- Bình luận
- 45
- Số lượt thích
- 203
- Team
- Luân Hồi
100 câu hỏi khi bên nhau
Tác giả: 江上待潮观Convert: Nguời yêu Giang phó
Edit: Diệp Tiểu Lam
Beta & pic: many thanks to Kazeshizu
Thể loại: Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ, BL, hướng nguyên, ngọt
Cảnh báo: Fic được tác giả chia làm 2 phần, mỗi phần 50 câu. Phần Thượng là về cuộc sống hàng ngày, phần Hạ (lên sóng ngày 08/11) gắn mác R18, nói về cái gì thì mọi người cũng hiểu rồi đấy.
[Thượng]
Giang Ba Đào vỗ vai an ủi Đỗ Minh: “Đừng căng thẳng, tôi và tiền bối cũng không ăn thịt cậu.”
Đỗ Minh giống như một chú cừu nhỏ vô tội, nắm lấy hai tay Giang Ba Đào, giọng nức nở: “Đội phó, tui sẽ không bao giờ ăn vụng pudding caramel bánh quy phô mai bánh tart trứng nước dừa bánh đậu đỏ nữa… Xin tha mạng!”
“Bỏ cuộc đi, cậu nói xem hai đội có nhiều người như vậy lại chỉ có mỗi cậu rút trúng que ngắn, đây cũng là định mệnh đúng không.” Diệp Tu gạt tay Đỗ Minh ra, cười đầy thâm ý. “Cứ chủ trì cho tốt, đảm bảo cậu bình an.”
Bất hạnh trở thành người dẫn chương trình, Đỗ Minh nhìn ánh mắt âm trầm của Diệp Tu cùng với đôi mắt sáng lấp lánh của mọi người trong phòng, trong lòng tự thắp cho mình một ngọn nến.
Thôi thì chết sớm siêu sinh sớm!
Diệp Tu kéo Giang Ba Đào ngồi lên sofa: “Được rồi bắt đầu đi.”
Rốt cuộc ai mới là người dẫn chương trình hả !!! Đỗ Minh tức giận đọc câu hỏi đầu tiên.
1, Xin hỏi quý tính đại danh?
Diệp Tu: Câu hỏi này còn có thể vô nghĩa hơn nữa không?
Giang Ba Đào: Giang Ba Đào.
Diệp Tu: Tiểu Giang đừng ngoan thế chứ.
2, Tuổi?
Diệp Tu: Sắp 29 rồi.
Giang Ba Đào : Qua sinh nhật là 24 rồi ~
3, Giới tính?
Diệp Tu : Qua qua qua.
4, Anh cảm thấy tính cách của bản thân thế nào?
Diệp Tu : Thận trọng đáng tin, cao cả rộng lượng.
Bên dưới lập tức truyền đến một tràng những tiếng kêu tê tâm liệt phế, Ngụy Sâm dựng ngón giữa chỉ thẳng lên đài: Lão Diệp ngươi còn mặt mũi không!
Diệp Tu nhìn Đỗ Minh: Không quản à?
Đỗ Minh khóc: Hi vọng mọi người không làm những hành động thiếu văn minh, cũng không cần ngắt lời khách mời…
Giang Ba Đào nhận lấy mic rồi cười nói: Tôi chắc là ôn hòa trầm ổn, hoạt bát cởi mở, hiểu ý người khác đi?
Đỗ Minh nhỏ giọng: Đội phó anh trước sau mâu thuẫn anh có biết không…
5, Tính cách của đối phương?
Diệp Tu: Tiểu Giang rất dính người, còn rất thích làm nũng.
Đoàn vây xem Luân Hồi: Mẹ nó người này là ai?
Giang Ba Đào: Tiền bối dịu dàng chu đáo lại đáng tin, còn rất giỏi làm việc nhà.
Đoàn trưởng đoàn vây xem Hưng Hân, Bánh Bao: Lão đại giỏi nhất!
Đỗ Minh: Làm việc nhà không phải tính cách mà…
6, Hai người gặp nhau khi nào? Ở đâu?
Diệp Tu: Tôi nhớ là ở trên sân mùa giải thứ 6.
Giang Ba Đào: Chính xác mà nói thì là trong phòng nghỉ trước trận đấu của tuyển thủ, có điều khi ấy còn không biết người đó chính là tiền bối.
7, Ấn tượng đầu tiên về đối phương?
Diệp Tu: Người mới, thực lực không tồi.
Giang Ba Đào: Không có đáng sợ như trong tưởng tượng, còn rất bình dị gần gũi.
8, Thích điểm nào ở đối phương?
Giang Ba Đào: Điểm nào ở tiền bối cũng thích, đặc biệt là cảm giác dịu dàng rất khác biệt.
Diệp Tu: Rất đáng yêu.
9, Ghét điểm nào ở đối phương?
Diệp Tu: Không có.
Giang Ba Đào: Hút thuốc quá nhiều!
Diệp Tu: Tiểu Giang……
Giang Ba Đào: Em là lo cho sức khỏe của anh ^W^
Diệp Tu: ……Vậy mỗi ngày giảm bớt một điếu?
10, Anh cảm thấy hai người ở bên nhau thế nào?
Diệp Tu: Rất tốt, trên mọi phương diện.
Giang Ba Đào: Tiền bối +1.
11, Anh xưng hô với đối phương thế nào?
Diệp Tu: Tiểu Giang.
Giang Ba Đào: Tiền bối.
Đỗ Minh: …… Không còn gì khác sao? Đội phó cũng không thể cứ mơ hồ như vậy cho qua được, một đám người đang nhìn chằm chằm tui kìa.
Diệp Tu mặt không đổi sắc: Thỉnh thoảng sẽ gọi Giang Giang, Ba Đào, ngoan, Bảo bối, Giang đội phó, tiểu --------
Đỗ Minh đau khổ cắt ngang: Đội phó thì sao?
Giang Ba Đào: Diệp Tu……. Đừng nhìn tôi…… Được rồi, thỉnh thoảng Tu……
Diệp Tu vội che miệng Giang Ba Đào: Về nhà gọi cho một mình anh nghe thôi, đừng để bọn họ chiếm tiện nghi.
12, Anh hi vọng được đối phương xưng hô như thế nào?
Diệp Tu : Như bây giờ là được.
Giang Ba Đào : …………………….
13, Nếu được chọn một loài vật, anh thấy đối phương giống?
Diệp Tu: Tiểu hồ ly.
Giang Ba Đào: Hồ ly.
14, Nếu muốn tặng quà cho đối phương, anh sẽ tặng?
Giang Ba Đào: Tiền bối chắc là sẽ muốn thuốc lá… Nhưng mà không thể chiều anh ấy được, đại khái sẽ là những đồ thực dụng như thảm đầy sao, đèn nhỏ, dụng cụ làm bếp, hoặc những thứ đại loại như thế.
Đỗ Minh: Cái này toàn là những thứ đội phó thích đi !!?
Diệp Tu: Sẽ nghiên cứu một chút kỹ thuật của Ma Kiếm Sĩ cho em ấy tham khảo… Này tui đã giải nghệ rồi có được không? Bên Hưng Hân tui cũng có hướng dẫn mà.
Giang Ba Đào: Nhưng những việc này ngày nào cũng làm mà?
Diệp Tu: Cho nên cuối cùng vẫn sẽ tặng em những thứ em thích mà.
15, Vậy chính bản thân anh muốn nhận được lễ vật thế nào?
Giang Ba Đào: Tiền bối ít hút thuốc, sau đó cùng tôi luyện tập.
Diệp Tu: Điều thứ hai anh vẫn luôn làm mà.
Giang Ba Đào: Vậy điều thứ nhất thì sao!
Diệp Tu: Được thôi… điều anh muốn rất đơn giản, tiểu Giang *tắt tiếng* ở trên giường chờ anh là được.
Đỗ Minh: May mà tắt tiếng nhanh, tui không muốn dẫn tiếp nữa a a a…
16, Có chỗ nào bất mãn với đối phương? Thường thì là chuyện gì?
Diệp Tu: Không có gì bất mãn.
Giang Ba Đào cười mà không nói.
Diệp Tu: Được rồi được rồi anh biết rồi.
17, Tật xấu của anh là?
Diệp Tu: Hút thuốc nhiều… Thật ra đều là tiểu Giang nói.
Giang Ba Đào: Đôi khi nghĩ ngợi quá nhiều.
18, Tật xấu của đối phương là?
Diệp Tu: Cái này không phải là lặp lại câu trên sao?
Đỗ Minh: Không giống nhau mà.
Diệp Tu: Cũng không khác nhiều lắm, tiểu Giang quả thực có đôi khi nghĩ quá nhiều, chỉ có điều bây giờ em ấy đã hiểu đối với tôi cứ thẳng thắn là tốt nhất.
Giang Ba Đào: Thực ra lời tiền bối nói có ẩn ý.
Diệp Tu: Biết là được rồi.
19, Đối phương làm gì sẽ khiến anh cảm thấy không vui?
Diệp Tu: Không quá ỷ lại vào tôi, một mình đối mặt với khó khăn.
Đỗ Minh: ……. Cái này không phải phẩm chất tốt sao?
Diệp Tu thương hại vỗ vai Đỗ Minh: Mau mau kiếm người yêu đi.
Đỗ Minh: ………….
Giang Ba Đào: Thực ra tiền bối, cũng không hẳn là làm cái gì…… Chỉ là thỉnh thoảng sẽ có cảm giác xa cách, có thể là do khoảng cách thế hệ?
Diệp Tu: Khẳng định là do khoảng cách thế hệ, kiểu em thích ăn cá anh thích ăn đồ nướng ấy.
Giang Ba Đào: Tiền bối lại nói linh tinh.
Diệp Tu: Nhìn lại câu hỏi ở trên kìa, về nhà chúng ta nói chuyện, ăn đồ ăn vặt, đến ngày hôm sau là tốt thôi.
20, Anh làm gì sẽ khiến đối phương không vui?
Diệp Tu: Hút thuốc quá nhiều.
Đỗ Minh: Rất tự biết mình nhỉ Diệp Thần.
Giang Ba Đào cười tủm tỉm: Tôi làm gì cũng chưa từng thấy tiền bối thật sự tức giận ~
Diệp Tu: Tiểu Giang của anh là tốt nhất.
Mọi người ở dưới vây xem: Hai người đủ rồi đấy!
21, Quan hệ hai người đã đạt đến mức độ nào rồi?
Diệp Tu kéo Giang Ba Đào qua, hôn lên môi một cái.
Diệp Tu: Chính là quan hệ như thế này.
Đỗ Minh: Biết rồi biết rồi mau thả đội phó nhà bọn tôi ra —— !!!
22, Hai người hẹn hò lần đầu ở đâu?
Diệp Tu: Đánh Vinh Quang có tính là hẹn hò không?
Đỗ Minh: ….Không tính. Phải là ở bên ngoài, chỉ có riêng hai người.
Giang Ba Đào: Vậy thì là mùa giải thứ 10 có một lần sau trận đấu, cùng tiền bối đi ăn lẩu.
Diệp Tu: Sau khi ăn còn đi dạo.
23, Khi đó không khí giữa hai người như thế nào?
Diệp Tu: Khá là tự nhiên… Tiểu Giang ăn được mấy miếng lại ngẩng đầu nhìn tôi, sau đó tôi giúp em ấy gắp thức ăn.
Giang Ba Đào: Kết quả là không cẩn thận ăn nhiều quá, lúc đi dạo toàn phải dựa vào tiền bối.
Diệp Tu: Mười phút đồng hồ chỉ đi được có mười mấy mét, thật quá khủng khiếp!
Đỗ Minh: Các người khoe ân ái nhất định là khoe ân ái!
24, Lúc đấy đã tiến triển đến mức độ nào rồi?
Diệp Tu: Có thể làm gì đều đã làm.
Giang Ba Đào: Như trên, thuận tiện che mặt.
Diệp Tu xoa xoa đầu cậu: Đừng che, đến 50 câu hỏi sau chẳng lẽ còn định chui vào trong chăn?
25, Bình thường hay hẹn hò ở đâu?
Giang Ba Đào: Ồ… Có hơi nhiều.
Diệp Tu: Mỗi lần đều sẽ chọn một nơi khác nhau.
Đỗ Minh: Anh nói mình là trạch nam mà?
Diệp Tu: Bình thường đã đủ trạch rồi, nhưng nếu em ấy đã muốn ra ngoài đi chơi vậy thì tôi liền đi cùng thôi.
Trần Quả ở bên dưới vẻ mặt khiếp sợ: Trước kia kéo hắn ra ngoài mua quần áo không phải rất khó à !?
26, Anh sẽ vì sinh nhật đối phương chuẩn bị những gì?
Diệp Tu: Ăn uống, vui chơi.
Giang Ba Đào: …… Tắm rửa
Diệp Tu đắc ý : Xem tiểu Giang nhà anh thấu hiểu lòng người chưa ?
27, Ai là người ngỏ lời trước?
Diệp Tu: Tôi
Giang Ba Đào: Hả? Em còn tưởng là em?
Diệp Tu: Thẳng thắn nói ra là anh mà, nhìn em ngày ngày thế nọ thế kia quá rắc rối rồi.
Giang Ba Đào: Tiền bối không thích?
Diệp Tu: Thích chứ, thế nên mới muốn tiến thêm một bước, liền tỏ tình thôi.
28, Anh thích đối phương bao nhiêu?
Diệp Tu: Nói thế này đi, giật BOSS đang đến lúc quan trọng thì có người đá dây điện ra, nếu là tiểu Giang thì hôn một cái, sau đó đi khởi động lại, còn nếu là cậu thì đập cho một trận, hiểu chưa?
Đỗ Minh ngồi ngay ngắn: Diệp thần yên tâm, em không có cơ hội để đá dây điện ra đâu!
Giang Ba Đào: Tiền bối đừng bắt nạt cậu ta mãi thế.
Đỗ Minh: Giang phó cậu vẫn yêu tôi mà….!
Giang Ba Đào: Bỏ đi tiền bối vẫn cứ tiếp tục bắt nạt cậu ta đi ~
29, Vậy thì, anh có yêu đối phương không?
Đỗ Minh: Đợi đã câu trên đội phó vẫn chưa có trả lời mà.
Giang Ba Đào: Còn không phải bị cậu ngắt lời sao. Nhưng mà trả lời câu này cũng tính sao? Yêu còn là cấp độ cao hơn của thích mà.
Diệp Tu: Cho nên?
Giang Ba Đào quay đầu nhìn Diệp Tu: Tiền bối em yêu anh.
Diệp Tu cười: Anh cũng yêu em.
Đỗ Minh: Tui sắp nghẹt thở rồi a a a, nữ thần cứu tui.
30, Đối phương nói gì sẽ khiến anh thấy không biết phải làm sao?
Diệp Tu: Rất nhiều… Em ấy chỉ cần làm nũng một chút thì tôi liền không biết làm sao.
Đoàn vây xem Luân Hồi: …..Cái người biết làm nũng này rốt cuộc là ai…..!
Giang Ba Đào: Lúc tiền bối nói chuyện nghiêm túc. Nhưng mà nói nghiêm túc để hút thuốc thì không được ^W^
31, Nếu như cảm thấy đối phương có khả năng thay lòng, anh sẽ làm thế nào?
Diệp Tu: Đầu tiên làm rõ nguyên nhân, sau đó tận lực xoay chuyển.
Giang Ba Đào: Tiền bối sẽ không thay lòng.
Đỗ Minh: Chỉ là giả thiết thôi mà.
Giang Ba Đào: Nhưng giả thiết này không có ý nghĩa.
Diệp Tu hôn lên tóc hắn: Đúng, không có ý nghĩa.
32, Có thể tha thứ đối phương thay lòng không?
Diệp Tu: Câu này bỏ qua.
33, Nếu như lúc hẹn hò đối phương đến trễ hơn một tiếng thì làm sao?
Diệp Tu: Chưa cần đến một tiếng đã bắt đầu liên lạc cho em ấy rồi làm gì có ai đợi đến tận một tiếng chứ?
Giang Ba Đào: Tiền bối, ý câu hỏi là vẫn duy trì liên lạc, nhưng vì một nguyên nhân nào đó nên đến muộn một tiếng?
Diệp Tu: Nếu như có lý do thì không sao, dù sao thì lý do em ấy đến muộn tôi đều đoán được.
Giang Ba Đào: Là tiền bối thì khẳng định là do thức đêm chưa ngủ dậy a ~
35, (lỗi đánh số của tác giả) Vẻ mặt gợi cảm nhất của đối phương?
Diệp Tu: Tiểu Minh cậu thật sự muốn nghe?
Đỗ Minh phát điên: Đây không phải việc em muốn hay không muốn có được không hả Diệp thần!
Diệp Tu: Được rồi, vẻ mặt tiểu Giang lúc vừa khó chịu vừa muốn, miệng hơi hé mở, mắt có điểm ướt….
Giang Ba Đào: Tiền bối?
Diệp Tu dứt khoát ngậm miệng.
Giang Ba Đào cười rạng rỡ: Vẻ mặt lúc tiền bối lộ ra lười biếng cùng chút hung hăng.
Đỗ Minh: Thế nên mới nói đội phó cậu có biết câu trả lời của cậu cũng không kín đáo lắm đâu có biết không!!!
36, Khi hai người ở cạnh nhau, lúc nào khiến anh cảm thấy tim đập nhanh?
Giang Ba Đào: Khoảnh khắc tiền bối tỏ tình.
Diệp Tu: Lúc đợi câu trả lời của em ấy.
38, (lỗi đánh số của tác giả) Làm chuyện gì thấy hạnh phúc nhất?
Diệp Tu nở nụ cười bí hiểm.
Đỗ Minh: Diệp thần…..
Diệp Tu: Lúc em ấy ở trong lòng tôi ngủ thiếp đi.
Giang Ba Đào: Ồ, tiền bối thật dám nói….. Tôi ấy à, được ở cạnh anh ấy đã rất hạnh phúc rồi.
39, Từng cãi nhau chưa?
Diệp Tu: Rồi.
40, Thường vì sao mà cãi nhau?
Giang Ba Đào: Vì những chuyện lông gà vỏ tỏi….
Diệp Tu: Có một lần khá nghiêm trọng.
Giang Ba Đào: Lần đó à… Tiền bối mấy ngày liền đều không để ý đến tôi.
Đỗ Minh: Đội phó đợi tụi tui đến thay cậu đánh hắn!
Giang Ba Đào: Từ từ đã…..?!
41, Về sau làm hòa như thế nào?
Giang Ba Đào ngã trên chân Diệp Tu nhịn cười.
Đỗ Minh: ???
Diệp Tu: Được rồi ngồi dậy trả lời câu hỏi đi.
Giang Ba Đào điều chỉnh lại nét mặt: “Lần đó tiền bối muốn xin lỗi nhưng lại không biết mở miệng như thế nào, đành đợi đến buổi tối lúc ngủ ôm tôi vào lòng, ngày thứ hai tỉnh lại liền nói xạo rằng là do tôi ngủ mê tự mình lăn vào, mấy hôm đó hai người chúng tôi đều là phân chăn phân giường ngủ.”
Diệp Tu: Đáng giận nhất là tên này căn bản chưa ngủ nên tất cả đều biết rất rõ ràng.
Giang Ba Đào: Một mạch mấy ngày liền đều như thế, cuối cùng ngày đó tôi thực sự nhịn không được nữa, tiền bối lẻn đến tôi liền ôm anh ấy, thế là làm lành thôi.
Diệp Tu: Tim quá bẩn rồi, chẹp.
Giang Ba Đào: Tiền bối anh đừng có đỏ mặt chứ?
42, Kiếp sau còn hy vọng làm người yêu không?
Diệp Tu: Không được mê tín.
Giang Ba Đào: Nếu như thực sự có, vẫn rất muốn cùng tiền bối tiếp tục ở bên nhau.
Diệp Tu: Chắc chắn sẽ như vậy.
43, Khi nào cảm thấy bản thân được yêu thương?
Giang Ba Đào: Lúc tiền bối đối với tôi không biết phải làm sao, còn có những lúc anh ấy chăm chú nhìn tôi.
Diệp Tu: Lúc nào cũng thấy thế, đã quen có em ấy bên cạnh rồi.
44, Cách thể hiện tình yêu của anh?
Diệp Tu: Chăm sóc tốt em ấy.
Giang Ba Đào: An an tĩnh tĩnh qua ngày tháng.
45, Lúc nào sẽ khiến anh cảm thấy “đã không còn yêu mình nữa rồi”?
Diệp Tu: Quá phiền phức rồi lười nghĩ.
Giang Ba Đào: Bỏ qua hiện thực thế này không được đâu?
Diệp Tu: Ngoan, hiện thực kiểu này sẽ không xảy ra đâu.
46, Anh cảm thấy đối phương xứng với loài hoa nào?
Diệp Tu khổ sở suy nghĩ.
Giang Ba Đào: Tên hoa mà tiền bối kể được chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi!
Diệp Tu: Vẫn là cảm thấy giống một con tiểu hồ ly.
Giang Ba Đào: Tiền bối là đại hồ ly
Đỗ Minh: Mệt tâm quá hoàn toàn lạc đề rồi….
47, Giữa hai người có giấu diếm nhau chuyện gì không?
Diệp Tu: Không cố ý giấu diếm chuyện gì, chỉ cần em ấy hỏi tôi sẽ nói.
Đỗ Minh: Tức là có tồn tại những chuyện không hỏi thì không nói?
Giang Ba Đào: Mỗi người đều có quyền riêng tư, tôi cảm thấy tôn trọng việc này rất quan trọng, không có không gian cá nhân thì quá đáng sợ rồi.
Diệp Tu: Nói hay lắm. Nhưng nếu gặp phải chuyện thật sự rất để tâm thì cứ hỏi thẳng không sao đâu.
Giang Ba Đào: Biết rồi tiền bối.
48, Cảm giác tự ti của anh đến từ?
Diệp Tu: Không có gì để tự ti cả.
Giang Ba Đào: Như trên.
49, Quan hệ hai người là công khai hay bí mật?
Diệp Tu: Lúc mới bắt đầu thì bảo mật khoảng hai năm…..
Đỗ Minh: Hai năm! ? Thế không phải là từ lúc anh chưa giải nghệ đã -------
Giang Ba Đào: Đỗ Minh cậu phản ứng chậm quá, câu hỏi phía trên đã đề cập đến rồi mà.
Đỗ Minh: Không được tui phải bình tĩnh lại chút đã --------
Diệp Tu: Về sau cơ duyên trùng hợp liền công khai. Hiện tại cảm thấy vẫn là công khai tốt hơn.
Giang Ba Đào: Tiền bối cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại ôm ôm ấp ấp, anh ấy đặc biệt vui mừng.
Diệp Tu: Chú ý lời nói chứ tiểu Giang.
50, Anh cảm thấy tình yêu dành cho đối phương có thể duy trì mãi mãi không?
Diệp Tu: Có có có, nhất định có.
Giang Ba Đào: Chắc là không có vấn đề. Tiền bối nói khẳng định như thế có phải mệt rồi không?
Diệp Tu: Có chút, không phải nói là có thời gian nghỉ giữa giờ sao?
Đỗ Minh: Cũng đúng ha 50 câu hỏi đã kết thúc rồi….. Phần sau không cho phép quần chúng ở lại nữa….
Giang Ba Đào kéo Diệp Tu dậy: Vậy đi thôi chúng ta đi ăn gì đó đi
Đỗ Minh một mình lưu lại, lật xem 50 câu hỏi phía sau.
Đỗ Minh: “…….”
Last edited: