Hoàn [Ngụy trung tâm] Thần Bí Nhân Sĩ

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,841
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#1

Thần Bí Nhân Sĩ

Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân
Tác giả:
Chianti
Status: One-shot
Match up: Ngụy Sâm vs Quách Minh Vũ
Ngụy Sâm trung tâm, ngoài ra có đề cập nhiều nhân vật khác.
Tuyến thời gian: cuối mùa 3, đầu mùa 4 Liên Minh Vinh Quang.
Mọi kĩ năng đều được kham khảo từ: Vinh Quang Kỹ Năng Tập, lỡ mọi người có quên tác dụng của kĩ năng nào có thể vô đó xem lại.

.

Ngụy đội, sinh nhật vui vẻ!

-----------------------

Tiếng chổi xào xạc kéo lê những bao thuốc lá, những vỏ nilong bimbim khiến hắn choàng tỉnh trong ánh đèn mập mờ của dãy C tiệm net. Trời vốn đã khuya, người chơi thâu đêm cũng chẳng đếm được mấy mống, tiệm net vừa tắt bớt đèn, vừa tổng vệ sinh một lượt các hàng máy vắng khách.

Cô lao công thành thạo hất từng vụn rác ra ngoài, tránh chạm phải chân vị khách đang ngủ mà một năm nay cô đã nhìn đến lờn mặt. Bóng đèn chiếu thẳng vào máy tính trong cùng dãy C cả năm chưa đêm nào tắt cũng vì sự hiện diện của hắn. Quần áo xộc xệch, râu ria lún phún, nghiện thuốc lá, cắm rễ tiệm net 24 giờ/ngày; 365 ngày/năm. Cô nhìn một mẫu thanh niên thời nay, bỗng chốc lại thở dài quan ngại…

Ngụy Sâm lúc ngủ nằm nghiêng đầu trên cẳng tay một thời gian dài, bây giờ muốn ngóc đầu dậy lại thấy có chút khó khăn, cổ đau quá, trong một giây hắn thật sự sợ cổ mình sẽ vẹo luôn sang một bên như vầy hoài. Chật vật ngồi dậy, lắc đầu một chút để lấy lại sự linh hoạt, hắn phải suýt xoa một lúc ba cơn đau đến từ lưng, cổ và cánh tay phải tê cứng do thiếu máu lưu thông.

“Mình nằm đây bao lâu rồi nhỉ?” Câu hỏi tu từ luôn xuất hiện đầu tiên mỗi khi hắn tỉnh dậy trong tình trạng này. Ngụy Sâm chép miệng, nhả đầu lọc xuống gạt tàn thuốc, hắn chả hiểu sao mỗi khi thức dậy đều phát hiện mình đang ngậm một cái đầu lọc. Lười nhác rê chuột cho máy tính rời chế độ Stand By, màn hình sáng lên, góc phải dưới màn hình nói cho hắn biết đã 12h43 khuya rồi.

Mới chợp mắt từ 9h đêm, vèo phát đã bay hơn ba tiếng đồng hồ, Ngụy Sâm treo nhân vật ở chợ bán và trao đổi vật liệu, giờ mới vào xem có tiến triển gì không. Hắn cứ ngồi đó xét tới xét lui một hồi lâu, cho đến khi bị luồng sáng nhấp nháy dưới xấp giấy lộn xộn thu hút sự chú ý.

Bao nhiêu giấy trên bàn là bấy nhiêu bản thảo thử nghiệm chế vũ khí bạc của hắn. Chi chít trong đấy là nét chữ cẩu thả ghi chép lại chi tiết những lần thử thất bại, những thông số cần nắm, những vật liệu có thể thay thế chức năng cho nhau cần được cân nhắc. Có thể nói gia tài hắn tích lũy trong một năm rời Lam Vũ giải nghệ nằm hết trên bàn đây.

Nhanh chóng moi ra chiếc điện thoại lẫn trong đó, màn hình nhấp nháy liên tục do có người gọi tới. Người gọi là đàn em chơi chung trong nhóm của Ngụy Sâm, hắn thoáng nghĩ chắc lại gọi đi cày bản, dù gì giờ cũng đã qua thứ hai, bắt đầu tuần mới, lượt phó bản đều được reset. Cơ mà phó bản thì pm QQ được rồi, khẩn cấp lắm mới đánh điện chứ?

“Nãy giờ anh ở đâu vậy? Con Băng Lãnh Kiếm Khách vừa spawn kìa!” Đầu giây bên kia gấp gáp.

“Hả? Tọa độ? Tập hợp anh em chưa?” Ngụy Sâm lập tức bật bản đồ, con boss dã đồ này rơi ra thứ cuối cùng hắn cần để hoàn món đồ.

“Hoàng Phong, Gia Vương Triều, Vi Thảo Đường phát hiện ra trước, đập nhau ỳ xèo, xong cả rồi.” Bên kia cũng có chút tiếc nuối.

“Má! Sao mày không gọi sớm hơn?” Ngụy Sâm ức chế.

“Thì đã gọi mấy cuộc rồi, tin nhắn QQ cũng spam nát bét, có thấy tung tích sự sống nào từ anh đâu?”

“Đệt!” Ngụy Sâm vội kiểm tra, ra là chế độ im lặng, đúng đã có đến mấy cuộc gọi nhỡ liền.

“Bên Hoàng Phong không hiểu sao mạnh lắm, thằng đoàn trưởng đoàn một cân cả trận hỗn chiến. Bọn em chờ nhặt mót thôi, thấy nó thắng boss rồi nhặt Băng Cầu mà anh cần, hiện đang hướng thẳng về cổng nam thị trấn anh đang ở treo luôn đấy.” Bên kia tiếp một lèo.
Ngụy Sâm suy tư một hồi, nó đã gợi ý đến thế, vốn chỉ còn một cách, cơ hội không đến hai lần.

“Cả đoàn của nó đợi ở cửa phó bản trăm người rồi, tình báo của mình bên Hoàng Phong đưa tin, nó sau khi về thành cất đồ vào rương sẽ quay lại kéo bản. Nó đi một mình, anh tự quyết định bước tiếp theo đi. ID nó là Phong Nguyệt Truy Thần chơi thầy trừ tà.” Nói đến đây lại cúp máy ngang.

Băng Cầu là thứ cuối cùng hắn cần để mài ra lưỡi kiếm, mọi vật liệu đã sẵn sàng, chỉ thiếu mỗi nó để vũ khí thành hình. Món này đã qua biết bao thử nghiệm thất bại, tỉ lệ thành công với Băng Cầu theo kinh nghiệm của cựu đội trưởng Lam Vũ không dưới 90%. Hắn buộc phải làm điều này - Ngụy Sâm trong game không nhùng bất cứ thủ đoạn nào.

Tỉ lệ rơi đồ ở Thần Chi Lĩnh Vực rất cao đối với những vật phẩm chưa cố định – đa phần những vật phẩm vừa nhặt từ bên ngoài. Theo lẽ đó, “điều này” chính là giết người cướp của rồi cầu trời sao cho Băng Cầu rơi ra, mấy món khác Ngụy Sâm vốn không để vào mắt ở thời điểm hiện tại. Quyết định rồi, hắn khiển Nghênh Phong Bố Trận di chuyển ra cổng nam đón đầu đoàn trưởng Phong Nguyệt Truy Thần của Hoàng Phong.

Qua cuộc điện thoại khi nãy, hắn biết đối thủ trình cao đến lạ, khiến kẻ mạnh như Ngụy Sâm vẫn không khỏi vươn chút bất an trong lòng. Cũng đành thôi, giờ hắn không còn là Ngụy Sâm mùa một lừng lẫy phong độ, ngang cơ Đấu Thần, Quyền Hoàng như ngày xưa nữa. Cái tự cao vẫn còn đó trong giọng điệu hắn trashtalk, nhưng thâm tâm lại không ngừng giằng xé thực lực chân chính của bản thân.

Ý thức rõ độ khó của trận chiến vì Băng Cầu sắp tới, hắn cẩn thận lấy ra trong rương cá nhân một pháp trượng, hình hài của nó kì dị với một bàn tay nắm ở một đầu và một bàn tay thả lỏng ở đầu còn lại, cùng dòng chữ bạc Bàn Tay Tử Vong. Đây chỉ là bản thử nghiệm, rơi phát thì công toi, nhưng mà… Ngụy Sâm tặc lưỡi, cứ thế mà trang bị nó vào ô vũ khí.

Rời cổng thị trấn được một đoạn, Ngụy Sâm chọn một vị trí camp tốt, nhảy vào đó núp lùm chờ con mồi tới. Thuật sĩ muôn đời luôn cần khoảng trống để ngâm xướng chiêu thức trước, nếu đối thủ không phát hiện mà ăn một kĩ năng khống chế phủ đầu bất kì, một thuật sĩ vững trình sẽ đưa con mồi về thành bằng đường hàng không với chuỗi liên kích khống chế của mình ngay.

Vừa cho nhân vật ngồi xổm quan sát chờ đối phương tới, Ngụy Sâm vừa bẻ các khớp tay. Từ lúc ngủ dậy tới giờ hắn vẫn chưa thật sự warm up, hi vọng loạt khởi động sơ sài này có thể giúp hắn thao tác tự nhiên hơn chút.

Trong lúc đó, Phong Nguyệt Truy Thần mang tag công hội Hoàng Phong đã hiên ngang di chuyển vào tầm mắt. Khoan đã, cách di chuyển của hắn thật quá quen thuộc: Thay đổi liên tục giữa đi bộ và chạy để tiết kiệm thể lực bằng cách di chuyển theo tiết tấu bài bản của tuyển thủ chuyên nghiệp. Ngụy Sâm có chút hoài niệm khi thấy có đứa khác mình trong game thành thạo di chuyển kiểu này, hơn nữa, một cảm giác hưng phấn lạ thường trổi lên trong lòng ngực. Bao lâu rồi hắn mới tìm ra một đối thủ trình chuyên nghiệp? Ngứa quá rồi.

Dáng di chuyển đầy tự tin của Phong Nguyệt Truy Thần càng khiến Ngụy Sâm thêm chắc về nhận định của mình. Hiện tại Ngụy Sâm đã có vị trí hắn cần, việc timing kĩ năng khống chế phủ đầu với đối thủ di chuyển cơ bản thế này còn dễ hơn cả ăn bánh. Ngụy Sâm tự tin ngâm xướng một kĩ năng.

Mưa Hỗn Loạn!

Cơn mưa đen rơi xuống đầu Phong Nguyệt Truy Thần, trúng chiêu! Mưa Hỗn Loạn là một kĩ năng không quan trọng ở dmg deal, cái Ngụy Sâm cần là hiệu ứng hỗn loạn của nó. Nhân vật vào trạng thái hỗn loạn chỉ có thể đứng im, nếu di chuyển sẽ bị mất khống chế. Đây là bước đệm đảm bảo kĩ năng khống chế sau sẽ chắc chắn trúng đích và trong mindset của mọi thuật sĩ, kĩ năng tiếp theo ắt phải là…

Lục Tinh Quang Lao!

Lục Tinh Quang Lao – kĩ năng trói số một Vinh Quang, nhưng nếu bất cẩn dùng nó trước, đối thủ đủ tỉnh sẽ né được vì có khoảng trống thao tác, muốn chắc ăn phải có một kĩ năng khống chế ít độ trễ hơn mở đầu.

Thanh trạng thái của Phong Nguyệt Truy Thần vừa xuất hiện hiệu ứng hỗn loạn, dưới chân đã thấy ngay một ngôi sao sáu cánh đang dần thành hình. Ngụy Sâm đang đắc thắng, vội ngâm thêm một phép nữa, ấy vậy mà…

Hụt!

Lục Tinh Quang Lao cực chuẩn ấy lại hụt? Trình timing của Ngụy Sâm không có vấn đề, vấn đề nằm ở đối thủ cũng có khả năng timing ngang cơ. Cùng lúc phát hiện hiệu ứng hỗn loạn, Nghênh Phong Bố Trận dùng Lục Tinh Quang Lao, còn Phong Nguyệt Truy Thần lại dùng Bùa Tĩnh Tâm.

Với thời gian cast tức thì, Bùa Tĩnh Tâm cho phép giải trừ trạng thái bất lợi trên nhân vật, nhờ đó nhanh chóng di chuyển thoát khỏi Lục Tinh Quang Lao đang chực chờ nuốt trọn con mồi. Chỉ cần thua một tích tắc trong việc phản xạ chiêu thức với hiệu ứng hỗn loạn đó, có giải trừ được cũng đừng mong thoát khỏi lao tù.

Ấn tượng thật! Thế mà Ngụy Sâm không có nổi một giây để lục trong đầu xem Hoàng Phong moi đâu ra một cao thủ căn thời gian bạo thế này, chiến liêm của Phong Nguyệt Truy Thần đã hóa thành sao băng mà rơi ngay vào chỗ hắn đang núp.

Sao Rơi!

Ngụy Sâm vội nhảy ra khỏi chỗ ẩn núp, hắn không khỏi trầm trồ khả năng phán đoán vị trí của tên này. Chả biết hôm nay mình gặp phải thứ xui xẻo gì, vừa qua hai kĩ năng đã nhẩm ra được tầm niệm phép mà truy ra vị trí ẩn núp thích hợp, kinh nghiệm khủng thế này, không thể nào là một tân binh được.

Ngụy Sâm sực nhớ về một đối thủ cực khó đối phó, phong cách đánh thầy trừ tà của tên đó luôn dùng Sao Rơi mở đầu để vừa gây sát thương vừa khiển chiến liêm đến vị trí của đối thủ, từ đó tiết kiệm kĩ năng vốn chuyên dùng để thiết lập vị trí chiến liêm là Hồn Ngự. Người đó, không ai khác ngoài…

“Ngụy đội, có cần phải scan cả khuôn mặt của ông để thiết lập cho nhân vật không? Ông cũng có hứng pk dã ngoại đêm khuya như vầy?” Phong Nguyệt Truy Thần là người lên tiếng trước.

“Quách Minh Vũ nhóc con, nếu không muốn gian khổ cày lại exp thì có thể giao dịch Băng Cầu trong hòa bình.” Ngụy Sâm biết trước kèo khó, đành đưa ra chiều nhượng bộ.

Phải, người đứng trước mặt Ngụy Sâm đây, là cựu đội trưởng của Hoàng Phong – Quách Minh Vũ, thầy trừ tà mạnh nhất với danh xưng “Đại Sư” đưa Quét Đất Dâng Hương cùng Hoàng Phong đánh tới tận chung kết mùa thứ nhất.

Thông tin mới nhất gần đây được chiến đội Hoàng Phong chính thức xác nhận, Quách Minh Vũ vừa giải nghệ. Nhân vật cấp thần cùng chiến đội Hoàng Phong mùa bốn sẽ do ai đảm nhận dẫn dắt vẫn chưa có thông tin cụ thể. Xem ra Quách Minh Vũ vẫn còn hăng hái mà nghịch tung chiến trường boss dã đồ, farm vật liệu cho chiến đội.

Bỗng dưng cả Ngụy Sâm lẫn Quách Minh Vũ đều nhận ra một điều gì đó mà chưa ai nói ra. Rằng mục đích của cả hai là như nhau, đều vì thế hệ sau mà ra sức.

“Cày lại exp ấy hả? Không rõ mùa đầu ông còn sung sức thì ai đạp ông rồi vào chung kết ấy nhỉ?” Quách Minh Vũ trào phúng.

“Vậy chắc tao phải giết mày hai lần, bù luôn cho ba năm trước đi thôi.” Ngụy Sâm đương nhiên không chịu thua.

Ải cuối để đoạt lấy Băng Cầu lại khó như này, thay vì thương hại cho tên đoàn trưởng xấu số sẽ bị mình hành rơi vật liệu như ban đầu, Ngụy Sâm lúc này chỉ cảm thấy đây chẳng khác nào thử thách cho giới hạn của bản thân.

Nghênh Phong Bố Trận cùng Phong Nguyệt Truy Thần lập tức lao vào đôi công. Cả Quách Minh Vũ cùng Ngụy Sâm đều đã quá hiểu đối phương, không ai dám lơ là dù chỉ một giây thao tác. Cả hai đều ý thức được tầm nghiêm túc của trận đánh, không cố ý chơi xấu cắn máu hay mana. Đánh theo luật đấu trường, hết máu thì tạch, không bơm không hồi.

Cảnh vật xung quanh tích tắc đã bị lửa băng từ các kĩ năng bùa chú của Phong Nguyệt Truy Thần phá hoại. Cách Quách Minh Vũ điều Hồn Ngự mượt tới mức vừa zone vừa công kích một lượt. Ngụy Sâm chật vật lắm mới có một ít khoảng trống ngâm chiêu. Bình phong trong tầm che chắn cho thuật sĩ ngâm xướng đang dần bị Quách Minh Vũ tinh tế phá hủy trong lúc deal dmg.

Chỉ còn một tảng đá to đằng kia, Quách Minh Vũ lẩm bẩm tính khoảng cách, thấy không có kĩ năng nào của thuật sĩ đủ xa để núp ở đó mà có thể cast tới chỗ mình, nên yên tâm dồn bùa công kích vào Ngụy Sâm, thay vì vòng vòng công kích địa hình như trước.

Đôi công là lối đánh yolo, chỉ cần trade lời thì ít khi tính xem mình thiệt bao nhiêu. Tỉ như đập đối thủ mất 10 mà mình hại 9 thì vẫn là lời. Với tình thế dẫn trước lượng máu hiện tại, Quách Minh Vũ cảm thấy Ngụy Sâm không cách nào toàn mạng. Trận đấu đến đây là hết!

Bất ngờ thay, ngay lúc Phong Nguyệt Truy Thần dùng Hồn Ngự đưa chiến liêm đón hướng di chuyển của Nghênh Phong Bố Trận mà gọi Bùa Rực Lửa nhằm kết thúc trận đấu, Ngụy Sâm lại đổi ngay hướng về phía tảng đá kia, nơi cả hai đều không đánh chiêu trúng đối thủ.

Quách Minh Vũ khó hiểu, như vậy ổng cũng không kết liễu mình được? Đúng vậy, thuật sĩ bình thường thì không, nhưng Nghênh Phong Bố Trận cùng Bàn Tay Tử Vong thì có! Quách Minh Vũ rất nhanh phát hiện Phong Nguyệt Truy Thần đang nằm trong phạm vi ảnh hưởng của Mưa Hỗn Loạn đang dần thành hình. Ngụy Sâm chọn ngay lúc Hồn Ngự vừa cooldown, lập tức trốn sau tảng đá niệm đại chiêu, dựa vào lợi thế phạm vi niệm phép +2 của Bàn Tay Tử Vong.

Quách Minh Vũ dường như lại đang chờ khoảnh khắc này, biết lùi cũng khó sống, Phong Nguyệt Truy Thần dùng ngay Bùa Tăng Tốc cho bản thân, chạy tới tự nhặt chiến liêm sau đó bất ngờ phi thân một khoảng cách đáng kể tới ngay vị trí của Nghênh Phong Bố Trận.

Kĩ năng kị sĩ: Anh Dũng Bật Nhảy!

Nghênh Phong Bố Trận có pháp trượng bạc cộng phạm vi niệm phép, thì Phong Nguyệt Truy Thần cũng có chiến liêm bạc thêm kĩ năng Anh Dũng Bật Nhảy của kị sĩ cùng hệ thánh chức!

Phong cách đánh đi các skill xoay quanh chiến liêm vốn là lối chơi chung của mọi thầy trừ tà, nhưng để lên đến vị trí số một trong mọi thầy trừ tà, Quách Minh Vũ mang trong mình sự sáng tạo không ai bì kịp trong lối tư duy điều khiển chiến liêm.

Dùng Sao Rơi hay Hồn Ngự thiết lập vị trí chiến liêm là chuyện khả kiến, thế có ai ngờ được việc dùng cả nhân vật với chiến liêm cầm trên tay để thiết lập vị trí? Một pha Anh Dũng Bật Nhảy quá đẹp, lợi dụng sóng xung kích hủy Mưa Hỗn Loạn, theo sau đó là Bùa Sấm Sét gầm rú chiếu thẳng xuống vị trí chiến liêm trên tay Phong Nguyệt Truy Thần, cũng chính vị trí hiện tại của Nghênh Phong Bố Trận!

“GG!” Quách Minh Vũ gõ chữ.

“Chắc chưa?” Ngụy Sâm không gõ, chỉ mỉm cười giọng đầy đắc ý.

Từ pháp trượng của Nghênh Phong Bố Trận bắn ra một đạo bóng đen. Quách Minh Vũ vừa nhìn đã biết đó là Thuật Thao Túng – kỹ năng cho phép thuật sĩ điều khiển bất cứ thứ gì mà bóng đen đó kéo trúng. Nhưng đây cũng là một kỹ năng tiêu hao mana liên tục trong lúc điều khiển, với cây mana hạn hẹp hiện tại của Nghênh Phong Bố Trận, không cách nào Ngụy Sâm thao túng vật sống là mình được.

À khoan… đâu nhất thiết phải là vật sống? Quách Minh Vũ thấy rõ bóng đen kéo lấy chiến liêm từ tay của mình, di chuyển đến một vị trí khác, các tia sét từ Bùa Sấm Sét chưa kịp đánh xuống, đã chuyển hướng theo vị trí của chiến liêm.

Vị trí đó đương nhiên không tầm thường. Ma Kính – kỹ năng với khả năng phản lại mọi kĩ năng phép thuật, vốn đã được đặt sẵn ở đó. Những tia sét cứ thể đánh vào Ma Kính, đều phản lại hết vào người Phong Nguyệt Truy Thần.

Chiếu tướng!

“Đánh hay lắm” Trước khi gục xuống, Quách Minh Vũ tự ném Băng Cầu ra khỏi hành trang.

Quách Minh Vũ biết sẽ rơi đồ, nhưng cái gì cũng có tỉ lệ. Với pha xử lí này, Ngụy Sâm xứng đáng với tỉ lệ 100% nhận được Băng Cầu từ người của Phong Nguyệt Truy Thần. Quách Minh Vũ không tiếc nuối gì cả.

Ngụy Sâm nhặt lấy Băng Cầu, hắn thở dốc giữa đêm, đôi tay hắn cứ cứng đờ vì thao tác ác liệt, vậy mà trên khuôn mặt mệt lừ đó… ánh lên một điệu cười thỏa mãn. Hắn khiển Nghênh Phong Bố Trận về lại thị trấn, sau đó dịch chuyển một thành khác, nơi hắn gọi là nhà.

“Khê Sơn Thành, cổng phía đông, gặp tui ID Nghênh Phong Bố Trận, tui có cái này cho ông, cho Lam Vũ chúng ta, Băng Vũ!” Tay Ngụy Sâm run run gõ từng chữ trong cửa sổ QQ của Phương Thế Kính.

-----------------------

[Chiến đội Lam Vũ, phòng huấn luyện]

“Vòng tứ kết, Ma Thuật Sư giá lâm!” Hoàng Thiếu Thiên khẽ đọc tiêu đề lớn trên tuần báo thể thao điện tử. Tờ báo quyền lực nhất trong lĩnh vực thể thao điện tử trong nước lấy Vương Kiệt Hi làm nhân vật đưa tin chính khi vòng đấu bảng của mùa giải kết thúc, có thể thấy được kỳ vọng dành cho Vương Kiệt Hi. Thế nhưng Hoàng Thiếu Thiên xem qua tiêu đề này, chỉ tùy tiện nhìn sơ nội dung, cẩn thận nhìn tấm hình tuyển thủ được đưa tin trong bài, cuối cùng để lộ ra vẻ mặt phiền muộn thất lạc hiếm thấy.

“Tên kia đã đi tới tận bước này rồi kìa.” Hoàng Thiếu Thiên ném báo lên bàn, hai tay lót sau đầu, nhìn trần nhà bĩu môi kêu lên.

Dụ Văn Châu ngồi ngay ngắn trước máy tính bên cạnh, vừa xem xét tỉ mỉ một trận đấu Vinh Quang, vừa thỉnh thoảng ghi chép lên quyển sổ trên bàn, nghe thấy Hoàng Thiếu Thiên bĩu môi kêu, bấm dừng trận đấu quay đầu nhìn, liền thấy cái tiêu đề to bằng cái đấu trên báo.

“Ma Thuật Sư, danh phó kỳ thực.” Đây là nhận xét của cậu sau khi xem xong.

“Anh là đồ…” Hoàng Thiếu Thiên có vẻ hơi bất mãn với phản ứng của Dụ Văn Châu, ngồi thẳng người lên, “Anh có nghiên cứu gì ổng không?”

“Anh ta…”

“Thiếu Thiên!”

Dụ Văn Châu vừa định mở miệng, một thiếu niên mới đến Lam Vũ lại đúng lúc này xông vào phòng huấn luyện, hô to tên Hoàng Thiếu Thiên.

“Bên phòng kỹ thuật chế được vũ khí bạc cho Dạ Vũ Thanh Phiền, đội trưởng gọi ông qua coi.” Thiếu niên xông vào chưa hô xong đã vội kêu tiếp.

“Cái gì?” Hoàng Thiếu Thiên lập tức trừng lớn hai mắt, từ ghế ngồi nhảy dựng lên.

“Đi đi đi.” Cậu la hét, quên béng luôn vấn đề vừa hỏi Dụ Văn Châu, chạy như bay ra ngoài.

Dụ Văn Châu mới kịp nói hai chữ “Anh ta”, giờ chỉ có thể lắc đầu cười khổ, tầm mắt quay lại máy tính, đang chuẩn bị bấm coi tiếp trận đấu, thiếu niên tới kêu Hoàng Thiếu Thiên đã gọi cậu.

“Văn Châu, ông không qua đó coi thử hả? Nghe đâu có thần bí nhân sĩ nào đó trong game gửi cho Lam Khê Các rất nhiều vật liệu hi hữu quý lắm, phòng kỹ thuật bên kia mới có thể chế một cái là ra vũ khí bạc á!” Thiếu niên nói.

“Thần bí nhân sĩ?” Dụ Văn Châu ngẩn người.

“Ừa.” Thiếu niên khẳng định.

Ánh mắt của Dụ Văn Châu hướng tới một vị trí trống người ngồi trong phòng huấn luyện, hướng tới dàn máy tính không người sử dụng kia.

Sau khi người nọ dùng cách đó mà rời đi, vị trí vốn thuộc về gã, dàn máy vốn thuộc về gã, cũng cứ thế mà bị bỏ trống. Tất cả mọi người đều hiểu ngầm với nhau, không ngồi ở vị trí kia, không dùng máy tính kia, cứ như thể cái kẻ nói một câu “Tao đi đây” rồi không trở về nữa, có một ngày bỗng nhiên sẽ lại ngồi vào vị trí đó.

“Kỳ thực ông… Vốn chưa hề rời khỏi nhỉ.” Dụ Văn Châu bỗng nhiên cũng bắt đầu tự nói tự nghe, biểu hiện y như Hoàng Thiếu Thiên trước đó, có chút phiền muộn.

“Văn Châu ông có đi không đây?” Thiếu niên kia chờ hết kiên nhẫn, lại giục lần nữa.

“Đi, đi coi thử.” Dụ Văn Châu đóng quyển sổ lại, đứng dậy bước nhanh ra cửa.

. . .

[Chiến đội Lam Vũ, phòng kỹ thuật]

Đối với bất kỳ một chiến đội chuyên nghiệp nào, phòng kỹ thuật chuyên nghiên cứu tài khoản và trang bị của các loại nghề nghiệp luôn là khu vực cấm chưa bao giờ mở cửa với người ngoài.

Chiến đội Lam Vũ, từ sau khi Ngụy Sâm quen biết Hoàng Thiếu Thiên trong game, đưa cậu vào trại huấn luyện Lam Vũ, công việc của phòng kỹ thuật đã có thêm một hạng mục thuộc hàng trọng yếu nhất.

Nghiên cứu Dạ Vũ Thanh Phiền, nhân vật kiếm khách thuộc về Hoàng Thiếu Thiên.

Mà hôm nay, công việc trọng yếu nhất này, rốt cuộc hoàn thành hạng mục trọng yếu nhất.

Vũ khí!

Vũ khí tự chế thuộc về riêng Dạ Vũ Thanh Phiền! Cũng chính là vũ khí bạc được gọi ngoài kia, cuối cùng đã tạo ra được rồi!

Đây không phải là vũ khí mà người chơi trong game Vinh Quang gom một đống vật liệu ngồi chế lung tung, cũng không phải dùng phương pháp phối chế cấp thấp gì mà làm ra, ngoại trừ có chữ màu bạc thì những yếu tố khác vô cùng hồ đồ. Đây là vũ khí bạc chân chân chính chính, có thể tạo thành chênh lệch lớn lao giữa một nhân vật với những nhân vật tầm thường khác, khiến cho thực lực nhân vật đó tăng mạnh đáng kể.

Khi Dụ Văn Châu và Phương Thế Kính đi vào phòng kỹ thuật thì phát hiện trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, chúng nhân vây quanh trước một máy vi tính, không ai lên tiếng. Ngay cả hai người đi vào, cũng chỉ có người quay đầu lại liếc mắt nhìn, lập tức đã chờ không kịp quay mắt về. Nhiều người khác còn không hề quay đầu lại một lần.

Hai người bước lên phía trước, thật vất vả nhìn từ khe hở giữa đám người mới thấy được màn ảnh máy tính đang bị dân tình bao vây.

Trên màn ảnh, một thanh quang kiếm xoay chầm chậm, thân kiếm tựa như một giọt mưa bị kéo dài, từ thân kiếm chảy xuống, toả ra ánh sáng u lam cùng từng tia hàn khí.

Yên tĩnh trầm mặc không biết bao lâu, Hoàng Thiếu Thiên rốt cuộc mở miệng, xưa nay có thể nói hai câu chắc chắn sẽ không nói một câu, lần này ngược lại chỉ nói đúng một chữ.

“Ngon!”

“Thử xem đi.” Đội trưởng Lam Vũ Phương Thế Kính đã đứng sau lưng cậu nói.

Hoàng Thiếu Thiên gật đầu, lấy quang kiếm từ công cụ chế vũ khí ra cực nhanh, trang bị lên người, ngựa không ngừng vó chạy thẳng vào đấu trường, lập tức tiến vào một phòng thi đấu.

Quyết đấu bắt đầu, kiếm quang màu u lam bắt đầu nhiễu động bên người Dạ Vũ Thanh Phiền, không ai chú ý đối thủ là kẻ nào, cũng không ai lưu ý nghề nghiệp của hắn, trong mắt tất cả mọi người chỉ có thanh kiếm trong lòng bàn tay Dạ Vũ Thanh Phiền, nhìn nó được huy lên, được chém xuống, được đâm tới, cuối cùng được thu hồi giữa biển máu, kết thúc một trận quyết đấu này.

“Hết xảy luôn!” Lần này, Hoàng Thiếu Thiên nói ba chữ.

“Có cây kiếm này, mùa giải sau để em cho tụi nó đẹp mặt!” Hoàng Thiếu Thiên nhảy trên ghế, “Cái gì Đấu Thần, Quyền Hoàng, Phồn Hoa Huyết Cảnh, Ma Thuật Sư… chờ tao đi!”

“Hay!” Không ai ngăn cản hành động hưng phấn của Hoàng Thiếu Thiên, đối với người của Lam Vũ mà nói, bọn họ chờ mong ngày này đã rất lâu rồi. Mùa giải này, Ngụy Sâm rời đi, Phương Thế Kính tiếp quản chiến đội, Lam Vũ cuối cùng cả vòng tứ kết cũng không vào nổi, trong mắt người bên ngoài, Lam Vũ dường như không còn trụ nổi, dường như đã muốn tắt đi hào quang cường đội.

Thế nhưng người của Lam Vũ từ trước tới nay, chưa ai cho đó là đúng.

Dù cho mùa giải này thành tích bọn họ không tốt, dù cho mùa hè này bọn họ cơ hồ đã bị lãng quên, thế nhưng bọn họ đều tin chắc, chiến đội Lam Vũ sẽ có thời khắc thuộc về bọn họ. Mà thời khắc này, sẽ sinh ra từ chuôi vũ khí bạc trước mắt, lập tức bước ra tỏa sáng.

“Trông vào em đó Thiếu Thiên!” Nhân viên phòng kỹ thuật dồn dập nói.

“Cái đó còn cần phải nói? Đương nhiên rồi!” Hoàng Thiếu Thiên kêu lên, nhưng vẫn nhanh chóng tiếc nuối vì chỉ mới thử nghiệm quá đơn giản món vũ khí bạc mới ra đời này, không chờ nổi ngồi về chỗ cũ, bắt đầu thao tác tiếp, lại vừa bắt đầu huyên thuyên không ngừng thảo luận cùng nhân viên kỹ thuật bên cạnh.

Đội trưởng Phương Thế Kính vào lúc này lặng lẽ lùi ra khỏi đám người, đứng bên cạnh Dụ Văn Châu.

“Chuẩn bị xong chưa?” Hắn hốt nhiên mở miệng.

Dụ Văn Châu nhìn về phía hắn, Phương Thế Kính lại nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn ra mảnh trời màu xanh thẳm kia.

“Xong rồi.” Dụ Văn Châu đáp.

“Nếu vậy cũng đã đến lúc giao lại cho cậu.” Phương Thế Kính nói, ánh mắt dời về, trong tay là thẻ tài khoản dường như đã chuẩn bị sẵn.

“Kể từ hôm nay, cậu chính là đội trưởng của Lam Vũ, thuật sĩ, Sách Khắc Tát Nhĩ.”
- trích Chapter 08 Đỉnh Vinh Quang – Truyền thừa
Edit & beta: Lá Mùa Thu

-----------------------

Liên minh Vinh Quang mùa thứ tư, Dụ Văn Châu, Hoàng Thiếu Thiên, song hạch kiếm và lời nguyền Lam Vũ ra mắt. Trên khán đài, lẫn trong tiếng hân hoan của fan đội nhà mừng chiến thắng đầu tiên đánh dấu sự trở lại của Lam Vũ, phản phất đâu đây tiếng cười thật sáng khoái của gã đàn ông – quần áo xộc xệch, râu ria lún phún, nghiện thuốc lá và… hi sinh hết thẩy cho tương lai của thế hệ sau…

“Tương lai Lam Vũ, đành trông chờ vào hai đứa bây thôi” Ngụy Sâm lén nhả khói thuốc.

End
 
Last edited:

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#2
Oaaaaaaaaaaaaaaa <3 chúc mừng sinh nhật ngụy đội ;3; <3
cảm ơn ba bướm, cảm ơn chiati <3
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#3
Đọc đến đoạn Quách MInh Vũ đã thấy có gì đó đau đau ở đây rồi... Đến đoạn cuối cùng... Lão Ngụy à ông ko cần làm con khóc vậy đâu TTATT. Dứt áo ra đi vì tương lai Lam Vũ ấy vậy mà vẫn cố gắng chiếu cố cho hậu bối sau này. OAAAAAA
 
Bình luận
3
Số lượt thích
5
Location
Thiên Hạ
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
chị Lá
#4
Hay quá bác ơi!!!!
 

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#5
uây đại đại =v= sau n+1 lần hẹn lần hẹn lựa cuối cùng cũng có thể viết một bài comment đang hoàng theo đúng phong cách từ trước đến nay của tiểu nữ
nói thật đây là lần cũng là lần thứ n+1+1 tui đọc lại bài này, cứ mỗi lần hẹn với đại đại là một lần tui đọc lại rồi ngồi trích, xóa trích xóa, cuối cùng hôm nay cũng có thời gian ngồi comment thật đầy đủ. Tuy lần nào comment tác phẩm của ông nó cũng dài loằng ngoằng nhưng mà chắc lần này là khủng nhất, thật sự có rất nhiều cái để nói
trước tiên, tui nghĩ bài này là bài hay nhất và hoàn thiện nhất từ trước tới nay của ông, hẳn là viết cho idol nên high hả? đến cả lỗi chính tả cũng ít hơn những lần trước rất nhiều, có thể nói là vượt mức tốt luôn =v= <3 thương chi đại
Bao nhiêu giấy trên bàn là bấy nhiêu bản thảo thử nghiệm chế vũ khí bạc của hắn. Chi chít trong đấy là nét chữ cẩu thả ghi chép lại chi tiết những lần thử thất bại, những thông số cần nắm, những vật liệu có thể thay thế chức năng cho nhau cần được cân nhắc. Có thể nói gia tài hắn tích lũy trong một năm rời Lam Vũ giải nghệ nằm hết trên bàn đây.
mấy cái con người nhìn cà lơ phất phơ này lại thật sự rất giàu tình cảm, cả diệp, cả lão ngụy, tất cả các đội trưởng của chiến đội ai cũng là những người cha thật tốt, tui còn nhớ dạo suýt khóc khi Vương Kiệt Hi đại đại sắp đặt một cái kết thật hoàn mĩ ở Ngôi Sao Cuối Tuần để lát đường cho Anh Kiệt, về Diệp, về vô sỉ đại đại vì gia thế mà đi, tui đau lòng hồi đọc về Tiêu đại, về Lôi Đình, và một đóa hoa nở muộn như giàu sức sống như Ngụy đội lúc nào cũng nào tui rung động. Tui thường lười đọc lại toàn chức tới fic của ông và lá cực kì ;v; cảm xúc rung rinh dữ dội quá, tốn quá, ngộ chịu không nổi ;v;
mấy người đội trưởng đúng là cha già nuôi con, cỡ nào cũng là yêu thương chăm sóc, với đọc thật lắm tui nghĩ ông thích ngụy đại như vậy cũng là vì mình, ông viết hợp lắm, trùng và hợp lý với các dòng tâm trạng
Trong lúc đó, Phong Nguyệt Truy Thần mang tag công hội Hoàng Phong đã hiên ngang di chuyển vào tầm mắt. Khoan đã, cách di chuyển của hắn thật quá quen thuộc: Thay đổi liên tục giữa đi bộ và chạy để tiết kiệm thể lực bằng cách di chuyển theo tiết tấu bài bản của tuyển thủ chuyên nghiệp. Ngụy Sâm có chút hoài niệm khi thấy có đứa khác mình trong game thành thạo di chuyển kiểu này, hơn nữa, một cảm giác hưng phấn lạ thường trổi lên trong lòng ngực. Bao lâu rồi hắn mới tìm ra một đối thủ trình chuyên nghiệp? Ngứa quá rồi.
tự nhiên đọc đoạn này tui lại nghĩ tới, ngày là liên minh chuyên nghiệp chưa thành lập, các đại thần cũng như chó chạy ngoài đồng ấy bậy, đi đầy đường có phải cũng là đây một ông, kia một ông vừa chạy vừa chào hỏi nhau không, thật rất muốn thất cảnh đó =)))))
“Ngụy đội, có cần phải scan cả khuôn mặt của ông để thiết lập cho nhân vật không? Ông cũng có hứng pk dã ngoại đêm khuya như vầy?” Phong Nguyệt Truy Thần là người lên tiếng trước.
=))))) toi thắc mắc mặt lão ngụy thật ra có bao nhiêu lớp vậy =)))))) bỉ thì bỉ mà còn tình cảm vl =)) toi mệt tâm, nhớ hồi diệp với ngụy đánh nhau dạo tuyển người cho hưng hân, cũng tựa tựa thế này, tự dưng thấy nó mặn vl =)))
Phải, người đứng trước mặt Ngụy Sâm đây, là cựu đội trưởng của Hoàng Phong – Quách Minh Vũ, thầy trừ tà mạnh nhất với danh xưng “Đại Sư” đưa Quét Đất Dâng Hương cùng Hoàng Phong đánh tới tận chung kết mùa thứ nhất.
giới thiệu rất hoành tráng, mấy chỗ chi đại chia dòng dễ đọc ghê á, dễ theo dõi <3
Thông tin mới nhất gần đây được chiến đội Hoàng Phong chính thức xác nhận, Quách Minh Vũ vừa giải nghệ. Nhân vật cấp thần cùng chiến đội Hoàng Phong mùa bốn sẽ do ai đảm nhận dẫn dắt vẫn chưa có thông tin cụ thể. Xem ra Quách Minh Vũ vẫn còn hăng hái mà nghịch tung chiến trường boss dã đồ, farm vật liệu cho chiến đội.

Bỗng dưng cả Ngụy Sâm lẫn Quách Minh Vũ đều nhận ra một điều gì đó mà chưa ai nói ra. Rằng mục đích của cả hai là như nhau, đều vì thế hệ sau mà ra sức.
cha già đau khổ vì con =))) hai thằng cha bem nhau giành cơm cho con =)))) ai lay tỉnh toi điiiii
Nghênh Phong Bố Trận cùng Phong Nguyệt Truy Thần lập tức lao vào đôi công. Cả Quách Minh Vũ cùng Ngụy Sâm đều đã quá hiểu đối phương, không ai dám lơ là dù chỉ một giây thao tác. Cả hai đều ý thức được tầm nghiêm túc của trận đánh, không cố ý chơi xấu cắn máu hay mana. Đánh theo luật đấu trường, hết máu thì tạch, không bơm không hồi.
các đại đại ;v; quá ngầu
Chỉ còn một tảng đá to đằng kia, Quách Minh Vũ lẩm bẩm tính khoảng cách, thấy không có kĩ năng nào của thuật sĩ đủ xa để núp ở đó mà có thể cast tới chỗ mình, nên yên tâm dồn bùa công kích vào Ngụy Sâm, thay vì vòng vòng công kích địa hình như trước.
Bất ngờ thay, ngay lúc Phong Nguyệt Truy Thần dùng Hồn Ngự đưa chiến liêm đón hướng di chuyển của Nghênh Phong Bố Trận mà gọi Bùa Rực Lửa nhằm kết thúc trận đấu, Ngụy Sâm lại đổi ngay hướng về phía tảng đá kia, nơi cả hai đều không đánh chiêu trúng đối thủ.
hint =))))) bộ nào của chi địa đều là không đến phút cuối thì đừng hòng đoán ra ai thắng, lật mặt liên tục =)))) mấy cái key này mà không để ý là sót ngay
Quách Minh Vũ khó hiểu, như vậy ổng cũng không kết liễu mình được? Đúng vậy, thuật sĩ bình thường thì không, nhưng Nghênh Phong Bố Trận cùng Bàn Tay Tử Vong thì có! Quách Minh Vũ rất nhanh phát hiện Phong Nguyệt Truy Thần đang nằm trong phạm vi ảnh hưởng của Cánh Cửa Tử Vong đang dần thành hình. Ngụy Sâm chọn ngay lúc Hồn Ngự vừa cooldown, lập tức trốn sau tảng đá niệm đại chiêu, dựa vào lợi thế phạm vi niệm phép +2 của Bàn Tay Tử Vong.
Quách Minh Vũ dường như lại đang chờ khoảnh khắc này, biết lùi cũng khó sống, Phong Nguyệt Truy Thần dùng ngay Bùa Tăng Tốc cho bản thân, chạy tới tự nhặt chiến liêm sau đó bất ngờ phi thân một khoảng cách đáng kể tới ngay vị trí của Nghênh Phong Bố Trận.

Kĩ năng kị sĩ: Anh Dũng Bật Nhảy!
lật lần 1 =)))))) toi tưởng chi đại chơi trò khốn nạn để Quách ca thắng ngày sinh nhật Ngụy đại =))) định đi cào nhà
À khoan… đâu nhất thiết phải là vật sống? Quách Minh Vũ thấy rõ bóng đen kéo lấy chiến liêm từ tay của mình, di chuyển đến một vị trí khác, các tia sét từ Bùa Sấm Sét chưa kịp đánh xuống, đã chuyển hướng theo vị trí của chiến liêm.

Vị trí đó đương nhiên không tầm thường. Ma Kính – kỹ năng với khả năng phản lại mọi kĩ năng phép thuật, vốn đã được đặt sẵn ở đó. Những tia sét cứ thể đánh vào Ma Kính, đều phản lại hết vào người Phong Nguyệt Truy Thần.

Chiếu tướng!
lật lần 2 =)))))) toi phát hiện toi còn ngây thơ lắm =)))) qua bao nhiêu mùa đu bám vẫn luôn đọc truyện của chi đại như mới, giọng văn du hay hơn nhưng cái chất dễ thương trong giọng văn nhiều chỗ vẫn sặc mùi chi đại =)) để caps lock DỄ THƯƠNG, đấy là lý do không nói nhiều người đel biết chi đại là nam đâu =)) ava nì, tên nì, giọng văn nì =)))) tình tiết thì không còn gì để nói, quá tuyệt ;;v;; gay cấn sát nút, khó đoán <3
Quách Minh Vũ biết sẽ rơi đồ, nhưng cái gì cũng có tỉ lệ. Với pha xử lí này, Ngụy Sâm xứng đáng với tỉ lệ 100% nhận được Băng Cầu từ người của Phong Nguyệt Truy Thần. Quách Minh Vũ không tiếc nuối gì cả.

Ngụy Sâm nhặt lấy Băng Cầu, hắn thở dốc giữa đêm, đôi tay hắn cứ cứng đờ vì thao tác ác liệt, vậy mà trên khuôn mặt mệt lừ đó… ánh lên một điệu cười thỏa mãn. Hắn khiển Nghênh Phong Bố Trận về lại thị trấn, sau đó dịch chuyển một thành khác, nơi hắn gọi là nhà.

“Khê Sơn Thành, cổng phía đông, gặp tui ID Nghênh Phong Bố Trận, tui có cái này cho ông, cho Lam Vũ chúng ta, Băng Vũ!” Tay Ngụy Sâm run run gõ từng chữ trong cửa sổ QQ của Phương Thế Kính.
“Tương lai Lam Vũ, đành trông chờ vào hai đứa bây thôi” Ngụy Sâm lén nhả khói thuốc.
chỉ trích lại để đấy thôi ;v; chi đại, fan đây dù lười nhưng truyện vẫn hóng, lần sau lại viết nhá <3
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#6
uây đại đại =v= sau n+1 lần hẹn lần hẹn lựa cuối cùng cũng có thể viết một bài comment đang hoàng theo đúng phong cách từ trước đến nay của tiểu nữ
nói thật đây là lần cũng là lần thứ n+1+1 tui đọc lại bài này, cứ mỗi lần hẹn với đại đại là một lần tui đọc lại rồi ngồi trích, xóa trích xóa, cuối cùng hôm nay cũng có thời gian ngồi comment thật đầy đủ. Tuy lần nào comment tác phẩm của ông nó cũng dài loằng ngoằng nhưng mà chắc lần này là khủng nhất, thật sự có rất nhiều cái để nói
trước tiên, tui nghĩ bài này là bài hay nhất và hoàn thiện nhất từ trước tới nay của ông, hẳn là viết cho idol nên high hả? đến cả lỗi chính tả cũng ít hơn những lần trước rất nhiều, có thể nói là vượt mức tốt luôn =v= <3 thương chi đại

mấy cái con người nhìn cà lơ phất phơ này lại thật sự rất giàu tình cảm, cả diệp, cả lão ngụy, tất cả các đội trưởng của chiến đội ai cũng là những người cha thật tốt, tui còn nhớ dạo suýt khóc khi Vương Kiệt Hi đại đại sắp đặt một cái kết thật hoàn mĩ ở Ngôi Sao Cuối Tuần để lát đường cho Anh Kiệt, về Diệp, về vô sỉ đại đại vì gia thế mà đi, tui đau lòng hồi đọc về Tiêu đại, về Lôi Đình, và một đóa hoa nở muộn như giàu sức sống như Ngụy đội lúc nào cũng nào tui rung động. Tui thường lười đọc lại toàn chức tới fic của ông và lá cực kì ;v; cảm xúc rung rinh dữ dội quá, tốn quá, ngộ chịu không nổi ;v;
mấy người đội trưởng đúng là cha già nuôi con, cỡ nào cũng là yêu thương chăm sóc, với đọc thật lắm tui nghĩ ông thích ngụy đại như vậy cũng là vì mình, ông viết hợp lắm, trùng và hợp lý với các dòng tâm trạng

tự nhiên đọc đoạn này tui lại nghĩ tới, ngày là liên minh chuyên nghiệp chưa thành lập, các đại thần cũng như chó chạy ngoài đồng ấy bậy, đi đầy đường có phải cũng là đây một ông, kia một ông vừa chạy vừa chào hỏi nhau không, thật rất muốn thất cảnh đó =)))))

=))))) toi thắc mắc mặt lão ngụy thật ra có bao nhiêu lớp vậy =)))))) bỉ thì bỉ mà còn tình cảm vl =)) toi mệt tâm, nhớ hồi diệp với ngụy đánh nhau dạo tuyển người cho hưng hân, cũng tựa tựa thế này, tự dưng thấy nó mặn vl =)))

giới thiệu rất hoành tráng, mấy chỗ chi đại chia dòng dễ đọc ghê á, dễ theo dõi <3

cha già đau khổ vì con =))) hai thằng cha bem nhau giành cơm cho con =)))) ai lay tỉnh toi điiiii

các đại đại ;v; quá ngầu


hint =))))) bộ nào của chi địa đều là không đến phút cuối thì đừng hòng đoán ra ai thắng, lật mặt liên tục =)))) mấy cái key này mà không để ý là sót ngay


lật lần 1 =)))))) toi tưởng chi đại chơi trò khốn nạn để Quách ca thắng ngày sinh nhật Ngụy đại =))) định đi cào nhà

lật lần 2 =)))))) toi phát hiện toi còn ngây thơ lắm =)))) qua bao nhiêu mùa đu bám vẫn luôn đọc truyện của chi đại như mới, giọng văn du hay hơn nhưng cái chất dễ thương trong giọng văn nhiều chỗ vẫn sặc mùi chi đại =)) để caps lock DỄ THƯƠNG, đấy là lý do không nói nhiều người đel biết chi đại là nam đâu =)) ava nì, tên nì, giọng văn nì =)))) tình tiết thì không còn gì để nói, quá tuyệt ;;v;; gay cấn sát nút, khó đoán <3


chỉ trích lại để đấy thôi ;v; chi đại, fan đây dù lười nhưng truyện vẫn hóng, lần sau lại viết nhá <3


2 thằng cha đã về hưu vẫn phải vắt sức ra bán mạng vì đám con thơ.

đậu má tui muốn cho Ngụy làm cha Hoàng quá. Ai giữ tui lại pls !

cứ đọc fic thế này đám đại thần chúng nó có bà con vs nhau hết mất QAQ
 

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#7
bà con +1 but như thế nếu theo họ cha thì hẳn hoàng thiếu là Ngụy Thiếu Thiên =)))))))???!
còn mẹ họ hoàng thì tui thật sự hoang mang người phụ nữ ấy đã mạnh mẽ thế nào =)) một vô sỉ và một Phiền Phiền =))) kì tít
 

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,841
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#8
uây đại đại =v= sau n+1 lần hẹn lần hẹn lựa cuối cùng cũng có thể viết một bài comment đang hoàng theo đúng phong cách từ trước đến nay của tiểu nữ
nói thật đây là lần cũng là lần thứ n+1+1 tui đọc lại bài này, cứ mỗi lần hẹn với đại đại là một lần tui đọc lại rồi ngồi trích, xóa trích xóa, cuối cùng hôm nay cũng có thời gian ngồi comment thật đầy đủ. Tuy lần nào comment tác phẩm của ông nó cũng dài loằng ngoằng nhưng mà chắc lần này là khủng nhất, thật sự có rất nhiều cái để nói
Biết sao không? Cứ mỗi khi viết truyện xong tui sẽ ngồi hóng oomi xem cổ sẽ quote chỗ nào, lần này sẽ là bao nhiêu chữ, dự là sẽ lại dài hơn cả fic gốc cho xem. Lúc nào cô cũng làm tui choáng khi đọc cmt cả. Nếu không phải cô hay đạp tui bẹp dí thì đã dành cho cô tình yêu trọn vẹn nhất rồi =)).
trước tiên, tui nghĩ bài này là bài hay nhất và hoàn thiện nhất từ trước tới nay của ông, hẳn là viết cho idol nên high hả? đến cả lỗi chính tả cũng ít hơn những lần trước rất nhiều, có thể nói là vượt mức tốt luôn =v= <3 thương chi đại
E hèm... erm.. vụ chính tả chúng ta có thể nói nhỏ với nhau mà :'(... thiệt là... khen mà tui thấy như... *hức*
Thực sự mà nói, không hẵn cứ high idol mà viết phát ra ngay cái này. Đến trước ngày SN rồi mà tui vẫn còn bí ý đấy chứ... Tui cứ nghĩ, chắc phải viết cái gì đó vui vui, hợp với cái vô sỉ của Ngụy Sâm. Ấy vậy mà không tìm đc cách, rồi Lá gửi tui cái hình trên đầu fic kia, chỉ là tag tui vào bảo hình Ngụy Sâm, tui viết cả fic dựa trên cảm hứng từ một bức vẽ. Rồi nó thành một fic deep như này luôn... Chậc.
mấy cái con người nhìn cà lơ phất phơ này lại thật sự rất giàu tình cảm, cả diệp, cả lão ngụy, tất cả các đội trưởng của chiến đội ai cũng là những người cha thật tốt, tui còn nhớ dạo suýt khóc khi Vương Kiệt Hi đại đại sắp đặt một cái kết thật hoàn mĩ ở Ngôi Sao Cuối Tuần để lát đường cho Anh Kiệt, về Diệp, về vô sỉ đại đại vì gia thế mà đi, tui đau lòng hồi đọc về Tiêu đại, về Lôi Đình, và một đóa hoa nở muộn như giàu sức sống như Ngụy đội lúc nào cũng nào tui rung động. Tui thường lười đọc lại toàn chức tới fic của ông và lá cực kì ;v; cảm xúc rung rinh dữ dội quá, tốn quá, ngộ chịu không nổi ;v;
mấy người đội trưởng đúng là cha già nuôi con, cỡ nào cũng là yêu thương chăm sóc, với đọc thật lắm tui nghĩ ông thích ngụy đại như vậy cũng là vì mình, ông viết hợp lắm, trùng và hợp lý với các dòng tâm trạng
Cũng phải ha, cứ ai đội trưởng thì lại như gánh thêm một trách nhiệm vô hình ấy. Ngoại giới nhìn vào biết đội trưởng khổ lắm, cơ mà những hi sinh thầm lặng họ phải trả giá thì không ai đong đếm đc. Ngoài những sự hi sinh kể trên, tui còn ấn tượng nhiều nhiều thứ nữa, như Dương Thông của 301 hi sinh đấu pháp của thích khách, không bao giờ dám dùng Liều Mình Một Hit (chương 1283), Điền Sâm của Hoàng Phong vẫn tranh một hit kết liễu boss dù 15p nữa là đến giờ thi đấu chính thức (chương 943) và còn nhiều chỗ li ti nữa, liệt kê cũng k hết.

Tui thấy khi viết các nhân vật khác phải suy nghĩ lời thoại rất mệt, cơ mà cứ vào Ngụy đội thì lại thoáng tay mà viết vẫn không sợ ooc. Lạ vậy. Tui với ổng rốt cuộc là có duyên gì? Lại phải cảm ơn ba Bướm tạo ra một nhân vật đẹp như vậy. Ờ thì không phải "đẹp" kia, đẹp theo kiểu khác. :v
tự nhiên đọc đoạn này tui lại nghĩ tới, ngày là liên minh chuyên nghiệp chưa thành lập, các đại thần cũng như chó chạy ngoài đồng ấy bậy, đi đầy đường có phải cũng là đây một ông, kia một ông vừa chạy vừa chào hỏi nhau không, thật rất muốn thất cảnh đó =)))))
Ừ, gặp phát là "chào hỏi" ngay. Cô nhớ lần đầu Diệp đại gặp Hàn đại đã đánh ra náo loạn gì? Tui thấy mấy ổng muốn yên lành chơi game lại phải né nhau trên đường lộ thôi, không lại không nhịn được bơi vào choảng nhau tới tấp mất. =))
=))))) toi thắc mắc mặt lão ngụy thật ra có bao nhiêu lớp vậy =)))))) bỉ thì bỉ mà còn tình cảm vl =)) toi mệt tâm, nhớ hồi diệp với ngụy đánh nhau dạo tuyển người cho hưng hân, cũng tựa tựa thế này, tự dưng thấy nó mặn vl =)))
Này là mượn điển tích Diệp nhận ra Ngụy khi nhìn mặt acc Nghênh Phong Bố Trận trong chính văn mà viết thành. Tui nghĩ, các đại thần trước khi đánh nhau liền nhận ra đối thủ của mình là ai, thiệt ngầu. Nhất là những đoạn thoại phán đích danh đối thủ như đúng rồi mà không cần phải dọ hỏi trước ấy. Ư~
giới thiệu rất hoành tráng, mấy chỗ chi đại chia dòng dễ đọc ghê á, dễ theo dõi <3
Này là học cách ba Bướm giới thiệu Trương Giai Lạc lúc bị Diệp nhận ra khi cướp cùng con boss nà. Lúc đó thấy Trương Giai Lạc hoành tráng lắm, nên cũng học theo chút chút ^^. Với lại phải nâng tầm đối thủ lên chứ, vậy mới xứng cho Ngụy đội đả bại, cũng một phần giúp trận đấu ngang cơ, gay cấn hơn.
hint =))))) bộ nào của chi đại đều là không đến phút cuối thì đừng hòng đoán ra ai thắng, lật mặt liên tục =)))) mấy cái key này mà không để ý là sót ngay

lật lần 1 =)))))) toi tưởng chi đại chơi trò khốn nạn để Quách ca thắng ngày sinh nhật Ngụy đại =))) định đi cào nhà

lật lần 2 =)))))) toi phát hiện toi còn ngây thơ lắm =)))) qua bao nhiêu mùa đu bám vẫn luôn đọc truyện của chi đại như mới, giọng văn du hay hơn nhưng cái chất dễ thương trong giọng văn nhiều chỗ vẫn sặc mùi chi đại =)) để caps lock DỄ THƯƠNG, đấy là lý do không nói nhiều người đel biết chi đại là nam đâu =)) ava nì, tên nì, giọng văn nì =)))) tình tiết thì không còn gì để nói, quá tuyệt ;;v;; gay cấn sát nút, khó đoán <3
1% máu vẫn chưa buông chuột vốn thành thương hiệu của tui luôn rồi... Thiệt chứ tui bị ghiền cách viết bất ngờ thế này, chỉ có những đoạn như này cái thần của nhân vật mới hiện ra hết. Một dòng trước Quách Minh Vũ đang chiếm lợi thế, dòng tiếp theo kẻ nằm xuống lại không phải Ngụy Sâm, này là công sức nghiên cứu bảng kỹ năng thâu ấy chứ, worth dễ sợ.

Cho nên người ta đọc kinh nghiệm chơi game của tui như vậy, vẫn hiểu lầm tui thành nữ văn sĩ được... Why... giọng văn cũng thẳng, ít hoa hòe tả cảnh, phần lớn viết giải thích là chính, thế mà vẫn bị hiểu lầm :'(. :sad: Còn một điểm nữa... nữ nào mà đi cuồng Ngụy Sâm thì lạ lắm nhỉ?
chỉ trích lại để đấy thôi ;v; chi đại, fan đây dù lười nhưng truyện vẫn hóng, lần sau lại viết nhá <3
Gặp lại cô vào tháng 10, chúng ta tiếp tục hành trình tìm về quá khứ. Nói thế chứ đang bí ý chết đi được :'(
 

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#9
Biết sao không? Cứ mỗi khi viết truyện xong tui sẽ ngồi hóng oomi xem cổ sẽ quote chỗ nào, lần này sẽ là bao nhiêu chữ, dự là sẽ lại dài hơn cả fic gốc cho xem. Lúc nào cô cũng làm tui choáng khi đọc cmt cả. Nếu không phải cô hay đạp tui bẹp dí thì đã dành cho cô tình yêu trọn vẹn nhất rồi =)).
=)))) tất cả là do chianti đại đại ăn ở thôi =))) nghe cô vịt cô não anh bảo nói chưa =v= oomi rất dịu dàng <3 =)))))
chê dài thì sau tui ghe ngắn =v= được mà =)))))
E hèm... erm.. vụ chính tả chúng ta có thể nói nhỏ với nhau mà :'(... thiệt là... khen mà tui thấy như... *hức*
=))) cái tội oomi đã nhắc nhưng vẫn không sửa lỗi chính tả =)))
Thực sự mà nói, không hẵn cứ high idol mà viết phát ra ngay cái này. Đến trước ngày SN rồi mà tui vẫn còn bí ý đấy chứ... Tui cứ nghĩ, chắc phải viết cái gì đó vui vui, hợp với cái vô sỉ của Ngụy Sâm. Ấy vậy mà không tìm đc cách, rồi Lá gửi tui cái hình trên đầu fic kia, chỉ là tag tui vào bảo hình Ngụy Sâm, tui viết cả fic dựa trên cảm hứng từ một bức vẽ. Rồi nó thành một fic deep như này luôn... Chậc.
=)))) lá hay thiệt =v=b một bức vẽ đã gợi cho một tác phẩm hay thế này, sinh nhật đâu nhất định phải là truyện dui, điều gì đó để ta nhsơ lại là tốt ròi <3 cảm ơn lá với chi đại <3
Tui thấy khi viết các nhân vật khác phải suy nghĩ lời thoại rất mệt, cơ mà cứ vào Ngụy đội thì lại thoáng tay mà viết vẫn không sợ ooc. Lạ vậy. Tui với ổng rốt cuộc là có duyên gì? Lại phải cảm ơn ba Bướm tạo ra một nhân vật đẹp như vậy. Ờ thì không phải "đẹp" kia, đẹp theo kiểu khác. :v
=)) chi đại tự nhận thức bản thân là tốt, riêng ngụy đại thì dù ai có nói ngả nói nghiêng tui vẫn thấy ngụy đội rất đẹp trai uy vũ *V*
Ừ, gặp phát là "chào hỏi" ngay. Cô nhớ lần đầu Diệp đại gặp Hàn đại đã đánh ra náo loạn gì? Tui thấy mấy ổng muốn yên lành chơi game lại phải né nhau trên đường lộ thôi, không lại không nhịn được bơi vào choảng nhau tới tấp mất. =))
Tui nghĩ, các đại thần trước khi đánh nhau liền nhận ra đối thủ của mình là ai, thiệt ngầu. Nhất là những đoạn thoại phán đích danh đối thủ như đúng rồi mà không cần phải dọ hỏi trước ấy. Ư~
=)))))) lần sau viết một lần tương ngộ của hàn tán diệp đi =)) tui muốn coi
ừa tui thấy hay lắm á, dân chuyên có bao nhiêu người họ đều rõ nhưu lòng bàn tay, rõ từng thói quen, có câu "người hiểu mình nhất chính là kẻ thù" nhưng tui thấy đó chũng chính là một kiểu tri kỉ, thật sự rất thú vị ;v; mình luôn được người khác nhận ra, luôn được nhớ tới =v=b
Này là học cách ba Bướm giới thiệu Trương Giai Lạc lúc bị Diệp nhận ra khi cướp cùng con boss nà. Lúc đó thấy Trương Giai Lạc hoành tráng lắm, nên cũng học theo chút chút ^^. Với lại phải nâng tầm đối thủ lên chứ, vậy mới xứng cho Ngụy đội đả bại, cũng một phần giúp trận đấu ngang cơ, gay cấn hơn.
cái này =)))) tui sẽ trích để đó hoi
1% máu vẫn chưa buông chuột vốn thành thương hiệu của tui luôn rồi... Thiệt chứ tui bị ghiền cách viết bất ngờ thế này, chỉ có những đoạn như này cái thần của nhân vật mới hiện ra hết. Một dòng trước Quách Minh Vũ đang chiếm lợi thế, dòng tiếp theo kẻ nằm xuống lại không phải Ngụy Sâm, này là công sức nghiên cứu bảng kỹ năng thâu ấy chứ, worth dễ sợ.
cảm ơn chi chi đại =))))) vất vả nhiều rồi <3
Cho nên người ta đọc kinh nghiệm chơi game của tui như vậy, vẫn hiểu lầm tui thành nữ văn sĩ được... Why... giọng văn cũng thẳng, ít hoa hòe tả cảnh, phần lớn viết giải thích là chính, thế mà vẫn bị hiểu lầm :'(. :sad: Còn một điểm nữa... nữ nào mà đi cuồng Ngụy Sâm thì lạ lắm nhỉ?
=v= ừm cũng đâu có gì =v= tui thấy tui cuồng hán tử bá đồ cũng sai lắm mà =)))))
giọng văn cũng thẳng =)))) ừm
tiểu nữ như cây bao báp cứng như đá còn bị kêu dịch cong ;;v;; đại thừn có là gì ;v;
Nói thế chứ đang bí ý chết đi được :'(
=)) đây là dằn mặt =))) bí hay không bí tới đó có truyện là tốt ròi =))) <3 không thì chi đại bầm dập chắc luôn =)))) (fan ném đá)
 

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo

Kevin Song

Máy cày level
Bình luận
157
Số lượt thích
787
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Ngụy vô sỉ
#13
Có 1 sạn là Cánh Cửa Tử Vong là kĩ năng cấp 70.
Khi Diệp Tu vừa giải nghệ (giữa mùa 8), lúc nói chuyện với Dụ Văn Châu có nhắc tới game dừng ở cấp 70 đã 3 năm. Tức bản cập nhật cấp 70 là vào giữa mùa 5.
 

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,841
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#14
Có 1 sạn là Cánh Cửa Tử Vong là kĩ năng cấp 70.
Khi Diệp Tu vừa giải nghệ (giữa mùa 8), lúc nói chuyện với Dụ Văn Châu có nhắc tới game dừng ở cấp 70 đã 3 năm. Tức bản cập nhật cấp 70 là vào giữa mùa 5.
Oh, cảm ơn ông, do lúc tui hoàn fic này bản kỹ năng chưa cập nhật số lvl cần đạt để học chiêu, nên tui mặc định Cánh Cửa là một đại chiêu có từ trước. Không sao, tui có thể thay thế bằng một kĩ năng ngâm xướng đơn giản khác vì đại chiêu này vốn mang tính chất làm màu tăng kịch tính chứ không sát khí cũng không phải đòn kết liễu gì.
 

Jsuis.pa

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
79
Số lượt thích
473
Location
GMT+1
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu và Sở Đội vạn tuế
#15
Em xin lỗi Chianti chắc mai anh sẽ thấy tỉ cái thông báo mất vì em nhận ra còn lắm fic chưa đọc vãi và hình như fic nào em cũng định com :))
Không tính cái đoạn chiến đấu (dù anh Chianti viết rất hay nhưng tui phải đọc lại lần nữa vừa đọc vừa mở kĩ năng tập đã :)) ), câu đắt giá nhất trong fic này với tui là “cho Lam Vũ của chúng ta”.
Tui là fan Lam Vũ, fan nguyên cái tag Lam Vũ ý, fan từ Nguỵ Sâm đến PTK đến thế hệ sau này kể cả Vu Phong đi rồi (thậm chí cả Phương Duệ tui cũng yêu thêm một phần khi biết ảnh từng trong thl Lam Vũ). Đoạn đầu fic tui đã nghĩ Nguỵ đội lấy băng cầu cho NPBT, ổng mới giải nghệ và giờ là lúc ổng đang build nhân vật mới cơ mà. Rồi cho đến khi ổng gọi điện cho PTK và nói đó là cho Lam Vũ “của chúng ta”, tui biết dù ổng đã đi, nhưng Lam Vũ vẫn là “đám đệ” của ổng. Nguỵ Sâm không chỉ là đội trưởng đời đầu đưa Lam Vũ vào liên minh, hắn còn là trưởng công hội đầu tiên, là người đặt nên những viên gạch đầu tiên cho một chiến đội quán quân, và giờ vẫn chính tay hắn ngồi đó góp từng mảnh xi măng để xây nên bức tường kiên cố.
Mỗi người đội trưởng đều mang trong mình, ngoài trách nhiệm, còn “tình mẫu tử” ( =) ) dành cho đứa con, chính là chiến đội của mình. Dù hắn đã đi, nhưng hắn vẫn âm thầm cống hiến cho đứa con của hắn. Cách hắn nhìn theo SKTN, khi hắn gặp Diệp Tu hắn cũng đang ở Lam Khê Các, có bao giờ hắn từ bỏ nơi hắn đã xây nên đâu (à sau bị Diệp Bất Tu dụ nên cuối cùng cũng bỏ để đi giành quán quân).
Lại nói về Lam Vũ, liên minh mùa thứ ba, năm Lam Vũ “tuột” nhất, nhưng ai cũng biết đó chỉ là bước đà để Lam Vũ lần nữa quay lại, với SKTN trong tay Dụ Văn Châu và kiếm quang Băng Vũ trong tay Dạ Vũ Thanh Phiền. Và những người biến cái năm “tuột” đó thành một bước đà thật sự chứ không phải tuột luôn, ngoài thế hệ sau, thì chính là Phương Thế Kính và Nguỵ Sâm. Cái vẫy tay của Nguỵ Sâm cùng câu nói “tao đi đây” vẫn là một trong những thoại tui thích nhất. Cảm giác lúc lão câu đó chắc bồi hồi lắm nhỉ. Và cuối cùng, lão Nguỵ vẫn là lão Nguỵ, lão cứ chửi người ta thay đổi ngu bàn tay tử vong rồi lão vẫn dõi theo nó, lão bảo lão đi, nhưng lão có đi đâu.
 

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,841
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#16
Em xin lỗi Chianti chắc mai anh sẽ thấy tỉ cái thông báo mất vì em nhận ra còn lắm fic chưa đọc vãi và hình như fic nào em cũng định com :))
Ừm, em đừng lo, anh từ lâu đã tắt thông báo có cmt rồi, vì anh vào từng fic check hằng ngày... có cần chờ noti báo đâu...

Phải nói, tình huống này khá giống với Trương Giai Lạc hồi giải nghệ, cả hai đều ra đi khi chiến đội chưa chuẩn bị cho sự vắng mặt của họ, đều rất bất ngờ... Cho nên nó dấy lên trong những "người cha" một cảm giác bứt rứt khó tả, dễ thấy ai cũng muốn làm gì đó để bù đấp.

Chỉ có mượn câu của Dụ mới lột tả hết những tâm tư này:
“Kỳ thực ông… Vốn chưa hề rời khỏi nhỉ.”

Lần nữa, cảm ơn em đã đọc và cmt fic anh viết.
 

Bình luận bằng Facebook