Hoàn [Song Tử Tinh] [Kiều Nhất Phàm] Cảm Giác An Toàn

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#1
[Kiều Nhất Phàm] Cảm Giác An Toàn


Art by 又双叒叕 > 小乔生日快乐! 想说点什么又-又双叒叕

"Cuộc sống thật kỳ diệu quá." Kiều Nhất Phàm tự nhủ.
*
Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ
Tác giả: 织言 (Chức Ngôn). (Thông báo 2020 - 05 - 03: Nhà tác giả đã sụp)

Convert by @张佳乐头上的小花儿.

Dịch bởi Giếng.

Beta by @Diu.

Mừng Sinh Nhật Kiều Nhất Phàm Nhất Phàm Phong Thuận.

Thuộc Pj Song Tử Tinh - Cùng ngắm mưa sao băng với Khưu PhiKiều Nhất Phàm 2019.

Host Bút Ngôn Phi - Diu Ca Múa Phím Như Bay.

Mùng bốn tháng mười đẹp giời

Đã có Chị Thỏ Mũm Mĩm lên sóng [Kiều Nhất Phàm] Đêm Của Vì Sao Thứ Sáu.

[Kiều Nhất Phàm] Quý Trọng Cuộc Sống, Mau Né Trận Quỷ của Hót Sì Múa Phím Diu.

────────

Tiêu Vân đi qua chỗ ngồi cạnh máy uống nước, đưa tay sửa lại cổ áo. Vừa buông tay xuống bỗng thấy cậu nhóc cùng bối phận cả ngày không nói câu nào bỗng nhiên giật bắn lên, tai nghe đột nhiên bị giựt xuống, rơi đùng một cái trên mặt đất. Cái ghế đổ rầm xuống sàn, vang lên một tiếng không dễ nghe.

"Kiều Nhất Phàm, cậu bị gì thế?!" Cánh tay Tiêu Vân đập phải Kiều Nhất Phàm đột nhiên nhảy dựng lên, ổng còn kêu lên như thế, thu hút sự chú ý của cả phòng huấn luyện.

"... Xin lỗi." Kiều Nhất Phàm vốn định nói: "Anh đụng vào đầu em làm em giật cả mình", nhưng nhìn thấy vẻ mặt Tiêu Vân, lại nén lời lại. Cậu không nghĩ Tiêu Vân sẽ xin lỗi —— nếu như đổi cậu thành Cao Anh Kiệt, có lẽ toàn bộ sự việc sẽ phát sinh theo chiều hướng hoàn toàn khác.

Tiêu Vân đi dần, lúc nói chuyện thậm chí không hề chú ý âm lượng. Kiều Nhất Phàm nghe anh ta phàn nàn không sót một chữ nào, sau đó lặng lẽ nhặt tai nghe lên, nâng ghế dậy, tiếp tục làm phần huấn luyện của mình, nhìn hình như chật vật hơn tụi nhỏ trong trại huấn luyện mấy lần.

Cao Anh Kiệt ngồi gần cửa nhất, cố gắng thẳng lưng, rướn người nhìn Kiều Nhất Phàm, nhưng chỉ có thể thấy bóng lưng gầy yếu co lại trong chiếc áo khoác hơi rộng.

Kiều Nhất Phàm luôn lo sợ phần không gian sau lưng mà cậu không nhìn thấy: Nếu đi thang máy, cậu nhất định sẽ đứng ở một góc, tiện thể nhìn bao quát tất cả không gian thang máy; nếu cậu ra nhà ăn ăn cơm chắc chắn sẽ cố hết sức ngồi sát cạnh tường. Hình phạt cậu sợ nhất là úp mặt vào bức tường (mặc dù Vương Kiệt Hi trước giờ chưa phạt ai như vậy), cậu cảm thấy lúc nào cũng có thể xuất hiện một cái gì đó xông tới, đặt móng vuốt lạnh lẽo lên vai cậu.

Nhưng mà hôm đó Vương Kiệt Hi nói: "Sau này em ngồi đây đi."

Đối với Kiều Nhất Phàm, vị trí này tồi tệ nhất không phải vì bên cạnh máy uống nước mà vì cậu ngồi đây vừa khéo đối mặt với bức tường.

Nhưng cậu không nói, Vương Kiệt Hi cũng không cách nào biết cậu nghĩ gì. Với Vương Kiệt Hi mà nói, vị trí này vừa hay để anh không cần đi vòng qua hai khu máy tính đến sau lưng Kiều Nhất Phàm chỉ đạo cậu huấn luyện.

Sau khi đeo tai nghe lên càng tồi tệ, sau lưng có tiếng bước chân tới cậu cũng không nghe thấy được, nên hầu như cả quá trình huấn luyện cậu luôn căng thẳng, không cẩn thận trượt tay, lại gây ra một sai lầm không nhỏ.

Có cảm giác sau lưng chính là vách đá sâu muôn trượng.

Sau này đến Hưng Hân, bầu không khí phòng huấn luyện nơi đây so với Vi Thảo đơn giản là một cặp từ trái nghĩa. Không có điều kiện cài đặt phần mềm huấn luyện chuyên nghiệp, Diệp Tu liền tìm bản đồ thích hợp trong game để mô phỏng phần mềm huấn luyện.

Ngụy Sâm vừa “nước chảy mây trôi” gõ phím vừa “nước chảy mây trôi” phun lời rác rưởi, NPC và đám dân thường vừa chạy trốn như lũ cuốn vừa tèo như suối chảy.

Mạc Phàm lặng lẽ ngồi một góc khuất, Diệp Tu rất ít khi chỉ điểm anh ấy, dù chỉ vô tình giảng giải vài câu, Diệp Tu toàn tự biên tự diễn một mình, Mạc Phàm chẳng bao giờ trả lời.

Tô Mộc Tranh khi không phải huấn luyện sẽ vừa xem phim truyền hình vừa cắn hạt dưa, vừa kỳ thị kịch bản sao mà cẩu huyết vừa xem chăm chú say sưa.

Lúc ở Vi Thảo, Kiều Nhất Phàm chưa từng nghĩ tới các tiền bối chói lóa hào quang đại thần sẽ gọi cậu một cách thân thiết như “Tiểu Kiều”, “Nhất Phàm”, cũng không nghĩ tới cái phòng huấn luyện có thể tràn ngập... hơi thở cuộc sống thế này.

Diệp Tu bảo cậu tự tìm chỗ ngồi, Kiều Nhất Phàm không chút do dự ngồi sát bên tường. Kết quả là cậu cách mọi người một khoảng rộng.

"Nhất Phàm đừng khách khí như vậy, ngồi gần vào đây đi." Tô Mộc Tranh cười tít mắt.

Kiều Nhất Phàm tưởng bi kịch Vi Thảo lặp lại, cậu vâng lời ngồi gần mọi người hơn một chút, cảm giác trống trải sau lưng lại xuất hiện. May là phòng huấn luyện Hưng Hân không lớn như Vi Thảo, cậu cũng không quá căng thẳng.

Qua một ngày huấn luyện, buổi tối mọi người quây quần quanh cái bàn tròn ăn cơm. Kiều Nhất Phàm nhìn Diệp Tu, Ngụy Sâm cùng Phương Duệ kề vai sát cánh, lén chí chóe trêu nhau, một chút cũng không tự giác ngộ bản thân là Đấu Thần đời đầu, đội trưởng Lam Vũ đời đầu với Tay Phải Hoàng Kim. Trần Quả cho vào bát cậu mấy con tôm tròn mụp, nhìn mặt cậu "được chiều mà sợ", cười nói người cậu gầy, cần ăn nhiều thêm.

Bỗng nhiên Diệp Tu nhắc tới tên cậu, Kiều Nhất Phàm đang ăn cơm cũng ngẩng đầu lên.

"Thả lỏng đi, anh đâu có đáng sợ như Mắt Bự." Diệp Tu miễn cưỡng cười: "Anh thấy hôm nay thao tác của em hơi cứng, không quen chỗ nào sao?"

"… Dạ?" Cậu không phản ứng kịp, Diệp Thần đang hỏi cậu không quen chỗ nào à? Anh ấy nhìn ra được cả chuyện này sao?

"Tiểu Kiều đừng sợ, nói ra mọi người sẽ cùng giúp đỡ em! Lão Diệp, anh cũng không nhìn thử xem mình vừa dọa cậu bé như nào, anh đi đấu một trận với Hàn Văn Thanh được rồi đó!" Phương Duệ lập tức thừa cơ diss Diệp Tu.

"Chú mày biến đi!" Diệp Tu cười mắng, "Tiểu Kiều đừng học hư theo hai ông chú này nha! Không quen chỗ nào nhất định phải nói, nếu không sẽ ảnh hưởng đến huấn luyện."

"Mẹ nó, tao có bảo mày giống Hàn Văn Thanh đâu, mày muốn chửi thì chửi Phương Duệ chứ đem tao gộp chung với nó làm gì?" Ngụy Sâm tức giận.

"Em xem, chú Ngụy giờ đã bùng nổ rồi! Tiểu Kiều tuyệt đối đừng để bọn họ ảnh hưởng, em còn phải làm tiểu thiên sứ của Hưng Hân đó!" Diệp Tu vô cùng nghiêm túc, Tô Mộc Tranh che miệng cười hì hì.

"A," Kiều Nhất Phàm lí nhí, "Em muốn ngồi cạnh tường..."

"Àiii," Đường Nhu nói, "Nhất Phàm không có cảm giác an toàn à?"

"Nhìn xem nhìn xem, Vương Đại Mắt Bự sao lại bắt nạt trẻ con thế nhỉ!" Ngụy Sâm chậc chậc hai tiếng, "Vẫn là Hưng Hân tốt đúng không, Tiểu Kiều?"

"Đúng, Hưng Hân có tới ba đại mỹ nữ, em xem Lam Vũ không có nổi một cô." Diệp Tu nói: "Đương nhiên vẫn là Hưng Hân tốt."

Hai con người từng là đội viên Lam Vũ lập tức đập bàn tức giận nhìn Diệp Tu.

"Aizzz, ngồi xuống ngồi xuống, đám trẻ còn nhìn, hai chú cố chú ý hình tượng." Diệp Tu nói, "Còn có hai cô gái ở đây."

Lúc này Tô Mộc Tranh phải bật cười.

"Tiểu Kiều ngồi xa quá thì hơi bất tiện, nếu không sau kê máy tính qua ngồi cạnh anh, được không?" Diệp Tu lái lại câu chuyện.

"Dạ, không cần phiền thế đâu ạ..."

"Đổi vị trí một lần, sau này cũng sẽ không phiền nữa mà." Diệp Tu nói.

Cuối cùng Kiều Nhất Phàm chuyển đến ngồi bên cạnh Diệp Tu, hai cái bàn con đặt cạnh nhau, anh nghiêng đầu là có thể thấy màn hình máy tính của cậu. Bên cạnh có người ngồi, người này vậy mà còn là Diệp Tu, đây là chuyện mà Kiều Nhất Phàm khi ở Vi Thảo còn không dám nghĩ tới.

Hưng Hân không có quy định cấm dùng điện thoại di động buổi tối. Thế là có hôm tâm sự cùng Cao Anh Kiệt, Kiều Nhất Phàm nói: "Anh Kiệt, mình cảm thấy cuộc sống thật kỳ diệu."

Cao Anh Kiệt vừa lăn lộn trên giường hâm mộ lên trời xuống đất, vừa áy náy với đội trưởng vì mình xém chút có tâm lý trèo tường, ngày sau càng cố gắng huấn luyện, Vương Kiệt Hi hết sức vui mừng.

Nhưng mà cứ nghe bạn tốt cảm khái Diệp Thần mặc dù mặt T nhưng lại rất rất ôn nhu, rất rất biết suy nghĩ cho người khác, Cao Anh Kiệt đêm nào cũng muốn trèo tường, hôm sau lại cố gắng gấp bội, cứ thế tự giày vò một quãng thời gian.

A . . .

Hai cậu nhóc người ở phương bắc người ở phương nam tổ quốc lại cùng thở dài cảm khái, đứa sau là vì thỏa mãn, đứa trước vì hâm mộ.

Rồi có một ngày Kiều Nhất Phàm lại nhảy dựng lên, vì Diệp Tu bỗng đặt tay lên xoa đầu cậu.

Thật ra đối với người khác thì không coi là bất ngờ, tất cả mọi người đều thấy lúc huấn luyện Diệp Tu đứng sau lưng Kiều Nhất Phàm đang tập trung huấn luyện lặng lẽ nhìn thật lâu, sau đó lúc Nhất Thốn Hôi chết trở về điểm phục sinh, anh nhẹ nhàng vuốt tóc cậu.

Diệp Tu thấy rất oan ức, anh thấy Kiều Nhất Phàm nghiêm túc cố gắng huấn luyện không nói lời nào như vậy thật sự là một dòng nước trong xen giữa Ngụy Sâm với Phương Duệ. Thật sự là quá nhu thuận quá đáng yêu, làm cho người ta không nhịn được muốn xoa đầu một cái.

Ai biết đứa trẻ này giật nảy lên như con nai nhỏ kinh hãi. Nếu không phải anh phản ứng nhanh, chắc chắn sẽ bị đụng cằm.

"Bình tĩnh bình tĩnh, là anh." Diệp Tu đè bả vai cậu bé, nhẹ nhàng ôm cậu một cái, "Hai mươi tư chân ngôn giá trị quan nòng cốt chủ nghĩa xã hội, đọc một lần đảm bảo bình an, không tin đi hỏi Mắt Bự."

Kiều Nhất Phàm không nhịn được, bật cười.

Sau này Diệp Tu không còn chạm vào Kiều Nhất Phàm lúc cậu đeo tai nghe nữa, mà sẽ khua tay trước mặt cậu ra hiệu nói chuyện.

"Anh Kiệt, cậu nói Diệp Thần sao có thể tốt vậy chứ?"

Cao Anh Kiệt nghe Kiều Nhất Phàm xúc động cảm khái, lại thêm một buổi tối nhịn không được suy nghĩ muốn trèo tường sang Hưng Hân.

Không được! Trong lòng Cao Anh Kiệt điên cuồng tự lắc lắc lay tỉnh mình. Tỉnh lại đi! Đội trưởng giao tương lai Vi Thảo cho mình mà! Không được trèo tường! Ngày mai huấn luyện phải cố gắng!

Vương Kiệt Hi nếu biết sự thật chắc khóc luôn mất!

Nhưng mà cũng rất kỳ lạ, sau khi ở Hưng Hân một thời gian, Kiều Nhất Phàm dần dần không sợ có khoảng trống sau lưng nữa.

Còn có thể vì sao nữa? Đương nhiên là vì ai ở Hưng Hân cũng tốt đến vậy a!

"Cuộc sống thật kỳ diệu quá." Kiều Nhất Phàm tự nhủ.

—— —— The End —— ——

Kiều Nhất Phàm, chúc sinh nhật vui vẻ!!!
 
Last edited:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#2
Cao Anh Kiệt nghe Kiều Nhất Phàm xúc động cảm khái, lại thêm mdieột buổi tối nhịn không được suy nghĩ muốn trèo tường sang Hưng Hân.
chỗ này lỗi type nè :D
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#3
Hai cậu nhóc người ở phương bắc người ở phương nam tổ quốc lại cùng thở dài cảm khái, đứa trước là vì thỏa mãn, đứa sau vì hâm mộ.​
Bắc Kinh ở phương bắc, Hàng Châu ở phương nam, vậy thì phải sửa thành "đứa sau là vì thỏa mãn, đứa trước là vì hâm mộ" chứ ạ?
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#4
Chúc mừng Du debut fic đầu tay!
Bộ đôi editor + beta này có vẻ hợp tác ăn ý đấy. Fic ko bị convert, rất mượt (y):love::love: Cố lên nhé!!!
 

Mều Tinh

Cả thế giới thuộc về loài Mều
Hội Tự Sát
Bình luận
265
Số lượt thích
1,762
Location
Hành tinh của loài Mèo :v
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Song Diệp, Tán, Tranh, Sở, Lạc, Hoàng,....
#5
Chúc mừng em debut nè *clap clap clap* Cố lên nhé em!!

Cảm giác không an toàn sau lưng..... thương em, tiểu Kiều a......

Chẹp.... hình tượng của Hưng Hân làm gì có em :v Đều là một đám no limit mà thoai :v Nhưng mà.... rất thân thiết, rất ấm áp, em nhỉ? ^^

Diệp thần mặt T vậy thôi, chứ anh ấy tâm lý lắm, quan tâm săn sóc mọi người nhiều lắm...... Cứ an tâm với Hưng Hân em nhé ^^

Ặc, tiểu Cao.... đừng vậy chứ em, vững niềm tin lên nào. Vương papa đặt hi vọng vào em rất nhiều a. Em mà làm vậy là ảnh khóc mất :v

Cuộc sống này quả thật đầy rẫy những điều kỳ diệu =v=
 

? uyen

Gà con tiến hóa
Bình luận
17
Số lượt thích
46
Team
Hưng Hân
#7
YAY :> Cuộc sống kỳ diệu quá. Ở Vi Thảo, cậu không có điều kiện để toả sáng, ở Hưng Hân, cậu thành công. Nhưng mà ấy, Vi Thảo Kiều Nhất Phàm hay Hưng Hân Kiều Nhất Phàm thì đều là Tiểu Kiều xịn xò của chúng ta mà thôi. Không phải Vi Thảo không tốt, mà là Tiểu Kiều sinh ra là thuộc về Hưng Hân =)))) Đùa thôi haha, nói sao nhỉ?
Mình thấy tác giả viết truyện khá dễ thương, cho thấy bầu không khí kỳ diệu ở Hưng Hân. Cách Tiểu Kiều tìm thấy cảm giác an toàn, à không phải, phải là bỏ qua nỗi sợ về khoảng trống khi được các thành viên Hưng Hân quan tâm, và thấu hiểu.

"Mình cảm thấy cuộc sống thật kỳ diệu."

Nhưng mà mình cũng muốn nói, thực ra chính Kiều Nhất Phàm là một trong những người đem lại cảm giác an toàn của Hưng Hân mà? Bầu không khí kỳ diệu ở Hưng Hân, cậu có góp phần dựng nên. Một tuyển thủ ổn định, trầm tĩnh nhưng không hề thiếu nhiệt huyết và nỗ lực. Cậu cũng đem lại cảm giác an toàn cho đồng đội của mình trong những trận đấu đoàn đội, thế nên cậu xứng đáng được toả sáng ở Hưng Hân này. Một tuyển thủ kỳ diệu.
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#8
YAY :> Cuộc sống kỳ diệu quá. Ở Vi Thảo, cậu không có điều kiện để toả sáng, ở Hưng Hân, cậu thành công. Nhưng mà ấy, Vi Thảo Kiều Nhất Phàm hay Hưng Hân Kiều Nhất Phàm thì đều là Tiểu Kiều xịn xò của chúng ta mà thôi. Không phải Vi Thảo không tốt, mà là Tiểu Kiều sinh ra là thuộc về Hưng Hân =)))) Đùa thôi haha, nói sao nhỉ?
Mình thấy tác giả viết truyện khá dễ thương, cho thấy bầu không khí kỳ diệu ở Hưng Hân. Cách Tiểu Kiều tìm thấy cảm giác an toàn, à không phải, phải là bỏ qua nỗi sợ về khoảng trống khi được các thành viên Hưng Hân quan tâm, và thấu hiểu.

"Mình cảm thấy cuộc sống thật kỳ diệu."

Nhưng mà mình cũng muốn nói, thực ra chính Kiều Nhất Phàm là một trong những người đem lại cảm giác an toàn của Hưng Hân mà? Bầu không khí kỳ diệu ở Hưng Hân, cậu có góp phần dựng nên. Một tuyển thủ ổn định, trầm tĩnh nhưng không hề thiếu nhiệt huyết và nỗ lực. Cậu cũng đem lại cảm giác an toàn cho đồng đội của mình trong những trận đấu đoàn đội, thế nên cậu xứng đáng được toả sáng ở Hưng Hân này. Một tuyển thủ kỳ diệu.
Đúng vậy đó!!!

Sẵn tiện, cái gif con mòe của thím cute quá!!!
 

Bình luận bằng Facebook