Hoàn [Happy Birthday Sun Xiang] [Tôn Tường] Ta Tự Hoành Đao Hướng Thiên Cười

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#1
[Tôn Tường]
Ta Tự Hoành Đao Hướng Thiên Cười


[Cre: trên hình]

Edit: oomi

Đề cử: Crying Devil (Sutten Kitty)

NON CP, Tôn Tường trung tâm

Chúc mừng sinh nhật Tôn Tường tiểu đại đại <3
[2/12/18]

--
Tôi thật ra không có ý định là tuyển thủ chuyên nghiệp.

Tương lai? Một thằng nhóc mười sáu mười bảy tuổi suốt ngày suy nghĩ tới mấy chuyện tương lai làm gì? Thầy giáo phụ huynh suốt ngày cứ nhắc học học học giỏi giỏi giỏi như đòi mạng, học thì học. Thực ra đơn giản là vì tôi cơ bản không có mục tiêu gì, giống với rất nhiều người, bị vận mệnh đẩy về phía trước, con đường trước mặt đành phải đi một bước xem một bước!

Tôi cũng không muốn chơi Vinh Quang, càng thấy người khác ngày nào cũng bàn về trò chơi thì càng xem thường, ông mày đây mới không cuốn theo trào lưu giống mấy người đâu. Khi cùng bạn học trốn ra tiệm net chơi, bọn họ ai cũng la hét muốn đánh phó bản, hành boss, tôi mang tai nghe xem phim, thực ra cũng không coi được mấy, mắt liếc nhìn về phía màn hình của bọn họ. Trong lòng cũng hơi có chút ngứa ngứa, cái trò Vinh Quang này bộ chơi vui lắm hả?

Thế nhưng Tường ca anh đây là thân phận gì, lời nói ra như đinh đóng cột, ông đã nói không chơi tức là đách chơi . . . Ui cha, đoàn các cậu thiếu người? Đây là do các cậu năn nỉ tôi đấy, tôi cũng không tự nguyện chơi đâu.

Sau đó, một lần chơi thành nghiện.

Đúng là hay.

Tường Cảnh Trạch của giới eSports.

Sau đó quản lý chiến đội Việt Vân tới tìm tôi, vẽ cho tôi một đống các ảo tưởng hư vô mờ mịt, sau đó còn đi tìm má tôi, má mì nhìn hình dáng bảng thành tích học tập, thấy thay vì bỏ ra ba năm học đại học hay là ra làm bồi bàn cho rồi, ngược lại nhà cách Việt Vân cũng gần, má liền một cước đạp tôi vào Việt Vân.

Việt Vân thật ra cũng tạm được, trong đợt huấn luyện đạt thành tích cao nhất trong đợt huấn luyện, sau đó Việt Vân bắt đầu tập trung trọng điểm bồi dưỡng tôi. Cả đội đều là hai người một phòng kí túc xá, riêng tôi được phân một phòng riêng. Người trong đội cũng rất đơn giản, không có mấy cái tâm kế phức tạp trên ti vi, trừ việc thức ăn ở căn tin không đủ cay không đủ vị thì cũng ổn.

Nhưng mà những điều kiện bên ngoài này cũng không thể nào che dấu một việc —— đồng đội như shiệt.

Thực ra lúc đầu tôi còn rất hưởng thụ loại cảm giác ngăn con sóng dữ này (cố gắng xoay chuyển tình thế), rõ ràng là sẽ thua trận này nhưng lại nhờ có ông đây mà thắng, thế nhưng cái cảm giác bất lực khi đối đầu với một đội mạnh làm tôi cực kì khó chịu.

Mỗi lần thua tôi đều rất gắt gỏng, lúc kiểm điểm nếu như là động tác mình tuyệt đối có thể làm được mà đồng đội làm kiểu gì cũng không được, tôi liền nổi giận.

Còn có nhiều đêm một lần lại một lần replay lại lúc mình thi đấu, nhìn chính mình chết dưới tay đối thủ thì cực kì không cam tâm. Tôi biết chênh lệch của tôi với họ không phải là ở thao tác mà là ở trang bị. Cho dù Hoành Đao có là vũ khí được cả chiến đội Việt Vân dốc hết sức đầu tư chế tạo cho nhân vật nhưng so với các nhân vật hàng đầu thì chênh lệch không phải chỉ có một hay nửa điểm.

Không phục Không phục Không khục Tao Không Phụccccccccccc!

Chiến đội Việt Vân chỉ thích hợp để dưỡng lão này căn bản không phải nơi tôi trở về.

Thứ tôi muốn không chỉ là danh hiệu Người mới tốt nhất, cái tôi muốn sẽ không chỉ như vậy rồi thôi!

Thực ra tôi cũng không muốn quá nhiều tiền bạc danh vọng, đưa mặt ra trên ti vi làm trò giống như khỉ, một chút tôi cũng không có hứng thú, tôi chỉ muốn làm tốt nhất, người khác có thể làm cáci gì tôi có thể làm được cái đó, tôi còn làm được tốt hơn. Tôi có năng lực này, tôi biết.

Đào Hiên là khi kết thúc mùa giải thứ bảy đã bắt đầu liên hệ tôi. Khi đó tôi cũng đang rất hoang mang. Tôi biết sau khi có được cái danh hiệu Người mới tốt nhất, rất nhiều công hội sẽ vươn cành ô liu về phía tôi, nhưng tôi vẫn đợi, lúc đó Bách Hoa mới là chiến đội là tôi mong chờ nhất, nhân vật Lạc Hoa Lang Tạ _ cuồng kiếm sĩ nổi danh nhất không phải tôi chưa từng nghĩ tới.

Thực ra tôi cũng không nỡ rồi Việt Vân, tuy cũng hơi cùi một chút. Việt Vân chỉ là đồ bỏ đi tôi biết, giống như bọn họ cũng biết tôi rồi một ngày sẽ rời đi. Nhưng tôi cũng sẽ không quên bọn họ vì biết tôi không thích báo chí liền tận lực giúp tôi ngăn việc phỏng vấn, cho dù thua trận cũng không ngại tính xấu của tôi mà dỗ dành. Tôi biết bọn họ rất ngu, cái thể loại đội ngũ một chút nhuệ khí cũng không có thì thắng kiểu gì, thế nhưng nếu nói là không cảm động chút nào là không thể.

Có thể nói, một năm ở Việt Vân này, tôi chưa từng ăn chút đắng nào. Cho dù thua trận cũng không có ai trách cứ tôi, bọn họ nói chúng ta có thể làm lại từ đầu, tôi nghĩ bọn họ hẳn đã hình thành thói quen thất bại từ sớm. Nhưng đạo lý đối nhân xử thế cơ bản nhất thì có dư, mấy câu như vậy sẽ không nói ra. Tôi tự biết nói, tôi vĩnh viễn không có thói quen thất bại, thất bại chỉ là ván cầu của tôi, lần sau tôi sẽ càng kiên cường mạnh mẽ hơn nữa.

Lúc Thôi Lập đến tìm, lúc đầu tôi không đồng ý. Tuy Nhất Diệp Chi Thu đúng là có làm cho tôi động lòng, nhưng đột nhiên bắt tôi đổi nghề nghiệp tôi có chút không muốn. Nhưng Thôi Lập là một con cáo già am hiểu lòng người, hắn cười hỏi tôi:

- Cậu dám cầm không?

Hắn chỉ chỉ một tờ báo đưa tin về Nhất Diệp Chi Thu.

Người như tôi, khó nhai nhất là cái phép khích tướng kiểu như vầy, lúc đó máu nóng dâng lên:

- Đậu mẹ, Tôn Tường tôi đây có cái gì không dám!

Phản ứng như vậy cũng không khác gì dứt khoát đồng ý là mấy.

Sau đó tôi bắt đầu chuyển qua huấn luyện sử dụng Pháp sư chiến đấu, Cuồng kiếm sĩ và Pháp sư chiến đấu trên mặt nào đó đúng là cũng có những điểm tương đồng, Thôi Lập còn đưa cho tôi vài phần mềm chuyên dụng để luyện tập Pháp sư chiến đấu, đó cũng không phải nghiên cứu mới nhất, bọn họ sẽ không chơi ngu như vậy, thời gian ghi lại bên trong cũng là mấy năm trước rồi.

.

Mãi cho đến một ngày tôi vượt qua kỷ lục cao nhất trước kia, tôi hăm hở chuyển bản replay cho Thôi Lập xem. Khi hắn nói cho tôi biết kỉ lục của người đứng đầu đó chính là Diệp Thu, tôi cảm giác mình có chút kích động, lúc đó giống như là hoàn thành một ước nguyện.

Tinh thần phấn chấn, giống như chính mình trong vô hình đã thắng được Diệp Thu.

Khi đó đúng là có cảm giác mình không gì không làm được, nếu có người cho tôi một cây gậy, thậm chí còn có thể đâm thủng trời. Cũng giống như cảm giác trước đây khi đưa chiến đội Việt Vân vào vòng đấu bảng tám, khiến cho Việt Vân bay thẳng lên trở thành trào lưu một thời, ai cũng biết tôi chính là người như thế, ai thổi một cái tôi đều có thể bay, thiếu niên mười tám mười chín tuổi chính là không sợ trời không sợ đất như vậy.

Tôi luôn không có một chút lòng kính nể gì đối với tiền bối, bởi vì từ khi vừa bắt đầu vào nghề, có rất ít tiền bối có thể làm đối thủ của tôi, mục tiên của tôi chính là đánh bại bọn họ. Từ khi bắt đầu chơi Vinh Quang tôi đều là từng bước từng bước tự mình đi, một mình chơi cuồng kiếm, sau đó cũng là một mình làn mò chơi ra Pháp sư chiến đấu, không có tiền bối nào cầm tay cũng không cần ai dạy tôi làm người thế nào. Ngược lại lúc đó tôi chính là muốn như vậy. Mọi thứ tôi chỉ cần dùng quả đấm đánh xuống, tôi chỉ cần tự mình.

Nói chứ tuổi trẻ nóng tính không hiểu chuyện. Tôi đúng là vì tuổi trẻ khí thịnh mà bị ngã rất đau.

Thời điểm ở Việt Vân, tôi luôn được khen ngợi, từ đồng đội tới fan hâm mộ đều coi tôi như chúa cứu thế. Nhưng mà Gia Thế thì khác, bọn họ không phải chiến đội nhỏ, bọn họ là nhà giàu. Bọn họ có kì vọng rất lớn, tôi không một chút sợ hãi với kì vọng đó, nhưng tôi thật sự lần lượt để bọn họ thất vọng.

Tôi không phục Diệp Thu sau khi đi fan hâm mộ vẫn nhắc tới anh ta, tôi không cho là mình thua kém Diệp Thu bao nhiêu, rõ ràng tôi so với anh ta trẻ hơn, có tiềm năng hơn, nhưng fan dường như chỉ nhắc tới Diệp Thu.

Tôi không phục, vừa vặn bọn Lưu Hạo cũng không ưa Diệp Thu, tôi liền cùng bọn họ vào game vây giết anh ta.

Tôi thua, thất bại thảm hại.

Hơn nữa rất lâu sau tôi cũng không bình tĩnh lại được.

Bởi vì thất bại một lần cực đau như vậy sau nhiều năm. Lần thất bại này rõ rõ ràng ràng nói với tôi, Diệp Thu còn chưa già, mà giữa tôi và anh ta còn có một khoảng cách. Tôi thậm chí bắt đầu nghi ngờ rốt cuộc mình có đủ sức gánh vác chờ mong một Đấu thần hay không.

Sau đó, Gia Thế liên tiếp suy yếu.

Đến khi ngã ra khỏi vòng đấu bảng.

Tôi mới biết, bại bởi Diệp Thu, mới chỉ là bắt đầu.

Sau đó Đào Hiên dỗ dành tôi, nói với tôi Tiêu Thời Khâm đã xác nhận chuyển nhượng. Thực ra tôi cũng không suy sụp lắm.

Chỉ là cảm giác rất kì quái hỏi vì sao mình lại thất bại, cả Việt Vân mình đều không thua, vì sao đến Gia Thế liền ngã khỏi vòng bảng? Không ai sẽ dùng Gia Thế để so sánh với Việt Vân, rất mất mặt. Nhưng sự thật chính là như vậy. Không có Tôn Tường Việt Vân vẫn rất tốt, là Gia Thế có Tôn Tường, lại càng ngày càng đi xuống.

Tôi biết mình không có sở trường về chiến thuật, nếu có Tiêu Thời Khâm thì mình có thể trực tiếp quăng trò chơi hại não này cho anh ta, mình liền có thể càng thêm chuyên tâm huấn luyện. Lần nay tuyệt đối không thể lại bại bởi Diệp Tu, Tuyệt Đối Không Thể!

Tôi thầm hạ quyết tâm.

Lúc sau, tôi biết, tôi sai.

Tôi không bại bởi Diệp Tu.

Mà là Gia Thế bại bởi Hưng Hân.

Tôi cuối cùng vì nóng nảy tuổi trẻ mà trả giá, trả giá này cũng quá lớn quá nặng nề.

Tôi lên diễn đàn, rất nhiều người mắng tôi, hỏi vì sao trực giác gg, đem tôi đùa giỡn ngoài ra cũng không còn gì khác, tôi biết bọn họ nói đúng, nhưng cũng không đúng.

Cuộc tranh tài này khôgn phải vì một mình tôi mà thua, nhưng tôi cũng không thể trốn tránh trách nhiệm.

Tôi cảm thấy rất kinh ngạc, đêm đó Gia Thế thua vòng khiêu chiến, tôi tự mình kiểm điểm một buổi tối, trong đầu mãi vẫn không ngừng chiếu lại trận đấu đoàn đội sau cùng.

Việc này trước đây hầu nhưu không thể.

Tôi nghĩ mình chắc là trưởng thành rồi.

Tuy câu này nói ra có hơi xấu hổ, nhưng cũng chính là sự thật.

Tôi vỡ đầu chảy máu, nhưng cuối cùng, thất bại và té ngã cũng không phải không có chút ý nghĩa nào.

Tôi lúc đó không biết mình sẽ đi đâu, tôi trưởng thành như vậy không lẽ không có ý nghĩa gì, đến khi nhận được điện thoại của Luân Hồi.

Bọn họ hỏi tôi có đồng ý cùng Luân Hồi bắt đầu lại từ đầu không.

Tôi cười, nhìn gương mặt vẫn cuồng duệ khốc huyễn như trước kia trong gương, tôi trả lời:

- Đương nhiên.

Tôi sẽ không vì thất bại mà mài mòn góc cạnh của chính mình, cũng sẽ không thờ ơ đối với thất bại.

Tôi thắng nhiều cuộc thi đấu, nhưng cũng thua rất nhiều.

Nhưng tôi biết tôi không nên sa vào những quá khứ thành công và thất bại.

Mục tiêu của tôi, là Thắng Cuộc Đấu Kế Tiếp!

Cùng đồng đội mới của tôi.

Tường ca anh đây vẫn là trâu bò nhất.

Mọi phản đối đều vô hiệu!

-FIN-


Chú thích:

Vươn cành ô liu: cho cơ hội

Tường Cảnh Trạch của giới eSports: Cảnh Trạch = Chân Hương = tên một bạn đại thần gây tranh cãi đang hot ở giới netizen Trung

Nhắc đến Tường thật ra với oomi là một hồi cười khổ và một chút hơi nhiều hoang mang, lần đầu gặp Tường là khi Diệp Tu rời Gia Thế, không thể nào ưng nổi, trong mắt oomi hiện tên các chữ lớn: "Trẻ trâu" và "Đậu má cái chuyện gì đây" =)))) ban đầu chưa biết nhiều về Tường, cũng chưa biết gì về esport (giờ đỡ hơn xíu), oomi không hiểu vì sao một người trẻ như vậy mà lại bảo là chơi hay, thay thế cả một người quá ư là toàn diện như Tu, với thật sự tính cách của Tường qua các cảnh xuất hiện đầu tiên làm oomi cảm thấy bạn này xốc nổi quá, lại háo thắng và khá trẻ con trâu, chưa biết nghĩ cho tập thể (qua các cảnh truy đuổi Diệp Tu trong game các chương đầu, và Rồng ngẩng đầu trong Ngôi sao cuối tuần)

Nhưng từ trong các cảnh đó, tài năng của Tường vẫn làm oomi thích thú, có lẽ là vì Tường có một sức sống mãnh liệt chăng?

Không chịu thua, cứng đầu và cố chấp, vì quá tài năng nên có lẽ Tường thiếu đi trải nghiệm, nhưng từng bước một, khi Gia Thế ngã xuống, khi lăn lộn trong vòng khiêu chiến, ấn tượng của oomi về bạn nhím lửa này ngày càng tốt hơn, cảm thấy sự trưởng thành thật rõ rệt. Lúc đó lại thấy hơi thích bạn này, háo thắng là một chuyện, thắng ai cũng thích, nhưng oomi càng thích người chấp nhận được thất bại của bản thân mình, có thể đứng lên, biết tự nhìn lại và hiểu rõ chính mình.

Với nhớ hồi nào có nghe ai nói chuyện với nhau có nói tựa tựa như thế này: "Ghét Tường rồi sau này mày sẽ hối hựn, tém lại kẻo tự vả vêu mồm" nên oomi cũng sợ hố hàng, luôn chọn vị trí khác để nhìn sao cho lòi thêm miếng đáng yêu, càng về sau thấy câu trên càng đúng =)))

Không biết có ai có cùng suy nghĩ không nhưng oomi có chút cảm giác Tường giống Hàn, ở sự chấp nhất, kiên trì và mạnh mẽ.

Oomi làm fic này để chúc mừng sinh nhật Tường như thể hiện lòng trân trọng và mong đợi. Tôn Tường tiểu đại đại, tôi tin chắc cậu sẽ trưởng thành một người đàn ông tuyệt vời, tin chắc chiến thắng của cậu!! Fighting!!

Mục tiêu của tôi, là Thắng Cuộc Đấu Kế Tiếp!

“Thắng Cuộc Đấu Kế Tiếp” không phải là mùa giải hay vòng bảng ... mà ở đây, là “cuộc đấu kế tiếp”, là sẽ thắng trận tới, sau đó lại thắng trận đấu kế, tiếp nữa. Sẽ thắng!

Chúc mừng sinh nhật, Tôn Tường!!
 
Last edited by a moderator:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#2
Mục tiêu của tôi, là Thắng Cuộc Đấu Kế Tiếp!

Cùng đồng đội Mới của tôi.

Tường ca anh đây vẫn là trâu bò nhất.

Mọi phản đối đều vô hiệu!
=))))) ok ok em trâu mà, đúng trâu luôn =))

Tường nhi, cố lên nào ~~~
 

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#3
=))))) ok ok em trâu mà, đúng trâu luôn =))

Tường nhi, cố lên nào ~~~
=))))) một lời hai ý =)))))) tường fighting~!
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#4
Má Tôn quá ngầu, một cú đạp bay của má sau này để thằng con của má vào Liên minh gây bao nhiêu sóng gió a.

Thật ra Tường nhi là một đứa trẻ ngoan, biết niệm tình cũ, nào có ăn cháo đá bát khinh phú phụ bần Gia Thế Việt Vân chứ. Cũng là một người trẻ tuổi có tài, một mình tự học, tự tìm hiểu đấu pháp, tự mình tiến bộ, tự mình vui vẻ, tự mình tìm đến những truy cầu cao hơn, ai đó dám nói ẻm không đủ kiên trì nhẫn nại xem?

Đơn độc một mình tiến về phía trước không có người bầu bạn không dễ, mà Tường nhi một mình tự sinh tự diệt vẫn tự mình tiến bộ tự mình trưởng thành như vậy đó thôi. Cơ mà có lẽ đó cũng chính là vấn đề, chính là Tường đã làm một con sói cô độc quá lâu rồi, tuy dũng mãnh, nhưng Vinh Quang vốn không phải trò chơi của một người, có lẽ sói con kiêu ngạo cũng cần một mái nhà cho mình nhỉ?

Tường ca anh trâu bò nhất! Lúc nói câu này nhớ hướng lên trời hoành đao hoành mâu gì đó, đừng có ngửa mặt cười lớn ba tiếng ha ha ha nha con, nhìn “trâu” lắm ấy. (Mượn bản quyền hai lầu trên á)
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#5
Má Tôn quá ngầu, một cú đạp bay của má sau này để thằng con của má vào Liên minh gây bao nhiêu sóng gió a.

Thật ra Tường nhi là một đứa trẻ ngoan, biết niệm tình cũ, nào có ăn cháo đá bát khinh phú phụ bần Gia Thế Việt Vân chứ. Cũng là một người trẻ tuổi có tài, một mình tự học, tự tìm hiểu đấu pháp, tự mình tiến bộ, tự mình vui vẻ, tự mình tìm đến những truy cầu cao hơn, ai đó dám nói ẻm không đủ kiên trì nhẫn nại xem?

Đơn độc một mình tiến về phía trước không có người bầu bạn không dễ, mà Tường nhi một mình tự sinh tự diệt vẫn tự mình tiến bộ tự mình trưởng thành như vậy đó thôi. Cơ mà có lẽ đó cũng chính là vấn đề, chính là Tường đã làm một con sói cô độc quá lâu rồi, tuy dũng mãnh, nhưng Vinh Quang vốn không phải trò chơi của một người, có lẽ sói con kiêu ngạo cũng cần một mái nhà cho mình nhỉ?

Tường ca anh trâu bò nhất! Lúc nói câu này nhớ hướng lên trời hoành đao hoành mâu gì đó, đừng có ngửa mặt cười lớn ba tiếng ha ha ha nha con, nhìn “trâu” lắm ấy. (Mượn bản quyền hai lầu trên á)
=))) sao tui nghe sặc mùi troll v nè =))
 

Vân Tú

Gà con tiến hóa
Bình luận
12
Số lượt thích
17
#6
Đầu truyện thấy ghét thằng bé nhưng càng về sau càng thấy nhóc đáng yêu. 1 cậu nhóc 16,17 muốn chứng minh m giỏi nhất chả có gì sai. Chuyện nó lạc nhịp trong đội cũng bt, vì Việt Vân có m nó giỏi:( về Gia Thế có ng giỏi nhưng k ai có ý định phối hợp với nó (tất nhiên nó cũng k nghĩ đến,hehe) ban đầu m nghĩ nó k chịu phối hợp với mộc tranh nhưng sau m lại thấy ng cố tình phá là cô nàng này. Nhất là năm có mặt của Thời Khâm. Ng giúp nó hiểu dc phối hợp đồng đội là 1 cậu bé chưa từng có kinh nghiệm chứ k phải 1 ng ra mắt mùa 4 và có tận 2 tuyến hoả lực. Thật hài hước. Sau khi về môi trường đồng đội tử tế Tường đã làm rất tốt, cả về game lẫn mqh :)
 

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#7
Đầu truyện thấy ghét thằng bé nhưng càng về sau càng thấy nhóc đáng yêu. 1 cậu nhóc 16,17 muốn chứng minh m giỏi nhất chả có gì sai. Chuyện nó lạc nhịp trong đội cũng bt, vì Việt Vân có m nó giỏi:( về Gia Thế có ng giỏi nhưng k ai có ý định phối hợp với nó (tất nhiên nó cũng k nghĩ đến,hehe) ban đầu m nghĩ nó k chịu phối hợp với mộc tranh nhưng sau m lại thấy ng cố tình phá là cô nàng này. Nhất là năm có mặt của Thời Khâm. Ng giúp nó hiểu dc phối hợp đồng đội là 1 cậu bé chưa từng có kinh nghiệm chứ k phải 1 ng ra mắt mùa 4 và có tận 2 tuyến hoả lực. Thật hài hước. Sau khi về môi trường đồng đội tử tế Tường đã làm rất tốt, cả về game lẫn mqh :)
<3 cảm ơn bạn đã comment <3 đúng vậy, mình thấy Tường là một người rất tốt, có lẽ còn trẻ, người trẻ luôn có những điều chưa hoàn thiện, nhưng Tường đã không ngừng cố gắng, học hỏi, và đã dần trưởng thành hơn rất nhiều, mình vui vì Tường về với nơi phù hợp, chiến đội sẽ phát triển được tài năng của Tường. <3 *ném tim cho Tú* <3
 

Bình luận bằng Facebook