Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1487

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,291
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Dịch bởi Lá Mùa Thu

Chương 1487: Bách Hoa chân chính

Hai nhân vật ngăn bởi bức tường, cách nhau gang tấc, bầu không khí vô cùng nặng nề.

Cho đến khi kênh chat nhảy chữ.

"Ông vô đây coi!"

"Ông ra đây đê!"

Hai dòng chat siêu ấu trĩ phá hoại triệt để bầu không khí gay cấn. Khán giả chả biết nên cười hay nên im, ngứa đuýt gì đâu.

Thế nhưng trong lúc nói nhảm, Quân Mạc Tiếu lại có hành động. Hắn không phá cửa, cũng không vòng qua phòng khác mà từ cửa sổ hành lang chui ra ngoài êm như ru. Dùng kiếm ninja, hắn nhảy lên song cửa tầng hai, chui vào chọn vị trí.

Mọi người ồ lên. Hắn định phá sàn tầng hai, trên trời giáng xuống tập kích Bách Hoa Liễu Loạn?

Chiến trường diễn ra bên trong lâu đài, muốn tạo hình chiếu 3D cho khán giả ngồi thành vòng tròn khá khó, cần phải cắt bớt nhiều chướng ngại góc nhìn. Sàn tầng hai lúc này như lơ lửng giữa không, Quân Mạc Tiếu và Bách Hoa Liễu Loạn một trên một dưới, khoảng cách vẫn là gần trong gang tấc, chỉ có phương hướng đã biến từ ngang thành dọc.

Trương Giai Lạc dưới tầng một vẫn chưa phát hiện, Bách Hoa Liễu Loạn một tay giơ súng, một tay kẹp mấy quả lựu đạn, vị trí đứng có thể lập tức tấn công mọi cánh cửa ra vào căn phòng.

Cơ mà Diệp Tu có định đi cửa chính đâu?

Ào ào ào!

Diệp Tu quý từng phút thời gian, chẳng tốn giây nào ngập ngừng do dự. Người xem chưa kịp nghĩ ngợi sâu xa, hắn đã ra tay.

Sàn lâu đài khá yếu, một kỹ năng là đủ xuyên thủng. Quân Mạc Tiếu rơi xuống giữa những tảng sàn vỡ vụn, từ trên nhìn xuống, đảo mắt liền thấy vị trí Bách Hoa Liễu Loạn. Ô Thiên Cơ xoay nòng, nổ súng!

Trương Giai Lạc phản ứng không chậm, nghe tiếng động trên đầu liền chuyển góc nhìn, súng lục Liệp Tầm chĩa lên, lựu đạn tay trái ném ra cực nhanh. Hắn làm một chuỗi hành động, vừa xác nhận tình hình bên trên, vừa ném đạn hết quả này đến quả kia, trông như cao thủ ám khí trong truyện võ hiệp, hoặc nhà ảo thuật với bộ bài poker trong tay, thuần thục móc lựu đạn, ném lựu đạn như hắt nước.

Ầm ầm ầm ầm!

Khoảng không gần trần nhà bị ánh lửa từ những vụ nổ phủ lấp, bị ngăn thành hai đầu hệt như chiến trường hành lang trước đó.

Bất ngờ?

Đúng là Diệp Tu muốn đánh bất ngờ, mỗi tội cách làm quá mức đơn giản. Dùng kỹ năng phá sàn nhà, âm thanh phát ra đủ cho Trương Giai Lạc thời gian xử lý. Cái lợi cho Diệp Tu, chẳng qua là một tích tắc ngắn ngủi như lúc Trương Giai Lạc khiển Bách Hoa Liễu Loạn lao ra từ trong phòng. Khó thể nói ai ưu thế hơn ai, chỉ xem ai phản ứng nhanh nhạy hơn ai mà thôi.

Trên hành lang, hai người dừng ở thế hòa. Còn lần này trên trời và dưới đất, thắng thua sẽ ra sao?

Đá Xoáy!

Bách Hoa Liễu Loạn đột ngột sử dụng kỹ năng cận chiến cấp thấp của thiện xạ, quét một cú 360 độ quanh người.

Không trúng!

Ngạc nhiên chưa, xung quanh Bách Hoa Liễu Loạn không có ai cả. Trương Giai Lạc lập tức biết mình đoán sai. Hắn cho rằng Diệp Tu sẽ mượn cover, dùng Thuật Phân Thân áp sát, ai ngờ Diệp Tu không làm vậy.

Chỉ một sai lầm, sơ hở liền lộ. Giữa ánh sáng tiếng nổ tràn ngập căn phòng, Quân Mạc Tiếu như cưỡi kiếm mà tới, Ngân Quang Lạc Nhẫn!

Hắn giữ lơ lửng từ nãy đến giờ?

Khán giả thấy rất rõ, sau khi phá sàn rơi xuống, Quân Mạc Tiếu không nóng lòng đáp đất. Bắn vài phát súng, Ô Thiên Cơ biến thành kiếm ninja, cắm vào trần nhà.

Ngay từ đầu, Diệp Tu đã không cho rằng pha tấn công bất ngờ của mình sẽ làm Trương Giai Lạc bị rối. Hắn phải chơi chút trò mèo, chọn đúng khoảnh khắc Trương Giai Lạc đoán sai và lộ sơ hở mới buông người xuống tấn công.

Trương Giai Lạc không kịp né, trúng Ngân Quang Lạc Nhẫn ngã lăn. Tức thì có tiếng nổ từ đâu vang lên, Quân Mạc Tiếu bị sóng khí hất văng, để lại một cái hố lớn trên đất. Đó là dấu vết của mìn bị đạp trúng.

Diệp Tu giành được cơ hội tấn công, ai ngờ Trương Giai Lạc cũng chôn sẵn mìn tại chỗ. Pha va chạm thứ hai cũng hòa nhau như thế. Nhưng hòa là nói trên thế trận, chứ nếu xét thiệt hại thì Quân Mạc Tiếu từng cắt thẳng qua vụ nổ ở hành lang, ăn lựu đạn trên không, tiếp tục xông qua một trời lựu đạn khác, cuối cùng bị mìn hất văng, lượng máu 57% chỉ còn 42%.

Hai lần thí máu để cố tấn công, lại chẳng thể hình thành combo. Tuy hai hiệp đều là Diệp Tu chủ động khai chiến, nhưng Trương Giai Lạc mới là người đạt lợi thế sau cùng.

"Đấu pháp phòng ngự!" Chiến đội Lam Vũ chuyên đánh phòng ngự nên rất nhạy cảm với các lối đánh có mùi tương tự, Hoàng Thiếu Thiên vừa thấy liền nhắn tin cho Dụ Văn Châu.

"Đúng." Dụ Văn Châu trả lời xác nhận. Trên sóng trực tiếp, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác vẫn đang thán phục phản ứng quá nhanh và xử lý đẹp mắt của cả hai tuyển thủ, dẫn đến cục diện ngang cơ. Chi tiết phòng ngự thuộc trình nhìn nhận thế trận level cao, họ chưa thể phát hiện.

"Thế này mới đúng là cậu!" Ở một nơi khác trên khán đài, một vị khán giả kín đáo ngồi xem trận đấu cất lời cảm thán.

Tôn Triết Bình!

Một trong hai mảnh ghép Phồn Hoa Huyết Cảnh ngày xưa, vị cựu đại thần nay đang đeo tag chiến đội Nghĩa Trảm, mượn chút thời gian ngắn ngủi còn lại để cống hiến những tháng ngày cuối cùng. Hắn đã không còn là ngôi sao, làn sóng quan tâm dấy lên khi mới quay về cũng tắt dần theo tần suất ra trận quá mức ít ỏi trong tiếng tiếc than của giới mộ điệu.

Vòng chung kết không liên quan gì đến Nghĩa Trảm nơi hắn đang ở, giấc mộng quán quân cũng đã từ lâu xa vời. Hắn chỉ bằng một lòng niệm tưởng thủy chung khó bỏ với Vinh Quang, để vẫn lưu lại sàn đấu này cưỡi ngựa xem hoa.

Cưỡi ngựa xem hoa. Đó là từ chính xác để hình dung những gì hắn cống hiến cho Vinh Quang hôm nay, bởi slot lên sân quá ít. Cho nên, Tôn Triết Bình chưa từng tiếc nuối vì không đi cùng con hắc mã Hưng Hân vào giải đấu chính thức. Hưng Hân là điểm bắt đầu cho lần dấn thân thứ hai của hắn, là chiến đội rất thân thiết với hắn, nay bất ngờ mạnh mẽ tiến thẳng đến giành quán quân. Nếu vẫn còn thuộc hàng ngũ Hưng Hân, Tôn Triết Bình tin chắc mình sẽ vì không thể dốc sức cho chiến đội ở thời khắc quan trọng nhất mà phát điên.

Lựa chọn Nghĩa Trảm là đúng đắn, Tôn Triết Bình không từng hối hận.

Nhìn thấy Hưng Hân đánh đến tận đây, Tôn Triết Bình càng vui mừng.

Hắn kỳ vọng chiến đội này tạo nên kỳ tích, như lúc trước đã đánh bại Gia Thế ở vòng khiêu chiến. Mà bây giờ, Hưng Hân lại chạm trán Bá Đồ...

Nếu hỏi về Bá Đồ, Tôn Triết Bình không có tình cảm gì đặc biệt cho lắm. Hắn để tâm, chỉ vì nơi đó có Trương Giai Lạc, hợp tác ngày xưa, cũng là thằng bạn thân nhất.

Nỗi lòng của Trương Giai Lạc, mục tiêu của Trương Giai Lạc, truy cầu của Trương Giai Lạc, Tôn Triết Bình đều hiểu thấu, nhưng đêm nay Trương Giai Lạc lại đụng độ Hưng Hân.

Đây quả là tình huống khó xử cho người bình thường. Nhưng Tôn Triết Bình là người hào sảng, hắn chẳng chút nào giằng co tâm lý. Đường hẹp gặp nhau, ai mạnh thì thắng. Hắn chỉ tin vào điều đơn giản đó. Tâm lý chưa bao giờ là gánh nặng cho Tôn Triết Bình khi vào trận, nên khi xem thi đấu, hắn cũng ôm thái độ tương tự.

Thế nhưng Trương Giai Lạc mà Tôn Triết Bình nhìn thấy lúc này, lại không có mùi liều mạng như hồi trước. Hắn khác xa Trương Giai Lạc của ngày Tôn Triết Bình chấn thương giải nghệ, một mình dẫn dắt Bách Hoa ra chiến trường.

Hắn đánh mất đấu chí năm xưa rồi sao?

Hoàn toàn không phải. Đây, mới thật sự là lối đánh dành cho hắn.

Đấu pháp Bách Hoa được ca tụng là đấu pháp rực rỡ nhất, lãng mạn nhất Vinh Quang. Là người sáng tạo trường phái hàng đầu này, ở Trương Giai Lạc không có sự mô phỏng để lợi dụng hiệu ứng hình ảnh, mà Bách Hoa chính là sự phản ảnh tính cách của hắn trong kỹ thuật chơi. Vốn Trương Giai Lạc phải là người như vậy, kiểu chém giết liều mạng rất không hợp với hắn.

Nhưng ở Bách Hoa, sau khi Tôn Triết Bình chấn thương giải nghệ, Trương Giai Lạc chỉ đành gánh luôn lên vai phần liều mạng của Tôn Triết Bình.

Kỳ thực không cần phải thế.

Tôn Triết Bình vẫn luôn muốn nói câu này với Trương Giai Lạc, nhưng mọi gánh nặng là vì mình mới rơi xuống đôi vai người kia, trong lúc Trương Giai Lạc liều mạng đảm đương, mình làm sao có thể hất mặt nói với hắn rằng cậu không cần phải thế?

Nguyện ý gánh vác, vậy kiên cường mà bước tiếp đi!

Đó là con người của Tôn Triết Bình. Đó là cách hắn sẽ cổ vũ bạn cũ. Max cứng rắn.

Đáng tiếc cuối cùng Trương Giai Lạc nuốt vào lại toàn là trái đắng.

Cho đến khi hắn đến Bá Đồ, mọi gánh nặng ngày trước mới tiêu tan. Trương Giai Lạc không cần một mình gánh vác trách nhiệm hai người nữa, vì thế Trương Giai Lạc của Phồn Hoa Huyết Cảnh ban đầu đã quay về. Và đó, mới thật sự là Trương Giai Lạc.

Ngay trong chính trận đấu này, Tôn Triết Bình rõ rõ ràng ràng nhìn thấy vào mắt.

Đấu pháp Bách Hoa là che chắn, là bảo vệ, là bổ khuyết cho sơ hở, là đẩy mạnh thế công của đồng đội. Đó là một đấu pháp rất tinh tế, không phải chỉ cần thao tác phức tạp là được. Bách Hoa ấy, hoàn toàn không phải Bách Hoa thực thụ.

Cũng như những năm tháng Trương Giai Lạc một thân một mình dắt theo Bách Hoa dốc sức chinh chiến, kỹ thuật của hắn thêm phần tinh thêm phần thuần, nhưng đấu pháp Bách Hoa của hắn lúc ấy đã có phần thoát ly tinh thần cốt tủy nên có.

Song hiện tại, hắn quay về rồi.

Thậm chí bởi vì kinh nghiệm tăng lên, đấu pháp Bách Hoa hôm nay của Trương Giai Lạc càng thêm cẩn mật, liên kết tuần hoàn, kín kẽ không một lỗ hổng.

Người người đều cho rằng ánh sáng Bách Hoa trong trận này vẫn chưa rải đủ sao?

Vậy mười phần sai lầm.

Trên hành lang, giữa không trung, những ánh lửa bùng nổ rực rỡ kia, tất cả đều là đấu pháp Bách Hoa. Mà giữa không gian đó, trăm hoa đua nở, hoàn mỹ không một kẽ hở, Quân Mạc Tiếu lao lên chỉ có thể đưa đầu ra ăn sát thương.

Cho rằng đấu pháp Bách Hoa nên là ánh sáng liên miên bất tuyệt, chói lóa đến ai cũng nhìn không ra bất kỳ cái gì? Nhận thức đó không khỏi quá đơn giản.

Bách Hoa chân chính, không phải nơi nơi đều thấy, mà là nơi nào phất tay, nơi ấy hoa nở.

Chỉ riêng chuyện dùng ánh sáng che phủ tầm nhìn đối thủ, có cần vây chặt 360 độ không?

Không.

Cái thực sự cần, là ở vào khoảnh khắc mấu chốt, một chùm ánh sáng phải nở rộ ngay trước mặt mục tiêu.

Ầm ầm ầm ầm...

Giữa không gian chật hẹp, tiếng nổ vang dội không ngừng, Quân Mạc Tiếu nhất thời không dám tiếp cận.

Các vụ nổ trông như không liền mạch, nhưng mỗi khi Quân Mạc Tiếu định lao lên, sẽ luôn có một ngọn lửa bừng cháy, sáng lóa cả tầm nhìn hắn.

Đây là cố tình, Diệp Tu biết. Hắn biết trình Trương Giai Lạc làm được những gì, nên mới không dám mù quáng xông lên.

Không gian hành động đang bị thu hẹp dần, mọi lối thoát đều bị khóa kín. Quân Mạc Tiếu bị vây hãm hoàn toàn giữa trăm hoa.

 
Last edited:

Thiên Du

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
142
Số lượt thích
79
#2
K còn gay cấn nữa rồi. Có lẽ vì tiết tấu hơi chậm.
 

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,291
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#3
Tôn Triết Bình chưa từng tiếc nuối vì không đi cùng con hắc mã Hưng Hân vào giải đấu chính thức. Hưng Hân là điểm bắt đầu cho lần dấn thân thứ hai của hắn, là chiến đội rất thân thiết với hắn, nay bất ngờ mạnh mẽ tiến thẳng đến giành quán quân. Nếu vẫn còn thuộc hàng ngũ Hưng Hân, Tôn Triết Bình tin chắc mình sẽ vì không thể dốc sức cho chiến đội ở thời khắc quan trọng nhất mà phát điên.

Lựa chọn Nghĩa Trảm là đúng đắn, Tôn Triết Bình không từng hối hận.

Nhìn thấy Hưng Hân đánh đến tận đây, Tôn Triết Bình càng vui mừng.

Hắn kỳ vọng chiến đội này tạo nên kỳ tích, như lúc trước đã đánh bại Gia Thế ở vòng khiêu chiến. Mà bây giờ, Hưng Hân lại chạm trán Bá Đồ...

Nếu hỏi về Bá Đồ, Tôn Triết Bình không có tình cảm gì đặc biệt cho lắm. Hắn để tâm, chỉ vì nơi đó có Trương Giai Lạc, hợp tác ngày xưa, cũng là thằng bạn thân nhất.

Nỗi lòng của Trương Giai Lạc, mục tiêu của Trương Giai Lạc, truy cầu của Trương Giai Lạc, Tôn Triết Bình đều hiểu thấu, nhưng đêm nay Trương Giai Lạc lại đụng độ Hưng Hân.

Đây quả là tình huống khó xử cho người bình thường. Nhưng Tôn Triết Bình là người hào sảng, hắn chẳng chút nào giằng co tâm lý. Đường hẹp gặp nhau, ai mạnh thì thắng. Hắn chỉ tin vào điều đơn giản đó. Tâm lý chưa bao giờ là gánh nặng cho Tôn Triết Bình khi vào trận.
Từ ngày bước chân vào Toàn Chức, biết Lá yêu thích Tôn Triết Bình, rất nhiều bạn đã từng hỏi: Vì sao Tôn Triết Bình chấn thương là giải nghệ luôn, không ở lại Bách Hoa làm bồi luyện hoặc giúp đỡ chiến đội đang rất cần mình ở lĩnh vực khác, mà để Trương Giai Lạc phải gánh Bách Hoa đến "liều mạng", đến "điên cuồng"?

Hi vọng chương này cho mọi người một câu trả lời. Với một chiến đội do thằng bạn cũ lập nên và mình chỉ ghé giúp đỡ một tay là Hưng Hân, với cái tag đeo trước tên mình chỉ chưa tới nửa năm, mà Tôn Triết Bình còn có thể để nó trong lòng đến mức "nếu không giúp được Hưng Hân ở thời khắc họ cần giúp đỡ nhất, hắn sẽ phát điên" thì với một chiến đội do chính tay mình sáng lập, mang toàn bộ lý tưởng thanh xuân của mình, cái "phát điên" ấy còn sẽ tới mức nào, huống chi tình cảnh Bách Hoa còn ngặt nghèo hơn cả Hưng Hân hôm nay.

Nhiều người khác lại hỏi, Tôn Triết Bình có sẽ tiếc hùi hụi không nhỉ, vì nếu ở lại Hưng Hân, và nếu Trương Giai Lạc cũng đồng ý với lời mời của Diệp Tu, có phải Phồn Hoa Huyết Cảnh đã tái hiện ở Hưng Hân? Bộ đôi Song Hoa ngày xưa có thể theo chân Hưng Hân đi suốt một đường đến hôm nay, cơ hội giành quán quân là ngang tầm với, để trọn mộng đẹp năm xưa.

Có lẽ cũng trong chương này, các bạn đã có câu trả lời. Tôn Triết Bình người này cuồng từ trong xương, cách hắn đặt tình cảm vào mọi thứ cực khác với người thường. Hắn có thể tình cảm tột độ, nhưng một khi quyết định ra đi, thì sẽ không ngoảnh đầu. Nhìn cái cách hắn chỉ trọng kiếm vào người Bách Hoa, tàn sát người Bách Hoa là biết. Hắn dứt khoát một cách rất khốc liệt, hai chữ hối tiếc có bao giờ đặt trong từ điển.

Đường hẹp gặp nhau, ai mạnh thì thắng.

Nói chi những "giá mà" của quá khứ, nói chi những "nếu như" của tương lai. Cầu chiến một trận, chỉ mong đổi về sảng khoái. Đó là Tôn Triết Bình mà Lá yêu thích.

Hoa ơi, Lá yêu Hoa tột cùng! Cả Hoa lớn nay đã ở Nghĩa Trảm, lẫn Hoa nhỏ đã khoác áo Bá Đồ!

Nơi nào phất tay, nơi ấy hoa nở.
 

Cát Tường Tam Bảo

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
374
Số lượt thích
1,328
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
muitenbac1
#5
Chuyện Cát Tường Tam Bảo đi xem Hưng Hân đánh Bá Đồ (kỳ 5)

“Sở trường? Vì sao?”

“Ha ha, dốt lắm, lúc nãy mày không nghe sao, gian phòng nhỏ chính là cự ly sở trường của họ Trương còn gì?” Một đứa lên mặt.

“Ờ nói hay lắm, vậy lúc này khác gì lúc nãy, mà lại gọi là vị trí sở trường?”

“À...Ờ…” Nó bắt đầu gãi gãi như bị ngứa kinh niên.

“Lão Ngô, giúp thằng nhỏ đi kìa.” Mình cười cười.

“À ừ, tụi bây nhìn nha. Gian phòng này, nếu Trương thủ chặt trong đó, Diệp chắc chắn phải tìm cách đột phá không theo lối bình thường. Nếu không thì chắc chắn sẽ ăn một rổ đạn vào mặt.”

“Nhưng không phải là không có cách đột phá.” Mình cắt ngang.

“Ái chà chà, hôm nay có đứa dám thử thách kiến thức về phòng thủ của lão Ngô à? Mày nhắm đủ sức không đó hả Bảo?”

“Ha, cao kiến thì ko chắc, nhưng tao nói vẫn có cách đột phá được.” Mình khá tự tin.

“Nè, tụi bây nhìn đi ha. Đầu tiên, đột kích từ trong ra khác với đột kích từ ngoài vô. Vì sao? Thoạt nhìn là giống nhau về số lượng điểm phải quan sát, nhưng nghĩ kỹ lại, thì từ trong ra tụi bây sẽ chỉ phải nhìn một hướng, vì phía sau có cửa che lưng rồi. Nhưng từ ngoài vô thì lại không được cửa che chắn một bên, hơn nữa, gian phòng mở theo hình cánh cung, chứ không phải là dạng đường thẳng như hành lang bên ngoài.” Mình tiếp tục. “Cho nên là, để có thể đột kích, cần phải xem xét yếu tố bất ngờ, hoặc chọn vị trí đột kích khác.”

“Ế đúng thiệt mày ơi, Diệp Tu đổi cách đột kích từ trên xuống kìa. Tao coi kỳ này Trương Giai Lạc đỡ làm sao?” Một đứa nhốn nháo.

“Cũng chưa chắc đâu.” Lão Ngô mới bắt đầu lên tiếng. “Tao nói rồi, đây chính là vị trí sở trường của Trương Giai Lạc. Ngày xưa mày nghĩ làm sao Phồn Hoa Huyết Cảnh gây kinh hoàng cho cả Liên minh? Là vì độ bao phủ của đấu pháp Bách Hoa, và giấu dưới đó là một tên điên với lối đánh chặt chém không ai đỡ nổi. Một đấu pháp có sức che mắt mạnh đến vậy, nếu nó muốn giăng bẫy, mày đừng hòng nhìn thấy được. Hoặc nếu muốn phủ khắp một diện tích nào đó, thì con mồi cũng đừng mơ chạy ra khỏi. Đó, mới nói, Diệp đạp bẫy rồi kìa, thấy không?”

“Thấy chưa, đấu pháp của Trương chính là dựa vào căn phòng này. Nói cách khác, Trương đã đem cái lợi thế của Hưng Hân mà đáp trả lại cho Hưng Hân. Đấu pháp Bách Hoa phủ khắp chiến trường rộng lớn trong game còn được, huống chi là một khu vực nhỏ nhoi như căn phòng này. Nếu đem toàn bộ tuyệt kỹ mà gói gọn lại, thì e là một con ruồi cũng không lọt qua được mắt của hắn. Ài, lần này coi bộ là thất sách của Diệp Tu khi chọn map rồi…”

“Xem ra lần này “vua phòng ngự” - lão Ngô của chúng ta giành được lợi thế.” Một đứa khác lên tiếng trào phúng.

Lão Ngô trước nay nổi tiếng với biệt danh “vua phòng ngự”, là vì hắn chuyên đánh theo đường lối thủ vững, cũng sáng tạo ra nhiều đấu pháp theo thiên hướng đó. Có thể không tính là gì trong giới chuyên nghiệp, nhưng nếu đặt trong hàng ngũ người chơi bình thường thì đã đạt đến mức thần nhân.

“Ha ha, chưa chắc đâu.” Lão Ngô cười mà rằng. “Tao tin là có kẻ đã nghĩ ra được cách khắc chế toà tháp này rồi.”
 

ZellD242

Farm exp kiếm sống
Bình luận
53
Số lượt thích
124
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
ngủ thêm một mùa hè
#6
Bách Hoa Liễu Loạn, nơi nào phất tay, nơi ấy hoa nở
 

Dzun

Phó bản trăm người
Bình luận
179
Số lượt thích
224
Location
Hàng xóm Bánh Bao
Team
Khác
Fan não tàn của
Bách Hoa Liễu Loạn - Khí Xung Vân Thủy
#9
chính ra Tôn Triết Bình cũng k cần quay lại giới chuyên nghiệp hẳn, đành cho Nghĩa Trảm có khi lại hợp. Rảnh ở nhà làm streamer cũng ngon đấy.
Vào game cũng thuộc hàng top luôn rồi.
Nghe nói gamer Vinh Quang không hay vào game thường chơi, nên chắc ít gamer đi stream. Thị trường rộng mở phết nhe.
 

Thần Phán Hữu Quang

Gà con tiến hóa
Bình luận
15
Số lượt thích
45
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Thần!!!
#11
Mặc dù tui tin tưởng Diệp Thần nhưng cũng hơi lo lo
Hóng chương sau :)
 

anhtaiqb

Phó bản trăm người
Bình luận
235
Số lượt thích
334
#12
Nhắc đến đấu pháp Bách Hoa cũ hay là Lạc và Bình, thì chỉ có một chữ "tiếc" , hoài niệm về cặp đôi này thì cũng chỉ gói gọn trong hai từ "nếu như".
 

Hoa nhỏ mê người

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
104
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Song Hoa
#13
Lạc của em quá siêu luôn nè, nơi nào phất tay, nơi ấy hoa nở :love: thực sự mong trận này Lạc có thể thắng Tu. Với một con fan Song Hoa như mình thì chương này rất hay luôn, vì cả Lạc và Tôn cùng xuất hiện, biết được còn bao nhiêu lần tình yêu của mình được xuất hiện như này nữa đâu.
 

Tử Nhạn

Máy cày level
Bình luận
492
Số lượt thích
616
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu, Hàn Văn Thanh, Lá Mùa Thu
#15
Ma Thần đã rụng dưới tay của Lạc Lạc :v
Chưa đến đến phút cuối thì chưa chắc nói lên điều gì. Huống hồ Tu còn nửa cây máu. Và hơn nữa, Tu lại là kẻ táng hoa -_-
 

HKTran

Phó bản trăm người
Bình luận
300
Số lượt thích
266
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#16
Trời má, chap trước mới kêu 2 mẹ không ai nói câu nào, chap này vừa thấy đôi dòng cà khịa đã hí hửng ai dè chính mình lại ăn nguyên combo Bách Hoa mặn nồng, lâm li, bi đát chả biết comment gì lun :((. Best Lá, nơi nào phất tay nơi ấy hoa nở
 

Kychiro

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
234
Số lượt thích
648
#17
Giữa chiến trường gió tanh mưa máu
Ngoảnh đầu một cái
Ngàn bông hoa đua nở
Người đứng phía sau nhìn người phía trước
Mang trong mình cái cuồng dã, ngông nghênh
Hẹp thì thẳng
Chặn thì phá
Phòng ngự và phản công
Đạn dược và trọng kiếm
Nay còn ai?

Cảnh xưa thì vẫn còn
Nhưng người nay đã đổi.
Đứng trên chiến trường
Vung kiếm và nã đạn
Vì mục tiêu duy nhất
Vinh Quang.

Aiz, sao bỗng dưng lại xuất khẩu thành thơ thế này
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook