Hoàn [PJ Batu 101.2019] [Trương Sở] – Đội phó, đội trưởng kêu tụi em luộc cho anh trái trứng gà

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,083
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#1
Trương Sở – Đội phó, đội trưởng kêu tụi em luộc cho anh trái trứng gà.



( hình minh hoạ sẽ được update sau )



Tác giả : Tương Diệp

Edit : Lãi

Beta: Oomi

Độ dài: 13 chương.

Nhân vật chính: Trương Tân Kiệt x Sở Vân Tú

Phối hợp diễn: các đội viên chiến đội Yên Vũ, Bá Đồ và Hư Không (???)

Tình trạng bản gốc: Hoàn

Tình trạng bản edit: Hoàn

Văn án:

Lý Tấn: Mẹ nó! ! Trương phó hiện tại đang ở nhà của Sở đội!!!! Muộn như vậy rồi!! Mà còn ở nhà Sở đội!!!!

Bá Đồ: . . .

Bá Đồ: Đội phó, đội trưởng bảo chúng em luộc cho anh trái trứng gà đỏ.

Trương Tân Kiệt: . . .
.
.
.
.
Bá Khí – Hùng Đồ - Chiến Vô Bất Thắng!


Mục lục

Chương 1 -5
Chương 6 - 8
Chương 9 -11
Chương 12 -13
_Hoàn_


 
Last edited:

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,083
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#2




1.

Sở Vân Tú đang lái xe trên đường đi làm về thì bỗng nhìn thấy một người.

Cậu mặc một thân áo sơ mi trắng, bị nước mưa xối ướt dính vào người, tròng kính mờ đi vì bị một lớp sương phủ lấy, cậu đứng một bên đường một cách rất bình thản, tóc mái cũng vì ướt mà bết lại thành một sợi dính trên trán. Cậu ta hình như cũng chú ý tới điểm này, duỗi tay vuốt cọng tóc không đúng hàng lên lộ ra vầng trán cao.

Người con trai dáng cao gầy, lại còn rất đẹp trai, rất có đặc trưng riêng. Bên cạnh chỗ trú mưa có rất nhiều cô gái vây quanh cậu ta đang tìm cách đưa cho cậu ta một cây dù nhưng đều bị cậu lắc đầu từ chối.

Chậc !

Sở Vân Tú nhíu mày, nằm gục trên vô-lăng đang suy nghĩ có nên đi đến làm cứu viện hay không.

Cộc Cộc.

Sở Vân Tú ngẩng đầu….

“Mẹ nó!”

“Sở Vân Tú, mở cửa.”

Trương Tân Kiệt kề sát gương mặt thuộc hệ cấm dục của mình vào cửa sổ mà lên tiếng..

~ Sở Vân Tú, còn giả vờ ngu ngốc cái gì? Muốn so mình ngốc hơn Trương Giai Lạc sao? ~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 154.

2.

“Đội trưởng, chị lại trốn huấn luyện sao?”

Sở Vân Tú nghe giọng nói u oán của đội phó nhà mình, liền ngoáy ngoáy lỗ tai.

“Không có, hôm nay chị có chuyện.”

“Lại là lý do gì nữa? Mưa máu xuất hiện? Sự nóng lên toàn cầu? Hay lại là mẹ chị bắt chị đi coi mắt?”

“Lý Hoa, cậu như vậy là có ý gì hả ?!!”

“…”

“Nói ra sợ cậu không tin.” Sở Vân Tú nhìn lướt qua ban công nhà mình, nơi đó còn phơi cái áo sơ mi nam màu trắng, khẽ nhếch môi cười, “Hôm nay, chị đây là vừa bắt cóc được một người đàn ông mang về nhà.”

"Σ░(꒪◊꒪ ))))? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?"

“Chị đùa tí.” Sở Vân Tú nhe răng cười rộ lên, vỗ chân mình.

Lý Hoa bán tín bán nghi.

Sở Vân Tú lớn tiếng nói chị ở trong lòng cậu chính là loại người như vậy phải không?!

Lý Hoa trả lời chắc như đinh đóng cột: Đúng vậy!

Sở Vân Tú: …

~ Sở Vân Tú, cô là loại con gái việc gì cũng dám làm, bao gồm luôn cả việc trắng trợn bắt cóc dân nam.~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 155.

3.

“Sở đội.”

Cửa phòng tắm mở ra.

Trương Tân Kiệt quấn áo choàng tắm bước ra, trên tròng kiếng vẫn đọng hơi nước trắng xoá. Sở Vân Tú coi vậy mà cho tới bây giờ cô mới nhìn thấy rõ mặt của cậu.

Sở Vân Tú cười: “Yo, tắm sạch sẽ rồi?”

“Ừ, cám ơn.” Trương Tân Kiệt gật đầu cám ơn, trên tóc ướt còn mang theo vài giọt nước nhỏ xuống rất nhanh thấm ướt phần khăn choàng tắm trên bả vai. Nhìn thấy Sở Vân Tú đang nói chuyện điện thoại, cậu đưa tay ra hiệu ý bảo Sở Vân Tú có thế dùng phòng tắm rồi.

“Không cần không cần. Trước tiên ông cứ vào phòng ngủ tui thay quần áo đi.” Sở Vân Tú cười ha hả.

“Hoa à, chị cúp trước đây. Cậu cũng nghe rồi đó, trong nhà chị đang có đàn ông.”

“Này.”

“Bye Bye nha!”

“Sở Vân Tú !!!!!!!! Quản lý !!!!!! Có chuyện lớn rồi !!!!!!”

~ Sở trường đặc biệt của đội trưởng Sở Vân Tú là đối phó với đội phó Lý Hoa. ~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 156.

4.

“Hửm? Đội phó, hôm nay đội trưởng không tới sao?” Thư Khả Hân nhìn đội phó nhà mình héo thành một đống ngồi trong góc, nghiêng đầu hỏi: “ Bệnh sao?”

“Đừng nói bậy.” Thư Khả Di bên cạnh oán giận nói, “Có khả năng là chị ấy đi đường gặp được anh đẹp trai nào đó, sau đó thuận tay bắt luôn người ta về nhà…”

“Có phải chúng ta sẽ có tiểu Vân Tú không!!!?” Thư Khả Hân ôm mặt thét lên.

Lý Hoa: =͟͟͞͞=͟͟͞͞( °⌓°)? ! !

~ Sở Vân Tú…con người này … thật sự là cái gì cũng dám làm!! ~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 157.

5.

“Không đúng, Bá Đồ mấy ông hôm qua không phải nói đấu xong là sẽ đi về liền sao?” Sở Vân Tú ngồi chống cằm trên sô pha, không có việc gì làm, “Vậy sao ông còn ở đây?”

“Đồ của tôi bị trộm.” Trương Tân Kiệt bình tĩnh nói.

“Tui thài! Có lão Hàn ở đó, mà đồ của Bá Đồ các người cũng dám trộm, ai lại không có mắt như vậy chứ?!” Sở Vân Tú vỗ một cái thật mạnh vào đùi, không để ý rằng hiện nay mình đang mặc quần tất bó sát chân.

Trương Tân Kiệt chỉ liếc mắt nhìn liền quay đầu đi chỗ khác.

Thật là không biết ngại mà…

Trương Tân Kiệt nhìn quanh cả nửa buổi rồi đưa ra đánh giá.

“Bà có thứ gì để ăn không?”

Sở Vân Tú sững sờ, khô khan nói:

“Trong tủ lạnh chắc còn 2 cây nấm đông cô tui mua nửa năm trước….”

Trương Tân Kiệt: ….

Sở Vân Tú: Ông nhìn cái gì mà nhìn! Chưa từng thấy qua mỹ nhân độc thân sao!

Trương Tân Kiệt: Bà sao?

Sở Vân Tú: ….

Sở Vân Tú nhìn cậu Trương - người đàn ông nhã nhặn có gương mặt tuấn tú, một chút cũng không dám đáp lại cậu câu này.

Ngập ngừng tới nửa ngày.

Sở Vân Tú: ….Không phải ?

Trương Tân Kiệt ờ một tiếng.

Sở Vân Tú: ….

Trương Tân Kiệt vội vàng nhìn lướt qua Sở Vân Tú đang nhe răng khoe vuốt, xoay người bất chợt mỉm cười.

~ Sở Vân Tú không am hiểu cách đối phó với Trương Tân Kiệt. ~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 158.
 
Last edited:

Bánh bao hâm hấp

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
248
Số lượt thích
624
Location
Ở đâu còn lâu mới nói
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Trừ Lưu Hạo
#3
Sở Vân Tú không am hiểu cách đối phó với Trương Tân Kiệt.
Vì Sở thuộc trường phái hành động. Muốn đối phó với 1 trong 4 bậc thầy chiến thuật của Vinh Quang? Còn non và xanh lắm. =)))))
P/s: T vào đây vì thấy ghi tình trạng edit là HOÀN.
Các chap còn lại của tui đâu? Tui muốn đọc. Hự hự.
 

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,083
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#4
Vì Sở thuộc trường phái hành động. Muốn đối phó với 1 trong 4 bậc thầy chiến thuật của Vinh Quang? Còn non và xanh lắm. =)))))
P/s: T vào đây vì thấy ghi tình trạng edit là HOÀN.
Các chap còn lại của tui đâu? Tui muốn đọc. Hự hự.
Bạn cứ chờ đó :))) chuyện còn dài há há há . Xem thử xem Sở trị Trương như nào nhé =v= / <3 ~

P/s: Sắp dồi sắp dồi, bản edit đã hoàn. Chỉ còn chờ ngày lên sàn! Nhớ đón xem nghenn ~
 

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,083
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#5



6.

Hai người vừa ăn xong thức ăn được giao tới,không có việc gì làm.

Bọn họ ngồi kề vai nhau trên sô pha. Bởi vì ăn quá no nên hiện giờ ánh mắt của cả hai đều có hơi dại ra.

Trương Tân Kiệt xoa xoa cái dạ dày của mình, trong đó vừa bị nhồi vào một bát mì thịt bò, một phần đậu hủ hoa, hai đĩa bánh thịt và nửa bát bánh trôi. Cậu ngồi đó nghĩ lại mà thấy sợ, cậu đến bây giờ vẫn chưa quên được những lời mình vừa nói ra: “Sở Vân Tú, sức ăn của cô thật không tệ…” và “So với đội trưởng thì sức ăn của cô cũng ngang ngửa”

Sau đó liền cảm nhận được ánh mắt đầy bạo lực phóng tới.

Sở Vân Tú mang nét mặt thâm trầm, dùng bàn tay mảnh mai, mềm mại của mình cầm cái muỗng lên, dùng một sức mạnh và tốc độ mà mắt thường không thể nhìn thấy được múc một cái bánh trôi nhét thẳng vào miệng Trương Tân Kiệt.

Ngậm miệng! Nói thêm câu nào nữa thì Bá Đồ các người liền xác định không có mục sư!

Trương Tân Kiệt quả nhiên không nói nữa.

Chỉ có điều, từ trong mắt cậu lại chảy ra vài giọt nước.

Sở Vân Tú hết hồn: Này!

Trương Tân Kiệt xoa xoa khoé mắt.

Trương Tân Kiệt trời sinh vốn đã đẹp trai là chuyện mà toàn bộ Liên Minh ai cũng biết. Khuôn mặt trắng, bên trong đôi mắt là ánh sáng được phản quang từ phần nước mắt đang lưng tròng sống mũi cao, môi mỏng mím chặt. Người này bình thường đều mang theo khí chất của hệ cấm dục, nghiêm túc, không hiểu phong tình . Nhưng Sở Vân Tú lúc này nhìn gương mặt họ Trương đang rưng rưng muốn khóc lại cảm thấy thật sự cậu ta cũng không giống dạng người không hiểu phong tình chút nào.

Sở đội nghĩ thầm: Không đúng! Nhìn bộ dạng lớn lên như thế này của vú em mà mình cũng không chiếm tí tiện nghi. Sở Vân Tú ta đây thật là một người chính trực mà!

Trương Tân Kiệt liếm liềm phần môi trên vừa bị miếng bánh trôi làm phỏng.

Nhớ kĩ, con gái,

Đặc biệt là con gái có sức ăn lớn,

Hơn nữa lại là sức ăn lớn như nam, đều không dễ chọc.

~Tham khảo Hàn Văn Thanh một hơi sạch 3 bát cơm và Sở Vân Tú nuốt sạch một cái thang bao với một tô mì.~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 159.

7.

Trời mưa thường đặc biệt làm cho con người ta dễ buồn ngủ.

Sở Vân Tú ngồi trên ghế sô pha trong chốc lát liền cảm thấy buồn ngủ.

Ngay trong giờ phút sắp mất đi ý thức thì lại có người nhanh hơn cô một bước.

Sở Vân Tú mở to mắt nhìn trân trân vào con người đã dựa vào vai mình mà ngủ mất, trong nhất thời không biết nên nói gì cho đúng.

“Tiểu tử này động tác cũng lưu loát thật.” Sở Vân Tú tự mình lẩm bẩm.

Mưa bên ngoài như trút nước, khí trời ảm đạm nhưng Sở Vân Tú đã qua cơn buồn ngủ.

Đồ mặc ở nhà của cô lại là một cái áo hở vai. Vào lúc này gương mặt của Trương Tân Kiệt đang kề sát phần vai bị lộ ra.

Sở Vân Tú nghiêng đầu nhìn về phía Trương Tân Kiệt. Theo góc độ của cô chỉ có thể nhìn thấy kiểu tóc được chải cẩn thận, tỉ mỉ của người kia cùng với hai mắt đang nhắm lại, hai hàng lông mi rất dày nhưng lại không quá dài.

Cho dù là đang ngủ cậu cũng mang một vẻ ngoài nghiêm túc.

Áo ngủ được cài nút đến tận yết hầu.

Sở Vân Tú ngồi đó nhìn hết nửa ngày, cuối cùng bị ma xui quỷ khiến như thế nào mà duỗi tay cởi đi hai nút áo trên cùng của cậu, nhìn vào một chút.

Mẹ nó….ngực so với của mình còn to hơn.

8.

Sở Vân Tú quen biết Trương Tân Kiệt cũng đã được mấy năm.

Số lần hai người giao lưu nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không hẳn ít.

Trương Tân Kiệt từ xưa tới giờ được cho là một tên cực kì nghiêm túc, từ cái cách xưng hô liền một hai có thể thấy rõ ràng.

“Trương Tân Kiệt!”

“Sở Vân Tú.”

Xem đi! Xem cái tên kìa! Có phải rất lạnh nhạt hay không? Có phải rất quá đáng hay không?

Tuy nhiên cuối cùng Sở Vân Tú cũng đã hiểu ra.

Khoảng thời gian đó là lúc Sở Vân Tú mới lên làm đội trưởng, trong hậu trường sau trận đấu cùng với Bá Đồ ở vòng bảng, Trương Tân Kiệt mang theo gương mặt lạnh lùng đến bắt tay chào hỏi liền tới một câu chào Sở đội.

Sở Vân Tú mang giày cao gót liền lảo đảo một phen.

“Ông vừa gọi tui là cái gì?”

“Sở đội.”

Trương Tân Kiệt đẩy đẩy mắt kính, gọi lại thêm một lần nữa.

Hàn Văn Thanh đứng bên cạnh dường như không nhìn nổi nữa: “Tôi nhớ hai người là ra mắt cùng một mùa?”

Trương Tân Kiệt gật đầu.

“Bạn cùng mùa thì không cần khách sáo như vậy.” Hàn Văn Thanh quay đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Sở Vân Tú đang rất nóng lòng muốn thử, mà nói, “Cô cũng nên thả đôi giày cao gót trong tay xuống đi.”

“Không có gì, đội trưởng, anh đi trước đi, chúng tôi nói chuyện riêng một lát.” Trương Tân Kiệt đẩy đẩy mắt kính, đem Hàn Văn Thanh đẩy vào phòng nghỉ.

Quay đầu lại thì bắt gặp hình ảnh Sở Vân Tú trong tay cầm đôi cao gót, mặt đầy khiêu khích nhìn cậu: “Ông lặp lại cho tui, tui là ai?”

“Sở…”Trương Tân Kiệt chỉ vừa tính mở miệng, đế giày đỏ của đôi cao gót đen hướng đầu đập tới.

“Tới đây, lặp lại lần nữa.” Sở Vân Tú nâng môi đỏ cười ưu nhã, tóc dài được uốn xoăn xoã ra che mất bả vai, nhìn rất tinh tế.

Tiểu ngự tỷ chỉ mới hai mươi tuổi, nhưng chỉ cần đi thêm đôi giày cao gót liền có thể trở thành mỹ nhân của toàn bộ VInh Quang.

Lúc này đây, mỹ nhân chỉ mặc mỗi một lớp quần tất mỏng màu đen đứng trên sàn nhà mà trên tay thon dài của cô là một chiếc giày cao gót thon dài còn lại.

Trương Tân Kiệt nghiêng đầu, liếc mắt nhìn sang chiếc giày cao gót bị dính ở trên cửa kế bên mình, đẩy đẩy mắt kính.

“Sở Vân Tú.”

“Ừ,ngoan.”

Trương Tân Kiệt thở phào ra một hơi.

“Vèo — —“

Chiếc giày cao gót còn lại cũng lại dính lên cửa.

Trương Tân Kiệt rùng mình.

“Ha.”

Sở Vân Tú dường như rất hài lòng với kết quả mình vừa nhận được, cô nở nụ cười, có phần hơi lười biếng giống như một con mèo. Cô không nhanh không chậm mà đi tới chỗ Trương Tân Kiệt, mạnh bạo kéo đôi cao gót của mình ra khỏi cánh cửa, mang vào, sau đó mở cửa đi mất.

Trương Tân Kiệt …

Đó đã là chuyện vào mùa giải thứ 5, Sở Vân Tú đột nhiên nhớ đến vẻ mặt Trương Tân Kiệt lúc đó như đụng phải đại địch, không khỏi nở nụ cười.

Sở Vân Tú từ khi sinh ra đã xinh đẹp. Lúc học tiểu học, hằng ngày đều được các bạn nam tranh nhau xếp hàng tặng bữa sáng, thỉnh thoảng còn có người chen hàng sau đó sẽ bị cả đám kéo vào rừng cây phía sau để dạy dỗ.

Cô không có yêu cầu gì, vì vậy cũng chẳng theo đuổi ai.

Cho nên gặp được người mình thích chỉ biết khoanh tay chịu trói.

“Mộc Mộc, tớ đang thích một người…..”

“Theo đuổi ngay đi, Tú Tú”

“Đuổi thế nào bây giờ…”

“Việc này phải phụ thuộc người cậu theo đuổi là ai?”

“Trương Tân Kiệt.”

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!”

“…..Là thật.”

“…”

“…”

Sở Vân Tú cán nát bàn phím bằng khuôn mặt của mình.

Chuyện này trong Liên Minh, đáng sợ hơn việc trò chuyện cùng Hoàng Thiếu Thiên chính là đắc tội với Dụ Văn Châu.

Mà còn đáng sợ hơn việc đắc tội với Dụ Văn Châu thì chính là thích Trương Tân Kiệt.

“Nếu không thích thì làm gì có chuyện tui cho mượn nhà để trú mưa, ông cũng thật là có năng lực.” Sở Vân Tú lấy máy tính xách tay ra,” Cũng không sợ lão nương ăn mất ông!.”

Ngoài trời u ám, mưa rơi xối xả, thỉnh thoảng còn xuất hiện tia chớp xa xa phía chân trời.

Bên trong phòng khách không bật đèn, có hơi tối.

Trên cái ghế sô pha rộng lớn, Sở Vân Tú xếp bằng bằng đôi chân thon dài của mình, ôm laptop định chơi game. Bên vai là người con trai đeo mắt kính đang ngủ say, hình dạng ôm cánh tay lúc ngủ của cậu dường như có chút xa cách.

Sở Vân Tú đeo tai nghe chuẩn bị vào game chiến, đột nhiên ngừng một chút, tay rời khỏi bàn phím hướng tới tấm chăn đang che trên đùi mình, kéo một một nửa đắp cho người kia.

"Tới rồi tới rồi đây, dự định đi phó bản nào?"

Cô gửi đi một tin nhắn.

"Sở ca. . . Hôm nay sao lại không nói chuyện mà phải đánh chữ thế?"

Sở Vân Tú thuận tay đánh một câu: Lão nương tốc độ tay so với tốc độ nói còn nhanh hơn.

Nghĩ kỹ lại, cô xoá đi dòng chữ vừa rồi, đánh lại tin khác gửi đi: Trong nhà có người, không tiện nói.

( TBC )
 
Last edited:

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,083
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#6


9.

Lúc Trương Tân Kiệt tỉnh lại liền cảm nhận được nửa mặt của mình chạm vào thứ gì đó rất mềm,lúc ẩn lúc hiện lại còn phập phồng.

Cậu theo bản năng mà đưa tay lên đẩy kính nhưng lại phát hiện trên mũi mình không có gì.

"Tỉnh rồi?" Là giọng nói của Sở Vân Tú

"Ừ."

"Tỉnh rồi thì nhanh ngồi dậy! Chân tui tê hết trơn rồi!" Sở Vân Tú như thở phào một hơi, một cước đem Trương Tân Kiệt đạp qua một bên sau đó liền click chuột, đột nhiên cất tiếng nói: "Coi chừng quỷ kiếm sĩ, trị liệu, trị liệu đâu!"

Trương Tân Kiệt sau khi vừa thức dậy còn hơi trì độn, ngồi một hồi tìm được mắt kính đeo lên mới thấy rõ tình huống xung quanh.

Sở Vân Tú gồi xếp bằng ở trên ghế sô pha, phía trên là cái bàn cao hơn đặt laptop. Tay phải cầm chuột vung kịch liệt để thao tác. Trên màn hình chính là người của công hội Đạp Phá Hư Không xuất hiện, Trương Tân Kiệt chỉ cần nhìn một lát liền hiểu ngay.

"Lý Hiên." Cậu lấy tay chỉ nhân vật quỷ kiếm sĩ dẫn đầu.

"Lý Tấn." Sau đó chỉ đến Thích Khách bên cạnh Quỷ kiếm sĩ.

"Còn chờ ông nói hay sao!" Nguyên tố Pháp sư của Sở Vân Tú đích liều mạng đuổi đánh quỷ kiếm sĩ, nhưng bên kia lại có đến hai tuyển thủ chuyên nghiệp, cô bên này chỉ có một người, quấn lấy một người, người còn lại vẫn có thể chỉ huy. Sở Vân Tú lấy tai nghe xuống, đem tóc mình vuốt ra sau tai sau đó nói: "Được lắm, Hư Không các người ỷ đông bắt nạt tỷ đây. Còn muốn leo lên đầu tỷ ngồi?"

"Bà cô của tui ơi, hôm nay lại làm sao mà không đi huấn luyện thế này....?” Lời nói của Lý Hiên nghe thì như quan tâm sâu sắc, nhưng vẫn hung hăng thao tác không ngừng.

Cậu cũng không ngờ rằng hôm nay Sở Vân Tú sẽ lên mạng. Hôm nay vốn chỉ tính cùng Lý Tấn đi cướp vật liệu một chút, ai ngờ không biết trùng hợp thế nào mà hai công hội giao chiến với nhau, còn đụng phải Sở Vân Tú, người mà so với đụng phải BOSS còn đáng sợ hơn nhiều.

Sở Vân Tú cười trong phẫn nộ, nhân vật trong màn hình thì đàn đổi pháp trượng thành cái vũ khí cấp 1 - chày gỗ. Một tiếng cũng không thèm nói , hướng thẳng tới đối phương để đập cảnh cáo. Vẻ mặt không thay đổi, chỉ có miệng là không tha ai: “

“Cậu nghĩ bà nội của cậu đây không có não sao, Cháu ngoan!”

Lý Hiên chưa thấy qua chiêu này liền vô thức muốn sử dụng Đỡ Đòn.

"Lý Hiên, ông dám chặn thử một cái nào xem!" Sở Vân Tú lười biếng nói, nhưng trong mắt lại lộ hung quang, ngay cả Trương Tân Kiệt cũng cảm thấy sợ hãi như lúc đối mặt với đôi giày cao gót kia. Lý Hiên liền không dám làm gì còn thu chiêu Đỡ Đòn lại.

Lý Hiên: . . .

Trương Tân Kiệt: . . .

Kết quả quỷ kiếm sĩ thu lại vũ khí, trước mặt hơn 200 tài khoản khác bị pháp sư nguyên tố của Sở Vân Tú dùng một cái chày gỗ đập rồi phang tới chết.

Muốn bao nhiêu mất mặt có bấy nhiêu mất mặt.

Lý Hiên ôm mặt mình.

~Sở Vân Tú thường hay nhận bừa người thân ở bên ngoài. Bất kể là người nào đi chăng nữa~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 160.

10.

“Ông, đăng nhập.” Sở Vân Tú đột nhiệt quăng tới một câu cho Trương Tân Kiệt, ánh mắt vẫn không hề rời khỏi màn hình, “Thần Chi Lĩnh Vực, tui sẽ gửi toạ độ, máy tính thì ở ngăn kéo bên trái cái bàn dưới TV.”

“Bà cô của tui, bà đang nói chuyện ai người nào đó?” Nghe ý từ trong lời nói của Sở Vân Tú là cô đang ở nhà? Lý Hiên nghĩ ngợi.

“Đoán xem?” Sở Vân Tú nhếch miệng cười.

“Là Lý đội phó chứ gì!” Giọng nói của Lý Tấn từ xa truyền tới.


Trương Tân Kiệt đột nhiên dừng bước.

Lý Hoa?

Quan hệ bọn họ tốt như vậy sao?

"Gần như vậy." Sở Vân Tú nhìn bóng lưng của Trương Tân Kiệt khẽ cười.

"Ai vậy ai vậy?" Lý Tấn vắt hết óc suy nghĩ, chỉ huy cũng không thèm làm, đặc biệt chạy tới thi thể của đội trưởng nhà cậu vừa bị ai đó dùng cái chày gỗ đánh chết, vừa chịu đòn vừa đoán mò, khiến cho mấy nhân vật đầu não của công hội Đạp Phá Hư Không đều nguội hết lửa giận, đứng nhìn tuyển thủ chuyên nghiệp của nhà mình chủ động chạy lại phía địch để bị đánh.


Lý Tấn không hổ là vương tử nhiều chuyện nhất Liêm minh, được đội trưởng nhà cậu sẽ được người khác Hồi Sinh ngay tại chỗ cho nên dù cho cây máu của mình bị chày gỗ đập đến còn một nửa cũng mặc kệ.

"Rốt cuộc là ai? Thật sự không phải Lý đội phó sao?" Lý Tấn rất nhanh ăn vạ, cậu cảm thấy trực giác của những người nhiều chuyện bị sỉ nhục.

Sở Vân Tú nhìn thấy thông báo đăng nhập, đột nhiên cười ra tiếng.

Luồng sáng trắng thánh khiết từ trên trời phủ lên một mảng đất bị nhuộm đỏ vì máu, Mục sư với áo choàng màu trắng cầm thánh giá từ trên trời đáp xuống, ánh mắt lạnh lùng, niệm một đoạn kinh thánh, cứu rỗi thế giới, khí thế hừng hực xuất hiện giữa trận chiến. Giống như một đôi cánh bạc, nhẹ nhàng đáp xuống ngay sau lưng của Pháp Sư Nguyên Tố.

Thuật Hồi Máu!

Trong nháy mắt vị mục sư vừa đáp xuống, cây máu của Pháp Sư Nguyên Tố đã được kéo về trạng thái đầy!

Người này trong một khắc đăng nhập liền đã chuẩn bị thao tác ngâm xướng sao?

Lý Hiên rùng mình!

Ai?

Mục Sư quét ngang Thánh giá thành một vệt trắng giấu đi đôi mắt lạnh nhạt đằng sau cặp kính.

"Bá Đồ, Trương Tân Kiệt."

Hắn nhìn thẳng vào mắt Sở Vân Tú , chậm rãi nói.

Lý Hiên: Cái gì? ? ? ? ? ? ? ?

Trương Tân Kiệt: Hiện tại là 2 đấu 2.

Lý Hiên: . . . ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?

~ Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, đối tượng có thể không có, lão Hàn có thể trêu, BOSS có thể bị cướp, coi mắt có thể đi. . . nhưng

Lý Hiên cần phải chết.~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 161.

11.

Sau khi thu thập xong Lý Hiên thì ngoài trời cũng đã hoàn toàn tối đen.

Sở Vân Tú thở ra một hơi, cần thận đóng máy tính lại, duỗi lưng như một con mèo nhỏ uốn éo vặn người sau đó nằm nhoài ra ghế sô pha.

Trương Tân Kiệt ngồi yên tại chỗ, nhìn đồng hồ đeo tay một chút, sau đó lại quay ra nhìn tư thế cực kì hoa mỹ của Sở Vân Tú.

Cái tư thế kia thật sự rất dễ nhìn, gan bàn chân đối xứng, một đường sống lưng tới phần eo hiện ra một độ cong ám muội. Sở Vân Tú vốn đã xinh đẹp, cả cơ thể cũng rất tốt, là động tác như thế Trương Tân Kiệt ít ra cũng không làm được, tuy nhiên cậu nghi ngờ Trương Giai Lạc có thể làm được.

“Đứng lên hoạt động một chút.”

“Ông kéo tui lên.” Sở Vân Tú nhe răng cười nhếch miệng, duỗi tay ra, “Chân tui tê hết rồi.”

Trương Tân Kiệt bước tới, nắm chặt lấy tay của Sở Vân Tú.

“Nè, ánh mắt của ông vậy là ý gì hả?” Sở Vân Tú trừng cậu, “Hồi nãy lúc mượn đùi lão nương nằm ngủ sao lại không thấy chê ? Hử?”

Tay Trương Tân Kiệt run lên — — Lúc nãy cậu vẫn chưa tỉnh ngủ đã bị Sở Vân Tú đạp đi mất nên đâu có biết mình đã lấy cái gì làm cái gối.

“Giữ chặt!!! Đứng vững!”

Sở Vân Tú luống cuống, nhưng tình huống này so ra vẫn tốt hơn khi xưa Archimedes đã phải lao tâm vất vả tìm kiếm một điểm tựa cho mình để có thể nâng cả Trái Đất, bắt đầu có dấu hiệu, kết quả là chân của điểm tựa cũng đã bắt đầu tê rần…

“Rầm!” Hai người đồng thời ngã xuống đất.

Sở Vân Tú nằm trên ngực của Trương Tân Kiệt nên đã giảm bớt được sự chấn động. Cô nhe răng xuýt xoa sờ sờ lưng mình, đang tính bắn pháo, kết quả vừa nhấc đầu lên liền lập tức cảm nhận được tay của Trương Tân Kiệt vẫn đang giữ chặt phía sau đầu mình. Sở Vân Tú ngẩn người, cằm cô vừa vặn đặt ngay cái rãnh không thể gọi tên ở phía trước ngực của đối phương.

Vừa nhấc mắt lên liền đối diện với tầm nhìn của ai đó.

~ Sở Vân Tú nổi tiếng là da mặt dày, nhưng cũng có lúc đỏ mặt.

Ta cảm thấy….mình vẫn còn cứu được. ~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 162.

(TBC)

Note :
. Hôm nay do có một số việc cá nhân, nên mình sẽ post theo giờ Úc nha là 11:01 á!! :ROFLMAO: ( tự an ủi bản thân vẫn tuân thủ đúng giờ qui định của tổ chức -> OCD )
. Chúc mọi người một ngày tốt lành =v= / <3 ~.
 
Last edited:

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#7
"Còn chờ ông nói hay sao!" Nguyên tố Pháp sư của Sở Vân Tú đích pháp sư nguyên tố liều mạng đuổi đánh quỷ kiếm sĩ,
Dư 1 cụm kìa các bạn :whistle:
 

Bánh bao hâm hấp

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
248
Số lượt thích
624
Location
Ở đâu còn lâu mới nói
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Trừ Lưu Hạo
#8
Sở Vân Tú ngồi đó nhìn hết nửa ngày, cuối cùng bị ma xui quỷ khiến như thế nào mà duỗi tay cởi đi hai nút áo trên cùng của cậu, nhìn vào một chút.

Mẹ nó….ngực so với của mình còn to hơn
Sở Vân Tú ngẩn người, cằm cô vừa vặn đặt ngay cái rãnh không thể gọi tên ở phía trước ngực của đối phương.
Chọc mù mắt t đi, chọc mù mắt t đi. T đang đọc "song tính nhân" sao? Hay do Sở Vân Tú tuy là mỹ nhân nhưng lại quá trung thủy, "trước sau như một"? =))))
 

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,083
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#9
12.

Nói ra thì thật xấu hổ.

Trong cả quãng đời Sở Vân Tú chuyên dùng để đi trêu chọc Trương Tân Kiệt, vậy mà duy nhất chỉ một lần khiến cho đối phương đỏ mặt liền cảm thấy mãn nguyện.

Nhiều năm về sau, Trương Tân Kiệt đều dùng gương mặt tê liệt biểu cảm mà đối diện cô.

Sở Vân Tú đã phải nghĩ ra vô số chiêu trò để trêu cậu, thậm chí còn có một lần cố ngăn cản cậu ta đăng xuất, ở bên tai Trương Tân Kiệt nói mấy lời uy hiếp. . . Kết quả là vị mục sư của Bá Đồ ngồi ngây ra ngẫm nghĩ một hồi, nói câu của cô đã cũ rồi, sau đó liền nói vào tai cô một câu khác mang tính uy hiếp hơn.

Sở Vân Tú: . . .

Quả thật rất biết cách kích thích khiến cho người khác cay cú rồi bùng nổ ——

Lại còn rất đúng lúc.

Về việc này sau đó Sở Vân Tú coi như đã bị đánh bại.

Không chỉ muốn đem Trương Tân Kiệt ra chọc đến khi đỏ mặt, ngược lại mình đã rất nhiều lần vô thức có hành vi trêu trọc cậu ta.

Đây cũng là lần đầu tiên Trương Tân Kiệt nhìn thấy Sở Vân Tú đỏ mặt, nhìn chung thì vẫn có chút mới lạ. Cậu đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, đứng dậy, bước tới gần Sở Vân Tú một chút, nhìn thẳng vào mắt cô nói: “Lỗ tai đỏ lên rồi.”

Trong đầu Sở Vân Tú xuất hiện một đám mây hình nấm phát nổ.

Trương Tân Kiệt vẫn đeo cặp kính của cậu, gương mặt lạnh, không có chút rung động nào. Cậu dùng tư thái bình tĩnh đó mà nói câu như thế, lực sát thương quá mạnh rồi! Sở Vân Tú mơ màng một hồi mới chợt nhận ra, môi của cô và cậu ta đã cách nhau gần đến vậy.

Trương Tân Kiệt ngập ngừng một hồi dường như có điều gì muốn nói, thoáng há miệng ra, môi nhạt ngậm lưỡi mềm còn thêm hàm răng trắng.

“Thật lớn...”

Sở Vân Tú nghĩ nếu như mình thật sự không làm gì thì chính mình cũng sợ không dám gánh lấy cái danh “Lão đại của Yên Vũ các”, vì thế quyết tâm trực tiếp hôn lên.

Hai người đều không có kinh nghiệm, lại còn cùng mở miệng, dán lên nhau trong nháy mắt, môi lưỡi rất tự nhiên chạm nhau.

Trương Tân Kiệt có lẽ cũng không nghĩ đến sẽ phát triển đến bước này, đơ một lúc lâu, mới đem lời tính nói, nói ra. Sở Vân Tú không nghe rõ, chỉ cảm nhận được sự chấn được truyền tới cổ họng của cô, lại bị cô nhẹ nhàng chặn lại.

Cô cảm thấy bản thân mình có lẽ đã trở thành dạng người chủ động giống trong mấy cuốn tiểu thuyết, rất kiên nhẫn chờ mỹ nhân dần dần thích nghi mới bắt đầu tiến tới như vậy mà bây giờ đã thành ra thế này. Sở Vân Tú hiện tại chỉ hận tại sao mình không phải là đàn ông, bằng không đã sớm ăn sạch tên mục sư có như không có đầu óc này rồi. Đảo mắt nhìn quanh, cô thấy Trương Tân Kiệt đã gần như thích nghi được tình huống rồi nên nhẹ nhàng động đậy.

Mặt lưỡi thô ráp, ẩm ướt ma sát một cái, trong lòng hai tên cẩu già độc thân lâu ngày run lên.

"Mẹ nó!" Sở Vân Tú không khỏi mắng một tiếng, quá quá quá quá quá nhanh rồi !

Trương Tân Kiệt có lẽ cũng có phản ứng giống Sở Vân Tú, khi đầu lưỡi chạm vào đối phương, linh hồn cậu đều bắt đầu run rẩy. Khi cậu nghe được câu kia Sở Vân Tú dường như đang nức nở, hẳn là cô ấy đã chịu thua. Nghĩ đến đó Trương Tân Kiệt liền không nhịn được mãnh liệt lật người chặn lại Sở Vân Tú.

Tròng kính phản chiếu lại hình ảnh Sở Vân Tú được đặt nằm trên đất, trong mắt tràn đầy sợ hãi. Tóc xoăn dài thả tán loạn tán loạn trên mặt đất đầy quyến rũ. Từng sợi từng sợi làm cho lòng ai kia ngứa ngáy.

"Ưm...ưm!" Mẹ nó!

Cô ấy lại nức nở nói câu kia thêm một lần nữa, Trương Tân Kiệt nghĩ, chẳng lẽ sợ rồi?

Trong trí nhớ của cậu, so giữa hai người thì Sở Vân Tú vẫn mãi ở thế khá mạnh, ngược lại cậu còn chưa bao giờ thấy được Sở Vân Tú rơi vào thế yếu.

Trương Tân Kiệt đột nhiên cười một tiếng.

Cậu cúi đầu, dùng môi và lưỡi càng ra sức hôn mạnh hơn.

Sở Vân Tú bị cậu hôn tới mức không còn chút sức lực. Ban đầu còn mắng được vài tiếng, tuy nhiên chỉ trong chốc lát, toàn bộ giọng nói của cô cũng dần biến mất thay bằng những tiếng thở dốc phát ra từ nơi răng môi giao hoà.

Cũng không biết Trương Tân Kiệt từ lúc nào có cái tài năng và sự kiêu ngạo của
một thằng đàn ông nhận biết được tiếng của Sở Vân Tú phát ra lúc đó là vào lúc cô rơi vào thế yếu.
. . .



~Sở Vân Tú, ngươi (gạch xoá tô vẽ n chữ) ngươi. . . Kỹ thuật đúng là chả ra sao.~

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 163.



13.

Ở trên ghế sô pha, ánh sáng từ hai chiếc điện thoại di động thay phiên nhau sáng rồi lại tắt, tắt rồi lại sáng.

Trên màn hình sáng lên đều là mười mấy tin nhắn.

“Đội trưởng, nếu chị thật sự nghĩ đến việc thành gia lập thất thì ít nhất cũng phải thông qua con đường hợp pháp, chứ đừng có trắng trợn bắt cóc dân nam như vậy! Tui phải báo cảnh sát!!!”

“Đội trưởng, chị chị chị....người chị bắt có phải là Trương phó không....Má nó, chị mau đem người thả ra!!! Hàn đội gọi điện thoại tới rồi, tui không dám bắt máy đâu!”

"Đội trưởng. . . Đối tốt với Trương phó một chút, Hàn đội nói người ta ta là lần đầu tiên, chị đừng có ra tay mà không phân nặng nhẹ. . ."

"Đội trưởng _:)3)∠)_. . Tại sao toàn bộ Liên minh đều biết Trương phó ở nhà chị vậy. . ."

"Đội trưởng. . . Giám đốc muốn hỏi chị đang muốn có em bé sao?"

Phía bên kia.

"Đội phó, tại sao anh vẫn chưa trở về? Đội trưởng nói đã nói với quản lý, giúp anh kéo dài kỳ nghỉ...."

"ಠ _ ಠ anh có muốn hỏi chị Vân Tú thử một chút?"

". . . ((( ;゚д゚))) có lỗi! ! Quấy rầy rồi "

"_´°ω°`" ∠):_ đội phó. . . Đội trưởng bảo tụi em luộc cho anh cái trứng gà."

"Sớm sinh quý tử. . . Sớm sinh quý tử"

. . .

~ ~ ~ ~ ~ ~

Trương Tân Kiệt lần đầu tiên gặp Sở Vân Tú chính là vào mùa giải thứ 4.

Toàn bộ trạch nam của Bá Đồ đều chạy ra ngoài chiêm ngưỡng dung nhan người đẹp, chỉ còn một mình cậu cùng Hàn Văn Thanh sóng vai ngồi trong phòng huấn luyện bất động.

Hàn Văn Thanh không nhịn, khụ một tiếng: "Tôi nhớ hai ngươi ra mắt cùng mùa. . ."

Trương Tân Kiệt đưa mắt nhìn Hàn Văn Thanh, ánh mắt tỏ ý không biết việc đó có liên quan gì.

Hàn Văn Thanh vừa nhìn rồi lập tức quay đầu đi, đem lời định nói nuốt trở về.

Không lâu sau, tiếng hoan hô từ xa đến gần, cửa vừa mở ra, cô gái xinh đẹp đi giữa những tiếng ủng hộ bước vào đứng trước mặt cậu.

Khi đó Sở Vân Tú vẫn chưa có mái tóc uốn gợn, hình ảnh mang chuẩn đủ loại phong tình.

Cô cột cao tóc đuôi ngựa, mặc đồng phục của Yên Vũ, rất giống mấy thiếu nữ vừa xong môn thể dục trong truyện bước ra.

Dáng người cao gầy như thể như một làn gió mát thổi vào đập tan luồng không khí ứ đọng trong phòng, tiến thẳng vào trong mắt của ai đó.

Trương Tân Kiệt ngẩng đầu nhìn cô, trong nháy mắt dường như đã quên rất nhiều điều. Một khắc đó có lẽ xuất phát từ sự tôn trọng cho cái đẹp. Cậu nhìn người con gái tràn đầy khí chất ngự tỷ này, trong lòng vỗn dĩ đang bình lặng liền trở nên náo động bất thường, tròng lòng gào thét, cảm thấy vui vẻ không hiểu vì sao... Trương Tân Kiệt há miệng ra nhưng lại phát hiền mình một chữ cũng không nói.

Sở Vân Tú nhìn hình dạng cậu lúc ấy không khỏi bật cười.

"Trương Tân Kiệt?" Cô phất phất tay, "Là Trương Tân Kiệt đúng 10 giờ đi ngủ kia sao?"

Lúc cô nói ra câu đó, hình dạng hệt như một tiểu hồ ly đầy giảo hoạt.

Trương Tân Kiệt chưa từng gặp qua cô gái nào như thế, nhất thời không biết đối phó thế nào, cực kỳ hoảng loạn nên chỉ ừ một tiếng.

Trong đội đều là tiền bối lớn hơn cậu, họ nhìn vị mục sư nhà mình bình thường luôn bình tĩnh, cuối cùng cũng có lúc tâm trạng trở nên thất thường, liền dùng cùi chỏ chọc chọc lẫn nhau nháy nháy mắt bật cười. Hàn Văn Thanh ngồi đang ngồi bệ vệ ngay ở đó, thấy bầu không khí trở nên như vậy, gương mặt cũng trở nên nhu hoà mấy phần. Các đồng đội liền đùa lấy một hai câu không đứng đắn, thấy đến cả Hàn đội cũng mặc cho bọn họ làm bừa, liền được nước lấn tới, nhất thời không khí càng thêm náo nhiệt.Trương Tân Kiệt da mặt mỏng, nhưng thói quen là luôn giữ bình tĩnh, tuy có chút thẹn quá hóa giận, nhưng sắc mặt lại như thường, chỉ là lỗ tai đỏ lên.

Bậc thầy chiến thuật tưởng lại ho khan một cái, đẩy mắt kính lên, mở miệng để lật ngược thế trận.

"Chào cô." Cậu duỗi tay, "Bá Đồ, Trương Tân Kiệt."

Có lẽ Sở Vân Tú cũng không nghĩ đến cậu sẽ làm ra cái chào hỏi chính thức như vậy, cũng đưa tay ra: "Ờ. . . Sở Vân Tú, Yên Vũ." Cô quan sát Trương Tân Kiệt một phen, đột nhiên đè thấp giọng nói, "Người anh em, lỗ tai cậu đỏ rồi."

Sở Vân Tú là người phía nam, lúc nói lời này còn vô tình dùng giọng vùng Đông Bắc còn nghe đặc biệt thiếu đòn hơn.

Trương Tân Kiệt đứng hình một lúc.

Sở Vân Tú ha ha cười lớn.

Mùa giải thứ 4, lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, kết cuộc là Sở Vân Tú mang vị mục sư của Bá Đồ ra trêu chọc cho đến khi cả mặt đều đỏ.

Trương Tân Kiệt đêm đó sau khi trở về, ngồi trước bàn đọc sách, lấy ra một cuốn sổ bìa da trâu nhỏ, ở trên giấy thận trọng nhìn một hồi rồi đặt bút xuống.

Sở Vân Tú.

Cậu dừng bút nghĩ rất lâu, sau đó lại viết.




~ Sở Vân Tú.~

...

< Sách nhỏ của riêng Sở Vân Tú > - Điều 1.

_Fin_
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#10
"_´°ω°`" ∠):_ đội phó. . . Đội trưởng bảo tụi em luộc cho anh cái trứng gà."
Ha??? thế ra cái tựa này là do Bá Đồ nói, đội trưởng là Hàn Văn Thanh....?!?!? (//0.0//) vậy mà mới đầu tưởng Lý Hoa nói với Trương phó đội ...:ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
 

Bánh bao hâm hấp

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
248
Số lượt thích
624
Location
Ở đâu còn lâu mới nói
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Trừ Lưu Hạo
#11
Lãi lừa tui. Sở nữ vương chỉ bắt nạt được Trương phó ở lần đầu gặp mặt thôi. Tui đã nói Sở nữ vương còn non và xanh lắm mà. Sau lần đầu bị bắt nạt, Trương phó đã tính kế để "bắt nạt" Sở Vân Tú cả đời rồi. ehehe
 

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,083
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#12
Lãi lừa tui. Sở nữ vương chỉ bắt nạt được Trương phó ở lần đầu gặp mặt thôi. Tui đã nói Sở nữ vương còn non và xanh lắm mà. Sau lần đầu bị bắt nạt, Trương phó đã tính kế để "bắt nạt" Sở Vân Tú cả đời rồi. ehehe
Lãi không lừa bạnnn! Là trình của Trương phó lừa bạnnnn há há há!! Cám ơn bạn đã đọc fic nhaaa!!!

Ha??? thế ra cái tựa này là do Bá Đồ nói, đội trưởng là Hàn Văn Thanh....?!?!? (//0.0//) vậy mà mới đầu tưởng Lý Hoa nói với Trương phó đội ...:ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
Đây là điều đặc biệt của fic moàaaa! Cám ơn Ging đã đọc nha =v= / <3 ~
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Staff member
Bình luận
1,000
Số lượt thích
3,939
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#13
Sơ mi trắng!! Sơ mi trắng kìa Sở đội, mỹ nhân sơ mi trắng mắc mưa là phải nhanh nhanh hốt lên xe chở về nhà a a a a!

Có cảm giác Trương phó cầm nhầm kịch bản/ mặt của Chu Trạch Khải...

Lại có cảm giác Trương phó Sở đội đổi kịch bản nam nữ chính cho nhau đúng không? Sở đội ra đường nhặt được mỹ nhân đem về nhà, ngày ngày trốn tập ở nhà bồi mỹ nhân, còn chọc cho gương mặt trắng trắng mềm mềm của mỹ nhân khóc nữa, còn làm bờ vai vững chắc cho mỹ nhân ngủ, cuối cùng còn nhân cơ hội lột đồ người ta... Sở nữ vương uy vũ!

“Bá Đồ, Trương Tân Kiệt.” Lúc anh nói câu này ngầu quá ngầu a a a a a! *hú hét* Tui muốn chạy tới Yên Vũ giành mỹ nhân về!! Cơ mà đôi giày cao gót trấn cửa đáng sợ quá... Lý Hiên ca, chờ tui với, chúng ta đi nhặt tiết tháo của mình dưới đất lên nào...

Quào không nhìn ra Trương phó “cấm dục” lại lộ ra khí chất bá đạo tổng tài được vậy nha~

Yên Vũ bình tĩnh, nhìn qua Bá Đồ người ta kìa, Hàn đội dáng vẻ tự tin tính trước đó rõ ràng của mẹ già rắp tâm muốn gả con đi, mới có một đêm thôi mà đến trứng gà cũng gửi tới bồi bổ. Sớm sinh quý tử a~
 

Tiểu Kỳ

Gà con tiến hóa
Bình luận
8
Số lượt thích
20
#14
Đọc lại lần 1 , rồi lần 2 lại đến lần 3

Hết sức ngọt , nhẹ nhàng , thanh thanh - 13 chương như một hàng cây lá xanh mướt , bạn cứ đi cứ đi rồi khi nhìn thấy ở cuối hàng là một cảm giác thật mãnh liệt , chan chứa tình cảm . Lối dụng văn ngọt truyền cảm mà đọng lại là những cảm xúc phát triển một cách bình dị như đi vào trái tim người đọc <3

thanks teammmmmmmmmm <3
 

Mều Tinh

Cả thế giới thuộc về loài Mều
Hội Tự Sát
Bình luận
265
Số lượt thích
1,762
Location
Hành tinh của loài Mèo :v
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Song Diệp, Tán, Tranh, Sở, Lạc, Hoàng,....
#15
Trương phó mặc sơ mi trắng kìa, aaaaaaa, soái ca mặc sơ mi trắng đó :love::love: bao nhiêu là em gái vây quanh kìa, cơ mà...... trong mắt anh chỉ có Sở nữ vương thoai :ROFLMAO: chị mới dừng xe một tí thì anh đã thấy chị roài

Như lời bạn Lý Hoa nói thì chị rất hay trốn huấn luyện sao Sở nữ vương???? Còn cả n lý do kìa??? Cái lý do gì mà ba trấm vại???? Há há há..... trong lòng bạn học Lý thì chị chính là người bắt cóc "dân nam" nhà lành mang về nhà kìa :ROFLMAO::ROFLMAO:

Oimeoi, bạn học Lý tá hỏa thặc kìa, gọi cả quản lý ra luôn :ROFLMAO::ROFLMAO: Sở nữ vương, chị thật là không phúc hậu, lúc nào cũng bắt nạt bạn học Lý cả :LOL: Cơ mà, Khả Hân, Khả Di, bộ trong lòng hai em Sở nữ vương như vậy thặc hả?? Cả bạn học Lý nữa..... Sở nữ vương, rút cục ngày thường chị đã làm gì vậy?????

Trời, cần chi tới Hàn đội, đồ của anh ai dám trộm hả Trương phó???? Hay là tim anh bị chị Tú trộm???? =)))) (Cái này có khả năng nè =)))) Há há há, Trương phó, anh có cần phũ như vậy không hả???? Sao anh nỡ phũ chị??? Tội chị quá Tú Tú :ROFLMAO::ROFLMAO: Quả nhiên là tâm bẩn mà, chị làm sao đối phó như đối phó với bạn học Lý được??

Tân Kiệt đại đại, anh chơi dại rồi!!!!! Anh có biết điều cấm kị của phụ nữ là hem được nói họ ăn nhiều hay không?? Mà đây còn là Sở nữ vương nữa đó, vậy mà anh còn so sánh với Hàn đội..... Đây là anh sợ đời mình dài quá hả?? :ROFLMAO::ROFLMAO: Đấy, đáng đời anh, bị nhét đồ ăn vào miệng vui không :ROFLMAO::ROFLMAO: Bá Đồ sẽ không còn mục sư đấy!!!
Khụ.... nước mắt..... hai người cầm nhầm kịch bản à?????? Trương phó, sao anh cứ như mỹ nhân vại???? Còn Sở nữ vương, chị uy vũ quá mức rồi!!! Bình tĩnh nào chị, cứ chính trực đi chị!!!

......mị cạn ngôn rồi!!!! Cứ tưởng sẽ có một màn lãng mạn ở đây... tđn thành lãng xẹt thế lày?????? Hai người quả nhiên là cầm nhầm kịch bản rồi!!! Trương phó..... anh kề vào đâu thế kìa???? Sở nữ vương..... bềnh tễnh nào chị...... aaaaaaaaaaaa, chị mở áo ảnh rồi..... khụ... ngực chị thực sự nhỏ thế hả???? Cơ mà không hổ là vú em của liên minh :v Ngực to là đúng :v

Há há há..... Sở nữ vương uy vũ.... chị làm Trương phó rùng mình rồi kìa :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO: "Ừ, ngoan" Sở đội best uy vũ aaaaa. Sở nữ vương, chị thích cái tên cấm dục nài đúng là đáng sợ hơn việc đắc tội Dụ đội và trò chuyện với Quàng thíu roài.... Đúng là hong hiểu phong tình gì hết.... Ặc.... chị ơi bình tĩnh (lần thứ n).... Kịch bản vẫn là sai quá sai QAQ.....

Há há há, mị cười no quá :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO: Chị thặc là, Trương phó chưa tỉnh mà.... chị nỡ lòng nào đạp anh như vậy :v Cơ mà em thích, há há há. Tưởng tượng mặt ảnh ngơ ngơ ra mà mắc cười quá. Tội nghiệp Song Lý :v đụng ai không đụng, đi đụng trúng Sở nữ vương :ROFLMAO: Oimeoi, tìm dùm mị cái miệng, cười no rồi :LOL::LOL::LOL: Chỉ một câu nói của chị mà Lý ca lẫn Trương phó đều cạn ngôn, Lý ca còn câm nín bị chị dùng chày đập chết :v rồi mặt mũi ảnh để đâu :LOL::LOL::LOL:

Hú hú hú, Trương phó ghen rồi đúng hong, là ghen đúng hong??? RIP bạn học Lý :v Khụ, Lý Tấn, anh từ khi nào thành người nhiều chuyện nhất liên minh vại??? há há há, vừa vào đã làm người ta rùng mình, anh best lắm Trương phó có phải anh đang ghen :v
~ Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, đối tượng có thể không có, lão Hàn có thể trêu, BOSS có thể bị cướp, coi mắt có thể đi. . . nhưng

Lý Hiên cần phải chết.~
Quả nhiên là thặc tội anh mờ =)))))

Khụ, phi lễ chớ nhìn, anh nhìn đi đâu vậy Trương phó???? Ei ei, anh lại troll Lạc Lạc nhà em???? Tại sao hả??? Ảnh đắc tọi anh à??? :LOL::LOL::LOL: Ặc.... lại là rãnh.... chị có chấp niệm thặc là sâu sắc ah..... Uây, uây, SỞ NỮ VƯƠNG ĐỎ MẶT KÌA, chỉ đỏ mặt thiệt kìa........ Đúng kịch bản rồi nè..... Ahhhhhhhhhhhhh

Khụ.... cả quãng đời trêu chọc..... mà chỉ có 1 lần thành công... quả nhiên là tâm bẩn a, thật là không dễ dàng cho chị.... Nhiều năm sau.... chị lại càng không đấu lại ảnh..... đúng là càng ngày tâm càng bẩn =)))) Móa, mặt lạnh không có chút rung động... anh cũng kiềm chế giỏi quá rồi đấy... còn bày đặt chọc chị mặt đỏ nữa chớ.... đã nghiện rồi còn ngại =))))

Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh, hôn rồi kìa, hôn rồi kìa, hôn rồi kìa..... quả nhiên là "Lão đại của Yên Vũ các" a.... best uy vũ.... Ơ... ơ.... bị lật kèo rồi kìa Sở nữ vương.... Sở nữ vương lần đầu ở thế yếu mà anh còn cười..... quả là tâm bẩn aahhh..... khụ, mặt mị đỏ quá.....

Mấy cái tin nhắn mắc cười qué :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO: Quả nhiên mấy người đều nghĩ Trương phó bị bắt nạt, không hề nhá.... mí người bị lừa rồi..... what the lần đầu....... what the ra tay..... có cần vậy không hả???? là Sở đội của mí người bị bắt nạt đó..... đừng bị tên tâm bẩn ý lừa.......
Ặc.... Luộc cho cái trứng gà..... Hàn đội, anh có phải là Hàn đội mà em biết không hả??????

Lần đầu tiên xuất hiện, khí chất ngự tỷ đã có, Sở đội uy vũ ahhhhh.... Há há há, lần đầu tiên gặp nhau đã chọc cho con trai nhà người ta đỏ cả mặt, bảo sao anh ý không ghim chị :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO: Cái nì gọi là nghiệp quật nè. Ổng sẽ bắt nạt chị cả đời cho coi :LOL::LOL::LOL: Cơ mà phải công nhận, Hàn đội giống như người cha vậy :LOL::LOL::LOL: Mặc kệ cho mọi người làm bừa => Bị trêu chọc => Trưởng thành (??) :v Nói chung là Hàn đội gấp gáp muốn gả anh qua Yên Vũ lắm rồi đó :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:

Đây là cái fic về Trương Sở dễ thương nhất mà em đọc a về cơ bản là hàng Trương Sở ít ghia Orz
Sau khi đọc lại lần thứ 4 thì mới cmt cho chị a. Ủng hộ chị nhiều nè :love::love:
Trên kia chỉ là phần não động của em...... em cũng hong biết mềnh đã ghi ra những cái giề nữa Orz......
 

Bình luận bằng Facebook