Chương 1: Đới Nghiên Kỳ.
1. Ngày đầu tiên trong kỳ nghỉ hè.
“Chị họ, em tới rồi!” Đới Nghiên Kỳ nhấn chuông, “Mở cửa cho em.”
“Đến đây đến đây.” Tiếng bước chân trong nhà phát ra càng lúc càng gần, mắt mèo trên cửa tối một chút, sau đó cánh cửa mới được mở ra.
“Ôi trời, chị lại đang đắp mấy cái mặt nạ dưỡng da kì quái nữa sao?” Đới Nghiên Kỳ sợ hết hồn, mặt đầy ghét bỏ nhìn người chị họ mặt bôi thứ gì đó xám xịt, sau khi vào nhà đem balo trên vai thả xuống sô pha, mình thì liền chạy vào bếp mở tủ lạnh lấy kem, “Hôm nay ở ngoài nóng chết người!”
Chị họ đang ở nhà vệ sinh rửa mặt, nói vọng ra: “Ăn ít một chút, coi chừng lát nữa lại đau bụng.”
Hôm trước Đới Nghiên Kỳ vừa hoàn thành kì thi Trung khảo, sáng sớm hôm nay cha mẹ liền đi du lịch. Bọn họ dự định tính mang theo con gái bảo bối của mình ra ngoài để giải sầu, nhưng Đới Nghiên Kỳ - người đã bị các loại bài tập ôn thi giày vò hơn một tháng, bày tỏ ý kiến, nói rằng nghỉ ngơi ở nhà tốt hơn, sống chết không muốn hùa theo đám người xếp hàng bên ngoài điểm tham quan thắng cảnh. Ba Đới mẹ Đới không yên tâm để đứa con gái nhỏ ở nhà một mình, liền gửi nhờ cô cho nhà người chị họ ở cùng thành phố W một thời gian.
“Tự do muốn năm!” Đới Nghiên Kỳ nằm trên cái chiếc giường 1m8 giơ hai tay lên cao, “Em nói chị nghe, học kỳ này không biết em đã sống sót bằng cách nào, mỗi ngày đều phải học cái gì mà chuyển động cơ học, chỉ cần nói đến liền làm người ta phát ngốc rồi!”
Chị họ đưa cho Đới Nghiên Kỳ một ly hồng trà, “Thôi đi, bây giờ đã than mệt? Sau này, chờ em tốt nghiệp, sau đó đi làm thì mới biết cái gì là cực khổ.”
“Sao em lại chưa thấy chị bận rộn bao giờ cả?” Đới Nghiên Kỳ ngồi dậy, tiếp lấy ly hồng trà uống một ngụm, “Màn hình của máy tính bàn chắc hẳn là game phải không? Dạo này chị lại đang chơi trò gì vậy?”
Chị họ ha ha cười một tiếng, “Trò này em không biết? Đây là game đang thịnh hành nhất hiện nay, tên là Vinh Quang, chị chơi cũng được vài tháng rồi. Nói thật thì trò này và mấy game trước đây chị từng chơi qua không giống nhau chút nào, rất có tính thử thách!”
“Có bao nhiêu thử thách?” Đới Nghiên Kỳ sáp đến gần nhìn, “Em vẫn không hiểu được game này rốt cuộc có điểm gì tốt, lớp em trước đây cũng có vài đứa con trai cúp học chạy ra tiệm net chơi, có gì hấp dẫn sao?”
“Đương nhiên là có!” Mặt chị họ đầy hưng phấn nói, “Game chỉ là một phương diện, bây giờ Vinh Quang còn có giải đấu Liên minh chuyên nghiệp, giải đấu tương tự như mấy cuộc thi bóng rổ vậy. Tổng cộng có 20 chiến đội, chiến đội trực thuộc thành phố W của chúng ta là Lôi Đình, đội trưởng là Tiêu Thời Khâm, đang chơi nhân vật nghề kỹ sư máy móc, cực kì đẹp trai! Giải đấu lúc này đã vào vòng trong, đáng tiếc chị không kiếm được vé, đành phải ngồi ở nhà coi trực tiếp trên mạng. Mùa giải sau làm gì thì làm chị nhất định sẽ kiếm được một tấm thẻ hội viên bạch kim của Lôi Đình, để mỗi lần có thi đấu thì đều có thể tới xem!”
“Dừng dừng dừng dừng dừng ——" Đới Nghiên Kỳ cố gắng dừng lại người chị đang quá khích của mình, “Chị, lần này chị không cảm thấy lượng thông tin quá lớn cho em để tiêu hoá trong một ần sao? Em là một đứa từ đó đến giờ chưa bao giờ chơi game căn bản nãy giờ nghe không hiểu chị đang nói gì, cái gì mà nhà thi đấu, giải đấu game? Cái trò này chơi như thế nào?”
“Ây da, Chị cho em coi thử một lần là biết ngay!” Chị họ ngồi vào máy, mở thư mục ra thư mục “tuyển tập replay của chiến đội Lôi Đình.”
Do vậy, buổi chiều ngày hôm đó, Đới Nghiên Kỳ nửa hiểu nửa không phải cùng chị họ ngồi xem hai trận thi đấu kinh điển của chiến đội Lôi Đình, cuối cùng suýt chút ngủ quên trên bàn.
“Tiểu Nghiên Kỳ, em hợp tác với chị một chút có được hay không hả!” Chị họ cầm vai cô lắc lắc, “Em là do không chơi game nên mới không hiểu rõ được mị lực của Vinh Quang nằm đâu, hay là thế này, chị mang em vào Vinh Quang chơi một buổi tối, đảm bảo sau này em muốn dứt cùng không dứt được!”
“Chị, chị có thể có trách nhiệm hơn chút được không?” Đới Nghiên Kỳ sợ hết hồn, “Nếu để ba mẹ em biết chị dạy em chơi game nhất định không để yên đâu.”
Chị họ gõ đầu nhỏ của cô một phen, “Em bây giờ là đang nghỉ hè, trung khảo vừa xong lại không có bài tập, thời điểm thích hợp để thư giản một chút. Tuy nhiên nếu như em cả ngày chỉ nghĩ tới việc chơi game, chị mới là người đầu tiên không tha cho em.”
“Được rồi được rồi.” Đới Nghiên Kỳ hiểu được lý lẽ, “Em đi lấy chút đồ ăn rồi quay lại nhìn chị chơi.”
~ ~ ~ ~ ~
“À, nhân vật này là lỹ sư máy móc, cùng nghề với đội trưởng Tiêu Thời Khâm.” Chị họ đăng nhập tài khoản của chính mình, “Giới hạn cấp cao nhất hiện tại là level 60, tài khoản của chị nhìn vậy thôi nhưng cũng max cấp đấy!”
“Đồ rất đẹp nha.” Đới Nghiên Kỳ bỏ một miếng snack vào miệng, “Dáng người cũng không tệ.”
“Đương nhiên rồi.” Chị họ điều khiển nữ kỹ sư mát móc đi loanh quanh trong thành, “Trang bị trên người chị đều phải nhọc nhằn khổ sở đánh ra được, súng trường này là vũ khí cam đó!”
“Vũ khí có đặc điểm khác nhau sao?” Đới Nghiên Kỳ tỏ ra mình là một thính giả có tố chất, đặt câu hỏi phối hợp với chị họ mình.
Chị họ điều khiển nhân vật đi đến gian hàng bào chế thuốc của người chơi, nhìn qua một lượt dược phẩm trong đó, vừa nói: “Nhân vật có tổng cộng mười bat rang bị, trong đó quan trọng nhất chính là vũ khí. Trong toàn bộ trang bị, vũ khí cam là tốt nhất, kế đó là vũ khí tím, sau đó đến xanh, cuối cùng là trắng. Trang bị chữ xanh có thể nhận được sau khi đánh phó bản, phần thưởng ở một số nhiệm vụ cũng có thể nhận được. Xanh lá là đồ mặc đỡ dùng trong nhiệm vụ, không có giá trị lớn. Màu trắng thì không có bất kỳ thuộc tính gì, căn bản chính là đồ bỏ. À, đúng rồi, thông qua công cụ chế tạo trang bị còn có thể chế ra vũ khí bạc, tuy nhiên thứ này quá cao cấp, trừ phi là chiến đội nghiên cứu phát minh, người bình thường cơ bản là không tạo được.”
Đới Nghiên Kỳ tuy chưa tiếp xúc với game, nhưng cô là người thông mình, vừa nói một chút liền hiểu rõ. Lúc này khi nghe chị họ giới thiệu một phen, liền nhìn lại từng trang bị trên nhân vật kia, đếm một hồi liền thấy đa số đều là trang bị cam và tím, lên tiếng cổ vũ: “Nếu vậy trang bị của chị quả thật khá ngon rồi.”
“Tất nhiên rồi!” Chị họ cười nói, “Để kiếm được mớ này chị tốn cũng không ít tâm tư đâu, đi thôi, mang em ra ngoài thành nhìn thử chị đánh như thế nào.”
Bên ngoài thành chủ chính là bãi quái luyện cấp dành cho người chơi level cao, có không ít người chơi đang hừng hực khí thế đánh tiểu quái. Đới Nghiên Kỳ nhìn một vòng không khỏi giật mình: “Có không ít người nha!”, cô nói.
Chị họ giải thích: “Đúng vậy, hơn nữa còn là người chơi cấp cao. Hiện tại Vinh Quang có tổng cộng 7 khu, người chơi đạt được level nhất định sau đó phải hoàn thành chuỗi nhiệm vụ mới có thể tiến vào Thần Chi Lĩnh Vực. Nói tóm lại người đã vào được Thần Chi Lĩnh Vực thì trang bị hay kỹ thuật đều nhất định không tệ. Ở đây có nhiều nhiệm vụ hơn, BOSS của phó bản càng ngày càng mạnh hơn, càng nhiều thách thức hơn.”
“Thách thức gì?” Đới Nghiên Kỳ hỏi.
“Giống như các công hội cướp BOSS với nhau, PK, giết người cướp trang bị chẳng hạn. . .” Chị họ chăm chú nhìn màn hình, nói.
Đới Nghiên Kỳ nhún vai, “Sao chị nói nghe đáng sợ như vậy chứ?”
Chị họ cười cười, “Mặc dù nói có nhiều nguy hiểm, nhiều thách thức hơn, nhưng lại rất kích thích nha.” Vừa nói, cô dẫn một con quái tới, điều khiển kỹ sư máy móc bắt đầu tiến lên.
Có một thời gian chị họ Đới, không nói đến việc mê muội đến mất ăn mất ngủ, nhưng cũng dồn không ít tâm tư vào. Thao tác đã sớm đạt đến trình độ trung bình của người chơi thông thường, trang bị cũng không tệ, hiện giờ đang bước vào phạm vi công kích quái, nữ kỹ sư máy móc vừa đi vừa bắn, phóng ra một loạt máy móc nhỏ, ngược lại nhìn cũng rất ngầu.
Tuy Đới Nghiên Kỳ đã ngồi nhìn chị họ đánh hơn nửa tiếng, nhưng lại có chút không hiểu: “Vừa rồi tại sao không đánh từ chỗ này. Sau đó dùng chiêu thức này?” Kiến thức của cô đối với tên và kỹ năng trong Vinh Quang chỉ nửa vời, chỉ có thể dựa vào thanh kỹ năng bên cạnh đang CD để phán đoán chị họ rốt cuộc đang dùng chiêu thức nào.
“Hửm? Em nói đánh như thế nào cơ?” Chị họ điều khiển kỹ sư máy móc tiến lên phía trước, nhặt tiền vừa rơi ra từ tiểu quái.
Đới Nghiên Kỳ cũng không biết phải giải thích thế nào, đành chồm người qua cầm lấy con chuột từ tay chị họ, nói: “Để em đánh thử đánh một chút.”
“Em có được không đó?” Chị họ nhìn cô một cái, “Nếu chết sẽ bị tuột kinh nghiệm với rớt cả trang bị đó, không đùa được đâu nha.”
“Ai ya, xem thử đi.” Ngược lại, Đới Nghiên Kỳ đối với bản thân mình lại rất có tự tin, cũng không hề nghĩ tới đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với game online.
Bản đồ này xung quanh là một khu rừng lớn, những con quái xung quanh đều có tạo hình dã thú. Lúc này con quái Đới Nghiên Kỳ dẫn tới là một con báo hoa*, theo như phạm vi công kích được lập trình khi có người chơi tiến vào, báo hoa liền chạy tới phía nữ kỹ sư máy móc.
Tim của chị họ liên nhảy vọt lên tới cuống họng, Đới Nghiên Kỳ vậy mà vẫn ung dung, điềm tĩnh phóng tới một cái Pháo Tự Hành. Loại pháo nhỏ rơi xuống đất, trong nhát mắt đạn pháo liền từ động bắn về phía báo hoa. Chung quy hệ thống thiết lập tiểu quái không có trí năng toàn phần, báo hoa này vẫn cứng rắn lao thẳng tới một đường đạn. trong chớp mắt Đới Nghiên Kỳ ngắt bỏ Pháo Tự Hành, liền lập tức điều khiển kỹ sư máy móc lùi về sau, đồng thời thả ra một con Chó Săn Máy đuổi theo báo hoa.
Trên thực tế, thời gian báo hoa nhào tới bên cạnh kỹ sư máy móc cũng chỉ mất 4 đến 5 giây, dựa theo đấu pháp của người chơi bình thường, kỹ sư máy móc sau khi bị áp sát có thể sự dụng nhưng kỹ năng như Cú Đấm Rocket để đánh quái, mặt khác, tăng ít điểm cho các chiêu của bậc thầy pháo sung, chuyên gia đạn dược và thiện xạ để phối hợp với chiêu của kỹ sư máy móc.
.Lúc này báo hoa chỉ còn cách 3 ô, kỹ năng Đới Nghiên Kỳ chọn mở ra Chong Chóng Máy để ứng phó, khiến cho kỹ sư máy móc bay thẳng lên trời. Tiếp đó nương theo bụi đất mịt mù phía dưới, một tiếng nổ vang, báo hoa vậy mà đạp trúng chỗ mai phục Mìn Chôn của cô từ trước.
“Aaa, em đã thả Mìn Chôn lúc nào? Chị cũng không phát hiện ra!” Chị họ hơi kinh ngạc, Đới Nghiên Kỳ không nói gì, ngón tay vẫn lướt nhanh trên bàn phím. Đầu tiên, Mìn Chôn bị báo hoa tác động mà nổ, vào một khắc liền sử dụng Cuộn Dây Từ Trường, bỏ thêm cho nó một cái debuff giảm tốc độ. Theo sau đó là một cái Máy Móc Nhảy Dù được phóng ra, hai món máy móc mang hình dạng hai quả bí đao thay phiên nhau vừa ném bom, vừa đuổi theo báo hoa.
Sau khi kỹ sư máy móc đáp xuống, dựa theo lập trình của hệ thống, hoa báo quay đầu lại đuổi về hướng nữ kỹ sư máy móc, nhưng lúc này đã liên tiếp trúng chiêu, thanh máu của tiểu quái cũng đã mất hơn phân nửa. Đới Nghiên Kỳ phóng ra mấy cái Máy Móc Theo Dõi xuống đất, đến cuối khi báo hoa đã áp sát, cô kết thúc bằng một Cú Đấm Rocket xinh đẹp, nhân vật của cô hầu như không mất một giọt máu nào.
“Có thật đây là lần đầu tiên em chơi game không?” Tận mắt chứng kiến cả quá trình, chị họ nhìn kỹ sư máy móc dưới tay cô thao tác kinh ngạc đến ngây người, “Tiểu Nghiên Kỳ, trước đến nay chị không phát hiện ra em thật sự có thiên phú với việc này như vậy!”
2. Trận đầu của Pháp sư nguyên tố.
Tuy nói từ trước tới giờ Đới Nghiên Kỳ chưa từng chính thức tiếp xúc qua cái gì được gọi là hồng tâm đại chiến trong game online, nhưng đối với Vinh Quang, khả năng tiếp thu cùng năng lực quan sát lại hơn người. Dùng tài khoản kỹ sư máy móc của chị họ, đánh quái và phó bản một buổi tối, cảm giác ngày càng tốt hơn.
“Như thế nào tiểu Nghiên Kỳ, trò Vinh Quang này rất vui phải không?” Chị họ nói, “Nói thật thì nhìn em chẳng giống người mới tập chơi chút nào.”
Đới Nghiên Kỳ nhìn thời gian, sau đó thoát game, đóng máy tính lại, “ Em cũng không rõ tại sao mới bắt đầu lại tiếp thu nhanh như thế, Vinh Quang quả thật rất thú vị!”
“Vậy nên có muốn chơi cùng chị không đây?” Chị họ cười nói.
“Ừm, có thể chơi một chút, kỳ nghỉ hè dài như vậy, lại không có bài tập nào.” Đới Nghiên Kỳ bò lên giường, “Tuy nhiên nhớ canh chừng em đó, đừng khiến cho em chơi game đến phát nghiện.”
“Thôi đi tiểu đại nhân.” Chị họ nặn nặn mặt cô, “Còn phải nhờ em nâng đỡ chị, đừng làm cho chị nghiện.”
~ ~ ~ ~ ~
Hôm sau, chị họ liền đi ra ngoài mua một tấm thẻ tài khoản mới, thế nhưng Đới Nghiên Kỳ lại suy nghĩ mình nên chọn một nghề khác để chơi chuyên sâu hơn.
"Chị đã chơi kỹ sư máy móc rồi, em không chơi giống chị đâu." Cô mở ra trang web giới thiệu chức nghiệp của Vinh Quang, nói "người trong nghề, chị có đề cử nào không?"
"Mục sư thì sao?" Chị họ chỉ vào một nhân vật trên tay cầm thập tự giá, "nhân vật trị liệu, có thể buff máu và một số hiệu ứng khác cho đồng đội, mọi người thường gọi là vú em. Ngoài ra cũng có một chút kỹ năng công kích, cho dù là phó bản hay tổ đội luyện cấp đều đặc biệt được hoan nghênh!"
"Vú em sao?" Đới Nghiên Kỳ ngẫm nghĩ, "Không thích hợp với em lắm, em thích nghề dũng mãnh một chút, vừa mạnh mẽ, lại còn thoải mái."
"Đừng nói với chị em muốn chọn nhà quyền pháp chứ?" Chị họ vừa nghĩ tới tuyển thủ chơi nhà quyền pháp hung hãn nhất Liên minh, không khỏi run lên một phen.
"Cả người đều toàn cơ bắp, chậc chậc, đúng là mãnh thật." Đới Nghiên Kỳ nhìn nhân vật mô tả, lắc đầu. Chuột là đi xuống vài hàng, cô lại nhìn trúng một nhân vật khác: "Chị, nghề này thì sao?"
"Pháp sư nguyên tố?" Chị họ liếc mắt nhìn, "Nghề Pháp sư nguyên tố sử dùng phép thuật là chính, đánh tầm xa."
"Cảm giác không tệ lắm. . ." Đới Nghiên Kỳ nhìn kỹ một loạt kỹ năng xủa Pháp Sư Nguyên Tố được giới thiệu, sau đó vỗ bàn một cái, "Em quyết định rồi, em chọn nghề này!"
Cắm thẻ tài khoản vào, khởi động Vinh Quang, chào mừng người chơi mới, tạo nhân vật, Đới Nghiên Kỳ đánh vào bốn chữ "Loan Lộ Âm Trần"
"Tên này có nghĩa là gì?" Chị họ hỏi.
"Chính là ID trên diễn đàn của em." Đới Nghiên Kỳ nhìn thanh tiến độ đang bắt đầu đầy lên, nói.
Chị họ cười rộ lên và tiếng, "Là mấy cái diễn đàn kì kì quái quái mà em hay vào sao?"
"Kì quái ở đâu chứ." Đới Nghiên Kỳ đẩy đẩy cô, "Bây giờ em phải làm gì tiếp theo đây?"
Nhân vật mới được thiết lập bắt đầu ở Thôn Tân Thủ, Đới Nghiên Kỳ ấn phím di chuyển Loan Lộ Âm Trần chạy khắp nơi, "Bây giờ phải nhận nhiệm vụ từ mấy NPC này phải không?"
"Đúng rồi, nhiệm vụ từ NPC ở thôn tân thủ chỉ là những nhiệm vụ giới thiệu thao tác cơ bản, tuy nhiên em bây giờ chắc cũng không cần xem qua mấy cái chỉ đạo dành cho người chơi mới này rồi. Nhưng vẫn phải làm, chị cực lực đề nghị em phải làm hết đống nhiệm vụ này, có thể lấy được rất nhiều điểm kinh nghiệm và điểm kỹ năng sau khi hoàn thành." Chị họ nói.
Cô còn bổ sung thêm vào màn giới thiệu: "Kỹ năng ở Vinh Quang cần phải có đủ điểm kỹ năng mới có thể học được, thông thường điểm kỹ năng mỗi người sẽ có được đúng định mức tiêu chuẩn, nhưng cũng có vài người nhân phẩm cực tốt, có tìm được nhiều hơn người khác mấy cuốn sách kỹ năng. Cho đến hiện tại trong Vinh Quang, nhân vật có điểm kỹ năng cao nhất thuộc chiến đội Bá Đồ, nhà quyền pháp Đại Mạc Cô Yên của đội trưởng Hàn Văn Thanh."
"Thì ra là thế. . ." Đới Nghiên Kỳ một bên nghe giới thiệu, một bên bắt đầu làm nhiệm vụ cho người mới từng chút một, "Nhưng mà em thấy mấy quyển sách kỹ năng này cũng không khó kiếm lắm thì phải? Mới chơi một chút đã có được 2 quyển rồi."
"Không phải chứ!" Chị họ lại ngây người một lần nữa, nhìn Đới Nghiên Kỳ click vào hai cuốn sách kỹ năng vừa nhận được, một quyển 5 điểm - là điểm thông thường, quyền còn lại bất ngờ lại là 20 điểm cực kì khó thấy.
"Vận may của em thật sự là quá tốt rồi!" Chị họ vỗ vỗ vai Đới Nghiên Kỳ, "Em quả nhiên là trời sinh để chơi Vinh Quang, không bắt đầu sớm một chút quả thật đáng tiếc."
~ ~ ~ ~ ~
Xử lý xong toàn bộ nhiệm vụ ở Thôn Tân Thủ, Loan Lộ Âm Trần của Đới Nghiên Kỳ cũng đã lên level 7, "Đầu tiên là học một ít kỹ năng đi." Chị họ ở một bên nằm dài trên ghế đọc tạp chí, thỉnh thoảng liếc nhìn tiến độ của Đới Nghiên Kỳ rồi lên tiếng.
Trong Vinh Quang, nhân vật chuyển nghề ở level 20. Trước level 20, nhân vật không có chức nghiệp, chỉ cần có đủ điểm kỹ năng, liền có thể lựa chọn học kỹ năng của bất kì nghề nào. Nhưng sau level 20, một khi đã xác định được nghề nghiệp thì chỉ có thể học được kỹ năng của nghề đó.
"Kỹ năng cơ bản là Chạy Nhanh và Lăn Người đều phải học." Chị họ thuần thục nói, "Kỹ năng cơ bản tức là kỹ năng mà tất cả các nghề đều có thể học. Em muốn chuyển nghề thành pháp sư nguyên tố, đầu tiên mấy hạ điểm mấy cái kỹ năng cấp thấp của nghề này xuống trước đã. Đúng rồi, Vòng Quang Điện, Bão Tuyết là kỹ năng bắt buộc phải học."
"Phần thưởng nhiệm vụ được vài món trang bị chữ lam, em cũng đã mặc rồi." Đới Nghiên Kỳ nói, "Pháp sư nguyên chủ yếu cần tinh thần và trí lực phải không? Em dựa vào đó để phối trang bị."
"Học hỏi rất nhanh!" Chị họ khen cô một câu, "Đi thôi, level của em bây giờ có thể đi phó bản được rồi, level 7 nếu chị nhớ không lầm hẳn là phó bản Rừng Rậm Cách Lâm."
~ ~ ~ ~ ~
Phó bản Rừng rậm Cách Lâm được thiết kế chủ yếu để người chơi mới làm quen với đấu pháp phối hợp đoàn đội giữa các nghề khác nhau, độ khó không cao. Đới Nghiên Kỳ tham gia với một dã đội đang tìm người ở trước cửa phó bản, ban đầu đánh cho đúng quy củ, kỵ sĩ đằng trước mở đường, ở giữa là kiếm khách, pháp sư nguyên tố của Đới Nghiên Kỳ xếp ngay phía sau đó, cùng chuyên gia đạn dược và mục sư, đội hình thiết tam giác** được bố trí theo đúng tiêu chuẩn. Phó bản luyện cấp dành cho người chơi mới khác với những phó bản thông thường, không hạn chế số lần vào trong một ngày. Đới Nghiên Kỳ đã vào phó bản này mấy lần để tìm cảm giác, dần dần cũng quen những người chơi khác, sau đó cùng nhau tổ đội, số lượng chiêu thức sử dụng bắt đầu ít đi. Chỉ cần nhìn bản đồ một cái liền có thể chính xác tung ra kỹ năng, thời điểm vô cùng chuẩn xác, chưa từng có một con quái nào có thể bước qua được phạm vi của cô, cũng không hề có một chiêu thức dư thừa nào dẫn đến lãng phí mana.
(**): Theo như bình thường, khi đi phó bản có tanker, healer và nghề gây dame là trụ cột. Nên được gọi là “thiết tam giác”. ( by Lotus )
"Em gái thao tác rất tốt nha!" Chuyên gia đạn dược đang gấp rút lên đường, lúc này sáp lại nói, "Vinh Quang rất ít game thủ nữ, đánh tốt như vậy càng hiếm hơn, cô em chắc là người của Yên Vũ Lâu đúng không?”
“Yên Vũ Lâu?” Đới Nghiên Kỳ hỏi, “Đó là cái gì? Tôi mới chơi Vinh Quang được 2 ngày thôi.”
“Cô em là người mới?” Chuyên gia đạn dược kia lại cảm thấy cực kì kinh hãi, “Cô em thật sự rất lợi hại, có muốn cân nhắc một chút, gia nhập Bách Hoa Cốc của tụi tui không?”
Bởi vì có chị họ bên cạnh nên Đới Nghiên Kỳ không mang tai nghe mà dùng loa ngoài. Chị họ đứng kế bên vừa nghe được lời của chuyên gia đạn dược kia, liền nhìn cô cật lực xua tay.
Đới Nghiên Kỳ tuy không hay chơi game, nhưng cô cũng hiểu được ý của chuyên gia đạn dược, nếu không lầm thì chính là muốn kéo mình về chung tổ chức với họ. Đối với vấn đề này, cô thật sự cần phải suy xét cẩn thận.
“Tôi vừa mới chơi thôi, đối với mấy chuyện này thật sự chưa rõ lắm, chờ một thời gian sau khi tôi quen thuộc rồi nói sau.” Đới Nghiên Kỳ nở nụ cười rồi nói.
Chuyên gia đạn dược cũng không miễn cưỡng cô, gửi lời mời kết bạn, “Vậy được, nếu có ý định gia nhập công hội thì cứ liên hệ tui. Bách Hoa Cốc của tụi tui là công hội của chiến đội Bách Hoa, cô em biết về chiến đội Bách Hoa chưa? Mục tiêu năm nay của tụi tui chính là tổng quán quân, đại thần Trương Giai Lạc ở vòng bảng đạt được danh hiệu MVP, đến gia nhập công hội tụi tui chắc chắn là một quyết định sáng suốt!” Giọng điệu người này khi nhắc đến Trương Giai Lạc giống như đúc chị họ khi nói về Tiêu Thời Khâm, Đới Nghiên Kỳ lén lút trộm mỉm cười.
Đánh phó bản cả một buổi trưa, cuối cùng pháp sư nguyên tố cũng lên được level 12. Đới Nghiên Kỳ đứng dậy duỗi lưng, vừa liếc mắt nhìn thời gian, cực kì bất ngờ khi đã hơn 5 giờ chiều. Bất tri bất giác mình đã chơi liên tục từ bữa trưa đến bây giờ.
“Có lỗi có lỗi.” Đới Nghiên Kỳ giúp chị họ dọn bàn ăn cơm, “Nếu ba mẹ em mà biết em chơi game liên tục 6 tiếng đồng hồ, nhất định sẽ mắng em đến chết!”
Ngược lại, chị họ lại rất có hiểu biết, “Đó là do em chỉ là người chơi bình thường, đương nhiên vẫn muốn hạn chế một chút. Nếu là tuyển thủ chuyên nghiệp, mọi ngày đều bắt đầu lúc 9h kết thúc lúc 5h, khoảng thời gian đó chỉ dùng để chơi game.”
“Nếu thật sự lấy chơi game làm sự nghiệp, nói không chừng cũng không nhiệt tình đến vậy đâu.” Đới Nghiên Kỳ suy xét vấn đề một cách lý trí, “Chị thử nhìn lại mình xem, chị nói mình muốn làm nhà báo, lên đại học còn học chuyên ngành ngôn ngữ Trung, kết quả hiện tại mỗi ngày đều phải ngồi vắt óc viết bản thảo cho tạp chí, có lúc nào thấy tràn đầy nhiệt huyết đâu chứ.” Cô cho một ví dụ, đâm thẳng vào tử huyệt của người đối diện.
“Cũng không thể nói như thế được.” Chị họ gắp miếng sườn bỏ vào bát của cô, “Em chưa tới nhà thi đấu xem thi đấu bao giờ dĩ nhiên là không hiểu, tự mình cảm nhận thì sẽ biết ngày thôi, đúng thật là một số ít game thủ chuyên nghiệp lấy Vinh Quang làm sự nghiệp cả đời của bọn họ. Sự phấn đấu và nỗ lực đó khiến chị cực kì cảm động.”
“Đúng rồi, hôm nay trong phó bản, người kia cho nhắc tới Trương Giai Lạc, đó là ai vậy?” Đới Nghiên Kỳ hỏi.
Chị họ kiên nhẫn, tiếp tục giải đáp, “Trương Giai Lạc cũng là game thủ chuyên nghiệp, đội phó của chiến đội Bách Hoa. Anh ta là đại thần ra mắt mùa 2, cũng có thể coi là người dẫn đầu có một thế hệ. Nhân vật anh ta sử dụng là chuyên gia đạn dược, tên là Bách Hoa Liễu Loạn. Là một người cực kì cực kì cực kì mạnh, mùa giải thứ 3 còn tranh quán quân với Gia Thế, nếu nói về quán quân của mùa giải này, cũng có không ít người xem trọng Bách Hoa đâu.”
Đới Nghiên Kỳ như hiểu như không gật gật đầu, lại hỏi: “Anh ta lợi hại như vậy mà chỉ là đội phó, vậy chẳng phải đội trưởng còn lợi hại hơn sao?”
“Đội trưởng Bách Hoa là Tôn Triết Bình, tuyển thủ chơi cuồng kiếm sĩ.” Chị họ nói, “Phong cách đặc biệt cuồng, xem anh ta thi đấu quả thật giống như cuồng phong cuốn hết mọi thứ đi vậy. Nhân vật anh ta gọi là Lạc Hoa Lang Tạ.”
“Lạc Hoa Lang Tạ? Bách Hoa Liễu Loạn?” Đới Nghiên Kỳ lặp lại hai cái tên này một lần, đột nhiên nở nụ cười, “CP này quả thật không tệ chút nào.”
(TBC)