- Bình luận
- 475
- Số lượt thích
- 2,837
- Team
- Lam Vũ
- Fan não tàn của
- Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân
Tác giả: Để kiếm lại coi
Thể loại: Hướng nguyên tác, lãng mạn
CP: Lâm Phương
Edit: Vịt Xinh Xắn
Beta: Vịt Xinh Xắn, Lá Mùa Thu
Warning: R18, phòng tắm - play
Tình trạng: Hoàn
Lâm Kính Ngôn, anh là đồ lưu manh!!!
----------------
Tác giả: Để kiếm lại coi
Thể loại: Hướng nguyên tác, lãng mạn
CP: Lâm Phương
Edit: Vịt Xinh Xắn
Beta: Vịt Xinh Xắn, Lá Mùa Thu
Warning: R18, phòng tắm - play
Tình trạng: Hoàn
Lâm Kính Ngôn, anh là đồ lưu manh!!!
----------------
Phần 1:
Quân Mạc Tiếu: Lão Lâm, có đó không?
Lãnh Ám Lôi: Có việc gì?
Quân Mạc Tiếu: Phương Duệ ở cùng với ông không?
Lâm Kính Ngôn quay đầu nhìn Phương Duệ vừa đi vào, chưa kịp sắp xếp đồ đạc đã muốn làm tổ trong chăn.
Lãnh Ám Lôi: Có, làm sao?
Quân Mạc Tiếu: Trước khi hắn đi, ca có nhét vào hành lý của hắn một thứ, coi như quà tặng 2 người đi. Chơi vui vẻ nhé, không cần cảm ơn.
Lãnh Ám Lôi: . . . Thứ gì?
Trực giác của Lâm Kính Ngôn khẳng định đó không phải thứ tốt lành gì.
Quân Mạc Tiếu: Lát nữa ông biết, đừng có nói là ca nghen. [đắc ý]
"Đậu mé lão Lâm sao giường anh cứng vậy?!" Sau lưng đột nhiên truyền tới giọng nói đầy oán hận của Phương Duệ, có vẻ bị đụng một cú đau rồi.
Lâm Kính Ngôn quay lại, đúng lúc nhìn thấy Phương Duệ ôm eo nằm nghiêng trên giường lẩm bẩm. "Đây mà là giường à, sàn nhà thì có!"
Lâm Kính Ngôn không nhịn được mà phì cười, "Người già ngủ giường cứng có lợi cho sức khỏe."
"Em không quan tâm, Lâm đại đại cầu an ủi." Phương Duệ nhíu mày, bộ dạng thiên kinh địa nghĩa ta là chính nghĩa.
". . . An ủi kiểu gì hả Phương Duệ đại đại?" Lâm Kính Ngôn tiến tới, quỳ một gối xuống bên mép giường, hai tay chống hai bên cổ Phương Duệ, nheo mắt nhìn hắn cười ý vị.
Phương Duệ bị nhìn tới cả người nổi da gà.
"Mẹ kiếp lão Lâm, anh giải nghệ lâu như vậy sao lại càng lưu manh?"
"Đều bị em dậy hư cả."
Nghe thấy lời này, đôi mắt đen láy của Phương Duệ đột nhiên đảo đảo, không biết nghĩ gì mờ ám, sau đó liền đu lấy cổ Lâm Kính Ngôn, gật gù lắc lư chậm rãi nói:
"Vậy Lâm đại đại có thể quay về làm thanh niên nhã nhặn chính trực năm xưa, giúp Phương Duệ đại đại mới lặn lội đường xa tới thu dọn hành lý đi?"
Lâm Kính Ngôn cạn lời. Lười thì nói thẳng, cần gì phải vòng vo tam quốc. . .
"Được được được. . ." Nhiều năm như vậy, Lâm Kính Ngôn chính là hết cách với Phương Duệ, mình thế nào lại một mực thích tên nhóc bỉ ổi không biết xấu hổ này chứ.
Lâm Kính Ngôn đứng dậy kéo rương hành lý qua một bên, giúp Phương Duệ sắp đồ, tiện thể nhìn xem Diệp Tu rốt cục tặng cái của nợ gì.
Phương Duệ lấy trên ghế salon một cái gối lót, ngồi xếp bằng trên giường, vô cùng lười biếng nhìn Lâm Kính Ngôn giúp mình thu dọn đồ đạc.
Chỉ thấy bàn tay thon dài xinh đẹp của Lâm Kính Ngôn từ trong vali của mình lấy ra một cái hộp trụ nhỏ màu hồng phấn, sau đó. . .
Đợi đã!! Phương Duệ bật dậy khỏi giường.
"Cái gì thế này?" Phương Duệ vô cùng hoang mang, chẳng lẽ lúc hắn xuống máy bay cầm nhầm hành lý của người khác?
"Không rõ lắm. . ." Lâm Kính Ngôn cầm lấy hộp lắc lắc, tiếng loạt xoạt vang lên, một nhánh gỗ hình chữ nhật rơi ra. Hắn nhặt lên, bên trên bất ngờ viết "SM".
". . ." Đây là ống thẻ tình thú trong truyền thuyết sao. . . Lâm Kính Ngôn nhớ tới icon cuối cùng Diệp Tu gửi, dường như có thể tưởng tượng ra bản mặt cười xấu xa của hắn trước màn hình vi tính. Không hổ đệ nhất tâm bẩn Liên minh. Tuy hắn để bụng, nhưng cũng ngại phụ lòng ý tốt của người khác. Lâm Kính Ngôn đã bắt đầu lên kế hoạch chuyện sau đó. . .
Lúc này, Phương Duệ rút lấy thanh gỗ kia, đọc được dòng chữ viết trên đó khóe mắt liền giật giật, trong đầu lập tức bùng nổ ngàn vạn câu đậu xanh rau má.
Đềnh đệch, đây là trò quỷ gì sao lại ở trong hành lý của mình!
Nhưng cái này không đủ khiến hắn khiếp sợ như khi ngước mắt nhìn thấy Lâm Kính Ngôn đang làm bộ nghiền ngẫm đứng dậy đi về phía hắn! Cha má ơi đừng bảo chơi SM thật chứ!
"Lão Lâm anh nghe em nói, cái này không phải đồ của em. . ." Phương Duệ gượng cười lùi về sau.
"Hửm?" Lâm Kính Ngôn đại đại biết chân tương sự thật cúi người đè xuống, cười mới thật thân thiện làm sao, "Nhưng cái này tìm được trong vali của em."
"Lão Lâm anh nghe em nói, đó không phải vali của em. . ." Phương Duệ tuyệt vọng phát hiện mình đã lùi tới đầu giường, vì quyết không chơi SM mà nói không biết lựa lời.
Lâm Kính Ngôn không trả lời, từ giữa chồng quần lót xám đậm trong rương rút ra một cái quần lót màu đỏ, ở góc thêu hai chữ Phương Duệ thật lớn.
Mẹ nó anh làm cái mẹ gì vậy, thêu cả tên trên quần lót người ta, có phải con nít 3 tuổi đâu chứ! Phương Duệ rít gào trong thâm tâm.
"Lão Lâm anh nghe em nói. . ." Phương Duệ cắn răng vẫn muốn giải thích, liền thấy Lâm Kính Ngôn đã bắt đầu cởi thắt lưng.
"Đợi đã!" Phương Duệ cuống quýt đè lại tay của đối phương, nghiêm mặt nói, "Em kiên quyết không chơi SM, nhìn đôi mắt chân thành của em." Nói xong chớp chớp mắt.
"Vậy Phương Duệ đại đại muốn chơi gì?" Lâm Kính Ngôn sáp tới bên tai Phương Duệ, khẽ cắn lên vành tai người trong ngực, hài lòng nhìn tai hắn nhuốm một vạt đỏ bừng.
". . . Em thấy nên đi tắm trước, sau đó nói sau." Trong đầu Phương Duệ hiện tại chỉ còn hai chữ "Bỏ chạy".
Nhưng Lâm Kính Ngôn không để hắn toại nguyện.
"Trước khi tắm thử xem một quẻ?"
"Anh thật sự muốn chơi cái trò quỷ không rõ lai lịch kia?" Phương Duệ khinh bỉ nghiêng đầu nhìn Lâm Kính Ngôn, chế không có quen người này.
"Em không thấy nó rất thú vị sao?"
"Không hề."
"Vậy thì SM?" Nói xong Lâm Kính Ngôn liền rút thắt lưng của Phương Duệ tính làm dây thừng.
". . . Lâm Kính Ngôn anh thắng."
Phương Duệ phẫn nộ đẩy đối phương ra, cầm ống thẻ màu hồng phấn lắc cật lực xả hận, vừa cảm thán lão Lâm sau khi về hưu càng không biết xấu hổ, không biết liệu có phải trước đây bị Diệp Bất Tu ảnh hưởng hay không.
Nhánh gỗ lộn 360 độ trong không trung hoàn mỹ rơi xuống trên chăn. Không tệ, mười điểm về chỗ.
Nhưng Phương Duệ đại đại nhìn tới dòng chữ trên thanh gỗ liền hối đến xanh cả ruột.
"Phòng tắm."
"Rất tốt, lần hai không sai." Lâm Kính Ngôn cười, trên mặt kính vô tình lóe một vạt tà quang.
Thôi thì, làm trong phòng tắm với làm trên giường cũng không có gì khác biệt, dù sao cũng hơn là SM. Phương Duệ tự an ủi bản thân.
Nhưng sự thật chứng minh Phương Duệ vẫn còn xanh và non lắm.
-TBC-
Let the stars blinking in your eyes~
生日快乐,方锐
生日快乐,方锐
Last edited: