Hoàn [Mừng SN Sở Vân Tú 2019][Sơn Hà Kính Ta] Hoa Mai Xương Phải Nóng

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#1
HOA MAI XƯƠNG PHẢI NÓNG

(thuộc tập "Sơn Hà Kính Ta")
Tác giả: 七月流莺 – Thất Nguyệt Lưu Oanh
Cv: 张佳乐头上的小花儿
Edit:
Fuuka
Thể loại: đồng nhân TCCT, no cp, Sở Vân Tú trung tâm, đoản văn.
Tình trạng: Đã hoàn

"Ta kính sơn hà một chung rượu, sơn hà kính ta đi một đời.
Hoàng hôn nắng chưa tắt, chim già biết mổ hầu.
Sông dài làm áo, tay nhấc núi xanh, chúng ta vẫn thiếu niên.
Thời gian trôi tận, còn đó sơn hà vô danh vì người khắc ghi ý chí."


~~~~~

~~~~~​


Thế gian có một dạng nữ nhân, nàng tựa như phong hoa tuyết nguyệt xinh đẹp kiều diễm, nhưng lại không đơn giản chỉ có thế mà thôi.

————

Sở Vân Tú lúc mới đến Yên Vũ, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản mộc mạc, đồng phục học sinh dáng vẻ đặc biệt gầy yếu ngây ngô, nàng đứng trước mặt đội trưởng Yên Vũ, mang chút lo lắng bất an, "Xin chào Đội trưởng, em là Sở Vân Tú."

Là thanh âm mềm mại đặc hữu của thiếu nữ Tô Châu nha, ôn nhu tinh tế, cho dù có tức giận lên giọng gay gắt cũng chỉ mang vài phần bất mãn. Thật là nghe thứ tiếng Ngô êm ái này mà cảm nhận được nửa mảnh Giang Nam cảnh sắc dịu dàng đến thế nào.
*Tiếng Ngô là một trong những bộ phận lớn của tiếng Trung Quốc, được nói phần lớn ở các tỉnh Giang Nam, bao gồm Tô Châu.

Sở Vân Tú cũng là cái tên rất điển hình của thiếu nữ Tô Châu. Kỳ thực bản thân danh tự không mang đặc điểm địa lý, bất quá người ta vì miễn cưỡng muốn an bài số mệnh cho thiếu nữ tựa tiên tử mờ mờ ảo ảo này như thể sợ nàng nhàm chán sóng nước nhân gian mà phất áo quay về chín tầng trời, lỡ như thế yên vũ Giang Nam sẽ phải thiếu không ít sắc màu rồi.

Sở Vân Tú trong trại huấn luyện Yên Vũ là một em gái rất hay xấu hổ, một vài tuyển thủ lúc ấy nghe nói trại huấn luyện đến một cô gái xinh đẹp kỹ thuật tốt đều vụng trộm chạy tới dán mặt lên cửa sổ nhìn lén. Những ánh mắt kia tất nhiên cũng không có ý tục tĩu gì, chỉ là mấy cậu trai choai choai chịu tác động của hormone đối với người khác phái đều mơ hồ yêu mến, giống như hồi những năm 80 mấy tên nhóc lưu manh thích đánh nhau trên đường lớn nghe nói trường học nào có nữ giáo viên mới đến, ào ào đến trứng chim cũng không thèm, hỗn loạn cũng không ẩu đả, chỉ đỏ mặt vội vàng dán mắt vào cửa kính bụi bặm mà trộm nhìn. Con gái dịu dàng thùy mị chính là cùng bọn con trai hôi thối không giống nhau, nói chuyện cũng nhẹ nhàng nhã nhặn, cười lên lúm đồng tiền như hồ Nguyệt Nha giữa sa mạc đem cả trời trăng cùng ánh sao chìm đắm bên trong.

Đúng vậy, Sở Vân Tú thuở ban đầu chính là như thế đấy. Ở phương Nam chiều cao của nàng có thể miễn cưỡng kiêu ngạo trước đám đông, nhưng đối mặt với con gái phương Bắc cao lớn khí thế giảm đi không ít, ngữ giọng lại mềm mại êm tai, lúc trả lời phóng viên những vấn đề gai góc cũng thiếu chút khí thế lạnh lùng áp đảo.

Lúc mới ra mắt nhận chức đội trưởng, Sở Vân Tú dựa vào danh hiệu nữ đội trưởng duy nhất của Liên minh mà tỏa sáng một thời gian, về sau đánh mấy trận tranh tài mới thật sự bộc lộ tài năng khiến sân nhà Yên Vũ thậm chí cả sân khách cũng có cổ động viên lớn tiếng gọi tên nàng, cổ vũ cho nàng.

Tuyển thủ ra mắt cùng mùa Trịnh Hiên khó hiểu, "Rõ ràng trận lôi đài này là tui thắng tại sao toàn hội trường đều gọi tên Vân Tú cơ chứ?"

Mọi người đối với nữ tuyển thủ luôn luôn thật nhiều ưu ái, đặc biệt còn là một cô gái dung nhan mỹ lệ thanh tú. Nữ tuyển thủ Liên minh rất ít, đặc biệt là Liên minh thuở ban đầu, chiến đội nhà ai có con gái đều xem như bảo bối quý giá, giấu giấu diếm diếm không để những chiến đội khác nhìn, chiến đội nào có nữ tuyển thủ lúc gặp những chiến đội khác đều ra sức ngẩng cao đầu hơn một chút, cũng không biết bọn họ có gì mà kiêu ngạo. Còn như có tên nào dám vớ va vớ vẩn lảm nhảm linh tinh cái gì, kia nhất định bị trùm bao tải đánh một trận.

Sở Vân Tú lúc mới ra mắt kỳ thực được các tiền bối bảo vệ rất tốt. Không hề có lời xã giao nào là giả tạo lấy lòng, bọn họ đều thật tâm coi nàng như em gái nhà mình mà thương mà xót. Bọn họ cảm thấy một cô gái nhỏ phải chống đỡ cả chiến đội to lớn, phải đối mặt phóng viên hùng hổ doạ người là rất khó khăn rất mệt mỏi, thiếu nữ tuổi nàng hẳn là ở trường học len lén nhuộm tóc thoa son, ở canteen đi ngang qua cậu trai mình thích liền có thể cùng bạn thân hí ha hí hửng nói đến trưa. Buồn phiền nhiều nhất có lẽ là thành tích học tập, nhưng cái đó cũng không khiến tâm tư thiếu nữ bận lòng lo lắng được bao lâu, qua mấy tiếng sa sút chán nản lại bắt đầu thảo luận phim truyền hình mới ra mắt.

Nhưng Sở Vân Tú thì không thể ngừng nghỉ cũng không thể yên ổn làm ổ trên sopha xem hết bộ phim truyền hình như thế được. Cùng một lúc nàng phải bận tâm rất nhiều việc, nào là thành tích chiến đội, nào là vấn đề đại diện, rồi các mối quan hệ xã giao, cả phóng viên đến thăm hỏi, mỗi ngày trước khi đi ngủ đều phải điểm qua một lần trong đầu, những thứ này đều không thể sơ suất, không ai bởi vì nàng là nữ tuyển thủ mà dành cho nàng ít nhiều khoan dung, mà nàng cũng không hy vọng như thế.

Đặc biệt là sau khi các tiền bối lần lượt giải nghệ, Yên Vũ thật sự chỉ còn lại Sở Vân Tú cùng một vài người mới. Sở Vân Tú cũng không thể tiếp tục cùng mọi người làm nũng chơi xấu nói đùa với phóng viên phải đi làm tóc.

Nàng ở trước mặt người mới phải làm một tiền bối đáng tin cậy, phải chỉ ra thiếu sót cũng cần cân nhắc cảm xúc của bọn họ mà động viên. Giống như các tiền bối từng đối đãi nàng, bây giờ đến lượt nàng phải một mình chống đỡ Yên Vũ.

Sở Vân Tú đứng trước gương nhiều lần đọc lại bài phát biểu cho ngày hôm sau, đem từng phát âm cùng ngữ điệu yếu đuối điều chỉnh lại. Nàng trang điểm sắc bén thành thục hòng che đi yếu đuối cùng bất an nơi đáy mắt, nàng đạp lên giày cao gót khoác vào đồng phục Yên Vũ đẩy cửa bước ra ngoài.

Nàng thay đổi để kiên cường hơn, nàng không muốn phụ lòng mong đợi của mọi người.

Bắt đầu có người gọi Sở Vân Tú là nữ cao thủ đệ nhất Liên minh, nhưng Sở Vân Tú không thích thú lắm một danh hiệu giới hạn bởi giới tính như vậy. Nữ tuyển thủ Liên minh không có bao nhiêu người, mọi người thường ấn tượng nữ tuyển thủ chỉ là bình hoa, ở đấu trường chính thức luôn luôn so với nam tuyển thủ kém hơn mấy phần quyết đoán, chỉ có thể đem đến cho chiến đội ưu thế trong thương mại, cùng các loại đại sứ thương hiệu mà thôi. Mà những sản phẩm ăn theo này của Liên minh sao có thể lấy giọng khách át giọng chủ mà giới hạn nàng cơ chứ?

Sở Vân Tú cùng Tô Mộc Tranh đều là nữ tuyển thủ, đều là thế hệ hoàng kim, từ khi ra mắt đều không tránh được bị so sánh. Điểm giống nhau của các nàng chính là trên sàn thi đấu phần lớn là nam giới này vẫn có thể tỏa ánh hào quang nhưng hào quang rực rỡ như thế lại bởi vì khác biệt giới tính mà dễ bị người ta xem thường hoặc ca ngợi quá mức.

Thế nhưng trước giờ các nàng không cần cái gọi là sự chăm sóc đặc biệt của dư luận dành cho nữ tuyển thủ, cũng không tiếp nhận kiểu định luận không khen cũng chẳng chê rằng nữ tuyển thủ đến thế này là được rồi.

Tô Mộc Tranh còn có Diệp Tu đứng trước che chắn giúp nàng một vài lời đồn đại, mà Sở Vân Tú thì không thể không tự đưa thân ra chịu mưa gió vùi dập.

Nàng là Sở Vân Tú, nàng là đội trưởng Yên Vũ.

Nàng là trụ cột trên con thuyền chao đảo giữa phong ba, cho dù mưa gió ngập trời, cho dù xương sống thuyền rạn vỡ kêu rền, cho dù lòng người hoang mang hoảng hốt, nàng cũng phải thẳng lưng chống chịu, mặc cho bao sóng to gió lớn.

Lúc còn ở trại huấn luyện, gặp một vài nam tuyển thủ không biết sợ thích kể mấy chuyện cười không mặn không nhạt trêu chọc con gái, Sở Vân Tú sẽ đỏ lỗ tai trốn sau lưng tiền bối không dám ngẩng đầu, nghe tiền bối mắng bọn hắn xối xả thì vụng trộm che miệng cười khúc khích.

Nhưng hiện tại Sở Vân Tú gặp lúc nữ tuyển thủ bị trêu chọc sẽ bước lên phía trước, đưa tay bảo vệ em gái kia, trừng mắt phẫn nộ với mấy tên sói con ngốc nghếch không biết sợ, lườm đến khi bọn hắn ngượng ngùng tản đi, sau đó ngồi xuống an ủi mấy em gái đang hoảng sợ.

Trước đây nàng cũng là cô gái nhỏ được người che chở được người dỗ dành. Thời điểm nàng sinh lý khó chịu cũng lăn lộn trên giường đau đến mặt không còn chút máu yếu đuối như đứa nhỏ mà thút thít.

Nhưng nàng không thể khóc. Nàng phải lau khô nước mắt đứng lên như một chiến binh kiên cường.

Nàng là đội trưởng Yên Vũ, không sóng gió nào có thể hạ gục nàng, không khó khăn có thể khiến nàng phải cúi đầu.

Yên Vũ muốn chính thức xây dựng hình ảnh ngự tỷ cho Sở Vân Tú, không ngần ngại hướng công chúng tuyên truyền Sở Vân Tú kiên cường như thế nào mạnh mẽ như thế nào, thuận theo thẩm mỹ đại chúng lúc bấy giờ, nhằm thay đổi cái nhìn xưa nay của cộng đồng đối với Sở Vân Tú.

Bọn họ cho Sở Vân Tú tiếp nhận các loại quảng cáo, để nàng uốn tóc dợn sóng bồng bềnh, thoa son môi đỏ, bước chân mang gió ánh mắt sắc bén dường như thật sự là một người phụ nữ mạnh mẽ cứng rắn không thể đánh vỡ.

Sở Vân Tú đối với những việc này không yêu thích cũng chẳng chán ghét, nàng cũng quen dần việc thay đổi khẩu âm tiếng Ngô từ nhỏ đến giờ, ở trước phóng viên cứng cỏi đáp trả, giữa sóng gió dư luận chống đỡ Yên Vũ.

Mấy cô nàng nói chuyện với con trai vẫn hay xấu hổ lại giống như gà mái mẹ che chở cho nữ tuyển thủ Liên minh chống lên một mảnh trời riêng, các nàng cùng gọi chị Vân Tú, các nàng nhìn Sở Vân Tú sùng bái, các nàng nói, chị Vân Tú em cũng muốn trở nên mạnh mẽ giống như chị.

Mạnh mẽ? Cứ cho là vậy đi.

Thói xấu dễ dàng nương tay vào thời khắc mấu chốt vẫn là khó thể bỏ, nhưng nói Yên Vũ không đạt quán quân toàn bộ do Sở Vân Tú, loại tiêu đề giật gân này vừa nghe liền thấy buồn cười. Dư luận nói cái gì thiên tính con gái yếu đuối không thích hợp Thể Thao Điện Tử quá kịch liệt, nói cái gì bình hoa chỉ có thể dựa vào giá trị đại diện, dư luận bắt buộc nàng không thể không ngược chiều gió mà nhanh chóng trưởng thành.

Chỉ khi ở cùng bạn bè thân thiết nàng mới lộ ra dáng vẻ mỏi mệt, oán thán đánh đấm thi đấu cái gì còn không bằng về nhà xem phim truyền hình, than thở xong vẫn là nhấc váy tiến lên phía trước, trong đêm khuya xoa vành mắt đen làm kiểm điểm, vài câu càu nhàu thời gian dưỡng nhan sắc lại không được ngủ, sau đó vẫn tiếp tục nhận mệnh gian lao.

Đôi lúc trong giấc mộng nàng cũng mơ thấy thiếu nữ mặc đồng phục học sinh màu trắng có chút gầy yếu, đứng trong ánh nắng mang theo ngượng ngùng mỉm cười với nàng, đuôi tóc đen dưới ánh nắng nhuộm lên sắc vàng ấm áp, khiến cho thời gian cũng trở nên dịu dàng.

Sở Vân Tú nàng không phải nữ vương cũng không phải nữ cường nhân, nàng cũng sẽ vì thi đấu thất bại mà uể oải chán nản, sẽ bởi vì sinh ly tử biệt trong phim truyền hình mà dùng hết cả bao khăn giấy, lúc bị dư luận công kích cũng sẽ tức giận, khi bất đồng ý kiến với cấp trên Yên Vũ có lý mà nói không được cũng sẽ buồn bực, nàng cũng mang tâm tư thiếu nữ, đỏm dáng yêu kiều, nàng cùng thiếu nữ đang tuổi trưởng thành trên thế gian này cũng giống nhau.

Nhưng nàng đồng thời cũng là đội trưởng Yên Vũ.

—— nàng cần phải kiên cường hơn bất kỳ người nào.

Nàng không thể khóc cũng không thể nản lòng, nàng cần phải như ngọn hải đăng đối mặt biển cả tăm tối vẫn sừng sững bất động, từ xa tỏa sáng lộng lẫy chỉ dẫn con thuyền lạc bến tìm được phương hướng về nhà.

Ngọn hải đăng không thể rơi nước mắt, nếu rơi nước mắt ánh đèn sẽ bị bóng tối dập tắt. Ngọn hải đăng càng không thể cuối đầu, mà cần phải trụ vững mãi mãi trên mặt biển bao la. Giữa vùng biển mênh mông không phương hướng, phải trở thành điểm tựa, để người dựa dẫm.

Sở Vân Tú không phải cứng rắn không thể phá vỡ.

Nhưng là đội trưởng Yên Vũ.

Nàng có đủ kiên cường.

Cũng sẽ kiên cường hơn nữa.


HOÀN.

 
Last edited:

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#2
Nàng không thể khóc cũng không thể nản lòng, nàng cần phải như ngọn hải đăng đối mặt biển cả tăm tối vẫn sừng sững bất động, từ xa tỏa sáng lộng lẫy chỉ dẫn con thuyền lạc bến tìm được phương hướng về nhà.

Ngọn hải đăng không thể rơi nước mắt, nếu rơi nước mắt ánh đèn sẽ bị bóng tối dập tắt. Ngọn hải đăng càng không thể cuối đầu, mà cần phải trụ vững mãi mãi trên mặt biển bao la. Giữa vùng biển mênh mông không phương hướng, phải trở thành điểm tựa, để người dựa dẫm.

Sở Vân Tú không phải cứng rắn không thể phá vỡ.

Nhưng là đội trưởng Yên Vũ.

Nàng có đủ kiên cường.

Cũng sẽ kiên cường hơn nữa.
Chúc mừng sinh nhật Sở đội. Làm đội trưởng áp lực, làm nữ đội trưởng càng áp lực. Không áp lực vì mình là nữ, mà vì ngoại giới chỉ nhớ mình là nữ. Xã hội, đặc biệt là vòng luẩn quẩn eSport, luôn khắt khe với nữ giới hơn. Nhưng vậy thì có sao? Dưới bề ngoài mềm dẻo là một cốt cách kiên cường. Kiền cường hơn nữa!!!

PS: chữ ký quá hợp với fic + hình =)))
 

Bình luận bằng Facebook