Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1486

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
55,985
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Dịch bởi Lá Mùa Thu

Chương 1486: Đường truy cầu cô độc

Diệp Tu, tuyển thủ đời đầu Liên minh. Trương Giai Lạc, tuyển thủ đời thứ hai Liên minh.

Cách nhau chỉ một năm, khó thể gọi là tiền bối và hậu bối. Tuy đôi lúc Diệp Tu cũng sẽ vờ lên mặt, nhưng Trương Giai Lạc chẳng bao giờ ngoan ngoãn phục tùng.

Cuộc chạm trán đỉnh cao giữa hai người, diễn ra vào mùa giải thứ ba.

Mùa giải đó, Phồn Hoa Huyết Cảnh do Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc của chiến đội Bách Hoa sáng tạo đã triệt để thành hình, càn quét toàn Vinh Quang, hổ báo giành về hạng nhất vòng bảng. Gặp Gia Thế ở trận chung kết, câu chuyện Nhất Diệp Chi Thu một cây Khước Tà phá trăm hoa đến nay vẫn là giai thoại.

Phồn Hoa Huyết Cảnh, cuối cùng trở thành phông nền cho kẻ chiến thắng.

Trương Giai Lạc dĩ nhiên không cam tâm. Mùa giải thứ tư, Bách Hoa tiếp tục chinh chiến. Tiếc rằng, họ dừng chân khi chưa kịp vào trận chung kết. Chung kết năm đó là cuộc chiến kinh điển Bá Đồ đánh đổ vương triều Gia Thế. Phồn Hoa Huyết Cảnh một lần nữa chỉ là khách qua đường.

Mùa giải thứ năm, Bách Hoa gói trong hành trang kinh nghiệm ba mùa, cùng đấu chí bừng bừng mà khởi hành. Ai ngờ rằng, đội trưởng Tôn Triết Bình lại chấn thương tay ngay giữa mùa giải, buộc phải giải nghệ trên chính đỉnh cao sự nghiệp. Trương Giai Lạc tiếp lấy lá cờ đại tướng, chiến đội Bách Hoa trong tiếng khóc tang bi ai cháy lên sức mạnh, đánh dẹp một đường vào thẳng chung kết.

Kết quả, Bách Hoa ngã xuống dưới gót giày Vương Kiệt Hi, tuyển thủ gia nhập Liên minh mùa giải thứ ba, vang danh Vinh Quang với cái tên Ma Thuật Sư, được ca tụng là người đến gần Thần Vinh Quang nhất, có khả năng dựng nên một đế chế mới giống với Diệp Tu nhất.

Về sau, Vương Kiệt Hi trở thành ác mộng lớn nhất của Bách Hoa. Mùa giải thứ bảy, Bách Hoa đã chạm một tay đến chiếc cúp quán quân, Vương Kiệt Hi tiếp tục là người chặt đi bàn tay ấy.

Bảy năm ba á quân, chiến đội Bách Hoa như bị vận xui ám. Lần thứ hai gục ngã trước Vi Thảo, Phồn Hoa Huyết Cảnh đã sớm thất truyền. Á quân mùa thứ bảy là thành tích mà một mình Trương Giai Lạc bán mạng mới có được.

Có lẽ vì cảm thấy mình không cách nào đạt đến cao nhất, sau một mùa hè, Trương Giai Lạc đột nhiên tuyên bố giải nghệ.

Câu chuyện Phồn Hoa Huyết Cảnh đến đó có thể nói đã kết thúc hoàn toàn. Tuy giữa mùa giải thứ năm Tôn Triết Bình đã giải nghệ, nhưng Trương Giai Lạc vẫn luôn gánh phần của cả hai người trên vai mà chiến đấu.

Bao nhiêu đau đớn, bao nhiêu tuyệt vọng, không một ai sẽ hiểu thấu.

Mọi người chỉ biết sụt sùi thổn thức: Nếu như mùa giải thứ năm Tôn Triết Bình không chấn thương giải nghệ, nếu như Tôn Triết Bình vẫn mãi còn đây, có phải Phồn Hoa Huyết Cảnh sẽ xây nên một đế chế Bách Hoa ngay sau đỉnh cao Gia Thế hay không?

Không có cái gọi là "nếu như".

Hai chữ "nếu như", chỉ là nhát dao đâm vào lòng người trong cuộc.

Trương Giai Lạc chưa bao giờ cam tâm, nếu không sau khi Tôn Triết Bình giải nghệ, hắn đã chẳng gánh lên sứ mệnh và trọng trách của hai người mà đi tiếp, cắn răng đi mãi không ngừng.

Đáng tiếc cuối cùng, hắn vẫn phải ngã xuống, vẫn phải buông tay.

Phồn Hoa Huyết Cảnh là câu chuyện của hai người, chỉ bằng một người sẽ không cách nào viết nên kết cục hoàn mỹ.

Thế nhưng người nọ vẫn hoài một lòng niệm tưởng, nỗi niệm tưởng vĩnh viễn khôn nguôi.

Vì vậy sau một mùa giải, hắn lại quay về. Từ bỏ đội mẹ Bách Hoa, hắn gia nhập Bá Đồ, bị người người khinh khi bởi hành vi đeo bám đại gia. Trương Giai Lạc từng bất an do dự, nhưng cuối cùng không hối hận. Hắn kiên định bước trên con đường truy cầu của mình. Đêm nay hắn đứng trên sàn đấu này, vẫn cầm nhân vật Bách Hoa Liễu Loạn, mà cái tag trước tên đã là Bá Đồ. Còn đối thủ? Diệp Tu, không phải người xa lạ, nhưng lại đang cầm tán nhân Quân Mạc Tiếu, tag trước tên là Hưng Hân, mới thành lập gần đây.

Cảnh còn người mất?

Nào phải. Người vẫn là người cũ đấy thôi, chỉ có mọi thứ xung quanh mới thật thay đổi.

Đoàng!

Một tiếng súng đột ngột vang lên, làm mọi người giật nảy mình. Bách Hoa Liễu Loạn của Trương Giai Lạc vừa tải xong bản đồ, bỗng đưa súng lên trời bắn một phát chỉ thiên.

Cạch cạch cạch, Bách Hoa Liễu Loạn đổi băng đạn liền tay và cất bước. Đây là thói quen thao tác của Trương Giai Lạc.

Bản đồ như cũ, hai người cũng chọn di chuyển ra thẳng khu vực giữa. Một trước một sau, họ đến được lâu đài Thatcher.

Quân Mạc Tiếu tiến vào lâu đài từ cửa chính trong lúc Bách Hoa Liễu Loạn chọn cửa sau.

Tuy thuộc hệ Súng, chuyên gia đạn dược vì sở hữu nhiều chiêu trò nên thường được mệnh danh "Ma pháp sư hệ Súng". Khác với thiện xạ và bậc thầy pháo súng, chuyên gia đạn dược không cần không gian hay quá nhiều khoảng cách để chiến đấu. Một khu vực nho nhỏ như phòng ốc vẫn ổn, thậm chí càng kín càng tạo điều kiện cho họ vẫy vùng.

Lâu đài có hai tầng, cuộc chiến giữa Diệp Tu và Tần Mục Vân diễn ra ở tầng hai. Bản đồ lôi đài giữ nguyên tình trạng xuyên suốt, lúc này tầng hai vẫn đổ nát, mấy gian phòng bị đạn bắn lỗ chỗ cho thấy trận chiến trước đó kịch liệt thế nào.

Quân Mạc Tiếu và Bách Hoa Liễu Loạn chia nhau hai cửa mà vào, chưa có ý định rời khỏi tầng một. Hai người vô cùng thận trọng, mỗi bước đi đều nhìn ngó trước sau.

Diệp Tu thuộc bản đồ, khiển Quân Mạc Tiếu đến góc phòng như trận đầu, nhìn ra cửa sổ một lúc không thấy Bách Hoa Liễu Loạn mới bỏ đi. Phương hướng mới có vẻ như nhắm vào khả năng Bách Hoa Liễu Loạn tiến vào từ cửa sau.

Trong khi đó, Trương Giai Lạc khá chậm chạp vì lạ nước lạ cái. Từ cửa sau, hắn thận trọng khảo sát cách bố trí các gian phòng, lối thoát hiểm. Chọn một phòng tiến vào, nhìn lướt xung quanh, hắn tiện chân bước tới cánh cửa thông ra hành lang.

Két.

Hắn đẩy cửa.

Khán giả nín thở.

Phía ngoài hành lang, Quân Mạc Tiếu đang lần mò đến gần. Bách Hoa Liễu Loạn mở cửa phòng kiểu này, khác nào đưa mình trước họng súng địch?

"Bất cẩn rồi! Biết rõ cửa thông ra hành lang..." Phan Lâm đang nói thì im bặt.

Hắn vốn định nói "biết rõ cửa thông ra hành lang thì phải đề phòng chứ, biết đâu đối thủ vô tình đi ngang", nhưng lại im bặt vì thấy Bách Hoa Liễu Loạn chỉ đẩy cửa phòng chứ không ra ngoài.

Két két két...

Cửa phòng mở ra rồi đóng trở lại, chầm chậm kêu cót két.

Sau cánh cửa, Quân Mạc Tiếu đã giương Ô Thiên Cơ lên nhắm sẵn. Hắn yên lặng di chuyển qua phải, kéo giãn không gian quan sát bên trong phòng.

Két két két...

Cánh cửa tiếp tục kéo về, sắp sửa đóng kín hoàn toàn.

Không ra ngoài thật à?

Khi mọi người đang tự hỏi, Bách Hoa Liễu Loạn đột nhiên vọt ra.

Cánh cửa mở toang, Bách Hoa Liễu Loạn dùng nó che chắn phần lưng, tay phải cầm món vũ khí bạc có tên súng lục tự động Liệp Tầm trước ngực, chĩa thẳng phía trước.

Hắn lập tức nhìn thấy Quân Mạc Tiếu.

Quân Mạc Tiếu cũng nhìn thấy Bách Hoa Liễu Loạn.

Súng vang.

Hai họng súng cùng tóe lửa. Xét về bắn thường, hình thái của Ô Thiên Cơ là súng trường, nạp đạn một lần bắn hai phát, còn Bách Hoa Liễu Loạn dùng súng lục tự động, có thêm kỹ năng Tăng Cấp Đạn Dược sau chuyển nghề của chuyên gia đạn dược buff cho băng đạn bình thường. Cùng một thời gian, số đạn mỗi bên bắn ra sẽ khác biệt lớn. Đấu súng bằng đạn thường không phải quyết định sáng suốt.

Thế nên Quân Mạc Tiếu chọn dùng kỹ năng cho phát súng khai chiến.

Pháo Chống Tăng!

Ba quả pháo liên tiếp rời nòng.

Ầm ầm ầm!

Trên hành lang chật hẹp, hai nhân vật chĩa súng vào nhau, đạn pháo bắn ra va chạm trực tiếp và phát nổ. Khói đen cuồn cuộn kèm ánh lửa phủ lấp hành lang, lực chấn động từ vụ nổ đẩy mạnh hai người về phía sau.

Diệp Tu không muốn lùi. Hắn nhích chuột, Quân Mạc Tiếu sử dụng Trượt Đất lao qua đám khói.

"Liều quá!" Phan Lâm hết hồn.

Tuy tình hình chưa rõ, nhưng việc đối thủ lao lên cướp chủ động rất dễ đoán, Trương Giai Lạc chỉ cần vì phòng ngừa mà ném vài quả lựu đạn vào đám khói, Quân Mạc Tiếu tránh kiểu gì?

Bỗng thấy phương hướng Quân Mạc Tiếu trượt đến, Phan Lâm tròn mắt ngạc nhiên.

Ủa sao húc đầu vào chướng ngại thế này?

Khi hắn tự hỏi, Quân Mạc Tiếu đã trượt thẳng tới bức tường.

Ầm ầm ầm!

Có tiếng nổ vang lên trong đám khói, Trương Giai Lạc quả nhiên đã ném lựu đạn đề phòng. Quân Mạc Tiếu chạm tường, bất ngờ nhảy lên rút kiếm ninja khỏi Ô Thiên Cơ, cắm vào tường, mượn lực đạp nhảy, rút dây chuôi kiếm, lại tiếp tục cắm vào tường...

Đù, chơi bò tường luôn!

Phan Lâm há hốc mồm, khán giả cũng há hốc mồm.

Hành lang vốn hẹp, vụ nổ lan đến chân tường và đó là nơi duy nhất vững chắc giúp Quân Mạc Tiếu không bị lực nổ đẩy lùi. Lực đẩy sẽ chỉ làm hắn dính sát mặt tường hơn thôi...

Chỉ chịu ít sát thương lan be bé, Quân Mạc Tiếu bò tường như nhện. Sau vài cú bật nhảy, hắn thành công thoát khỏi đám khói, chuẩn bị bay xuống đất.

Vị trí hắn định thả mình rơi xuống là chỗ đứng cũ của Bách Hoa Liễu Loạn, nhưng khi thấy Quân Mạc Tiếu lao ra, Bách Hoa Liễu Loạn lập tức tránh đi. Có một khoảng trống nhỏ giữa hắn và đám khói, hắn sẽ không ngu đến mức đứng quá gần để không kịp trở tay. Vì thế, dù Quân Mạc Tiếu vượt khói xông ra bằng cách rất ảo rất bất ngờ, Bách Hoa Liễu Loạn vẫn trốn đi dễ dàng.

Sải bước, hắn chui vào phòng.

Két két két, cửa phòng tiếp tục đóng lại, Quân Mạc Tiếu sắp rơi trúng cửa.

Chết mẹ, chơi ngu rồi!

Quân Mạc Tiếu vội vung kiếm ninja.

Đoàng đoàng đoàng, ầm ầm ầm...

Đổi chỗ an toàn, Bách Hoa Liễu Loạn tấn công ngay. Quân Mạc Tiếu cắm kiếm ninja vào tường, bật nhảy né đạn, chuẩn xác đạp lên mép cửa.

Giẫm mạnh chân, hắn nhảy vọt qua cánh cửa. Cửa đóng sập lại, Bách Hoa Liễu Loạn vội vàng lùi về sau. Ui, suýt nữa bị dập trúng mũi!

Rầm!

Cánh cửa va vào khung đóng chặt, hai nhân vật một trong một ngoài.

Tầng trệt lâu đài chịu sức nặng bên trên, vách tường dày hơn tầng hai nên khó phá hoại hơn. Hai người đều không sợ đối thủ đập tường tập kích mình.

Quân Mạc Tiếu tạm thời án binh bất động. Diệp Tu thuộc bản đồ, biết rõ căn phòng này có rất nhiều cửa dẫn đi khắp nơi, khó thể chặn đường, trừ phi Trương Giai Lạc ngoan ngoãn ngồi trong phòng chờ Diệp Tu tới.

Muốn tiếp tục tấn công, e rằng phải phá cửa gấp.

Cửa phòng có hướng mở ra ngoài chứ không phải vào trong, Diệp Tu khó thể xông vào như cách Trương Giai Lạc đã xông ra. Trương Giai Lạc từ trong lao ra được cửa che chắn một bên, chỉ phải đề phòng bên còn lại nên phản ứng mới nhanh bằng người bên ngoài, thậm chí còn vì chuẩn bị sẵn mà nhanh hơn. Nếu Diệp Tu cũng xộc vào như thế, Trương Giai Lạc ở bên trong phục kích, Diệp Tu có quá nhiều hướng phải phòng bị.

Làm sao đây?

Hai nhân vật áp lưng vào tường, một trong một ngoài, lặng im bất động.

 
Last edited:

Cát Tường Tam Bảo

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
374
Số lượt thích
1,327
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
muitenbac1
#4
Chuyện Cát Tường Tam Bảo đi xem Hưng Hân đánh Bá Đồ (kỳ 4)

“Vào trận rồi kìa tụi bây!!!” Một đứa nhắc.

“Mẹ cái thằng làm màu, vào trận cái là bắn chỉ thiên.” Một thằng antifan lên tiếng.

“Bắn lấy hên mày ơi…”

“Ừ, hên lắm ấy? Tao coi trận này nó có cái vận may kiểu gì???”

“Ha ha, đừng có đùa, cái đó cũng coi như một tiếng trống trận của Bách Hoa năm xưa đấy.” Lão Ngô giải thích. “Nghĩ đi, mỗi lần ra trận đều có một tín hiệu như vậy, lâu dần sẽ trở thành một thói quen và truyền thống của cả một chiến đội. Bách Hoa bây giờ khai cuộc không còn tiếng súng đó nữa, nghĩ thử xem, đội viên cũ sẽ có cảm giác thiếu thốn không?”

“Vẫn là câu chuyện cũ, sân nhà Hưng Hân, trận này họ Trương coi có được phép màu gì?” Đứa khác lên tiếng.

Mình xem chừng là tụi này khá cay Trương Giai Lạc, cũng không vội bênh vực, nhưng lão Ngô là người thường xuyên có kiến giải khiến cho mọi người đều tin phục theo.

“Trận này quyết thắng bại ở chỗ, người nào nắm được lợi thế của gian phòng hẹp.”

“Nhưng nói vậy thì họ Diệp thắng chắc rồi còn gì?”

“Không hẳn đâu, nghĩ xem, Thiện Xạ mới cần cự ly cách tầng để tạo khoảng trống cho mình. Class Chuyên Gia Đạn Dược có sử dụng lựu đạn nữa, đó gần như là chiến đấu tầm gần và tầm trung. Thế nên, cự ly một gian phòng cũng chưa chắc ai chiếm lợi hơn ai”

“Úy, có đứa nào để ý pha vọt ra vừa rồi không???”

“Má, mắc dại quá, Tán Nhân leo trèo đủ trò vậy rồi ai chơi???”

“Chỗ đó có ai thấy kỳ kỳ như tao không?” Một đứa hỏi “Vì sao Trương lại cố tình đánh liều như vậy? Biết ở ngoài có thể có Diệp, nhưng vẫn lao ra? Không lẽ nó hi vọng họ Diệp không phản ứng kịp sao?”

“Mày có nghe qua câu “khó người khó ta” chưa?” Mình bắt đầu giải thích, “Trương gặp khó, thì Diệp cũng sẽ bị tình trạng tương tự. Mày để ý Trương đã dùng cánh cửa để làm điểm tựa khi lựa chọn hướng quay chưa? Nó không quay mặt về cửa mà lại quay lưng, chính là để cửa che cho mình, còn bản thân thì phòng vệ ở hướng kia.”

“Vậy mày giải thích sao cho việc Trương không quăng Bom Khói ra trước để phủ bản thân mình trước khi lao đi?” Nó lại tiếp tục thắc mắc.

“Dốt lắm con trai à. Dùng khói điều khiển tiết tấu là mày phải nằm ngoài khói, còn mày quăng khói vào chỗ mày sắp chạy thì mày nhìn đường kiểu gì? Đối thủ chả cần nhìn thấy mày trong khói, nó chỉ cần nghe tiếng động thì liền xả skill vào đám khói đó, đứa nào bất lợi hơn?”

“Ể, đúng hen…” Nó gật gù.

“Sặc, tụi mày coi, tụi mày coi!!! Hai đứa kia đổi chỗ cho nhau rồi kìa!!! Tụi này định chơi trốn tìm chắc?!?!”

“Chỗ này…Ồ!” Lão Ngô ngập ngừng.

“Sao sao??? Khai sáng cho tiểu đệ với!!!” Một vài đứa bắt đầu lao nhao.

“Đây là vị trí sở trường của Trương Giai Lạc.”
 

kinhhoa

Phó bản trăm người
Bình luận
127
Số lượt thích
311
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Diệp Vương Hoàng Dụ
#5
Sao mà tui thích đọc mấy chương có mấy lão binh vs với nhau thế không biết, cân não hồi hộp dã man.
Hết thảy hướng đến Vinh Quang!
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,152
Số lượt thích
2,609
Team
Hưng Hân
#6
Hau người này quá nhiều duyên nợ, đến một tên đi công hội một tên đi nằm vùng còn đụng nhau được cơ mà. Mà biết đâu hai tên này lại ôm nhau tuẫn táng như xưa cho vui :V
 

Thành Nguyễn

Farm exp kiếm sống
Bình luận
342
Số lượt thích
130
#7
Đấu trí mạnh mẽ.hồi tưởng siêu nhiên, lão hổ vẫn là lão hổ mạnh kinh người
 

Rebecca

Phó bản trăm người
Bình luận
164
Số lượt thích
277
#8
Muốn tiếp tục tấn công, e rằng phải phá cửa gấp.
Ủa rồi từ lúc nào mà thi đấu Vinh Quang lại phải quyết thắng thua bằng cách phá hoại vậy? Chơi gì kỳ vậy? Chơi vậy ai chơi?
 

Suu Nhi 97

Farm exp kiếm sống
Bình luận
78
Số lượt thích
106
Location
Quanh năm không thiếu nắng mưa nhưng méo sợ bão :v
Team
Hưng Hân
#9
Ủa rồi từ lúc nào mà thi đấu Vinh Quang lại phải quyết thắng thua bằng cách phá hoại vậy? Chơi gì kỳ vậy? Chơi vậy ai chơi?
Có lẽ từ pha chặt cây để đuổi giết Mạc Phàm của Hoàng Thiếu :unsure:
 

Hoàng Tuấn Tài

Farm exp kiếm sống
Bình luận
128
Số lượt thích
138
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Bánh Bao Vô Địch
#10
Chuyện Cát Tường Tam Bảo đi xem Hưng Hân đánh Bá Đồ (kỳ 4)

“Vào trận rồi kìa tụi bây!!!” Một đứa nhắc.

“Mẹ cái thằng làm màu, vào trận cái là bắn chỉ thiên.” Một thằng antifan lên tiếng.

“Bắn lấy hên mày ơi…”

“Ừ, hên lắm ấy? Tao coi trận này nó có cái vận may kiểu gì???”

“Ha ha, đừng có đùa, cái đó cũng coi như một tiếng trống trận của Bách Hoa năm xưa đấy.” Lão Ngô giải thích. “Nghĩ đi, mỗi lần ra trận đều có một tín hiệu như vậy, lâu dần sẽ trở thành một thói quen và truyền thống của cả một chiến đội. Bách Hoa bây giờ khai cuộc không còn tiếng súng đó nữa, nghĩ thử xem, đội viên cũ sẽ có cảm giác thiếu thốn không?”

“Vẫn là câu chuyện cũ, sân nhà Hưng Hân, trận này họ Trương coi có được phép màu gì?” Đứa khác lên tiếng.

Mình xem chừng là tụi này khá cay Trương Giai Lạc, cũng không vội bênh vực, nhưng lão Ngô là người thường xuyên có kiến giải khiến cho mọi người đều tin phục theo.

“Trận này quyết thắng bại ở chỗ, người nào nắm được lợi thế của gian phòng hẹp.”

“Nhưng nói vậy thì họ Diệp thắng chắc rồi còn gì?”

“Không hẳn đâu, nghĩ xem, Thiện Xạ mới cần cự ly cách tầng để tạo khoảng trống cho mình. Class Chuyên Gia Đạn Dược có sử dụng lựu đạn nữa, đó gần như là chiến đấu tầm gần và tầm trung. Thế nên, cự ly một gian phòng cũng chưa chắc ai chiếm lợi hơn ai”

“Úy, có đứa nào để ý pha vọt ra vừa rồi không???”

“Má, mắc dại quá, Tán Nhân leo trèo đủ trò vậy rồi ai chơi???”

“Chỗ đó có ai thấy kỳ kỳ như tao không?” Một đứa hỏi “Vì sao Trương lại cố tình đánh liều như vậy? Biết ở ngoài có thể có Diệp, nhưng vẫn lao ra? Không lẽ nó hi vọng họ Diệp không phản ứng kịp sao?”

“Mày có nghe qua câu “khó người khó ta” chưa?” Mình bắt đầu giải thích, “Trương gặp khó, thì Diệp cũng sẽ bị tình trạng tương tự. Mày để ý Trương đã dùng cánh cửa để làm điểm tựa khi lựa chọn hướng quay chưa? Nó không quay mặt về cửa mà lại quay lưng, chính là để cửa che cho mình, còn bản thân thì phòng vệ ở hướng kia.”

“Vậy mày giải thích sao cho việc Trương không quăng Bom Khói ra trước để phủ bản thân mình trước khi lao đi?” Nó lại tiếp tục thắc mắc.

“Dốt lắm con trai à. Dùng khói điều khiển tiết tấu là mày phải nằm ngoài khói, còn mày quăng khói vào chỗ mày sắp chạy thì mày nhìn đường kiểu gì? Đối thủ chả cần nhìn thấy mày trong khói, nó chỉ cần nghe tiếng động thì liền xả skill vào đám khói đó, đứa nào bất lợi hơn?”

“Ể, đúng hen…” Nó gật gù.

“Sặc, tụi mày coi, tụi mày coi!!! Hai đứa kia đổi chỗ cho nhau rồi kìa!!! Tụi này định chơi trốn tìm chắc?!?!”

“Chỗ này…Ồ!” Lão Ngô ngập ngừng.

“Sao sao??? Khai sáng cho tiểu đệ với!!!” Một vài đứa bắt đầu lao nhao.

“Đây là vị trí sở trường của Trương Giai Lạc.”
cho hỏi lão ngô là ai thế :3 :3
 

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#12
Mọi người chỉ biết sụt sùi thổn thức: Nếu như mùa giải thứ năm Tôn Triết Bình không chấn thương giải nghệ, nếu như Tôn Triết Bình vẫn mãi còn đây, có phải Phồn Hoa Huyết Cảnh sẽ xây nên một đế chế Bách Hoa ngay sau đỉnh cao Gia Thế hay không?

Không có cái gọi là "nếu như".

Hai chữ "nếu như", chỉ là nhát dao đâm vào lòng người trong cuộc
Thương Lạc Lac
 

Cát Tường Tam Bảo

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
374
Số lượt thích
1,327
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
muitenbac1

vuhieu88

Farm exp kiếm sống
Bình luận
83
Số lượt thích
135
#14
Cuộc đời vinh quang của Lạc lạc đã thành một giai thoại, từ anh bạn đối thủ trong game thành cặp bài trung trên sàn thi đấu. Lạc lạc đã cống hiến trọn vẹn cho vinh quang, một lòng vì vinh quang, hướng tới cái đích cuối cùng của vinh quang... nhưng vinh quang nghiệt ngã, VINH QUANG chỉ có một mà thôi. Xuyên suốt bộ này có lẽ Trương giai Lạc là người bất hạnh nhất, bi kịch nhất trong các nhân vật. Phải chăng đây là nhân vật nhiều cảm xúc nhất ? Vinh quang nợ Lạc Lạc một chiếc cúp. Tuy là fan hưng hân, fan của bánh bao và kiều phàm nhưng cũng thật lòng chúc Lạc lạc thành công. cố lên Trương giai Lạc, đây là lần đầu tiên tôi muốn Diệp tu thua...
 

Tử Nhạn

Máy cày level
Bình luận
492
Số lượt thích
616
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu, Hàn Văn Thanh, Lá Mùa Thu
#17
Cứ đọc quá khứ của Trương Giai Lạc hoặc Tôn đội là cứ thấy buồn buồn :cry::cry::cry:
 

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,362
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#18
Ồ, hình như lần đầu tiên thấy hai bạn này gặp nhau mà không xỉa xói nhau vài câu hen!
Các bạn ấy trọc nhau đầu giờ mệt tim rồi :sneaky:
Trận này fan HH sẽ ủng hộ Diệp Ca mà mình không biết nên ủng hộ ai. Thật không muốn nhìn các lão tướng một mất một còn kiểu này mà.:cry:
 

HKTran

Phó bản trăm người
Bình luận
300
Số lượt thích
266
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#19
Ồ, hình như lần đầu tiên thấy hai bạn này gặp nhau mà không xỉa xói nhau vài câu hen!
Ờ ha sao ngộ vậy trời. Mà có khi do lão Diệp còn hơn 50% thôi nên ko dám mạnh miệng bị quật SML thì sao, ổng khôn chết bà. Tiểu Lạc thì hiền quá rồi đâu dám khai pháo, chỉ có khai súng trước thôi :))
 

Bình luận bằng Facebook