[Chu Trạch Khải 2020] Beautiful Beast

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,291
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#1
Tác giả: 荔枝
Edit: Mèo




Nói một chút về tính cách của Tiểu Chu.

Liên quan đến tính cách của Tiểu Chu, cho tới nay, có không ít người nói nguyên tác miêu tả tính cách của Tiểu Chu không rõ ràng. Nhưng ta cảm thấy tính cách của Tiểu Chu, ít nhất là 600 chương đầu, đã cơ bản định hình.

Nội dung nguyên tác đều dùng để minh họa.

Tiểu Chu lần đầu xuất hiện là ở chương 100 (số đẹp). Đề cập đến hai điểm, một là kỹ thuật chưa chắc đã mạnh hơn Hàn đội cùng Hoàng thiếu, hai là ngoại hình đẹp trai, nam nữ đều yêu. Điểm trước thể hiện rõ nếu chỉ dựa vào Tiểu Chu, đối đầu với Bá Đồ Lam Vũ chưa chắc đã trên cơ. Điểm thứ hai lại nói nhan sắc của Tiểu Chu cũng có lực hấp dẫn với nam giới.

Chương 104, chương 121: Nói về kỹ thuật Áp Súng cùng sự show trình của Tiểu Chu. Rằng kỹ thuật của Tiểu Chu cực kỳ hoa lệ, thích hợp show trình. Mà cậu cũng rất phối hợp, khi trình diễn luôn xuất hiện thao tác hoa lệ xuất sắc. Đến đây, miêu tả tính cách là con số không, không thể đoán được là cậu ta thích khoe trình, hay là bởi vì có kỹ thuật hoa lệ mà phù hợp làm như vậy.

Chương 313, Tân binh khiêu chiến. Sau khi Tiểu Chu thắng, vẫy tay nói câu cảm ơn liền nhanh chóng rời khỏi sân thi đấu. Bắt đầu từ chỗ này, tính cách của Tiểu Chu dần dần hiện ra. Đầu tiên là lời cảm ơn, cho thấy Tiểu Chu rất lễ phép, mặc kệ là bởi vì hình tượng của chiến đội hay là thói quen cá nhân, tóm lại vẫn là hiểu được trong trường hợp này nên nói cái gì. Sau đó mới là nhanh chóng rời khỏi sàn đấu. Nếu như là Tôn Tường, Đường Hạo, thậm chí Hoàng thiếu Tiểu Lư, cũng sẽ không “nhanh chóng” rời đi a? Hành động này nói rõ Tiểu Chu không quyến luyến với việc show trình, nguyên nhân cụ thể sẽ phân tích sau.

Bằng chứng cũng nằm tại chương này, “Chu Trạch Khải, tuyển thủ nổi nhất Vinh Quang hiện nay, bị bơ mà trông hớn hở vô cùng”. Qua đó thấy được Tiểu Chu là người rất kín tiếng, không thích bị chú ý. Kết hợp với phân tích ở trên, có thể loại trừ khả năng Tiểu Chu thích khoe trình, vậy thì chỉ có thể là có thao tác hoa lệ phù hợp để biểu diễn.

Thêm một bước suy đoán, một người không thích khoe trình, không thích bị chú ý, lại luôn đấu game biểu diễn quảng cáo, có thể nói là làm trái bản tính. Bởi vậy có thể thấy được, Tiểu Chu là một người rất có tinh thần trách nhiệm, vì lợi ích của chiến đội, có thể từ bỏ sự khiêm tốn của chính mình.

Tiếp theo là buổi họp báo. Tiểu Chu trả lời chậm mà lại ngắn gọn, nhưng không có điểm gì đáng chú ý. Như vậy là Tiểu Chu không thích nói chuyện, chứ không phải không biết nói chuyện. EQ không thấp, sẽ không nói bậy.

Mặt khác, nhìn lời thoại của Tiểu Chu trong toàn truyện, chữ “ta” chỉ xuất hiện một lần, còn là trong cụm “chúng ta”, hơn nữa lại là thuật lại lời của Diệp Tu. Chỉ rõ cậu không thích nói chữ này. . . Mà không thích nói chữ “Ta”, có thể có rất nhiều nguyên nhân, tỷ như phương thức uyển chuyển, tỉ như tự ti. Sẽ tiếp tục phân tích sau.

Thêm nữa, một đoạn phỏng vấn ngắn ngủi, xuất hiện hai lần “Chu Trạch Khải nghiêm túc. . .”, những chương sau cũng xuất hiện không dưới ba lần. Cho thấy ít nhất Tiểu Chu là một người nghiêm túc. Phải nói rằng, nghiêm túc là một bộ phận trọng yếu hơn trong tính cách đặc biệt của Tiểu Chu, cho nên mới được nhấn mạnh như vậy.

Vậy nên nguyên nhân Tiểu Chu nói chuyện chậm, không phải không thể nói, không biết nói, mà bởi vì cậu nghiêm túc, mỗi một câu nói ra đều cần suy nghĩ, nghĩ đến lời phù hợp nhất mới có thể nói ra. Mà thời gian suy nghĩ tương đối dài, cho nên mỗi câu nói ra cuối cùng đều sẽ là câu đơn.

Thay đổi góc nhìn, IQ của Tiểu Chu nhất định không thấp, không phải không biết người này mạnh; phản ứng cũng không chậm, tốc độ tay không phải không theo kịp. Cho nên Tiểu Chu thật sự chậm chỉ có nói chuyện (còn nghi vấn). Đối với câu hỏi “Tại sao chỉ có suy nghĩ nói chuyện là chậm như vậy”, có lẽ là do setting nhân vật đi.

Về sau Diệp Tu nói Tiểu Chu chính là một người như vậy. Cho nên lối suy nghĩ kiểu này cũng không chỉ nhằm vào phóng viên mà là đối với tất cả mọi người.

Chỗ này liền có vấn đề.

Nếu như là người nói rất chậm, lại ngắn gọn, giao lưu thường ngày sẽ có khó khăn, bởi vì hầu hết mọi người sẽ không có đủ kiên nhẫn chờ cậu nghĩ ra lời thích hợp.

Tiểu Chu xử lí vấn đề này như thế nào đây?

Nói theo một góc độ khác, trả lời phóng viên là tùy cơ ứng biến, cần lập tức nghĩ ngay đáp án. Nếu như trước đó có thể nghĩ sẵn các loại trường hợp trong đầu (ví dụ như nói về chiến thuật muốn dùng cho trận tiếp theo), không chừng Tiểu Chu có thể nói ra một cách trôi chảy? Sẽ phân tích ở phần sau.

Chương 315: Tiết mục có khán giả tham dự trong Ngôi Sao Tụ Hội. Tiểu Chu chọn khán giả. Chỗ này xuất hiện một câu “Tay Chu Trạch Khải tự nhiên giơ cao, lúc chưa đứa nào kịp thấy cậu ta làm động tác gì thì tay đã hạ xuống”. Đó là một câu miêu tả rất thú vị (tay Hồ Điệp thật lớn!), trước khi nói chuyện Tiểu Chu làm một động tác tay. Điều này có nghĩa là động tác cơ thể còn nhanh hơn ngôn ngữ, cũng chính là nguyên nhân “chỉ làm không nói”.

Nhưng mọi người đều không thấy rõ, cho thấy ngôn ngữ cơ thể cũng không thể giúp cậu ta giao lưu hiệu quả.

Bên cạnh ngôn ngữ cơ thể còn có ánh mắt.

Ở đây miêu tả Tiểu Chu nhìn qua quần áo của MC, cũng là dùng ngôn ngữ cơ thể thay thế lời nói.

Ngôn ngữ cơ thể của cậu không chậm, thậm chí có thể nói là phản ứng cấp tốc, cũng giải thích sự mạnh mẽ của cậu trên sân đấu.

Một điểm đáng chú ý nữa là cách Tiểu Chu chọn số, từ đột nhiên ngừng cho đến dùng số quần áo trên người MC. Có rất nhiều cách giải thích, ví dụ như Tiểu Chu nghịch ngợm, ví dụ như Tiểu Chu lười nghĩ, vân vân. Sẽ tiếp tục phân tích sau.

Sau đó là lời nói của Tiểu Chu, “Tùy đi” “Chọn cái đó” “Đúng vậy” “Có thể”, cơ bản đều chứng tỏ sự khẳng định. Bắt đầu từ chỗ này, có thể thấy Tiểu Chu rất ít khi phủ định lời của người khác, cơ bản là cuốn theo chiều gió (trên group QQ cũng chủ yếu xếp hàng. . .). Phỏng chừng là giống như máy đọc tán thành người khác, cơ bản sẽ không nói sai, lại giảm được thời gian suy nghĩ, rất có lợi cho tốc độ giao tiếp.

Chương 316: All Stars thi chạy. Chương này đặc biệt nhấn mạnh sự khác biệt giữa Tiểu Chu và những tuyển thủ khác (miêu tả tính cách đặc biệt). Trông cậu có chút “bất an”, “cứ cắm đầu nhìn mũi chân”. Lúc này Tiểu Chu đã xuất đạo ba năm, lại còn là đội trưởng chiến đội, hằng năm đều đều tham gia các loại biểu diễn quảng cáo, lại vẫn cứ “bứt rứt bất an”. Đồng thời để ý sẽ thấy các tuyển thủ khác đều có vẻ thong dong hơn cậu. Một lần nữa có thể xác định rằng Tiểu Chu không thích bị chú ý quá nhiều, cho nên cũng không thích loại chương trình muôn người chú ý như thế này.

Đây là xuất phát từ tính cách chứ không phải kiểu khẩn trương giống như người mới. Bởi vậy có thể đoán rằng Tiểu Chu là một người ngại ngùng hướng nội.

Nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp như thế, chỉ có Tiểu Chu là hướng nội như vậy, tính cách như thế này đủ để có riêng một ngọn cờ.

Cho dù là ở sân nhà, cũng sẽ không ngẩng đầu ưỡn ngực, tiếu ngạo quần hùng. Có để suy ra rằng những trường hợp náo nhiệt hoặc tập trung nhiều sự chú ý, Tiểu Chu bình thường sẽ tương đối bứt rứt, sẽ không ngầu banh nóc (囧), sẽ lo lắng, cho thấy trong lòng bất an, không thích náo nhiệt, không thích quá được chú ý.

Lại nói đến phỏng vấn. Khi được hỏi có tự tin sẽ lấy được Quán quân không, Tiểu Chu “chần chừ một lúc”, rồi mới nói “Vầy vậy”. Nếu như là Tôn Tường Đường Hạo hoặc Hoàng thiếu Hàn đội Lạc Lạc, đại khái đều sẽ nói “Có”, Hoàng thiếu thậm chí còn sẽ nói thêm một tràng dài. Dù cho là Dụ đội lão Lâm Trương phó, cũng sẽ trả lời tương đối rõ ràng.

Mà Tiểu Chu lại chần chờ, là đang tự hỏi sẽ trả lời như thế nào. Sau đó đáp án là “vầy vậy” mà không phải “có”.

“Vầy vậy” có lẽ là “Tôi sẽ cố hết sức” (còn nghi vấn). Ở sân nhà Luân Hồi còn biểu hiện như vậy, một mặt hẳn là khiêm tốn (có lễ phép), mặt khác thì là do chưa có kết quả chính xác của trận đấu (còn nghi vấn). Ở chỗ này, ta đoán, Tiểu Chu thật sự có chút không tự tin, hoặc là chùn chân trước công chúng (còn nghi vấn).

Sau đó là thi chạy. Chu Trạch Khải là trạng thái người không phạm ta ta không phạm người, thật sự không hợp với việc trình diễn. Ít nhất trong trường hợp này những tuyển thủ chuyên nghiệp khác sẽ còn làm màu hơn cả Tiểu Chu. Bằng EQ của Tiểu Chu, cũng sẽ biết phải làm thế nào trong những tình huống như thế này. Cho nên chỗ này, có lẽ, cậu sở dĩ chững chạc đàng hoàng cầm súng tiến lên là để đảm bảo thắng lợi. Qua đó thấy được Tiểu Chu là một người rất cẩn thận, sẽ không bởi vì người ta đều nói cậu là Đệ Nhất liền thật sự cho rằng dù làm gì như thế nào đều sẽ về nhất. Mà là thành thành thật thật dốc hết sức đi tranh thủ thắng lợi. Nói khoa trương một chút, cậu không có lòng tin tất thắng, hết thảy đều dựa vào hai thanh súng trong tay mà giành lấy.

Lại nói đến phần thưởng, người chơi nữ đạt được một cái ôm của Tiểu Chu. . . Bị người chú ý đã không cảm thấy tự nhiên, lại phải ôm người chơi nữ trước mặt công chúng. . . Tiểu Chu thực sự không dễ dàng. . . Cho nên tính cách của Tiểu Chu là rất mềm mại, bị yêu cầu ôm, liền sẽ đi ôm, là kiểu rất nghe lời.

Khi được người chủ trì phỏng vấn sau đó, “Chu Trạch Khải đáp khá nhuần nhuyễn”. Theo như những gì chúng ta suy đoán trước đó, Tiểu Chu thường trả lời chậm là bởi vì cần suy nghĩ. Nếu như đã nghĩ sẵn đáp án trước đó, Tiểu Chu cũng có thể lập tức trả lời.

Đáp xong Tiểu Chu nhìn người chủ trì cười. Chỗ này cần phải nhấn mạnh, Tiểu Chu không phải mặt đơ, không phải lạnh lùng, cậu sẽ cười, lại còn rất thích cười. Biểu lộ thực phong phú.

Không nói chuyện có rất nhiều loại, có như Lưu Xuyên Phong, như Kuchiki Byakuya, như Sâm Thương, như Mihashi, như Trương Khởi Linh, như Hibari Kyouya, như Trì Ngạo Thiên. . .

*Lưu Xuyên Phong (Siêu Cấp Binh Vương Tại Đô Thị)
Kuchiki Byakuya (Bleach)
Trường Sâm Thương (Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng)
Mihashi Ren (I’m Big Brother/ Ookiku Furikabutte)
Trương Khởi Linh (Đạo Mộ Bút Ký)
Hibari Kyouya (Kateyo Hitman Reborn)

Trì Ngạo Thiên (Dong Binh Thiên Hạ)

Từ những miêu tả ở trên, Tiểu Chu rõ ràng không phải bởi vì kiêu ngạo mà không thèm nói chuyện với người thường, cũng không phải bởi vì sóng điện não khác nhau nên dứt khoát không nói chuyện. Đoạn sau chúng ta sẽ thấy, cậu không phải bởi vì lười mà không mở miệng. Không thích nói chuyện chuyện chủ yếu vì thời gian suy nghĩ dài, muốn nói ra thích hợp nhất.

Chương 325: Đỗ Minh vs Đường Nhu. Có người trực tiếp chạy tới Luân Hồi hỏi: “Tiểu Chu, mấy đứa tính sao?” Có vài điểm cần lưu ý.

Một, người tới gọi “Tiểu Chu”, cho thấy quan hệ tương đối thân cận. Người này khẳng định không phải người Luân Hồi, cũng không phải Diệp Tu, tỏ rõ nhân duyên của Tiểu Chu cũng không tệ lắm, ít nhất ở trước mặt xưng hô rất thân thiết (trong All-Knows điểm giao tế là 2* mà không phải 1*, vẫn rất hợp lí).

Hai, người tới trực tiếp hỏi Tiểu Chu, mà không phải hỏi Giang Ba Đào. Cho thấy Tiểu Chu vẫn có thể giao lưu.

Ba, Tiểu Chu làm đội trưởng tương đương với có quyền lực, có thể quyết định không ít chuyện (lời này là xàm thôi).

Mà Tiểu Chu trầm tư một lát, trả lời hai câu “Chả biết nữa”. Ủy quyền, khéo đưa đẩy. Cho nên rất nhiều quyền lực thuộc về đội trưởng Luân Hồi bị cậu chuyền xuống, chuyện phiền phức đều giao cho người khác xử lí (đùn việc). Tại sao Tiểu Chu lại làm như thế là một điểm đáng để thảo luận. Có thể là bởi vì lười, cũng có khả năng bởi vì không hứng thú, lại rất có thể vì biết mình xử lí không tốt. Cá nhân người viết thiên về khả năng cuối cùng, bởi vì nếu lười hoặc không có hứng thú, bằng tính cách rất trách nhiệm của cậu, sẽ không làm đội trưởng. Hơn phân nửa là lên làm đội trưởng rồi mới biết xử lí không tốt, đâm lao thì phải theo lao. Chỗ này liền thể hiện tác dụng của Giang Giang (nói sau).

Chương 326: Góc nhìn của MC, Chu Trạch Khải muốn trả lời câu hỏi suy nghĩ mất một phút. Chỗ này chỉ ra ước lượng thời gian suy nghĩ (có lẽ là nói quá).

Chương 328: Tiểu Chu chủ động nói hai câu “Phản kích không được”, “Không có cơ hội”. Đầu tiên, cho thấy Tiểu Chu nếu muốn nói chuyện, sẽ chủ động nói, không nhất định phải là người khác chủ động trước. Tiếp theo, cậu đột nhiên mở lời, cơ bản đều là “đột nhiên”, “thình lình”, khó mà hòa vào đối thoại của mọi người, cho nên giao lưu vẫn hơi khó khăn. Cuối cùng, hình ảnh phát một hồi lâu mới có kết luận, hết sức cẩn thận, hoàn toàn không có tự giác thân là đại thần có thể phán đoán bằng bản năng. Đồng thời chủ động nói chuyện, cho thấy có tự tin đối với nội dung nói ra. Tóm lại, sau khi cẩn thận phán đoán lại xác nhận, Tiểu Chu rất có lòng tin với suy đoán của mình.

Chương 329: “Thì ra là thế”, lại lần nữa chủ động nói chuyện.

So sánh với nội dung ở trên, những lời Tiểu Chu chủ động nói đều rất trực tiếp, liên hệ với ngữ cảnh, không tính khó hiểu, mặc dù cần suy nghĩ một chút ngôn ngữ trước sau cùng nghĩa hàm ẩn. Mà khi cùng người khác đối thoại, thường thường Biết thời biết thế, hoặc là chuyền bóng, nói chuyện không bao hàm thông tin, nhưng cũng không có điểm nóng. Cho nên kết luận là, Tiểu Chu chủ động nói chuyện, là vì biểu đạt quan điểm của mình (lời xàm).

Chương 335: Chu Trạch Khải “chậm rãi lên sân”. Nếu không phải cố ý thiết kế, một tuyển thủ esports mới hơn 20 tuổi chậm rãi, có lẽ hơn phân nửa bởi vì tính cách tương đối mềm, không có sự bốc đồng. Cũng chính là kín tiếng, ngại ngùng.

Nghiệm chứng những suy đoán trước đó “rất nhuần nhuyễn với buổi trình diễn đã chuẩn bị trước”, “bứt rứt”.

Chương 336: Luân Hồi cũng sẽ không đồng ý để Chu Trạch Khải làm chỉ huy. Trình độ câu thông có thể thấy được chênh lệch như thế nào. . . Nếu như Tiểu Chu có dã tâm, lúc này khẳng định sẽ với với ban quản lí, yêu cầu quyền quyền chỉ huy, dù sao cậu cũng là đội trưởng. Cho nên cơ bản có thể kết luận, Tiểu Chu không có dã tâm gì cả, là một người rất khiêm tốn. Mà Tiểu Chu có cảm thấy buồn rầu về việc giao tiếp không? Sẽ phân tích sau.

Chương 340: Tiểu Chu thường dùng Loạn Xạ + Kiểm Soát Hai Tầng ra sân nhất, ngoài ra lần thi chạy trước đó dùng Barrett Bắn Tỉa. Cơ bản cũng là phong cách chiến đấu của Tiểu Chu. . .

Sau đó là trong trận, Tiểu Chu phối hợp rất nhiều với công kích của người khác, ban đầu hợp tác với Dụ đội để giết Lý Hiên, cuối cùng lại hợp tác với Hoàng thiếu để giết Trương Tân Kiệt. Một điểm không riêng (so với Đường Hạo, Tôn Tường v.v..). Kỳ thật cho thấy Tiểu Chu trên bản chất, vẫn là thích cùng người khác qua lại (phối hợp). Thế là đến đây trong tính cách xuất hiện xoắn xuýt, không thích nói chuyện, lại ưa thích giao lưu, sinh hoạt của Tiểu Chu kỳ thật cũng không hài lòng a (còn nghi vấn).

Chương 342: Phỏng vấn cuối cùng vẫn là đúng quy đúng cách y như cũ, không có điểm đáng chú ý. Nghiệm chứng EQ của Tiểu Chu không thấp, thậm chí trình độ rất cao, chỉ là nghĩ chậm.

Chương 441: Group chat tuyển thủ chuyên nghiệp sáng lên. Chu Trạch Khải sẽ xếp hàng, việc này cũng giống như chuyện Biết thời biết thế, bởi vì xếp hàng không cần suy nghĩ, chỉ cần copy paste là được, có thể đuổi kịp tốc độ.

“Ha ha” sau đó. Lại có ba trọng điểm, một là không muốn đắc tội người khác, kỹ xảo nói chuyện không tệ, nhưng không có thông tin gì (còn nghi vấn); hai là mỗi câu Tiểu Chu nói trên mạng đều có dấu ngắt câu, ngay cả haha cũng phải có dấu chấm, rất dè dặt, rất cẩn thận, nếu như chỉ là đánh chữ không nghĩ ngợi, một câu haha như vậy tất nhiên sẽ không có dấu chấm câu; ba là cho dù ở trên mạng, lời nói của Tiểu Chu cũng không nhiều, lại lần nữa chứng tỏ thời gian giao lưu cần thiết quá dài, cho nên không thích nói chuyện, mà không phải bình thường không nói gì, lên mạng nói như máy.

Chương 452: “Ừ, là Diệp Thu nhỉ. . . Bởi vì. . . lợi hại quá mà. . .” rất nhiều , thể hiện sự không chắc chắn. Nội dung đúng quy đúng củ.

Dừng ở đây, tính cách của Chu Trạch Khải đã thành hình. Kín tiếng, không thích bị chú ý. Cẩn thận, chăm chú, khiêm tốn, có lễ phép. Không có tham vọng về quyền lực, không có dã tâm, rất có tinh thần trách nhiệm. Thích dùng ngôn ngữ cơ thể, khát vọng giao lưu, EQ không thấp, IQ rất cao, tương đối ngoan. Có lẽ có chút nghịch ngợm.

Những nội dung ở phía sau đều là đang củng cố những đặc điểm này. Ở dưới sẽ không tiếp tục phân tích, chỉ kể ra những điểm đặc trưng.

Chi tiết nhỏ:

Không phải mặt đơ, rất yêu cười.

Cơ bản không nói chữ “Tôi”.

Chưa từng bắt chuyện với người khác, không kêu tên người khác trước mặt họ.

Mỗi câu chat trên mạng đều có dấu ngắt câu. Chưa bao giờ bỏ sót.

Dù trong sinh hoạt hay trên mạng đều nói ít như thế. Chương 631: “Nhìn nhau”, ngôn ngữ cơ thể. “Còn chưa kịp nói gì”, nói chuyện chậm, cẩn thận.

Chương 632: “Chu Trạch Khải vẫn chỉ mỉm cười, chẳng nói chẳng rằng”, nói chuyện chậm, cẩn thận. “Nhưng dù thua võ mồm, Chu Trạch Khải cũng không thua bất kỳ ai về phương diện hành động”, ngôn ngữ cơ thể. “Không phải một người thích hợp làm đội trưởng”, “cổ vũ nâng cao tinh thần đồng đội càng là không thể”, tính cách xoắn xuýt. “Chu Trạch Khải đứng cạnh cũng ngạc nhiên”, ngôn ngữ cơ thể.

Chương 633: “Đảo quanh bốn người”, ngôn ngữ cơ thể.

Chương 641: “Ừ”, EQ không thấp, chuyền bóng. Cuối cùng Giang Giang ra hòa giải.

Chương 651: Lần đầu tiên xuất hiện thi đấu đoàn đội của Luân Hồi. Thi đấu đoàn đội, Chu Trạch Khải chỉ huy là tuyệt đối. Mọi công kích đều được cậu dẫn dắt. Cho nên nói thật ra trình độ chiến thuật của Tiểu Chu rất cao, toàn Luân Hồi đều ỷ lại vào đầu óc phản ứng của cậu. Nếu như Luân Hồi có bậc thầy chiến thuật, tôi sẽ chọn Tiểu Chu (có lỗi với Giang Giang. . .) nhưng khả năng câu thông của cậu tương đối kém, tổ chức ngôn ngữ quá chậm, không thể hiện trường bố trí phức tạp chiến thuật, tạo thành hiện tượng giả Luân Hồi không có chiến thuật. . . Đối với Tiểu Chu, thay vì tốn thời gian dùng ngôn ngữ, vẫn là chỉ huy bằng song súng càng thêm kịp thời cùng nhanh chóng.

Chương 656: “Vẻ mặt lo lắng thường thấy khi đối mặt máy quay”, ngại ngùng.

Chương 657: “Rất vui”, “Rất xuất sắc”, “Không rảnh đọc!”, EQ không thấp, giọng điệu từ hòa hoãn đến hơi sắc bén.

Chương 683: Đấu với Vu Phong, tổ hợp kỹ năng cấp thấp, Loạn Xạ + Barrett. Đánh khoảng cách gần, sau khi cẩn thận phán đoán có tự tin với Vinh Quang.

Chương 685: “Hũ nút Chu Trạch Khải lại ngơ ngác đứng một chỗ như thường lệ, thật khó khiến người ta thù hận gì cậu”, kín tiếng, ngại ngùng, nhân duyên không kém.

Chương 831: Chu Trạch Khải cũng bị ảnh hưởng bởi rào cản tân binh.

Chương 925: Biểu hiện bình tĩnh của Lâu Quan Ninh vượt qua Chu Trạch Khải, ngại ngùng.

Chương 956: “Ừm. . .” Tán thành, EQ không thấp, cơ bản giống như việc copy paste xếp hàng.

Chương 968: “Căn cơ chiến thuật cùng khả năng xem xét thế trận” vô cùng cao, chỉ số thông minh cao.

Chương 1055: “Không nên”, EQ không thấp.

Chương 1062: “Ừm. . . Rất khó. . . Đúng”, EQ không thấp, cẩn thận, khiêm tốn.

Chương 1076: Ý thức chiến thuật vượt xa người khác, ngay cả Giang Giang cũng theo không kịp.

Chương 1077: “Ừ”, đá bóng. Giang Giang cứu trận.

Chương 1081: “Tính tình quá im ắng khờ khạo, không giỏi giao lưu”, “Không phải một lãnh đạo giỏi”.

Chương 1097: “A.” Trên mạng cũng rất ít nói chuyện, có chút nghịch ngợm. Lúc chủ động nói chuyện, lượng tin tức rất lớn.

Chương 1140: “Ngơ mặt đứng nhìn Phương Duệ”, ngôn ngữ cơ thể, khát vọng nói chuyện.

Chương 1181: (suy tư gần 10s) “Cũng mừng. . . Ặc. . . Cả hai!”, EQ không thấp, cẩn thận, Biết thời biết thế.

Chương 1256: “Chu Trạch Khải quay đầu nhìn Diệp Tu, hai mắt tròn xoe ngơ ngác, xong im lặng không ý kiến gì”, “Ờm. . . Đội bọn tôi. . . có bốn người”, ngôn ngữ cơ thể, EQ không thấp, cẩn thận, Biết thời biết thế.

Chương 1258: “Vì cái người đặc biệt nhất Luân Hồi là Chu Trạch Khải, một anh chàng tích chữ như vàng. Bất kể trong trận, Súng Vương có tỏa sáng thế nào, ngoài trận Chu Trạch Khải vẫn luôn là một người không hề kiêu căng, không biết vênh váo. Mặc cho vị thế tăng mạnh, các công ty tài trợ và chiến đội sắp đặt hắn tham gia vô số hoạt động, tính cách hắn vẫn không thay đổi.” “Dẫu rất ít nói, hắn kỳ thực là một người rất gần gũi. Ngồi trên chiếc ghế No.1 Vinh Quang, nhưng hắn lại không thích bị người ta chú ý. Bị chú ý sẽ chỉ làm hắn căng thẳng, xấu hổ. Ôm tính cách ấy, Chu Trạch Khải trở thành siêu sao giới eSport, và rồi làm siêu sao suốt bấy nhiêu năm, tính cách hắn vẫn được giữ vẹn nguyên như ngày đầu.” “Chu Trạch Khải từ đầu đến chót không hề tự cách ly mình khỏi họ, nên trong mắt họ, Chu Trạch Khải cũng nằm trong tập thể "đám còn lại" luôn. Ở Luân Hồi, chẳng ai đặc biệt hơn ai hết.”

Chương 1262: “Chu Trạch Khải thấy thế, vội xoay nòng súng giúp Hoàng Thiếu Thiên giáp công”, phối hợp, hi vọng giao lưu.

Chương 1267: “Ừm. . .” Hi vọng giao lưu. Im lặng, cẩn thận. “A”, chủ động nói chuyện, cẩn thận, EQ không thấp. (Nếu là người khác không nhất định sẽ nói vấn đề tiết tấu tấu của Hoàng thiếu, nói thẳng dĩ nhiên dễ đắc tội người ta)

Chương 1291: “Cô ấy mạnh thêm rồi”, chủ động nói chuyện, tự tin sau khi đã cẩn thận cân nhắc, khát vọng giao lưu.

Chương 1298: “Ha ha”, EQ không thấp, nói chuyện bị động, không có lượng tin tức.

Chương 1299: “Rất mạnh”, “Chưa”, mong muốn giao lưu, cẩn thận.

Chương 1301: “Súng Cận Chiến ảo, nhanh, khéo thật đấy, nhưng thiếu mất cái mãnh của nghề cận chiến, cái ảo của nó chơi không lại cái mãnh người ta”.

Chương 1303: “Chu Trạch Khải không vội chiếm chỗ”, trình độ chiến thuật cao. “Tuy nhiên, cậu tuyển thủ này có chút vấn đề về tính cách. Cậu ta phối hợp không quá tốt với tiết tấu cả đội, nên thành tích cuối cùng chỉ là vào được tứ kết, rồi thôi”, vấn đề giao lưu.

Chương 1386: “Đội trưởng Chu Trạch Khải của Luân Hồi vì nguyên nhân mọi người đều biết nên rất ít khi chủ động nói chuyện với người khác”, ngại ngùng.

Chương 1534: “Đến trận đoàn đội, Luân Hồi cẩn thận lợi dụng ưu thế bản đồ sân nhà từng chút một. Họ không mảy may có thái độ xem thường đối thủ.” Nghiêm túc.

Chương 1536: “Ừm”, mong muốn giao lưu, cẩn thận.

Chương 1580: “ "Không đâu." Chu Trạch Khải lắc đầu, quay đi vào phòng thi đấu Luân Hồi.” Khiêm tốn, cẩn thận, ngôn ngữ cơ thể.

Chương 1581: “Tự tin và kiên quyết”, “không chút ngập ngừng”, tự tin sau khi cẩn cẩn thận suy nghĩ.

Chương 1583: “Chu Trạch Khải không chỉ sở hữu kỹ thuật chơi hoa lệ. Được gọi là người đứng đầu Vinh Quang, hắn không vì đó mà kiêu ngạo, nhưng cũng sẽ không khiêm tốn hay rụt rè quá mức cần thiết, bởi kiêu ngạo và rụt rè đều sẽ dẫn đến sai lầm trong phán đoán. Bằng một lòng tự tin phải có, Chu Trạch Khải tỉnh táo nhận định tình hình trận đấu.”

“Chu Trạch Khải ra kết luận cực nhanh”, IQ cao.

“Thậm chí, hắn chẳng do dự lấy nửa giây”, tự tin sau khi cẩn thận suy nghĩ.

“Trình kỹ thuật, ý thức, thái độ của Chu Trạch Khải đều là kiệt xuất trong giới chuyên nghiệp.”

Chương 1584: “Tên Chu Trạch Khải này, trong trận và ngoài trận cứ như hai người khác nhau. Ngoài trận tích chữ như vàng, trong trận ngạo nghễ hung hăng.”

Chương 1588: “Quy tắc quá căn bản rồi, quá nền tảng rồi, Chu Trạch Khải sao có thể không biết? Hắn chưa từng cho rằng trình bắn chuẩn không cần chỉnh sẽ giúp mình chơi ngang các nghề tầm gần. Khi mọi người tung hô và kích động vì ngỡ đâu Chu Trạch Khải đột phá rào cản hệ thống, bản thân hắn lại quá hiểu rằng đó chính là nỗi bất đắc dĩ của mình. Chỉ vì, Quân Mạc Tiếu áp quá sát, kèm quá gắt.”

“Song, Chu Trạch Khải chưa từng vì thế mà bố láo với ai.”

“Người khác nghĩ hắn cầm thiện xạ mà vô địch cả cận chiến, nhưng bản thân Chu Trạch Khải chưa bao giờ.” Khiêm tốn, cẩn thận.

“Hắn cũng không bỏ lỡ cơ hội sát thương đối thủ.”

“Trông có hoa lệ, có imba đến mấy, đến tận cùng cũng chỉ là sự thực thi một logic lúa đến gốc rễ của thiết lập game: Máu nhiều, thì đè máu ít.”

Chuyên chú, cẩn thận, khiêm tốn.

Chương 1589: “Duy chỉ có chiến đội Luân Hồi là chưa từng nhấp nhô trong tâm lý, vì họ hiểu quá rõ tính tình và phong cách đánh của người đồng đội mình. Vị đội trưởng kiệm lời mang danh hiệu người đứng đầu Vinh Quang của họ không được đúc nên bởi kiêu căng hay tự đại. Tay dài vs tay ngắn? Điều cuồng vọng như đi ngược thiết lập game, đội trưởng nhà họ cần gì phải làm? Hôm nay hắn làm, là vì tình thế bắt buộc. Và hắn đã làm được, chỉ thế mà thôi.” Tinh thần trách nhiệm, khiêm tốn, cẩn thận.

Chương 1590: “Chu Trạch Khải cũng có lý do để cẩn thận”, “Quan trọng hơn hết, Chu Trạch Khải trong trận cũng không quên. Có lòng đề phòng nên cố ý đánh kỹ, nhưng khi Quân Mạc Tiếu chỉ còn 5%, hắn lại chọn cách dồn dame. Bởi vì, hắn tự tin mình đủ sức tiễn vong chỉ trong một đợt, không cho đối thủ kịp thời bơm máu!” Tự tin sau khi suy nghĩ cẩn thận.

Chương 1591: “ "Ừ." Chu Trạch Khải gật đầu. Là người kiệm lời, xưa nay khó ai nhìn ra tâm trạng của hắn.” Biết thời biết thế.

Chương 1634: “Vì tính cách của Chu Trạch Khải mà hắn và Phương Duệ không làm trò con bò, nhưng tình cảm bạn bè giữa hai người là thật. Do đó khi nghe Phương Duệ lớn tiếng hỏi, nghĩ lại phong cách nói chuyện tiếc chữ như vàng của Chu Trạch Khải, các tuyển thủ Luân Hồi tim đập thình thịch, chỉ sợ Chu Trạch Khải thuận miệng đáp một chữ "phục" thì hỏng mất sĩ khí.”

Chương 1649: “Rất kiệm lời những khi rời cuộc đấu, nhưng chỉ cần bước vào trận, vị tuyển thủ này có lòng tự tin và dũng cảm tuyệt đối, sự kiên định gánh tất cả mọi thứ lên vai. Bởi vì, hắn là át chủ bài của Luân Hồi. Bởi vì, hắn là đội trưởng của Luân Hồi. Từ trước đến nay, cách hắn lãnh đạo chiến đội này, cổ vũ sĩ khí những đồng đội này, là bằng hành động chứ không phải lời nói.”

Chương 1653: “Hiệp ba tổng chung kết, gánh trên vai trách nhiệm lớn lao, Chu Trạch Khải vẫn dám chơi bạo. Không chỉ đơn thuần thể hiện lòng quyết tâm tử chiến, hắn còn chủ động dấn thân vào tử địa để tìm đường sống.”

“Chu Trạch Khải xưa nay chỉ làm không nói, người ta đều biết. Người ta chỉ không biết hắn có thể quán triệt tư tưởng hành động đến mức độ vượt quá sức tưởng tượng này.”

Chương 1654: “Không, Chu Trạch Khải không hề lơ là mảy may, ngược lại càng thêm cẩn thận.”

“Hắn đánh chậm và kỹ cực kỳ, bởi hắn quá hiểu trong tình thế hiện tại, lối đánh này mới sẽ tổn hại sĩ khí toàn thể Hưng Hân.”

Chương 1657: “Kỳ lạ thay, một Chu Trạch Khải vốn rất dứt khoát và dũng mãnh lại do dự trước sự lựa chọn có vẻ rất đơn giản này. Nhất Thương Xuyên Vân cứ mãi chần chừ như chưa biết nên hành động theo hướng nào.”

“Trách sao trận nào hắn cũng muốn đánh nhanh thắng nhanh!

Trách sao trận nào hắn cũng đều lao đi vun vút!

Bởi ngoài vấn đề sĩ khí, tấm bản đồ này không hề thích hợp cho thiện xạ đánh lâu dài. Càng kéo dài càng tạo điều kiện cho sự kiện xảy ra, mà điều đó đồng nghĩa với hỗn chiến.

Giờ đây, Lý Nghệ Bác mới thực sự hiểu thấu suy nghĩ của Chu Trạch Khải.”

Vô cùng cẩn thận, đồng thời cũng giải thích sự tự tin ở đoạn trước, không phải mù quáng, cũng không phải kiêu ngạo. Mà là cẩn thận quyết định sau khi cân nhắc.

“Bản thân Chu Trạch Khải lại không nghĩ vậy. Quá imba là sự thật, nhưng hắn không hề kiêu căng tự mãn. Nếu có, hắn đã không chọn lối đánh tốc độ, dứt khoát và sắc bén nhất để bù đắp cho điểm yếu của mình trên bản đồ.

Phút do dự của hắn lúc này không phải vì trước sau bất nhất, mà vì Phương Duệ đã vạch trần điểm yếu ấy. Điểm yếu mà vô số người bỏ lỡ, trừ Chu Trạch Khải và Phương Duệ.”

"Không chạy được." Mong muốn giao lưu.

Chương 1674: “ "Xuất phát!" Sau cuối, vị đội trưởng trầm mặc của Luân Hồi chỉ nói hai chữ. Xét trên bình diện khắt khe, Chu Trạch Khải quả thật không phải một đội trưởng đúng cương vị. Nhưng nói xong hai chữ nọ, hắn liền bước lên trước nhất, suất lĩnh toàn quân Luân Hồi kể cả những người không ra trận, cùng họ đi hết quãng đường hầm không dài cũng không ngắn dành cho tuyển thủ, quay về sàn đấu.” Ngôn ngữ cơ thể, EQ không thấp, tinh thần trách nhiệm cao.

Chương 1727: "Anh ấy là một tuyển thủ vĩ đại." EQ không thấp.

Chương 1728: “Kể cả Chu Trạch Khải xưa nay tiếc chữ như vàng, cũng không khỏi góp vào một câu: "Đúng." Biết thời biết thế, chủ động nói chuyện.

Xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất tới Súng Vương - Nhất Thương Xuyên Vân - Chu Trạch Khải
Best Wishes

生日快乐
 
Last edited:

Đồng Tước

Máy cày level
Bình luận
242
Số lượt thích
715
#2
Ủy quyền, khéo đưa đẩy. Cho nên rất nhiều quyền lực thuộc về đội trưởng Luân Hồi bị cậu chuyền xuống, chuyện phiền phức đều giao cho người khác xử lí (đùn việc)
Chu tâm cơ boi đã online =))))
“Tên Chu Trạch Khải này, trong trận và ngoài trận cứ như hai người khác nhau. Ngoài trận tích chữ như vàng, trong trận ngạo nghễ hung hăng.”
đọ nhan sắc đứng đầu, đọ súng càng đách sợ, mỹ nam thì an tĩnh, súng thì bắn pằng pằng =)))
 

Bình luận bằng Facebook