Vương Kiệt Hi
Nhân vật: Vương Bất Lưu Hành
Danh hiệu phong thần: Ma Thuật Sư
Chiến đội: Vi Thảo
Thiết lập: Là sự tồn tại gần với Thần Vinh Quang nhất, Thần chí cao, đại thần hàng top
Chiến tích:
Phần 1: Chiến tích đấu đơn
Liệt Hỏa Diễm Tẫn vs Hàn Yên Nhu (thắng) (trên lý thuyết thì là chiến tích hữu hiệu)
Vương Kiệt Hi Liệt Hỏa Diễm Tẫn cấp 27 vs Diệp Tu Quân Mạc Tiếu (hòa) (chiến tích vô hiệu)
Vương Bất Lưu Hành lôi đài vs Lam Vũ người thứ hai máu cạn của Lam Vũ (thắng) (chiến tích vô hiệu)
Vương Bất Lưu Hành vs Hoàng Thiếu Thiên Dạ Vũ Thanh Phiền
->Một chấp hai thành công
Vương Bất Lưu Hành vs Lâu Quan Ninh Trảm Lâu Lan (thắng)
Vương Bất Lưu Hành vs Trâu Vân Hải Tiền Phương Cách Hải (thắng)
Vương Bất Lưu Hành vs Văn Khách Bác Quy Khứ Lai Hề (thắng)
Vương Bất Lưu Hành vs Cố Dạ Tịch acc Dạ Tịch (thắng)
Vương Bất Lưu Hành vs 16% máu Đường Nhu Hàn Yên Nhu (toàn thắng ) (chiến tích vô hiệu)
Vương Bất Lưu Hành vs Bánh Bao Xâm Lấn (thắng)
Vương Bất Lưu Hành vs Phương Duệ Hải Vô Lượng (thắng)
->Một chấp ba
Vương Bất Lưu Hành vs 21% máu Mộc Vũ Tranh Phong (thắng) (chiến tích vô hiệu)
Vương Bất Lưu Hành 92% máu vs Đường Nhu Hàn Yên Nhu (thắng)
->Một chấp hai
Những trận PK được ghi kể lại có chiến tích hữu hiệu gồm 9 trận, toàn thắng, tỷ lệ thắng 100%
Bởi vì Vương Kiệt Hi là vai phụ, số lần ra sân không nhiều, thậm chí những lần PK không mang tính chính thức trong game có thể tính cũng có thể không tính cũng được, nên nhìn cái tỷ lệ 100% này của anh có vẻ không có sức nặng bằng 100% của Diệp Tu. Có điều có một điểm Diệp Tu không so được với anh, đó là ở việc dù rằng số lần anh đấu đơn chính thức được ghi chép lại không nhiều, nhưng đối thủ mà anh đối mặt không bao giờ chỉ dừng ở con số một người hết.
Tuy rằng vốn việc một chấp hai một chấp ba nhìn có vẻ mạnh mẽ thật đấy, có điều cũng không phải thứ gì quá hi hữu hiếm thấy. Có rất nhiều tuyển thủ trong Liên minh có thể làm được điều này. Song, nếu như mỗi lần ra trận đều có thể một chấp hai hay một chấp ba, vậy thì quá biến thái rồi đó! Dựa vào số lần ra sân ít ỏi của anh mà nói, thì ít vậy mà anh còn đạt được xác suất thắng cao đến thế thì có quá đáng không vậy pa? Hơn nữa, những người đấu với anh cũng không phải toàn là dạng vô danh tiểu tốt búng cái là ngã đâu, trong đó còn có một vị tên là Hoàng Thiếu Thiên nữa kìa.
Phần 2: Thần chi Chiến
Trân thứ nhất: PK trong game ma đạo học giả Liệt Hỏa Diễm Tẫn cấp 27 vs Diệp Tu Quân Mạc Tiếu cấp 28 (hòa)
Lời bình: Phân tích cụ thể đọc phần của Diệp Tu, 7 kỹ năng đấu với 88~120 kỹ năng, chênh lệch kỹ năng một cách cực đoan, chiến tích vô hiệu.
Trân thứ hai: Vòng bảng mùa 8 lôi đài Vương Bất Lưu Hành vs Hoàng Thiếu Thiên Dạ Vũ Thanh Phiền (thắng)
Lời bình: Phân tích cụ thể xem phần của Hoàng Thiếu Thiên. Chiến tích hữu hiệu.
Trận thứ ba: trận đoàn đội All-Stars mùa 10, Vương Bất Lưu Hành đánh Đường Hạo Đường Tam Đả, Tôn Tường Nhất Diệp Chi Thu (đánh tan vỡ đối phương)
Lời bình: Không phải PK chính thức. Đồ thần hữu hiệu.
Đồ thần bảng: Hoàng Thiếu Thiên, Đường Hạo, Tôn Tường.
Note: Bởi vì vốn chỉ định thống kê chiến tích từ lúc đầu truyện mùa tám đến nay, nên trận Vương Kiệt Hi đánh tan vỡ tuyển thủ cấp thần Lữ Lương không liệt kê vào.
Có lần có người bạn đã đọc phiên ngoại rồi quay sang hỏi chủ nhà, Vương Kiệt Hi trong chính văn đấu đơn có từng thua bao giờ không, lúc ấy tui chưa kịp chỉnh lý đến phần của anh, đành quanh co nói lảng đi, không thể trả lời được bạn ấy. Bây giờ nếu có bạn nào hỏi chủ nhà rằng , Vương Kiệt Hi có từng thua bao giờ không, chủ nhà có thể rất có trách nhiệm trả lời một câu: Chưa từng! Một lần cũng chưa từng! Tính luôn cả những trận Vương Kiệt Hi đánh với những đối thủ cùng cấp thần như mình, thì anh cũng không có kết quả bại cuộc.
Đây là loại chiến tích biến thái nhất có thể của các vị cao thủ cấp thần. Trừ Vương Kiệt Hi ra, hẳn cũng chỉ có Diệp Tu đạt được, hơn nữa đó còn là một Diệp Tu thế kia cầm một tán nhân Quân Mạc Tiếu thế nọ, mới đánh ra được thành tích đó.
Từ sức nặng mà xét thì đương nhiên là Diệp Tu có sưc nặng hơn anh, dù sao thì mấy vị đại thần trong Toàn Chức cơ hồ đều bị tên này quay một trận ngược một lần.
Phần 3: Chiến tích lôi đài
Chiến tích lôi đài của Vương Kiệt Hi, cũng chính là chiến tích lôi đài của Vi Thảo từ mùa tám đến nay, những trận có thể ghi lại gồm:
Vòng bảng mùa 8 lôi đài Vi Thảo vs Lam Vũ (thắng)
Vòng bảng mùa 10 lôi đài:
Vi Thảo từ lượt trận thứ nhất đến lượt thứ hai mươi ba, lôi đài bất bại.
Lượt 24: Vi Thảo vs Luân Hồi (bại)
Lượt 26: Vi Thảo vs Lam Vũ (thắng)
Lượt 27: Vi Thảo vs Hưng Hân (thắng)
Lượt 28: Vi Thảo vs Lâm Hải (thắng)
Lượt 32: Vi Thảo vs Lôi Đình (thắng)
Lượt 35: Vi Thảo vs 301 (thắng)
Lượt 38: Vi Thảo vs Hô Khiếu (thắng)
Những trận lôi đài có ghi kể lại rõ ràng tổng cộng 31 trận, Vi Thảo thắng 30 thua 1, tỉ lệ thắng 96.8%.
Để tôi viết lại câu này một lần nữa.
Tỉ lệ thắng 96.8% đó!!!
Rất biến thái đúng không? Ngay cả tác giả cũng xác nhận rằng Vương Kiệt Hi có tỉ lệ thắng trong đấu đơn cực cao, độc giả cũng không cần ngạc nhiên mắt chữ O miệng chữ A quá đâu.
Cơ mà, nếu như phải ngạc nhiên miệng O như quả trứng gà ấy, thì chúng ta hãy cùng làm rõ một tiền đề: một tỷ lệ thắng cao đến biến thái như thế, đến cả Ma Thuật Sư cũng không đạt được, mà đó là của một vị đội trưởng Vi Thảo đã thu liễm tài năng bó buộc bản thân đeo lên gông xiềng mà nhập trận.
Ma Thuật Sư sau khi phong ấn và Ma Thuật Sư chân chính rốt cuộc là chênh lệch bao xa? Tôi cũng không nghiên cứu qua bao giờ, nhưng thiết nghĩ nếu như một người vẫn một mực cưỡng ép sử dụng một phương thức thi đấu mà mình không thoải mái, không sở trường, không quen thuộc mà còn sở hữu được tỷ lệ thắng cao tột cùng kia. Vậy thì lúc anh khôi phục lại phương thức mình thoải mái nhất, sở trường nhất, quen thuộc nhất, vậy cả đống người khác sẽ còn bị chèn ép miếng cơm manh áo đến mức nào nữa chứ.
Vương Kiệt Hi với lối đánh sau khi phong ấn đã từng đánh bại đại thần hàng top cấp thần, vậy thì nếu lấy hình thái Ma Thuật Sư thì sao? Đánh tan vỡ Đường Hạo, đánh tan vỡ Tôn Tường, trong phiên ngoại còn nhắc đến anh lấy tư cách là người mới đánh tan vỡ tiền bối đại thần Lữ Lương nữa ─ Các cao thủ cấp thần đã là những sự tồn tại đứng trên đỉnh cao Vinh Quang, nếu ngay cả bọn họ cũng có thể đánh tan vỡ được, vậy thì chính là cấp bậc siêu thần.
Trước mặt trong Liên minh chỉ có hai người từng đạt được thành tích đồ thần như thế một người là Diệp Tu, một người là Vương Kiệt Hi trong trạng thái Ma Thuật Sư. Chu Trạch Khải tuy rằng được xưng là đại thần siêu cấp, nhưng cũng chưa từng có biểu hiện cường hạn đến vậy.
Ma Thuật Sư kinh tài tuyệt diễm, song từ trước đến nay, chưa từng có thời khắc được đứng trên đỉnh cao đón gió lộng mây ngàn.
Phần 4: Lời bình
Vương Kiệt Hi, đội trưởng Vi Thảo, người thao tác nhân vật cấp thần “Vương Bất Lưu Hành”, nhưng cái danh hiệu Ma Thuật Sư lại dành riêng cho anh, không liên quan đến thẻ tài khoản.
Một Ma Thuật Sư phóng khoáng phê pha không câu thúc, quỷ dị tuyệt luân; một đội trưởng Vi Thảo nghiêm túc lý trí tỉnh táo cẩn mật. Hai khí chất hoàn toàn bất đồng đều tụ họp làm một trên người Vương Kiệt Hi, một lần nữa là bằng chứng sắt thép cho thú vui tao nhã thích tạo sự tương phản của Hồ Điệp Lam.
Những pha miêu tả cận cảnh Vương Kiệt Hi chiến đấu rất ít, nên muốn phân tích chuyên sâu thì khá tốn sức lực. Tình huống thường gặp chính là, anh lên sân, đối phương thua, còn thua thế nào thua vì sao lại không hề nhắc đến, thỉnh thoảng viết thêm vài dòng thì cơ bản đều là mặt nổi phía trên. Ví như trận với Đường Nhu, tuy rằng tác giả không hề nhắc đến việc anh là người sẽ xem thường lơ là đối thủ, nhưng trong quá trình so đấu người này trên cơ bản khá là nhàn nhã cân nhắc trình độ khuyết điểm ưu điểm của em gái trước mặt như nào ra sao. Nà ní chuyện này có lan quyên tẹo gì đến anh sao? Chờ lúc anh cân nhắc kỹ xong hết rồi, thì trận đấu cũng theo đó kết thúc.
Những miêu tả về lối đánh Ma Thuật Sư ít ỏi đến mức đào hố người khác. Đại khái mấy cái gọi là phóng khoáng không câu thúc biến ảo khó lường gì gì đó, sợ rằng đến cả chính Hồ Điệp Lam còn lực bất tòng tâm không viết nổi, cho nên mấy chuyện này căn bản hẳn đều là miêu tả qua loa ảo diệu chém gió lừa người lăn lộn qua ải thôi đi.
Nhưng những chỗ mơ hồ đó, cũng tuyệt không hề ảnh hưởng đến sự cường đại của anh.
Trình độ kỹ thuật hàng đầu, tố chất chiến thuật hàng đầu, tố chất tâm lý càng là hàng đầu, đồng thời còn có lực thống trị cường hãn và tính ổn định đáng sợ.
Đường Nhu thua trắng, Bánh Bao gục ngã, Phương Duệ không tìm nổi nửa phần sinh cơ, Tô Mộc Tranh từa tựa như bị đánh tan vỡ một cách nhẹ nhàng ung dung, Tôn Tường bị đánh sml, Đường Hạo cũng sml… Cơ hồ là tất cả mọi đại thần, tính luôn cả Diệp Tu trong đó, đều từng được miêu tả người đó từng không cẩn thận sẩy chân đến biên giới bại cuộc rồi.
Còn Vương Kiệt Hi, thì không có.
Một lần cũng không có. Trừ khi là anh cố ý.
Trừ những điểm trên, còn có một lỗ trống sâu không lường được: Đánh tan vỡ Lữ Lương bề ngoài nhìn như không hề phí sức lực, quất sml Đường Hạo Tôn Tường nhìn như tiện tay khá ung dung thoải mái. So với cảnh tượng Diệp Tu mỏi mệt dốc sức toàn lực đánh bại Đường Hạo, hay trạng thái mất sức sau khi 6.5s giết 3 người, hình thành một sự đối lập khá rõ nét.
Cực hạn của Ma Thuật Sư nằm ở đâu?
Ít nhất rằng đối với chúng ta mà nói, một người đội trưởng cưỡng ép thay đổi lối đánh và ý thức, cường ngạnh dùng phương thức chính mình không thoải mái không quen thuộc thi đấu, đã là một sự tồn tại cực hạn không cách nào đột phá được.
Nhìn biểu hiện vượt trội của Lôi Đình trong trận đoàn đội, sợ rằng dù ngay cả một Vương Kiệt Hi mang phong ấn đi nữa cũng không thể một mình đủ sức ngăn cơn sóng dữ được. Trước đây anh vẫn gồng gánh chiến đội cật lực, nhưng lại vô tình để lộ thông điệp với người khác rằng Vi Thảo không có anh liền không xong, truyền đạt với những bạn trẻ rằng các em ấy luôn có thể an tâm dựa vào anh.
Tiếp theo tương lai sau này để thay đổi việc ấy, anh chuẩn bị trù tính như thế nào thì chúng ta cũng không rõ. Thất bại và vấp ngã đau đớn mới là đường tắt của sự trưởng thành thay vì là bảo vệ mưa gió không lọt. Những bạn trẻ ở Vi Thảo được anh bảo bọc quá tốt, không ma sát trải qua lễ trưởng thành giăng đầy mưa gió tàn khốc trong Liên minh, quả thực rất khó sự trưởng thành một cách hiệu quả được.
Ưu điểm của anh là mạnh mẽ và đáng tin, khuyết điểm của anh mạnh mẽ và đáng tin quá mức. Câu này nghe có chút ảo diệu, nhưng đó là sự thật.
Ma Thuật Sư Vương Kiệt Hi, trình độ kỹ thuật chính là tiêu chuẩn cao nhất Liên minh, tạm không thể thấy được điểm mạnh vượt trội hơn so với những tuyển thủ đồng cấp là gì. Song bởi vì trí tưởng tượng và lực quan sát bẩm sinh, lối suy nghĩ mới mẻ kỳ diệu và phương thức tư duy phóng khoáng không câu thúc, tạo thành lối đánh Ma Thuật Sư quỷ dị nhất Liên minh, sở hữu năng lực đấu đơn mạnh mẽ biến thái tột cùng.
Nhưng tiếc rằng đạo trời quy định, bù tổn phải công bằng, một tuyển thủ phá hư sự cân đối, chung quy phải bị chế ngự bởi sự cân bằng lại. Dù cho Ma Thuật Sư có thể đoạt hết hào quang trong phần đấu đơn, lại vô pháp nâng cao thực lực của Vi Thảo lên. Vi Thảo cũng không thể tìm ra biện pháp hoàn mỹ dung nhập Ma Thuật Sư vào đoàn đội, biến năng lượng của Ma Thuật Sư thành năng lượng của toàn chiến đội được. Điều này vừa là một tiếc nuối, song cũng có thể nói là sự cân bằng. Đương nhiên dù là cách nói nào đi nữa, thì đó cũng là một sự lãng phí tài nguyên cực kỳ xa xỉ lớn lao.
Vương Kiệt Hi cho đến nay không phải là khuyết điểm của Vi Thảo, anh luôn là người mạnh nhất trong đội kia mà. Nhưng sự cường đại quá mức của anh không thể đem về cho Vi Thảo thứ gì, ngược lại còn cách ly khỏi đoàn đội, tạo thành cục diện mạnh ai nấy đánh. Vì vậy người đội trưởng Vi Thảo luôn gánh vác trách nhiệm này quả quyết cúi người nhượng bộ, tự co cụm bản thân lại, khiến chiếc trình độ ở Vi Thảo đạt đến độ cao đồng đều không có chiếc ván gỗ nào bị so le rời rạc, đủ tiêu chuẩn tranh quán quân.
Cái giá phải trả, chính là Ma Thuật Sư cứ như ảo thuật vậy, biến mất khuất rèm.
Ma Thuật Sư sau khi phong ấn, thì không tồn tại vấn đề so le chênh lệch thực lực không dung chứa nổi nhau trong đoàn đội gì nữa, ngược lại còn tạo nên một bậc thầy chiến thuật.
Có người cho rằng tố chất chiến thuật cực cao đồng nghĩa với bậc thầy chiến thuật, kỳ thực đây không phải là cùng một chuyện đâu. Bậc thầy chiến thuật bắt buộc phải sở hữu tố chất chiến thuật cực cao, nhưng sở hữu tố chất chiến thuật cực cao thì chưa chắc có thể trở thành bậc thầy chiến thuật. Đơn giản mà nói, chính là sự khác biệt giữa một tướng quân giỏi và một bậc chủ soái tài ba.
Có thể đặt tên ngang hàng với Hàn Văn Thanh Chu Trạch Khải Hoàng Thiếu Thiên, lại có thể so sánh với Dụ Văn Châu Trương Tân Kiệt Tiêu Thời Khâm (tuy rằng anh là người xếp thứ năm), một sự tồn tại không chừa đường sống cho người khác như thế, có thể một thân một mình chống đỡ cả một đội lớn, Liên minh trước mắt chỉ từng xuất hiện qua hai vị, một là Vương Kiệt Hi, hai là Diệp Tu.
Điểm khác biệt giữa hai người chính là, Diệp Tu thân là main sở hữu cơ hội biểu hiện ra trọn vẹn đầy đủ các pha sáng tạo kỳ tích thần thánh, còn Vương Kiệt Hi căn bản là không sánh bằng. Mặc dù có tác giả chống lưng khẳng định cho địa vị bậc thầy chiến thuật của anh, còn kèm thêm hai cúp tổng quán quân lấp la lấp lánh, nhưng mà, nhưng mà, nhưng nhưng mà!!! Xét từ biểu hiện trong chính văn, số lần Vi Thảo thua trận đoàn đội khó tránh khỏi cũng khá nhiều rồi, đặc biệt là mùa mười, đậu xanh đến cả Nghĩa Trảm cũng để thua (dĩ nhiên rằng nhìn qua hàng xóm Lam Vũ thua bởi Hạ Vũ cũng không khá hơn tí nào).
So sánh với thân phận tay đấm hàng top sở hữu danh vọng cao nghiêng trời lệch đất của anh trong Liên minh, thì danh tiếng bậc thầy chiến thuật của Vương Kiệt Hi có chút gì đó không sánh nổi. Đương nhiên rằng thiết lập vẫn đứng trên hết, Vương Kiệt Hi vốn được thiết lập là một bậc thầy chiến thuật (xếp thứ năm).
Vương Kiệt Hi là thần bảo vệ của Vi Thảo, cũng là tín ngưỡng của người Vi Thảo. Vi Thảo cậy nhờ vào sự cường đại của anh, đồng thời vô hình trung bị mắc kẹt tự giam mình trong sự cường đại đó. Nhưng mà nếu như Vương Kiệt Hi thực sự quyết định buông tay, không dùng thực lực cường đại của anh che chở Vi Thảo nữa, thì chiến đội quán quân này sẽ đi đâu về đâu đây?
Tương lai của những bạn trẻ Vi Thảo rồi sẽ trưởng thành ra sao, chúng ta không thể dự đoán được, hãy cùng mỏi mắt mong chờ xem nào!