Hoàn [Bánh Bao] Bạn không biết gì về Bao Vinh Hưng!

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,085
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#1
BẠN KHÔNG BIẾT GÌ VỀ BAO VINH HƯNG

Tác giả: Chu Võng Đầu

Edit: Lãi

Thể loại: đồng nhân TCCT, Vô CP, Bánh Bao trung tâm?!?? ( nên xác nhận lại sau khi đọc xong :)))

Nhân vật chính: Bao Vinh Hưng a.k.a Bánh Bao

Phối hợp diễn: Nguỵ Sâm , Mạc Phàm, Trần Quả, Tô Mộc Tranh, cameo Quan Dung Phi

Tình trạng bản gốc: Hoàn

Tình trạng bản edit: Hoàn

Nguồn cv: wattpad

Lưu ý:

1. Bản edit phi thương mại, chưa bao giờ edit đồng nhân nhưng vì cảm thấy cái đồng nhân này thật sự quá bựa cho nên đua đòi tập tành edit thử.

2. Vì là lần đầu tiên edit và đăng bài công khai nên mong mọi người chém nhẹ tay. Ta không biết tiếng Trung, nhưng vì có nhiều bạn ngừoi Trung nên vẫn miễn cưỡng hiểu được 70-80% bản CV.

3.Cuối cùng là mong mọi người sẽ thích cái đồng nhân mà ta đã phải uống 2 viên thuốc hoạt huyết bổ não để có thể mang đến cho mọi người.
.
.
.
.
.
.
.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~

BẠN KHÔNG BIẾT GÌ VỀ BAO VINH HƯNG


Buổi tối hôm nay, bên trong khu nhà Thượng Lâm Uyển thật yên tĩnh. Tới gần lễ mừng năm mới, mọi người trong chiến đội hầu hết đã đi về nhà, còn lại Trần Quả cùng Tô Mộc Tranh, hai cô nàng đã đi dạo phố từ sớm, đến bây giờ vẫn chưa trở lại. Mạc Phàm , người còn lại không thể về nhà vì mấy ngày nay bị Quan Dung Phi bắt ở lại để kiểm tra thanh Thập Lục Diệp sau khi nâng cấp, lúc này đang rất không tình nguyện ngồi trên ghế sô pha ở lầu một xem TV.

Ghế sô pha hơn phân nửa đều bị Nguỵ Sâm chiếm mất, người này tư thế cực kỳ hung hăng càn quấy, chỉ còn nước muốn lăn ra nằm ngang ra chiếm cả thế giới , đồng thời còn thường trừng hai mắt với Mạc Phàm.

Là cao thủ nhặt mót, giác quan thứ sáu của Mạc Phàm đương nhiên là phi thường nhạy cảm, ở thời điểm cái trừng mắt đầu tiên của Nguỵ Sâm,hắn liền cảm nhận được một làn sóng điện không mấy hữu hảo bắn về phía mình. Nhưng Mạc Phàm là ai ? Thần Chi Lĩnh Vực thánh lượm ve chai danh tiếng lẫy lừng cùng cừu hận không thua ai chỉ thua mỗi Diệp Ma Thần, hắn sẽ để ý tới việc người ta có hữu hảo hay không?

Vốn dĩ chính bản thân hắn đã là đại diện cho sự không hữu hảo với mọi người.

Mạc Phàm hừ một tiếng cũng không buồn hừ, tiếp tục bình tĩnh ngồi coi TV. Hắn nhìn là hiểu rồi. Nguỵ Sâm chính là muốn đuổi hắn đi xuống khỏi ghế salon, để cho chính mình được nằm xem TV. Ngây thơ! Ích Kỷ ! Buồn cười! Cậy già lên mặt! Hứ!

Mạc Phàm vừa suy nghĩ trong đầu, thậm chí bất động thanh sắc chuyển hướng dang chân, cố tình chiếm thêm chỗ trên ghế salon.

Nguỵ Sâm thiêu mi nhảy dựng ! Ngươi tên nhóc này, nhà ngươi là đang cố tình làm vậy đúng không ?

Vì thế lại thấy Nguỵ Sâm nằm trượt xuống thêm một chút.

Mạc Phàm vừa nhìn, chân liền lập tức càng mở rộng ra như thanh niên vô học ngồi banh chân trên tàu điện ngầm.

Hai người cứ như vậy đấu với nhau vài hiệp, Bánh Bao mở cửa liền đúng lúc thấy cảnh tượng một già một trẻ cố gắng dùng thân mình chiếm lấy cái salon.

“ Bánh Bao? " Nguỵ Sâm thấy Bánh Bao đến, liền lập tức lên tiếng “ Chú em không phải về nhà rồi sao? “

Bao Vinh Hưng ngậm kẹo mút, nói: “ Ba với mẹ ở nhà đang náo loạn muốn ly hôn, bảo tui đừng về nhúng tay vào”

“ A?” Một tiếng này là do Mạc Phàm kinh ngạc phát ra.

Nguỵ Sâm vừa nghe cũng giật mình : “ Vậy chú em không phải nên quay về khuyên? Còn thiệt nghe lời mà ở lại đây a?"

Bánh Bao mặt đầy nghiêm túc nói : “ Chuyện tình cảm, không thể miễn cưỡng. Này cũng không phải chuyện riêng của hai người bọn họ, cũng không phải là chuyện của tui, mà là chuyện liên quan tới hai gia tộc.”

Đây là có chuyện hóng a !

Nguỵ Sâm cùng Mạc Phàm liếc nhìn nhau.

Lão Nguỵ thích chém gió, thích nhớ năm đó, việc này thì mọi người đều biết. Cái gì mà Sách Khắc Tát Nhĩ cầm Bàn Tay Tử Vong hành hung Nhất Diệp Chi Thu, cái gì nhắm mắt lại nghe thấy tiếng Hoàng Thiếu Thiên la hét vì bị nhồi hành, cái gì lúc sau khi quán quân được các huynh đề tiệm net làm cho pho tượng đồng.

Mà Bánh Bao này thật ra cũng chỉ là một tên nhóc thích nói chuyện, nhưng lại dường như không hề đề cập gì đến cuộc sống của mình trước khi gia nhập chiến đội, việc này làm mọi người rất hiếu kỳ a!

Vì thế Nguỵ Sâm chọn đúng cơ hội, thời điểm lúc Bánh Bao đứng lên chuẩn bị trở về phòng, hắn liền đem Bánh Bao kéo ngược đến trên ghế salon, hất đầu với Mạc Phàm nói: “ Tên nhóc! Lấy cho hai lon bia !“

Vừa mới nói xong lại lấy tay vỗ mặt mình: “ Khoan đã, lấy một lon! Lon còn lại lấy coca! “

Mạc Phàm bị sai khiến, giận a! Nhưng nhìn nhìn Bánh Bao , cái gì cũng không nói, ngoan ngoãn đi lấy đồ uống.

Bia, coca, sữa bò, ba người mỗi người đều tự cầm đồ uống của mình, cụng ly.

“ Vì cái gì muốn cụng ly? “ Bao Vinh Hưng hỏi.

Nguỵ Sâm cũng không nói được lý do nên dứt khoát vào luôn trọng điểm: “ Bánh Bao! Chú em vừa rồi nói cái gì kia! Nhà chú em, cái gì hai gia tộc, là sao thế? “

Bánh Bao uống một hớp coca, hồi tưởng lại vừa rồi mình nói cái gì, sau đó gật đầu:” Đúng vậy là Bao gia cùng Lý gia.”

Nguỵ Sâm cẩn thận hỏi: “ Đại gia tộc? “

Bao VInh Hưng nói : “ Khá lớn! “

Nguỵ Sâm không khỏi nghĩ tới Đường Nhu, lo sợ tên nhóc Bánh Bao này kỳ thật cũng là cái gì đại thiếu gia nhà giàu, vì thế liền cẩn thận một chút : “ Bao nhiêu đại a ? “

Bánh Bao khoa trương nói : “ Khá đại ! Hai thôn đi! “

“ Thôn?” Nguỵ Sâm có chút khó hiểu.

Bánh Bao nói:” Đúng! Bao gia thôn cùng Lý gia thôn a ! “

“…’

“ Khụ , khụ “ Nguỵ Sâm ho khan hai tiếng : “ À, là hai thôn gia tộc a ! “

Cái này cũng được coi là gia tộc đi, chỉ có điều hơi khác so với thể loại gia tộc không cần động tay động chân cũng có thể hô phong hoán vũ trong trí tưởng tượng của Nguỵ Sâm mà thôi.

Bánh Bao : “ Đúng vậy! Cũng là hai bang phái.”

Nguỵ Sâm lại ngẩng đầu lên:” Bang phái? “

Bánh Bao gật đầu: “ Bao gia - giày vải phái và Lý gia - giày da bang.”

Mạc Phàm thiếu chút nữa cười phụt lên.

Nguỵ Sâm có điểm ngờ ngợ, theo thói quen châm một điếu thuốc, hút sâu một hơi : “ Giày vải? Giày da? “

Bành Bao thành thật giải thích : “ Bao gia thôn, từ xưa toàn thôn đều là làm giày vải, sau đó được đưa vào cung cho hoàng đế dùng. Lý gia thôn trước kia là đồng loại, nhưng sau khi mở cửa cải cách , trong thôn xuất hiện giày da của người Hán, vì thế toàn thôn bắt đầu làm giày da.”

Nguỵ Sâm cũng không phái rất muốn nghe chuyện làm giày dép hồi xưa, khoé miệng co giật nhả ra một làn khói.

“ Sau này” Bành Bao tiếp tục nói : “ Có một ngày, hai thôn rốt cuộc cũng nhận ra sự đối lập của mình. Bao gia thôn trưởng nói giày da là tượng trưng cho tư bản chủ nghĩa. Lý gia thôn là tà ma ngoại đạo. Lý gia thôn trưởng nói phóng thí, chúng ta đây mới chính là đại diện cho sự đặc sắc chủ nghĩa khoa học xã hội của Trung Quốc, là cổ vũ quốc gia phát triển. Bao thôn trưởng nói các người toàn thôn bị viên đạn bọc đường ăn mòn, như cây táo, bên trong đã bắt đầu nhừ. Lý thôn trưởng lại nói mèo trắng hay mèo đen không quan trọng, miễn là con mèo đó bắt được chuột, các ngươi không bắt kịp, chúng ta là người giàu lên trước. Bao thôn trưởng nói các ngươi ăn ý, Lý thôn trưởng nói các ngươi cổ hủ.”

Nghe xong lượng tin tức vừa được phát ra, người chỉ đi học được vài năm cấp 2 như lão Nguỵ, mà cũng không có được dạy môn nào liên quan tới chính trị, nghe liền đau đầu. Người còn lại tốt xấu gì cũng được học xong cấp 3 - Mạc Phàm, nghe xong cũng có tí choáng.

“ Vì thế, hai thôn đánh nhau. Mẹ tui đánh ba của tui, cầm gạch phang đầu, làm cho ba tui bị hớp hồn, liền cùng mẹ tui kết hôn.”

“ Đậu má….” Nguỵ Sâm nhịn không được nhỏ giọng cảm khái, tay run run, cũng không biết bình luận gì thêm.

“ Ba của tui là giày vải phái, mẹ của tui thuộc giày da bang. Ông nội của tui nói hai người bọn họ giống như là Romeo và Juliet. “ Bánh Bao uống thêm một ngụm coca: “ sau đó , tui được sinh ra.”

“ Chờ một chút.” Nguỵ Sâm nhả điếu thuốc ra.” Chú em như thế nào lại được sinh ra cơ? “

Bánh Bao:” Bởi vì mẹ tui mang thai .”

Nguỵ Sâm vẫn còn hao tâm tổn trí nhớ được chủ đề của câu chuyện : “ Như thế nào liền….Không phải đang nói đến…ừm…cái gì giày vải phải cùng giày da bang sao? “

Bánh Bao: “ Không có gì đáng để nói. Chuyện chính là người trẻ tuổi trong hai thôn vì để đánh nhau dễ dàng hơn nên đều tự đi thành lập bang phái của riêng mình, sau này bang phái càng lúc càng lớn, khắp cả nước ở các nơi đều mở phân hội mà thôi. “

Nguỵ Sâm cùng Mạc Phàm hơi bị chấn động.

Đây mới là trọng điểm có được hay không?

Nguỵ Sâm nói tiếp : “ Bành Bao, nói một chút về bang phái xem ! “

Bao Vinh Hưng rất không tình nguyện : “ Ai nha, không có cái gì để nói cả. Bang phái không phải đều giống nhau sao? Làm giày, bán giày, đàn em mới vô có đại ca giỏi truyền thụ tay nghề. Cùng với lão đại an ổn giao thiệp, liền trở thành một thợ làm giày giỏi. Sau đó lại trở thành đại ca, còn có thể mang theo đàn em.”

Mạc Phàm vừa uống sữa bò , lại bị sặc một cái.

Nguỵ Sâm: “ Nga…”

Này cũng không phải là làm giày dỏm đi!

Khắp cả nước đều có phân hội, coi như là chi nhánh cửa hàng bán giày đi !

Bánh Bao : “ Tui cũng từng ở trong bang làm việc qua.”

Nguỵ Sâm : “ Làm giày? “

Bành Bao : “ Chém người.”

Nguỵ Sâm giật mình: “ Không phải nói rõ là chuyện do sự khác biệt giữa giày vải với giày da hay sao ? “

Bánh Bao : “ Không phải, lão Nguỵ ông đừng tưởng chuyện giang hồ đơn giản như vậy. Đại ca muốn làm giày, đàn em liền muốn bảo vệ hắn để hắn an an ổn ổn làm giày. Giống như lão đại muốn cướp boss, tui là đàn em liền muốn cầm gạch xông lên dùng sức đập người.”

Nguỵ Sâm:” Chú là đàn em ? “

Bánh Bao rất tự hào :” Nắm trùm cả lũ đàn em .”

Mạc Phàm cư nhiên lại diễn rất nhập tâm : “ Ông…Ba là giày vải phái, mẹ là người giày da bang, vậy…ông đâu phải thuộc ở một bên? “

Bánh Bao chỉ chỉ chân của chính mình, hai người lúc này mới chủ ý đến, mùa đông khắc nghiệt như vậy, hắn lại vô cùng tự nhiên mang đôi dép lê.

Mạc Phàm thanh âm có chút vặn vẹo : “…. Dép lê bang?"

Bánh Bao liền kích động vỗ một chưởng vào vai Mạc Phàm , thiếu chút nữa liền đem cả người gầy tong teo của hắn chưởng bay.

“Ông cũng nghe nói tới dép lê bang của tụi tui hả?"

Mạc Phàm liền chuồn nhanh ,cách xa con người này, chạy đến bàn máy tính chui tọt lên ghế huấn luyện ngồi xoa bả vai.

Lão Nguỵ bắt đầu chảy mồ hôi.

Cùng Bánh Bao, người không cùng tần số não với mọi người , nói chuyện , thật sự đặc biệt khó khăn .

“ Bánh Bao, dép lê bang lại là chuyện gì xảy ra? “ Nguỵ Sâm châm tới điếu thuốc thứ hai.

Bao Vinh Hưng cười hì hì : “ Nghĩa trên mặt chữ, chính là bang phái mà tất cả mọi người thích mang dép lê . Không cần phải theo giày vải phái, lại không cần suy nghĩ cách gia nhập giày da bang, hoặc giống như tui bị kẹp giữa khó xử, dép lê bang là tốt nhất rồi! Điều kiện tiên quyết là , bản thân phải thật sự yêu thích mang dép lê. Lão Nguỵ, tui thấy ông cũng thích mang dép lê, muốn hay không nhập hội a? Bây giờ phúc lợi của tụi tui tốt lắm, giống lão đại đời trước của tụi tui, nhập hội liền cắt ngón út để biểu hiện sự trung thành.”

Nguỵ Sâm cũng thuộc hỗn đản bang phái, nhưng cũng không hỗn tới mức đi trêu vào thể loại bang phái " chỉ là một ngón út, không cần cũng được " này.

“ Miễn miễn miễn, thiếu mất ngón út đánh Vinh Quang không đủ để dùng a! “ Hắn chạy nhanh khoát tay liên hồi.

Bao Vinh Hưng còn đang cố gắng thuyết phục:” Bây giờ không cần cắt nữa. Tui đã là lão đại rồi! Lão đại trước của lão đại trước vừa rồi, ổng cũng thấy 9 ngón tay đánh Vinh Quang không đủ dùng, cho nên sau này liền bỏ cái qui định đó đi rồi.”

“ Hả? Lão đại của chú cũng đánh Vinh Quang?”

“ Đúng vậy, ổng không làm giày, ổng mở tiệm net. Trước khi tui đến Hưng Hân, chính là làm bảo kê ở chỗ ổng.” Bánh Bao nhớ tới chuyện cũ, nên đặc biệt vui vẻ nói:” Ổng nghe nói tui muốn đánh giải chuyên nghiệp, liền rất cao hứng, đem các anh em đều gọi đến mở tiệc tiễn tui. Không chỉ có dép lê bang, huynh đệ giày vải phái của ba tui, mẹ tui bên giày da bang cũng phái ra mấy anh em, đều đến tiễn tui, tiễn đủ 3 ngày! Bọn họ còn khen tui hết lời!”

“ Có cái gì mà khen….” Mạc Phàm hé răng.

Bánh Bao nói:” Khen tui là cầu nối tốt nhất giữa ba bang phái! Không có tiếng nói của tui, bọn họ đã sớm cầm dao giết tới giết lui.”

Nguỵ Sâm thấy bản thân mình thật sự thiếu hiểu biết, thật không hiểu tại sao chỉ làm giày thôi mà lại gió tanh mưa máu đến như vậy.

“ Nhưng mà…” Bánh Bao đột nhiên hạ giọng , ỉu xìu : “ Nhưng mà ba với mẹ tui muốn ly hôn, giày vải phái cùng giày da bang thế cân bằng liền sẽ bị phá vỡ.”

“ Không phải còn có ông sao? Ông là cầu nối a.” Mạc Phàm vẫn còn đang rất nhập vai, Nguỵ Sâm nhịn không được quay đầu lại nhìn hắn một cái.

Bánh Bao nghiêm trọng nói:” Nhưng người của giày rơm hội không nghĩ như vậy.”

“ Giày rơm hội?!!!!” Nguỵ Sâm âm điệu đều thay đổi.

Này con mẹ nó như thế nào lại lòi ra thêm một cái?

Bánh Bao:” Đấy là bang phái chống lưng cho tụi tui. Người thành lập, nghe nói là Lưu Bị….”

“ Ngưng ! “ Nguỵ Sâm xoa xoa thái dương đang bắt đầu co giật.

“ Lão Nguỵ, ông đau đầu à? “ Bánh Bao rất quan tâm hỏi một câu.

Nguỵ Sâm đích thực có chút đau đầu:” Tại sao lại lòi ra Lưu Bị ? của Tam Quốc Diễn Nghĩa ? “

Bánh Bao gật đầu : “ Đúng vậy. Người sáng lập giày rơm hội họ Lưu, tự xưng là hậu duệ của Lưu Bị. Mấy người có biết hội này đánh nhau dùng cái gì không? “

“ Gì? “

Bánh Bao thần bí cười hề hề :” Dùng giày rơm a. “

“…”

Bánh Bao lại tiếp túc: “ Quất ở trên mặt khá đau, tui bị rồi, thiếu chút nữa là mất luôn vẻ đẹp trai. Khi đó tui còn nhỏ, mẹ tui cầm gạch mang theo mấy anh em kéo qua giày rơm hội để báo thù, nghe nói thù hận của giày rơm hội và giày da bang được kết thúc luôn vào ngày hôm đó. Mà giày rơm hội lại đối lập với giày da bang , nên giày rơm hội liền cùng giày vải phái hợp tác thành một quần hội, cho nên nếu ba và mẹ tui ly hôn, đối với sự phát triển của giày da bang tương đối bất lợi.”

“ Vậy…ông có thể..ờ..tìm anh em dép lê bang của ông…giúp, cái kia..giày da bang ? “ Mạc Phàm gian nan phân tích mấy mối quan hệ rắc rối giữa đống bang phái. Bất quá loại quan hệ kiểu này so với quan hệ nam nữ trong mấy phim truyền hình Tô Mộc Tranh hay xem còn đơn giản chán.

Bánh Bao lắc đầu.

Nguỵ Sâm đợt nhiên có dự cảm bất hảo.

Quả nhiên…

Bánh Bao nói:” Việc này rất phiền toái, bởi vì bang tụi tui nằm trong giày đá bóng tổ cùng bản hài đảng…..”


~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•



Thời điểm Tô Mộc Tranh cùng Trần Quả trở về, thấy Bánh Bao đang ngồi trên Salon xem TV.


Trần Quả: “ Bánh Bao? Cậu không phải về nhà rồi sao? “

Bao Vinh Hưng: “ Nga, ba và mẹ em muốn ly hôn, không cho em trở về.”

Trần Quả cả kinh : “ Này….”

Bánh Bao :” Không có liên quan tới em, em trở về cũng không nhúng tay vô được, chung quy đây là chuyện của hai gia tộc.”

“ Gia tộc?” Trong ánh mắt của hai cô nàng đột nhiên thả ra tia sáng bát quái, cả hai liếc nhìn nhau.

Trần Quả : “ Mộc Mộc, chúng ta cùng Bánh Bao tâm sự?”

Tô Mộc Tranh : “ Nói cũng phải nha ! “

Bánh Bao cười hì hì nhìn hai cô gái xinh đẹp : “ Hai người thật sự muốn cùng em tâm sự sao? “

Trần Quả nghiêm mặt nói: “ Dĩ nhiên! Xét về tuổi thì chị cũng giống như tỷ tỷ của cậu, trong lòng có cái gì không thoải mái đều có thể nói ra với tỷ ! “

Tô Mộc Tranh:” đúng vây đúng vậy! “

Bánh Bao cảm động.

Quyết định đem chuyện ngày xưa kể lại thêm lần nữa một cách tỉ mỉ hơn.

“Chuyện bắt đầu, phải nói đến Bao gia thôn cùng Lý gia thôn……”

HẾT
 

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,085
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#3
Truyện gây đau bụng cấp cao, hài không chịu được :) tks bạn dịch
Tui mừng vì bạn thích bản dịch, thật sự lần đầu dịch nên toàn sợ bị lỗi gì cơ ???
 

JayN

Phó bản trăm người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
72
Số lượt thích
348
Location
hàng xóm của Wu Xuefeng
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Wu Xuefeng
#4
Tui mừng vì bạn thích bản dịch, thật sự lần đầu dịch nên toàn sợ bị lỗi gì cơ ???
mình hok có soi lỗi :)) mình đọc thấy vui thôi :) mà bạn dịch cá nhân mình thấy hay mà
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,012
Số lượt thích
3,954
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#7
Thương yêu chủ nhà~ Nghe cố sự edit lần đầu của chủ nhà sống không bằng chết quớ... Cơ mà càng thương yêu hơn~ Không sao đâu, lần đầu quá tốt a, tui đọc văn phong cười xỉu mấy lần a~ (Bày tỏ sự hâm mộ độ bay nhảy từ CP tới Non của thím, đi đâu cũng thấy thím ^^)

Đây là một câu chuyện tình cảm động thiên địa Romeo và Juliet ver giày vải và giày da a. Ba Bao ăn gạch của mẹ Bao, sau đó ăn luôn thính của mẹ Bao, và thế là HE cuối cùng giày vải giày da về chung một nhà sinh ra tiểu Bao Bao~

Nguỵ lão đừng cố hiểu, chuyện tình cảm giang hồ phức tạp lắm, lão không hiểu được đâu!

Bao lão đại, cho tui gia nhập Dép lê bang của lão đại điiiiiii Bang phái chúng ta sẽ mang lại cân bằng cho các thế lực đang dằn co nhau! Thu thêm mấy thằng đệ bên bang dép rơm dép thể thao gì nữa là chúng ta thống nhất giang hồ luôn!

Hưng Hân gia cảnh ai cũng không bình thường, trong đó bạn nhỏ Bao Vinh Hưng là “bất thường” nhất. *mặt nghiêm túc* Bạn muốn nghe kể không, câu chuyện nó thế này: ”Chuyện bắt đầu, phải nói đến Bao gia thôn cùng Lý gia thôn……”
 

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,085
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#8
Thương yêu chủ nhà~ Nghe cố sự edit lần đầu của chủ nhà sống không bằng chết quớ... Cơ mà càng thương yêu hơn~ Không sao đâu, lần đầu quá tốt a, tui đọc văn phong cười xỉu mấy lần a~ (Bày tỏ sự hâm mộ độ bay nhảy từ CP tới Non của thím, đi đâu cũng thấy thím ^^)

Đây là một câu chuyện tình cảm động thiên địa Romeo và Juliet ver giày vải và giày da a. Ba Bao ăn gạch của mẹ Bao, sau đó ăn luôn thính của mẹ Bao, và thế là HE cuối cùng giày vải giày da về chung một nhà sinh ra tiểu Bao Bao~

Nguỵ lão đừng cố hiểu, chuyện tình cảm giang hồ phức tạp lắm, lão không hiểu được đâu!

Bao lão đại, cho tui gia nhập Dép lê bang của lão đại điiiiiii Bang phái chúng ta sẽ mang lại cân bằng cho các thế lực đang dằn co nhau! Thu thêm mấy thằng đệ bên bang dép rơm dép thể thao gì nữa là chúng ta thống nhất giang hồ luôn!

Hưng Hân gia cảnh ai cũng không bình thường, trong đó bạn nhỏ Bao Vinh Hưng là “bất thường” nhất. *mặt nghiêm túc* Bạn muốn nghe kể không, câu chuyện nó thế này: ”Chuyện bắt đầu, phải nói đến Bao gia thôn cùng Lý gia thôn……”
Lại là tui nữa đâyyy!!! Cô nói tui vậy chứ cô cũng có khác gì tui đâuu! huhu Fic nào cô cũng đọc và cmt nên tui vui lắm đóooo *tung hoa* ( về độ bay nhảy thì hớ hớ hớ sau này còn nhiều sản phẩm cô không ngờ lắm *khụ khụ* )

Nói đi cũng phải nói lại, cô phải biết tui dịch cái này rơi mất chục cọng nơ-ron để có thể bắt kịp suy nghĩ của Bao - không thuộc thế giới loài người - Vinh Hưng kia. Tui có thể thấu hiểu thật rõ lão Nguỵ cảm thấy thế nào. . . chậc chậc chậc.

Chỉ vì hóng chuyện mà đâm đầu vào một cái vòng lặp không hồi kết. . .
 

? uyen

Gà con tiến hóa
Bình luận
17
Số lượt thích
46
Team
Hưng Hân
#9
"Chuyện tình cảm, không thể miễn cưỡng. Này cũng không phải chuyện riêng của hai người bọn họ, cũng không phải là chuyện của tui, mà là chuyện liên quan tới hai gia tộc."

Okayyyy =)))) uyen theoooo dép lê bang =))) Bánh Bao làm cái gì cũng cute xỉu, là cầu nối của mấy bang phái, là cái thứ con người đáng yêu ư ư. Ba Bao với má Bao sẽ không li hôn đâu vì đây là chuyện của cả một ngành làm giày luôn mà hihi
 

NgọcMai

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
11
Số lượt thích
56
Location
Sao Hỏa
Team
Hưng Hân
#11
Rất thông cảm với lão Ngụy và Mạc Phàm, nghe Bánh Bao giải thích xong não mk cũng đơ luôn r! Nhưng mà Bánh Bao cute quá đi?
Thaks bạn dịch nhé, truyện đọc hài quá mất thôi cười đau cả bụng!!!
 

Sakura Sen

Máy cày level
Thần Lĩnh
Bình luận
187
Số lượt thích
558
Location
Vi Thảo
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Thế Hệ Hoàng Kim, các papa độc thân
#12
Đọc xong trong đầu toàn là cái bánh bao xỏ giầy :))))))))))) Nếu Việt hóa thì thêm đôi dép tổ ong nữa, cười chết :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
 

Bánh bao xâm lấm

Gà con lon ton
Bình luận
2
Số lượt thích
5
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Bánh Bao Xâm Lấn
#13
Nguỵ Sâm không khỏi nghĩ tới Đường Nhu, lo sợ tên nhóc Bánh Bao này kỳ thật cũng là cái gì đại thiếu gia nhà giàu, vì thế liền cẩn thận một chút : “ Bao nhiêu đại a ? “

Bánh Bao khoa trương nói : “ Khá đại ! Hai thôn đi! “
Quá đạ luôn haha
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#14
Não mị nó ngưng hoạt động cmnr
 

Bình luận bằng Facebook