[Project] Phụng Hoàng Hiên - Vở kịch không hồi kết của Luân Hồi 2019

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#1


"Phụng Hoàng" là loài chim chết đi và tái sinh trong lửa.

"Hiên" là cao.

Luân Hồi năm ấy từng là một chiến đội bình thường, nhờ có Chu Trạch Khải mà thay da đổi thịt, trở nên mạnh mẽ không ai dám khinh thường.

Luân Hồi năm ấy từng là một màn hỗn loạn nơi sân đoàn đội, nhờ có Giang Ba Đào mà từng lỗ hổng được che lấp, từng lời nói cử chỉ đều không ai dám khinh thường.

Luân Hồi năm ấy từng có tất cả nhưng lại vẫn thiếu một ngọn giáo xông về phía trước, nhờ có Tôn Tường mà bù khuyết mọi thứ, trở thành chỉnh thể tốt nhất, đẹp nhất.



PHNG HOÀNG HIÊN

. . .

VỞ KỊCH KHÔNG HỒI KẾT CỦA LUÂN HỒI 2019
Nếu ví đời người là một vở kịch, thì đó là một vở kịch nhiều hồi, với mỗi hồi lại có những diễn biến và những câu chuyện khác nhau.

Với mỗi cá nhân và chiến đội trong Liên Minh Chuyên Nghiệp cũng đều như vậy.

Thế nên Phụng Hoàng Hiên là một vở kịch dài 5 hồi, với 5 diễn biến, 5 câu chuyện khác nhau, về ba con người có tên là Chu Trạch Khải, Giang Ba Đào, và Tôn Tường, cùng với cột xương sống của họ - Luân Hồi.




THỜI GIAN VÀ ĐỊA ĐIỂM DIỄN RA VỞ KỊCH

Thời gian: 01/11 - 15/12. Kéo dài liên tục trong 45 ngày, được chia thành 5 hồi, với mỗi hồi sở hữu một cốt truyện riêng

Địa điểm: Fanclub Luân Hồi, Fanclub Chu Giang, Box thường quy, Box ship couple

Tất cả sản phẩm tham gia vở kịch đều được gắn tag [PHỤNG HOÀNG HIÊN 2019]




HỒI 1. GIANG BA ĐÀO - TẾ THỦY TRƯỜNG LƯU

từ 01/11 - 11/11



Diệp Giang - Phiên Ngoại Nghịch Xuyên 123 bởi @Kazeshizu
Diệp Giang - Yêu Ngầm Sẽ Có Ngày Lộ bởi @KaoriShun

Diệp Giang - Một Trăm Câu Hỏi Khi Bên Nhau 12 bởi @Diệp Tiểu Lam

Diệp Giang - Khi Mưa bởi @Lạc An


___________________ x ___________________


HỒI 2. CHU GIANG - THU THỦY CHI VÂN

từ 12/11 - 19/11





___________________ x ___________________

HỒI 3. CHU TRẠCH KHẢI - HOA LỆ TÂN TINH

từ 20/11 - 30/11




___________________ x ___________________

HỒI 4. TÔN TƯỜNG - DUY NGÃ ĐỘC TÔN

từ 01/12 - 10/12





___________________ x ___________________

HỒI 5. LUÂN HỒI - VĨNH CHIẾN VĨNH SINH

từ 11/12 - 15/12

 
Last edited:

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#2



T THY TRƯNG LƯU

Có thể cậu không phải là con người toàn tài nhất, cũng không phải là người nổi bật nhất. Người ta chỉ biết đến cậu là một “cái bóng”, cũng đồng thời là một người mờ nhạt.

Một người bị giới truyền thông gọi là “tuyển thủ bị xem nhẹ nhất Liên Minh”.

Nhưng sự đáng sợ thật sự của cậu, người có thể hiểu đều đã hiểu được.

Cậu dùng sự chân thành mà thu phục lòng người, dùng sự khéo léo mà tiến về phía trước, dùng khả năng “biết người biết ta” mà giành được vị trí không ai dám khinh thường.

Đội phó của Luân Hồi.

Đội phó của chiến đội giành được hai quán quân liên tiếp.

Tế Thủy Trường Lưu được sinh ra vì cậu, để chúc mừng sinh nhật đội phó tương lai của Luân Hồi.

___________________ x ___________________
 
Last edited:

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#3




GIANG BA ĐÀO

Quote 1
Khi chọn quote cho Giang Ba Đào, câu mà tôi nghĩ đến đầu tiên dĩ nhiên là "Vào lúc đối thủ tưởng bở hả hê, đội phó của họ lập tức hành động".

Cũng như cách mà câu nói trên được xuất hiện trong chính văn. Chỉ một câu duy nhất, lại gói gọn được rất nhiều thứ. Về tầm quan trọng của Giang Ba Đào trong Luân Hồi, về sức nặng của cậu trong chiến đội, về khả năng của cậu, về con người của cậu. Những điều ấy, tưởng chừng như vẫn luôn hiện diện, nhưng vì trước Giang Ba Đào có ánh sáng rực rỡ của Chu Trạch Khải, nên nhiều người quên mất rằng, ừ, Giang Ba Đào cũng không phải là một người tầm thường.

Lúc ấy, Luân Hồi đang rơi xuống thế hạ phong, 'ánh sáng' của Luân Hồi vừa gặp phải 'mặt trời' chói chang, bầu không khí chiến đội cũng vì thế mà chùng xuống, đó là chưa nói đến người hâm mộ trên khán đài lẫn người ngồi sau màn hình theo dõi. Vào lúc ấy, một đội phó như Giang Ba Đào đã làm gì? Cậu dốc hết sức chiến đấu, cậu quyết tâm giành lại ánh sáng của Luân Hồi, cậu biến bầu không khí âm u trở nên tươi sáng hơn. Kì thực, đây vẫn là điều mà cậu thường làm. Nhưng lúc bình thường, chẳng có mấy ai nhận ra mà thôi.

'Bài ca đội phó' là bài hát được sáng tác dành riêng cho Giang Ba Đào. Tuy không thường được cất lên, tuy có người nhớ có người quên. Nhưng một bài hát được sáng tác, nó sẽ mang theo một sự gửi gắm, một niềm hi vọng, một niềm tự hào từ người đã sáng tác nên nó. Vậy nên, 'Bài ca đội phó' không chỉ là sự tự hào của người hâm mộ dành cho Giang Ba Đào, mà còn là sự công nhận của mọi người dành cho cậu.

Chính vậy, chỉ cần luôn dốc sức làm tốt việc của mình, rồi sẽ được đền đáp xứng đáng.

Cảm ơn cậu, Giang Ba Đào.
 
Last edited:

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#4



GIANG BA ĐÀO

Fact 1
Có lẽ đây là điều đã sớm quen thuộc với bất kỳ ai đã đọc chính văn.

Giang Ba Đào ra mắt ở Hạ Vũ vào năm thứ sáu, nhưng ngay kỳ chuyển nhượng mùa đông cùng năm đã lập tức được Luân Hồi mua về. Tuy trong chính văn không đề cập đến lý do vì sao Luân Hồi lại quyết định mua Giang Ba Đào chỉ trong thời gian ngắn là bốn tháng, và dường như chỉ qua một lần gặp mặt duy nhất, nhưng người hâm mộ đã được dịp suy nghĩ rất nhiều giả thiết khác nhau. Trong đó, giả thiết được dùng nhiều nhất chính là trước, giữa, hoặc sau trận đấu giữa Luân Hồi và Hạ Vũ, bằng một cách nào đó Giang Ba Đào thể hiện được bản thân hiểu ý Chu Trạch Khải. Và dĩ nhiên, với một Luân Hồi có hạch tâm là Chu Trạch Khải, nhưng không ai đủ hiểu cậu ta để theo kịp tiết tấu, thì Giang Ba Đào là người mà họ cần nhất lúc đó. Vậy nên việc Luân Hồi ngay lập tức chớp lấy cơ hội chuyển nhượng mùa đông để mua Giang Ba Đào về cũng không phải là chuyện lạ.

Và chỉ trong thời gian nửa năm gắn bó với Luân Hồi, Giang Ba Đào đã được giao chức đội phó vào mùa bảy cũng đủ để thể hiện năng lực và tầm quan trọng của cậu đối với Luân Hồi lúc đó.
 
Last edited:

Lạc An

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
7
Số lượt thích
55
#5
GIANG BA ĐÀO

NGƯỜI ĐẶC BIỆT



Vì sao tôi lại gọi cậu ấy là người đặc biệt? Bởi vì ở Giang Ba Đào gợi cho tôi một cảm giác rất phức tạp, rất đặc biệt. Cậu ấy trong mắt tất cả mọi người chính là một người mờ nhạt, thế nhưng trong lòng tôi, cậu ấy thật sự không hề mờ nhạt một chút nào. Chính ra thì Giang Ba Đào tựa như là cố ý khiến bản thân mình mờ nhạt trong mắt người khác, để rồi một khi "đối thủ tưởng bở hả hê" thì cậu sẽ lập tức hành động". Giang Ba Đào tựa như dòng sông ngày thường hiền hòa êm ả, nhưng một khi bạn mất cảnh giác, chính con sông tưởng chừng như vô hại ấy lại có thể khiến bạn bỏ mạng lúc nào không hay.
Giang Ba Đào vẫn thường xuất hiện với một nụ cười trên môi, điểm này Giang Ba Đào khá giống với Dụ Văn Châu. Nhưng nụ cười của tiểu Giang tạo cảm giác có chút gì đó hiền hòa hơn, nhưng ẩn sâu bên trong nó lại tiềm ẩn sự nguy hiểm mà không phải ai cũng có thể nhận ra. Sự nguy hiểm của cậu nằm ở trong đoàn đội của Luân Hồi, nơi mà người ta chỉ thường chú ý đến Chu Trạch Khải hay Tôn Tường. Giang Ba Đào là người liên kết, cũng là người ở phía sau điều chỉnh tiết tấu và bù đắp những khuyết điểm của đồng đội. Luân Hồi khi chưa có Giang Ba Đào rất mạnh, nhưng sức mạnh của Luân Hồi không được phát huy triệt để vì đồng đội không theo kịp nhịp độ của Chu Trạch Khải. Giang Ba Đào chính là mảnh ghép còn thiếu ấy của Luân Hồi, và khi Luân Hồi có Giang Ba Đào, bức tranh Luân Hồi hoàn mỹ hơn bao giờ hết. Sức mạnh của cậu chính là khả năng quan sát và hỗ trợ đồng đội cực kì tốt rồi từ nhược điểm lẫn ưu điểm của đối phương đó mà có thể vạch ra chiến thuật ứng đối tốt nhất, lại có thể liên kết được cả một tập thể, điều mà không phải tuyển thủ nào cũng có thể làm được. Cậu ẩn mình đi sau hào quang của Luân Hồi, cậu tự chọn cho mình một vị trí mà chẳng mấy ai nghĩ đến, để rồi ẩn sau sự "mờ nhạt" ấy Giang Ba Đào lại chính là con dao sắc bén nhất, có thể làm tổn thương bất cứ ai dám chủ quan khinh thường. Giang Ba Đào tựa như "một cái bóng" nhưng lại chính là một sự tồn tại đặc biệt mà không phải ai cũng có thể thay thế được vị trí ấy của cậu.
"Bài ca đội phó" không phải chỉ là viết cho vui, mà nó chính là một sự công nhận, cũng là lời cảnh báo về "sự đáng sợ" của đội phó Luân Hồi. Không một tiếng động, không một thanh âm nhưng lại khiến cho người ta hoảng sợ, bình thường mờ nhạt nhưng lúc cần thiết chính là ánh sáng chói lọi nhất. Đó là Giang Ba Đào, là đội phó Luân Hồi, là thiếu niên có nụ cười ấm áp tựa gió xuân.
Sự ăn ý giữa Chu Trạch Khải và Giang Ba Đào tôi cho rằng cũng không phải chỉ là ngẫu nhiên mà Giang Ba Đào có thể hiểu được Chu Trạch Khải. Mà đó cũng nhờ vào khả năng quan sát và phân tích của cậu. Không có ai có thể hiểu được người khác nếu như không quan sát kĩ họ, lại nói quan sát thôi cũng chưa đủ, còn phải dụng tâm đi tìm hiểu họ, mà Giang Ba Đào lại là một người tâm tư nhạy bén, lại rất có kiên nhẫn cho nên việc cậu hiểu được Chu Trạch Khải cũng không phải là điều khó hiểu. Cũng chính nhờ vào việc Giang Ba Đào là một người cực kỳ tinh ý và đáng tin cậy mà cậu nhận được sự yêu quý cũng như tin tưởng của các đồng đội, gánh vác trách nhiệm làm người phát ngôn của Luân Hồi.
Một người thông minh và tinh tế như vậy làm sao có thể là một cái bóng đây? Trong mắt tôi, Giang Ba Đào vẫn là một ngôi sao của Luân Hồi, chỉ là ánh sáng mà cậu phát ra dịu dàng đến độ khiến người ta đôi lúc quên mất đi chính mình đang được ánh sáng ấy soi sáng. Giang Ba Đào là một tuyển thủ độc nhất vô nhị, là mảnh ghép quan trọng của Luân Hồi. Đội phó chưa bao giờ là một người "mờ nhạt", cậu ấy trong lòng tôi chính là người đặc biệt nhất trong những người đặc biệt.
 

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#6



GIANG BA ĐÀO

Fact 2
Một fact vui vui về Giang. Có lẽ ai cũng biết trong tên của Giang có ba bộ thủy nên vẫn thường được gọi đùa là "Chín Chấm Thủy". Trong khi Giang là sông, Ba và Đào đều chỉ sóng, nhưng Ba là sóng nhỏ trong khi Đào lại là sóng lớn. Có lẽ cũng vì vậy mà tính cách của cậu cũng tựa như nước. Lúc thì yên ả như mặt sông, lúc lại cũng dữ dội như làn sóng.

Và cũng vì trong tên có quá nhiều nước và sóng, mà ID nhân vật lại đặt là Vô Lãng tức không sóng. Thế nhưng bản thân Giang lại chọn chơi Ma Kiếm Sĩ, kỹ năng lại có "sóng".

Cuộc đời gắn liền với "sóng" và nước là đây.
 
Last edited:

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#7




GIANG BA ĐÀO

Quote 2
Một câu khẩu hiệu, thường được nói từ chính đội trưởng, nhưng riêng với Luân Hồi thì lại là đội phó nói ra câu nói ấy.

Một câu nói, nghe thì có vẻ ngạo mạn, nhưng xét đến Luân Hồi lúc đó thì đây lại là câu trả lời hoàn hảo nhất cho mọi câu hỏi của phóng viên, đồng thời nêu lên được quyết tâm của Luân Hồi, cũng như sự tin tưởng và sự kiêu ngạo của Giang Ba Đào dành cho chiến đội của cậu.

Vậy nên,

"Luân Hồi sẽ thắng, bất kể đối thủ là ai."
 
Last edited:

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#8


Artist: mayuzumi-sora

GIANG BA ĐÀO

Sự Kết Nối

Lần đầu tiên muốn viết một bài cảm nhận nghiêm túc cho cậu bé này, tôi đã nghĩ nên đặt tựa đề là gì, và rồi “Sự Kết Nối” xuất hiện trong đầu tôi như một lẽ hiển nhiên. Bởi có lẽ đây gần như là cụm từ thích hợp nhất dành cho Giang Ba Đào, và dành cho những gì cậu vẫn luôn làm cho Luân Hồi.

Nói về Giang Ba Đào, trước hết nói về con người của cậu.

Trong số những con người tài hoa, Giang Ba Đào nổi bật lên nhờ sự mờ nhạt của bản thân. Có lẽ nhiều người sẽ thắc mắc tại sao “nổi bật” và “mờ nhạt” lại có thể đứng chung một vế và giải thích cho nhau như thế. Đúng là bình thường, mờ nhạt là mờ nhạt, nổi bật là nổi bật. Sự mờ nhạt của Giang Ba Đào được nhận định trong mắt của người hâm mộ, những con người chưa từng thật sự tiếp xúc với cậu, hay tiếp xúc với cách đánh của cậu trên chiến trường. Còn sự nổi bật của cậu, là thứ mà bất kỳ tuyển thủ nào có tầm nhìn đều sẽ dễ dàng nhận ra. Bởi lẽ sự đáng sợ nhất của Giang Ba Đào chính là xuất phát từ cách cậu làm mờ đi chính bản thân mình.

Giang Ba Đào ở dưới sân đấu được ví như cái bóng của Chu Trạch Khải, là phát ngôn chính của Luân Hồi, là người mà phóng viên tìm cách chèn ép. Còn Giang Ba Đào ở trên sân lại là một keo dán sắt, một người chuyên bù khuyết khuyết điểm của đồng đội, một người mà nếu đứng trong đội hình đoàn đội sẽ chẳng ai thật sự để ý đến.

Chẳng có mấy ai chấp nhận bản thân mình đứng phía sau người khác, càng chẳng mấy ai vẫn vui vẻ chấp nhận trở thành cái bóng cho người khác. Nói riêng các chiến đội trong Liên Minh, có không ít tuyển thủ đã rời bỏ một chiến đội tốt đẹp để đi đến một chiến đội khác, bởi họ muốn trở thành người duy ngã độc tôn, họ muốn được sáng chói, họ muốn được thể hiện bản thân chứ không phải chỉ là nhân vật thứ ba, nhân vật thứ tư trong một chiến đội. So sánh với những con người đó mới thấy kiểu người ở trên hiếm gặp đến mức nào, thế nhưng Giang Ba Đào lại chấp nhận trở thành người như vậy. Cũng chính bởi vậy, tôi luôn nói Giang Ba Đào thông minh, Giang Ba Đào hiểu biết rộng, Giang Ba Đào rõ nhất một câu “Người biết được vị trí của bản thân ở đâu chính là người tài giỏi nhất.”

Tôi nghĩ có một điều bất kỳ ai cũng phải thừa nhận, rằng dù cho Giang Ba Đào được gọi là keo dán sắt và cái bóng, thì cậu ấy vẫn mạnh. Với khả năng của Giang Ba Đào, cậu ấy hoàn toàn có thể trở thành át chủ bài ở một chiến đội bình thường như cách mà một số tuyển thủ trong Liên Minh vẫn đang làm. Thậm chí, nếu Giang Ba Đào ở chiến đội bình thường, cậu ấy có thể sẽ được khen ngợi, cậu ấy sẽ được công chúng chú ý hơn, thay vì phải làm một cái bóng cho người khác.

Đàn ông là loài động vật háo thắng đến mức nào. Có mấy ai chấp nhận đứng phía sau của một thằng đàn ông khác mà bản thân chưa từng nghĩ đến chuyện đè đầu người đó xuống để vươn đến ánh sáng cho riêng mình. Gần như ai cũng muốn, nhưng Giang Ba Đào thì không. Vì một lần nữa tôi muốn nói, Giang Ba Đào hiểu rõ vị trí của bản thân ở đâu sẽ là tốt nhất.

Giang Ba Đào hiểu rõ nhất lợi thế của mình. Đó là cậu ấy hiểu được Chu Trạch Khải. Giang Ba Đào hiểu rõ nhất con người mình. Đó là cậu ấy biết giao thiệp với mọi người.

Giang Ba Đào biết, cậu chính là một trong những mắt xích quan trọng nhất để tạo nên sự toàn vẹn cho Luân Hồi. Và Giang Ba Đào cũng biết, nếu cậu đứng cạnh Chu Trạch Khải và Tôn Tường, Luân Hồi sẽ là một chiến đội không ai sánh bằng. Vậy nên thay vì tìm kiếm vinh quang đơn lẻ, cậu quyết định thu mình lại, phát huy hết khả năng của bản thân. Và cuối cùng cậu nhận được gì? Chính là một sự tồn tại không ai dám khinh thường. Việc cậu trở thành một trong những tuyển thủ all star đã đủ chứng minh điều đó trước mặt công chúng. Và việc Giang Ba Đào vẫn là đội phó dù cho Tôn Tường có năng lực hơn bước vào Luân Hồi, đã đủ chứng minh tầm quan trọng của cậu trong chiến đội và trước mặt ông chủ.

Một con người thông minh và biết người biết ta như vậy, một con người tâm tư cực sâu và suy nghĩ cực nhiều trước khi hành động như vậy, đôi khi lại khiến người khác kiêng dè và sợ hãi. Thậm chí chắc hẳn còn có ghét bỏ nữa.

Giang Ba Đào trong chính văn chính là được miêu tả thế này, cảm giác mà cậu ta mang đến có gì đó giống Lưu Hạo, có gì đó giống Dụ Văn Châu, lại có gì đó giống Ngô Tuyết Phong.

Sự mờ nhạt giống Ngô Tuyết Phong, sự thông minh bí ẩn với nụ cười thường trực trên môi giống Dụ Văn Châu, và tâm tư cực sâu cộng với quá khéo léo đưa đẩy trước đám đông lại giống Lưu Hạo,

Nhưng Giang Ba Đào là Giang Ba Đào. Cậu ấy có thể có nét tương đồng với những con người ấy, nhưng cậu ấy vẫn là chính mình, bởi mọi sự Giang Ba Đào làm đều xuất phát từ chính con người cậu ấy và những gì cậu ấy tin tưởng chứ không phải từ bất kỳ suy nghĩ nào khác.

Cũng như câu Giang Ba Đào đã nói “Luân Hồi sẽ thắng bất kể đối thủ là ai.” bởi vì cậu ấy tin tưởng vào khả năng của Luân Hồi, vào đội trưởng Chu Trạch Khải của mình. Do đó, cậu ấy sẽ làm hết khả năng của bản thân để cho chiến đội chiến thắng, để cho Chu Trạch Khải được thể hiện hết năng lực của mình. Ngay từ đầu, việc cậu hãm mình lại đúng là do cậu biết vị trí của bản thân, nhưng còn là do suy nghĩ rằng cậu biết bản thân nên làm gì thì chiến đội sẽ dành chiến thắng. Vậy nên đây không phải là sự hy sinh ánh hào quang của bản thân, mà là Giang Ba Đào tự tạo ra ánh hào quang riêng cho chính mình.

Không phải những người tâm tư cực sâu, khéo ăn khéo nói đều là những người đáng sợ và khó tin tưởng. Giang Ba Đào giống như đại diện cho một con người dù cho quăng vào bất kỳ môi trường xã hội nào cũng có thể tồn tại, thứ mà người ta vẫn thường nói là EQ cao. Giao thiệp với một người như Giang Ba Đào, thay vì nói là khó tin tưởng thì chính xác là họ mang đến cho bạn cảm giác sợ hãi. Bởi con người vốn đơn giản, thứ gì họ càng hiểu rõ thì họ sẽ dễ thân cận hơn là những người mà dù có làm gì cũng không thể đoán biết được. Nhưng có một điều phải nói, người nào chân thành, người nào giả ý, chắc hẳn không quá khó để phân biệt. Bởi vậy, Chu Trạch Khải và những thành viên khác trong Luân Hồi chưa từng bài xích Giang Ba Đào, cũng vì họ biết Giang Ba Đào là dùng tâm để đối xử với họ.

Kế tiếp, nói về Giang Ba Đào và Luân Hồi.

Sự tồn tại của Giang Ba Đào trong Luân Hồi là không thể chối bỏ. Cậu ấy không chỉ quan trọng đối với Chu Trạch Khải, mà con đối với từng thành viên trong chiến đội.

Dù không hề được nhắc đến trong chính văn, nhưng chỉ qua vài đoạn đối thoại nho nhỏ giữa các thành viên trong chiến đội thì có lẽ bất kỳ ai cũng phải thừa nhận bầu không khí dễ chịu mà họ mang lại. Và trong một chiến đội, người thường gắn kết các thành viên lại với nhau sẽ là đội trưởng. Tuy nhiên riêng Luân Hồi, người làm điều đó lại là Giang Ba Đào.

Giang Ba Đào không chỉ lên kế hoạch tập luyện, bàn chiến thuật với Chu Trạch Khải, mà còn chăm lo đời sống tinh thần của từng thành viên, và quan tâm đến từng người hâm mộ.

Giang Ba Đào làm được những điều ấy đủ để một lần nữa khẳng định được lập luận rằng trong Luân Hồi, cậu luôn dùng một trái tim chân thành để đối xử với mọi người. Bởi giao thiệp giữa người với người, khi bạn dùng thái độ gì đối đáp với người đối diện, thì người đó cũng sẽ dùng thái độ y hệt đối đáp lại với bạn.

Một người như Giang Ba Đào, kỳ thực rất thích hợp trở thành đồng đội của một chú chim bị thương như Tôn Tường. Cậu ấy tiếp cận Tôn Tường, cậu ấy dùng cách đơn giản nhất kéo Tôn Tường ra khỏi vỏ bọc của bản thân, để rồi khiến Tôn Tường mau chóng hòa nhập với chiến đội Luân Hồi. Tôi nghĩ, có lẽ Tôn Tường có thể hòa nhập với Luân Hồi nhanh đến vậy cũng có công sức của tất cả thành viên, nhưng công của Giang Ba Đào vẫn lớn hơn. Vì dù sao cậu ấy vẫn là người chăm lo đời sống tinh thần của Luân Hồi cơ mà.

Cũng vì Giang Ba Đào tinh tế, Giang Ba Đào giỏi quan sát, Giang Ba Đào là người quan tâm đời sống tinh thần tình cảm của từng thành viên, vậy nên Đỗ Minh mới tìm đến cậu ấy để tâm sự về mối tình đơn phương của mình. Dù sao, phải tin tưởng mới có thể thổ lộ nỗi lòng.

Và cũng chỉ có một người như Giang Ba Đào, mới có thể kiên nhẫn với một Chu Trạch Khải kiệm lời, mới có thể chấp nhận gánh trên đôi vai trách nhiệm làm cho con người kia nổi bật và tỏa sáng.

Cũng bởi vì những sự hy sinh thầm lặng đó của Giang Ba Đào dành cho Luân Hồi, nên mới đổi lại sự yêu mến từ những con người đó.

Giang Ba Đào góp phần tạo nên một Luân Hồi hoàn hảo nhất.

Và Luân Hồi đã tạo nên một Giang Ba Đào chân thành, tận tụy, và biết thấu hiểu hơn.

Đây là món quà tuyệt vời nhất mà một người chấp nhận trở thành “cái bóng” có được.

năm thứ năm rồi, và năm sau cậu ra mắt rồi.
lúc chị viết bài review trên là khoảng tầm hai tháng trước, đợt đó đã nghĩ rằng ừ sẽ cố gắng viết một bài review nghiêm túc đàng hoàng cho cậu. thật ra viết review cũng không quá khó, chỉ là thỉnh thoảng chị lại cảm thấy không muốn viết ra suy nghĩ của mình chứ đừng nói là tình cảm của mình, nên bài ở trên không có tình cảm của chị trong đó.

cũng giống như chị không có lý do để thích một người hay thương một người, vì nếu có thể nói lý do rõ ràng thì chị nghĩ rồi sẽ có một ngày lý do biến mất, và sẽ khó có thể có được thứ tình cảm như ngày đầu.

dù cho mọi thứ dù vẫn vậy, nhưng đã không còn như vậy nữa.

chị không nhớ vì sao lại thương cậu. có lẽ cậu xuất hiện rất đúng lúc, cho chị một cảm giác an tâm, khiến chị cảm thấy cậu là một mảnh ghép còn thiếu trong gia đình chị, thế là chị gọi cậu là em trai.

và cũng từ đó thương cậu như em trai.

em trai mà, lúc nào bơ cũng được, không cần hô hào nói lời yêu thương làm gì, cũng để cậu trầy da tróc vảy rồi đứng một bên cười ha hả bảo rằng cậu đáng đời, vì đó là lựa chọn của cậu, con đường của cậu, nên cậu phải chịu trách nhiệm với nó. nhưng lúc nào cần phải ra mặt, lúc nào em trai bị rơi vào đường cùng, chị sẽ ném cho nó một cái phao rồi vớt nó lên mắng cho một trận. đó là cách chị vẫn thường làm cho cậu em trai ruột chung huyết thống với chị. và chị cũng làm vậy với bất kỳ một 2D nào mà chị gọi là em trai em gái con trai con gái. dù sao, trong lòng chị thì bọn bây chưa bao giờ là 2D cả.

nhưng riêng với cậu thì, cậu tốt đẹp đến mức khiến chị đau lòng. nhưng sau đó chị nghĩ, do cậu chọn, cậu cảm thấy hài lòng là được. bà chị này sẽ ủng hộ cậu.

vậy nên Giang Ba Đào ở tuổi 17, chúc mừng sinh nhật cậu em trai của chị.
 
Last edited:

PhongLinh

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
85
Số lượt thích
472
Team
Luân Hồi
#9
TỔNG HỢP HIGHLIGHT GIANG BA ĐÀO

(Hình sẽ bổ sung sau, vì laptop lại đình công cmnr haha)

Ừm, tại sao lại là highlight mà không phải là trích đoạn á?
Tại người tổng hợp thích thế, vậy thôi.
Tổng hợp bởi @PhongLinh
1. Lần đầu được nhắc đến
Người lên sân tiếp đấy cũng là một tuyển thủ khác của Luân Hồi: Giang Ba Đào. Nhân vật Vô Lãng, nghề ma kiếm sĩ, là nhân vật đứng thứ hai trong chiến đội Luân Hồi sau Chu Trạch Khải.

2. Hóng chuyện
“Diệp Thu, là Diệp Thu! Tao vừa thấy Đông tiền bối kéo Diệp Thu đi ngang qua.”

“Đông tiền bối kéo Diệp Thu?” Đám tuyển thủ có chút khó hiểu. Họ không thấy lạ lùng gì với Đông Lâm, nhưng còn Diệp Thu, sao người nọ có thể xuất hiện ở Luân Hồi vào lúc này? Linh hồn bà tám trong các tuyển thủ sôi sục.

“Bọn họ đi đâu?” Đội phó Giang Ba Đào hỏi.

“Bên kia.” Tuyển thủ chỉ.

“Phòng quản lý ư?” Ngã rẽ kia không còn chỗ nào để đi trừ phòng quản lí.

“Đi xem không?” Giang Ba Đào quay đầu nói với Chu Trạch Khải, người là đội trưởng kẻ là đội phó, dạo gần đây hóng hớt cũng phải cần thân phận thích hợp mới được.

3. Cầu nối
Với khả năng của mình, Chu Trạch Khải luôn là người được nhóm đội viên hết sức ỷ lại. Họ biết, đội trưởng nhà mình tuy không biết ăn nói, nhưng chưa từng khiến mọi người thất vọng khi ra sân, mọi người cứ theo sau bước chân đội trưởng là ổn.

Bất kỳ chiến đội chuyên nghiệp nào cũng thực hiện những chiến thuật xoay quanh át chủ bài nhà mình, nhưng không chiến đội nào lại áp dụng triệt để như Luân Hồi. Sự dựa dẫm vào Chu Trạch Khải đã khiến họ được phong tặng danh hiệu “Chiến đội một người” trong Liên minh.

Mãi đến khi chiến đội Luân Hồi đề bạt đội phó Giang Ba Đào.

Đấu pháp của chiến đội Luân Hồi luôn xoay quanh Chu Trạch Khải. Nhưng vì khả năng biểu đạt kém cỏi, trong đội thường xuất hiện tình trạng đội viên không hiểu nổi hành động của Chu Trạch Khải, hoặc hiểu sai ý dẫn đến ảnh hưởng nặng nề đến thành tích. Mà Giang Ba Đào rất hiểu Chu Trạch Khải, hắn có thể lý giải chính xác từng ý đồ và hành động của cậu ta, vì thế hắn trở thành cầu nối liên lạc giữa Chu Trạch Khải và các thành viên trong đội.

Phong cách “Chiến đội một người” của Luân Hồi cũng không vì vậy mà đánh mất, nhưng từ khi có Giang Ba Đào, sự ăn ý của Chu Trạch Khải và các tuyển thủ khác được đề cao rõ rệt, Luân Hồi càng chiến càng thắng, chiếm được nhiều dự đoán giật giải.

4. Tuyển thủ bị đánh giá thấp nhất Liên Minh
Kế đó, Trà Tiểu Hạ nhắc tới một “tuyển thủ bị đánh giá thấp nhất trong liên minh” - Giang Ba Đào.

Đội phó Giang Ba Đào của Luân Hồi xếp hạng 5 theo số phiếu bình bầu tuyển thủ hạng sao, cách xa khái niệm “bị đánh giá thấp” tới nửa vòng trái đất. Hắn rõ ràng được đánh giá rất cao.

Nhưng Trà Tiểu Hạ nhận định rằng, đánh giá cao mà người ta dành cho Giang Ba Đào chẳng qua là bởi hào quang khi đứng cạnh Chu Trạch Khải, hoặc hào quang của ngôi vị quán quân. Chẳng phải có người đã từng mạnh miệng phán “Cho bà ngoại tao hợp tác với Chu Trạch Khải thì cũng giành được tổng quán quân liên minh!” đấy ư?

Tuyên bố láo hơn cả tró, nhưng mùi khinh thường ẩn giấu trong đó không cần là tró cũng ngửi ra được. Nói trắng ra, mọi tuyển thủ trong Luân Hồi đều gặp phải vấn đề này. Luân Hồi đạt thành tích tốt, ai cũng cảm thấy toàn là do công lao của Chu Trạch Khải, mấy người còn lại thơm lây thôi.

Hiển nhiên Trà Tiểu Hạ không tán thành cho lắm.

Có những người, Trà Tiểu Hạ viết, rất giỏi về giao tiếp. Bất kì ai tiếp xúc với họ cũng sẽ cảm thấy thoải mái. Họ có thể quan tâm chu đáo đến người khác mọi lúc mọi nơi, mà lại không lấn át hết phần nhân vật chính. Ngoài trận, Giang Ba Đào chính là một người như thế, đồng thời trong trận, anh lại là một cao thủ trong nghề móc nối tiết tấu. Anh đã thành công kết nối Chu Trạch Khải với Luân Hồi, tin rằng anh cũng có thể thành công trong việc đưa Tôn Tường hòa nhập vào cả đội. Giang Ba Đào thực sự là keo dán sắt trên sàn thi đấu.

Cuối đoạn văn Trà Tiểu Hạ tặng luôn cho Giang Ba Đào một biệt danh như thế.

5. "Hậu sinh khả úy"
"Tiền bối gian xảo quá!" Ngờ đâu, phía Luân Hồi có người điềm tĩnh mỉm cười.

"Chuỗi thắng càng dài, duy trì càng khó, mà càng khó thì phe mình càng tăng sĩ khí, đối thủ càng mất tinh thần. Có thể nói là tỉ lệ thuận. Nhưng cũng vì độ khó ấy, ai cũng chuẩn bị tinh thần kỷ lục sẽ bị phá bất cứ lúc nào. Nếu ngày đó tới, tôi nghĩ các anh không sốc lắm đâu." Đội phó Giang Ba Đào của Luân Hồi lên tiếng, "Con dao hai lưỡi này đã dần dần cùn đi ở phía các anh, phía chúng tôi thì càng lúc càng bén. Tiền bối quả thật rất biết mài dao giũa kiếm!"

"Cậu cũng nhìn ra cả rồi mà!" Diệp Tu mỉm cười trả lời.

"Tôi còn nhìn ra, phần lưỡi dao hướng về phía chúng tôi thực tế cũng không bén như tưởng tượng. Kỷ lục thắng chỉ là số liệu thống kê, năm trận hay mười trận liên tiếp, thậm chí một trăm trận, cũng không hề ảnh hưởng cục diện sau đó. Như tung tiền xu vậy, lần đầu ra mặt hình thì người ta thường nghĩ lần sau sẽ ra mặt chữ, nhưng kỳ thực tỉ lệ của từng mặt cho mỗi lần đều là 50%. Khả năng ra mười lần mặt hình liên tục cũng ngang với khả năng năm lần hình năm lần chữ mà thôi."

"Quả là một bài toán phức tạp, cậu đừng vội kết luận thế chứ! Lát nữa ghé qua, anh bảo sinh viên ưu tú bên đội anh tính giúp cậu nhé. Còn bây giờ, có phải sẵn sàng chịu chết rồi không?" Diệp Tu nói.

"Không không, không phải tôi." Giang Ba Đào cười, lùi về sau hai bước.

Cùng lúc, màn hình điện tử bắt đầu nhảy tên cặp đấu. Trên sân, tuyển thủ xuất chiến trận đầu cho Luân Hồi đã tách đội bước ra.

Wow!

Khắp khán đài ồ lên.

Chu Trạch Khải!

Là Chu Trạch Khải! Bất ngờ thay, tướng tiên phong cho lôi đài Luân Hồi lại là Chu Trạch Khải, át chủ bài chiến đội, cao thủ số một Vinh Quang hiện tại.

"Ồ..." Diệp Tu cũng phải ngạc nhiên. Hắn liếc nhìn Giang Ba Đào, cười: "Các cậu đâu kém phần gian xảo?"

"Như nhau, như nhau cả thôi." Giang Ba Đào vẫn giữ nụ cười trên môi.

Rõ ràng Giang Ba Đào đã vạch trần trick tâm lý ẩn giấu dưới kỷ lục thắng của Diệp Tu, nhưng Luân Hồi lại không tránh né cái hố này. Họ còn phái tướng mạnh nhất quân mình lên tiếp chiến, không khác gì các đội muốn dập tắt sĩ khí Hưng Hân trước đó.

Trên thực tế, biết rõ trò lừa của Hưng Hân mà vẫn chọn cách đối diện, Luân Hồi đang chơi trick tâm lý cao hơn một bậc. Họ dùng lòng tự tin mạnh mẽ của mình để tạo áp lực cho Hưng Hân. Lòng tự tin này đến từ chức đương kim vô địch, từ thành tích cao vời vợi suốt cả vòng bảng, từ hai lần đánh bại đối thủ 2 - 0 trong tứ kết và bán kết, từ trận thắng phủ đầu Hưng Hân ở hiệp một chung kết.

Luân Hồi rất biết lợi dụng ưu thế và con điểm dẫn trước của mình. Không chỉ là một chiến đội với trình kỹ thuật cao, họ còn rất có cái đầu.

Giang Ba Đào ư?

Diệp Tu khẽ cười. Đối thủ trước mặt là Chu Trạch Khải, nhưng ánh mắt hắn lại hướng về phía Giang Ba Đào.

"Đúng là hậu sinh khả úy." Diệp Tu nói.

"Cảm ơn lời khen." Giang Ba Đào khiêm tốn cười.

"Vậy anh có trách nhiệm và nghĩa vụ cho các cậu thấy, tiền bối đáng sợ chỗ nào!" Diệp Tu nói.

Giang Ba Đào chỉ cười không đáp, vì dù sao tướng tiên phong cũng chẳng phải hắn.

6. Một con người đáng sợ
Thứ tự trên bảng phiếu bầu Ngôi sao của Giang Ba Đào mấy năm gần đây khá cao, nên người ta cũng cảm thấy hắn là một tuyển thủ lợi hại. Nhưng nếu hỏi cụ thể lợi hại chỗ nào, chín trên mười người chơi thường sẽ ú ớ. Cảm giác mạnh mạnh, vậy thôi, chứ không biết cách giải thích.

Đến cả chiến đội Luân Hồi còn chẳng biết làm sao PR đội phó nhà mình. Cuối cùng, đọng lại trong mắt mọi người chỉ còn là một kết luận: Chắc tại cái danh đội phó đội đương kim vô địch.

Nhưng lúc này đây, Diệp Tu đưa ra đánh giá rất cao về hắn: Một con người đáng sợ!

Đáng sợ, bởi quá tĩnh!

Trần Quả nghe không hiểu, rất muốn níu áo Diệp Tu hỏi cho bằng được. Có điều, tình hình Mạc Phàm hiện tại mới là vấn đề. Cái gọi là "đáng sợ bởi đánh quá tĩnh", cô có hiểu hay không không quan trọng, quan trọng là Mạc Phàm có hiểu hay không kìa.

Combo 27 hit!

Con số gần nhất nhảy lên vô cùng bắt mắt, bởi dân cận chiến còn chưa chắc đạt tới. Tuy các chiêu Kiếm Sóng của ma kiếm sĩ có phần chơi cha thiên hạ vì một chiêu chém ra vài hit, nhưng combo 27 hit liên tục không phải chuyện đùa. Cùng thuộc hệ Kiếm, ma kiếm sĩ không gây ấn tượng với sức chiến đấu bá đạo như kiếm khách hay cuồng kiếm sĩ. Họ giống với pháp sư nguyên tố và thuật sĩ hơn. Hai nghề này cũng đánh được combo, nhưng combo không phải yếu tố thường dùng để xét trình độ của họ, bởi xét ra thì ngại lắm.

Thông thường, người ta chỉ thấy pháp sư nguyên tố, thuật sĩ và ma kiếm sĩ đạt đến combo cao khi đang bón hành cho gà. Nhưng sàn đấu đỉnh cao của tổng chung kết Vinh Quang làm gì có gà? Dù Hưng Hân là chiến đội ma mới, là hắc mã, đã đánh vào tận chung kết mà vẫn dám gọi bằng gà thì quá ngu muội.

Tổng chung kết không nuôi gà. Mạc Phàm tuy mang danh tân binh, nhưng đừng mơ dễ đối phó.

Thế mà đêm nay, nơi chiến trường của những kẻ mạnh, Giang Ba Đào lại cầm một ma kiếm sĩ đánh ra combo cao vút!

Đây hoàn toàn không phải bón hành. Đây là một pha hành động ngoạn mục chưa từng có trong lịch sử. Khi liên kích nhảy đến con số 30, cả nhà thi đấu Luân Hồi đã sôi trào nhiệt huyết. Từ hit Kiếm Sóng Tinh Vân có AoE khủng bố kia, fan Luân Hồi bắt đầu thoát khỏi bầu không khí u ám do trận thua Diệp Tu của Chu Trạch Khải mang lại. Đấu chí trở về với họ theo từng hit combo, từng chút từng chút một cho đến hit thứ 30. Combo 30 hit, thực hiện bởi một ma kiếm sĩ! Thánh thần thiên địa ơi!

7. Bài ca đội phó
Giữa những tiếng vỗ tay vang dội, fan Luân Hồi cùng nhau hô to tên Giang Ba Đào. Còn đâu những thất thểu ngẩn ngơ, khắp khán đài là lửa nhiệt huyết cháy bừng. Người tạo nên tất cả, chính là Giang Ba Đào, đội phó Luân Hồi.

Bỗng có tiếng hát cất lên từ nơi nào không biết, tiếng hát rời rạc từ những cá nhân ít ỏi chứ không phải đồng thanh bởi tất cả mọi người. Họ hát không đồng đều, thậm chí còn lạc giọng, mỗi chỗ mỗi kiểu không thống nhất lời, cho thấy bài hát này không quá nhiều người thuộc. Nhưng họ vẫn cứ hát, hát mãi hát mãi đến một câu vô cùng rõ ràng, một câu không ai hát sai và truyền vào tai mọi con người đang ngồi trong nhà thi đấu, như thể cả bài hát đã sinh ra chỉ vì câu này.

"Vào lúc đối thủ tưởng bở hả hê, đội phó của họ lập tức hành động
Vào lúc đối thủ tưởng bở hả hê, đội phó của họ lập tức hành động
Vào lúc đối thủ tưởng bở hả hê, đội phó của họ lập tức hành động!"


Họ có thể lạc giọng, họ có thể quên lời, nhưng chỉ riêng câu này, mọi giọng hát như hòa làm một, lặp đi lặp lại với tiếng gầm như sóng vỗ bờ.

Đây là bài ca dành cho đội phó Luân Hồi, dành cho Giang Ba Đào. Fan cũng không thuộc lời, chứng tỏ rất ít khi nó được hát lên. Vì sao ư? Vì Luân Hồi đã có Chu Trạch Khải, người thu hút tất cả ánh nhìn. Có biết bao bài ca đã viết nên cho Chu Trạch Khải chỉ sau một mùa, nhưng fan Luân Hồi cũng không hề quên đi đội phó nhà mình. Tuy anh không phải người nổi bật nhất, nhưng anh hệt như lời bài hát ấy: "Khi mày tưởng bở hả hê, anh tao sẽ có hành động." Đó là điều mà fan Luân Hồi ghi khắc trong tim.

Cũng như đêm nay vậy.

Chu Trạch Khải của họ bất ngờ thua trận, họ buồn đến mức chả quan tâm bên địch nghĩ gì. Còn nghĩ gì nữa? Thắng được Chu Trạch Khải, lại chẳng sướng điên lên à?

Fan đội nhà vì thế mà ủ dột, ai ngờ đúng lúc này, đội phó nhà họ đứng ra như hắn đã luôn làm thế, đánh hẳn một combo không tưởng với ma kiếm sĩ, vực dậy tinh thần quân ta, đả kích sĩ khí quân địch.

Đội phó không làm họ thất vọng. Ở thời điểm họ sa sút đấu chí đến mức quên cả cổ vũ anh, anh vẫn vững bước đứng ra.

Chính vì có thể trở thành niềm tin cho mọi người trong thời khắc mấu chốt, Giang Ba Đào mới được yêu quý đến vậy. Thứ tự cao trên bảng phiếu bầu Ngôi sao đâu phải tự dưng mà có? Mỗi một fan hâm mộ, đều phải giành về từ trái tim.


Một bài tổng hợp nho nhỏ dành tặng anh. Giang Ba Đào, sinh nhật vui vẻ.
 

PhongLinh

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
85
Số lượt thích
472
Team
Luân Hồi
#10
HOA LỆ TÂN TINH


Nghe hơi cringe nhỉ.
Nhưng mà để nói về Chu Trạch Khải của năm đó, thì lại hợp lí hết sức.


Tân binh vừa năm ấy ra mắt, đã gây ra bao trận thắc mắc và trầm trồ. Cậu cầm lấy danh vị đội trưởng, bắn xuyên tầng mây, bắt đầu đặt xuống những viên gạch đầu tiên xây dựng nền móng của một vương triều.
Phong cách chiến đấu mạnh mẽ hoa lệ cùng tính tình yên tĩnh rụt rè trái ngược nhau, đi kèm vẻ ngoài đẹp trai khỏi chê, làm sao có thể không yêu cho được?


Năm nay, Chu Trạch Khải ra mắt.
Vòng quay chuyển giao bắt đầu khởi động rồi.

Vinh Quang đệ nhất nhân tương lai, Thương Vương Vô Giải tương lai, cùng nhau đón chờ sinh nhật nào.

Gửi tất cả những gì hoàn mĩ nhất đến vì tinh tú đẹp đẽ nhất Vinh Quang.
 

PhongLinh

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
85
Số lượt thích
472
Team
Luân Hồi
#11


CHU TRẠCH KHẢI

FACT 1
Chu Trạch Khải có thể được xem như là trường hợp đặc biệt của lứa mùa 5. Vừa ra mắt đã đưa đội trưởng cũ vẫn còn đang đà đỉnh cao xuống đài, cầm lấy chức đội trưởng cùng ID át chủ bài của chiến đội. Các tuyển thủ khác ra mắt cùng mùa giải như Phương Duệ, Ngô Vũ Sách, Phương Học Tài hay Lưu Hạo lại có duyên với chức đội phó hơn.

Luân Hồi vào mùa giải thứ 5 dưới sự dẫn dắt của tân đội trưởng Chu Trạch Khải đã dừng bước ngay sát top 8 vào chung kết - thứ hạng vượt bậc so với những năm trước đó. Đây cũng là bước đầu đánh dấu sự phát triển vũ bão của chiến đội, đưa Luân Hồi vượt lên thành một trong những ông lớn của giải Vinh Quang chuyên nghiệp.

Có thể nói việc đưa tân binh mới ra mắt năm đầu tiên đã soán ngôi tiền đội trưởng là việc chưa từng có trong giới chuyên nghiệp ở thời điểm đó. Nhưng Chu Trạch Khải lại có thể làm điều đó, đồng thời nâng tầm chiến đội nhà mình. Thương Vương tương lai coi vậy chứ cũng không phải dạng vừa đâu nha.
 

PhongLinh

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
85
Số lượt thích
472
Team
Luân Hồi
#12


CHU TRẠCH KHẢI

QUOTE 1
Chỉ một câu đã tóm gọn hết về Chu Trạch Khải của Vinh Quang.

Dưới sân đấu, Chu Trạch Khải là kiểu người hướng nội, ngượng ngùng và ít nói. Đây vừa là điểm chết người, vừa là cứu tinh của anh. Chết người là vì tính cách như vậy trong giới game thủ chuyên nghiệp có thể xem như là hàng hiếm, hơn nữa lại gây ra vấn đề nghiêm trọng về giao tiếp giữa đồng đội với nhau. Đồng thời đây cũng là một trong những cứu tinh của đội trưởng Luân Hồi, vì một phần nhờ tính cách này mà nội bộ Luân Hồi có thể hòa thuận với nhau một cách thần kì.

Thế nhưng, một khi đã bước lên sân đấu, thì tính cách của Thương Vương sẽ hiện ra rõ rệt. Phong cách tấn công mạnh mẽ và hoa lệ, cùng kĩ thuật và sức mạnh đủ để kích thích toàn bộ Vinh Quang, tất cả đều cho thấy bản chất thật sự của Chu Trạch Khải. Một con người kiêu ngạo, tự tin và đầy bản lĩnh, đây mới chính là Thương Vương thật sự.

Chung quy thì sự đối lập đến cực điểm này của Chu Trạch Khải chính là điều khiến anh trở nên thu hút đến như vậy. (Tất nhiên một phần cũng vì anh đẹp trai nữa nhưng thôi tạm bỏ qua haha)

Hôm qua đi làm sml xong về quáng quên đăng bài em xin lỗi anh ạ orz
 

PhongLinh

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
85
Số lượt thích
472
Team
Luân Hồi
#13


CHU TRẠCH KHẢI

FACT 2
Chúng ta đều biết tên ID Vinh Quang trong Toàn Chức đa phần đều xuất phát từ thơ ca văn học Trung Quốc, trường hợp đặc biệt hơn chút là Vi Thảo cùng dàn tên ID thảo dược đặc trưng. Cơ mà cũng có vài tên ID hiếm hoi không thuộc cả hai dạng trên, mà thuộc dạng original hoàn toàn 100% tác giả tự sáng tác.

Nhất Thương Xuyên Vân, trùng hợp thế nào lại thuộc ngay vế này.

"Một phát súng xuyên qua vòm mây" - đây là cách giải thích (có thể xem là) dài dòng hoa mĩ, mà tóm gọn lại cũng là bắn phát xuyên qua mây mà thôi. Đơn giản, đúng trọng điểm, không còn gì để bàn sâu, đúng không?

Cơ mà có thể tạo ra một phát súng xuyên trời như vậy, thì phải tạo ra thanh thế lớn đến như nào? Sức mạnh ra sao? Rồi còn kĩ thuật để có thể làm được thế? Còn kết quả sau đó nữa?

Cái tên này xem vậy chứ không đơn giản vậy đâu. Ít ra thì cả hai đời chủ nhân của ID này không có ai là đèn cạn dầu, hơn nữa còn là sóng sau đè bẹp sóng trước cơ mà.
 

Lạc An

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
7
Số lượt thích
55
#14
CHU TRẠCH KHẢI

"ĐẰNG SAU BỤI GAI CÒN CÓ CẦU VỒNG"


Mượn một câu trong đồng nhân ca của tiểu Chu: "Không một ai có thể thuận buồm xuôi gió, mưa to như thác đổ không ngăn được bước chân." làm câu mở đầu. Con đường của tiểu Chu từ một người mới cho đến khi bước đến vương vị của cậu đầy rẫy những chông gai. Cậu có tài năng, có cả nhan sắc, giá trị thi đấu lẫn giá trị thương mại đều xuất sắc, nhưng vì sự kiệm lời, không giỏi ăn nói của mình lại phải chịu không biết bao nhiêu điều tiếng của miệng lưỡi thế gian. Bên dưới ngai vàng của cậu là bao nhiêu bụi gai, bao nhiêu thương tổn, e chỉ có chính Chu Trạch Khải mới biết. Thế nhưng chàng trai này vẫn mặc mọi phong ba mà bước về phía trước, hệt như một viên đạn một khi đã ra khỏi nòng súng liền thẳng tắp bay đến đích ngắm mà nó cần phải đến. Chu Trạch Khải mà tôi biết chính là một cậu trai kiên định, lại dũng cảm như thế.

Không có ai không nỗ lực mà có được thành công. Đấu pháp hoa lệ của cậu không chỉ là dựa vào thiên phú mà còn là từ sự cố gắng không ngừng của cậu. Chu Trạch Khải có thiên phú, nỗ lực của cậu cũng chắc chắn cũng không thua bất kì ai. Cho nên ngai vàng mà cậu có được chính là do Chu Trạch Khải tự tay xây nên từ mồ hôi và nỗ lực của bản thân. Vì vậy đừng mang nỗ lực của một người ra so sánh với một người khác, bởi vì như thế chính là đạp đổ sự cố gắng của người bị mang ra so sánh. Mỗi người đều có một điểm mạnh riêng, Chu Trạch Khải cũng không ngoại lệ. Chu Trạch Khải chính là Chu Trạch Khải mà không phải là ai khác. Cậu ấy xứng đáng để ngồi lên ngai vàng thuộc về cậu ấy.

Có thể khi nhắc đến Chu Trạch Khải, điều đầu tiên mà người ta luôn nghĩ đến chính là danh hiệu Thương Vương, Liên minh đệ nhất mỹ nhân, hay là sự kiệm lời đến chẳng mấy ai hiểu được suy nghĩ của cậu. Thế nhưng Chu Trạch Khải không chỉ có bao nhiêu đó, cũng chưa bao giờ chỉ là một bình hoa xinh đẹp, cậu có đấu pháp, cũng có chiến thuật. Nếu không phải là một người tài năng đầy mình, Luân Hồi khi Chu Trạch Khải vừa tiếp nhận chức vị đội trưởng cũng sẽ không tiến xa như thế. Chu Trạch Khải chính là một kho tàng bí ẩn mà người ta phải dụng tâm tìm hiểu sau đó mới phát hiện được kho tàng này có bao nhiêu quý giá.

Nói đến đây phải cám ơn Phương ca, nhờ có anh, Luân Hồi mới phát hiện một kho báu. Lại phải cám ơn Giang Ba Đào, người đã dụng tâm khai quật lên kho báu này. Cám ơn Lữ Bạc Viễn, Đỗ Minh, Ngô Khải vì vẫn luôn tin tưởng đồng hành cùng tiểu Chu. Cám ơn Tôn Tường cùng tiểu Chu trở thành hậu thuẫn vững chắc của nhau. Cám ơn Luân Hồi, vì ở đó có một Chu Trạch Khải.

Con đường cậu đi không còn là con đường chỉ có mỗi mình cậu, vậy nên tiểu Chu, như tên tài khoản của cậu, Nhất Thương Xuyên Vân, một phát súng xuyên qua tầng mây, cậu nhất định cũng phải mạnh mẽ xuyên đến đỉnh Vinh Quang của cậu như vậy nhé.
 

PhongLinh

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
85
Số lượt thích
472
Team
Luân Hồi
#15


CHU TRẠCH KHẢI
QUOTE 2

Nói thật thì việc chọn quote cho tiểu Chu phải nói là cực khổ hết sức. Quote miêu tả thì nhiều, quote bản thân tự nói thì haha... (Chúng ta đều hiểu mà đừng làm khó nhau thế haha)

Nên là cuối cùng quyết định chọn một câu (một từ?) kinh điển nhất của anh. Nếu câu này có thể dùng chứng minh được điều gì, thì phải biết rằng option đầu tiên mà em tính chọn cho quote là dấu ba chấm đấy... Chả biết cái nào kinh điển hơn cái nào, mà thôi, có chữ trong quote là mừng rồi ( ̄▽ ̄)

Còn tại sao không chọn quote miêu tả nữa? Quote 1 nói đủ rồi, thêm nữa thì cũng không thể tâng bốc lên cao hơn được đâu, Chu Trạch Khải bay cao lắm rồi (. ❛ ᴗ ❛.)
 

PhongLinh

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
85
Số lượt thích
472
Team
Luân Hồi
#16
CHU TRẠCH KHẢI

VÔ ĐỀ


Nếu bạn hỏi ấn tượng đầu tiên của em về Chu Trạch Khải, câu trả lời sẽ là không có ấn tượng gì cả. Yep, đến cả sự đẹp trai kia cũng không nốt, vì lúc đó em còn đang bận quằn quại vì điều khác trong Toàn Chức cơ, ai quen em chắc cũng biết là gì nhỉ. Em đã tính đặt tựa bài cảm nhận này về ấn tượng đầu tiên của em với tiểu Chu, cơ mà sau lại nhớ hóa ra mình không có ấn tượng đầu, nên đặt là vô đề vậy.

Sau đó, em biết Chu Trạch Khải. Đến lúc đó thì đầu em bật ra bốn chữ: "Thiên chi kiêu tử." Nghe điêu chứ? Điêu sao không điêu, cơ mà nó đúng.

Ngay từ thời điểm xuất hiện đầu tiên trong truyện, Chu Trạch Khải đã được miêu tả không thiếu điều gì. Đẹp trai, check. Tài giỏi, check. Được lòng fan, check luôn. Thiếu cái quán quân, mà thôi khỏi bàn, sau check luôn hai dấu liên tiếp còn gì.

Nghe đến đây thì chắc ai cũng bảo con người này hoàn hảo quá, có chắc tác giả không buff quá tay đấy chứ? Tác giả có buff, thật, nhưng con người ai chẳng có điểm yếu, không có thật thì đảm bảo không phải là người nữa rồi.

Chu Trạch Khải là người hướng nội. Hơn nữa còn ít nói, lại ngượng ngùng. Nói nôm na là tính cách không hợp vẻ ngoài cho lắm. Người ngoài nhìn vào hẳn sẽ thấy loại tương phản manh này rất dễ thương, em chỉ thấy khổ trai nhà mình mà thôi.

Chu Trạch Khải là tuyển thủ esport chuyên nghiệp, chức vị lại là đội trưởng chiến đội. Vị trí đòi hỏi người nắm giữ phải biết cách giao tiếp, cách đối nhân xử thế và ứng phó với báo giới, với quản lí, với ban giám đốc đủ mọi thể loại. Hoặc nếu không thì ít nhất cũng phải có thể trò chuyện suôn sẻ được với đồng đội, rồi mới có thể tính đến chuyện hợp tác trong thi đấu được. Thế nhưng mà tính cách của Chu Trạch Khải ngăn chặn anh khỏi chúng. Luân Hồi điêu đứng suốt gần hai mùa giải, một phần rất lớn chính là vì vấn đề câu thông này. Giả sử như Giang Ba Đào không cập bến Luân Hồi, rất có thể sẽ không có Chu Trạch Khải và Luân Hồi của bây giờ.

Nhưng may thay, sau khi Luân Hồi đi lên thì loại tính cách hướng nội này lại giúp anh rất nhiều. Chiến đội bị gọi là "Chiến đội một người", sức mạnh của anh che lấp khả năng của những thành viên còn lại, thế nhưng nội bộ vẫn rất hòa thuận, không hề có sự bất mãn hay chống đối gì. Khoan hẵng bàn đến việc mọi người đều mở lòng (tâm lớn quá khụ), tính cách hướng nội ôn hòa của Chu Trạch Khải đóng vai trò quan trọng trong sự vụ này. Đối tượng được bàn tán không tự kiêu tự cao, không khoe khoang tự mãn, ngược lại còn có thể luyện tập khổ cực hơn cả bạn, thế thì bạn có quyền gì để ganh tị với người ta? Hơn nữa, Chu Trạch Khải hướng nội nhưng vẫn rất hòa đồng với đồng đội, cần đùa vẫn sẽ đùa, cho nên không khó để hiểu tại sao nội bộ Luân Hồi lại vui vẻ hòa thuận và loi nhoi đến vậy.

(Bức xúc nho nhỏ: Chồng em ít nói chứ có bị câm luôn đâu mà đa số mọi người cứ bảo do chồng em mà Luân Hồi lụi bại câu thông chứ, em buồn.)

Chu Trạch Khải dưới sân im lặng là thế, nhưng khi lên sân đấu lại không hề như vậy. Ngược lại, anh luôn trở thành nhân tố gây chú ý nhất trận, Nhất Thương Xuyên Vân một khi đã xuất chiến tựa như lưu tinh sáng chói. Phong cách chiến đấu của Chu Trạch Khải trái ngược hoàn toàn với tính cách dưới sân đấu của anh. Mạnh mẽ, hoa lệ, chuẩn xác, kĩ thuật tinh chuẩn sức mạnh áp đảo, bởi thế mới bảo danh hiệu Thương Vương không phải chỉ để trưng bày. Sức mạnh khủng khiếp này chính là nền tảng vững chắc đầu tiên của Luân Hồi, từ đó mới có chiến đội Luân Hồi phát triển như vũ bão đến mức giật luôn hai quán quân liên tiếp.

Chu Trạch Khải là thiên chi kiêu tử, không có nghĩa anh không nỗ lực để đạt được những thành tựu mà anh sở hữu. Tân binh đội trưởng lèo lái chiến đội vào sát vòng chung kết, phá vỡ rào cản tân binh của bản thân, cố gắng giao tiếp và kết nối cùng đồng đội, luyện thành Thương Thể Thuật 0 bước, ai biết được Chu Trạch Khải đã đánh đổi bao nhiêu để có thể hoàn thành được hết những điều trên? Chu Trạch Khải có thể là thiên chi kiêu tử, nhưng nỗ lực cũng đã chiếm hết 99℅ rồi, cái thiên tài của anh chỉ có 1℅ thôi. Anh giỏi, nhưng không tự mãn. Anh kiêu, nhưng không ngạo. Dù có đứng cao đến đâu trên chiến trường Vinh Quang, thì khi xuống đài, anh vẫn chỉ là một Chu Trạch Khải ngượng ngùng mà em yêu thích thôi.

Nhắc đến anh thì phải cảm ơn Phương Minh Hoa nữa. Cảm ơn Phương ca đã nâng đỡ tiểu Chu, giúp đỡ anh trong những ngày đầu ở Luân Hồi. Không có Phương ca có khi sẽ không có Chu Trạch Khải, em nghĩ đây là điều mà đám fan Luân Hồi tụi em đều đồng ý.

Cảm ơn mọi người ở Luân Hồi đã kề vai sát cánh bên cạnh Chu Trạch Khải, cảm ơn rất nhiều.

Chu Trạch Khải, sinh nhật vui vẻ. Mong cho anh sẽ luôn là vì sao sáng chói nhất trên đấu trường Vinh Quang, sẽ luôn là đội trưởng Luân Hồi đáng tin cậy, sẽ luôn là chàng trai mà em yêu quý nhất.
 

PhongLinh

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
85
Số lượt thích
472
Team
Luân Hồi
#17
TỔNG HỢP HIGHLIGHTS CHU TRẠCH KHẢI

(vẫn tạm không có hình vì laptop vẫn đang điên orz, để em lên điện thoại rồi tính tiếp nhé haha)

Vẫn chỉ là tổng hợp những cảnh đặc sắc nhất của đội trưởng Luân Hồi đến chương hiện tại. Tổng hợp hết nhiều lắm, quá tùm lum, em lười (và trễ deadline rồi).

  1. Lần đầu nhắc đến
    Tựa như người có xu thế trở thành Đệ Nhất Vinh Quang những năm gần đây – Chu Trạch Khải, bàn về kỹ thuật hay thực lực, cậu ta chưa chắc mạnh hơn những cao thủ đứng đầu như Hoàng Thiếu Thiên, Hàn Văn Thanh, nhưng hơn người ta chỗ đẹp trai, lại có vóc dáng. Già trẻ đều đổ, nam nữ đều yêu, truyền thông thổi phồng, quảng cáo ưu ái. Nếu bàn về giá trị thương mại, Chu Trạch Khải chính là Đệ Nhất Vinh Quang không cần bàn cãi, lại còn thêm thực lực và kỹ thuật đủ mạnh kia nữa, hiện giờ chỉ còn thiếu ngôi quán quân của giải đấu mà thôi, nếu không đã ngồi yên trên ngai vàng Đệ Nhất từ lâu rồi.

  2. Kĩ năng đỉnh cao
    Nhất Súng Xuyên Mây của Chu Trạch Khải cách đấy không xa trượt lê một cái vọt thẳng vào giữa vòng vây, khán đài hốt hoảng kêu lên, đều cho rằng đây chính là hành vi tự sát. Kết quả chỉ thấy Nhất Súng Xuyên Mây đứng dậy nhảy bước nhỏ, tránh thoát một công kích, cũng rút hai cây súng, giao nhau trước ngực, lưỡi lửa bay loạn.
    Kỹ năng thiện xạ: Loạn Xạ.

    Xoay người, dịch chuyển, hoặc duỗi hai tay ra, hoặc giao nhau trước ngực, tư thế Nhất Súng Xuyên Mây biến hóa không ngớt, dĩ nhiên là Chu Trạch Khải đang dùng thao tác kiểm soát Loạn Xạ.

    Tiếng súng liên thanh, đạn bay tứ tung, bốn tuyển thủ đội 2 đều bị đánh văng ra ngoài. Ngô Vũ Sách nhanh chóng điều khiển Quỷ Khắc nhảy lùi hòng thoát khỏi phạm vi công kích, nào ngờ nhảy lên, thế mà không đáp được chân xuống.

    Khán đài lại hoảng hốt lần nữa, Chu Trạch Khải, lại có thể dùng kỹ xảo Áp Súng giữa lúc thao tác Loạn Xạ.

    Loạn Xạ, đây là kỹ năng cuồng bạo khi máu đỏ của BOSS Huyết Xạ Thủ Á Cát thuộc bản đồ Mai Cốt Chi Địa. Còn trong hệ thống kỹ năng của người chơi, đấy là đại chiêu có thương tổn cao cấp 60 của thiện xạ.
    Loạn Xạ xuất phát từ tay Nhất Súng Xuyên Mây cấp 70 nổi danh Súng Vương, tính mỗi thương tổn thôi cũng đã mạnh hơn BOSS của bản đồ cấp thấp Mai Cốt Chi Địa. Mà nhờ vào thao tác, Loạn Xạ của Chu Trạch Khải còn mạnh hơn cú bắn loạn của BOSS khi máu đỏ.

    Huyết Xạ Thủ mới thật sự là loạn xạ, mà Nhất Súng Xuyên Mây lại là loạn có trật tự. Trong tình huống tốc độ cao mà bắn loạn được chính xác từng phát đã khó, đáng sợ hơn là cậu ta còn có thể nhảy lên hoàn thành thao tác Áp Súng, đây đích thật là một màn trình diễn hàng đầu.

    Sân nhà Luân Hồi vốn chứa đầy fan hâm mộ Chu Trạch Khải, nay lại xuất hiện màn biểu diễn kinh người thế này, ngay lập tức dấy lên trận kích động lớn nhất trong suốt ba ngày tại nhà thi đấu.

    Tiếng vỗ tay, tiếng la hét lấn át tất cả những âm thanh đang quay chụp. Bên trường quay hay bên phát sóng đều vui như mở cờ, thứ họ hy vọng nhìn thấy chính là sự nhiệt tình này của khán giả.

    Tuy Chu Trạch Khải khá kém cỏi trong mặt giao lưu hay phỏng vấn, nhưng mỗi khi trình diễn trên sân khấu Vinh Quang, cậu ta sẽ thể hiện đầy kích thích không thua kém bất kỳ tuyển thủ chuyên nghiệp nào.

  3. Nói được 5 từ lận nha
    Đến cuối cùng, tuyển thủ đại diện cho tất cả Ngôi Sao Tụ Hội nhận phỏng vấn, lại chính là Chu Trạch Khải của Luân Hồi, dù sao cũng là sân nhà người ta, phải cho họ chút mặt mũi.
    Sau cùng, cậu ta chỉ nói đơn giản mấy lời khách sáo: trận đấu rất đặc sắc, khán giả rất nhiệt tình, Ngôi Sao Cuối Tuần năm nay rất thành công, mong lần sau có thể tham gia nữa.

    Với phong cách của Chu Trạch Khải, nói những lời này sẽ mất rất nhiều sức, thực tế là như sau.

    Trận đấu có đặc sắc không?

    Ừm.

    Khán giả nhiệt tình chứ hả?

    Nhiệt tình.

    Cảm thấy Ngôi Sao Cuối Tuần năm nay tổ chức thế nào?

    Rất thành công.

    Có chờ mong gì cho năm sau không?

    Có thể tiếp tục tham gia.

    Thế thôi…

  4. Sự nổi bật
    “Chào Diệp thần.” Giang Ba Đào vội mở miệng chào hỏi, Chu Trạch Khải chỉ nở nụ cười rất thân mật, dường như muốn nói gì, rồi cuối cùng lại chẳng nói gì cả.
    “Tiểu Chu vẫn không thích nói chuyện thế há.” Diệp Tu tiếp lời.

    Dưới ánh nhìn của nhiều người, Chu Trạch Khải vẫn chỉ mỉm cười, chẳng nói chẳng rằng.

    Thành thật mà nói, cậu chàng không giỏi biểu đạt này cũng không phải một người thích hợp làm đội trưởng. Ngay cả chào hỏi cùng người khác đã vất vả thế này, bảo cậu ta cổ vũ nâng cao tinh thần cả đội càng là chuyện không thể. Nhưng dù thua võ mồm, Chu Trạch Khải cũng không thua bất kỳ ai về phương diện hành động.

    Là người đứng đầu nổi tiếng nhất Liên minh hiện nay, trình độ và kỹ thuật của Chu Trạch Khải đều là thật. Biểu hiện trên sân đấu trước giờ luôn nổi bật, một khi chạm tay điều khiển nhân vật, khí thế cậu thể hiện lại hoàn toàn khác xa. Làm người ta khó lòng tin nổi kẻ có phong thái như vậy lại là một người thâm trầm kiệm lời.

    Cũng không thể kết luận cậu ta có phải tuyển thủ mạnh nhất Liên minh hay không, nhưng ấn tượng trên sàn và sự trái ngược ngoài đời trong lòng mọi người, không ai có thể vượt qua Chu Trạch Khải.

    Với khả năng của mình, Chu Trạch Khải luôn là người được nhóm đội viên hết sức ỷ lại. Họ biết, đội trưởng nhà mình tuy không biết ăn nói, nhưng chưa từng khiến mọi người thất vọng khi ra sân, mọi người cứ theo sau bước chân đội trưởng là ổn.

    Bất kỳ chiến đội chuyên nghiệp nào cũng thực hiện những chiến thuật xoay quanh át chủ bài nhà mình, nhưng không chiến đội nào lại áp dụng triệt để như Luân Hồi. Sự dựa dẫm vào Chu Trạch Khải đã khiến họ được phong tặng danh hiệu “Chiến đội một người” trong Liên minh.

  5. Vinh Quang đệ nhất nhân (vâng, cái này chỉ để thỏa mãn lòng hư vinh của em thôi ạ :))))
    Chu Trạch Khải có danh hiệu Vinh Quang đệ nhất nhân, dĩ nhiên cũng đứng đầu cả nghề cầm súng. Trên bản đồ do chính Luân Hồi lựa chọn, không ai sẽ nghi ngờ phong độ của hắn đêm nay.

  6. Nhận thức của Diệp Tu
    Chu Trạch Khải không chỉ sở hữu kỹ thuật chơi hoa lệ. Được gọi là người đứng đầu Vinh Quang, hắn không vì đó mà kiêu ngạo, nhưng cũng sẽ không khiêm tốn hay rụt rè quá mức cần thiết, bởi kiêu ngạo và rụt rè đều sẽ dẫn đến sai lầm trong phán đoán.
    Bằng một lòng tự tin phải có, Chu Trạch Khải tỉnh táo nhận định tình hình trận đấu.

    Mình chưa kịp phản ứng, đối thủ đã bắn hai phát!

    Đây không phải cuộc gặp trùng hợp.

    Chu Trạch Khải ra kết luận cực nhanh. Không có góc nhìn từ trên xuống như hội tuyển thủ chuyên nghiệp ngoài trận nên không biết lối di chuyển chiến thuật của Diệp Tu, nhưng bằng cách của chính mình, hắn vẫn đoán được đối thủ đã chiếm chủ động.

    Thế nên Nhất Thương Xuyên Vân không dừng bước, không bắn trả. Thậm chí, hắn chẳng do dự lấy nửa giây, đã lướt qua khỏi vị trí kia.

    Sau hai phát súng, Quân Mạc Tiếu mất dấu con mồi.

    Giỏi đấy!

    Diệp Tu thầm khen ngợi.

    Chỉ trong chớp mắt, Chu Trạch Khải đã hiểu ra mọi việc. Cái danh No.1 Vinh Quang đâu chỉ nhờ đẹp trai như nhiều người lầm tưởng? Trình kỹ thuật, ý thức, thái độ của Chu Trạch Khải đều là kiệt xuất trong giới chuyên nghiệp. Diệp Tu nhận thấy rõ điều đó.

    Với hắn mà nói, Chu Trạch Khải không hề xa lạ gì. Từ mùa giải thứ năm đến nay, ngoài mùa chín nghỉ đánh thì Diệp Tu từng đụng độ Chu Trạch Khải trên sàn đấu nhiều lần. Hắn biết trình Chu Trạch Khải đến đâu, khó đối phó cỡ nào.

    Cố công bày trận là thế, nhưng muốn chiến thắng Chu Trạch Khải chỉ bằng một pha chủ động đầu game? Diệp Tu chẳng phải ngây thơ, nhưng tình huống thực tế vẫn làm hắn bất ngờ. Cơ hội vuột mất quá nhanh, trận thế hắn tính toán suốt từ đầu game để giăng lưới đối thủ đã trở thành công cốc.

  7. Thương Thể Thuật 0 Bước
    Có điều, người đang cầm Nhất Thương Xuyên Vân là Chu Trạch Khải, cái tên Chu Trạch Khải ngoài bơm máu thì không gì không làm được ấy. Quân Mạc Tiếu đang xài chiêu này, giữa đường lại đổi qua chiêu khác mượt như đúng rồi, Chu Trạch Khải thế mà vẫn kịp phản ứng. Đợt bắn đầu tiên hụt vì Ngân Quang Lạc Nhẫn, nhưng rất nhanh nòng súng đã đuổi sát gót Quân Mạc Tiếu. Sẵn đang lơ lửng do cú nhảy lùi, hắn chẳng cần nhấc chân nữa, mượn luôn sức giật để bẻ cua nhân vật.
    Cả quá trình chẳng đến một giây, hai tướng lại có thể đổi tay xoành xoạch. Bao nhiêu là thao tác, trình cá nhân phải cỡ nào đây chứ?

    Tổ phát sóng định đưa ra số liệu apm của hai người, nhưng khi bảng thống kê xuất hiện trên màn hình, pha hành động nghẹt thở đã trôi qua. Họ làm sao theo kịp nhịp đánh của Diệp Tu và Chu Trạch Khải, bởi những diễn biến kể trên kỳ thực chỉ xảy ra trong đúng một cú nhảy lùi của Nhất Thương Xuyên Vân mà thôi.

    Chân chạm đất, Nhất Thương Xuyên Vân lập tức nhắm chuẩn phương hướng lăn mình. Bẻ nòng súng quá đẹp, nhưng điều đó chỉ giúp hắn gây thêm chút sát thương chứ chẳng thể ngăn cản Quân Mạc Tiếu áp sát. Quân Mạc Tiếu đáp xuống ngay sau hắn, mang theo sóng xung chấn lan tỏa dữ dội. Kịp thời lăn mình, Nhất Thương Xuyên Vân giải trừ ảnh hưởng xấu nhanh nhất có thể dù vẫn chịu sát thương. Lăn mới nửa vòng, hai họng súng đen ngòm đã rút từ dưới lên chĩa vào Quân Mạc Tiếu. Thái độ xử lý này thật không khác gì hành động lùi gấp một bước để ổn định cơ thể của Diệp Tu khi đối mặt với Barrett Bắn Tỉa. Bất cứ lúc nào, hai người đều cố gắng tranh thủ cơ hội tấn công. Nếu chỉ cần lùi nửa bước, họ nhất định sẽ không lùi một bước.

    Súng vang!

    Lửa phun ra từ hai nòng súng. Lúc này khoảng cách giữa Nhất Thương Xuyên Vân và Quân Mạc Tiếu không khác gì cận chiến, nhưng ngay cả vậy, một Quân Mạc Tiếu vốn imba về cận chiến lại chưa thể chiếm quyền chủ động. Tay dài Nhất Thương Xuyên Vân vẫn đang nổ súng không ngừng. Hắn như đang cầm trên tay hai món hàng lạnh, lửa bắn tung tóe và đạn bay rào rạt như lưỡi kiếm sắc, xé gió chém tới kẻ địch!

    Mức độ này đã vượt quá khái niệm Súng Cận Chiến. Đây không còn là đấu pháp kết hợp kỹ năng bắn súng và đòn đánh cận chiến nữa rồi. Trình sử dụng súng của Chu Trạch Khải đã trở thành một hình thái cận chiến mới, là kết quả từ việc điều khiển súng quá tốt, chuẩn xác đến tận cùng.

    "Mạnh quá!" Trên sóng trực tiếp, Phan Lâm kích động đến mức gào thét bất chấp mọi thứ. Hắn tin chắc không chỉ mình mình phấn khích đến phát điên. Toàn thế giới Vinh Quang có lẽ sẽ vì khoảnh khắc này mà run rẩy. Cuộc chiến tay dài vs tay ngắn, hai hệ nghề hoàn toàn khác biệt, lại được trình cá nhân của Chu Trạch Khải dẫn dắt đột phá rào cản hệ thống. Nhất Thương Xuyên Vân dưới tay hắn giương súng như dân cận chiến thứ thiệt đang cầm vũ khí lạnh. Hoang Hỏa và Toái Sương bắn ra từng viên đạn lẻ loi đấy ư? Không, lửa đạn từ chúng đang tuôn trào thành dòng, hóa thành hai thanh kiếm sắc đoạt mạng trong tay Chu Trạch Khải!

    "Ngoạn mục quá, hoa lệ quá, khó tin quá!" Phan Lâm chẳng biết nói gì hơn ngoài những lời ca ngợi, "Đây chính là đỉnh cao, đây chính là cách mạng, tôi nghĩ Diệp Tu cũng phải thừa nhận điều này!"

    "Đúng vậy! Hoàn toàn xứng với danh hiệu No.1 Vinh Quang!" Không để Phan Lâm xài hết vốn từ, Lý Nghệ Bác hiếm thấy chen vào đúng chỗ. Hắn vội đến mức lược bỏ luôn chủ ngữ, nhưng liệu có ai sẽ hiểu lầm chăng? Liệu có ai không biết người Lý Nghệ Bác muốn nói đến chăng? Không, chắc chắn là không. Hắn đang nói đến Chu Trạch Khải, dĩ nhiên rồi. Chỉ có thể là Chu Trạch Khải, người đã dùng trình cá nhân của mình xuyên thủng rào cản thiết lập hệ thống Vinh Quang.

    Người đứng đầu Vinh Quang! Chính là hắn!

  8. Sự tin tưởng tuyệt đối
    Có một sự thật là dù vui mừng cho Diệp Tu hay lo lắng cho Chu Trạch Khải, khán giả đều không quá nắm bắt tình thế hiện tại. Duy chỉ có chiến đội Luân Hồi là chưa từng nhấp nhô trong tâm lý, vì họ hiểu quá rõ tính tình và phong cách đánh của người đồng đội mình.
    Vị đội trưởng kiệm lời mang danh hiệu người đứng đầu Vinh Quang của họ không được đúc nên bởi kiêu căng hay tự đại. Tay dài vs tay ngắn? Điều cuồng vọng như đi ngược thiết lập game, đội trưởng nhà họ cần gì phải làm? Hôm nay hắn làm, là vì tình thế bắt buộc. Và hắn đã làm được, chỉ thế mà thôi.

    Những gào thét, những hú hét rằng "quá cừ", "quá khủng", còn ok vì đây quả thật là cái trình imba, thứ kỹ thuật hoa lệ tuyệt đối.

    Nhưng nếu gọi đó là "đỉnh cao" hay "cách mạng" gì ấy, thì hơi quá.

    Vừa tìm lại highlights về anh vừa thở hắt ra. Sao anh nhà tôi giỏi thế này nha huhuuuuuuuuuuu
 

PhongLinh

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
85
Số lượt thích
472
Team
Luân Hồi
#18

DUY NGÃ ĐỘC TÔN

"Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn"
Dùng câu này để nói về Tôn Tường, xem như không sai. Vì đúng thật, trong Toàn chức, không thể tìm được người thứ hai như Tôn Tường.
Rơi từ đỉnh cao xuống vũng bùn, năm lần bảy lượt thất bại, thứ chờ đợi Tôn Tường nhiều nhất trên con đường tuyển thủ chuyên nghiệp của cậu, đều là gai nhọn cùng đá tảng.
Nhưng cậu chưa bao giờ từ bỏ. Trong từ điển của Tôn Tường, có thể có từ "thất bại", nhưng không bao giờ có từ "buông tay".
Đó chính là Tôn Tường độc nhất của Luân Hồi, của Vinh Quang.


Cậu chính là Phục Long Tường Thiên.
Tôn Tường, chúc cậu sinh nhật vui vẻ
 
Last edited:

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#19


TÔN TƯỜNG

FACT 1
Sau khi kết thúc vòng khiêu chiến, vì thua cuộc nên Gia Thế phải giải tán, rất nhiều tuyển thủ và nhân vật thuộc quyền sở hữu lúc đó của Gia Thế phải lập tức tìm một chiến đội mới mua họ.
Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu cũng không ngoại lệ.
Cả hai được Luân Hồi mua với giá 28 triệu. Đó thật sự không phải là con số nhỏ. Nhưng nếu nghĩ lại, một người là từng được nhận danh hiệu Người mới mạnh nhất, và tài khoản nhân vật lại là Đấu Thần của liên minh Vinh Quang, nếu không phải Gia Thế rơi vào bước đường cùng, có lẽ người đọc sẽ được nhìn thấy một con số lớn hơn chăng?
Tôi cũng không rõ cảm xúc của Tôn Tường vào lúc ấy là như thế nào. Nhưng chắc chắn nếu được so sánh thì Tôn Tường vào lúc từ Việt Vân đến Gia Thế thì giống như một chú sư tử con kiêu ngạo vẫn luôn coi mình là nhất, còn khi từ Gia Thế đến Luân Hồi lại là một chú sư tử đã gặp phải rất nhiều vết thương lớn nhỏ trong quá trình trưởng thành.
Tôn Tường là mảnh ghép cuối cùng hoàn hảo dành cho Luân Hồi, và Luân Hồi cũng là một chiến đội trẻ có những người đồng đội có thể bao dung và kéo cậu trở lại ánh sáng của mình. Vậy nên, thật may vì cậu đã đến Luân Hồi.
 

Kazeshizu

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
150
Số lượt thích
1,513
Location
Dòng sông mùa hè
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Dành tất cả sự tôn trọng cho Phương Minh Hoa
#20


Tôn Tường

Vấp ngã rồi đứng lên

Trong các nhân vật trong Toàn Chức Cao Thủ, Tôn Tường là người khiến tôi cảm thấy phức tạp nhất. Cậu ấy ở những ngày đầu mới xuất hiện, kéo dài đến khi trận chung kết vòng khiêu chiến kết thúc vẫn luôn là mẫu người mà tôi không thích, nhưng cũng không ghét.

Mà là thấy phiền lòng và mệt tâm.

Kỳ thực Tôn Tường là một đứa trẻ rất đơn giản, nếu cậu ấy xuất hiện ở một vị trí nào đó chứ không phải là người đối nghịch với Diệp Tu, là người khiến Diệp Tu phải rời khỏi Gia Thế, thì tôi nghĩ sẽ có nhiều người nhìn nhận cậu một cách tích cực hơn. Nhưng bởi sự xuất hiện của cậu từ chương một, cách cậu hành động ở những chương tiếp theo, khiến nhiều người gặp phải nhiều vấn đề ở việc lý giải con người cậu. Hay nói rõ hơn, là cậu khiến nhiều người không thích cậu.

Tôi thì chỉ coi cậu là một đứa trẻ chưa hiểu chuyện mà thôi. Cũng vì vậy tôi mới cảm thấy phiền lòng.

Tôn Tường Gia Thế và Tôn Tường Luân Hồi là hai con người vừa giống lại vừa khác nhau. Nếu như lúc ở Gia Thế, cậu vẫn còn là một đứa trẻ kiêu ngạo, chưa biết phân biệt phải trái đúng sai, dễ bị người khác dùng câu từ để lợi dụng, thì Tôn Tường ở Luân Hồi đã trở nên điềm tĩnh hơn, biết suy nghĩ hơn, cũng biết Vinh Quang không phải là trò chơi của một người.

Bằng chứng cho việc cậu đã hiểu, chính là thành tích “cặp đôi hợp tác tốt nhất mùa 10” với Chu Trạch Khải.

Theo dõi Toàn Chức Cao Thủ, kỳ thực cũng là theo dõi quá trình trưởng thành của cậu nhóc này.

Tôn Tường lúc ban đầu chính là một đứa trẻ không tự tìm được đường nên đi, mà người xung quanh cũng không ai toàn tâm toàn ý giúp cậu đi chọn một con đường tốt. Chúng ta không ai biết Tôn Tường ở Việt Vân là người như thế nào, nhưng có lẽ cũng không khác Tôn Tường Gia Thế là mấy. Đó là một người kiêu ngạo, tự hào bản thân có tất cả, cũng vô cùng tài giỏi. Một đứa trẻ bị ánh hào quang che lấp, một đứa trẻ chưa từng bị vấp ngã.

Tôn Tường giống như một tờ giấy trắng vậy, ai vẽ lên nó như thế nào, thì nó sẽ trở nên như vậy.

Tôi sẽ không tẩy trắng cậu nhóc này, vì kỳ thực chính hành động không phân nặng nhẹ của cậu ở những chương đầu khiến tôi đã không đọc Toàn Chức Cao Thủ suốt một năm kể từ lúc tôi biết đến bộ truyện này. Tôn Tường là kiểu người tôi không thích nhất, nhưng không ghét, bởi như đã nói, tôi thấy phiền. Ngựa non háu đá chắc chắn sẽ có ngày bị đá cho bầm dập vết thương. Tôi cảm thấy rất phiền và chỉ muốn tránh xa những chú ngựa non như vậy mà thôi.

Nhưng không phải tôi không lý giải được một phần con người của cậu.

Tôn Tường được Đào Hiên nói cậu sẽ có thể thay thế Diệp Tu, Tôn Tường cũng tin như vậy. Kỳ thực cậu ấy nghĩ như vậy cũng không sai, một người từ lúc ra mắt đã đi trên con đường trơn tru như Tôn Tường, mà bản thân lại có sẵn tính háo thắng của một người coi trời bằng vung, cộng thêm vài câu ca ngợi của Đào Hiên, vậy nên cậu ta nghĩ mình hơn Diệp Tu cũng chẳng lạ.

Chỉ là, tôi nghĩ từ khoảnh khắc cậu ấy tiếp nhận Nhất Diệp Chi Thu, trong lòng cậu ấy đã bị cái bóng rất lớn của Diệp Tu làm ảnh hưởng. Con đường cậu đi sau này, không ai chỉ cậu đi ra sao, không ai níu cậu lại, không ai bảo cậu nên làm gì. Vậy nên một cách vô tình mà chính Tôn Tường cũng không nhận ra, cậu ấy ghét Diệp Tu, thù địch Diệp Tu, nhưng lại coi Diệp Tu là hình bóng mà bản thân theo đuổi.

Xét cho cùng, là vì cậu ấy không muốn bị so sánh với Diệp Tu mà thôi. Nên Diệp Tu làm được gì, Tôn Tường cũng muốn làm được y như vậy.

Diệp Tu cũng hiểu được điều đó, nên mới thở dài.

Kỳ thực, Diệp Tu đã dạy Tôn Tường rất nhiều điều, cũng là người góp phần giúp Tôn Tường thay đổi. Nhờ vậy, chúng ta mới có một Tôn Tường của Luân Hồi.

Tôn Tường Luân Hồi không được miêu tả nhiều như Tôn Tường Gia Thế, nhưng nhờ những lần xuất hiện hiếm hoi cùng chiến đội Luân Hồi, bất kỳ ai cũng nhận ra sự thay đổi nơi cậu.

Tôn Tường không tiếp tục ganh đua thiệt hơn, cậu bắt đầu học cách hòa nhập vào tập thể, cậu yên lặng ngồi một bên lắng nghe cuộc bàn luận sôi nổi của các thành viên, thỉnh thoảng thấy điều gì có thể nói thì mới nói.

Tôn Tường trên sân đấu cũng bắt đầu thận trọng hơn, đã biết cách phối hợp với đồng đội hơn.

Kỳ thực tôi thích một Tôn Tường như vậy.

Tôi vẫn luôn nghĩ, Luân Hồi là một nơi thích hợp với Tôn Tường.

Ở Luân Hồi, Tôn Tường không phải gánh lấy trách nhiệm đội trưởng, một vị trí mà cậu lúc đó vẫn chưa phù hợp.

Ở Luân Hồi, có người sẽ giúp cậu giải quyết những vấn đề cậu không thể giải quyết, cũng hiểu ý cậu.

Ở Luân Hồi, cậu cũng có thể thoải mái phá phách đùa nghịch và thỉnh thoảng thể hiện sự ngốc của bản thân. Dù sao, đây cũng là một tập thể trẻ. Mà những người trẻ tuổi, vẫn dễ dàng bắt nhịp của nhau.

Dù năm nay cậu vẫn chưa ra mắt, dù phải mất ba năm sau đó cậu mới đến Luân Hồi, nhưng năm nay, tôi vẫn muốn chúc mừng sinh nhật cậu với tư cách thành viên Luân Hồi.

Tôn Tường, sinh nhật vui vẻ!
 

Bình luận bằng Facebook