- Bình luận
- 1,240
- Số lượt thích
- 7,942
- Location
- Nơi nào xa xa ấy
- Team
- Bá Đồ
- Fan não tàn của
- Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
Chương 13
Lượt hai vòng chung kết.
Luân Hồi đối chiến Bách Hoa ở sân nhà.
Kết quả là Bách Hoa thua trận.
Đối với Bách Hoa, mùa giải này đã sớm kết thúc, nhưng đội viên Bách Hoa không hề nghĩ mình đã thua. Mặc dù nghe có vẻ rất giống hành động bất đắc dĩ, nhưng lại toát lên lòng kiên định của chiến đội.
Còn có lần sau, lần này Luân Hồi thắng, không có nghĩa họ sẽ mãi thắng. Không thể nghĩ thua là chuyện đương nhiên nha!!! Mình cũng không phải vì vậy mà rời khỏi Lam Vũ. Vu Phong siết chặt nắm tay.
--------------------------------
Họp báo.
Luân Hồi.
Làm một phát ngôn viên, hắn cảm thấy mình rất tâm tắc. Bởi vì, phóng viên nhã nhặn, hôm trước, lại tới. Ừm, không gọi tên đó đặt câu hỏi là được. Hắn âm thầm quyết định.
Sau một loạt câu hỏi bình thường không có gì lạ, họp báo dường như sắp kết thúc.
Phát ngôn viên cảm thấy rất vui mừng, không có nhiễu loạn, không có câu hỏi kỳ quái, Tôn Tường ăn hạch đào vừa rời khỏi.
Cọng tóc ngốc của Chu Trạch Khải lắc lư, trái một chút phải một chút, tựa như cỏ nhảy múa*.
*Cỏ nhảy múa (Codariocalyx Motorius): loại cỏ có khả năng lắc lư lá.
Giang Ba Đào cảm thấy khả năng phiên dịch quá cao cũng không hẳn là chuyện tốt. Đội trưởng, anh có thể đừng hưng phấn như vậy không, anh tính làm gì!!! Anh có biết lần trước, anh chỉ phát biểu vài chữ nhưng chiến đội phải mất bao nhiêu sức lực mới có thể đè xuống không, anh có biết số lượng phóng viên xin hẹn phỏng vấn tăng bao nhiêu không?! Hiện tai kích động như vậy là sao!!!
"Việc này." Chu Trạch Khải nháy mắt nói.
!!!! Chu Trạch Khải chủ động mở miệng nói chuyện trong buổi họp báo!!!!! Mà lại nói ra hai chữ!!! Các phóng viên rất kích động, phát ngôn viên rất kích động, Giang Ba Đào cũng rất kích động.
"Giang Ba Đào." Chu Trạch Khải dùng hai tay chống cằm.
???? Giang Ba Đào trong nháy mắt cảm thấy trình ngôn ngữ Chu Trạch Khải của mình không đủ dùng.
Cọng tóc ngốc trên đầu Chu Trạch Khải cong vào giãn ra liên tục như đuôi cá ngựa, sau đó mắt hắn cong lên, nhìn vào ống kính nở một nụ cười tiêu chuẩn của nam thần Liên Minh, nhẹ nhàng nói: "Thích."
!!!!!!
"Đội trưởng, anh đang nói gì vậy, đây là buổi họp báo, không đúng, trọng điểm không phải cái này!!! Anh nói thích là..." Giang Ba Đào cảm thấy cả người đều không tốt.
"Thế nhưng... họp báo... thổ lộ... bọn họ..." Chu Trạch Khải nhìn Giang Ba Đào bộ dáng nóng nảy, tựa như đứa trẻ làm sai, tay cũng buông lỏng, ngồi ngay ngắn trên ghế, cọng tóc ngốc cũng rủ xuống, nhíu mày nhập ngừng nói.
!!! Đội trưởng!!! Ai nói cho anh rằng thổ lộ phải làm trong buổi họp báo?! Bọn họ??? Đừng học bọn họ có được hay không!!! Hàn Văn Thanh bá khí ngút trời, Trương Giai Lạc may mắn E lại não tàn, anh là không thể học được có được hay không!!! Không đúng!!! Là không được học!!! Mà sao lại là tôi!!! Đội trưởng, tôi không biết thì ra anh là người như vậy!!! Tim Giang Ba Đào đập thình thịch, nhưng có lẽ, không chỉ vì lời phát biểu không đứng đắn của đội trưởng.
"Ừ... fanfic... Đới Nghiên Kỳ..." Hiển nhiên, tựa như Giang Ba Đào đạt cấp 10 ngôn ngữ Chu Trạch Khải, Chu Trạch Khải cũng đạt được cấp 10 ngôn ngữ Giang Ba Đào.
!!!! Đới Nghiên Kỳ cô muốn làm gì!!! Có thể đừng mở cánh cổng đến thế giới mới cho đội trưởng ngốc nghếch dễ thương nhà chúng tôi được không!!! Giang Ba Đào đột nhiên cảm thấy hắn cần đàm luận nhân sinh với Tiêu Thời Khâm.
"Chu đội trưởng, lời phát biểu vừa rồi của anh, tôi có thể hiểu là lời cầu hôn sao?" Phóng viên nhã nhặn ném ra một câu hỏi chấn động.
Móa ơi!!!! Xin hỏi mạch não của cậu kết nối thế nào vậy!!! Cho dù là thổ lộ, nhưng nó có liên quan đến cầu hôn à? Mà đây là Trung Quốc có được không!!!!! Tất cả mọi người thầm nghĩ.
"Ừm!" Chu Trạch Khải gật gật đầu khẳng định, cọng tóc ngốc vẽ lên một đường cong duyên dáng.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Sau đó, toàn bộ phóng viên đột ngột đứng lên, xông ra cửa.
Phát ngôn viên cảm thấy mình sắp thất nghiệp.
Giang Ba Đào cảm thấy mình cũng không thể vui vẻ chơi đùa nữa rồi.
Chu Trạch Khải cảm thấy mình không làm sai điều gì.
Tôn Tường nói: "Hiện tại đang thịnh hành cái này à? Tôi vẫn cảm thấy chị gái ôn nhu tốt hơn nha! Tỉ như Tiêu Thời Khâm."
Tôn Tường!!! Cậu có mang theo não không!!! Con mắt nào của cậu trông thấy Tiêu Thời Khâm là chị gái!!! Giang Ba Đào cảm thấy hắn nhất định phải đàm luận nhân sinh với Tiêu Thời Khâm.
"Ha ha." Phóng viên nhã nhặn lúc này mới đứng lên, thỏa mãn viết xuống những chữ cuối cùng, đi ra cửa.
Hả? Đệt, tên nhã nhặn gây nổ còn chưa đi à!!! Phát ngôn viên và Giang Ba Đào đồng thời nghĩ.
Làm đội phó, năng lực quan sát đại cục lại bị ảnh hưởng đến mức này, Giang Ba Đào cảm thấy mình bị trúng chiêu, xem ra không chỉ phải đàm đạo nhân sinh với Tiêu Thời Khâm...
Là phát ngôn viên, hắn không muốn tiếp tục công tác. Đợi đã, đây là... Báo online XXX. Tiêu đề: Vinh Quang đệ nhất nhân, Chu Trạch Khải, cầu hôn với Giang Ba Đào trong buổi họp báo với phóng viên. Thời gian đăng bài ------ Đệt, năm phút trước? Thứ gì vậy?! Mấy người mới hỏi câu đó sáu phút trước có được không!!! Một phút có thể viết bản thảo dài như vậy sao?! Tốc độ tay của cậu là bao nhiêu!!! Không đúng!!! Họp báo còn chưa kết thúc thì cậu đã gửi bản thảo đi à?!!!! Không đúng!!! Trước buổi họp báo cậu đã soạn sẵn bản thảo để chuẩn bị gửi đi sao?! Là phát ngôn viên, lần đầu tiên hắn biết phóng viên thật đáng sợ.
--------------------------------
[ Tất cả bắt đầu. ]
Người gửi: Trương Tân Kiệt.
Người nhận: Dụ Văn Châu, Tiêu Thời Khâm, Tôn Triết Bình, Sở Vân Tú, Lý Hiên.
Trương Tân Kiệt gửi tin nhắn xong thì ngẩng đầu, khẽ đẩy kính mắt, nói với Hàn Văn Thanh: "Đội trưởng, rốt cuộc bắt đầu rồi."
Đứng ngoài quan sát, Lâm Kính Ngôn đột nhiên cảm thấy Trương Tân Kiệt đại đại không hổ là một trong tứ đại chiến thuật sư, sâu không thấy đáy nha. Đây là muốn kéo toàn bộ tuyển thủ eSports xuống nước sao. Lưng Lâm Kính Ngôn mát lạnh, Bá Đồ, chiến đội vẫn nổi tiếng khí phách hào hùng, có tiềm lực quá lớn. Hơn nữa, không chừng chính mình bị lợi dụng lúc nào cũng không biết... giống như Trương Giai Lạc... Lâm Kính Ngôn âm thầm sinh ra ý tưởng giải nghệ...
- TBC -
Lượt hai vòng chung kết.
Luân Hồi đối chiến Bách Hoa ở sân nhà.
Kết quả là Bách Hoa thua trận.
Đối với Bách Hoa, mùa giải này đã sớm kết thúc, nhưng đội viên Bách Hoa không hề nghĩ mình đã thua. Mặc dù nghe có vẻ rất giống hành động bất đắc dĩ, nhưng lại toát lên lòng kiên định của chiến đội.
Còn có lần sau, lần này Luân Hồi thắng, không có nghĩa họ sẽ mãi thắng. Không thể nghĩ thua là chuyện đương nhiên nha!!! Mình cũng không phải vì vậy mà rời khỏi Lam Vũ. Vu Phong siết chặt nắm tay.
--------------------------------
Họp báo.
Luân Hồi.
Làm một phát ngôn viên, hắn cảm thấy mình rất tâm tắc. Bởi vì, phóng viên nhã nhặn, hôm trước, lại tới. Ừm, không gọi tên đó đặt câu hỏi là được. Hắn âm thầm quyết định.
Sau một loạt câu hỏi bình thường không có gì lạ, họp báo dường như sắp kết thúc.
Phát ngôn viên cảm thấy rất vui mừng, không có nhiễu loạn, không có câu hỏi kỳ quái, Tôn Tường ăn hạch đào vừa rời khỏi.
Cọng tóc ngốc của Chu Trạch Khải lắc lư, trái một chút phải một chút, tựa như cỏ nhảy múa*.
*Cỏ nhảy múa (Codariocalyx Motorius): loại cỏ có khả năng lắc lư lá.
Giang Ba Đào cảm thấy khả năng phiên dịch quá cao cũng không hẳn là chuyện tốt. Đội trưởng, anh có thể đừng hưng phấn như vậy không, anh tính làm gì!!! Anh có biết lần trước, anh chỉ phát biểu vài chữ nhưng chiến đội phải mất bao nhiêu sức lực mới có thể đè xuống không, anh có biết số lượng phóng viên xin hẹn phỏng vấn tăng bao nhiêu không?! Hiện tai kích động như vậy là sao!!!
"Việc này." Chu Trạch Khải nháy mắt nói.
!!!! Chu Trạch Khải chủ động mở miệng nói chuyện trong buổi họp báo!!!!! Mà lại nói ra hai chữ!!! Các phóng viên rất kích động, phát ngôn viên rất kích động, Giang Ba Đào cũng rất kích động.
"Giang Ba Đào." Chu Trạch Khải dùng hai tay chống cằm.
???? Giang Ba Đào trong nháy mắt cảm thấy trình ngôn ngữ Chu Trạch Khải của mình không đủ dùng.
Cọng tóc ngốc trên đầu Chu Trạch Khải cong vào giãn ra liên tục như đuôi cá ngựa, sau đó mắt hắn cong lên, nhìn vào ống kính nở một nụ cười tiêu chuẩn của nam thần Liên Minh, nhẹ nhàng nói: "Thích."
!!!!!!
"Đội trưởng, anh đang nói gì vậy, đây là buổi họp báo, không đúng, trọng điểm không phải cái này!!! Anh nói thích là..." Giang Ba Đào cảm thấy cả người đều không tốt.
"Thế nhưng... họp báo... thổ lộ... bọn họ..." Chu Trạch Khải nhìn Giang Ba Đào bộ dáng nóng nảy, tựa như đứa trẻ làm sai, tay cũng buông lỏng, ngồi ngay ngắn trên ghế, cọng tóc ngốc cũng rủ xuống, nhíu mày nhập ngừng nói.
!!! Đội trưởng!!! Ai nói cho anh rằng thổ lộ phải làm trong buổi họp báo?! Bọn họ??? Đừng học bọn họ có được hay không!!! Hàn Văn Thanh bá khí ngút trời, Trương Giai Lạc may mắn E lại não tàn, anh là không thể học được có được hay không!!! Không đúng!!! Là không được học!!! Mà sao lại là tôi!!! Đội trưởng, tôi không biết thì ra anh là người như vậy!!! Tim Giang Ba Đào đập thình thịch, nhưng có lẽ, không chỉ vì lời phát biểu không đứng đắn của đội trưởng.
"Ừ... fanfic... Đới Nghiên Kỳ..." Hiển nhiên, tựa như Giang Ba Đào đạt cấp 10 ngôn ngữ Chu Trạch Khải, Chu Trạch Khải cũng đạt được cấp 10 ngôn ngữ Giang Ba Đào.
!!!! Đới Nghiên Kỳ cô muốn làm gì!!! Có thể đừng mở cánh cổng đến thế giới mới cho đội trưởng ngốc nghếch dễ thương nhà chúng tôi được không!!! Giang Ba Đào đột nhiên cảm thấy hắn cần đàm luận nhân sinh với Tiêu Thời Khâm.
"Chu đội trưởng, lời phát biểu vừa rồi của anh, tôi có thể hiểu là lời cầu hôn sao?" Phóng viên nhã nhặn ném ra một câu hỏi chấn động.
Móa ơi!!!! Xin hỏi mạch não của cậu kết nối thế nào vậy!!! Cho dù là thổ lộ, nhưng nó có liên quan đến cầu hôn à? Mà đây là Trung Quốc có được không!!!!! Tất cả mọi người thầm nghĩ.
"Ừm!" Chu Trạch Khải gật gật đầu khẳng định, cọng tóc ngốc vẽ lên một đường cong duyên dáng.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Sau đó, toàn bộ phóng viên đột ngột đứng lên, xông ra cửa.
Phát ngôn viên cảm thấy mình sắp thất nghiệp.
Giang Ba Đào cảm thấy mình cũng không thể vui vẻ chơi đùa nữa rồi.
Chu Trạch Khải cảm thấy mình không làm sai điều gì.
Tôn Tường nói: "Hiện tại đang thịnh hành cái này à? Tôi vẫn cảm thấy chị gái ôn nhu tốt hơn nha! Tỉ như Tiêu Thời Khâm."
Tôn Tường!!! Cậu có mang theo não không!!! Con mắt nào của cậu trông thấy Tiêu Thời Khâm là chị gái!!! Giang Ba Đào cảm thấy hắn nhất định phải đàm luận nhân sinh với Tiêu Thời Khâm.
"Ha ha." Phóng viên nhã nhặn lúc này mới đứng lên, thỏa mãn viết xuống những chữ cuối cùng, đi ra cửa.
Hả? Đệt, tên nhã nhặn gây nổ còn chưa đi à!!! Phát ngôn viên và Giang Ba Đào đồng thời nghĩ.
Làm đội phó, năng lực quan sát đại cục lại bị ảnh hưởng đến mức này, Giang Ba Đào cảm thấy mình bị trúng chiêu, xem ra không chỉ phải đàm đạo nhân sinh với Tiêu Thời Khâm...
Là phát ngôn viên, hắn không muốn tiếp tục công tác. Đợi đã, đây là... Báo online XXX. Tiêu đề: Vinh Quang đệ nhất nhân, Chu Trạch Khải, cầu hôn với Giang Ba Đào trong buổi họp báo với phóng viên. Thời gian đăng bài ------ Đệt, năm phút trước? Thứ gì vậy?! Mấy người mới hỏi câu đó sáu phút trước có được không!!! Một phút có thể viết bản thảo dài như vậy sao?! Tốc độ tay của cậu là bao nhiêu!!! Không đúng!!! Họp báo còn chưa kết thúc thì cậu đã gửi bản thảo đi à?!!!! Không đúng!!! Trước buổi họp báo cậu đã soạn sẵn bản thảo để chuẩn bị gửi đi sao?! Là phát ngôn viên, lần đầu tiên hắn biết phóng viên thật đáng sợ.
--------------------------------
[ Tất cả bắt đầu. ]
Người gửi: Trương Tân Kiệt.
Người nhận: Dụ Văn Châu, Tiêu Thời Khâm, Tôn Triết Bình, Sở Vân Tú, Lý Hiên.
Trương Tân Kiệt gửi tin nhắn xong thì ngẩng đầu, khẽ đẩy kính mắt, nói với Hàn Văn Thanh: "Đội trưởng, rốt cuộc bắt đầu rồi."
Đứng ngoài quan sát, Lâm Kính Ngôn đột nhiên cảm thấy Trương Tân Kiệt đại đại không hổ là một trong tứ đại chiến thuật sư, sâu không thấy đáy nha. Đây là muốn kéo toàn bộ tuyển thủ eSports xuống nước sao. Lưng Lâm Kính Ngôn mát lạnh, Bá Đồ, chiến đội vẫn nổi tiếng khí phách hào hùng, có tiềm lực quá lớn. Hơn nữa, không chừng chính mình bị lợi dụng lúc nào cũng không biết... giống như Trương Giai Lạc... Lâm Kính Ngôn âm thầm sinh ra ý tưởng giải nghệ...
- TBC -