Hoàn [03312018][Hàn Trương]: Định luật hạnh phúc

Mộc Liên Vũ Thanh

Farm exp kiếm sống
Bình luận
16
Số lượt thích
109
Location
Quảng Châu
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu Thiên
#1
[Đồng nhân TCCT] Định luật hạnh phúc

Link fic gốc: 【韩张】幸福定律(温馨小短篇,he)-默默吃个瓜

Tác giả: 默默吃个瓜 (Yên lặng ăn dưa)

Pairing: Hàn Trương – Hàn Văn Thanh/Trương Tân Kiệt

Trans: QT + Vietphrase

Editor: Mộc Liên Vũ Thanh

HÀNG EDIT ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG REPOST TẠI BẤT CỨ ĐÂU, XIN CÁM ƠN.

Lời tác giả:

– Có thể sẽ có ooc, xin hãy tha lỗi!



Hạnh phúc là gì? Trong lòng mỗi người có lẽ đều sẽ có những đáp án khác nhau. Mà ở trong lòng Trương Tân Kiệt, hạnh phúc, có lẽ chính là giống hiện tại y cùng với Hàn Văn Thanh như vậy, cùng nhau nắm chặt lấy đôi tay của đối phương, cứ như vậy thẳng về phía trước, từ sắc trời chợt hửng tới mộ tuyết bạc đầu.



Nhân gian không có hạnh phúc đơn thuần, trong vui vẻ luôn đi cùng với phiền não và sầu lo. Chính Trương Tân Kiệt lúc đầu có thể cũng không tính được, bản thân sẽ bởi vì mình cố chấp, không chùn bước đi lên con đường thi đấu thể thao điện tử, một cái nghề nghiệp không được đại đa số người công nhận; cũng sẽ không nghĩ được chính mình sẽ đi ngược lại ý nguyện của người nhà, cố chấp mà cùng Hàn Văn Thanh ở chung một chỗ, cùng nhau từng trải qua nhiều những mưa gió như vậy. Vài chục năm qua đi, cuộc sống trước sau như một, không có tình cảm mãnh liệt yêu thương cuồng nhiệt rầm rầm rộ rộ, không có quá nhiều lời đường mật, hai người cứ như vậy bình bình đạm đạm duy trì tình yêu của mình, cho dù cũng sẽ có gập ghềnh, có rất nhiều điều không như ý muốn, nhưng ở trong con đường nhân sinh có người cùng với ngươi tay trong tay cùng nhau vượt mọi chông gai này, cũng quả thật là một chuyện may mắn rồi.



Buổi tối, Trương Tân Kiệt cùng Hàn Văn Thanh cùng nhau ngồi ở trên giường, đem ngọn đèn đầu giường phòng ngủ tắt đi, nhìn ảnh chụp trước kia trên tường, hai người cũng bắt đầu nhớ lại những chuyện thuở xưa. Ánh mắt của Trương Tân Kiệt đột nhiên chuyển hướng sang người yêu bên cạnh, nhẹ giọng mở miệng: “Văn Thanh, nói thật, lúc đó ta thật không có nghĩ đến việc hai người cùng một chỗ sẽ là gian nan như thế, ta làm sao cũng sẽ không nghĩ đến ngươi sẽ vì ta ở trước mặt cha ta quỳ xuống, lúc đó ta thực lấy làm kinh hãi. ” Hàn Văn Thanh nắm chặt bàn tay Trương Tân Kiệt đang buông thõng xuống, tâm tư về lại cái ngày ấy Trương Tân Kiệt dẫn hắn đến nhà y. Trương Tân Kiệt đưa hắn vào cửa chính, hắn cùng Trương Tân Kiệt ngồi chếch về phía đông trên ghế sa lon, Trương phụ cùng Trương mẫu ngồi trên ghế sa lon đối diện, Trương phụ cau mày, đưa mắt dời đi, lại tựa như không muốn đối mặt con trai của mình. Trương mẫu nắm chặt nắm tay của mình, nỗ lực bình phục hô hấp.



“Cha, mẹ, đây là người yêu của con, Hàn Văn Thanh. ” Trương Tân Kiệt mở miệng phá vỡ sự tĩnh lặng.



“Khốn nạn! Hai người các ngươi đều là đàn ông, làm sao có thể cùng một chỗ?” Cha của Trương Tân Kiệt đưa tay dùng sức vỗ vào trên bàn trà trước mặt, khí lực lớn đến nỗi nước trong chén trà đặt trên bàn cũng văng ra.



“Đây là tự con lựa chọn, vẫn hy vọng người có thể ủng hộ. ” Hai mươi mấy năm qua, Trương Tân Kiệt lần thứ hai ở trước mặt cha mẹ biểu hiện ra thái độ kiên quyết, lần đầu tiên là quyết định vứt bỏ nghiệp học hành đi đánh thi đấu thể thao điện tử. Sinh ra trong một gia đình nghiêm cẩn bảo thủ, Trương Tân Kiệt từ nhỏ đối với sự dạy dỗ của cha mẹ đều là nói gì nghe nấy, nhưng bây giờ, hắn vì mình, cũng vì Hàn Văn Thanh, hắn quyết định tùy hứng một lần.



“Ủng hộ? Con để chúng ta ủng hộ thế nào! Đi theo người khác nói rằng con ta là đồng tính luyến ái sao?” Trương mẫu ngồi ở một bên đột nhiên mở miệng, trong giọng nói tràn đầy thất vọng cùng phẫn nộ đối với con trai.



“Xin lỗi, đây là tự con lựa chọn, hơn nữa cũng sẽ không thay đổi. ”



“Chát!” Một tiếng thanh thúy rơi lên gò má Trương Tân Kiệt, trên gương mặt trắng nõn trong nháy mắt in ra một cái dấu tay, “Ngươi quỳ xuống cho ta!” Trương phụ lớn tiếng mắng. Trương Tân Kiệt ở trước mặt cha quỳ xuống, trong ánh mắt lộ ra càng thêm vẻ kiên định, Hàn Văn Thanh thấy tình cảnh này, cũng đi tới trước mặt Trương phụ quỳ xuống, “Bác trai, vẫn hy vọng người có thể thành toàn!”



“Hồ đồ! Tính theo ta dùng bài này sao, vậy các ngươi cứ quỳ đi, bà nó, trở về nhà! Xem bọn chúng có thể quỳ xuống đến lúc nào!” Trương phụ kéo Trương mẫu về tới gian phòng, dùng sức đóng mạnh cửa cái “Rầm!”



Gian phòng bình tĩnh trở lại, Trương Tân Kiệt muốn đỡ Hàn Văn Thanh dậy “Kỳ thực ngươi không cần…”, Hàn Văn Thanh đột nhiên lấy tay xoa gò má vừa mới bị đánh có chút sưng đỏ của người yêu, “Còn đau không?” Trong giọng nói đầy quan tâm xen lẫn một tia hối hận, “Xin lỗi, không thể bảo vệ ngươi. ” Trương Tân Kiệt nhìn người bên cạnh, trong đôi mắt ấy tràn ngập ân cần, khẽ gật đầu một cái “Đừng lo lắng, không phải quá đau”, Trương Tân Kiệt y có tài đức gì có thể khiến cho người vốn có lòng tự trọng mạnh như vậy, bởi vì y mà cũng quỳ xuống trước mặt cha mẹ của y như thế, đều nói dưới đầu gối nam nhi là vàng, người này lại vì mình… Trương Tân Kiệt nghĩ như vậy, khóe mắt chợt cảm thấy cay cay.



Hàn Văn Thanh thấy Trương Tân Kiệt đang ngây người nhìn mình, lại tựa như đọc hiểu tâm tư của người yêu mình, cầm tay Trương Tân Kiệt đang buông xuôi ở bên người, “Vì ngươi, chút khổ ấy có coi là cái gì? Khoản nợ giữa ngươi ta đã sớm thanh toán không rõ ràng rồi, nếu như muốn nói rằng phải trả, vậy liền đem cả đời này của ngươi bồi thường với ta đi. ” “Ngươi người này, thật đúng là. . .”



Giữa hai chúng ta nào cần phải nói cảm ơn, chúng ta chỉ là vì đối phương dốc hết toàn lực, như vậy thì sẽ không tiếp tục sở cầu.



Sáng ngày thứ hai Trương phụ từ gian phòng khác đi tới thấy con trai mình cùng Hàn Văn Thanh quỳ trên mặt đất, con trai mình đầu tựa ở trên vai Hàn Văn Thanh nhắm mắt nghỉ ngơi, quầng thâm dưới mắt chứng minh một đêm này đã hết lòng hết sức.



“Các ngươi đi về trước đi, ta và mẹ nó suy nghĩ một chút nữa. ”



“Bác trai, cảm tạ người. ” Hàn Văn Thanh muốn đứng lên, nhưng đầu gối quỳ một đêm không tránh được có chút chống đỡ không nổi, hắn xoa xoa đầu gối cứng ngắc miễn cưỡng đứng lên, ôm lấy Trương Tân Kiệt, đi ra ngoài cửa.



Ngẩng đầu nhìn phía đồng hồ trên tường, mười một giờ đúng, là thời gian nên nghỉ ngơi rồi, Hàn Văn Thanh tắt đi ngọn đèn ở đầu giường, hôn trán Trương Tân Kiệt một cái “Nhưng chúng ta hiện tại vẫn đang ở cùng một chỗ, hơn nữa cũng rất hạnh phúc, không phải sao?”



“Ngủ ngon, Tân Kiệt. ”



“Ngủ ngon, Văn Thanh. ”



Cùng với người có thể là quyết định chiến thuật chính xác nhất mà ta đã làm. Chúng ta trong quá khứ vượt qua bao đau khổ hoạn nạn, cũng đã gặp thói đời nóng lạnh, nhưng chúng ta không sợ hãi chút nào, người vì ta vượt mọi chông gai, ta vì người chắn gió che mưa, cùng nhau nắm hay, thật may mắn gặp được người.



Định luật hạnh phúc, đơn giản thôi, có người là đủ.



[END]

[31/03/2018]

  • Hàn đội sinh nhật vui vẻ <3
 
Last edited by a moderator:

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#2
Trương phó, Văn Thanh (thế với trời là hai tiếng này gọi ngọt xớt~) đã muốn thiếu nợ anh cả đời thì anh cứ nhận đi!!! Làm chủ nợ cả đời, còn là nợ tình nữa, nghe vào là thấy tiền đồ vô lượng rồi!!!
 

Bình luận bằng Facebook