[Quý Lãnh - Lý Nghệ Bác] [Hoàn] WE

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#1
WE
--TIME II (Phiên ngoại 2)--

Quý Lãnh, Lý Nghệ bác trung tâm

Edit: Bianco
Beta: oomi



[Cre trên hình]

Xin chú ý: một phần nội dung sẽ có thay đổi một chút so với nguyên tác, đồng nhân thuộc về hứng thú diễn sinh, bất kỳ tình huống gì xảy ra phía dưới đều xin mời lấy nguyên tác làm chuẩn, tư tâm nhiều như núi, mọi người hiểu tôi mà. Nếu như tôi suy nghĩ không chu đáo khiến bạn khó chịu, cho tôi xin lỗi. Cảm ơn Đại Gia Trường đã chống đỡ lâu nay, cảm ơn ở đây.


1.

Có rất nhiều người đã từng có một ước mơ

Giấc mơ đó tên là ''Đợi chúng ta cầm quán quân thì giải nghệ.''

Cho tới bây giờ người của Bá Đồ hoàn thành giấc mơ này có hai.

Một người tên Lý Nghệ Bác

Một người tên Quý Lãnh.

2.

Nhắc đến Lý Nghệ Bác rất nhiều người đều biết

Nói là giải nghệ

Từ góc độ quân đội mà nói thật ra nhiều nhất chỉ xem như từ công tác vũ trang chuyển sang làm văn công thôi.

Đối với Bá Đồ những cống hiến trên tuy đã đến đích

Nhưng trên võ đài Vinh Quanh vẫn phát huy đến sức cùng lực kiệt như cũ

3.

Nhớ lại lúc Lý Nghệ Bác vừa trở thành khách mời đặc biệt của giải đấu, lúc nhận lời mời phỏng vấn đã nói.

Năng lực của bản thân có hạn, nhưng trên con đường tuyển thủ e-sport này vẫn luôn hướng về phía trước mà chạy

Đồng ý làm khách mời bởi vì bản thân vẫn yêu Vinh Quang như trước, không muốn rời khỏi võ đài này.

Vân vân, như thế đó.

Phóng viên đang phỏng vấn cũng không khỏi xúc động, cảm thấy ngay lúc này hẳn phải có âm nhạc vang lên.

''Bật bài thì thì hợp nhất?'' Một đám phóng viên xì xào bàn tán

''Tà dương.’' Một nhóm phóng viên khác bàn luận sôi nổi.

4.

Và, cũng là một thành viên của chiến đội Bá Đồ

Cũng vào mùa giải thứ tư giải nghệ

Cũng giành được quán quân.

Quý Lãnh giải nghệ lại càng có vẻ biết điều hơn.

Ngày trước trên sân đấu Quý Lãnh Liều mình một hit đánh giết Nhất Diệp Chi Thu, trở thành đại công thần của Bá Đồ,

Danh tiếng thậm chí che luôn đội trưởng nhà mình.

Nhưng lúc Quý Lãnh đối mặt với đống micro từ đám phòng viên chen nhau đưa tới, cũng chỉ gật gật đầu

''Bá Đồ là quán quân.'' Quý Lãnh nghiêm túc nói

Sau đó tuyên bố cuộc đời tuyển thủ chuyên nghiệp của mình đến đây là kết thúc.

5.

Lúc rời khỏi chiến đội, Quý Lãnh và Lý Nghệ Bác thu dọn đồ đạc cùng nhau rời đi.

Lý Nghệ Bác từ trên chiến trường chuyển sang chiến đấu bên công văn

Quý Lãnh lại gia nhập hội thành viên giải nghệ về nhà cưới vợ sinh con.

6.

Chẳng qua về nhà không nhất định đại biểu cho việc có vợ.

Dù sao, theo nghề này mà không giải thích rõ ràng thật sự rất khó tìm đối tượng,

Người lớn nhà đối tượng hỏi đang làm nghề gì?

Cha Quý Lãnh nói hắn chơi game.

Người lớn nhà đối tượng hỏi chỉ chơi game thôi sao?

Cha Quý Lãnh nói hắn đúng thật chỉ chơi game thôi

Người lớn nhà đối tượng còn hỏi có thu nhập ổn định không?

Cha Quý Lãnh nói ổn định, một năm phát lương một lần

Tiếp đó đối phương sẽ không hỏi nữa

Tiếp đó đối phương đã ship hắn vào hội black list rồi.

7.

Về sau, mãi cho đến mùa giải thứ tư kết thúc Quý Lãnh mang theo huy chương vàng trở về

Người nhà đối tượng bên kia mới hoàn toàn vỡ lẽ, hối hận không kịp,

Chỉ là có tin bên lề nói rằng Quý Lãnh cũng không đồng ý.

8.

Chuyện ngày đó xảy ra lúc Quý Lãnh vừa giải nghệ không bao lâu

Vì thế Lý Nghệ Bác cũng biết

''Ha ha ha ha ha ha lão Quý thì ra ông lại thù dai như thế à?'' Lý Nghệ Bác nói

''Tôi với người từng bôi đen ba mẹ mình không có lời nào để nói.'' Quý Lãnh nói.

Thế là Lý Nghệ Bác gật đầu tán thành

Cảm thấy người xuất thân từ Bá Đồ đều có truyền thống này

Tập thể vinh quang cảm thấy có thể mạnh thì phải mạnh.

9.

Hồi mùa giải thứ tư một chiến đội đại gia như Bá Đồ tiền lương đã rất rất khá khẩm.

Nhưng mà người vừa được chuyển tiền lương xong đã về hưu như Quý Lãnh cũng không ngờ rằng được hưởng phúc lợi cao như vậy.

Một tấm huy chương vàng, một tấm huy chương bạc, một quyển sổ tiết kiệm.

Đây là toàn bộ quý giá Quý Lãnh cùng đem về nhà lại được người trong nhà tặng lại toàn bộ.

Mua một căn hộ mua một con xe cưới vợ là đủ, tự mình mở một quán ăn cũng đủ.

Chỉ là nếu như mua nhà mua xe rồi cưới vợ rồi mở thêm một quán ăn, thì không đủ.

Trước tiên phải thành gia hay là lập nghiệp, đây là một vấn đề.

10.

Sau đó Quý Lãnh suy nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ nên lập nghiệp trước đi.

Dù sao gặp một cô gái được giới thiệu,

Đầu tiên sẽ không có tình cảm

Thứ hai mình tạm thời không có việc làm, chỉ có một tấm thẻ ngân hàng

Miệng ăn núi lở rồi sau cùng mang con gái người ta sống nghèo khổ?

Quý Lãnh đưa tay gãi gãi đầu

Lòng nói như vậy hình như không ổn lắm.

11.

Hồi đó người giải nghệ đa số không có cái bằng cấp gì

Vì thế sau khi giải nghệ nếu dư ra một chút căn bản đều tự mình mở tiệm buôn bán.

12.

Ăn ngay nói thật

Thật ra người như Quý Lãnh không có đầu óc làm ăn cho lắm, chút thường thức còn là sau khi vào Bá Đồ gặp được Lý Nghệ Bác được tặng thêm.

Dù sao, khi Lý Nghệ Bác còn ở Bá Đồ nói thế nào cũng được xem là một thiếu niên xanh tươi có tư duy sinh động.

Thiên về loại nếu như ném ở trong trường học phải giáo dục Quý Lãnh kêu mình một tiếng đại ca.

Ngày đó hai người ở chung một ký túc xá, Lý Nghệ Bác là dạng người nghĩ sao nói vậy.

Nói không khoa trương,

Người thứ hai trong Bá Đồ biết Lý Nghệ Bác muốn gia nhập giới truyền thông chưa chắc là Hàn Văn Thanh

Nhưng người thứ nhất biết chuyện này chắc chắn là Quý Lãnh.

13.

Vào lúc đó dù mọi người đều hiểu, đánh thi đấu mới là mục tiêu cuối cùng.

Thế nhưng mọi người cũng đều biết, thỉnh thoảng ngồi nghĩ đến đường lui sau này tuyệt đối là chuyện thực tế.

Dù sao, không phải ai cũng là thiên tài.

Cũng không phải mỗi người đều một đường huy hoàng đánh năm năm mười năm.

Nên khi Lý Nghệ Bác chân trước vừa giải nghệ khỏi Bá Đồ chân sau đã lắc mình biến thành biên tập viên.

Quý Lãnh cũng không thấy bất ngờ lắm.

14.

Tuy Quý Lãnh biết Lý Nghệ Bác đổi nghề chắc chắn có mục đích,

Như là công việc, địa vị, thu nhập … vân vân

Thế nhưng chuyện này không có gì đáng trách, dù sao tình yêu thì không thể hưng thịnh mãi.

Nhưng hắn cũng biết, Lý Nghệ Bác là chân chân thật thật yêu nghề nghiệp này.

Thậm chí Quý Lãnh còn cảm thấy, tên nhóc hồi trước ngủ ở giường đối diện với mình, cùng cái miệng chạy đầy tàu hỏa* dám nghĩ dám làm thật sự bước trên con đường này.

Còn rất có gan.

(* Miệng chạy đầy tàu hỏa: nói về một người cực kì có trí thức, kỹ xảo, nói chuyện mạch lạc, hay còn gọi là ngôn ngữ biểu đạt rất mạnh, nói năng hùng hồn, có thể nói đen thành trắng, chết thành sống, có lý thành vô lý, chuyên đi đầu độc lòng người.)

15.

Lúc đó có hai tiệm cơm có thể sang tay, một là tiệm thịt nướng, một là quán ăn Nhật.

Quý Lãnh suy nghĩ một hồi, cuối cùng chọn thịt nướng.

Dù sao, hồi Quý Lãnh còn ở chiến đội thì thắng đối thủ sẽ đắc ý khoe khoang, bị đối thủ dùng ám chiêu mà thua sẽ tìm một nơi không có ai thấy chửi mẹ nó.

Hồi đó đừng nói Quý Lãnh, toàn bộ Bá Đồ đều là bầu không khí thế này.

Hoặc là trước khi vào trận rống to, hoặc là thi đấu thắng rống to.

Sức lây nhiễm nhiệt huyết cũng không phải mạnh mẽ bình thường.

Thậm chí lúc phóng viên đến Bá Đồ phỏng vấn đều nghi ngờ rằng,

Có phải người khác dựa vào thao tác tay, còn Bá Đồ là dựa vào tiếng rống không?

16.

Ngẫm lại cẩn thận những năm Quý Lãnh tiến vào chiến đội

Cũng được tính là mấy năm tuổi tác hoàng kim nhất của đời tuyển thủ.

Tuy nhiệt huyết tràn đầy đều để lại cho Bá Đồ, bây giờ đã qua lâu rồi thì lại dựa vào tuổi tác mà gào lên cổ vũ sĩ khí.

Thế nhưng Quý Lãnh vẫn cảm thấy

Tiệm ăn quá yên tĩnh,

Không thích hợp với mình.

17.

Có nghe người khác thường hay nói giải nghệ rồi sẽ thành triệt để chia tay với người trong vòng tròn này.

Hồi đầu Quý Lãnh cũng không có cảm giác gì

Chẳng qua sau một thời gian hắn phát hiện thật sự đúng như vậy.

Còn ở trong một đám đồng nghiệp không? Còn.

Nhưng mỗi ngày chiến đội xảy ra chuyện gì cũng không có ai có thời gian thuật lại từng câu từng chữ cho mình.

Vẫn muốn chơi game chứ? Muốn.

Thế nhưng đối mặt với người chơi bình thường, Quý Lãnh cảm thấy đánh cũng không khác gì.

Một hơi đánh mười trận liền thì sao

Đánh đối thủ khóc

Còn Quý Lãnh đánh đến buồn ngủ.

18.

Quý Lãnh còn nhờ hồi mình còn bé thích đại ma vương bóng bàn kia,

Lúc cô ấy phỏng vấn hình như cũng nói như vậy

Còn có thể quay về đội nhìn sao?

Về chứ, chẳng qua không đánh bóng bàn, đánh xong cũng không chảy mồ hôi. Bình thường cùng huấn luyện viên đánh tennis.

Người giải nghệ đều giống nhau

Lúc nhìn nhóm bạn ngày xưa của mình vẫn bằng một cách nào đó sôi nổi ở trong cái vòng này

Dù tự do như thế nào đi nữa, cũng có hơi trống trải.

19.

Mùa giải thứ bảy kết thúc Quý Lãnh nghe tin Trương Giai Lạc giải nghệ.

Lúc đó, Quý Lãnh tự rót cho mình một ly mận muối.

Lại nướng cho mình miếng thịt.

20.

Hắn cảm thấy hơi đáng tiếc.

Bắt đầu từ lần thi đấu hồi mùa giải hai

Mình vẫn luôn cảm thấy, hai người kia nên giống với với lão đội trưởng nhà mình

Có thể đánh như vậy một hơi mười năm liền

Nhưng mà...

Quý Lãnh ăn xong thịt nướng, uống xong nước mận muối, trong đầu vẫn đang suy nghĩ.

Tiếc là đi học quá ít, suy nghĩ hồi lâu vẫn như cũ là hai chữ kia...

21.

Đáng tiếc.

22.

So với hồi còn ở chiến đội, Quý Lãnh không có thay đổi quá nhiều.

Khác biệt duy nhất chính là giữ lại chút râu ria.

Không lôi thôi, là dạng thoạt nhìn qua còn rất có tinh thần.

Dẫu sao, Quý Lãnh cảm thấy đã đổi công việc thì cũng phải đổi luôn cảm giác.

23.

Có lẽ bởi vì thời gian quá lâu rồi, hoặc là cởi đi ánh hào quang trên sân đấu quá lâu.

Dù thường xuyên đánh Vinh Quang, thiếu nam thiếu nữ nhiều lần ở tiệm hắn liên hoan, khoác lác, luyên thuyên

Bàn tán về giải đấu, bàn tán về chiến đội mình thích

Nhưng đã không còn ai nhận ra rằng

Ông chủ tiệm thịt nướng ăn mặc sạch sẽ gọn ràng, bộ dạng còn rất có tinh thần kia

Chính là Quý Lãnh.

24.

Chuyện này Quý Lãnh cũng không thấy làm lạ, dẫu sao mình cũng không tính là đại thần khó xuất đầu lộ diện gì đó.

Tuyệt sát duy nhất có lẽ chính là trận đấu với Nhất Diệp Chi Thu.

Chẳng qua thính thoảng có fan cực kì thích Bá Đồ đi ngang qua

Nhìn Quý Lãnh hồi lâu sẽ hỏi

''Ông chủ anh biết Vinh Quang chứ?''

''Biết chứ.'' Quý Lãnh nói

''Anh biết không nhìn anh cùng một đại thần lứa đầu của Bá Đồ thật sự rất giống nhau đó'' Những fan đó nói

''Có phải tên là Quý Lãnh không?'' Quý Lãnh nghiêm mặt hỏi

''Đúng vậy!'' Những fan hâm mộ đó kinh ngạc trả lời

Sau đó Quý Lãnh cười ha ha

Cười xong lại nói haiz, rất nhiều người cũng nói như vậy,

25.

Thật ra thì nghĩ kĩ Quý Lãnh cảm thấy mình thật sự rất đau khổ.

Làm một người muốn tận sức nói chuyện ngắn gọn rõ ràng, nói ít làm nhiều

Bước trên con đường vừa kiềm vừa show khí tràng lại vừa phô cao lãnh

Ở Bá Đồ thật sự là cmn rõ ràng không thể hiện ra ngoài.

Dù sao, muốn có khí tràng, ai cũng không thể so với Hàn Văn Thanh

Muốn ngắn gọn rõ ràng, bắt đầu từ mùa giải thứ tư ai cũng không cứng bằng Trương Tân Kiệt.

Vì thế ấn tượng duy nhất Quý Lãnh có thể lưu lại cho người ra có lẽ cũng chính là vẻ chân thật của người này.

26.

Suy cho cùng

Nói ít đi, làm nhiều hơn.

Một cái đánh giá 'Anh là người tốt',

Vẫn luôn ấm áp lòng người như thế đó.

27.

Lúc Lý Nghệ Bác đến cửa tiệm thì Quý Lãnh đang rảnh rỗi đi dạo trong tiệm.

Lúc ấy Lý Nghệ Bác rất bực mình

Nghĩ thầm cái tiệm nhỏ tin hin này có cái gì để đi dạo.

Sau đó Lý Nghệ Bác lại suy nghĩ lại, cảm thấy có lẽ là do vốn có hạn

Có Quý Lãnh trấn tiệm thì bảo vệ cũng không cần thuê.

28.

Dù sao mọi người đều là do Hàn đội dẫn dắt.

Cho dù nói khí tràng không có chân thật như Hàn đội, thế nhưng thừa kế chút da lông căn bản không thành vấn đề.
29.

Chẳng qua trong ấn tượng của Lý Nghệ Bác

Quý Lãnh người này đứng ở vị trí như thần thì có hơi gượng gạo, có thể nói là pha trộn hoàn hảo giữa trai trẻ và cán bộ lớn tuổi.

Dẫu sao, đặt cho thẻ ID của mình một cái tên cũng khó khăn như khi đặt tên cho con trai con gái vậy,

Muốn dùng từ ngữ súc tích để đạt tới độ khiêm tốn mà bên trong lại xa hoa nội hàm, cao ngạo mạnh mẽ vượt qua thời đại.

30.

Đối với chuyện này năm đó Quý Lãnh còn rất nghiêm túc giải thích cho Lý Nghệ Bác

Bởi vì Taobao không cho dùng tên không, nên đặt là Quý Lãnh 298

Bởi vì năm đó game đối chiến không cho dùng tiếng Trung, nên đặt là JiLeng_298

''Vậy 298 rốt cuộc là cái gì?'' Lý Nghệ Bác tuyệt vọng hỏi

''À, số đuôi của điện thoại riêng nhà tôi.'' Quý Lãnh thong dong trả lời

31.

Nói thật, hễ mà Quý Lãnh đọc đúng số điện thoại di động

Lý Nghệ Bác cảm thấy người này còn cứu được.

32.

Do đó có lúc Lý Nghệ Bác không nhịn được mà bịn rịn

Cũng may là Quý Lãnh giải nghệ cùng năm với mình

Nếu không sau này minh đi bình luận cho giải đấu nói đến Bá Đồ thực sự quá lúng túng.

Dù sao, mình cũng không thể nói

''Hàn Văn Thanh Đại Mạc Cô Yên."

''Trương Tân Kiệt Thạch Bất Chuyển.''

''Quý Lãnh Quý Lãnh.''

33.

Nói như thế nào nhờ, loại tuyệt vọng đó á...

Có lẽ là giống như Lý Nghệ Bác mỗi lần mở QQ nhìn thấy QQ đầy kinh điển đặt ava là ảnh chân dung của nam sinh đời đầu, ID tên là Quý Lãnh, giới thiệu: Tôi là Quý Lãnh, như thế...

34.

Mà so với Quý Lãnh, những năm này Lý Nghệ Bác thay đổi cực kì lớn.

Từ một thằng nhóc sửu nhi bây giờ đã trở thành tư bản chủ nghĩa rẽ ngôi xịt keo.

Lúc Quý Lãnh thu dọn xong căn phòng nhìn thấy Lý Nghệ Bác,

Phản ứng đầu tiên ngớ ra câu lời kịch trong tiểu phẩm của Chu Thời Mậu với Trần Bội Tư

35.

Không ngờ nha không ngờ nha, Lý Nghệ bác cái tên lông mày rậm mắt to nhà cậu cũng làm phản cách mạng

36.

Quý Lãnh nghĩ, chẳng qua không dám nói

Sau đó Quý Lãnh nhìn Lý Nghệ Bác

Sau đó Quý Lãnh vẫn là nở nụ cười.

37.

Hồi đó đã là mùa giải thứ tám rồi.

Nhưng mà Quý Lãnh với Lý Nghệ Bác vẫn liên lạc với những người khác ở Bá Đồ như cũ

Loại cảm giác đó rất vi diệu.

Giống như hiểu biết bây giờ của Quý Lãnh đối với Bá Đồ chỉ có thể thông qua thảo luận với nhóm QQ

Giống như hiểu biết bây giờ của Lý Nghệ Bác đối với Bá Đồ chỉ có thể thông qua bình luận khi thi đấu

Nhưng mà lúc lễ tết, câu lạc bộ của Bá Đồ chắc chắn sẽ chất hai cái bao tải lớn.

Một cái dán mác, ghi chuyển phát nhanh.

Một cái dán mác, ghi gọi người đến lấy.

38.

Nhớ lại hồi mới giải nghệ lần đầu tiên Quý Lãnh nhận được bao tải cực kì kinh hồn bạt vía

Bởi vì trên bao tải dán rất nhiều băng dính

Nhìn từ xa xa lại tưởng thành túi thuốc nổ luôn ấy.

39.

''Sao lại nhiều băng dính như vậy?'' Quý Lãnh ở trong nhóm chat khó hiểu hỏi

''Hàn đội sợ bao tải của ông với Lý Nghệ Bác bị nhầm, viết tên lên bao tải của ông.'' Những người khác trong chiến đội Bá Đồ đáp.

Sau đó Quý Lãnh nửa tin nửa ngờ đem băng dính trên bao tải xé ra


40.

Bọn họ sinh ra

Bắt nguồn từ một nét bút, chứ không phải một thanh đao.


41.

Lý Nghệ Bác hỏi Quý Lãnh nhận được gói hàng đó có tâm tình gì

''Trạng thái của đội trưởng rất tốt, đánh một lần mười năm không thành vấn đề.'' Quý Lãnh không chút do dự nói

42.

Thực ra hồi mới đầu có rất nhiều người không tán thành Lý Nghệ Bác đi làm bình luận viên

Dù sao, rất nhiều người cho rằng

Người đã từng trải qua trong chiến đội, ít nhiều cũng sẽ vì tình cảm cá nhân mà thiên vị cho chiến đội của mình.

Mà Lý Nghệ Bác bình luận lại rất khách quan, không hề thiên vị.

Có người nói như vậy không tốt, thuộc dạng vô tình vô nghĩa.

43.

Nhưng mà Lý Nghệ Bác cảm thấy

Bình luận là bổn phận, Bá Đồ là tình cảm

Đến cuối cùng mình có tình có nghĩa hay không, chỉ tự mình biết.

44.

Xin lỗi đoạn phía trên sai rồi.

Thực ra Phan Lâm cũng biết.

45.

Chung quy, mỗi lần Bá Đồ thi đấu nếu như đuổi kịp thì Lý Nghệ Bác và Phan Lâm sẽ cùng bình luận

Vẻ mặt của Lý Nghệ Bác khi đó chỉ có hai dạng

Một là sau khi trận đấu kết thúc quay về phía Phan Lâm cười như điên

Một là sau khi trận đấu kết thúc quay về phía Phan Lâm cười hết sức thê lương.

Không hề nói quá đâu

Nếu có một ngày Lý Nghệ Bác kết thúc cuộc đời bình luận viên vì thần kinh mặt bị hoại tử.

Phan Lâm cũng sẽ vì bị Lý Nghệ Bác dù họa mà suy nhược thần kinh.

46.

Lúc Lý Nghệ Bác lẻn vào, tiệm đã không còn khách nào.

''Ông cố tình đến vào giờ này?'' Quý Lãnh khó hiểu hỏi

''Không phải thế vậy trời nắng nóng tôi còn phải mang mũ đeo mắt kính làm gì?’' Lý Nghệ Bác khó hiểu hỏi ngược lại.

Sau đó Lý Nghệ Bác quay đầu lại nhìn

Phát hiện Quý Lãnh đang đứng trước tủ lạnh hỏi câu này.

47.

''Nếu không thì tôi mời ông đến tiệm khác ăn đi.'' Quý Lãnh nói

''Chẳng sao đâu, tìm cái gì trong tiệm của ông ăn tạm là được rồi.'' Lý Nghệ Bác thờ ơ nói

Chủ yếu là muốn nói chuyện phiếm với Quý Lãnh, ăn cái gì cũng không sao cả.

''Trong tiệm chỉ còn mì thôi.'' Quý Lãnh nói

''Ra ngoài ăn đi.'' Lý Nghệ Bác dứt khoát nói.

48.

Chẳng qua cuối cùng hai người lại cùng nhau ngồi trong tiệm ăn mì.

Bởi vì hồi còn ở trong kí túc xá hai người họ đã từng như vậy.

Một chút thịt bò còn dư, một cây cải xanh, hai cái ruột hun khói, hai quả trứng lòng đào.

''Vẫn thấy thiếu thiếu.'' Lý Nghệ Bác không biết đủ nói

Sau đó nhìn Quý Lãnh mở một lon bia, cầm hai cái cốc.

''Hai người chia nhau một lon, lão Quý ông thay đổi rồi, keo kiệt quá.'' Lý Nghệ Bác sâu xa nói.

''Tôi không uống cũng được, ông nhìn lại mình đi, một mình uống hết một lon à?'' Quý Lãnh không để ý nói

Sau đó hai người đều cười to không dứt.

49.

Quê của Quý Lãnh với Lý Nghệ Bác đều không ở ven biển

Là nơi thuộc về vỏ ốc con hàu bàn về buôn bán.

Vì thế hồi còn ở Bá Đồ hai người thích nhất chính là đi ăn hải sản tươi.

Một hơi ăn đến khi giải nghệ, cũng không thấy ngán.

50.

Tuyển thủ chuyên nghiệp không thể uống rượu

Vì thế hồi đó Lý Nghệ Bác nói với Quý Lãnh cùng nói

Nguyện vọng lớn nhất của mình chính là sau khi giải nghệ đi ăn hải sản tươi

Ăn hải sản tươi uống bia

Bia nhất định phải uống bia lên mên, bia Thanh Đảo lên men.



51.

Sau đó Lý Nghệ Bác và Quý Lãnh đã giải nghệ thật

Hai người thu dọn đồ đạc ở Bá Đồ trước khi ra sân bay lén lút đi đến một tiệm hải sản tươi

Mua hải sản tươi, mua bia.

''Lão Quý! Tôi sắp đại khai sát giới rồi.'' Lý Nghệ Bác nói

Nhưng mà sự thật chứng minh

Lý Nghệ Bác đại khai sát giới, cũng chỉ có nửa lon.

52.

Ấn tượng về lần đó của Quý Lãnh vẫn còn rất sâu sắc

Bởi vì Lý Nghệ Bác uống say rồi lại bắt đầu khóc lóc

Còn vừa khóc vừa hỏi

''Lão Quý, chúng ta vậy là đi rồi sao?''

''Lão Quý, về sau chúng ta có phải không còn là người của Bá Đồ nữa.''

''Lão Quý, ông nói về sau chúng ta có phải không thể nói mình là người của Bá Đồ nữa không.''

53.

Sau đó Quý Lãnh mở ra một lon bia mới uống một hơi.

Bởi vì Quý Lãnh cảm thấy nếu như hắn không say

Có lẽ hắn cũng sẽ bật khóc.

54.

Những năm tháng sau này Quý Lãnh cũng từng thử một mình

Suy cho cùng, dù mở cửa tiệm hay là ngày lễ tết, người trong nhà rốt cuộc vẫn phải uống một chút,

Chẳng qua Quý Lãnh cảm thấy tửu lượng của mình có lẽ luyện không lên được

Vì tuy uống hết nửa lon mình không say

Nhưng cũng không muốn uống nữa.

55.

Lúc đó Lý Nghệ Bác với Quý Lãnh ngồi trong cửa hàng

Vừa ăn mì vừa xem ti vi phát sóng.

Trận thi đấu đó mời một biên tập viên khác,

Không có Lý Nghệ Bác.

''Ông thấy cậu ta nói thế nào.'' Lý Nghệ Bác hỏi

''Tàm tạm.'' Quý Lãnh nói

''Có phải không tốt bằng tôi đúng không.'' Lý Nghệ Bác tiếp tục hỏi

''Ừ.'' Quý Lãnh nói

''Chỉ bằng tài năng bình luận tôi cảm thấy mình có thể nâng ông lên luôn.’' Lý Nghệ Bác cảm khái nói

Sau đó Quý Lãnh bắt đầu vùi đầu ăn mì.

56.

Quý Lãnh biết Lý Nghệ Bác mà nói chuyện thì miệng mồm sẽ chạy đầy tàu hỏa

Nhưng Quý Lãnh cũng biết Lý Nghệ Bác rất hi vọng mình có thể trở về

Dẫu sao, hiện tại trong giới game thủ cần tuyển thủ lâu năm như thế

Bất kể là huấn luyện viên, hay là tổ nghiên cứu, thậm chí là hội trưởng công hội, việc có thể làm có rất nhiều rất rất nhiều.

''Nhưng mà Nghệ Bác à, tôi với ông không giống nhau. Đối với ông, giải nghệ chỉ như một dấu chấm tròn, ông nhấn enter một cái là có thể xuống dòng viết tiếp.'' Quý Lãnh nói

''Nhưng nếu tôi trở lại cái gì cũng không muốn làm, tôi chỉ muốn thi đấu thôi.'' Quý Lãnh nói tiếp

57.

Lý Nghệ Bác ở trong tiệm của Quý Lãnh ngồi một lát rồi đi

''Sáng sớm phải bay rồi.'' Lý Nghệ Bác nói

''Để tôi tiễn cậu?'' Quý Lãnh nói

''Không sao, tôi đã hẹn xe rồi, qua năm tôi lại đến.'' Lý Nghệ Bác nói

"Vậy ông canh giờ cơm hẵng đến, cũng chăm sóc chuyện làm ăn của tôi một chút." Quý Lãnh chân thành nói

Lý Nghệ Bác dở khóc dở cười.

58.

Quý Lãnh đưa Lý Nghệ Bác lên xe

Một đường nhìn xe lái ra phố lớn

Sau đó Quý Lãnh chuẩn bị tắt đèn đóng cửa về nhà

Hắn thấy nửa ly bia chưa uống xong của Lý Nghệ Bác.

59.

''Nhưng mà tôi biết mình đã đánh đến hết sức rồi. Vì thế tôi giải nghệ, là thật sự giải nghệ.'' Quý Lãnh nhìn cái ly kia nói

Sau đó giơ ly lên đem nửa ly bia uống cạn.

60.

Lúc mùa giải thứ chín Lý Nghệ Bác tới thật

Hơn nữa đến đúng giờ ăn cơm.

''Nhưng mà hay là ông dọn một chút, sau năm giờ đừng có mở bán nữa.'' Lý Nghệ Bác trong điện thoại nói như thế

''Ông muốn không gian bao lớn? Tiệm của tôi chỉ to có ngần ấy, nhiều người tôi chứa không nổi.'' Quý Lãnh khó hiểu nói

Sau đó Quý Lãnh cúp điện thọai

Nhìn thấy Lý Nghệ Bác đứng ở cửa.

Hàn Văn Thanh đứng ở cửa,

Các thành viên của Bá Đồ đứng ở cửa.

61.

Nói thật lúc ấy Quý Lãnh rất bất ngờ.

''Hàn đội không đi du lịch nước ngoài à?'' Quý Lãnh hỏi

''Nước ngoài đi mấy lần là được rồi, vẫn nên ở nơi của mình vẫn tốt hơn.'' Hàn Văn Thanh gật đầu một cái trả lời

Sau đó Quý Lãnh suy nghĩ một hồi, cảm thấy một đám người Bá Đồ hẳn là bị Lý Nghệ Bác kêu đến

Dẫu sao, trong thành phố mình thứ có thể nhìn, trừ công nghiệp, cũng chỉ còn lại ô nhiễm.

62.

Lúc đó Quý Lãnh đứng bếp trong tiệm thịt nướng.

''Có kiêng cái gì không?'' Quý Lãnh hỏi

"Đừng cho rau thơm." Có người nói

''Đừng cho hành thái.'' Có người nói tiếp

"Tôi với lão Quý này cả một đời nhiều chuyện cũng thôi đi, thế nào đã nhiều năm như vậy lão Hàn dẫn đội vẫn chưa cho mấy cậu đồng đều lại vậy chứ?'' Lý Nghệ Bác vạn phần xúc động nói

Sau đó những người khác trong Bá Đồ đầy mặt xem thường

Cảm thấy nếu cả cái này cũng có thể đồng đều, thì Hàn Văn Thanh đã có thể thống nhất Trái đất rồi.

63.

Mùa giải thứ chín thật sự là một mùa giải có thay đổi nhiều nhất

Trương Giai Lạc trở lại, Tôn Triết Bình cũng trở lại

Diệp Tu bắt đầu với chiến đội mới, giết ra đến đấu khiêu chiến rồi.

"Không được rồi, đối thủ cũ đều trở lại, nếu không thì anh đây cũng trở về luôn đi." Lý Nghệ Bác nóng lòng muốn thử.

"Mịa nó, làm rõ trận doanh nào, hiện tại đội chúng ta không phải rất tốt sao?" Trương Giai Lạc ngồi ở trong góc không nói gì bỗng nhiên lên tiếng.

64.

Lúc đó Quý Lãnh rất bực mình

''Bàn rất lớn, đừng tụ lại chỗ này, rất ngộp.'' Quý Lãnh nói

''Không sao đâu, vừa nãy tui nhìn rất lâu rồi. Đây là cửa ra thức ăn đúng không.'' Trương Giai Lạc nói

65.

Đối thủ cũ hầu như đều trở về, Hàn Văn Thanh hẳn phải rất vui.

Có điều bây giờ Quý Lãnh lại bắt đầu hơi lo lắng cho mép tóc của Hàn Văn Thanh.

66.

Ngày đó nhân dịp người của Bá Đồ tụ tập

Đa số người cảm thấy không uống ít rượu sẽ không hợp bầu không khí.

''Uống ít thôi.'' Hàn Văn Thanh nói.

Thế là sau đó những người khác bắt đầu vơ vét tủ lạnh của Quý Lãnh.

67.

Lúc đó Quý Lãnh đứng ở bên quầy dùng đồ khui mở nắp chai bia

Lúc đó Lý Nghệ Bác đứng ở bên cạnh giúp mọi người rót bia.

Quý Lãnh nhìn một bàn toàn người của Bá Đồ.

Có quen thuộc, có xa lạ.

68.

Sau đó Quý Lãnh nhìn bọn họ

Nhớ lại chúng ta chính là vào mùa giải thứ tư

''Bọn họ'' Quý Lãnh nói

Sau đó hắn nhớ đến Lý Nghệ Bác lúc mùa giải thứ tư vẫn còn mặc đồng phục của đội

''Cậu.'' Quý Lãnh nói tiếp.

Sau đó hắn lại nhớ đến bản thân vào mùa giải thứ tư vẫn còn mặc đồng phục của đội

''Tôi''. Quý Lãnh nói

69.

Sau đó Lý Nghệ Bác nở nụ cười.

"Chúng ta." Lý Nghệ Bác rót cho mình một ly, giơ lên.

Tiếp đó Hàn Văn Thanh đi tới.

''Chúng ta.'' Hàn Văn Thanh cầm lấy cốc, cụng ly với hai người kia.

Sau đó những người còn lại giơ cốc lên nhìn mấy người họ.

70.

Đúng, không sai

"Bá Đồ."

"Chúng ta."

71.

Hàn Văn Thanh kiên trì mười năm

Diệp Tu giải nghệ một năm, quay lại.

Tôn Triết Bình giải nghệ vào mùa giải thứ năm, quay lại.

Trương Giai Lạc giải nghệ vào mùa giải thứ bảy, quay lại.

Lý Nghệ Bác giải nghệ vào mùa giải thứ tư, làm biên tập viên.

Còn mình giải nghệ vào mùa giải thứ tư, mở tiệm.

Tiếp đó ngày hôm nay chúng ta cùng tụ họp tại đây

Người Bá Đồ chúng ta

Ở đây.

72.

Đây chính là cuộc sống.

73.

Quý Lãnh chợt nhớ lại lúc mình giải nghệ lần cuối cùng, đối diện với truyền thông, đứng trước micro đã nói câu này

72.

Bá Đồ là quán quân.

73.

Đã từng là thế

74.

Tương lai cũng vậy.


FIN.


[Quý Lãnh]

[Lý Nghệ Bác]

[Cre: không rõ]


Tới tận bây giờ vẫn cảm thấy, tình cảm của người Bá Đồ đối với Bá Đồ giống như là khắc vào trong xương, nếu nói là yêu với nhiệt huyết cùng tinh thần, thì loại cảm giác đó giống như là người trời sinh đã sinh ra cộng hưởng, vì thế bọn họ mới có thể thành một tổ chức cùng nhau đánh cho mình một khoảng trời. Ở trong TIME II vẫn là lấy góc nhìn của Song Hoa viết một đoạn trải nghiệm của bọn họ, ngay trong thời gian phù hợp, Song Hoa đang trưởng thành, mà người khác thì đã trưởng thành.

Chúng ta đều trong thời điểm nào đó học được một vài thứ, vì thế tôi muốn viết một tuyến thời gian tương tự, người khác sẽ vượt qua như thế nào.

Thay vì nói đây là một phần viết về Lý Nghệ Bác với Quý Lãnh, thì chẳng bằng nói tôi đang viết về giả thiết của mình, lấy góc nhìn của Quý Lãnh với Lý Nghệ Bác để nhìn rõ tình cảm của bản thân đối với Bá Đồ, thậm chí là Vinh Quang.

Năm tháng lắng đọng, là yêu thì thế nào cũng sẽ chấp nhất. Người Bá Đồ là thế, Trương Giai Lạc cũng như thế.

_Lời tác giả_
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook