Tôn Tường & Khưu Phi - Sáu bước tái sinh

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,029
Số lượt thích
3,995
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Cảm hứng: Six Degrees of Separation - The Script.
Cho hai pháp sư chiến đấu yêu thích nhất trên đời.

“First, you think the worst is a broken heart”

Cho tới khi, một giọng nói quen thuộc vang lên từ đầu kia tai nghe của em.

“Là Khưu Phi à?”

Bốn chữ đơn giản tuyên bố một sự thật duy nhất.

Hắn là Diệp Thu.

Hắn vẫn chơi Vinh Quang.

Hắn đấu hướng dẫn cho em.

Đó là khi em biết, hắn không về Gia Thế nữa rồi.

Thầy em lại dạy em, lại bỏ em đi, lại không một lời từ biệt.

Đã là lần thứ hai.


“What's gonna kill you is the second part”

Nhất Diệp Chi Thu là lý do duy nhất Tôn Tường đến Gia Thế.

Cậu đến Hàng Châu, nhận lấy Đấu Thần, ngay trận debut dưới màu cờ phong đỏ đã chiến thắng 1 chấp 3 vẻ vang trên lôi đài với 301.

Cậu mỉm cười tự tin mình sẽ mãi mãi khép lại một trang sử cũ.

Cùng trong đêm đó, Tôn Tường dẫn đầu đội ngũ, dẫn đầu bảng sát thương trong trận đoàn đội.

Cậu sẽ là một sự mở đầu.

Cho trang thứ hai đầy thảm hoạ dưới ngòi bút của cậu.

Quân Mạc Tiếu giẫm Nhất Diệp Chi Thu dưới chân, giẫm lòng tự tôn của Tôn Tường dưới chân, nói với cậu:

“Cậu không hợp đánh Vinh Quang, mà hợp chơi Galaxian hay Super Mario thôi”.


“And the third is when your world splits down the middle”

Khưu Phi là một trong số ít những người ủng hộ trung thành của Diệp Thu khi cả thế giới quay lưng với hắn.

Bởi em tự tin mình “thấu hiểu sự trung thành của Diệp Thu với Vinh Quang, hiểu được tình cảm của anh ấy với Gia Thế.”

Cho tới khi câu lạc bộ xác nhận Diệp Tu đang ở Hưng Hân, đối thủ một mất một còn với Gia Thế ở giải khiêu chiến.

“Tín ngưỡng Vinh Quang của Khưu Phi, cứ thế dần dần sụp đổ.”

Thật thật giả giả, Diệp Thu và Diệp Tu, Hưng Hân và Gia Thế.

Niềm tin vụn vỡ với “cảm giác bị phản bội”, Khưu Phi đã không dễ bị ai dắt mũi nữa.

Em khiển pháp sư chiến đấu tấn công tín ngưỡng của mình!


“And fourth, you're gonna think that you fixed yourself”

Tôn Tường học Rồng Ngẩng Đầu.

Tôn Tường học bò trườn và luồn cúi.

Tôn Tường học phối hợp với Khưu Phi, Chu Trạch Khải.

Tôn Tường học nghe lời Tiêu Thời Khâm, Giang Ba Đào.

Tôn Tường học kỹ thuật, học chiến thuật, học vứt bỏ cái tôi, học tinh thần đoàn kết.

Cậu đã làm tất cả mọi thứ, nhưng cậu vẫn không biết làm sao để nâng cúp cùng chiến đội của mình.


“Fifth, you see them out with someone else”

Sau một năm bặt vô âm tín, ngày trùng phùng, em nhìn Diệp Tu đứng ở chiến tuyến đối diện, Hàn Yên Nhu chĩa mũi mâu vào Gia Thế, “Khưu Phi không thể tin đây là sự thật, hoặc là, cậu không muốn tin.”

Ngày hôm đó, câu cuối cùng hắn nói với em là “Lưu video đi, về cố gắng nghiên cứu.”

Còn câu cuối cùng em nói với hắn lại là một câu nói kháy lạnh lùng: “Nhờ ơn anh dạy dỗ, cảm kích vô cùng.”

Em dần dần nhìn Diệp Tu dẫn dắt Hưng Hân.

Em dần dần nhìn Diệp Tu bước qua xác Gia Thế.

Em dần dần nhìn Gia Thế sụp đổ, như cách tín ngưỡng của em từng.

Em nghe hắn nói: “Gia Thế vĩnh viễn sẽ không ngã xuống.”

Em cười hẹn hắn: “Tiền bối, lần sau vào trận gặp."


“And the sixth is when you admit you may have fucked up a little”

“Aaaaaaaaaaa!!!”

Tôn Tường gào lên khi Khưu Phi - cái bóng và chiến hữu cuối cùng của cậu - ngã xuống.

Đó là lần đầu tiên cậu biết quý trọng đồng đội, và chắc chắn không phải lần cuối cùng.

Tôn Tường nhìn Quân Mạc Tiếu và Tay Nhỏ Lạnh Giá sóng vai ở đầu bên kia.

Diệp Tu chĩa vũ khí vào cậu: “Đã nói với cậu từ lâu rồi, Vinh Quang không phải trò chơi của một người. Sao hả Tôn Tường... giờ cậu thấy sao?”

Cậu đáp: “Đúng”.

Tôn Tường lặng lẽ buông chuột, thoát game.

Cậu đờ đẫn bước ra phòng thi đấu, lắc đầu trước chất vấn thịnh nộ của Đào Hiên:

“Không thắng được đâu.”

“Bởi vì Vinh Quang không phải trò chơi của một người.”

Tôn Tường đã không gõ Good Game.



Cây phong biểu tượng cho kiên cường giữa giá đông, như có người vẫn cầm lái con tàu đắm.

Cây phong đổi màu lá giữa thu về, như có người đổi màu áo khi hè kết thúc.

Rồng Gia Thế sẽ tái sinh.

Rồng Gia Thế cũng sẽ luân hồi.
 

Bình luận bằng Facebook