[Diệp Tu] Về nhà

Kevin Song

Máy cày level
Bình luận
157
Số lượt thích
788
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Ngụy vô sỉ
#1
Tác giả: Kevin Tống
Beta: Gingitsume
Trạng thái: One shot

1.
Chính hắn cũng không nhớ đã bao nhiêu năm rồi chưa bước qua cánh cổng này. Ký ức về lần cuối cùng bước qua cánh cổng này là cuộc chia tay không có gì vui vẻ. Hắn lắc đầu cười phì: “Cuối cùng cũng về tới nhà.”

2.
“Lần này con về bao nhiêu ngày?” Mẹ hắn hỏi.
“Con giải nghệ rồi. Lần này không đi nữa.” Hắn đáp.
Mẹ hắn mỉm cười gật đầu.
“Ba còn giận con à?” Hắn nhìn quanh hỏi.
“Còn.” Mẹ hắn buồn bã gật đầu.

3.
“Thằng Thu lên công ty rồi hả mẹ?” Hắn lại hỏi
“Ừ, nó lên chức giám đốc kinh doanh rồi.” Mẹ hắn cười.
“Tốt cho nó.” Hắn mỉm cười.

4.
“Con định làm gì tiếp theo?” Mẹ hắn hỏi.
“Con chưa biết.” Hắn đáp trong bâng quơ.

5.
“Thằng con hoang đó lại mò về à!” Tiếng ba hắn vang lên từ phòng riêng.
“Thôi, ông tha cho nó đi. Lần này nó về luôn rồi. Không đi nữa.” Mẹ hắn xuống giọng cầu xin.
“Diệp gia không cần một thằng như nó!!!” Tiếng ba hắn hét lên giận dữ.

6.
“Phải chi thằng Tu được như thằng Thu thì tốt biết mấy.” Hắn thường nghe ba hắn lẩm bẩm như thế mỗi khi về nhà. Lần nào hắn cũng lắc đầu cười trừ.

7.
“Diệp Thu, làm xong những bài tập này mới được đi chơi.”
“Không! Con không làm đâu! Sao Diệp Tu được đi chơi mà con chưa được.”
“Anh con làm xong rồi.”

8.
“Về rồi đấy à!”
“Làm xong bài tập chưa?”

9.
“Này, em soạn đồ đi đâu thế?”
“Chuyện của em, anh không cần biết.”

10.
“Ông chủ ơi! Diệp Tu bỏ nhà đi bụi rồi!” Tiếng hầu gái hét toán lên.
Cả gia tộc nhà họ Diệp xôn xao một thời gian dài.
“Thằng anh khốn kiếp!” Diệp Thu nắm chặt lá thư 7 chữ Diệp Tu để lại “Anh đi đây. Ở nhà ngoan nhé.”

11.
Tiếng chuông điện thoại vang lên.
“Lão Lý đấy à! Tìm tôi có việc gì?”
“Tui tìm cách liên lạc với con anh mà không được. Đành phiền anh vậy.” Bên kia đáp.
“Anh có số điện thoại của nó mà?”
“Không! Thằng Tu cơ.”

12.
Ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ làm hắn bừng tỉnh giấc. Đã mấy ngày rồi, thức dậy mà không có Vinh Quang, hắn không quen nổi. Bỗng có tiếng gõ cửa.
“Cậu chủ! Ông chủ muốn gặp cậu gấp!”

13.
“Có từng hối hận với quyết định trong quá khứ của mình không?” Ba hắn hỏi.
“Chưa từng!” Hắn đáp.

14.
“Đây là hành lí, xe đợi trước cửa.” Ba hắn nói.
Hắn gật đầu.

15.
“Ông nhất quyết từ mặt nó à…” Mẹ hắn khóc lóc chạy vào.
“Ba mẹ con đi. Chào Diệp Thu giúp con.” Hắn đứng dậy.
“Không vô địch Vinh Quang Thế Giới thì đừng mò về đây.” Ba hắn cười nói.

16.
“Còn sức thi đấu mà dám giải nghệ. Đi ngay đi.” Ba hắn nói.
“Nhưng…”
“Hay mày đợi tao đuổi?” Ba hắn hăm dọa.
“…”
“Đi nhanh người bên Liên Minh đang chờ trước cửa.” Ba hắn lại nói.

17.
Bài báo còn mở trên máy tính làm việc của ba hắn:
“Tuyển thủ có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử Esport Trung Quốc: Diệp Tu”

18.
“Phải chi thằng Thu giỏi bằng một góc thằng Tu thì tốt biết mấy.” Hắn nghe ba hắn nói sau cánh cửa. Lần này hắn cũng lắc đầu cười trừ.

19.
Chính hắn cũng không nhớ đã bao nhiêu lần bước ra từ cánh cổng này. Nhưng lần này hắn lẩm bẩm: “Thức dậy chưa kịp xếp chăn đã bị đuổi khỏi nhà.”


Đôi lời từ tác giả: Ban đầu tính viết thành văn xuôi mà fic khác đang viết dở chưa gì đã 34 trang word nên bấm next viết theo phong cách mới luôn *insert Yaoming meme here*
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,133
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#2
Tác giả: Kevin Tống
Beta: Gingitsume
Trạng thái: One shot

1.
Chính hắn cũng không nhớ đã bao nhiêu năm rồi chưa bước qua cánh cổng này. Ký ức về lần cuối cùng bước qua cánh cổng này là cuộc chia tay không có gì vui vẻ. Hắn lắc đầu cười phì: “Cuối cùng cũng về tới nhà.”

2.
“Lần này con về bao nhiêu ngày?” Mẹ hắn hỏi.
“Con giải nghệ rồi. Lần này không đi nữa.” Hắn đáp.
Mẹ hắn mỉm cười gật đầu.
“Ba còn giận con à?” Hắn nhìn quanh hỏi.
“Còn.” Mẹ hắn buồn bã gật đầu.

3.
“Thằng Thu lên công ty rồi hả mẹ?” Hắn lại hỏi
“Ừ, nó lên chức giám đốc kinh doanh rồi.” Mẹ hắn cười.
“Tốt cho nó.” Hắn mỉm cười.

4.
“Con định làm gì tiếp theo?” Mẹ hắn hỏi.
“Con chưa biết.” Hắn đáp trong bâng quơ.

5.
“Thằng con hoang đó lại mò về à!” Tiếng ba hắn vang lên từ phòng riêng.
“Thôi, ông tha cho nó đi. Lần này nó về luôn rồi. Không đi nữa.” Mẹ hắn xuống giọng cầu xin.
“Diệp gia không cần một thằng như nó!!!” Tiếng ba hắn hét lên giận dữ.

6.
“Phải chi thằng Tu được như thằng Thu thì tốt biết mấy.” Hắn thường nghe ba hắn lẩm bẩm như thế mỗi khi về nhà. Lần nào hắn cũng lắc đầu cười trừ.

7.
“Diệp Thu, làm xong những bài tập này mới được đi chơi.”
“Không! Con không làm đâu! Sao Diệp Tu được đi chơi mà con chưa được.”
“Anh con làm xong rồi.”

8.
“Về rồi đấy à!”
“Làm xong bài tập chưa?”

9.
“Này, em soạn đồ đi đâu thế?”
“Chuyện của em, anh không cần biết.”

10.
“Ông chủ ơi! Diệp Tu bỏ nhà đi bụi rồi!” Tiếng hầu gái hét toán lên.
Cả gia tộc nhà họ Diệp xôn xao một thời gian dài.
“Thằng anh khốn kiếp!” Diệp Thu nắm chặt lá thư 7 chữ Diệp Tu để lại “Anh đi đây. Ở nhà ngoan nhé.”

11.
Tiếng chuông điện thoại vang lên.
“Lão Lý đấy à! Tìm tôi có việc gì?”
“Tui tìm cách liên lạc với con anh mà không được. Đành phiền anh vậy.” Bên kia đáp.
“Anh có số điện thoại của nó mà?”
“Không! Thằng Tu cơ.”

12.
Ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ làm hắn bừng tỉnh giấc. Đã mấy ngày rồi, thức dậy mà không có Vinh Quang, hắn không quen nổi. Bỗng có tiếng gõ cửa.
“Cậu chủ! Ông chủ muốn gặp cậu gấp!”

13.
“Có từng hối hận với quyết định trong quá khứ của mình không?” Ba hắn hỏi.
“Chưa từng!” Hắn đáp.

14.
“Đây là hành lí, xe đợi trước cửa.” Ba hắn nói.
Hắn gật đầu.

15.
“Ông nhất quyết từ mặt nó à…” Mẹ hắn khóc lóc chạy vào.
“Ba mẹ con đi. Chào Diệp Thu giúp con.” Hắn đứng dậy.
“Không vô địch Vinh Quang Thế Giới thì đừng mò về đây.” Ba hắn cười nói.

16.
“Còn sức thi đấu mà dám giải nghệ. Đi ngay đi.” Ba hắn nói.
“Nhưng…”
“Hay mày đợi tao đuổi?” Ba hắn hăm dọa.
“…”
“Đi nhanh người bên Liên Minh đang chờ trước cửa.” Ba hắn lại nói.

17.
Bài báo còn mở trên máy tính làm việc của ba hắn:
“Tuyển thủ có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử Esport Trung Quốc: Diệp Tu”

18.
“Phải chi thằng Thu giỏi bằng một góc thằng Tu thì tốt biết mấy.” Hắn nghe ba hắn nói sau cánh cửa. Lần này hắn cũng lắc đầu cười trừ.

19.
Chính hắn cũng không nhớ đã bao nhiêu lần bước ra từ cánh cổng này. Nhưng lần này hắn lẩm bẩm: “Thức dậy chưa kịp xếp chăn đã bị đuổi khỏi nhà.”


Đôi lời từ tác giả: Ban đầu tính viết thành văn xuôi mà fic khác đang viết dở chưa gì đã 34 trang word nên bấm next viết theo phong cách mới luôn *insert Yaoming meme here*

Yeah, em rất thích mấy fic về Diệp gia. Và 10 fic như một Diệp ba ba luôn là người nghiêm khắc nhưng cũng rất thương thằng con trai độc lộc, thậm chí có phần ương ngạnh này. Well cảm ơn anh về fic, hì hì.
 

Bình luận bằng Facebook