Dụ Văn Châu - Văn khởi tứ hải, dĩ dụ cửu châu

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,014
Số lượt thích
3,956
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Dụ Văn Châu - Văn khởi tứ hải, dĩ dụ cửu châu

Hồi lâu trước có viết một bài cho Dụ đội... ừm, hơi bị điên quá. Hôm nay bình thường rồi, tui có đem não mà tới, hẳn là sẽ không sao. Sẵn tiện, dạo này tui có đọc rất nhiều bài phân tích cảm nhận Dụ đội, cảm thấy cũng nên viết một chút. Yên tâm yên tâm, hôm nay sẽ rất lý trí, không cảm tính làm quá đâu.

Fanclub Dụ đội bên trung có một câu khẩu hiệu, chính là câu ngay trên đầu tựa, “Văn khởi tứ hải, dĩ Dụ cửu Châu”, có vẻ như bắt nguồn từ một bạn tên Dòng Vân Mộng Trùng Điệp (Vân Mộng Thủy Thiên Điệp). Tui từng xem một vid có spam chữ trên đạn mạc (chế độ chữ cmt bay che đầy màn hình) thấy câu này được fan xanh dương spam điên cuồng luôn!

Tui cảm thấy, Lam Vũ chúng mình tốt thật, đến spam khẩu hiệu cũng là một câu văn nhã có văn hoá như thế nhỉ?

“Văn khởi tứ hải, dĩ dụ cửu châu”.

Điều đầu tiên dễ nhận ra nhất của câu này, chính là chơi cả ba chữ trong tên của Dụ đội. Chính là nghe rất hay ho rất ý vị đúng không?

Tiếp đó, là ý nghĩa của nó, câu hay như vậy hẳn phải có một ý nghĩa văn nhã theo đó mới xứng chứ.

“Văn khởi tứ hải” hẳn là không quá khó hiểu đúng không, cái này tui nghĩ giải thích huỵch toẹt ra hết thì lại thành áp đặt, không hay bằng tự cảm nhận mỗi người. Riêng với tui, thì vế đó có nghĩa là sự tư văn nhã nhặn của anh lan rộng khắp tứ hải, khiến người ta mỗi lần nghĩ đến anh sẽ nghĩ đến cái phong độ điềm tĩnh ung dung vững vàng như bàn thạch đó.

Còn vế sau “dĩ dụ cửu châu”, từ Dụ trong tên của Dụ đội, có nghĩa là trình bày, thuyết minh, tuyên bố, nói rõ ràng, ví dụ như trong từ... “ví dụ” vậy đó. Chính là chữ dụ này, hoặc trong từ ẩn dụ hoán dụ cũng là nó.

Lấy tài năng tuyên bố, lan tiếng thơm khắp cửu châu.



À ừm, thật ra là hôm nay tui chỉ muốn ngoi lên khoe là Dụ đội có cái khẩu hiệu ngầu lòi vậy đó, hết chuyện rồi. Mình giải tán đi?

Khụ... Được rồi bình tĩnh, đừng đánh người. Ở lại tán nhảm thêm một chút cũng không sao vậy.

Hừm, nói về suy nghĩ về Dụ đội bây giờ trong lòng tui đi.

Ừm các bạn biết đó, con người ta ai cũng có một thời trẻ trâu. Và một khi đang trong cơn trẻ trâu, thì nhìn đâu làm gì cũng nhiễm trẻ trâu theo.

Hồi xưa lúc viết cảm nhận cho Dụ đội, tui lỡ tay chém quá đà, cái này hầu như là phong cách cá nhân rồi, trong văn học gọi là “thậm xưng”. Trong cơn high thì mấy nhân vật qua đường não của tui rất dễ OOC lệch lạc, có nhiều lúc tỉnh táo lại rồi đọc lại, thảm không nỡ nhìn thẳng mà, cơ mà vì giữ lại kỷ niệm nên tui cũng không sửa (rối quá, không biết sửa như nào...)

Bây giờ nhìn lại bài cảm nhận Dụ đội hồi trước, ngoài việc hít tận mấy hơi giữ bình tĩnh hít muốn hen suyễn luôn mới dám đọc lại, thì thật ra tui cảm thấy có một ấn tượng khi xưa về Dụ đội trong tui đã thay đổi khá rõ ràng.

Khi xưa, tui nghĩ Dụ đội lúc trưởng thành có phần mưu mô nguy hiểm, còn khi bé lại có phần yếu đuối cô đơn. Còn bây giờ, tui cảm thấy điều này trong tui đã thay đổi kha khá.

Dụ đội lúc bé có thể hơi cô đơn thật, nhưng anh không hề yếu đuối, cũng không hề mịt mờ lắm. Anh tự ý thức rõ mình thua kém so với đồng bạn, nhưng đồng thời không hề chìm đắm trong đó, biết mục tiêu của mình là gì, sẽ không để những chuyện bận lòng bên lề như mấy lời giễu cợt chọc ngoáy làm ảnh hưởng đến chí lớn của anh.

Tâm trí bậc ấy, mới khi niên thiếu cỏn con, thật sự rất đáng khâm phục.

Còn khi trưởng thành rồi, tui mới phát hiện rằng, thật ra Dụ đội vẫn nguy hiểm, nhưng đó là bởi vì ông tướng này cứ thích đi hố người khác mãi thôi! Đặc biệt là đội viên Lam Vũ, đặc biệt là vị đội phó nào đó, càng phạm vi gần ổng năm mét vuông càng trúng đạn hoài.

Lúc huấn luyện bình thường thì không nói, bảo đảm Dụ đội siêu nghiêm túc, khen chê gì đều nói thẳng rạch ròi. Nhưng mấy lúc ngoài giờ thả lỏng, cái cảm giác “nhìn Dụ đội cười nguy hiểm quá”, chính là vì ổng nguy hiểm thật, tui đánh hơi thấy mùi Dụ đội sắp đi chỉnh người ^_^

Được rồi tui lại đùa thôi, Dụ đội là người thành thật đó... Nói vậy, ý tui chỉ là muốn thể hiện rằng, Dụ đội có lúc là nghiêm cẩn, nhưng có lúc cũng rất gần gũi với bạn bè. Anh rất được lòng con dân Lam Vũ, uy tín khắp Liên minh lan xa, ai ai cũng quý mến tin tưởng, thì hẳn anh phải thật sự hoà đồng thân thiện và đáng tin tốt tính, không thể là thể loại nguy hiểm suốt ngày đi bẫy hố người khác được đâu.

Anh ấy thích cười và đôi khi lại trêu chọc hoà mình cùng đồng đội, là bởi vì, chính anh cũng là một người trẻ tuổi năng động dương quang.

Cảm giác, một Dụ Văn Châu thân thiện ấm áp như thế, rất tốt đúng không?



Lại quẹo qua một thuyết âm mưu thường thấy được dùng để chứng minh rằng Dụ đội gian xảo tâm cơ, chính là ba trận thắng Nguỵ Sâm ở trại huấn luyện.

Có một số cho rằng đây là Dụ đội cố tình chọn ngay phút “thiên thời địa lợi nhân hoà” như vậy để show trình chấn động quần chúng, nhằm giải toả chút bất mãn khó tránh trong lòng anh. Cũng có người cho rằng, anh không quá để ý mấy việc đó, anh đối với nó rất bình tĩnh, bởi đối với anh thì anh đã vô cùng lý trí nhìn rõ ra điều này là kết quả sớm muộn gì cũng phát sinh bởi thành quả huấn luyện của mình.

Tui đối với chuyện này, không có ý kiến gì, cũng không theo phe nào hết. Tui rất thích đọc mấy cái về Lam Vũ, nên bất kể người viết theo thuyết âm mưu nào, chỉ cần luận điểm không qua tiêu cực gay gắt, thì đọc cũng khá.

Song xuất phát từ tận đáy lòng, tôi nguyện tin anh ấy, là một người không hề tính toán tâm cơ. Dù sao khi đó, anh là người cuối cùng ngồi vào máy đấu với Nguỵ Sâm. Và một khi đã đánh, thì ai lại không muốn đánh thắng? Đó là bản năng cầu thắng trong lòng mỗi người. Huống hồ, cũng là Nguỵ Sâm mở lời mời thêm ván nữa trước mà. Nên tuy nói là tui theo trung lập, chứ thật ra những tay bút nào theo thuyết âm mưu Dụ đội cố ý mưu kế, thì vẫn phải tốn nhiều bút lực hơn để thuyết phục tui đó nhỉ.

Cơ mà có vài điểm tui hoàn toàn tán đồng vô điều kiện, chính là Dụ đội không phải là loại người ham hư vinh, ác ý quyết tuyệt chèn ép công thần của Lam Vũ cùng đường mạt lộ phải giải nghệ bỏ đi đâu.

Anh ấy hẳn cũng không phải quá vô cảm lạnh băng đối với chiến thắng đó cứ như thể đó đã là vật trong túi sẵn. Chiến thắng ai mà không vui, Vinh Quang ai mà không muốn? Huống chi, đối với “ngồi đuôi xe” như Dụ đội mà nói, ba trận thắng đó cứ như là ánh nắng rạng đông đầu tiên chiếu lên cục diện trầm tịch đã lâu ngày phủ cõi lòng anh.

Con người không phải sắt đá, nỗ lực sao bao ngày được đền đáp, ai mà không vui vẻ phấn khởi được cơ chứ?

Tóm lại tui cảm thấy, dù là trường hợp nào đi nữa, anh có hay không có âm mưu dương mưu gì, dẫn đến kết quả đáng tiếc Nguỵ đội giải nghệ biệt tích như thế, chính anh cũng không muốn như vậy đâu. Dù sao, người đó cũng là Nguỵ đội dẫn dắt Lam Vũ đạt được những tháng ngày Vinh Quang ấy, đặt nền móng đầu tiên cho Lam Vũ, đệ nhất thuật sĩ trong giới lúc bấy giờ, như thần như thánh ở trại huấn luyện, bảo anh không có chút gì kính phục người ấy, thì hơi khó thuyết phục tui rồi.





Nói tiếp, ai cảm thấy Dụ đội là một thực thể rất mâu thuẫn, giơ tay lên nào?

Các vị không giơ tay, tui kính các vị anh hùng một ly rượu!

Không phải một mình tui thấy Dụ đội mâu thuẫn đâu, từng lượn topic đọc một vạn tám ngàn chữ của một bạn miêu tả rằng Dụ đội là người đàn ông làm con tim lẫn con não của bạn ấy rối bời. Một mặt cảm thấy anh ấy rất ôn hoà thân thiết, một mặt khác lại cảm thấy người này mang đến một ý vị xa cách khó tiếp cận.

Vài hôm trước nữa, tui lại đọc được một câu tả Dụ Văn Châu, “Anh ấy đối với giấc mộng của mình, đến chết trung thành” khiến tui nhớ nó mãi đến giờ. Có một số bạn cho rằng, tiểu tử Dụ Văn Châu khi còn niên thiếu cứng đầu khôn tả, trên người không hề mang thiên phú như Hoàng Thiếu Thiên, là một người bình thường cháy hết mình phấn đấu vì ước mơ, cố chấp không buông. Ngược lại, có một vài bạn lại cho rằng, Dụ đội là một thiên tài có tài năng kinh người, đối với việc gì cũng xem nhẹ vân đạm phong khinh, ngay từ khi còn nhỏ thì anh đã gặp nguy không loạn, chuyện gì cũng không mặn không nhạt rồi.

Ừm, ý kiến của tui là, tui cảm thấy hai trường phái này không mâu thuẫn với nhau, thật sự bổ khuyết nhau mà...



Trung thành, phóng khoáng và thành khẩn, đó là những thứ Dụ đội bộc lộ khá rõ. Bề ngoài thì ôn hoà nhàn nhạt với mọi thứ, đó chíng là vì trong lòng anh, Vinh Quang cố định vững như thạch bàn.

Sự ôn nhu của anh, đến từ kiên trì của anh. Sự đạm nhạt của anh, cũng đến từ kiên trì của anh.

Bởi vì từng nếm trải những gian khổ khi không phải thiên tài, cho nên thấu hiểu dễ cảm thông. Bởi vì tâm vững, cho nên vô tranh, không giành với đời, không đặt việc vặt vãnh thế tục trong lòng.



Thế giới tàn khốc nhẫn tâm với anh như thế, ấy vậy anh vẫn mang bộ dáng ôn hoà nhuận ngọc, săn sóc đến kia.

Liên minh có nhiều chiến đội như thế, lại chỉ có một Lam Vũ.

Vinh Quang có nhiều tay tàn như thế, lại chỉ có một Dụ Văn Châu.

Anh ấy, không thể thay thế.

Một người, chân chính gánh được bản tâm nặng tựa vạn toà thái sơn của chính mình, không hề dễ dàng. Đã vậy, anh còn đóng vai trò “cơ thạch” nền móng vững chắc nhất, để gánh cả Lam Vũ lên, một Lam Vũ rối ben và kỳ dị hết sức. Tài giỏi và kiên cường đến bậc ấy...

Người này, tôi kính trọng anh.

Dụ Văn Châu trong lòng người Lam Vũ, không phải là tag “tâm bẩn”, “tay tàn”, “ngầu lòi” gì hết. Mà là, anh ấy là một người đội trưởng ôn nhu, kiên cường, đáng tin cậy, và hết sức tuyệt vời.

“Tín niệm quân tử, ôn kỳ như ngọc.”

Riêng tôi, còn có thêm một chữ cho anh: dũng cảm.

Đối với tôi, mỗi một người Lam Vũ, bất cứ ai dùng hai chữ dũng cảm này, đều vô cùng thích hợp, đưa cho đội trưởng của chúng ta xài thì còn gì vinh hạnh bằng.

Nguyện anh, thân phủ Vinh Quang, huy hoàng trở về.



Đều nói ở Lam Vũ ai cũng có khuyết điểm có cái khác người riêng, nhưng khiến người ta thở dài tiếc nuối nhất, vẫn là tốc độ tay của Dụ đội đi. Từng đọc được rất nhiều giả thiết, ngay cả Hồ Điệp Lam cũng từng nói, nếu như Dụ đội APM cao, Hoàng thiếu dồn sức gõ chữ vào đánh trận, Trịnh Hiên đấu chí sung mãn hăng hái nhập trận vân vân... Thì một Lam Vũ như vậy, sẽ đáng sợ đến bậc nào?

Tui là một người khá dị ứng cụm từ “nếu như”. Bởi vậy mỗi lần đọc tới nó là thể nào cũng chẳng được gì tốt đẹp xảy ra, chỉ tổ đau lòng và tiếc nuối. Vì vậy, bình thường tui gặp từ này, cũng chỉ cười cười lướt qua mà thôi, không quá đặt nặng trong lòng. Ấy vậy mà, hôm đọc được câu này, tui cũng chịu khó ngồi nghĩ thử xem nếu như vậy thật thì Lam Vũ sẽ ra sao. Cũng chưa được vài giây, thì tui liền lập tức gạt nó ra khỏi đầu rồi.

Một Lam Vũ như vậy, sẽ không trở nên mạnh hơn. Bởi, đó không còn là Lam Vũ nữa. Dụ đội, cũng không còn là Dụ đội thấu hiểu và kiên cường cố chấp như thế nữa rồi.

Tội gì phải đánh đổi một Lam Vũ hoàn toàn hoàn hảo và tuyệt vời hiện nay, lấy mấy chữ “nếu như” vô nghĩa kia chứ?



Ài, nói ra không biết có ai tin không, tui cảm thấy thật sự là tui bị Dụ đội lừa đó! Tui là một đứa nói nhiều, thích Lam Vũ, Hoàng thiếu còn ngầu như vậy, thì hẳn thuận lý thành chương tui phải theo team Hoàng thiếu chứ? Thế quái nào, một bài solo cho Hoàng cũng chưa có, đã vậy Hoàng tui còn làm ít bài hơn Dụ nữa?

Mà không phải mình tui đâu, tui cứ tưởng Hoàng thiếu sẽ có nhiều tư liệu hơn Dụ đội, dù sao Hoàng thiếu vẫn khá được yêu thích, nhưng đi kiếm topic dạo dạo, toàn thấy thảo luận về Dụ đội hùng hậu và phong phú hơn, chỉ tiếc tui không có thời gian mang về, chứ đọc mấy ý kiến của mấy bạn bên trung cũng thú vị hấp dẫn lắm. (Đi đâu cũng thấy có người hô hào đòi gả cho Dụ đội hết) (Ớ... vị trí đó tui xí trước rồi, thế nào lắm người xếp hàng vậy nhỉ...)

Dụ đội, anh quá lừa trẻ con rồi! Dụ tổng tài, mị lực cá nhân quá đáng sợ, sức thống trị bành trướng kinh người!



Nói đùa thôi chứ, thật ra tui không hề bị lừa đâu.

Anh ấy tốt đến vậy, yêu thích một người như thế, đáng.

Có gì mà lừa với không lừa chứ? Vốn đó là, Vinh Quang của tôi.

Hoàng thiếu, là trước giờ vẫn thích. Còn Dụ đội, là càng ngày càng thích.

Không biết nữa, mỗi lần tui đọc một thứ gì đó về Dụ đội, cảm giác như đây lại là một Dụ Văn Châu mới, cảm giác mới mẻ và hiếu kỳ về anh miên man tít tắp chưa bao giờ dứt. Lại vẫn biết chắc chắn trong lòng rằng, bất kể đó là dáng vẻ như thế nào, tôi chắc chắn đều sẽ yêu thích một Dụ Văn Châu như thế.

Thường bảo những đứa trẻ thích cười, thì sẽ gặp nhiều may mắn. Tui rất thích cười, cũng cảm thấy vận may của mình cũng thật sự rất tốt. Hôm trước vừa đọc được một bài, nói rằng Dụ đội hay cười, chỉ đơn giản vì anh ấy thích mỉm cười. Bỗng dưng cảm thấy... trong lòng tràn ngập niềm vui theo. Cũng không biết nữa, cảm thấy những người thích cười, thì không có gì không tốt cả.

Hy vọng, vận mệnh sẽ thật sự khoản đãi anh, tinh tú dẫn lối, soi chiếu trên chặng đường dài kéo vô tận mùa hè.



Lam Vũ có một đội trưởng thích cười, một đội phó thích nói, một mầm non thích khóc. Hả? Tiểu Lư không thích khóc? Vậy thì, là một mầm non biết tự mọc mầm vậy.

Khụ, thật ra tui chỉ muốn nói rằng, ở Lam Vũ, thật sự rất vui rất vui.

Rất thích một Lam Vũ như vậy, náo loạn ầm ĩ chẳng biết tôn ti, dìm nhau chặt chém chẳng chừa mặt mũi. Lại, vẫn chỉ cần đội trưởng nói một tiếng, lập tức liền chấn chỉnh tác phong mài đao ra trận, ánh mắt rực sáng bức người đồng tâm hiệp lực, cùng chở che kéo tay nhau chạy về phía trước!

Mọi người đều quan tâm nhau, âm thanh rộn rã tiếng lòng kéo dài như bất tận mùa hè. Một tiếng cười lanh lảnh vang mãi, ấm áp sưởi cả nắng mai.

Lấy đó tuyên bố, dĩ dụ cửu châu.
 

A Châu

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
58
Số lượt thích
592
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#2
Khi xưa, tui nghĩ Dụ đội lúc trưởng thành có phần mưu mô nguy hiểm, còn khi bé lại có phần yếu đuối cô đơn.
Ùm cái này Châu cũng đồng ý nè. Châu đang edit fic [Dụ Văn Châu]Làm sao luyện thành nền tảng Lam Vũ cảm thấy tác giả viết về thời trẻ trâu của Dụ đội cũng khá hay.

Lúc huấn luyện bình thường thì không nói, bảo đảm Dụ đội siêu nghiêm túc, khen chê gì đều nói thẳng rạch ròi. Nhưng mấy lúc ngoài giờ thả lỏng, cái cảm giác “nhìn Dụ đội cười nguy hiểm quá”, chính là vì ổng nguy hiểm thật, tui đánh hơi thấy mùi Dụ đội sắp đi chỉnh người ^_^
Cái này thì không cần phải bàn luôn. Dụ đội vô cùng hòa nhã dễ gần luôn. Dù có chê cũng không đến nỗi làm người ta cảm thấy hụt hẫng, cảm thấy tự ti xíu nào cả. Lúc nào cũng nhẹ nhàng hết.

Đều nói ở Lam Vũ ai cũng có khuyết điểm có cái khác người riêng, nhưng khiến người ta thở dài tiếc nuối nhất, vẫn là tốc độ tay của Dụ đội đi. Từng đọc được rất nhiều giả thiết, ngay cả Hồ Điệp Lam cũng từng nói, nếu như Dụ đội APM cao, Hoàng thiếu dồn sức gõ chữ vào đánh trận, Trịnh Hiên đấu chí sung mãn hăng hái nhập trận vân vân... Thì một Lam Vũ như vậy, sẽ đáng sợ đến bậc nào?
Tuy Dụ đội có khuyết điểm là tốc độ tay nhưng bù lại Dù đội có sự kiên trì. Khi còn ở trại huấn luyện, mỗi lần tuyển chọn đều vượt qua một cách khó khăn, nhưng Dụ đội không từ bỏ, vẫn kiên trì luyện tập. "Thắng không kiêu, bại không nản", Dụ đội quả thật rất dúng với câu này. Khi thắng Ngụy Sâm - cựu đội trưởng Lam Vũ vẫn cúi đầu cảm ơn vị tiền bối ấy không hề kiêu căng một chút nào. Dù lúc đó có lẽ cậu cũng mơ hồ cảm nhận được sự trượt trạng thái của Ngụy Sâm. Câu luôn kiên trì với sự lựa chọn của mình dù bước đầu vô cùng gian nan vất vả hơn những người khác rất rất nhiều.

Đúng như mọi người hay nói Dụ Văn Châu - thiên tài không hoàn mỹ.

Cảm ơn Đỗ Tiểu Bạch vì bài viết về Dụ Văn Châu rất hay.
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,014
Số lượt thích
3,956
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#3
Dạo này đi đâu cũng gặp fan Lam Vũ, hạnh phúc chết tuôi rồi :love::love::love: Nói chuyện với fan Lam Vũ bao giờ cũng vui quên đường về hí hí.

Ấy, fic về thời trẻ trâu của Dụ đội tui đọc cũng khá nhiều rồi, siêu thú vị. Đọc riết rồi bị lậm luôn, mấy bác tác giả khai thác tâm lý cách nghĩ Dụ đội quá tốt, thành ra ấn tượng về Dụ đội trong lòng tui nó cứ ngoi lên, ngụp xuống, Cá vàng múa tung tăng, hơi lộn xộn bất định vậy á =))

Nên mục đích của bài này là sau khi tui đã bình tâm lụm não lụm lập trường lên đàng hoàng lại, không bị lừa tềnh xô đẩy giữa dòng đời nữa, thì bài viết hôm nay tui nghĩ nó cũng không hẳn là cảm nhận đâu nhỉ? Tui chỉ định thống kê kiểm kê tổng hợp lại mấy cái suy nghĩ về Dụ đội trước giờ, thanh minh một chút lập trường (vốn não tàn) của bản thân. Sẵn tiện, đưa thêm vài thông tin và cách nhìn của mấy bạn fan trung mà tui hay lượn lượn topic bên đó xem á, coi như là cung cấp thông tin cho mọi người về mấy trường phái cách nghĩ khác nhau.

Bạn ơi bạn đọc bài cảm nhận của Lotus Thiên tài không hoàn mỹ chưa? Hay lắm đó a, hãy đọc và cảm nhận bút lực hàng top viết.

(Hay đến độ trong đó có lịch sử đen tối hận không thể giấu mặt vào tường của tui, cái lịch sử đó khiến tui hôm nay phải ngoi lên cứu vãn mặt mũi bản thân, nhưng vẫn vô cùng khuyến khích bạn qua đó đọc luôn)

À, về tên fic của bạn, nếu tui không lầm, thì tựa đề hai chữ “nền tảng” đó chữ gốc là “cơ thạch” đúng không? Fun fact about cơ thạch.

Chú thích: “Cậu bé giờ đã trở thành hòn đá sừng sững của Lam Vũ; mà Hoàng Thiếu Thiên cũng đã trở thành lưỡi kiếm sắc bén, chặt đứt đường địch.” (chương 518, cre: Team Liều SLL)

Từ đây, danh hiệu “cơ thạch” để chỉ Dụ Văn Châu được sử dụng rất nhiều lần bởi tác giả và fan, đã trở thành đặc trưng riêng của Dụ Văn Châu, na ná Yêu Đao của Hoàng Thiếu Thiên vậy. “Cơ thạch” còn có thể hiểu theo nghĩa hòn đả tảng lớn, nền móng, nền tảng, cơ sở cơ bản… tuỳ tình huống tuỳ bản dịch.

“Thiếu niên điềm tĩnh này, sẽ là nền tảng vững chắc cho tương lai Lam Vũ.” (chương 1418, cre: Lá Mùa Thu)

"Chính nhờ phần nền vững chắc ấy, Hoàng Thiếu Thiên mới có thể thỏa sức thực hiện chủ nghĩa cơ hội đến tối đa." (chương 1422, cre: Lá Mùa Thu)
Còn về việc Dụ đội dạy dỗ đội viên, tui siêu đồng ý là Dụ đội bình thường sẽ không nạt nộ ai, lời nói ra đều bình tĩnh thản nhiên nhẹ nhàng, nhưng quan trọng là, nó trúng phóc! Trúng cái phóc luôn ấy, khen chê thẳng thừng, khiến người ta hết đường chối cãi viện cớ, nên tui nghĩ đó là lý do vì sao đội viên của Lam Vũ ai cũng tín phục Dụ đội trong lòng, dù rằng bình thường cả đám tụi ổng lăn lộn giỡn hớt thành một nùi =)))

Thường thì tui hay nghe hai ý kiến, một bên thì nói cái lợi hại nhất của Dụ Văn Châu, là đầu óc của anh. Bên còn lại thì bảo, cái đáng sợ nhất lại là tâm tính của anh. Đến giờ trong lòng tui, hai thứ này vẫn bất phân thắng bại.

Đã bảo là Dụ đội là một thực thể mâu thuẫn mà không ai tin =)))

Thật ra, cũng không quan trọng. Dù là tâm tính vững vàng kiên định, hay là đầu óc tư duy sắc bén của anh, tui nghĩ cũng không mâu thuẫn nhau kia mà. Anh ấy vừa có tài, vừa có tâm vững chải, thì còn cầu gì bằng?

Dụ Văn Châu đặc biệt cơ mà. Anh ấy, là không thể thay thế.

P.S: Mách vốn Dụ đội là người đàn ông chia rẽ tui và Phiền Phiền hu hu. Sống đến giờ này tui còn chưa viết bài cho Phiền Phiền, Hoàng ơi cậu hãy đòi cảm nhận từ chỗ đội trưởng đi kìa ?
 

Ail

Lure like như hack
Thần Lĩnh
Bình luận
338
Số lượt thích
1,538
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu, Dụ đội, Tiểu Lư !!!
#4
Lam Vũ có một đội trưởng thích cười, một đội phó thích nói, một mầm non thích khóc. Hả? Tiểu Lư không thích khóc? Vậy thì, là một mầm non biết tự mọc mầm vậy.
:3
 

Bình luận bằng Facebook