"Vì sao cậu không rời đi?
"Vì nơi này có cậu mà."
Nơi nào có người, nơi đó chính là thiên hạ của ta.
"Chim chóc bay lượn trên bầu trời, có lẽ là tôi cầm tù cậu."
Cầm tù ư? Là dùng tâm để giữ, vốn là tâm không muốn rời đi, chân làm sao mà bước?
Tình phu thê, trăm năm vĩnh kết, trúc mai thuận hòa. Thiên địa này, ta có người là đủ, hai chữ "phu thê", không phải chính là như vậy hay sao?
Fic hay, đẹp và ý nghĩa quá, cảm ơn Dream đã edit, yêu thương!