìn Thu Mộc Tô mấy lần nữa. Trong lòng hắn đã rõ, Lồng Niệm Khí của hắn trên thực tế không hề giúp được cái gì, Nhất Diệp Chi Thu nhặt quyền sáo xong trốn về Lồng Niệm Khí, hoàn toàn chỉ là cho hắn mặt mũi thôi.​

“Quyền sáo này anh muốn lấy không?” Diệp Tu tiếp đó hỏi.​

“Hả? Tui hả? Tui không cần đâu, không trả cho người kia hả?” Khí công sư nói.​

“Để tui hỏi thử.” Diệp Tu nói.​

Hai giây sau, khí công sư nhìn thấy dòng chat trên kênh thế giới.​

“Đại Mạc Cô Yên quyền sáo ông bị rớt muốn lấy lại không đây?” Nhất Diệp Chi Thu.​

---​

“Ổng hông cần, anh cầm xài đi!” Diệp Tu đề nghị giao dịch với khí công sư.​

“Tui vẫn dùng găng tay thì hơn!” Khí công sư vẫn từ chối như cũ.​

“Vậy cho tui đi!” Thu Mộc Tô của Tô Mộc Thu đã sớm sáp tới, lúc này tiếng nói truyền tới từ hai phía, trong game đã nghe, ngoài game cậu cũng quay đầu ầm ĩ với Diệp Tu.​

---​

“Mà này, cậu lúc nãy thật ra không cần phải phóng huyễn văn thuộc tính băng để giết anh ta chứ?” Khí công sư lúc này đột nhiên hỏi một câu.​

“Không, rất cần.” Diệp Tu nói, “Nếu không người chết chính là tui.”​

“Ồ?”​

“Thằng cha kia đâu có hề bỏ cuộc, Ưng Đạp của ổng đã muốn xuất ra rồi, nếu không phóng huyễn văn thuộc tính băng đó, thậm chí chỉ cần phóng chậm một chút, người chết sẽ là tui.”​

“Thì ra là thế à, thụ giáo rồi.”​

“Ha ha, thêm hảo hữu đi, về sau có dịp thì chơi chung.” Diệp Tu nói.​

“Hay lắm, có dịp thì chơi chung.”​

Thế là, trong một ngày đó, cùng một thời điểm, Diệp Tu gặp phải đối thủ mạnh nhất sẽ cùng cậu tranh đấu nhiều năm trong tương lai, và người hỗ trợ mạnh nhất sẽ cùng cậu đứng sừng sững trên đỉnh Vinh Quang trong ba năm đầu tiên của liên minh chuyên nghiệp.​

Đại Mạc Cô Yên.​

Khí Xung Vân Thủy.​


~~Mùa giải đầu tiên của Vinh Quang, Gia Thế quán quân.~~


2. Năm đó, Tôn Triết Bình nhận định về Gia Thế.


“Bởi vì đây không phải là chuyện của một người!” Đại Tôn nói.​

“Chứ còn muốn gì nữa?” Người kia hỏi.​

“Còn cần trợ thủ! Cặn bã như mấy người căn bản không nhìn ra tầm quan trọng của tên khí công sư kia trong đội của họ!” Đại Tôn nói.​

“Khí công sư? Khí Xung Vân Thủy? Ngô Tuyết Phong? Bớt giỡn, thằng đó cũng tính là cao thủ?” Người kia vô cùng xem thường.​

“Mày hiểu cái rắm!” Đại Tôn mắng.​

---​

Người người đều ca ngợi Gia Thế Nhất Diệp Chi Thu cường đại, điểm này Đại Tôn không phản đối. Nhất Diệp Chi Thu đúng là rất mạnh, coi như chính bản thân hắn trước giờ vô cùng tự tin, khi nghĩ đến sức mạnh của Nhất Diệp Chi Thu, nội tâm cũng sẽ có điểm dao động.​

Nhưng chỉ là có điểm dao động mà thôi, nếu như đơn đả độc đấu, hắn không dám nói tất thắng, nhưng cũng không chút nào sợ hãi làm địch thủ với Nhất Diệp Chi Thu, nửa điểm cũng không.​

Chân chính khiến hắn cảm thấy không nắm bắt được, là chiến đội Gia Thế, là một người khác trong đội ngũ này.​

Khí công sư, Khí Xung Vân Thủy, Ngô Tuyết Phong.​




~~Mùa giải thứ hai của Vinh Quang, GiaThế quán quân.~~


3. Gia Thế gặp Bách Hoa.

Bọn họ căn bản không hiểu rõ Diệp Thu đáng sợ đến mức nào, càng không biết Diệp Thu từ trước tới nay cũng không phải chỉ có một mình.​

Ngô Tuyết Phong! Khí Xung Vân Thủy!​

Dưới hào quang của Đấu Thần, có một tuyển thủ và một nhân vật không được ai chú ý đến, hắn ở bên cạnh Diệp Thu có tác dụng lớn đến đâu, đám người kia làm sao hiểu được.​

“Ngô Tuyết Phong, phải chú ý Khí Xung Vân Thủy của hắn!” Tôn Triết Bình nói với Trương Giai Lạc. Rốt cuộc đợi được ngày này, hắn nhất định sẽ không phạm phải sai lầm mà rất nhiều người đã phạm phải – lơ là Ngô Tuyết Phong.​

“Hiểu rõ.” Trương Giai Lạc gật đầu, Gia Thế và Diệp Thu vẫn luôn bị bọn họ xem là kình địch mà nghiên cứu. Trương Giai Lạc hoàn toàn tán đồng phán đoán của Tôn Triết Bình, sự tồn tại của Ngô Tuyết Phong nhất định phải được chú ý đến.​

---​

Trương Giai Lạc quay đầu, nhìn thấy Ngô Tuyết Phong.​

Nhân vật số hai vô cùng trọng yếu trong mắt Tôn Triết Bình này, rất tùy ý đi lẫn trong đội ngũ, không quá cao phía trước, không quá tụt phía sau.​

Thứ tự ra trận nói một cách nào đó cũng sẽ biểu hiện địa vị của một tuyển thủ trong đội, thế nhưng Ngô Tuyết Phong lại dường như không để tâm chuyện này.​

“Gặp lại trong trận.” Hắn thậm chí không dừng bước, cười nhìn Trương Giai Lạc nói thêm câu nữa, rồi lướt qua người Trương Giai Lạc, cùng các đồng đội đi ra sàn đấu.​

---​

“Có điều tui gặp được Ngô Tuyết Phong, ổng còn nói chuyện với tui nữa.” Trương Giai Lạc nói.​

“Ô? Nhìn giống kiểu người gì?” Tôn Triết Bình vội hỏi, tuy rằng trên ti vi có thấy qua Ngô Tuyết Phong, nhưng lần này mới là lần thứ nhất bọn họ có cơ hội tiếp xúc với người thật.​

“Ặc… Thì là… Một con người vậy thôi.” Trương Giai Lạc trả lời rất bó tay. Nhưng cậu thật sự không biết làm sao để miêu tả Ngô Tuyết Phong.​

Ngô Tuyết Phong không cho cậu cảm giác quá mãnh liệt, chỉ là lúc sượt qua người nói với cậu hai câu, mọi việc xảy ra đều là tự nhiên như nước chảy, không thấy có gì quá sâu sắc, cũng không thấy có cá tính gì lắm.​

---​

Đấu đoàn đội, Diệp Thu, Tôn Triết Bình, Trương Giai Lạc cuối cùng tề tụ trong trận. Còn Ngô Tuyết Phong, trong mắt rất nhiều người hắn không phải là sự tồn tại cấp hạch tâm, chỉ có Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc đặc biệt để ý hắn.​

---​

Nhân vật hai đội lúc này rốt cuộc gặp nhau.​

Nhất Diệp Chi Thu đâu? Khí Xung Vân Thủy đâu?​

Không chỉ Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc, cả đội Bách Hoa đều đang nhanh chóng truy tìm hai nhân vật này. Tôn Triết Bình coi trọng đối thủ, cường điệu sức mạnh của Ngô Tuyết Phong và Khí Xung Vân Thủy của hắn, đương nhiên không phải chỉ nói với một mình Trương Giai Lạc, mà nói với toàn đội.​

Khí Xung Vân Thủy ở phía đối diện trong trận, đứng chung với pháp sư nguyên tố và ma kiếm sĩ của chiến đội Gia Thế, mục sư đứng phía sau, chỉ có Nhất Diệp Chi Thu không thấy tăm hơi.​



~~Mùa giải thứ ba, Gia Thế đạt ba quán quân liên tiếp, vương triều được thành lập~~


4. Mùa giải cuối cùng.

“Nếu cậu không ngại, đương nhiên tôi cũng không sao cả.” Ngô Tuyết Phong cũng cười.​

Hiện tại mới là mùa giải thứ ba, liên minh Vinh Quang đã phát triển như mặt trời ban trưa. Tờ báo quyền lực nhất về thể thao điện tử trong nước có tuần san phát hành mỗi tuần đưa tin tới 80% là về liên minh chuyên nghiệp Vinh Quang. Năm nay còn căn theo tiến trình thi đấu của liên minh mà điều chỉnh ngày phát hành báo, từ đó có thể thấy được địa vị của liên minh Vinh Quang hiện thời ở giới thi đấu thể thao điện tử.​

Nước lên thì thuyền lên, các tuyển thủ thi đấu cho liên minh Vinh Quang cũng đều trở thành minh tinh được người ta săn đón. Tuyển thủ thuộc đội quán quân như Ngô Tuyết Phong, đi trên đường sẽ bị người ta nhận ra dễ ợt, cho nên bây giờ mới cửa lớn không đi, mà phải lặng lẽ đi từ cửa hông.​

“Sớm biết thế này, tôi nên bắt chước cậu.” Ngô Tuyết Phong vừa đi về phía Diệp Thu, vừa phàn nàn chuyện ra vào khó khăn như ăn trộm của mình hiện tại.​

“Thật ra anh cũng sắp được giải thoát rồi.” Diệp Thu nói.​

Câu này dường như nói tới việc gì đó, Ngô Tuyết Phong trầm mặc, cả cái hẻm nhỏ đều lặng lẽ hẳn. Hai người yên lặng cùng đi về phía trước.​

“Trên đời có bữa tiệc nào không tàn đâu.” Một lúc lâu sau, Ngô Tuyết Phong mới bỗng nhiên mở miệng nói.​

“Hồi trước lúc Trời Xanh AFK, cũng nói y hệt vậy luôn.” Diệp Thu nói.​

“Lão huynh của cậu đây gọi là giải nghệ có được không? Phiền cậu chuyên nghiệp chút coi.” Ngô Tuyết Phong đầy đầu hắc tuyến.​

“Y như nhau.” Diệp Thu ngậm thuốc lá, nhàn nhạt nói.​

Ba năm trong game Vinh Quang, ba năm trong liên minh chuyên nghiệp, Ngô Tuyết Phong vẫn là người bạn đáng tin nhất bên cạnh Diệp Thu. Tuy rằng bị hào quang của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu che phủ, danh tiếng khí công sư Khí Xung Vân Thủy cũng không phải đặc biệt vang dội, nhưng bản thân Diệp Thu hiểu rất rõ, người bạn này, đội hữu này, đối với hắn, đối với Gia Thế quan trọng cỡ nào.​

Mà hiện tại, như Ngô Tuyết Phong vừa mới nói, trên đời có bữa tiệc nào không tàn đâu. Cuộc đời Vinh Quang của Ngô Tuyết Phong, hắn chọn chấm dứt ở đây. Sau khi kết thúc vòng đấu trong của mùa giải này, hắn sẽ tuyên bố giải nghệ, hoàn toàn cáo biệt cái thế giới mà hắn đã sống suốt sáu năm này.​

“Có tính toán gì?” Diệp Thu hỏi.​

“Chắc sẽ xuất ngoại.” Ngô Tuyết Phong nói.​

“Ờ.” Diệp Thu gật gật đầu. Hắn cũng chỉ có thể hỏi han chút, hắn không có kinh nghiệm gì đối với lựa chọn tương lai, cho nên không cho ý kiến giúp bạn mình được.​

“Một lần cuối cùng, lấy ba quán quân liên tiếp tặng tôi.” Ngô Tuyết Phong nói.​

“Hẳn rồi.” Diệp Thu cười.​

“Tôi coi xếp hạng sau cùng rồi, Bách Hoa với Vi Thảo hai ba, Bá Đồ thứ tư.” Ngô Tuyết Phong nói.​

“Ừ đúng, tui coi rồi.” Diệp Thu nói, “Mới nãy trên lầu còn đụng phải Hàn Văn Thanh.”​

“Vậy hả? Ổng nói thế nào?” Ngô Tuyết Phong hỏi.​

“Ổng còn biết nói cái gì? Vào trận gặp.” Diệp Thu thử bắt chước ngữ khí âm điệu của Hàn Văn Thanh, mỗi tội không giống lắm.​

“Quả nhiên, một chữ cũng không đổi.” Ngô Tuyết Phong bị bộ dạng của Diệp Thu chọc cười.​

“Thì đó, mỗi năm đều là vô vòng trong, mỗi năm đều làm đối thủ với ổng, mỗi năm đều nói “Vào trận gặp”.” Diệp Thu than thở.​

“Bất quá nếu cứ thiệt như vậy suốt mười năm luôn, ngược lại cũng không tệ.” Diệp Thu nói.​

Ngô Tuyết Phong cười cười, không nói gì nữa. Mười năm? Đúng là nếu có thể cứ vậy suốt mười năm, quả thật không tệ. Chỉ rất đáng tiếc là, mười năm đó, dù thế nào đi nữa cũng sẽ không còn thuộc về mình.​

Chờ đợi mình, chỉ còn lại có ba vòng đấu.​



5. Chuyện thương mại của Gia Thế.

Hai người cùng trở lại khách sạn do liên minh thống nhất sắp xếp từ vòng đấu trong, vừa vào sảnh lớn, liền nhìn thấy ông chủ Đào Hiên của Gia Thế đang ngồi trên ghế vui vẻ cười nói với một người. Vừa nhìn thấy Diệp Thu và Ngô Tuyết Phong đi vào, hắn liền đứng dậy. Nhưng Diệp Thu lập tức quay đi, hướng về một phía khác của đại sảnh, chỉ để lại Ngô Tuyết Phong nhìn Đào Hiên bất đắc dĩ cười khổ.​

Đào Hiên cũng cười khổ bó tay, chỉ đành vẫy vẫy tay với Ngô Tuyết Phong. Người ngồi đối diện Đào Hiên đứng dậy quay đầu lại, sau khi nhìn thấy Ngô Tuyết Phong thì lộ ra một nụ cười nhiệt tình.​

Ngô Tuyết Phong nhận ra vị này, là một trong những nhà tài trợ quan trọng nhất của chiến đội Gia Thế. Là kẻ đoạt vô địch hai năm liên tục, Gia Thế trước giờ không thiếu người muốn đầu tư. Thế nhưng chiến đội vốn có giá trị thương mại lớn nhất liên minh, thậm chí là toàn giới thể thao điện tử này, cuối cùng vẫn không thể ký xuống điều kiện tài trợ đủ cao.​

---​

“Liêu tổng tới rồi.” Ngô Tuyết Phong bước nhanh tới trước, chào hỏi nhà tài trợ của Gia Thế. Vì Diệp Thu không chịu ra mặt, trong mấy công việc thế này, Ngô Tuyết Phong làm phó đội trưởng chỉ đành việc nghĩa không nhường, xuất đầu lộ diện.​

“Vòng đấu bảng xếp hạng đầu, lần thứ ba tiến vào vòng trong, sao tôi dám không tới?” Liêu tổng cười, bước tới bắt tay với Ngô Tuyết Phong.​

“Đều là nhờ Liêu tổng ủng hộ.” Ngô Tuyết Phong nói mấy lời khách sáo này đã quá quen.​

“Làm gì có, là mấy cậu đánh hay, đặc biệt là Diệp Thu.” Liêu tổng nói.​

“Ha ha.” Vừa nhắc tới Diệp Thu, Ngô Tuyết Phong khó tránh hơi lúng túng. Là một trong những nhà tài trợ quan trọng nhất của Gia Thế mà cũng chưa từng thấy mặt thật của đội trưởng, Ngô Tuyết Phong đoán trong lòng bọn họ chắc chẳng vui được đến tám phần mười nụ cười trên mặt.​

“Tôi còn có việc, đi trước đây. Chúc các cậu đạt được thành tích tốt, nhất định phải lấy thêm một quán quân.” Liêu tổng nói.​

“Nhất định.” Ngô Tuyết Phong cười, chào tạm biệt Liêu tổng, khi quay đầu lại đã không còn nhìn thấy nụ cười trên mặt ông chủ Đào Hiên. Hắn nặng nề dựa trên ghế sa lông, nhìn phần hợp đồng bày trên bàn trà phía trước, như có điều suy tư.​

“Liêu tổng đến bàn luận chuyện ký tiếp hợp đồng?” Ngô Tuyết Phong ngồi vào đối diện Đào Hiên, hỏi.​

“Đúng thế.” Đào Hiên gật gù.​

Mùa giải đầu tiên khi Gia Thế vừa đoạt chức vô địch xong, Liêu tổng ký một hợp đồng tài trợ trong vòng hai năm. Mùa giải này đánh hết vòng trong, hợp đồng sẽ đến kỳ hạn. Lúc này ngưng hợp tác hay tiếp tục tài trợ, song phương cũng sớm đã bắt đầu tiến hành thương lượng, thế nhưng đến tận hôm nay vẫn chưa quyết định xong. Nhìn sắc mặt của Đào Hiên, Ngô Tuyết Phong đoán đàm phán không thuận lợi cho lắm.​

“Liêu tổng nói thế nào?” Ngô Tuyết Phong hỏi. Tuy rằng mùa giải sau đã muốn rời đi, nhưng hắn vẫn quan tâm tương lai Gia Thế như trước. Ở đây có đồng bọn thân thiết nhất của hắn, Diệp Thu, ông chủ Đào Hiên trước mặt, tất cả mọi người đều đã làm bạn với nhau từ khi còn chơi game, sau đó lại cùng nhau lưu lạc kiếm sống trong giới chuyên nghiệp này.​

“Ông ta đưa ra hai yêu cầu.” Đào Hiên nói.​

“Yêu cầu gì?” Ngô Tuyết Phong hỏi.​

“Đầu tiên, nếu như muốn ký tiếp hợp đồng, vòng chung kết lần này, Gia Thế nhất định phải đoạt vô địch.” Đào Hiên nói.​

“Cái gì… Sao có thể yêu cầu kiểu đó được, chức vô địch có ai dám đảm bảo 100% đoạt được chứ?” Ngô Tuyết Phong kinh ngạc nói.​

“Còn chưa hết.” Đào Hiên bất lực nói, “Cứ cho là tụi mình thuận lợi vô địch luôn, vậy cũng chỉ chịu tài trợ thêm một năm nữa. Chưa kể, việc đoạt vô địch hay không cũng sẽ trở thành tiêu chuẩn trọng yếu quyết định kim ngạch tài trợ cuối cùng trong hợp đồng của năm tới. À không, là tiêu chuẩn duy nhất.”​

“Vậy là bao nhiêu?” Ngô Tuyết Phong hỏi.​

“Tự anh xem đi.” Đào Hiên liếc về phía bản hợp đồng trên bàn.​

Ngô Tuyết Phong cầm lên, lật nhanh đến phần kim ngạch tài trợ, sau khi xem xong, nhất thời có thể nói là mở rộng tầm mắt.​

“Cái này…” Hắn quả thật không biết nên nói cái gì. Trên hợp đồng, Gia Thế đoạt vô địch hay không đoạt, kim ngạch tài trợ đối phương đồng ý thanh toán cách biệt nhau mười lần. Ngay cả như vậy, kim ngạch tài trợ nếu như đoạt vô địch cũng chỉ tăng lên một chút so với năm nay. Còn nếu không đoạt vô địch nổi, thì chỉ còn một phần mười, coi như an ủi.​

“Không vô địch, tụi mình lập tức trở thành ăn xin đúng không?” Đào Hiên nói.​

“Thế này thật là quá đáng.” Ngô Tuyết Phong nói.​

“Đúng đấy, rất quá đáng.” Đào Hiên than thở, “Lần này đoạt vô địch, tụi mình sẽ là ba quán quân liên tiếp đó! Trong giới thi đấu, ba quán quân liên tiếp mang ý nghĩa thống trị tuyệt đối. Mang ý nghĩa thành lập cả một vương triều. Mà một đội ngũ lập nên vương triều với ba chức vô địch liên tiếp như vậy, trong mắt người ta, chẳng lẽ bỏ đi hai chữ quán quân thì lập tức biến thành không đáng giá một đồng. Ngoại trừ quán quân, tụi mình không còn giá trị gì nữa sao?”​

Ngô Tuyết Phong trầm mặc. Hắn hiểu rõ lời cảm khái này của Đào Hiên chỉ cái gì.​

Nếu như Diệp Thu có thể tham dự các hoạt động thương mại, thì Gia Thế chắc chắn sẽ không phải đối mặt với các nhà tài trợ trong tình huống như vậy. Vấn đề này Đào Hiên đã nỗ lực thuyết phục Diệp Thu rất nhiều lần, thế nhưng đều bị Diệp Thu kiên định từ chối. Đối với chuyện đó Đào Hiên cũng thường hay úp mở trách cứ sau lưng. Có lần rượu vào nói lỡ, thậm chí nói rằng Diệp Thu nếu cứ không hợp tác, dù đoạt nhiều quán quân hơn nữa, giá trị thực sư của Gia Thế cũng không cách nào được thể hiện.​

Cầm quán quân vẫn không cách nào thể hiện giá trị, giá trị mà anh muốn, cuối cùng là gì đây?​

Câu này Ngô Tuyết Phong rất muốn hỏi thử Đào Hiên, nhưng hắn không hỏi, vì hắn kỳ thực đã sớm biết đáp án. Khi còn trong game, bọn họ là người chơi kề vai chiến đấu. Nhưng hiện tại, hắn và Diệp Thu trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, mà Đào Hiên cũng đã là một thương gia kinh doanh chiến đội. Từ lúc trong game, công đoàn Gia Vương Triều bọn họ đều đã do một tay Đào Hiên quản lý, phương diện này hắn có tài năng khá xuất sắc. Đến khi thành lập chiến đội, Đào Hiên đang chuẩn bị tiếp tục đại triển quyền cước, kết quả việc Diệp Thu không phối hợp trong phương diện thương mại ngược lại ràng buộc tay chân của hắn. Quả thật giá trị hiện hữu của Gia Thế phần nhiều là do Diệp Thu một tay tạo nên, mà giới hạn ở đây, Đào Hiên hiển nhiên bất mãn hết sức.​

Mà lần này đàm phán không thuận lợi đã đả kích nghiêm trọng tinh thần của hắn, lúc này Đào Hiên xem ra cực kỳ chán nản, hắn nhìn Ngô Tuyết Phong, vô cùng thất ý nói: “Chưa kể mùa giải này kết thúc anh sẽ công bố tin tức giải nghệ ra bên ngoài, tới lúc công bố, tôi nghi ngờ không biết bản hợp đồng ăn xin này có còn ký được hay không nữa.”​

“Đừng đùa, tôi đâu có quan trọng tới vậy.” Ngô Tuyết Phong thử làm cho Đào Hiên thoải mái một chút.​

“Không phải đùa đâu.” Đào Hiên lắc đầu, vẻ mặt vẫn nặng nề như cũ.​

“Đến lúc đó cũng sẽ có tân nhân ầm ầm xuất hiện. Vinh Quang hiện tại càng ngày càng có nhiều người trẻ tuổi có tài, mùa giải trước Phồn Hoa Huyết Cảnh, mùa giải này Ma Thuật Sư, đến mùa giải sau, nhất định sẽ có nhân tài ưu tú hơn trồi lên, hở?” Ngô Tuyết Phong nói, nhưng Đào Hiên có vẻ vẫn thờ ơ không chú tâm, hắn chẳng có cách nào chỉ đành kiên trì nói tiếp, không ngờ liền phát hiện vẻ mặt Đào Hiên thay đổi, giống như phát hiện ra gì đó, ánh mắt hướng tới phía sau Ngô Tuyết Phong, trong mắt lần nữa rực lên ánh sáng hy vọng.​

“Sao vậy?” Ngô Tuyết Phong quay đầu lại, có chuyện gì xảy ra phía sau sao?​

Phía sau không xảy ra chuyện gì, chỉ là ở một đầu khác trong đại sảnh, một cô gái xinh đẹp tràn đầy thanh xuân, đang cười tủm tỉm đứng đằng trước Diệp Thu.​

“Tiểu Mộc Tranh?” Ngô Tuyết Phong biết cô bé này, xưng hô như thế là bởi vì thời điểm hắn mới quen cô, cô vẫn còn rất nhỏ, chỉ mới mười hai tuổi. Sau khi gia nhập Gia Thế, cô bé này vẫn luôn đi theo xung quanh Diệp Thu. Không có ai hoài nghi tình cảm giữa hai người, là chiến hữu cũ cùng nhau từ game tiến vào giới chuyên nghiệp, mọi người đối với quan hệ của Diệp Thu và cô bé này đều hiểu rõ đến nguồn căn.​

Nhìn cô, Ngô Tuyết Phong không tránh khỏi lập tức nghĩ đến người kia.​

Nếu như cậu ta vẫn còn ở đây, tất cả mọi vấn đề chỉ sợ đã giải quyết dễ dàng rồi đi? Bất kể là tranh cướp thắng lợi trong thi đấu, hay là vấn đề khiến Đào Hiên đau đầu trước mắt, chỉ sợ đều sẽ có các phương thức giải quyết càng hoàn mỹ hơn.​

Chỉ tiếc…​

Nghĩ đến đây Ngô Tuyết Phong liền có chút ảm đạm, người kia trái lại cũng là hảo bằng hữu kết bạn trong game của hắn, chỉ tiếc mọi người còn chưa kịp qua lại bao nhiêu trong cuộc sống thật.​

Ngô Tuyết Phong quay đầu về, nhìn thấy Đào Hiên đã đứng dậy, ánh mắt của hắn đang nhìn về phía Diệp Thu và Tô Mộc Tranh bên kia, thế là cũng muốn đi về phía đó, thậm chí quên luôn bản hợp đồng bỏ trên bàn.​

Ngô Tuyết Phong thu hợp đồng lại, đi theo phía sau Đào Hiên, hắn nhớ tới ánh mắt kỳ vọng trước đó của Đào Hiên.​



6. Gửi hy vọng lại cho người sẽ thay thế vị trí của mình

Nghĩ đi nghĩ lại, liên hệ với đề tài khiến Đào Hiên suy sụp tinh thần trước đó, Ngô Tuyết Phong bỗng nhiên ý thức được một khả năng xảy ra.​

Ánh mắt của hắn nhất thời vòng qua bóng lưng Đào Hiên, cũng nhìn về phía Tô Mộc Tranh bên kia. Diệp Thu vốn là đang muốn đi về phía thang máy, nhưng Tô Mộc Tranh quay mặt về phía này, nhìn thấy Đào Hiên và Ngô Tuyết Phong, bèn kéo lấy Diệp Thu chỉ qua.​

Diệp Thu không quay đầu lại, chỉ nói gì đó với Tô Mộc Tranh, sau đó hai người cùng nhau đi vào trong. Đào Hiên bước nhanh hơn, rốt cuộc cùng với với Ngô Tuyết Phong, Diệp Thu, Tô Mộc Tranh đứng chung một thang máy.​

“Đào ca, Phong ca.” Tô Mộc Tranh vẫn dùng xưng hô lâu nay gọi hai người.​

“Tiểu Mộc Tranh cũng tới đây hả, anh còn chưa biết đó.” Đào Hiên cười.​

“Vòng đấu trong mà, đương nhiên phải tới trường đấu coi mới hay.” Tô Mộc Tranh nói.​

“Nói vậy em cũng hiểu biết về Vinh Quang?” Ánh sáng trong mắt Đào Hiên càng thêm nồng nhiệt.​

Tô Mộc Tranh nhìn về phía Diệp Thu, tựa hồ muốn suy xét trình độ của bản thân.​

Diệp Thu cười cười: “… Đâu chỉ hiểu biết, trình độ của con bé đã tương đối khá rồi.”​

Nghe được đáp án này, đặc biệt là từ miệng Diệp Thu nói ra, Đào Hiên có vẻ sung sướng trong lòng.​

“Chơi nghề nghiệp gì đó?” Hắn hỏi Tô Mộc Tranh.​

“Bậc thầy pháo súng.” Tô Mộc Tranh nói.​

Bậc thầy pháo súng?​

Đào Hiên ngẩn người, Ngô Tuyết Phong cũng ngẩn người.​

Bởi vì nghề nghiệp này, đối với cô bé trước mặt mà nói, hẳn là có chút đặc biệt.​

Người vừa mới khiến Ngô Tuyết Phong nhớ tới mà cảm thấy ảm đạm kia, Tô Mộc Thu ca ca của Tô Mộc Tranh, trước khi tạ thế có luyện một nhân vật mới, chuẩn bị cùng Diệp Thu và Ngô Tuyết Phong đồng thời tiến vào giới chuyên nghiệp Vinh Quang, không phải là bậc thầy pháo súng sao? Hơn nữa, nếu như Ngô Tuyết Phong nhớ không lầm, tài khoản kia còn là nhân vật nữ, trong tên của nhân vật có tên em gái cậu ta, Tô Mộc Tranh.​

“Chính là Mộc Vũ Tranh Phong.” Diệp Thu như đoán được hai người đang nghĩ gì, nói.​

Hai người tuy nhiên vẫn trầm mặc.​

Đây là một sự kế thừa khiến người ta thương cảm, bọn họ cũng không biết nên nói cái gì bây giờ. Dù cho trong lòng Đào Hiên tính toán dự định đủ thứ, nhưng hắn cũng cảm thấy lúc này không phải thời cơ thích hợp mở miệng.​

Hắn khẽ thở dài một cái, đang định nói gì đó, ai ngờ Diệp Thu đã nhìn Ngô Tuyết Phong nói.​

“Cho nên thật ra anh cứ yên tâm mà đi đi.” Diệp Thu nói.​

Ngô Tuyết Phong sửng sốt, nhưng liền hiểu được ý tứ trong lời nói này. Thế nhưng…​

“Câu này tôi nghe sao không thấy thoải mái nhỉ?” Hắn làm ra vẻ không vui nói.​

“Không thoải mái, vậy ở lại đi.” Đào Hiên cũng đã hiểu ý của Diệp Thu, tâm trạng tất nhiên cao hứng. Đối phương đã có ý đó, quả thật đỡ cho hắn nói quá nhiều, liền hùa theo chọc ghẹo Ngô Tuyết Phong.​

“Quên đi, vẫn nên để tương lai lại cho mấy người trẻ tuổi các cậu thôi.” Ngô Tuyết Phong giả vờ lão thành nói.​

Chúng nhân đều cười, thang máy đã đến.​

Bốn người bước ra khỏi, mạnh ai nấy hướng về phía phòng mình.​

“Tiểu Mộc Tranh.” Nhìn thấy Tô Mộc Tranh theo Diệp Thu về phòng của hắn, Ngô Tuyết Phong bỗng nhiên kêu lên.​

“Sao vậy Phong ca?” Tô Mộc Tranh xoay đầu lại.​

“Phải cố gắng lên nha.” Ngô Tuyết Phong nói.​

“Em biết rồi.” Tô Mộc Tranh gật đầu.​



7. Chung kết Gia Thế Bách Hoa.

a. "Chú ý Khí Xung Vân Thủy!"

“Chú ý Khí Xung Vân Thủy, chú ý Khí Xung Vân Thủy, chú ý Khí Xung Vân Thủy, chuyện quan trọng phải nói ba lần!” Trên kênh đội ngũ của chiến đội Bách Hoa, đội trưởng Tôn Triết Bình trước giờ nói chuyện đơn giản gọn gàng, không tiếc lặp lại ba lần, nhấn mạnh về Ngô Tuyết Phong xưa nay ít người coi trọng của chiến đội Gia Thế.​



b. "Chưa ai hình thành đủ sự xem trọng đối với việc này."

Mà lúc này mức độ xem trọng của Bách Hoa đối với Khí Xung Vân Thủy trong trận đấu, lại thắng được sự tán đồng rất cao của các thiếu niên.​

“Sự trợ giúp của Khí Xung Vân Thủy là yếu tố quan trọng tăng cường chiến lực của Nhất Diệp Chi Thu, từ trước tới nay chưa từng có ai phá được.” Dụ Văn Châu nói.​

“Nói chính xác, là chưa ai hình thành đủ sự xem trọng đối với việc này.” Trương Tân Kiệt nói.​

“So với Nhất Diệp Chi Thu thì Khí Xung Vân Thủy tương đối dễ đánh hơn trong hệ thống tổ hợp này.” Tiêu Thời Khâm nói.​

“Bách Hoa đang muốn làm vậy đó.” Dụ Văn Châu nói, nhìn về phía màn ảnh lớn tiếp sóng thi đấu.​


c. "Vậy trong trận cuối cùng này..."

“Thế à.” Trong trận Ngô Tuyết Phong còn đang trả lời, “Vậy trong trận cuối cùng này, cứ để tôi trải nghiệm thử cảm giác làm bia bắn tên đi.”​

“Yên tâm đi thôi, cái khác giao cho tui.” Diệp Thu đáp.​

Trong trường đấu xảy ra huyên náo lần thứ hai.​

Trận cuối cùng? Đây là ý gì? Tổng chung kết đúng là trận đấu cuối cùng của một mùa giải, nhưng ý tứ lộ ra giữa những dòng chat của Ngô Tuyết Phong thật không giống như đang nói về chung kết của một mùa giải.​

Ngô Tuyết Phong… Chuẩn bị muốn giải nghệ?​

Rất nhiều người lập tức nghĩ, nhìn tuổi tác của Ngô Tuyết Phong, việc này cũng không phải là không có khả năng.​

Cho nên đây chính là lần thể hiện cuối cùng của hắn trên sàn thi đấu chuyên nghiệp?​

Khí Xung Vân Thủy, một vai phụ ẩn dưới hào quang của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, lần đầu tiên dùng một tư thái cực kỳ dũng cảm xông về phía đối thủ.​

“Khí Xung Vân Thủy lên tới! Khí Xung Vân Thủy lên tới!” Tuyển thủ Bách Hoa kêu to trên kênh chat, trọng điểm mà họ đang muốn nắm giữ cư nhiên cứ thế mà chủ động nhảy ra.​


d. "Tôi à, nên được bầu làm diễn viên phụ xuất sắc nhất chớ"

Khí Xung Vân Thủy vừa né tránh, vừa cực kỳ kín đáo thi triển một kỹ năng hất lên, một dòng khí mai phục tại chỗ, chỉ chờ Lạc Hoa Lang Tạ hạ xuống sẽ dính chưởng.​

Thế nhưng Tôn Triết Bình đã sớm phát hiện ra thủ đoạn ngầm này, giữa không trung cưỡng chế ngừng Băng Sơn Kích, đổi thành Ngân Quang Lạc Nhận. Ngân Quang Lạc Nhận được sử dụng bởi trọng kiếm, dùng khí thế không thua Băng Sơn Kích mà đè xuống đầu Khí Xung Vân Thủy. Cùng lúc đó, các lộ công kích khác của chiến đội Bách Hoa đã vào chỗ, nhắm thẳng tới Khí Xung Vân Thủy.​

Tình cảnh Diệp Thu vẫn thường phải đối mặt chính là thế này nhỉ?​

Nhìn thế công tập trung hỏa lực đến từ nhiều phía, Ngô Tuyết Phong không nhịn được nghĩ.​

Thế tiến công như vậy mà để cho mình độc lập ứng phó thì quả thật vẫn có chút miễn cưỡng. Nhưng trong ba năm nay, Diệp Thu lại hết lần này đến lần khác xuyên thủng những cơn mưa công kích mãnh liệt như thế, hết lần này đến lần khác ra sức giành lấy thắng lợi cho Gia Thế.​

Loại chuyện như vậy, bản thân tôi làm không được rồi, rốt cuộc, vẫn phải trông vào cậu thôi!​

Né tránh, di chuyển, tìm chỗ chui, kiếm vật cản, ra chiêu.​

Ngô Tuyết Phong điều khiển Khí Xung Vân Thủy vật lộn giữa vây khốn. Hắn trước giờ cũng hiểu rất rõ năng lực của chính mình, kiểu càn thẳng vào phá trận như Diệp Thu rất ngầu, rất thu hút, nhưng lại không phải là việc nằm trong phạm vi năng lực của hắn.​

“Tôi à, nên được bầu làm diễn viên phụ xuất sắc nhất chớ.” Hắn nói trên kênh chat, câu này không hàm chứa bất kỳ khổ sở gì, chỉ có kiêu ngạo và tự hào. Ngô Tuyết Phong cho rằng mình đã làm được chuyện xinh đẹp nhất trong phạm vi năng lực của mình, hắn không hề cảm thấy có gì tiếc nuối.​

“Diễn viên chính tới đây!” Diệp Thu đáp lại hắn, cực kỳ tự giác đảm nhiệm vai chính.​


e. "Việc tôi nên làm"

Nhưng đồng đội của Diệp Thu đã vào lúc này lặng yên ra tay.​

Thôi Vân Chưởng, trúng thẳng sau lưng Bách Hoa Liễu Loạn. Bởi vì Bách Hoa chuyển hỏa lực sang Nhất Diệp Chi Thu, Ngô Tuyết Phong rảnh tay được một khắc, lập tức nắm chặt chiến cơ, trợ giúp xuất sắc cho màn cường công của Diệp Thu.​

Bách Hoa Liễu Loạn bị vỗ trúng, bay thẳng vào vòng tay Nhất Diệp Chi Thu.​

“Cám ơn.” Diệp Thu không quên đáp một câu trên kênh chat, Nhất Diệp Chi Thu hất Khước Tà tới, Bách Hoa Liễu Loạn liền bị quăng lên không trung.​

“Việc tôi nên làm.” Ngô Tuyết Phong đáp, Khí Xung Vân Thủy lăn mình trên đất, tránh né công kích của chiến đội Bách Hoa đuổi tới, lại ném ra một chiêu Khí Ba Đạn đẩy tới Lạc Hoa Lang Tạ đang phóng về phía Nhất Diệp Chi Thu.​
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#4
[Tổng hợp] Phần xuất hiện của Ngô Tuyết Phong



Phần II: Tuyển thủ bị xem nhẹ.

---​

8. "...Nếu lão phu hồi đó ở Gia Thế, không chừng cũng hốt được ba cái tổng quán quân."

Nhưng, Nhất Diệp Chi Thu cũng không chiến đấu trong cô độc. Thời kì đó bên cạnh hắn cũng có các đồng đội đáng tin cậy, mà người được nhắc đến nhiều nhất có tên là Ngô Tuyết Phong. Nghề nghiệp của người này chính là khí công sư, nhân vật Khí Xung Vân Thủy.

Nhất Diệp Chi Thu và Khí Xung Vân Thủy – tổ hợp xưng bá Liên minh suốt ba năm. Bậc thầy pháo súng? Đó là chuyện về sau. Nhân vật kề vai sát cánh bên Đấu thần từ những ngày đầu là một khí công sư!

Ngô Tuyết Phong giải nghệ ngay sau khi Gia Thế dựng nên vương triều, vì thế fan hậu bối như Trần Quả chỉ nghe người ta kể lại về hắn, ấy thế mà những gì được nghe kể cũng đã quá đủ để dâng trào nhiệt huyết. Giờ đây Trần Quả đã hiểu dụng ý của Diệp Tu khi mua lại nhân vật khí công sư.

“Tức là Ngô Tuyết Phong sắp quay về?” Trần Quả bắt đầu high. Tổ hợp càn quét Liên minh suốt ba năm, nếu như tái hợp sẽ khiến người ta phấn khích cỡ nào? Cô high đến mức quên béng luôn rằng, nhân vật Diệp Tu hiện đang cầm đã không còn là pháp sư chiến đấu Nhất Diệp Chi Thu từ lâu rồi.

“Ổng hả? Khả năng không cao đâu!” Tuyển thủ thời đầu như Ngụy Sâm dĩ nhiên có quen biết Ngô Tuyết Phong.

“Sao thế?” Trần Quả hỏi.

"Hình như giải nghệ xong đi nước ngoài định cư, lúc sau chẳng còn nghe tin gì về ổng cả." Ngụy Sâm nói.

“Biết đâu Diệp Tu liên hệ được anh ta?” Trần Quả nói.

“Vậy cô em đừng mừng sớm quá, thằng cha đó còn già hơn tui nữa! Chứ không sao lại phải giải nghệ? Số ổng hên, có Diệp Tu bên cạnh, ổng trượt trạng thái, Diệp Tu lại không ngừng tiến bộ, bổ khuyết cho ổng hết. Mẹ nó, nếu lão phu hồi đó ở Gia Thế, không chừng cũng hốt được ba cái tổng quán quân.” Giọng điệu Ngụy Sâm có chút ước ao, có chút đố kị, lại có chút bất bình.


9. "Ngô Tuyết Phong là một tuyển thủ rất xuất sắc"

Trần Quả nghe mà ngẩn người. Cô im lặng quay ghế về máy gõ ba chữ Ngô Tuyết Phong. Cô phát hiện dường như mình biết quá ít về vị cựu tuyển thủ Gia Thế này. Nhắc đến ngôi vương ba quán quân của Gia Thế, mọi người chỉ ca tụng Diệp Tu và Nhất Diệp Chi Thu. Trần Quả cũng thế, trong mắt chỉ có Đấu Thần mà thôi.

Thông tin về Ngô Tuyết Phong trên mạng không nhiều, bởi thời kỳ đó là giai đoạn Liên minh mới cất những bước chập chững đầu tiên, vẫn chưa có sức ảnh hưởng rộng rãi như bây giờ, giới chuyên nghiệp Vinh Quang cũng chỉ là một nhóm nhỏ. Về sau nó phát triển rần rần, có thể thấy rõ ràng từ lượng thông tin mỗi năm mỗi nhiều hơn.

Mùa giải thứ ba, Gia Thế bảo vệ ngôi vương, lập nên bá nghiệp vương triều. Có vô số thảo luận liên quan đến việc này, nhưng các bình luận về Ngô Tuyết Phong ập vào mắt Trần Quả lại không phải những ngợi ca dành cho anh hùng. Phần đông mọi người đều nói anh ta tu bao nhiêu kiếp mới được slot chơi hỗ trợ cho Diệp Thu.

"Nếu tui ở Gia Thế, không chừng cũng hốt được ba cái quán quân."

Trần Quả phát hiện câu lúc nãy của Ngụy Sâm rất hot vào thời điểm đó, thậm chí người chơi bình thường cũng dám nói. Nó mang ý nghĩa tâng bốc thực lực Diệp Thu, nhưng lại thiếu tôn trọng với Ngô Tuyết Phong và các tuyển thủ khác trong Gia Thế. Quan trọng là, Trần Quả tìm mãi, tìm mãi mà không thấy bình luận nào tích cực dành cho Ngô Tuyết Phong cả.

"Họ nói không đúng đâu." Bỗng nhiên, giọng Tô Mộc Tranh vang lên bên tai. Trần Quả quay đầu, thấy Tô Mộc Tranh đang nhìn vào đống thông tin cũ mà cô đọc.

"Ngô Tuyết Phong là một tuyển thủ rất xuất sắc. Nếu không có anh ấy, Gia Thế sẽ không đoạt nổi ba tổng quán quân." Tô Mộc Tranh lên tiếng.

"Nó nói vậy hả?" Trần Quả hỏi.

Tô Mộc Tranh gật đầu.

"Vậy anh ấy có sẽ quay về không?" Trần Quả chỉ lên cái tên Ngô Tuyết Phong đầy khắp màn hình.

"Em không biết." Tô Mộc Tranh lắc đầu.

Tô Mộc Tranh không biết, thế thì phải hỏi người từng tiếp xúc trực tiếp với Ngô Tuyết Phong: ngoại trừ Diệp Tu chỉ có Ngụy Sâm.

10. "Kinh nghiệm, ý thức, phán đoán chính xác, thao tác chuẩn."

"Ổng á hả..." Ngụy Sâm truy về quá khứ bể dâu chìm nổi, "Ổng là người thực sự có não, đánh bằng cái đầu chứ không phải tay. Chắc đó là lý do ổng lớn tuổi hơn tui mà trạng thái còn ngon hơn cả tui!" Ngụy Sâm bắt đầu nói năng nghiêm túc. Hiển nhiên cái câu "nếu tui ở Gia Thế" là quen miệng bắn pháo thôi, chứ hắn không hề xem thường cống hiến cá nhân của Ngô Tuyết Phong.

"Đánh bằng cái đầu?"

"Kinh nghiệm, ý thức, phán đoán chính xác, thao tác chuẩn." Ngụy Sâm nói.

"Thế thì sao phải giải nghệ?" Trần Quả hỏi.

"Cô em à, ổng chỉ duy trì trạng thái ngon hơn tui tí thôi! Vấn đề tuổi tác vẫn sờ sờ ra đó, đánh hết ba năm đã là cực hạn của ổng rồi." Ngụy Sâm nói.

---

Clip bắt đầu chiếu với chất lượng khá tệ, nhưng Trần Quả liếc phát tìm được Nhất Diệp Chi Thu ngay. Khí Xung Vân Thủy của Ngô Tuyết Phong đâu?

"Ặc, hình như không quay trúng ổng..." Ngụy Sâm chậc lưỡi.

---
Bóng dáng Khí Xung Vân Thủy xuất hiện, đang di chuyển qua lại liên tục, thỉnh thoảng còn lọt ra khỏi góc nhìn. Người quay clip này vốn chỉ muốn xem Diệp Thu và Nhất Diệp Chi Thu, vì thế không hề điều chỉnh camera lấy một lần.

"Zâm vãi!" Ngụy Sâm chợt lên tiếng nhận xét pha di chuyển của Khí Xung Vân Thủy.

"Anh ta cũng theo trường phái chơi zâm à?" Trần Quả nói.

"Không tính là vậy." Ngụy Sâm nói, "Ổng luôn chọn dùng đấu pháp thích hợp với tình thế nhất."

Trên màn hình vẫn là cuộc giao tranh giữa Nhất Diệp Chi Thu và Quét Đất Dâng Hương, nhưng cả người Quét Đất Dâng Hương thình lình bay vèo ra khỏi góc nhìn. Góc nhìn xoay chuyển, Trần Quả thấy rõ đó là Tróc Vân Thủ của Khí Xung Vân Thủy. Anh ta bất ngờ lôi cổ Quét Đất Dâng Hương đang ác chiến dữ dội với Nhất Diệp Chi Thu đi mất.

"Má, đồng đội ngu như heo!!!" Lúc này trên màn hình xuất hiện comment chạy ngang.

"Hắn đã thành công cắt đứt tiết tấu công kích của Nhất Diệp Chi Thu, giỏi vãi lều!"

"Não úng thủy hả ba?"

Không có câu thứ tư vì Ngụy Sâm đã tắt chế độ hiển thị comment, "Lũ ngu." Hắn mắng thẳng thừng, "Pha vừa rồi nếu không phải Khí Xung Vân Thủy xách Quét Đất Dâng Hương đi, đứa ăn đạn sẽ là Nhất Diệp Chi Thu. Thấy kịp đúng không?"

Trần Quả đỏ mặt, vì cô chả thấy gì cả. Khoảnh khắc đó cô cũng nghĩ hệt như mấy comment trên kia: Khí Xung Vân Thủy tự dưng Tróc Vân Thủ làm gì, phá mẹ nó tiết tấu tấn công của Nhất Diệp Chi Thu! Muốn phối hợp thì nhào lên đánh đi ba, lôi Quét Đất Dâng Hương ra khỏi phạm vi công kích của Nhất Diệp Chi Thu chi?

"Thế nên tui mới nói, ổng luôn kịp thời xuất hiện khi cần thiết nhất. Đúng là một siêu support đáng tin cậy." Ngụy Sâm vẫn đang ca tụng.

"Nó tính ôm Hải Vô Lượng về, tui nghĩ... chắc không phải Ngô Tuyết Phong quay lại đánh đâu. Chắc nó muốn tìm một support khác giống vậy!" Ngụy Sâm nói.
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#5
[Tổng hợp] Art Ngô Tuyết Phong

1. Ngô Tuyết Phong only


2. Ngô Tuyết Phong và các nhân vật khác.
























 

JayN

Phó bản trăm người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
72
Số lượt thích
348
Location
hàng xóm của Wu Xuefeng
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Wu Xuefeng
#6
[Cảm nhận] Cái bóngcủahàoquangĐấuThần

Bên dưới đều là cảm nhận và suy nghĩ riêng của mình, có tham khảo từ một số bài cảm nhận khắp nơi, mong có chút gạch đá xây nhà :yaoming:
Xuyên suốt bộ truyện Toàn Chức Cao thủ, có thể bạn là một người đọc kĩ từng chương, để ý từng chi tiết hay chỉ là đọc lướt qua như một thói quen, nhưng chắc chắn rằng không ai có thể quên đi thành tích có một không hai mà cho đến hiện tại vẫn chưa chiến đội nào có thể thiết lập lại: Tam Liên Quan. Ba chiếc cúp quán quân liên tiếp chính là minh chứng không thể chối cãi cho sự thống trị của Gia Thế cũng như nhân vật nòng cốt Đấu thần Nhất Diệp Chi Thu được thao tác bởi Diệp Thu – người được mệnh danh sách giáo khoa Vinh Quang trong suốt một thời gian dài. Không một ai biết đến thế giới rộng lớn của trò chơi ấy mà chưa một lần được nghe nhắc đến Diệp Thu và Nhất Diệp Chi Thu. Sự tồn tại của Diệp Thu có thể được xem như một bug game không thể khắc chế. Thế nhưng, Vinh Quang không phải là trò chơi của một người. Hàn Văn Thanh không thể dành được quán quân cho Bá Đồ trong những năm đầu sơ khai của Vinh Quang khi Trương Tân Kiệt chưa được debut, một Trương Giai Lạc điên cuồng cố gắng chống đỡ Bách Hoa nhiều năm sau khi Tôn Triết Bình giải nghệ, người mới tốt nhất Tôn Tường dẫn dắt Gia Thế đến mức rớt hạng và rơi xuống vòng khiêu chiến khi không có tiếng nói chung với các thành viên khác,… và còn rất nhiều dẫn chứng khác cho câu nói “bất diệt” của Diệp Thu. Nếu vậy thì ai là người đã cùng chiến đấu bên cạnh Diệp Thu giành lấy Tam Liên Quan? Và thật sự có bao nhiêu người biết rằng Gia Thế cũng đã từng có một tổ hợp chiến đấu xưng bá Liên Minh suốt ba năm ròng rã, ngoài Diệp Thu? Có thể nói người quan trọng nhất trong đội hình huyền thoại của Gia Thế năm xưa bên cạnh người đội trưởng chính là Ngô Tuyết Phong, đội phó ba năm của Gia Thế, cũng là người duy nhất được biết đến như một tuyển thủ duy nhất giành được Quán Quân trong tất cả các mùa giải mà anh tham gia – chinh chiến ba năm, ba cúp vàng.

Chỉ một lần hiếm hoi mà Ngô Tuyết Phong được nhắc đến là qua lời kể của lão Ngụy trong chương 1128, chính truyện Toàn chức cao thủ. Cũng thông qua lần hiếm họi này, ta có thể nhận thấy rằng ngoại giới chưa lúc nào có được những đánh giá tốt cũng như chính xác về người đội phó năm ấy. Thậm chí kể cả những tuyển thủ chuyên nghiệp của các chiến đội khác cũng có cách nhìn rất sơ sài, họ rất xem thường những đóng góp của một khí công sư mờ nhạt trong những trận đoàn đội. Hầu hết họ đều có một điểm chung rằng chiến thắng của Gia Thế đều là vì hai nguyên do đơn giản: sự tồn tại của Diệp Thu và bộ trang bị khủng của Nhất Diệp Chi Thu. Thế nhưng, chính Diệp Thu đã từng nói: "Ngô Tuyết Phong là một tuyển thủ rất xuất sắc. Nếu không có anh ấy, Gia Thế sẽ không đoạt nổi ba tổng quán quân." Liệu có còn lời nói nào khác đáng tin hơn lời của Diệp Thu nói về người hợp tác ba năm của anh tạo nên tổ hợp xuất sắc nhất Liên Minh thời bấy giờ thay vì những bình luận từ fan xem thi đấu. Thế nhưng luôn tồn tại những sự ngoại lệ, và người đó chính là Tôn Triết Bình. Vị tuyển thủ nổi danh một thời đã có nhận xét như vậy khi xem trận đấu chung kết đầu tiên của Liên Minh Vinh Quang đến tận mười lần. Anh luôn nghĩ rằng bản thân mình nhất định sẽ có dao động khi đối đầu Nhất Diệp Chi Thu, nhưng anh không hề sợ hãi. Vậy mà, "Chân chính khiến hắn cảm thấy không nắm bắt được, là chiến đội Gia Thế, là một người khác trong đội ngũ này. Khí công sư, Khí Xung Vân Thủy, Ngô Tuyết Phong." (chương 4, ngoại truyện Đỉnh Vinh Quang).

Đại Tôn xem đi xem lại trận tổng chung kết đến tận mười lần vẫn không thể nắm bắt được lối chơi cũng như cách thức di chuyển của một người trọng đoàn đội Gia Thế. Vậy thì Ngô Tuyết Phong có thật sự yếu như rất nhiều người đã, đang, và sẽ nhận xét?

Với bản thân mình, Ngô Tuyết Phong là một người có phần theo chủ nghĩa cơ hội. Anh luôn tìm kiếm cũng như tự mình tạo ra những đấu pháp thích hợp với tình thế nhất, cho dù nó có đem lại cho anh những ánh nhìn cũng như bình luận tiêu cực từ bên ngoài. Anh không bao giờ để tâm vào những thứ ấy. Thứ duy nhất anh truy cầu, chính là Quán Quân, và anh sẽ luôn cùng đội trưởng Diệp Thu và đội viên Gia Thế truy cầu mục tiêu ấy. bất kể những điều tiếng từ bên ngoài.

Trong trận đấu chung kết mùa hai đối đầu chiến đội Bá Đồ, cả hai chiến đội đã lao thẳng vào nhau xáp lá cà, không khác gì một trận pk chân chính trong đấu trường, mặc kệ chiến thuật, mặc kệ quy định của giải đấu. Đối với những tuyển thủ ấy. trận chung kết đấy chính là trận đấu nguyên thủy nhất, dã man nhất trong suốt cuộc đời đánh giải của họ. Ấy vậy mà, những nhân vật còn sót lại trong trận ác chiến chính là Nhất Diệp Chi Thu và Khí Xung Vân Thủy đối đầu với Đại Mạc Cô Yên – hoàn toàn không có sự xuất hiện của trị liệu, mà chỉ là ba người bọn họ - tổ hợp chiến đấu của Gia Thế và nhân vật nòng cốt của Bá Đồ. Trong một trận đấu ác liệt đến mức mà trị liệu hai bên đều ngã xuống, Ngô Tuyết Phong vẫn trụ lại kề vai sát cánh cùng Diệp Thu. Liệu đây có phải là may mắn? Là do Diệp Thu một mực xem trọng người đội phó của mình, mà toàn tâm bảo vệ, bỏ mặt trị liệu? Hay là do kĩ năng cá nhân của Ngô phó đã đem đến cục diện cuối cùng này? Chắc chắn không phải là may mắn rồi. Nhất Diệp Chi Thu đã nói với đội trưởng Bá Đồ rằng: "bên cạnh anh thiếu một người đủ sức giúp đỡ.” (chương 6, ngoại truyện Đỉnh Vinh Quang)

Bên cạnh đó, sau trận chung kết mở ra vương triều bất diệt Gia Thế năm ấy, Ngô Tuyết Phong liền giải nghệ với vấn đề tuổi tác. Chiến đấu đên đây đã là cực hạn của anh rồi. Sau khi giải nghệ, đội trưởng Diệp Thu tiếp tục dẫn dắt chiến đội Gia Thế tham gia Vinh Quang chuyên nghiệp những mùa giải sau đó. Sự bổ sung nhân sự của Tô Mộc Tranh đã cùng với Diệp Thu tạo nên tổ hợp xuất sắc nhất Liên Minh nhiều năm liền, thế nhưng Gia Thế hoàn toàn không thể chiếm được thêm một chiếc cúp nào sau mùa giải thứ ba dẫn đến sự “giải nghệ” đầy tiếc nuối đối với fan hâm mộ của đội trưởng Gia Thế. Phải chăng sự ra đi của Ngô Tuyết Phong đã để lại lỗ hổng quá lớn trong đoàn đội Gia Thế cho dù họ đã có một nhân vật bậc thầy pháo súng đệ nhất Vinh Quang gia nhập?

Đối với cá nhân mình, Diệp Thu và Ngô Tuyết Phong là tổ hợp chiến đấu thực dụng nhưng lại hiệu quả nhất trong suốt một thời gian dài. Cả hai người họ đều biết điểm mạnh cũng như điểm yếu của bản thân là ở đâu, cũng như luôn có cái nhìn toàn cục về trận đấu tốt nhất. phương án tốt nhất vào thời điểm thích hợp nhất. Cá nhân Ngô Tuyết Phong không có được những hiểu biết cũng như kĩ năng cá nhân trong game Vinh Quang gần như hoàn hảo như Diệp Thu, nhưng nhờ có sự chói lào của một Nhất Diệp Chi Thu mà người đội phó âm thầm ấy có thể trình diễn vai trò trợ thủ của một khí công sư thật sự. Thôi Vân Chưởng, Tróc Vân Thủ, Đoạn Mạch, Phá Trí, … và rất nhiều kĩ năng của khí công sư nếu được sử dụng vào những thời điểm hoàn hảo sẽ là những lần lật kèo đấu, những lần dồn chết hạch tâm đối phương mà không có quá nhiều trở ngại, cũng như lối di chuyển liên tục thoắt ẩn thoắt hiện của chính người thao tác sẽ góp phần tạo nên một nhân vật mờ nhạt nhưng cực kì hiểu quả trong thi đấu đoàn đội. Và Ngô Tuyết Phong gần như chính là người đã đưa nghề khí công sư lên một tầm cao hỗ trợ trong những năm đầu Liên Minh chức nghiệp Vinh Quang được thành lập.

Nói đi cũng phải nói lại. Một Ngô Tuyết Phong có phần may mắn khi anh thường ẩn bên dưới cái bóng của hào quang Đấu Thần mà tạo ra một nhân vật Khí Xung Vân Thủy mờ nhạt nhưng cực kì hiệu quả và nguy hiểm thì chính Diệp Thu cũng rất may mắn khi có được một người chơi hỗ trợ như Ngô Phó. Ngay từ những ngày đầu đến với Vinh Quang, Diệp Thu thân là một đội trưởng chiến đội nhưng lại hoàn toàn giấu đi thân phận giống như “rồng thần” chỉ thấy đầu chứ không thấy đuôi. Là một đội phó, Ngô Tuyết Phong hầu như phải thay mặt họ Diệp trong tất cả những hoạt động của chiến đội Gia Thế đối phó với ngoại giới. Vậy mà đối với phần lớn mọi người, Gia Thế luôn là chiến đội một người thì phải nói rằng sự hỗ trợ của Ngô phó với Gia Thế gần như là hoàn hảo. Anh là một người âm thầm từ trong trận đấu cho đến bên ngoài cuộc sống khi phải đối diện với mọi người. Liệu có bao nhiêu tuyển thủ có thể vì chiến thắng, vì hào quang chói sáng của một người mà tự đưa bản nhân và nhân vật của mình ẩn sâu như một cái bóng? Một con người âm thầm chiến đấu, âm thầm toàn lực hỗ trợ Diệp Thu cũng như Gia Thế, âm thầm giải nghệ mà không có đến một lần liên lạc với vị tiểu đội trưởng năm ấy. Giống như một người trong forum đã từng nói rằng Ngô phó là một người đàn ông không đi tìm sự công nhận. Điều duy nhất mà anh truy cầu suốt cuộc đời đánh giải ngắn ngủi của anh chỉ là cùng Diệp Thu, cùng đội ngũ Gia Thế chiến đấu tranh giành Quán quân mà hoàn toàn không phải hào quang của bản thân hay những lời khen ngợi đến từ những người hâm mộ.

Chiến đội Hưng Hân được Diệp Tu lập nên sau khi giải nghệ liệu có đang phần nào đó đi theo hướng mà một Gia Thế đã từng làm? Sự kết hợp vô tình giữa một tuyển thủ có khả năng chú ý đến toàn cục rất tốt trong trận đấu như Kiều Nhất Phàm và một khí công sư zâm của Phương Duệ có thể tạo nên một Ngô Tuyết Phong – Khí Xung Vân Thủy lần nữa tái hiện làm chỗ dựa vững chắc cho họ Diệp nâng chiếc cúp quán quân lần thứ tư trong sự nghiệp mười năm đấu giải? Hạ hồi phân giải.

Tam Liên Quan chính là kết quả của cả một quá trình âm thầm chiến đấu của một cái bóng Khí Xung Vân Thủy – Ngô Tuyết Phong, hào quang chói lọi của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu – Diệp Thu và những thành viên chưa bao giờ được biết đến của chiến đội Gia Thế trong suốt ba năm đầu tiên của Vinh Quang. Một vương triều ba quán quân có một không hai trong lịch sử giải đấu nhưng phần lớn những thành viên của họ lại cực kì mờ nhạt và âm thầm cống hiến như chính vị đội phó của họ vậy.

Sinh nhật khoái lạc – Ngô Tuyết Phong.

Link ảnh: 叶:诶老吴?!你怎么在这……哎-白鹿青崖行

Được post lúc 1:30 chiều. Một người duy nhất, tham gia Vinh Quang ba lần, đạt Ba Quán Quân, không ai có thể làm được.
 

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
322
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#7
Ngô Tuyết Phong – Dĩ tâm vi tú


Dĩ tuyến vi tú, khả chức tuế nguyệt

Dĩ tâm vi tú, khả chức giang sơn

(Lấy chỉ mà thêu, có thể đan ra năm tháng

Lấy tâm mà thêu, có thể dệt được giang sơn)

Họa quốc – Thập Tứ Khuyết



Cre art: 拆骨


Sơ Ngộ Kết Giao

Lần đầu Ngô Tuyết Phong gặp gỡ Diệp Tu và Tô Mộc Thu là sau cuộc quyết chiến giữa Nhất Diệp Chi Thu và Đại Mạc Cô Yên ở khu 1 Vinh Quang năm ấy.

Sau khi Nhất Diệp Chi Thu thắng trận, Đại Mạc Cô Yên rơi ra quyền sáo chữ cam Dung Nham Nộ Hỏa, lúc đó là siêu hiếm trong game, người người mơ ước. Còn Nhất Diệp Chi Thu tuy đứng ngay bên cạnh nhưng HP đã gần cạn hết, không đủ để tạo mối uy hiếp. Vì vậy người chơi thường đồng loạt xông lên, tận dụng thời cơ muốn cướp vũ khí hiếm kia.

Để cướp được quyền sáo chữ cam này, bọn họ không ngại ra tay với Nhất Diệp Chi Thu. Hiển nhiên Nhất Diệp Chi Thu là người đứng gần chỗ Đại Mạc Cô Yên ngã xuống nhất, cậu ta muốn nhặt quyền sáo, không ai gần bằng cậu ta. Nhưng lúc này cậu ta chỉ còn lại chút xíu HP, việc này không thể nghi ngờ đã tăng cường tự tin cho những người chơi kia, cho dù trước đó tận mắt nhìn thấy thực lực cao siêu của Nhất Diệp Chi Thu, còn bội phục nữa, nhưng chỉ có một chút HP đó, bọn họ không sợ gì cả.

Chương 2 - Ngoại truyện Đỉnh Vinh Quang.

Lúc đó, Khí Xung Vân Thủy đã xuất hiện như một vị anh hùng “giữa đường thấy bất bình chẳng tha”, tung Lồng Niệm Khí ra bảo vệ Nhất Diệp. Tuy ở trong thế giới ảo nhưng hành động nghĩa hiệp của Ngô Tuyết Phong đã chứng minh được tính cách con người thật của anh - Hạo Nhiên. Hai chữ này quả là hợp với anh, “hạo nhiên - chính khí của đất trời”, trong sạch, nhân nghĩa, ngay thẳng, lương thiện, tâm sáng như sao, lưng thẳng như tùng, hiên ngang đứng giữa đất trời. Anh thực sự rất tốt, rất dũng cảm bảo vệ lẽ phải, bất chấp số người chơi đông đảo đang xấu xa muốn nhân cơ hội cháy nhà hôi của kia.

Cũng chính vì lòng anh như đóa tuyết liên trên đỉnh núi, tinh khôi trong vắt, nên anh cũng không muốn tranh công, không muốn “vô công bất thụ lộc”, từ chối vũ khí cam mà Diệp Tu có nhã ý đưa tặng để cảm ơn. Anh không nhận vì anh biết thực ra mình không đóng góp gì nhiều trong việc giúp pháp sư chiến đấu thoát khỏi vòng vây, thuận lợi nhặt được vũ khí. Công lao là thuộc về vị “thần thương thủ” phía sau đã phát động công kích để bảo vệ Nhất Diệp an toàn.

Ấn tượng đầu tiên mà anh để lại cho người đọc chính là nhân cách tốt đẹp của mình: biết phân biệt phải trái đúng sai, biết khiêm tốn ý thức rõ được bản thân mình, giúp người không màng báo đáp.

Những người chơi khác có đang mắng mỏ anh không, dĩ nhiên là có rồi, cướp mất cơ hội dành được đồ ngon của bọn họ mà. Nhưng anh có để ý sao? Dĩ nhiên là không rồi, làm người chỉ cầu không thẹn với lương tâm mình là được.

Ngay từ thuở ban đầu, Ngô phó của chúng ta đã là người như thế: tâm mình trong sạch là đủ, quan tâm chi miệng lưỡi người đời.


Nhất Thế Phụng Quân

Ngô Tuyết Phong trở thành đội phó Gia Thế vào năm thứ nhất Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp.

Thiên hạ đều nói, Ngô phó may mắn biết bao, được chiêu mộ vào đội hình Gia Thế, được làm support bên cạnh Đấu Thần.

Thậm chí còn có kẻ ngạo mạn dám nói: “Nếu năm ấy để tôi vào Gia Thế cũng có thể đoạt quán quân.” Những kẻ như thế, mấy ai hiểu được tầm quan trọng của Ngô phó với Vương Triều?

Anh may mắn khi được gia nhập Gia Thế ư?

Phải, nhưng chiến đội chúng ta cũng may mắn vô cùng khi có được anh.

Một đội phó xuất sắc, một đội phó tuyệt vời, một đội phó vừa có tâm vừa có tầm.

Năm ấy hoàn cảnh Diệp Tu như thế nào?

Tự tay chôn cất người bạn, người đồng đội, người anh em tốt nhất của mình, để lại trong lòng cậu thiếu niên chưa tròn 18 một vết sẹo khó lành. Nhiều năm sau, hắn có thể bình thản khi mang hoa tới Nam Sơn mỗi tiết Thanh minh, nhưng ngay lúc đó chắc chắn là tổn thương sâu sắc và uất ức vô cùng.

Gánh lên vai trọng trách đội trưởng của một chiến đội non nớt, bên dưới có em gái nhỏ cần chăm sóc, bên trên có giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp, bản thân cũng phải che giấu bí mật cá nhân.

May mắn thay, hắn không phải chiến đấu một mình.

Bên cạnh hắn, có đồng đội.

Bên cạnh hắn, có Ngô Tuyết Phong.

Thời kì ba quán quân liên tiếp, chiến đội Gia Thế vẫn chưa có Tô Mộc Tranh, chưa có Mộc Vũ Tranh Phong, thậm chí chưa có nghề bậc thầy pháo súng trong đội hình.

Nhưng, Nhất Diệp Chi Thu cũng không chiến đấu trong cô độc. Thời kì đó bên cạnh hắn cũng có các đồng đội đáng tin cậy, mà người được nhắc đến nhiều nhất có tên là Ngô Tuyết Phong. Nghề nghiệp của người này chính là khí công sư, nhân vật Khí Xung Vân Thủy.

Nhất Diệp Chi Thu và Khí Xung Vân Thủy – tổ hợp xưng bá Liên minh suốt ba năm. Bậc thầy pháo súng? Đó là chuyện về sau. Nhân vật kề vai sát cánh bên Đấu thần từ những ngày đầu là một khí công sư!

Chương 1128 – Toàn chức cao thủ.

Nhắc đến Tam Liên Quan rực rỡ chói lọi của Gia Thế, người ta chỉ nhìn thấy Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu và Diệp Thu, mấy ai nhớ được cái tên Khí Xung Vân Thủy?

Một khí công sư thầm lặng mờ nhạt, chấp nhận làm một vai phụ không ai chú ý, lặng lẽ xuất hiện vô cùng đúng lúc tại tất cả những nơi cần đến anh. Lặng lẽ tạo hoàn cảnh thuận lợi cho đội nhà, lặng lẽ giúp đỡ đồng đội khi cần, lặng lẽ phối hợp với từng pha tấn công, lặng lẽ đánh phá đối thủ trong góc tối, lặng lẽ hi sinh giúp Đấu Thần được tung hoành ngang dọc trên chiến trường Vinh Quang.

Một support đỉnh cao chính là một support làm cho người ta cảm giác như không tồn tại, nhưng hiệu quả tạo ra lại đáng sợ vô cùng.

Đó chính là “sự đáng sợ bất động thanh sắc” mà Diệp Tu đã từng đánh giá Giang Ba Đào, và Ngô Tuyết Phong, cũng chính là như thế.

“Luôn chọn dùng đấu pháp thích hợp với tình thế nhất… Ổng luôn kịp thời xuất hiện khi cần thiết nhất. Đúng là một siêu support đáng tin cậy.”

Chương 1128 – Toàn Chức Cao Thủ.

Luôn xuất hiện ở nơi cần xuất hiện nhất, anh là cánh tay phải đắc lực của đội ngũ, một hậu phương vững chắc đáng tin để đồng đội dựa vào. Anh luôn ở phía sau, ở nơi ánh đèn không rọi tới, nhưng không có điểm tựa, ai có thể nâng được cả thế giới lên?

“Luôn chọn dùng đấu pháp thích hợp với tình thế nhất”, đó chính là sự linh hoạt của nghề khí công sư, nhưng cũng phải là một người điều khiển cấp thần mới có thể phát huy linh hoạt đến đỉnh cao như thế, tùy thời mà liệu.

Người ta nói bạn chọn nghề chơi trong game cũng phần nào phản ánh tính cách thật ngoài đời của bạn. Nghề khí công sư mà Ngô Tuyết Phong chọn có lối đánh linh hoạt cả viễn trình lẫn cận chiến, cách chơi thiên biến vạn hóa, cơ hội sống sót cao, khả năng hỗ trợ đồng đội gần như hoàn hảo.

“Một người không thể không giết nhưng không thể giết” gây ức chế cho đối thủ, một siêu support luôn xuất hiện ở bất cứ nơi nào khi cần khiến đồng đội an tâm.

Quả thực nghề này rất phù hợp với tính cách hào sảng của anh, tính cách và tài năng kết hợp tạo ra một khí công sư xuất sắc, đóng góp rất lớn trong các trận đấu, góp phần xây dựng nên cả một Vương Triều hoàng kim mà chưa ai vượt qua được trong lịch sử.

“Anh chưa bao giờ là thảo dân trong Vương Triều Gia Thế, anh cũng chính là Vương tộc.”

Anh cũng chính là khai quốc công thần của Gia Thế chúng ta.

“Ổng là người thực sự có não, đánh bằng cái đầu chứ không phải tay. Kinh nghiệm , ý thức, phán đoán chính xác, thao tác chuẩn.”

Chương 1128 – Toàn chức cao thủ.

Anh vốn giỏi giang như thế, tốt đẹp như thế, nếu anh muốn thì dễ dàng có được hào quang của riêng mình.

Nhưng anh không cần những thứ hào nhoáng bề ngoài ấy.

Anh không biết người đời đánh giá anh như thế nào ư?

Biết chứ.

Một kẻ vô dụng dựa dẫm vào đội trưởng, một “đồng đội heo” cắt ngang tiết tấu của Diệp Thu, một kẻ ăn may được chọn vào Gia Thế, “tu bao nhiêu kiếp mới được một slot chơi support cho Đấu Thần”.

Chỉ có những người cùng nghề và cùng thời mới đánh giá đúng được công lao to lớn và vị trí xứng đáng của anh tại Gia Thế.

“Ba năm trong game Vinh Quang, ba năm trong liên minh chuyên nghiệp, Ngô Tuyết Phong vẫn là người bạn đáng tin nhất bên cạnh Diệp Thu. Tuy rằng bị hào quang của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu che phủ, danh tiếng khí công sư Khí Xung Vân Thủy cũng không phải đặc biệt vang dội, nhưng bản thân Diệp Thu hiểu rất rõ, người bạn này, đội hữu này, đối với hắn, đối với Gia Thế quan trọng cỡ nào.”

Chương 9 - Ngoại truyện Đỉnh Vinh Quang.

Ngay cả trong trận chiến cuối cùng của mùa 3, trận chiến kinh điển đi vào lịch sử khi Gia Thế thành công bảo vệ ngôi vương, xây dựng nên cả Vương Triều hoàng kim lộng lẫy, và cũng là trận đấu cuối cùng của cuộc đời chuyên nghiệp, Ngô Tuyết Phong vẫn từ chối tỏa sáng.

“Tôi à, nên được bầu làm diễn viên phụ xuất sắc nhất chớ.” Hắn nói trên kênh chat, câu này không hàm chứa bất kỳ khổ sở gì, chỉ có kiêu ngạo và tự hào. Ngô Tuyết Phong cho rằng mình đã làm được chuyện xinh đẹp nhất trong phạm vi năng lực của mình, hắn không hề cảm thấy có gì tiếc nuối."

Chương 10 - Ngoại truyện Đỉnh Vinh Quang.

Anh chấp nhận làm một vai phụ, chấp nhận bị công chúng hiểu nhầm cười nhạo, chê trách khó nghe. Anh đã hi sinh tất cả ích kỷ cá nhân, thậm chí là cả danh tiếng bề ngoài, vì Gia Thế, vì Vinh Quang. Anh chấp nhận hi sinh bản thân vì tập thể, vì quán quân cho Gia Thế.

Đó là trên sân, còn dưới sân thì sao?

Giang Ba Đào của Luân Hồi hiện nay tuy là đội phó, nhưng vì đội trưởng tính cách hướng nội nên mọi việc gần như đều đến tay Giang phó. Vậy Ngô phó năm xưa, không phải cũng vất vả chẳng kém gì?

Đội trưởng Diệp Thu không xuất đầu lộ diện, mọi việc ngoài đội phó ai đảm trách?

Đối ngoại là dẫn đội chào hỏi các đội trưởng khác, ngoại giao với công chúng, trả lời phỏng vấn, chịu trách nhiệm trước truyền thông và fans hâm mộ, đối nội là điều hòa mâu thuẫn, gắn kết lòng người, đoàn kết cả Gia Thế thành một thể thống nhất, chăm lo đội viên, quan tâm người mới, lo lắng việc kinh doanh của chiến đội,…

Anh đã dùng cả ba năm chuyên nghiệp của mình để cống hiến vì Gia Thế, cả trên sân lẫn dưới sân, đốt cháy cả thanh xuân và sức trẻ của mình vì sự vững mạnh của chiến đội, góp công lớn xây nên Vương Triều hoa lệ sáng chói nhất.

Ba năm đầu tiên, Đấu Thần là MVP sáng nhất.

Ba năm đầu tiên, Gia Thế là vương giả cao nhất.

Đó chính là kết quả tốt đẹp nhất.

Là Vinh Quang tối thượng nhất.

Là kết quả Ngô Tuyết Phong muốn nhìn thấy nhất.

Anh vui vẻ với vị trí vai phụ mờ nhạt của mình để đẩy vai chính trọng đăng vương tọa, giúp Gia Thế ngự tại Thần đàn.

Anh ở đây, chúng ta chính là Quán Quân.

Anh ở đây, không có bất kỳ ai đe dọa được vị trí cửu ngũ chí tôn của Gia Thế.

Anh, chính là vai phụ đắt giá nhất trong lịch sử Vinh Quang.

Vị quân sư ấy không cần hào quang ích kỷ, anh dùng nhất sinh nhất thế để phụng Quân xây dựng Vương Triều.

Rồng của Gia Thế phi long tường thiên, hào quang vạn trượng, nhưng bên cạnh nó chính là mây trắng trên đỉnh núi vờn quanh, tôn lên sự tỏa sáng của rồng.

Tam Liên Quan của Gia Thế, Vinh Quang không chỉ thuộc về Đấu Thần, mà thuộc về tất cả người Gia Thế.

Sử sách Gia Thế, mãi ghi tên đội phó đầu tiên – Ngô Tuyết Phong.


Phong Tuyết Cách Ngư

Sau mùa giải thứ ba, Ngô Tuyết Phong giải nghệ.

Anh rời đi trong Vinh Quang, khi Gia Thế đang ở đỉnh cao nhất của nấc thang danh vọng.

Một đời phong tuyết, Tam Liên Quan ghi tên anh, giang sơn cẩm tú ba ngàn dặm được vẹn tròn, Quân vương tại thượng, Vương Triều sừng sững.

Quân sư vì địch không lại năm tháng trôi như nước nên buộc phải rời đi. Người đứng ở bến đò bên sông, rời khỏi Vương Triều, nhưng mắt vẫn luôn hướng về cố thổ.

Từ nay non cao núi biếc, người đã rời đi nhưng công lao vẫn còn ghi khắc trong những trang sử hào quang chói lọi.

Đội phó đầu tiên của con dân Gia Thế - Ngô Tuyết Phong.

Non sông vĩnh viễn ghi khắc tên người.

Tôi tin rằng dù không còn giữ liên lạc nhiều với những người đồng đội cũ, dù đang dạo bước tại đường phố tha hương, trái tim Ngô Tuyết Phong vẫn vẹn nguyên hai chữ “Gia Thế” đỏ thắm trên nền trời Hàng Châu năm ấy.

Hàng Châu, đã từng là đế đô.

Gia Thế, vẫn luôn là Vương Triều.

Dù ở ngoại quốc, tôi tin Ngô phó của chúng tôi vẫn lặng lẽ đọc những bài báo về Gia Thế, xem các trận đấu của Gia Thế, thở dài khi Gia Thế trượt dốc, đau đớn khi Gia Thế tan cửa nát nhà.

Cái nhà mà bao nhiêu con người đổ máu và nước mắt xuống để xây lên bây giờ sụp đổ, cái nhà mà mình dùng hết tâm huyết thanh xuân để đắp nên những viên gạch nền móng bây giờ tan nát, có ai không đau?

Mùa giải thứ 9, Gia Thế phá sản, Quách Dương chuyển đến Hô Khiếu. Tài khoản Khí Xung Vân Thủy sau đó được Hô Khiếu mua về cho Quách Dương dùng.

Khí Xung Vân Thủy bị bán đi, gắn trên đầu một cái tên không phải là Gia Thế, trong lòng ai cũng chẳng dễ chịu gì. Tấm thẻ tài khoản ấy đâu chỉ là một món hàng, nó là giá trị tinh thần vô giá, là vật kỷ niệm gợi nhớ đến thời kỳ vàng son chói sáng của Vương Triều Gia Thế năm xưa.

Quân sư của chúng ta dùng một đời để hi sinh xương máu kiến lập Vương Triều, cả đời chỉ khoác lên mình một đội phục, vậy mà đến cả tấm thẻ tài khoản của người, Gia Thế cũng không giữ được.

Khi biết Quách Dương là người thừa kế Khí Xung Vân Thủy, tôi có chút tò mò về anh trai này. Và đọc nhiều hơn để biết về Quách Dương, tôi ngạc nhiên là mình không ngạc nhiên.

Vẫn là cái khí phách quật cường truyền thống của Gia Thế, vẫn là sự kiên định cố chấp với lý tưởng của mình, không biết nhân nhượng, không thể dụ dỗ.

Không hổ danh là người đã từng là tuyển thủ chủ lực của Gia Thế, không hổ danh là người thừa kế Khí Xung Vân Thủy.

Lúc đó Gia Thế cũng xem như đã đến bước đường cùng, nếu phải bán Khí Xung Vân Thủy, thì phải bán cho đội mạnh như Hô Khiếu, nếu phải dùng, thì phải là Quách Dương dùng. Phải là một người thừa kế chính thống được thừa nhận, quen thuộc với tấm thẻ ấy, biết trân trọng nó, lại mang trong mình cốt cách đậm nét Gia Thế, mới xứng đáng được sở hữu Khí Xung Vân Thủy trong tay.

Ngô Tuyết Phong, thân ở tha hương nhưng tâm vẫn hướng về cố quốc. Tâm của người, vẫn luôn đặt ở lá phong Gia Thế, trước giờ chưa từng rời đi.


Thanh sơn bất cải

Thẻ tài khoản không còn, nhưng đó có phải tất cả những gì Ngô Tuyết Phong lưu lại cho Gia Thế?

Dĩ nhiên là không rồi.

Thanh sơn bất cải, lục thủy trường lưu.

(Núi xanh không đổi, nước biếc chảy mãi).

Người ta nói nhìn thấy ở Khưu Phi hình bóng của Diệp Tu. Tôi lại nhìn thấy ở cậu hình bóng của cả “bộ ba thần thánh” trong Gia Vương Triều năm ấy.

Trong trận chiến sinh tử ở mùa 9, tôi nhìn thấy song chiến pháp của Gia Thế, nhìn thấy chiến thuật “cái bóng”. Cách Thức Chiến Đấu của chúng tôi chấp nhận làm một cái bóng hỗ trợ cho Tôn Tường, luôn phối hợp tốt nhất với đồng đội vì chiến thắng của Gia Thế. Chấp nhận làm một vai phụ mờ nhạt vì tập thể, không màng đến lợi ích cá nhân. Trong khi nếu vì bản thân mình, cậu có thể đánh cá nhân hơn, tỏa sáng hơn, được các chiến đội khác chú ý hơn, tương lai rộng mở hơn, nhưng lại chấp nhận hi sinh bản thân vì Gia Thế.

Tôi dường như đang nhìn thấy hình bóng Ngô Tuyết Phong, hình bóng các bậc tiền bối Gia Thế trong cậu thiếu niên đang khoác lên mình đội phục đỏ thắm kia.

Cậu ấy vững vàng cao ngạo nói với cả thiên hạ rằng: “Em là người Gia Thế, cả đời em chỉ mặc một đội phục.” (Vừa gặp đã quen - Tinh Trần Thâm Xử)

Cả đời chỉ mặc một đội phục, Ngô Tuyết Phong chính là trung thành tuyệt đối như thế đấy.

Các thiếu niên Tân Gia Thế à, bên cạnh các cậu là tường vỡ ngói đổ của cung điện Gia Thế huy hoàng ngày xưa, nhưng dưới chân các cậu là nền móng Vương Triều, vững như bàn thạch, nhật nguyệt trường tồn.

Ngô Tuyết Phong để lại cho Gia Thế, không chỉ là một tấm thẻ ngôi sao, mà là dùng chính cuộc đời chuyên nghiệp của mình để tế sống giang sơn, ý chí và nhiệt huyết của người đã hòa vào hồn thiêng sông núi. Di sản của anh, của các tiền bối Gia Thế, chính là nền móng Vương Triều để lại cho thế hệ mai sau.

Nền móng vẫn còn, chỉ đợi một ngày phượng hoàng trùng sinh, vương giả trở về.

“Chỉ cầu giang sơn làm chứng, không để tâm thiên hạ chê cười.”

Phụng Quân Thư – Đông Tử.

Câu hát ấy rất phù hợp với Ngô Tuyết Phong.

Không được công nhận thì làm sao? Thế nhân ca tụng có quan trọng?

Dù sao thì Tam Liên Quan của Gia Thế vẫn sừng sững trên đỉnh Vinh Quang.

“Lòng ta trung thành, giang sơn làm chứng”, vậy là đủ rồi.

Có giang sơn nào không được xây bằng máu công thần?

Giang sơn Gia Thế, là dùng máu của biết bao thế hệ để nhuộm đỏ lá phong.

Vật cực tất phản nhưng sau bóng tối là ánh sáng.

Gốc rễ cắm sâu dưới ba trăm tấc đất Lâm An, Gia Thế không thể ngã.

Dùng chỉ để thêu, có thể đan ra năm tháng

Dùng tâm để thêu, có thể dệt được giang sơn

(Họa quốc – Thập Tứ Khuyết)

Ngô Tuyết Phong, anh cũng chính là gốc rễ Gia Thế, anh cũng chính là nền móng Vương Triều.
 
Last edited:

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
322
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#8
Tổng kết project Hạo Nhiên

Project Hạo Nhiên 2019 đã kết thúc với 10 sản phẩm, bao gồm:

- 2 bài cảm nhận.

- 2 bài tổng hợp.

- 1 fact.

- 4 fic (2 edit, 2 tự sản xuất).

- 1 dou.


Một PJ nhỏ bé đơn giản, diễn ra đột ngột bất thình lình không có dự kiến từ trước, đến H cũng bất ngờ vì tự dưng được làm H không hiểu tại sao. Vì Ly chưa từng có kinh nghiệm, có thể làm được PJ lần này là nhờ sự chỉ bảo nhiệt tình và động viên tích cực của các chị xinh đẹp trong nhà ta như chị D, chị L, chị G, chị K, chị F, v….v…. và các anh chị em khác đã luôn đồng hành cổ vũ trong suốt quá trình chuẩn bị và tổ chức PJ.

Xin gửi lời cảm ơn chân thành và tình yêu thiết tha nhất đến những thiên thần tuyệt vời như chị @aurora, anh @JayN, bạn @Tsuki và bạn @Hàn Chiêu Thiến đã nhiệt tình đóng góp công sức làm nên chiếc PJ xinh xắn của chúng ta.

Xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến những anh chị em đồng chí bốn phương (có thể quen hoặc không quen) đã quan tâm chú ý và ủng hộ pj trong quá trình lên sóng.

Tin rằng Ngô phó của chúng ta sẽ rất ấm lòng khi nhận được những món quà ý nghĩa và tình cảm yêu mến từ tất cả mọi người.

PJ Hạo Nhiên – Mừng sinh nhật Ngô Tuyết Phong 2019 xin kết thúc tại đây!

Cảm ơn, vì tất cả!
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#9
Tổng kết project Hạo Nhiên

Project Hạo Nhiên 2019 đã kết thúc với 10 sản phẩm, bao gồm:

- 2 bài cảm nhận.

- 2 bài tổng hợp.

- 1 fact.

- 4 fic (2 edit, 2 tự sản xuất).

- 1 dou.


Một PJ nhỏ bé đơn giản, diễn ra đột ngột bất thình lình không có dự kiến từ trước, đến H cũng bất ngờ vì tự dưng được làm H không hiểu tại sao. Vì Ly chưa từng có kinh nghiệm, có thể làm được PJ lần này là nhờ sự chỉ bảo nhiệt tình và động viên tích cực của các chị xinh đẹp trong nhà ta như chị D, chị L, chị G, chị K, chị F, v….v…. và các anh chị em khác đã luôn đồng hành cổ vũ trong suốt quá trình chuẩn bị và tổ chức PJ.

Xin gửi lời cảm ơn chân thành và tình yêu thiết tha nhất đến những thiên thần tuyệt vời như chị @aurora, anh @JayN, bạn @Tsuki và bạn @Hàn Chiêu Thiến đã nhiệt tình đóng góp công sức làm nên chiếc PJ xinh xắn của chúng ta.

Xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến những anh chị em đồng chí bốn phương (có thể quen hoặc không quen) đã quan tâm chú ý và ủng hộ pj trong quá trình lên sóng.

Tin rằng Ngô phó của chúng ta sẽ rất ấm lòng khi nhận được những món quà ý nghĩa và tình cảm yêu mến từ tất cả mọi người.

PJ Hạo Nhiên – Mừng sinh nhật Ngô Tuyết Phong 2019 xin kết thúc tại đây!

Cảm ơn, vì tất cả!
Phải cảm ơn cả Ly vì đã host cái pj này nữa, chân thành cảm ơn!
 

Bình luận bằng Facebook