Để trả lời câu hỏi của em, tui có thể viết cả 1 fic dài một nghìn không trăm tám mươi từ, nhưng ở đây số từ có hạn nên chúng ta nói ngắn gọn nhé.
Thực ra trong phiên ngoại đúng là ba Bướm nhấn mạnh rất kỹ tính thực dụng của Mộc Thu nhưng tính cách đó không giữ đến cuối. Khi Mộc Thu chứng kiến trận đánh giữa Hàn đội với Diệp Tu, nguyên văn suy nghĩ của anh là "đột nhiên có kích động muốn vứt bỏ hết thảy những thứ khác, chỉ đơn thuần truy cầu một lần thắng thua". Ở đây có thể thấy sự chuyển biến trong tính cách của Mộc Thu. Có thể lối đánh theo phong cách cơ hội, thực dụng của anh sẽ không đổi nhưng giờ đây Mộc Thu tìm ra một cái đáng để truy cầu hơn cả tiền bạc, đó là Vinh Quang. Hơn nữa, nếu em từng đọc
Nhật ký tu dưỡng 07 của chị Lá Mùa Thu, em có thể thấy, về sau khi Ô Thiên Cơ thành thứ vô dụng sau khi đổ bao công sức, tiền bạc vào, Mộc Thu vẫn quyết định ở lại với Vinh Quang. Chỉ một chi tiết này không chỉ phản ánh mỗi nghị lực mà còn cả tình yêu to lớn của con người này. Hơn nữa, trong chính văn cũng từng nói, Mộc Thu chơi game không chỉ vì tiền, "cậu tự hào vì mình là game thủ". Nếu chơi game chỉ để kiếm tiền như một cách bất đắc dĩ Mộc Thu phải chọn để nuôi sống hai anh em, sẽ không thể có được lòng kiêu hãnh này. Nói chung từ các bằng chứng bên trên, có thể thấy khá rõ Mộc Thu sau khi đến với Vinh Quang không còn chỉ chăm chăm chơi kiếm tiền nữa.
Rồi, giờ lật qua đến Diệp Tu. Diệp Tu đương nhiên chắc chắn 1 tỷ phần trăm là người yêu Vinh Quang theo chiều hướng thanh sạch, lý tưởng nhất. Tuy nhiên, hắn không phải loại người coi thường tiền bạc. Diệp Tu đúng là có không thích Liên Minh đi theo chiều hướng thương mại nhưng hắn THỪA NHẬN thương mại mang lại lợi ích cho chiến đội, cho tuyển thủ, và hắn chấp nhận chơi theo luật ấy. Nếu Diệp Tu là kẻ chỉ chăm chăm xem trọng "tình yêu với Vinh Quang", coi khinh mọi thứ khác, sẽ không có chuyện hắn đi đánh thuê, bán hướng dẫn cho các công hội, hay đúng hơn cả, là không có chuyện hắn bán hướng dẫn của Muội Quang cho Luân Hồi. Bởi bán lén cho Luân Hồi như thể, theo một cách nào đó, cũng là hành vi không được thể thao cho lắm. Thêm nữa, không chỉ mỗi Mộc Thu ảnh hưởng tình yêu Vinh Quang từ Diệp Tu, Diệp Tu cũng thừa hưởng cách nhìn hiện thực từ Mộc Thu. Bọn họ là ảnh hưởng lẫn nhau. Tui không tin lắm việc Diệp Tu ở nhà Mộc Thu ba năm trời mà không ngộ ra được cái chân lý nhỏ bé là, tình yêu suông không giúp người ta sống được. Chưa kể, ba năm đầu hắn ở trong Liên Minh, hắn cũng từng chứng kiến đồng đội mình sống khổ sống sở sau khi giải nghệ. Diệp Tu gạt bỏ con đường của Trần Dạ Huy không phải vì "cậu ta không yêu Vinh Quang thật lòng" mà là "cậu ta không phù hợp để chơi Vinh Quang", quá đặt cá nhân lên trên đại sự - trong khi Vinh Quang không phải trò chơi của một người. Hơn nữa, trong giới Liên Minh, trải rộng ra cũng có thể thấy có những tuyển thủ chơi không chỉ vì mỗi tình yêu (cái tiêu chuẩn tình yêu thật lòng của Diệp thì chắc có mỗi ổng đạt được mất) nhưng Diệp Tu chỉ tỏ ra tiếc nuối chứ cũng không làm gì cả.
Nói chung, ba năm kia ba Bướm không nói, về sau thì càng không thể nói. Tuy nhiên, Diệp Tu với Tô Mộc Thu có thể nói là hai con người hoàn toàn trái ngược, cả về tính cách lẫn hoàn cảnh (ngoại hình cũng có thể coi là trái ngược trong một vài nét) nhưng may mắn gặp được nhau vào tuổi 15 - cái tuổi con người vẫn đủ rộng lòng để dung chứa những thứ mới. Nên hai người này, có thể lúc ban đầu ở sẽ không tốt lắm nhưng chính sự khác biệt kia mới làm thế giới họ rộng hơn: Mộc Thu biết trên đời có điều không đong đếm được bằng tiền; Diệp Tu hiểu tình yêu không cũng chẳng đủ no bụng.
Giống như cà-phê với sữa trái ngược nhau nhưng trộn vô thì cho ra món uống rất ngon là cà-phê sữa vậy.