Dropped [Thế hệ mới] Tam Tiểu Vương Hưng Hân

Yushimayona

Thanh thủy tự, thịt thà tăng
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
249
Số lượt thích
916
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Kiếm Thánh đại đại Hoàng Thiếu Thiên
#1
Phần Mở Đầu

Liên Minh Vinh Quang mùa giải thứ 10, Diệp Tu cùng tán nhân khoán tiền vô hậu Quân Mạc Tiếu dẫn dắt chiến đội Hưng Hân đạt tổng quán quân. Lần đầu tiên trong lịch sử một chiến đội tân binh vừa bước vào Liên Minh đã giành được danh hiệu cao quý nhất. Liên tục nhiều ngày liền trên các tuần báo e-sport Hưng Hân luôn là đề tài nóng hổi nhất. Cũng chính vì thế mà mấy ngày nay chị chủ Trần chưa rảnh ra được phút nào.

Sau hơn 2 tuần mọi việc dần lắng xuống. Không phải Hưng Hân không còn được quan tâm mà do trong những tháng này còn rất nhiều tin hot xuất phát từ kì chuyển nhượng. Ngay lúc này chiến đội Hưng Hân mở cuộc họp báo mà nội dung là thông báo đội trưởng đương nhiệm - Diệp Tu, một lần nữa giải nghệ.

Ngay trong cuộc họp báo đó nhiều phóng viên không thể ngăn bản thân lập tức viết bài. Tiếng ma sát giữa bút giấy và tiếng gõ phím lạch cạch không ngừng vang lên. Đến khi nhân viên truyền thông nhắc nhở buổi họp báo mới có thể tiếp tục. Rất nhiều phóng viên đặt câu hỏi tại sao Diệp Tu lại quyết định giải nghệ thêm lần nữa, phải chăng do chán đánh giải chuyên nghiệp nên muốn vào game ngược người chơi thường sau đó quay lại. Không biết các phóng viên nghĩ gì khi hỏi câu này nhưng các hội trưởng công hội đảm bảo sẽ nghĩ đến việc này đầu tiên. Nào ngờ Diệp Tu chỉ trả lời rằng hắn muốn về nhà. Các phóng viên hết đường vặn.

Ngày hôm sau trùng hợp lại là thứ hai. Tin tức về việc Diệp Tu giải nghệ chiếm lĩnh một phần lớn trang nhất của các tờ báo e-sport. Toàn bộ fan Vinh Quang chấn động. Đại thần đứng đầu Vinh Quang lại đòi giải nghệ nữa kìa bây ơi, có khi nào ổng đi rồi lập một chiến đội quay về Liên Minh đạt quán quân xong đạt luôn danh hiệu "người dẫn dắt chiến đội tân binh đoạt quán quân xuất sắc nhất" không.

Sau khi biết tin có người khóc, có người cười, người hả hê, người lại sỉ vả da mặt Diệp Tu quá dày, đạt quán quân xong liền bỏ lại chiến đội ôm vinh quang mà giải nghệ. Ai mà chẳng biết Diệp Tu cùng Quân Mạc Tiếu chính là vương bài của chiến đội Hưng Hân. Nay Diệp Tu giải nghệ, nhìn khắp Liên Minh cũng chẳng có ai có khả năng điều khiển tán nhân đến mức toàn chức thần thánh như Diệp Tu. Hưng Hân xem như rắn mất đầu.

Cùng nằm ở trang nhất tuần báo Thể Thao Điện Tử, một tin tức giật gân khác của Hưng Hân, tuyển thủ Tô Mộc Tranh trở thành tân đội trưởng, chức đội phó được giao cho tuyển thủ Phương Duệ.

Người nào có tâm phân tích sẽ nhận thấy rằng Tô Mộc Tranh chính là lựa chọn sáng suốt nhất cho vị trí đội trưởng. Hưng Hân là một chiến đội tân binh nên đa số tuyển thủ chưa có kinh nghiệm về việc chỉ huy. Bánh Bao quá tưng tưng đôi lúc khiến đối thủ khó ở nhưng nhiều lúc cũng khiến đồng đội không có cách nào phối hợp, Vương Kiệt Hi chính là một ví dụ. Đường Nhu thì lại quá hiếu chiến, tính cách của cô nàng khá giống Tôn Tường thời kì đầu dễ tách ra khỏi đoàn đội dẫn đến diệt đoàn. La Tập và An Văn Dật đều là những người lý trí lại có khả năng quan sát thế trận rất tốt, đáng tiếc kĩ thuật chưa đủ thà để Bánh Bao làm đội trưởng còn thấy an tâm hơn. Mạc Phàm thì đừng nghĩ nhiều, cậu ta khá giỏi đấy nhưng ngộ nhỡ khi thi đấu có việc cần phải lên tiếng chỉ huy thì sao, chẳng lẽ lại như Chu Trạch Khải trong Ngôi Sao Tụ Hội vừa rồi, "ý" một tiếng xong không tìm được từ để nói tiếp. Ha ha dẹp luôn cho rồi. Riêng trường hợp của Phương Duệ tuy kinh nghiệm và thực lực đều có đủ nhưng khổ nỗi hắn lại là đại thần của trường phái chơi zâm anti nhiều hơn fan vậy nên rất dễ ảnh hưởng đến hình tượng của chiến đội. Bản thân Trần Quả cũng không muốn chiến đội mình trở thành một chiến đội lấy "zâm" làm chủ đạo. Duy chỉ có Tô Mộc Tranh kinh nghiệm và thực lực của đệ nhất bậc thầy pháo súng thì khỏi phải bàn; về hình tượng, chẳng lẽ đại mỹ nữ của Liên Minh lại còn lo thiếu fan, đùa cũng hay thật. Tuy nhiên nhiều người vẫn chưa từ bỏ suy nghĩ Tô Mộc Tranh chính là bình hoa di động. Từ đó đủ loại suy diễn ra đời. Thậm chí một số người còn đặt nghi vấn: Liệu Hưng Hân có phải Yên Vũ thứ hai?

Câu trả lời lập tức được đưa ra sau khi chiến đội Hưng Hân thành công bảo vệ ngôi vương ở mùa giải thứ 11. Fan Hưng Hân gào thét điên cuồng chúc mừng chiến đội. Họ còn hi vọng chiến đội nhà mình tiếp tục đăng cơ vào mùa giải sau, trở thành chiến đội thứ 2 sau Gia Thế gây dựng Vương Triều với tam liên quan.

Đáng tiếc, Liên Minh Vinh Quang mùa giải thứ 12, Hưng Hân gặp Vi Thảo ở Trận bán kết. Kết quả Hưng Hân bại dưới tay Vi Thảo với tỉ số chung cuộc 1:2. Trận chung kết Vi Thảo gặp Bá Đồ. Cuối cùng Bá Đồ thắng sát nút với tỉ số 11:9 ở trận thứ 3.

Ngày hôm sau toàn thể thành phố G giương băng rôn đón nhà vô địch thắng lợi trở về. Ai nấy đều phấn khích nhưng nhiều nhất vẫn là Trương Giai Lạc. Sau 4 lần chỉ thiếu một bước, cuối cùng ở lần thứ 5 giấc mơ đã trở thành sự thật. Trương Giai Lạc thầm mừng vì bản thân đã kiên trì đến tận ngày hôm nay.

Mùa hè năm đó Hàn Văn Thanh, Trương Giai Lạc, tuyên bố giải nghệ, F4 Bá Đồ giờ chỉ còn lại mình Trương Tân Kiệt. Họ đã hoàn thành tâm nguyện cuối cùng cho nên chẳng còn gì để tiếc nuối nữa. Sau đó chiến đội đưa Tống Kỳ Anh lên làm đội trưởng kế thừa Đại Mạc Cô Yên. Dù phải chia tay cùng lúc với hai thành viên chủ lực, trong đó có vị đội trưởng đáng kính đã dẫn dắt chiến đội suốt 12 năm, nhưng fan không hề sầu não. Buồn thì cũng buồn chứ nhưng trên hết họ tự hào về những con người kiên cường bất khuất kia. Và bởi vì Bá Đồ trước sau như một quyết không lùi bước, rơi lệ là một điều nhục nhã.

Liên Minh Vinh Quang mùa giải thứ 13, tổng quán quân thuộc về chiến đội Lam Vũ. Một lần nữa tổ hợp Kiếm và Lời Nguyền đã đưa Lam Vũ đến với nơi cao nhất, đỉnh cao của Vinh Quang. Thời khắc Thương Vương Nhất Thương Xuyên Vân ngã xuống dưới lưỡi kiếm của Kiếm Thánh Dạ Vũ Thanh Phiền cả khán đài như vỡ òa trong sự sung sướng. Vì là sân nhà Lam Vũ lên Fan không nể mặt ai mà hét lên thật to: Kiếm Thánh Dạ Vũ Thanh Phiền, kiếm định thiên hạ!!!

Mùa giải thứ 13 cũng là một cột mốc vô cùng quan trọng trong lịch sử Liên Minh. Ngay sau khi mùa giải kết thúc hàng loạt tin giải nghệ được công bố. Nổi bật nhất phải kể đến Sở Vân Tú, Phương Duệ, Tôn Triết Bình, Giang Ba Đào, Vương Kiệt Hi, Chu Trạch Khải, Ngô Vũ Sách ngay cả Thế hệ hoàng kim cũng lần lượt thông báo giải ngũ.

Thời khắc này, những đại thần đang đứng trên đỉnh cao Vinh Quang quyết định thoái lui để nhường lại sân khấu danh dự cho thế hệ trẻ. Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, Quyền Hoàng Đại Mạc Cô Yên, Kiếm Thánh Dạ Vũ Thanh Phiền, Thương Vương Nhất Thương Xuyên Vân đều đã đổi chủ, ngay cả Vương Bất Lưu Hành dưới tay Cao Anh Kiệt cũng đang dần lấy lại danh hiệu Ma Thuật Sư. Trang sách cũ gấp lại, một trang mới liền mở ra. Thế hệ kế tiếp bước lên sàn đấu đem theo ý chí của các bậc tiền bối: một lòng vì quán quân, một lòng vì Vinh Quang.
__________________________________________

Mục Lục
Chương 1: Hai tiểu thiên thần nhà ca có đáng yêu không?
Chương 2: Cha ~ con gái có một thỉnh cầu.
Chương 3: Hậu sinh khả úy.
Chương 4: Chúng ta đã già rồi.
Chương 5: Trại huấn luyện Hưng Hân.
Chương 6: 3v3.
Chương 7: Khách quý?
Chương 8: Bài kiểm tra cuối cùng.
Chương 9: Hưng Hân còn có một tài khoản thiện xạ.
Chương 10: Tô Mộc Thu- vị vua không thể bước lên ngai vàng.
Chương 11: Tổ hợp Súng Mâu năm ấy.
Chương 12: Nỗi buồn không tên.
Chương 13: Họp báo ra mắt.
Chương 14: Từ bỏ?
Chương 15: Không phù hợp.
Chương 16: Hạnh phúc giản đơn.
Chương 17: Kiếm khách Lam Khê Các.
Chương 18: Tôi không phải Diệp Tu!
Chương 19: Nỗi lòng của người tiền nhiệm.
Chương 21: Diệp Linh gần đây có chút kì quái.
Chương 22: Lễ khai mạc mùa giải thứ 30.
Chương 23: Họp mặt.
Chương 24: Sự cuồng nhiệt của fan.
Chương 25: Được ăn cả ngã về không.
Chương 26: Không nên coi thường mục sư gần cạn máu.
Chương 27: Đấu trường Vinh Quang không dành cho những kẻ hèn nhát
Chương 28: Một nhà bốn người
Chương 29: Đêm không ngủ
Chương 30: Con gái đặc biệt yêu thích hoa
Chương 31: Bị đồng đội hắt hủi
Chương 32: Thành phố Hoa Nở
Chương 33: Chiếm thế chủ động
Chương 34: Tuyến hỏa lực bị nhìn thấu
Chương 35: Bước vào trận lôi đài
Chương 36: Phong cách liều lĩnh
Chương 37: Trở lại sau bao nhiêu lâu
Chương 38: Cát lún

Phiên ngoại
Phiên ngoại 1: Nhận con nuôi


Profile chiến đội
Chiến đội Hưng Hân
Chiến đội Bách Hoa
 
Last edited:

Yushimayona

Thanh thủy tự, thịt thà tăng
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
249
Số lượt thích
916
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Kiếm Thánh đại đại Hoàng Thiếu Thiên
#3
Chương 1: Hai tiểu thiên thần nhà ca có đáng yêu không?
T/g: Khúc Cảnh Thiên
Beta: Bạn nhỏ Dương thật đáng sợ a ???


Có một việc mà ngoại giới vĩnh viễn không biết, đó chính là sau khi giải nghệ Tô Mộc Tranh liền bước lên xe hoa cùng với Diệp Tu. Tháng 12 năm sau hai đứa trẻ Diệp Tinh và Diệp Minh ra đời.

*Nhóm chat cựu tuyển thủ chuyên nghiệp Liên Minh Vinh Quang.

Diệp Tu: Mọi người xem thử xem hai tiểu thiên thần này có đáng yêu không? [Hình ảnh]

Hoàng Thiếu Thiên: Ai ui hai bé này quả thực rất đáng yêu a đáng yêu chết mất! Mà sao trông giống nhau vậy chẳng lẽ là song sinh là song sinh là song sinh sao? Này lão Diệp anh đăng cái ảnh này là có ý gì mau lăn ra đây nói cho tôi biết tụi nhỏ là con ai a.

Diệp Tu: Phiền Phiền à giờ cậu không đánh giải nữa tật phun tào cũng nên sửa đi. Cậu như vậy đứa con gái nào dám trao thân cho cậu? Mà thôi hôm nay có chuyện vui nên ca bỏ qua cho cậu. Nói ra cậu đừng bất ngờ hai bé con kia chính là con ca cùng Tô Mộc Tranh. Sao, ghen tị không?

Dụ Văn Châu: Tiền bối, hai đứa nhóc này là?

Tiêu Thì Khâm: Đắng lòng tốc độ tay của Dụ đội.

Sở Vân Tú: Lầu trên +1 [?]

Ngụy Sâm: Lầu trên +2 [?]

Vương Liệt Hi: Lầu trên +3 [?]

Chu Trạch Khải: Lầu trên +4 [?]

Trịnh Hiên: Lầu trên +5 [?]

Dụ Văn Châu: *^_^*

Hoàng Thiếu Thiên: Thì ra mấy người núp lùm từ nãy đến giờ núp thì núp luôn đi lên đây làm gì hết người này đến người khác bắt nạt đội trưởng nhà chúng tôi là cựu tuyển thủ chuyên nghiệp làm vậy coi được sao mấy người có biết nhục không hả? Chưa hết Chu Trạch Khải cái tên hũ nút nhà cậu sao cũng ngoi lên đây rồi chán quá không có việc gì làm nên đi kiếm chuyện à? Tôi nói này Trịnh Hiên cậu đừng tưởng cậu trà trộn vào trong đấy thì tôi không nhận ra thì ra Lam Vũ chúng ta trước giờ nuôi ong tay áo nuôi cáo trong nhà ngay cả cậu cũng chiếm một suất bắt nạt đội trưởng là sao cậu ấy là đội trưởng của chúng ta đấy! Được lắm mấy người có giỏi thì tới PK! PK! PK! PK! PK! PK! PK! PK!

Tin hệ Thống: Hoàng Thiếu Thiên bị quản lý kick khỏi nhóm.

Hàn Văn Thanh: Không cần cản ơn.

Vương Kiệt Hi: Hàn đội làm đẹp lắm.

Đới Nghiên Kì: Hình như còn mỗi mình tôi còn nhớ đến hai đứa bé của Diệp thần và Tô nữ thần thì phải.

Sở Vân Tú: Xin hỏi Diệp thần hai đứa nhỏ kia thực sự là con anh?

Diệp Tu: Mấy người nhìn kĩ chưa, chẳng phải chúng nó đều thừa hưởng nhan sắc của ca sao?

Tin hệ thống: Hoàng Thiếu Thiên đã được quản lý thêm vào nhóm.

Hoàng Thiếu Thiên: Ngọa tào Diệp Tu anh sao có thể tự luyến như thế tui không tin tui không tin tui không tin cái tên ôn thần như anh vĩnh viễn chỉ có thể tu ma như anh không thể nào là cha của hai tiểu thiên sứ kia được có thừa hưởng thì cũng là thừa hưởng từ em gái Mộc Tranh có được không tui khinh bỉ khinh bỉ khinh bỉ triệt để khinh bỉ!!!

Tin hệ thống: Hoàng Thiếu Thiên đã bị quản lý cấm nói 364 ngày 23 giờ 59 phút.

Diệp Tu: Cậu quá phiền.

Tin hệ thống: Hoàng Thiếu Thiên đã được quản lý gỡ bỏ lệnh cấm nói.

Tô Mộc Tranh: Hàn đội anh có thù với Diệp Tu nhà em sao?

Hàn Văn Thanh: Chuyện đó còn phải hỏi?

Diệp Tu: Đúng đúng chuyện này không cần hỏi là do lão Hàn ghen tị với 4 quán quân của anh đây mà.

Hàn văn Thanh: .............

Hàn Văn thanh: Diệp Tu cậu muốn chết?

Diệp Tu: Mộc Tranh em vẫn chưa phục hồi hoàn toàn vẫn là nên nghỉ ngơi cho tốt. Ngoan không nghịch nữa lập tức nghỉ ngơi cho anh.

Tô Mộc Tranh: Vâng ???

Diệp Tu: Yêu 3 mẹ con nà ???

Hoàng Thiếu Thiên:...........................

Lý Hiên:...........................

Đường Hạo:...........................

Trâu Viễn:...........................

Vương Kiệt Hi:...........................

Dụ Văn châu:...........................

Tôn Triết Bình:...........................

Trịnh Hiên:...........................

Ngô Vũ Sách: Ai ui chói mù mắt chóa rồi.

Trương Tân Kiệt: Đề nghị hai người thôi ngay cái trò show ân ái này tránh ngược chết cẩu độc thân.

Phương Sĩ Khiêm: Trương phó đang tự nói bản thân sao?

Trương Tân Kiệt: Tôi sớm đã không còn là cẩu FA.

Tôn Tường: Sao không thấy Hoàng Thiếu Thiên lên tiếng?

Giang Ba Đào: Hẳn là ức đến mức nghẹn họng rồi.

Chu Trạch Khải: Ừm.

Phương Minh Hoa: Diệp thần cảm thấy thế nào?

Diệp Tu: Cậu nói không sai, ngược cẩu rất thú vị.

Tiêu Thì Khâm:...........................

Ngụy Sâm:...........................

Chu Trạch Khải:...........................

Trương Giai Lạc:...........................

Giang Ba Đào:...........................

Phương Duệ:...........................

Sở vân Tú:...........................

Đường Hạo:...........................

Tôn Tường: Tôi muốn đốt nhà giết người, quần chúng nhân dân có ý kiến gì không?

Dụ Văn Châu: *^_^* Đi!

Diệp Tu nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại, khóe miệng không khỏi nhếch lên. Tô Mộc Tranh thấy vậy liền nhoài người về phía hắn.

"Có chuyện gì vui lắm sao?" Cô hỏi.

"Quần chúng cẩu độc thân muốn đốt nhà cướp mạng chúng ta." Diệp Tu trả lời.

"Ha ha." Tô nữ thần bỏ lại hai tiếng sau đó ôm hai đứa bé vào lòng ngủ mất.

Diệp Tu ngồi bên giường gượng cười. Từ khi nào mà Mộc Tranh lại trở nên trào phúng như vậy? Diệp Tu không khỏi nghĩ về ai đó.

Mộc Thu à anh nhất định phải tin tôi. Tôi không có cố ý dạy hư Mộc Tranh đâu a.

Diệp Tu bỗng thấy từ sống lưng truyền đến cảm giác ớn lạnh. Như cảm nhận được một luồng âm khí đang tiến về phía mình Diệp Tu liền quay đầu lại. Hắn không nhìn thấy ai cả nhưng bên tai lại vang lên giọng nói ấm áp.

"Nhóc con đợi đến lúc gặp lại xem tôi có đập chết cậu không."

Diệp Tu dựa lưng vào ghế. "Tôi mong ngày đó đến sớm sớm chút."

Âm thanh ấy lại vang lên trong đầu Diệp Tu. "Đừng sớm quá. Nhớ chăm sóc tốt cho Tranh Tranh, còn có hai đứa nhóc kia nữa."

Diệp Tu liếc mắt về phía góc phòng, khuôn mặt trào phúng giờ lại cực kì nghiêm túc. Diệp Tu nhìn chỗ đó hồi lâu như thể người ấy thực sự đang đứng đó.

"Cứ giao cho tôi."

___________END CHƯƠNG 1___________

Khúc cuối ta vốn không định viết nhưng mà tay vẫn cứ gõ ???
 
Last edited:

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,152
Số lượt thích
2,609
Team
Hưng Hân
#4
Sau đó chiến đội đưa Tống Kỳ Anh lên làm đội trưởng kế thừa Đại Mạc Cô Yên.
Cái này không đúng lắm, trong chính văn có nhắc đến chuyện chiến đội muốn để Tông Kỳ Anh cầm Trường Hà Lạc Nhật, còn Đại Mạc Cô Yên thì để lưu phòng truyền thống thì phải?
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,152
Số lượt thích
2,609
Team
Hưng Hân
#5
đọc đoạn trước cười rớt hàm, đọc đoạn cuối tự dưng lạnh gáy là sau ta???????????????????????????????
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#6
đọc đoạn trước cười rớt hàm, đọc đoạn cuối tự dưng lạnh gáy là sau ta???????????????????????????????

Tán ca hiện hồn nên lạnh ???
 

Yushimayona

Thanh thủy tự, thịt thà tăng
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
249
Số lượt thích
916
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Kiếm Thánh đại đại Hoàng Thiếu Thiên
#7
Chương 2: Cha~ con gái có một thỉnh cầu.

Tác giả: Khúc Cảnh Thiên
Beta: Bạn nhỏ Dương thật đáng sợ a ???
---------------------------------------------------------

Nhà họ Diệp rất có duyên với những cặp song sinh. Diệp mẹ có một người chị song sinh, Diệp Tu và Diệp Thu cũng là song sinh và giờ đến lượt Diệp Tinh với Diệp Minh.

Ngày cả nhà họ Diệp chào đón hai thành viên mới là 16 năm trước. Diệp Tu nhớ lại lúc hai đứa mới chào đời, khi ấy tụi nhỏ thực sự quá đáng yêu vậy mà không hiểu tại sao sau 16 năm hai đứa nó của hiện tại... ờm có chút không thể yêu nổi.

Sáng hôm ấy Diệp Tu đi từ trên lầu xuống. Hắn ngồi vào bàn, đồ ăn sáng đều đã được Tô Mộc Tranh chuẩn bị sẵn. Diệp Tu gắp một miếng trứng để lên lát bánh mì, thêm ít rau, ít thịt và một chút tương ớt kèm theo lát bánh khác bên trên. Bánh mì kẹp thịt đã xong, vừa đơn giản lại dễ ăn. Nhưng sau khi làm xong Diệp Tu lại không ăn mà để đó, ngay cả cốc sữa bên cạnh cũng không động đến. Tô Mộc Tranh nhìn thấy hành động của chồng mình thì thầm thở dài, sắp rồi.

Ngay sau đó có tiếng người chạy trên lầu, hết 5 phút mà tiếng động vẫn chưa chấm dứt. Tiếp đó hai thân ảnh phóng từ trên lầu xuống, một đứa trượt trên lan can đứa còn lại phi như bay đuổi theo đứa kia.

"Diệp Tinh chị mau trả lại cho em!" Một đứa kêu lên.

Diệp Tinh thích thú nhìn bản mặt tức giận của đứa em, trông nó tội ghê quá cơ mà thôi kệ đi. Diệp Tinh nghe thấy nhưng lại vờ như không hiểu em trai đang nói gì. "Không ngờ nha, tiểu Minh nhà chúng ta lại có hứng thú với game online. Hồi trước còn nói có chết cũng không động vào, sao đổi ý rồi?"

Diệp Minh nhào đến chỗ Diệp Tinh mà gào lên. "Vinh Quang thì không tính. Mau trả lại thẻ tài khoản cho em!"

"Không." Diệp Tinh nhất quyết không trả.

"Bà chị hung dữ mau trả lại cho em!"

Nghe xong Diệp Tinh trừng thằng em trai một cái. Sau đó mặt không biểu cảm thẳng thừng đem tấm thẻ tài khoản vứt ra ngoài cửa sổ. Diệp Minh vội lao ra chỗ cửa sổ nhưng không cách nào nhìn thấy thẻ tài khoản từ tầng 4. Ánh mắt hình viên đạn của Diệp Minh cứ thế mà chĩa về phía Diệp Tinh. Thế nhưng nó có tác dụng sao? 16 năm chung sống giúp Diệp Tinh dư sức miễn dịch với ánh mắt giết người kia. Diệp Tinh nhìn em trai nở một nụ cười trào phúng.

"Tỷ đây là đang dạy cho đứa nhóc không biết điều nhà em hai chữ "hung dữ" viết như thế nào."

Diệp Minh đang định nói gì đó thì phía sau truyền đến một luồng sát khí. Cả hai đều nhận thức rất rõ ý nghĩa của nó. Theo bản năng hai đứa lập tức im lặng ngồi xuống hai chiếc ghế trống trước mặt Diệp Tu.

Tô Mộc Tranh cười khổ. Ngày nào hai đứa nhóc này không gây nhau là đảm bảo mùa xuân lá dụng, mùa hè tuyết rơi, mùa thu ấm nóng, mùa đông oi bức. Mà khi chúng nó gây nhau thì chồng cô làm gì? Trả lời: từ tốn ăn sáng + xem "hài kịch" trước khi đi làm. Nếu để người ngoài nhìn thấy trăm phần trăm sẽ khuyên cô bỏ quách hắn đi rồi kết hôn với người đàn ông khác còn sướng hơn gấp trăm vạn lần. Mỗi lần nghe những câu tương tự Mộc Tranh chỉ cười dịu dàng, em lấy Diệp Tu bởi vì anh ấy chính là Diệp Tu.

Tô Mộc Tranh cũng ngồi xuống bàn tiện tay đưa tờ báo cho Diệp Tu. Hắn giả vờ chuyên tâm đọc báo nhưng thực chất đang liếc sang chỗ hai con quỷ nhỏ kia. Một lúc sau Diệp Tu vờ hỏi. "Lúc nãy hai đứa vừa nhắc tới cái gì đó... ừm Vinh Quang?"

Diệp Tinh lập tức lên tinh thần. "Đúng ạ, nó là game online đang hot nhất hiện nay đó cha. Game này được phát hành ba mấy năm rồi mà vẫn không hết hot. Thậm chí còn có cả Liên Minh Chuyên Nghiệp nữa cơ."

Tô Mộc Tranh hơi nhíu mày làm bộ mẹ không hiểu. Cô nhìn Diệp Tu, hắn cũng đồng thời nhìn về phía này. Phải nói hai người diễn quá sâu, không hổ là cặp đôi từng 4 lần giật giải tổ hợp xuất sắc nhất.

Thấy cha mẹ tỏ vẻ khó hiểu Diệp Minh liền tiếp lời cô chị. "Liên Minh Chuyên Nghiệp là nơi quy tụ những cao thủ hàng đầu chuyên đánh giải chuyên nghiệp. Các tuyển thủ chuyên nghiệp cũng có thu nhập hẳn hoi. Hiện giờ tuyển thủ chuyên nghiệp thu nhập chẳng kém gì các minh tinh trong làng giải trí. Đối với tuyển thủ hạng sao mà nói một năm thu nhập lên tới con số chục triệu là quá bình thường."

Diệp Tu cùng Tô Mộc Tranh kinh ngạc, không phải diễn mà là thực sự kinh ngạc. Mới qua từng đấy năm mà Liên Minh đã phát triển đến ngần này sao? Quả nhiên Vinh Quang đang không ngừng phát triển với tốc độ đáng kinh ngạc. Sau mùa giải thứ 10 cứ 4 năm game Vinh Quang sẽ cập nhật một lần. Năm nay vừa hay đến hạn cập nhật nâng lv lên mức 100. Cấp độ mới tức là kĩ năng mới, bản đồ mới, phó bản mới, và Boss dã đồ mới. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, tình trạng đất chật người đông với Vinh Quang mà nói vẫn chưa bao giờ hết hot. Nhà phát hành cũng rất hiểu lòng người, sau Thần Chi Lĩnh Vực sáu lục địa khác lần lượt xuất hiện. Lấy Thần Chi Lĩnh Vực làm trung tâm, ba lục địa khác xoay xung quanh nó, ba lục địa còn lại cũng xoay thành một vòng tròn ở ngoài cùng. Không giống như Thần Chi Lĩnh Vực mọi người chơi đều được tự do dịch chuyển đến ba lục địa ở vòng trong. Chỉ có điều độ nguy hiểm ở đây rõ ràng cao hơn Thần Chi Lĩnh Vực, chỉ riêng tỉ lệ rớt trang bị 65% cũng đủ để hù người chơi bình thường. Riêng ba lục địa nằm ở vòng ngoài thì chỉ dành cho công dân Thần Chi Lĩnh Vực. Tuy nhiên nó không thích hợp lắm để những người chơi tầm trung lui tới. Bởi ngoài tỉ lệ rớt trang bị khủng khiếp, tại nơi này ngay cả chủ thành cũng có thể dễ dàng bắt gặp những con quái hiếu chiến đi lang thang ngoài đường, đã thế lại còn toàn lv 95 trở lên.

Vinh Quang phát triển đến chừng này chẳng trách Liên Minh lại... Haiz, Diệp Tu thầm thở dài, xem ra mình lạc hậu thật rồi.

Diệp Tu bỗng hoài niệm về những năm tháng ngồi trong phòng thi đấu điều khiển nhân vật chiến đấu trên sàn đấu Vinh Quang. Khi ấy không ai là không biết đến cái tên Diệp Tu hoặc Diệp Thu, đó là tên của con người từng nắm giữ toàn bộ vinh quang. Danh hiệu Đấu Thần là do một tay Diệp Tu điều khiển mà có được, nghề thứ 25 của Vinh Quang đạt đến đỉnh cao cũng là nhờ công sức của Diệp Tu. Vậy mà những ngày tháng huy hoàng ấy giờ chỉ còn là hai từ "quá khứ". Diệp Tu đã từng nói Vinh Quang chơi thêm 10 năm nữa cũng không chán. Phải, dù 10 năm, 20 năm, 30 năm hay lâu hơn nữa ngọn lửa nhiệt huyết của Diệp Tu với Vinh Quang sẽ không bao giờ có thể bị dập tắt. Nhưng thời gian chẳng nể một ai, nó khiến con người ta già đi mỗi ngày. Game vẫn còn có thể tiếp tục chơi, đáng tiếc sàn đấu Vinh Quang Diệp Tu đã không còn cơ hội để bước lên. 9 năm đánh giải nói ra thì nhiều nhưng chưa bao giờ là đủ.

Nhưng giờ không phải lúc để hoài niệm chuyện cũ. Diệp Tu rất nhanh trấn tĩnh, chuyện của bọn nhỏ quan trọng hơn.

Diệp Tu hỏi bằng giọng điệu lơ tơ mơ đúng chuẩn không biết gì "Vậy các tuyển thủ chuyên nghiệp đều tranh giành quán quân để trở thành người mạnh nhất đúng không?"

Lời này mà để lọt ra ngoài Diệp Tu không bị cười chết mới là lạ. Đường đường là vị đại thần đứng trên đỉnh vinh quang xuốt bao năm vậy mà không biết thể lệ thi đấu. Ô vậy hóa ra bố này là mèo mù vớ cá rán à. Kinh, vớ kiểu gì mà vớ được những bốn lần liền.

Trong khi ấy Diệp Ninh với Diệp Tinh cứ nghĩ cha mình hiểu sai nên cố giải thích. Nhưng kiểu gì thì kiểu Diệp Tu vẫn cứ hiểu sai làm hai đứa vô cùng bất lực.

"Con nói rồi là thi đấu theo chiến đội, là chiến đội chứ không phải một người." Diệp Tinh đang rất muốn bùng cháy chẳng qua cố kiềm chế thôi.

"A! Là nhiều người cùng thi đấu, bất kể cuối cùng là ai giành quán quân cũng đều là vinh quang dành cho chiến đội có đùng không?" Tô Mộc Tranh cũng dùng giọng điệu ngu ngơ mà hỏi.

Diệp Tu cùng Tô Mộc Tranh kẻ xướng người họa đưa IQ của mình xuống mức thấp nhất. Họ là ai, là tổ hợp xuất sắc nhất, dù trên tay không cầm kịch bản vẫn có thể diễn ngon ơ. Diệp Minh và Diệp Tinh vẫn cố giải thích. Cuối cùng Diệp Tu ngả người dựa vào ghế nhìn lên trần nhà mà thở dài

"Cha già rồi, lạc hậu rồi không có cách nào để theo kịp giới trẻ hiện nay." Diệp Tu cảm thán.

Nhưng rồi Diệp Tu giật mình trong lúc vô tình nhìn lướt qua hai đứa. Khuôn mặt kia là khuôn nặt đáng thương có phải không. Còn có tiểu Tinh sao mắt con lại ướt a. Diệp Tu ngoài mặt bình thản nhưng trong lòng lại cười khổ, chúng nó lại âm mưu cái gì nữa đây.

Diệp Tu cố lấy giọng bình tĩnh hỏi "Hai đứa có chuyện gì muốn nói sao?"

Nghe vậy Diệp Tinh vội rời khỏi chỗ ngồi đoạn chạy đến ôm cổ Diệp Tu.

"Cha~"

"Sao?" Diệp Tu hỏi, mắt vẫn dán chặt vào tờ báo

Diệp Tinh tiếp tục ôm Diệp Tu, đầu cọ cọ vào người hắn "Cha~~ con gái có một thỉnh cầu."

"Ừm hửm" Diệp Tu vẫn còn đang giả vờ đọc báo.

"Con thấy Vinh Quang hiện tại rất phát triển, số lượng người chơi ngày một tăng, hiện nay số lượng người chơi đã đạt được gần 2 tỉ người." Diệp Tinh vẫn ôm chặt cha mình miệng không ngừng thuyết trình với giọng thủ thỉ. "Vì vậy không ai có thể phủ nhận mức độ phủ sóng của Vinh Quang và Liên Minh Chuyên Nghiệp. Ngày nay người ta cũng đã công nhận tuyển thủ e-sport cũng là một nghề chân chính. Mà như tiểu Minh nói ở trên đãi ngộ của tuyển thủ chuyên nghiệp tuyệt đối không tệ, thu nhập lại lớn."

"Cho nên?" - Tầm mắt Diệp Tu đã rời khỏi trang báo lúc này đang dán lên người Diệp Tinh.

Diệp Tinh liền buông Diệp Tu ra, thái độ vô cùng nghiêm túc "Con đã đăng kí cho con và tiểu Minh tham gia trại huấn luyện vào mùa hè này. Con hi vọng cha mẹ có thể cho phép tụi con làm điều đó.

Diệp Tu đơ người, Tô Mộc Tranh dừng mọi động tác. Cả hai không hẹn mà cùng nhau sửng sốt.

"Cái gì ?!!"

___________END CHƯƠNG 2___________
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#10

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,152
Số lượt thích
2,609
Team
Hưng Hân
#12
Đừng có ns vs tôi là đến trại Bá Đồ nhé, Vi Thảo Lam Vũ cũng không thể chấp nhận dc, Gia Thế thì ukm chắc là hơi khó xử ha
Tóm lại về chỗ chị Trần là tốt nhất
 

Yushimayona

Thanh thủy tự, thịt thà tăng
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
249
Số lượt thích
916
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Kiếm Thánh đại đại Hoàng Thiếu Thiên
#13
Đừng có ns vs tôi là đến trại Bá Đồ nhé, Vi Thảo Lam Vũ cũng không thể chấp nhận dc, Gia Thế thì ukm chắc là hơi khó xử ha
Tóm lại về chỗ chị Trần là tốt nhất
Cái tên *chỉ chỉ*
 

Yushimayona

Thanh thủy tự, thịt thà tăng
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
249
Số lượt thích
916
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Kiếm Thánh đại đại Hoàng Thiếu Thiên
#20
Chương 3: Hậu sinh khả úy.

Tác giả: Khúc Cảnh Thiên
Beta: Tiểu Dương
---------------------------------------------------------

Diệp Tu cứ ngỡ mình nghe lầm liền hỏi lại "Con vừa nói gì?"

Không để Diệp Tinh trả lời, Diệp Minh đã vội vã đứng dậy "Không phải đâu cha. Con không có muốn đi, con không biết chút gì về chuyện này cả."

"Hừ, chẳng lẽ em không muốn? Uổng công chị có ý tốt." Diệp Tinh khinh bỉ ra mặt.

Sau đó là một màn chị cãi em đâm chị đập em chửi khiến hai bậc phụ huynh nào đó chỉ biết cười khổ. Làm phụ huynh thật khó a. Tụi nhỏ cãi nhau, không sao họ quen cả rồi. Điều quan trọng là chúng nó muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp kìa, nên vui hay nên buồn đây. Mà khoan, Diệp Tinh mới nói muốn tham gia trại huấn luyện nên vẫn chưa thể trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp ngay được. Nhưng ai biết đâu sự đời a. Chúng nó là con của Diệp Tu và Tô Mộc Tranh chẳng lẽ lại không thừa hưởng chút thiên phú từ cha mẹ. Trái tim già yếu của Diệp Tu đau quá man.

Tô Mộc Tranh ho khan một tiếng cứu vãn tình hình "Hai đứa mau nói rõ chuyện này là sao."

Diệp Tinh nhanh nhẹn bịt miệng Diệp Minh lại sau đó mới trả lời câu hỏi của Tô Mộc Tranh "Bất kì người chơi nào cũng mong muốn được trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, tụi con dĩ nhiên cũng không phải ngoại lệ."

Vậy là chúng nó muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp thật, Diệp Tu cực kì sầu đời. Thành phố B có những chiến đội nào, chắc chắn không có Hưng Hân. Diệp Ma Vương thực lòng không muốn bản thân là người nuôi dạy vương bài của chiến đội khác a.

Diệp Tu ra hiệu Diệp Tinh mau thả Diệp Minh ra. Diệp Minh vừa thoát khỏi vòng tay ấm áp kia liền không ngừng thở dốc. Đợi đến khi Diệp Minh khôi phục trạng thái Diệp Tu mới hỏi "Diệp Minh, còn con?"

Khuôn mặt Diệp Minh thoáng hiện nét suy tư. Có lẽ cậu đang do dự có nên đi hay không. Đã chơi Vinh Quang thì chắc chắn phải biết đến Liên Minh, ít nhiều sẽ mơ tưởng đến việc có thể dùng nhân vật của mình chinh chiến trên chiến trường đỉnh cao giành về vinh quang cho chiến đội. Dường như Diệp Minh cũng rất muốn.

"Con không biết nữa." Cuối cùng Diệp Minh chỉ trả lời bằng bốn chữ mơ hồ. Không biết không phải là không muốn nhưng cũng không hẳn là muốn. Người nói nghĩ nó như thế nào thì nó chính là thế ấy.

Thế nhưng Diệp Tinh không hề đồng ý với câu trả lời của em trai. "Giả ngây vừa thôi chị biết hết rồi nhá. Rõ ràng là thích, nếu không trong máy của em sẽ không có một lô một đống hình của Nhất Thương Xuyên Vân."

Diệp Minh im lặng. Cậu thừa nhận mình thích Nhất Thương Xuyên Vân, cũng chính vì thế cậu mới chơi Vinh Quang. Ngay từ lần đầu nhìn thấy Diệp Minh đã kết cái nghề này, tay súng thiện xạ thực sự quá ngầu. Kể từ thời khắc ấy Diệp Minh đã chân chính trở thành fan não tàn của thiện xạ số một Thần Thương Nhất Thương Xuyên Vân. Thế nhưng có phải ai cũng muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp đâu.

Tô Mộc Tranh bỗng "A" lên một tiếng. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.

"Thương Vương Nhất Thương Xuyên Vân ấy à? Nhân vật này rất nổi tiếng nha." Tô Mộc Tranh nói.

"Mẹ biết sao?" Diệp Minh vô cùng vô cùng vô cùng bất ngờ.

"Khụ" Diệp Tu ho khan, rất không tự nhiên mà liếc Tô Mộc Tranh "Diện thoại trên tay em kìa."


Tô Mộc Tranh cười hì hì "Thật ngại quá bị phát hiện rồi."

Diệp Minh tụt hứng. Mới nãy còn tưởng mẹ cũng có chút hiểu biết về Vinh Quang, ai ngờ. Vẫn là không nên đặt quá nhiều niềm tin vào các bậc phụ huynh. Cha mẹ cũng đã hơn 40 tuổi hiểu biết về game online được bao nhiêu chứ.

Hai đứa vẫn không hề hay biết mình đang bị troll, càng không biết Diệp Tu đã âm thầm thả cho Tô Mộc Tranh một like to bự. Cho dù đã gần 20 năm nhưng Diệp Tu vẫn là Diệp Tu, con trưởng nhà họ Diệp vĩnh viễn chỉ có thể tu ma. Vở kịch đang đến đoạn cao trào cha thực không muốn kết thúc tại đây hai đứa ráng hiểu cho người cha già này nha, Diệp Ma Vương nghĩ.

Diệp Tu ngó qua chiếc điện thoại trong tay Tô Mộc Tranh. Trong đó có ghi nghề nghiệp của Nhất Thương Xuyên Vân là thiện xạ.

"Vậy ra Vinh Quang là game bắn súng."

"Không phải!" Diệp Tinh mém té ngửa "Đâu chỉ có thiện xạ con chơi bậc thầy pháo súng kìa."

Tô Mộc Tranh nghi hoặc nhìn con gái. Trông cô như muốn nói tôi quá đau lòng vì chỉ số IQ của con gái tôi. "Bậc thầy pháo súng nghe là biết dùng pháo với súng. Vậy mà còn không phải là game bắn súng à?"

Diệp Tinh đóng băng lời, lời muốn nói mà không thể thốt ra được. Mẹ à mẹ thực sự không hiểu hay là đang giả vờ không hiểu vậy.

Diệp Tu thiếu chút nữa bật cười thành tiếng. Cựu đệ nhất bậc thầy pháo súng có khác, nhận xét miễn chê. Diệp Tu tự tán dương bản thân và Tô Mộc Tranh vào vai phụ huynh không biết tí gì về game online quá xuất sắc.

Diệp Tinh và Diệp Minh tiếp tục công cuộc khai sáng cho cha mẹ về tri thức mang tên Vinh Quang, nhất là 25 nghề nghiệp. Khoan Diệp Tu vừa mới nghe thấy cái gì, rõ ràng chỉ có 24 nghề tự nhiên đào đâu ra nghề thứ 25 thế này. Đừng nói là tán nhân đấy, từ bao giờ nghề này trở thành nghề chính thức mà Diệp Tu lại không biết. Trừ phi trong bản cập nhật mới vũ khí đặc chế của tán nhân được thêm vào hệ thống, việc này không khả quan lắm. Vậy thì chỉ còn một nguyên nhân, cách chế tạo Ô Thiên Cơ đã không còn là bí mật.

"Mẹ đọc chỉ thấy có 24 nghề thôi mà." Vẫn là Tô Mộc Tranh hiểu Diệp Tu nhất đã thay hắn hỏi câu hỏi này.

"Đúng là vậy." Diệp Minh gật đầu "Nhưng đối với tụi con còn có thêm một nghề nữa là tán nhân."

Diệp Tinh nói tiếp "Diệp Linh cũng chơi Vinh Quang. Con thực sự rất khâm phục thằng bé, rõ ràng chỉ tiếp xúc với Vinh Quang sớm hơn tụi con một năm mà trình độ đã bỏ xa bọn con cả dặm. Hiện tại nó cầm bất cứ nghề nào cũng có thể xưng là cao thủ. Trong game tụi con cũng là cao thủ vượt xa người chơi công hội cộng thêm đã chơi được ba năm nên cũng khá am hiểu về các nghề khác. Vậy mà trừ bậc thầy pháo súng và thiện xạ ra Diệp Linh đảm bảo am hiểu hơn bọn con về mọi mặt. Cho nên gọi nó là toàn chức cao thủ tuyệt đối là danh xứng với thực."

"Ha ha" Diệp Tu cười hai tiếng. Người không biết sẽ nghĩ thằng chả cười ngu; người biết chắc chắn sẽ vô cùng khinh bỉ hắn ngay cả con ruột cũng có thể trào phúng. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại cũng nên thông cảm cho Diệp Thần một chút. Hắn là đang rất muốn nói: Hai đứa phục với không phục cái gì, toàn chức thần thánh ngồi đây còn chưa lên tiếng này. Chưa hết, ai nói không có tán nhân chẳng qua 20 năm rồi không ai dùng nổi thôi.

Diệp Tu thở dài. Chúng nó muốn đi mình cũng không thể giữ, cẩn thận con giống cha bỏ nhà đi bụi luôn thì khổ. Vừa hay cả hai đứa đều chưa bước sang tuổi 16, bằng tầm này Diệp Tu sắp bỏ nhà đi bụi rồi á. Thôi thì đồng ý chứ sao giờ. Tự nhiên Diệp Tu thấy thương cha mẹ nhiều nhiều nhiều.

"Thôi được rồi cha đồng ý cho hai đứa đi. Tuy nhiên..." Diệp Tu không biết phải nói tiếp thế nào. Không được để ảnh hưởng tới thành tích học tập? Ơ hơ mình mới tốt nghiệp cấp 2 thì có tư cách để nói câu này không nhỉ. Diệp Tu cực kì mệt não, thôi tự dối lòng mình vậy. "Tuy nhiên không được để ảnh hưởng đến việc học."

"Cha thấy con gái và con trai cha đã từng trượt khỏi top 3 toàn trường chưa?" Diệp Tinh cực kì tự tin.

Diệp Tu cảm thấy hơi bị chột dạ. Chúng nó mà biết mình mới học xong cấp 2 thì sẽ nghĩ gì đây, Mộc Tranh ít ra còn hoàn tất chương trình phổ thông a. Diệp Tu muốn kết thúc đề tài này ngay lập tức nên câu lệ nói "Cứ tiếp tục duy trì"

"Vâng ạ!" Diệp Tinh reo lên đồng thời hôn má Diệp Tu. Chiến dịch lần này đại thành công.

"Con xin phép lên tầng chuẩn bị, cha mẹ đặt vé máy bay hộ con nha." Nói rồi quay qua túm tay Diệp Minh "Em đi theo chị."

Tô Mộc Tranh rất nhanh bắt được trọng điểm "Hai đứa định đi đâu mà phải đặt vé?"

Giọng Diệp Tinh từ trên lầu vọng xuống "Thành phố H, chiến đội Hưng Hân ạ."

Hai người nào đó đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Tưởng hai đứa nó định đi đâu chứ Hưng Hân thì không vấn đề, họ còn ủng hộ nhiệt tình là đằng khác.

Diệp Tu bắt đầu suy nghĩ. Diệp Minh thích Nhất Thương Xuyên Vân vậy còn Diệp Tinh. Con bé nói nó chơi bậc thầy pháo súng còn đòi đến trại huấn luyện của chiến đội Hưng Hân 99% là thần tượng Mộc Vũ Tranh Phong. Ý, thiện xạ và bậc thầy pháo súng đây chẳng phải kế nghiệp gia đình đấy sao. Hai con tiểu quỷ này quả nhiên thừa hưởng gen di truyền từ gia đình mà. Nhưng Diệp Tu vẫn thấy hơi đau lòng, thế quái nào toàn thừa hưởng từ bên ngoại còn tán nhân của hắn bị vứt ở xó xỉnh nào rồi.

"Mộc Tranh này hay chúng ta cùng đi với bọn nhỏ. Cũng lâu rồi mình chưa về thăm Hưng Hân."

Tô Mộc Tranh gật đầu "Cũng phải, nhân dịp này em muốn xem chiến đội bây giờ ra sao sẵn tiện hỏi thăm sức khỏe chị chủ và mọi người. Để em nói cho hai đứa nó biết."

Tô Mộc Tranh đi lên lầu, đến trước cửa phòng Diệp Minh và Diệp Tinh thì nghe tiếng nói phát ra từ bên trong.

"Chị thấy em diễn có giỏi không, cha mẹ tin sái cổ luôn." Là giọng Diệp Minh.

"Làm đẹp! Cơ mà cũng nhờ đạo diễn là chị đây quá mức xuất sắc." Diệp Tinh không quên tự like cho bản thân.

"Thật ra em vẫn muốn đến Luân Hồi hơn."

Giọng Diệp Tinh thể hiện rõ sự khinh bỉ "Không có chị thì ngay cả hưng Hân em cũng không có cửa bước vào."

Tô Mộc Tranh nghe thêm vài câu nữa rồi quyết định mặc kệ chúng nó. Hóa ra nãy giờ chúng nó diễn kịch để được đồng ý. Đã thế mẹ sẽ cho các con xem chữ "diễn" nó viết như thế nào.

Tô Mộc Tranh đi xuống nhà vừa hay đúng lúc Diệp Tu đang chuẩn bị đi làm. Tô Mộc Tranh liền nở nụ cười *^_^* "Hậu sinh khả úy."

Diệp Tu đơ tại chỗ. Ủa cái gì vừa mới xảy ra? ._.

___________ENG CHƯƠNG 3___________
 

Bình luận bằng Facebook