Khưu Phi - Nếu như có nếu như

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#21
Hôm nay tui ngồi chỉnh lý một số ghi chép về Gia Thế và Khưu Phi, viết bài cho project sinh nhật Khưu sắp tới, dư ra một đoạn, đoạn này được viết cũng lâu về trước rồi. Cũng chỉ ngắn thôi, còn hơi thô, là lời tâm tình thật lòng, lúc viết ra lòng không tạp niệm, bây giờ nó ngắn quá không thể đưa vào cảm nhận, nhưng vẫn không nỡ bỏ đi. Đăng vào đây làm kỷ niệm, lại quay lại lần nữa xin phép chiếm đất.



Gần đây học được một câu rất hay: Lão tướng bất tử, tân hoả truyền thừa.

Tự dưng nghĩ đến Khưu Phi.

Diệp Tu đã chứng minh vế trước rồi, 37 liên thắng, in tên mình vào lịch sử mãi mãi, 4 lần MVP danh giá.

Tuyệt đối là một truyền thuyết bất tử.

Nhưng đó là đạt với Hưng Hân. Vậy, tân hoả của anh, là cũng muốn truyền tại Hưng Hân sao?

Vậy Gia Thế thì sao? Anh có còn nhớ thời chiến tích huy hoàng nhất của mình chứ?

Vậy Khưu Phi thì sao? Anh có còn dõi theo cậu ấy không?

Hay là... anh đã truyền rồi, chỉ là nó không dành cho những người không phận sự như tôi nhìn thấy...

Nghiệp hoả dẫn lối, một mồi lửa thiêu rụi đống tàn tích cũ.

Ai là kẻ đứng lên sót lại, vậy đó chính là kẻ thừa kế rồi.

Cách truyền thừa này cũng thật nhẫn tâm đó, Diệp đội à. Tính ra, anh cũng chỉ gặp cậu ấy vài lần ở trại huấn luyện mà thôi, anh tin tưởng cậu nhóc ấy đến vậy sao?

Nếu như không thể...

Không có nếu như, cậu ấy đã làm được rồi.

Khưu Phi giống như, một hạt giống tốt mọc giữa hoang mạc cằn cỗi. Bức ép người ta đến đường cùng, không lối thoát.

Nhưng hạt giống, vẫn là hạt giống. Cho dù treo trên vách núi cheo leo, bỏ xuống vực sâu vạn trượng, chôn ở nơi giếng cạn gạch đá, thì đó vẫn là hạt giống.

Mặc kệ đất đai cằn cỗi thế nào, chỉ cần để cậu cướp được một tia ánh sáng nhạt, một vũng nước lã, một giọt nước mưa rơi. Gió xuân vừa đến, là cậu có thể phá đất rướn người lên nảy mầm.

Trưởng thành đại thụ. Che chở cho vùng trời đã sụp đổ của Gia Thế chúng ta.

Thật ra Khưu Phi à, tôi vẫn luôn muốn nói rằng:

Hơn một năm qua, chúng ta bị rút vốn, bị phá sản, bị cười nhạo, bị mắng chửi, bị trào phúng khinh thường. Thiếu chút nữa bị sang tên mất sạch cả cội nguồn, tự tôn bị dậm nát dưới chân, nụ cười giả lả chạy vạy lại hằn trên khoé miệng.

Nhưng các cậu biết không, tôi không cảm thấy mất mặt.

Vì chúng tôi đều đã vượt qua rồi.

Phách lối với chúng tôi ư? Ai còn tư cách phách lối và kiêu ngạo hơn người Gia Thế thời khắc Vinh Quang này nữa chứ?

Thái tử của chúng tôi quay về rồi!

Cầm theo một ngọn đuốc soi đường, thắp cả con đường tương lai!

Có Hưng Hân chi Hoả, vậy ngọn tân hoả của chúng tôi, có tính là Gia Thế chi Quang không?
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#22
Hôm nay, trên Live Action Khâu Phi debut, nói chúng là ngũ vị tạp trần. Gần đây tập trung viết fic viết về em nó, chuẩn bị cho pj của nó. Tóm lại là kiểu hơn 1 tháng nay loanh quanh chỉ quanh thiếu niên Gia Thế cho nên bỗng nhiên có chút tâm trạng muốn lên đây nói nhảm một chút.

Khâu Phi, đứa nhỏ ở dàn tân binh mà tôi quý nhất. Vị thái tử từ sớm đã phải tự mình đứng lên đôi chân của mình gánh vác một vương triều tưởng chừng đã đổ sập. Trong khi các bạn cùng lứa với em dù có trải qua gian truân trắc trở vẫn có tiền bối để dựa vào còn em đã sớm phải trở thành điểm tựa của tất cả.

Tôi thích đem hình ảnh phượng hoàng bất tử để nói về em cũng như Vương Triều Gia Thế. Dù có từ đống tro tàn phượng hoàng vẫn sẽ niết bàn trùng sinh, bay lượn giữa trời đất. Và Phượng Hoàng cũng gắn với lửa, với màu đỏ như Gia Thế. Vì quá thích nó nên tôi đã lấy hình ảnh này vào fic của tôi và bị con Mèo nào đó tên Mều Tinh cười bảo chị viết hài quá, bảo là phượng hoàng mà toàn đánh ra rồng.

Chiến Pháp Sư kỹ năng hầu hết mang hình rồng, thứ linh vật biểu trưng cho vương quyền tối thượng của nhà vui nên tui vẫn hay gọi Diệp là Vua còn Khâu Phi là thái tử.

Đứa trẻ này kỹ năng tốt, khả năng tiến bộ nhanh, lại có tình yêu với Vinh Quang và chiến đội rất lớn. Khâu Phi là đứa trẻ có chính kiến riêng, có sự cương quyết cũng có lúc trẻ con, thậm chí là hành động nông nỗi hãy hỏi Trần Dạ Huy để biết thêm chi tiết sự trẩu lên là đừng hỏi bố cháu là ai của Khâu.

Có hai điểm làm tui hoàn toàn thành não tàn của thiếu niên này:

Thứ nhất là việc cậu muốn ID của mình đc tỏa sáng chứ ko muốn tiếp nhận Đấu Thần từ Diệp Tu, đó là điểm tui cực kỳ thích ở Khâu Phi. Nó gần như là điểm riêng ở cậu thiếu niên này mà không có một tân binh nào ở chính văn được nhắc tới cả. tui nhớ là không mà lâu quá ko đọc chính văn có sai nhắc tui sửa nha.

Thứ hai là việc cậu ở lại Gia Thế, cái này tui nói nhiều nơi nhiều chỗ rồi. Muốn ca bao nhiêu cũng đã ca rồi. Khâu Phi ở lại xây dựng lại một vương triều mới cho riêng mình. Tui nhớ có nhiều fic nói về năm xưa Diệp Tu gây dựng vương triều như thế nào thì Khâu Phi cũng sẽ bắt đầu đặt những viên gạch đầu tiên như thế.

Cuối cùng, nói đi nói lại thì vẫn là thương đứa trẻ này rất rất nhiều.

Hôm nay, xảy ra vài thứ không vui. Cuối cùng chỉ có vào đây đọc từng dòng về thiếu niên này tâm trạng mới bình ổn lại.

Đợi nhé 21/9 nhất định có quà cho Tiểu Thái Tử.
 

Vũ Lạc Thướng Thiên

Phó bản trăm người
Thần Lĩnh
Bình luận
34
Số lượt thích
247
Team
Bách Hoa
#23
  1. Nếu so với Đường Nhu - một “học trò” khác của Diệp, thì sẽ thấy xuất phát điểm cao hơn hẳn của Khưu. Diệp “nhặt” được cậu bé Khưu tronng đám trẻ thành phố Hàng Châu đến “nghỉ hè” tại Gia Thế. Và khi đó, là nhặt được cậu khi anh đang gần như ở ngôi vị cửu ngũ chí tôn ở Vinh Quang. Nhấn mạnh điều này để muốn nói là: ở thời điểm Diệp vẫn là vị thần của Vinh Quang, là bộ não của Gia Thế, người có thể tác động đến Gia Thế trong việc chuyển nhượng mua bán cầu thủ, xây dựng lối chơi, đội hình (aka là người có yêu cầu cực kì cực kì cao), mà vẫn chọn Khưu Phi, và gần như quyết định ngay việc để cậu thành người kế thừa của NDCT, tức là Diệp thấy được cái tương lai này. Nói vậy không phải để chê Nhu không tốt, nhưng phải thừa nhận, ở thời điểm Diệp “nhặt” được Nhu, anh đã mất đi khá nhiều lựa chọn, đã phải hạ cái tiêu chuẩn của mình xuống 1 phần rồi. (Điểm này Tiểu Khưu uy vũ.
  2. Một điều mà hiếm đứa trẻ nào trong lớp trẻ của Vinh Quang có: Khưu không được chăn thả như cách Lam Vũ dạy Lư Hãn Văn, không được hi sinh cho như Vi Thảo với Cao Anh Kiệt, cậu thậm chí 1 năm không có Diệp bên cạnh, nhưng xuất hiện là đập tay đôi ngay với Đường Nhu, (và ai biết có bại tướng nào mà Hồ Điệp Lam không kể không chứ). Sự tiến bộ trong một năm không có Diệp chỉ bảo còn có thể khiến Diệp ngạc nhiên, thì nếu cậu được chiến đội quan tâm, sự tiến bộ ấy sẽ lên đến mức nào?
  3. Khưu thay đổi suy nghĩ rồi. Cái này để nói thì dài lắm, nhưng cậu ấy sẽ trưởng thành hơn, sẽ thành thục hơn. Cậu ấy sẽ âm trầm hơn, sự âm trầm ấy đến từ tính cách và hoàn cảnh. Tính cách im lặng và chỉ tập trung và cái mà cậu thấy cần thiết, sự thờ ơ trước những cám dỗ, cái cá tính không đổi và cả sự chín chắn mà cậu tự phải học tự phải thích nghi chứ không có tiền bối hay câu lạc bộ lớn nào che chở. Tâm bẩn á, với Khưu Phi của sau này thì tôi nghĩ là chuyện nhỏ!!!


Tiểu Khưu, đọc lại đoạn con khiêu chiến HH gặp lại Diệp, dì high con quá!!!!
 

Mều Tinh

Cả thế giới thuộc về loài Mều
Hội Tự Sát
Bình luận
265
Số lượt thích
1,762
Location
Hành tinh của loài Mèo :v
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Song Diệp, Tán, Tranh, Sở, Lạc, Hoàng,....
#24
Khưu Phi - Thái tử Gia Thế


Nói đến Khưu Phi, duyên phận giữa tôi và cậu ấy kể ra rất kì lạ. Lần đầu tiên tui biết đến cậu là khi.... đọc profile! Hồi đó chỉ mới theo chân TCCT, mà bản thân lại thường hay có thói quen đọc profile, được tầm vài trăm chương là lại đi lục đọc 1 lần, cứ thế đến hiện tại....
Kể ra lần đầu tiên đọc profile của Khưu Phi, tôi chỉ ấn tượng với cậu bằng một cụm từ "đứa trẻ do một tay Diệp Thu dạy dỗ" chấm hết..... Lúc đó mới chỉ đọc đến tầm chương 300-400, còn chưa biết cậu ấy là ai, vội vàng gắn một cụm từ cho cậu ấy rồi lại lãng quên mất lúc nào không hay....
Sau đó, đọc đến đoạn lần đầu cậu ấy xuất hiện.... nói sao nhỉ, quả thật rất.... ngầu, ừm, chính là rất ngầu đó. Danh tiếng tại trại huấn luyện vang xa, ai ai trong Gia Thế cũng biết đến cậu. Bởi lẽ cậu được Diệp Thu coi trọng, được anh ấy chọn để kế thừa Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu. Nhưng thật bất ngờ, tuy được chọn làm người kế thừa của Đấu Thần nhưng cậu lại không hề kiêu ngạo chút nào. Cậu không muốn sử dụng Nhất Diệp Chi Thu, cậu muốn dùng chính pháp sư chiến đấu Cách Thức Chiến Đấu của mình để sóng vai bên cạnh anh ấy, sóng vai bên cạnh Nhất Diệp Chi Thu.....
Trớ trêu thay, ngay sau đó tình cảnh khó xử của cậu cũng được hé lộ.... Cậu vốn đã được chọn là người để kế thừa Đấu Thần, nhưng mà Đấu Thần trước kia đã rời đi. Để lại cậu ở lại Gia Thế với tình trạng đã mua Tôn Tường về điều khiển Nhất Diệp Chi Thu.... vậy còn cậu thì sao? Chờ đợi Tôn Tường giải nghệ rồi làm người kế thừa cậu ta? Không thể, so với Tôn Tường, cậu thua cậu ta có bao tuổi đâu.... Ấy mà, cậu vẫn không để tâm đến những chuyện "không quan trọng" đó. Coi như không phải việc của mình, cậu vẫn ngày ngày miệt mài khổ luyện chiến đấu pháp sư, vẫn luôn ở tại Gia Thế......
Khưu Phi là một cậu bé lễ phép, bình tĩnh lại lý trí, cậu rất biết "nhẫn nhịn". Dưới tình huống khó xử, sống trong tin đồn "phản bội" của người thầy mà cậu kính trọng, sống trong những lời bàn tán, dèm pha... tưởng chừng cậu sẽ gục ngã, nhưng không, những điều đó chỉ làm cậu càng thêm cố gắng hơn, tiến bộ hơn..... Cậu quả thật rất là đặc biệt nhỉ?
Tôi những tưởng cậu vẫn luôn duy trì hình tượng như vậy, cho đến khi đọc đến đoạn cậu gặp lại Diệp Tu - qua một trận đấu, qua màn một hình máy tính, cách một con đường..... Chỉ một câu "Là Khưu Phi à?" của Diệp Tu - người mà cậu vẫn luôn ngưỡng mộ, kính trọng, là cả tín ngưỡng của cậu.... mà toàn bộ thế giới của cậu như sụp đổ..... Anh thật sự là Diệp Thu? Anh thật sự phản bội Gia Thế? Anh thật sự ở Hưng Hân? Anh thật sự muốn đối đầu Gia Thế trong vòng khiêu chiến? Anh thật sự muốn đạp qua xác của Gia Thế? Biết bao câu hỏi xoay quanh đầu cậu.
Xót xa làm sao, biết bao lời đồn, biết bao lời bàn tán, tận những nửa năm qua về Quân Mạc Tiếu, về Diệp Thu. Nhưng cậu vẫn lựa chọn tin tưởng anh, lựa chọn tin tưởng người thầy của mình, bởi lẽ Diệp Thu không phải là người như vậy, cậu không cần phải nói nhiều.... thanh giả tự thanh, cậu tin là như vậy. Nếu cậu nghi ngờ anh ấy há chẳng phải cậu đã nghi ngờ tín ngưỡng của bản thân rồi sao?
Tín ngưỡng tan biến, thế giới sụp đổ... cậu lạc lối, cậu phẫn nộ, cảm giác bị phản bội dâng trào..... Lần đầu tiên tôi thấy cậu mất bình tĩnh, cậu lao vào đánh với Diệp Tu, phô bày hết những kỹ thuật mà cậu đã khổ luyện trong thời gian anh không ở cạnh..... Giọng nói lạnh băng, xuống tay thẳng thừng, giải phóng hết bản thân, cậu chẳng còn là một Khưu Phi lý trí trước đó mà tôi thấy.
Nhưng tôi có thể hiểu được điều đó... Cậu rốt cuộc cũng chỉ mới là một cậu bé 17 tuổi thôi... Cho dù có lớn trước tuổi, có chững chạc như thế nào, thì cậu vẫn là một cậu bé, vẫn chưa hoàn toàn điều khiển được hết cảm xúc của mình. Chính nó làm tôi cảm thấy cậu chân thật hơn, không chỉ là một nhân vật trong cuốn sách nữa.... Cậu thiếu niên này, thương đến bao nhiêu cũng không đủ...
Cậu là người duy nhất không nhận ra trận đấu ấy là một trận đấu chỉ dẫn, vẫn một mực muốn thắng Diệp Tu..... Nhiều người sẽ bảo cậu cố chấp, không biết tự lượng sức mình, nhưng xin mạo muội hỏi một câu thôi: trong một trận đấu, cuối cùng không phải cũng chỉ hướng đến thắng thua thôi sao? Chiến đấu hết mình, để giành chiến thắng.... thế thì có gì là sai?
Trận đấu chỉ dẫn gần 23' ấy cậu thua.... ừm, điều này là điều tất nhiên, với tôi, lúc này cậu vẫn chưa đủ độ "chín", hơn nữa đối thủ lại là Diệp Tu - người hiểu rõ cậu nhất. Những vấn đề của cậu đã được Diệp Tu chỉ rõ trong trận chiến ấy..... cậu tức giận, cậu đập bàn, lần đầu tiên tôi thấy cậu thất thố trước mặt nhiều người.... nhưng cậu vẫn nghe lời người ấy xem lại video. Cậu bàng hoàng nhận ra người ấy không hề phản bội cậu như cậu đã lầm tưởng.... Nếu anh ấy phản bội cậu, thì cần gì phải đánh một trận đấu chỉ dẫn với cậu? Nếu anh ấy phản bội Gia Thế, sao lại giúp đỡ cậu nhiều như vậy khi biết cậu chắc chắn sẽ ở Gia Thế không rời đi, như vậy Gia Thế có khác nào hổ mọc thêm cánh?
Cậu.... thông suốt rồi, anh vẫn ở đó, vẫn chẳng bao giờ đổi thay, tín ngưỡng của cậu vẫn ở đó. Cậu lại tiếp theo đuổi tín ngưỡng của mình, cố gắng đến ngày có thể sóng vai cạnh anh.... À không, không thể rồi, anh bây giờ là đối thủ, vậy thì gặp anh trên sàn đấu đi, em sẽ cho anh thấy em tiến bộ như thế nào.

"Tiền bối, tiếp theo.... tiếp theo chúng ta sẽ gặp nhau trên sàn đấu...."
Trên sàn đấu, cho dù khiêu chiến thất bại, cậu vẫn là một viên ngọc tỏa sáng. Được nhiều chiến đội chú ý đến, mời đến làm tuyển thủ... bởi vì Gia Thế....... Nhưng mà thật may mắn, Hạ Trọng Thiên mua lại Gia Thế. Lại càng may mắn hơn, cậu chọn ở lại Gia Thế...... Tân Gia Thế thành lập, nhìn hình bóng cậu, quả thật rất giống Diệp Tu năm nào, đều là thiếu niên 18 tuổi nhiệt huyết, đều một tay gầy dựng chiến đội, tiến về phía trước....
Gia Thế vẫn còn đó!
Gia Thế chưa ngã xuống đâu!
Không còn là ông lớn? Vậy thì ta làm lại từ đầu, bắt đầu từ Tân Gia Thế!
Một thế hệ mới, một chiến đội mới, một tương lai mới!
Cuối cùng, trời không phụ lòng người. Vòng khiêu chiến mùa giải thứ mười.
Quán quân: Gia Thế!
Gia Thế đã quay trở lại! Với linh hồn mới, diện mạo mới - Khưu Phi - cậu đội trưởng trẻ tuổi.
"Sẽ không đội nào chịu nhường đường!"
"Nhưng quán quân chỉ có một."
Và người chiến thắng cuối cùng ấy, là Gia Thế.
"Chúng tôi đã quay về!" Trong họp báo sau trận, đội trưởng trẻ tuổi thế hệ mới của Gia Thế, Khưu Phi, nhìn thẳng vào camera mà tuyên bố.
Cậu đã trở lại, mang theo Gia Thế trở về!
Con đường tiếp theo sẽ đầy chông gai, sẽ có nhiều khó khăn, nhưng vì cậu là Khưu Phi mà..... tôi tin cậu sẽ làm được. Cậu sẽ viết nên một trang sử mới cho mình, chẳng là bản sao của ai cả, con đường của cậu sẽ do cậu đi, do cậu quyết định. Sơ tâm mãi không thay đổi!!
".....Dù ngày mai có gian nan ra sao thì vẫn phải ngẩng đầu bước tiếp"
......
Trên con đường này, mỗi lần vấp ngã sẽ để lại một vết thương
Vậy cho dù là bụi gai hay trăm hoa hãy cùng nhau thu thập......"
(Không kiển - Khưu Phi nhân vật ca)
Lời cuối cùng... chỉ muốn nói, chúc mừng sinh nhật em, Khưu Phi!!! Thải tử Gia Thế của chúng ta, tiếp tục tiến lên nào!!!
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook